K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 9 2019

rất j và này nọ

Câu 1. Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?Đáp án: Nướng bắp ngôCâu 2. Bệnh gì bác sĩ bó tay?Đáp án: Đó là bệnh... gãy tay!Câu 3. Con chó đen người ta gọi là con chó mực. Con chó vàng, người ta gọi là con chó phèn. Con chó sanh người ta gọi là con chó đẻ. Vậy con chó đỏ, người ta gọi là con chó gì?Đáp án: Con chó đỏ người ta gọi là con chó... đỏ.Câu 4. Bà đó bả chết bả bay...
Đọc tiếp

Câu 1. Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?

Đáp án: Nướng bắp ngô

Câu 2. Bệnh gì bác sĩ bó tay?

Đáp án: Đó là bệnh... gãy tay!

Câu 3. Con chó đen người ta gọi là con chó mực. Con chó vàng, người ta gọi là con chó phèn. Con chó sanh người ta gọi là con chó đẻ. Vậy con chó đỏ, người ta gọi là con chó gì?

Đáp án: Con chó đỏ người ta gọi là con chó... đỏ.

Câu 4. Bà đó bả chết bả bay lên trời. Hỏi bà ấy chết năm bao nhiêu tuổi và tại sao bà ấy chết?

Đáp án: bà đó là bò đá- bò đá bả chết, bả bay là bảy ba - bà ấy chết năm bà ấy 73 tuổi!

Câu 5. Có 1 đàn chim đậu trên cành, người thợ săn bắn cái rằm. Hỏi chết mấy con?

Đáp án: rằm là 15 - chết 15 con

Câu 6. Con gì ăn lửa với nước than?

Đáp án: Đó là con tàu.

Câu 7. Con kiến bò lên tai con voi nói gì với con voi mà ngay tức khắc con voi nằm lăn ra chết!!

Đáp án: Nói là em đã có thai với anh rồi!

Câu 8. Có 1 chiếc thuyền tối đa là chỉ chở được hai người, nếu thêm người thứ 3 sẽ bị chìm ngay lập tức. Hỏi tại sao người ta trông thấy trên chiếc thuyền đó có ba thằng Mỹ đen và ba thằng Mỹ trắng ngồi trên chiếc thuyền đó mà ko bị chìm?

Đáp án: bởi vì trên chiếc thuyền đó sự thật là có đúng 2 người đi. Đó là ba của thằng Mỹ đen và ba của thằng Mỹ trắng!!

Câu 9. Nắng ba năm tôi không bỏ bạn, mưa 1 ngày sao bạn lại bỏ tôi là cái gì?

Đáp án: Đó là cái bóng của mình!

Câu 10. Trên nhấp dưới giật là đang làm gì?

Đáp án: Đó là đang câu cá!

Câu 11. Con gấu trúc ao ước gì mà không bao giờ được?

Đáp án: Vì gấu trúc chỉ có 2 màu trắng đen nên nó ao ước được chụp hình màu - vậy mà hem thể được vì chụp cỡ nào cũng chỉ có trắng đen mùh thôi!

Câu 12. Tay cầm cục thịt nắn nắn, tay vỗ mông là đang làm gì?

Đáp án: Đó là bà mẹ đang cho con bú!

Câu 13. Cái gì bằng cái vung, vùng xuống ao. Đào chẳng thấy, lấy chẳng được?

Đáp án: Đó là mặt trăng!

Câu 14. Con trai và đàn ong có điểm gì khác nhau?

Đáp án: Con trai là con vật sống dưới nước, còn đàn ong sống trên cây!

Câu 15. Cái gì trong trắng ngoài xanh trồng đậu trồng hành rồi thả heo vào?

Đáp án: Bánh chưng

Câu 16. Cắm vào run rẩy toàn thân
Rút ra nước chảy từ chân xuống sàn
Hỡi chàng công tử giàu sang
Cắm vào xin chớ vội vàng rút ra!

Đáp án: Đó là cái tủ lạnh!

Câu 17. Con gì mang được miếng gỗ lớn nhưng không mang được hòn sỏi?

Đáp án: Con sông

Câu 18. Ở Việt Nam, rồng bay ở đâu và đáp ở đâu?

Đáp án: Rồng bay ở Thăng Long và đáp ở Hạ Long!

Câu 19. Có 1 người đứng ở chân cầu. Ở giữa cầu có một con gấu rất hung dữ không cho ai qua cầu hết. Người đó sẽ mất hết 5 phút để đi từ chân cầu cho đến giữa cầu và con gấu cũng chỉ ngủ có 5 phút là tỉnh dậy. Hỏi người đó làm sao để qua được bên kia?

📷

Đáp án: Đi đến giữa cầu và quay mặt ngược lại. Con gấu thức dậy tưởng người đó từ bên kia qua nên rượt trở lại. Thế là người đó đã qua được cầu!

Câu 20. Ở Việt Nam, một thằng mù và ba thằng điếc đi ăn phở, mỗi người ăn một tô. Mỗi tô phở là 10 ngàn đồng. Hỏi ăn xong họ phải trả bao nhiêu tiền?

Đáp án: Họ phải trả 20 ngàn đồng vì 1 thằng mù và ba của thằng điếc là 2 người ăn!

Câu 21. Where does today come before yesterday?
(Ở nơi nào hôm nay đi trước hôm qua?)

Đáp án: in a dictionary (tong từ điển).

Câu 22. What is between the sky and earth?
(Cái gì ở giữa bầu trời và trái đất?)

Đáp án: And (và)

Câu 23. Giả sử ta có 1 khúc vải, cắt nó ra làm 100 khúc, thời gian để cắt 1 khúc vải là 5 giây. Hỏi nếu cắt liên tục không ngừng nghỉ thì trong bao lâu sẽ cắt xong???

Đáp án: 495 giây bởi vì 99 khúc (khúc cuối cùng không phải cắt) X 5 giây = 495 giây!

Câu 24. Ở một xứ nọ, có luật lệ rằng: Ai muốn diện kiến nhà vua thì phải nói một câu. Nếu câu nói thật thì sẽ bị chém đầu, còn nếu là dối thì bị treo cổ. Vậy để gặp được nhà vua của xứ đó, ta phải nói như thế nào?

Đáp án: Để gặp được nhà vua, người đó phải nói "tôi sẽ bị treo cổ!".

- Nếu như câu nói này là thật thì hắn ta sẽ bị chém đầu, nhưng nếu đem hắn ta đi chém đầu thì câu nói "tôi sẽ bị treo cổ" của hắn là dối, mà nếu vậy thì hắn sẽ bị treo cổ, mà nếu treo cổ hắn thì câu nói "tôi sẽ bị treo cổ" của hắn là thật ... blah ... blah.

Nhờ vậy mà gã đó gặp được nhà vua trong khi vẫn bảo toàn được tính mạng.

Câu 25. Có 1 ông tỉ phú, ông ta trả công cho 1 tên người làm là 1 chỉ vàng/ ngày. Nhưng ông này chỉ có 1 thỏi vàng gồm 7 chỉ. Hỏi: với 2 nhát cắt thì làm sao ông tỉ phú có thể chia thỏi vàng đó ra để trả công cho tên người làm mỗi ngày đúng 1 chỉ vàng.

Đáp án: Cắt thỏi vàng 7 chỉ ra 1 khúc 1 chỉ , 1 khúc 2 chỉ và khúc còn lại là 4 chỉ. Ngày đầu ông ta đưa người làm 1 chỉ. Ngày thứ 2 đưa 2 chỉ và người làm thối lại ông ta 1 chỉ. Ngày thứ 3 ông ta đưa người làm 1 chỉ. Ngày thứ 4 ông ta đưa người làm 4 chỉ, người đó đưa lại 3 chỉ vàng cho ông nhà giàu. Ngày thứ 5, ông ta đưa 1 chỉ cho người làm. Ngày thứ 6 ông ta đưa 2 chỉ cho người làm, người làm thối lại 1 chỉ cho ông ta. Ngày thứ 7 ông ta đưa chỉ vàng còn lại là hết!

Câu 26. Nơi nào có đường xá, nhưng không có xe cộ; có nhà ở, nhưng không có người; có siêu thị, công ty... nhưng không có hàng hóa... Đó là nơi nào vậy?

Đáp án: Ở bản đồ!

Câu 27. Có một rổ táo, trong rổ có ba quả, làm sao để chia cho 3 người, mỗi người một quả mà vẫn còn một quả trong rổ???

Đáp án: Thì đưa cho 2 người đầu mỗi người 1 quả. Còn 1 quả trong rổ đưa nguyên cả cái rổ đựng quả táo cho người còn lại thì 3 người mỗi ng đều có 1 quả, và cũng có 1 quả trong rổ!

Câu 28. Có một cây lê có 2 cành, mỗi cành có 2 nhánh lớn, mỗi nhánh lớn có 2 nhánh nhỏ, mỗi nhánh nhỏ có hai cái lá, cạnh mỗi cái lá có hai quả. Hỏi trên cây đó có mấy quả táo???

Đáp án: Không có quả táo nào vì lê không thể ra quả táo nào trên cây được

Câu 29. Có 3 thằng lùn xếp hàng dọc đi vào hang. Thằng đi sau cầm 1 cái xô, thằng đi giữa cầm 1 cái xẻng, hỏi thằng đi trước cầm gì?

Đáp án: Thằng đó "cầm đầu" tức là đại ca cầm đầu, nó không phải cầm cái vật gì hết!

Cau 30. Quần rộng nhất là quần gì?

Đáp án: Quần đảo.

Câu 31. Có 1 con trâu. Đầu nó thì hướng về hướng mặt trời mọc, nó quay trái 2 vòng sau đó quay ngược lại sau đó lại quay phải hai vòng hỏi cái đuôi của nó chỉ hướng nào?

Đáp án: Chỉ xuống đất.

Câu 32. Con trai có gì quý nhất?

Đáp án: Ngọc trai.

Câu 33. Cái gì mà đi thì nằm, đứng cũng nằm, nhưng nằm lại đứng?

Đáp án: Bàn chân.

Câu 34. Con đường nào dài nhất?

Đáp án: Đường đời.

Câu 35. Một ly thuỷ tinh đựng đầy nước, làm thế nào để lấy nước dưới đáy ly mà không đổ nước ra ngoài?

Đáp án: Dùng ống hút.

Câu 36. Cái gì người mua biết, người bán biết, người xài không bao giờ biết?

Đáp án: Quan tài.

Câu 37. Cơ quan quan trọng nhất của phụ nữ là gì?

Đáp án: Hội Liên Hiệp Phụ Nữ.

Câu 38. Càng chơi càng ra nước?

Đáp án: Chơi cờ.

Câu 39. Lịch nào dài nhất?

Đáp án: Lịch sử.

Câu 40. Cái gì dài như trái chuối, cầm 1 lúc thì nó chảy nước ra?

Đáp án: Que kem.

Câu 41. Tại sao khi bắn súng người ta lại nhắm một mắt?

Đáp án: Nhắm cả hai mắt thì không nhìn thấy mục tiêu bắn.

Câu 42. Bên trái đường có một căn nhà xanh, bên phải đường có một căn nhà đỏ. Vậy, nhà Trắng ở đâu?

Đáp án: Ở Mỹ.

📷

Câu 43. Khi Beckham thực hiện quả đá phạt đền, anh ta sẽ sút vào đâu?

Đáp án: Quả bóng.

Câu 44. Xã nào đông nhất?

Đáp án: Xã hội.

Câu 45. Hai người đào trong hai giờ thì được một cái hố. Vậy hỏi một người đào trong một giờ thì được mấy cái hố?

Đáp án: 1 cái hố.

Câu 46. Tại sao con chó không cắn được đuôi của mình.

Đáp án: Đuôi chó không đủ dài.

Câu 47. Con gì không gáy ò ó o mà người ta vẫn gọi là gà?

Đáp án: Gà mái và gà con.

Câu 48. Có 1 anh chàng làm việc trong 1 tòa nhà 50 tầng, nhưng anh ta lại chỉ đi thang máy lên đến tầng 35 rồi đoạn còn lại anh ta đi thang bộ. Tại sao anh ta lại làm như vậy?

Đáp án: Bởi cái thang máy đó không lên tới tầng 50.

Câu 49. Có 2 người: 1 lớn, 1 bé đi lên đỉnh một quả núi. Người bé là con của người lớn, nhưng người lớn lại không phải cha của người bé, hỏi người lớn là ai?

Đáp án: Mẹ

Câu 50. Làm sao để cái cân tự cân chính nó?

Đáp án: Lật ngược cái cân lại

Câu 51. Từ gì mà 100% nguời dân Việt Nam đều phát âm sai?

Đáp án: Từ "Sai"

Câu 52. Hãy chứng minh 4 : 3 = 2

Đáp án: 4 : 3 có nghĩa là tứ chia tam, đọc ngược lại là tam chia tư = 8 : 4 = 2

Câu 53. Câu chữ nào mà những người vui sướng khi nhìn thấy nó sẽ trở nên buồn bã và ngược lại, những người buồn bã u sầu khi thấy nó sẽ trở nên vui vẻ hơn.

Đáp án: Điều đó rồi cũng qua

Câu 54. Có bao nhiêu chữ C trong câu sau đây: "Cơm, canh, cháo gì tớ cũng thích ăn!"

Đáp án: 1 chữ C, ở chữ "Cơm"

Câu 55. Nếu chỉ có một que diêm, trong một ngày mùa đông giá rét, bạn bước vào căn phòng có một cây đèn, một bếp dầu, và một bếp củi, bạn thắp gì trước tiên?

Đáp án: Que diêm

Câu 56. Chứng minh: Con gái = con dê

Đáp án: Con gái = thần tiên = tiền thân = trước khỉ = con dê

Câu 57. Cái gì tay trái cầm được còn tay phải cầm không được?

Đáp án: Tay phải

Câu 59. Vịt nào đi bằng hai chân??

Đáp án: Tất cả các con vịt, trừ vịt bị què

Câu 60. Một kẻ giết người bị kết án tử hình. Hắn ta phải chọn một trong ba căn phòng: Phòng thứ nhất lửa cháy dữ dội, phòng thứ hai đầy những kẻ ám sát đang giương súng, và phòng thứ ba đầy sư tử nhịn đói trong ba năm. Phòng nào an toàn nhất cho hắn?

Đáp án: Phòng 3 bởi con sư tử bị đói đã bị chết

Câu 61. Môn gì càng thắng càng thua?

Đáp án: Môn đua xe đạp

Câu 62. Loại nước giải khát nào chứa sắt và canxi?

Đáp án: Cafe (Canxi = Ca; Sắt = Fe)

Câu 63. Núi nào bị chặt ra từng khúc?

Đáp án: Thái Sơn

Câu 64. Ai cũng biết đỉnh núi Everest cao nhất thế giới, vậy trước khi đỉnh Everest được khám phá, đỉnh núi nào cao nhất thế giới?

Đáp án: Everest

Câu 65. Con cua đỏ dài 10cm chạy đua với con cua xanh dài 15cm. Con nào về đích trước?

Đáp án: Con cua xanh bởi con cua đỏ đã bị luộc

Câu 66. Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi dùng nó và xám xịt khi vứt nó đi?

Đáp án: Than

Câu 67. Cái gì Adam có 2 mà Eva chỉ có 1?

Đáp án: Chữ a

Câu 68. Có 1 đàn chuột điếc đi ngang qua, hỏi có mấy con?

Đáp án: 24 con (Điếc là hư tai, hư tai là hai tư)

Câu 69. Cái gì của người con gái lúc nào cũng ẩm ướt?

Đáp án: Cái lưỡi

Câu 70. 2 con vịt đi trước 2 con vịt, 2 con vịt đi sau 2 con vịt, 2 con vịt đi giữa 2 con vịt. Hỏi có bao nhiêu con vịt?

Đáp án: 4 con vịt (vì 2 con đi giữa là cái bóng của 2 con đi trước)

0
1. Sự hiểu lầmTại Alaska có một cặp vợ chồng trẻ mới kết hôn. Đến thời kỳ người vợ sinh nở nhưng do sinh khó nên đã qua đời để lại đứa con.Người cha vì cuộc sống bận rộn, nên con không có ai chăm sóc. Vì vậy người cha đã đào tạo một con chó. Con chó này rất thông minh và biết nghe lời, có thể chăm sóc em bé được. Nó còn mang được bình sữa mang đến cho em bé uống.Một hôm...
Đọc tiếp

1. Sự hiểu lầm
Tại Alaska có một cặp vợ chồng trẻ mới kết hôn. Đến thời kỳ người vợ sinh nở nhưng do sinh khó nên đã qua đời để lại đứa con.
Người cha vì cuộc sống bận rộn, nên con không có ai chăm sóc. Vì vậy người cha đã đào tạo một con chó. Con chó này rất thông minh và biết nghe lời, có thể chăm sóc em bé được. Nó còn mang được bình sữa mang đến cho em bé uống.
Một hôm người cha để con chó ở nhà trông chừng đứa bé, khi ông trở về nhà bỗng thấy khắp miệng con chó toàn là máu, nguyên nhân là vì….
Người đàn ông ra ngoài có việc, để con chó ở nhà trông đứa bé. Khi ông trở về, nhìn thấy khắp sàn nhà toàn là máu, nhưng lại không thấy đứa bé đâu cả. Còn con chó thì vừa liếm máu tươi ở khóe miệng, vừa vẫy vẫy cái đuôi vui vẻ nhìn ông.
Người đàn ông nổi giận, liền rút con dao đâm mạnh vào bụng con chó. Con chó kêu thảm một tiếng, làm cho đứa trẻ đang ngủ say dưới tấm thảm loang lổ vết máu giật mình tỉnh dậy.
Lúc này, người đàn ông kia mới phát hiện xác chết của một con cho sói đang nằm bên cạnh góc tường.
Cảm ngộ: Có rất nhiều sự việc mà bạn nhìn thấy tận mắt, nghe thấy tận tai, nhưng nó chưa chắc đã đúng như những gì bạn nghĩ. Trong việc đối nhân xử thế, chúng ta hãy cố gắng học cách lắng nghe, nên cho người khác có cơ hội để giải thích. Có như vậy, mới giúp chúng ta tránh được nhiều điều khiến ta phải hối tiếc sau này.
Ngược lại nếu chúng ta không hỏi, không nói, không giải thích mà đã vội vã hành động hay phán xét thì đây không phải là thể hiện sự mạnh mẽ, cá tính mà nó chính là sự bất công, không có trách nhiệm với chính mình và những người khác.
2. Sự nóng giận
Một cậu bé có tính xấu rất hay nổi nóng. Một hôm cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu bé rằng mỗi khi cậu nổi nóng thì hãy chạy ra đằng sau nhà đóng một cái đinh lên hàng rào gỗ.
Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng lên hàng rào mỗi ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình thì dễ hơn là phải đóng cây đinh lên hàng rào.
Một ngày kia, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu nói với cha và ông bảo cậu hãy nhổ một cái đinh ra khỏi hàng rào mỗi một ngày mà cậu không hề nổi giận với ai dù chỉ một lần.
Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một bữa cậu bé tìm cha mình báo rằng đã không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu đã cùng cậu đến bên hàng rào. Ở đó ông nói với cậu rằng:
“Con đã làm rất tốt, nhưng hãy nhìn những lỗ đinh trên hàng rào. Hàng rào đã không thể giống như xưa nữa rồi.
Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói đó cũng giống như những lỗ đinh này, để lại những vết sẹo trong lòng người khác.
Dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn ở lại. Vết thương tinh thần cũng đau đớn như những vết thương thể xác vậy.
Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ giúp con cười và giúp con trong mọi chuyện. Họ nghe con nói khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở rộng tấm lòng mình cho con. Hãy nhớ lấy lời cha…”
Cảm ngộ: Con người khi cáu giận thường trút giận dữ lên những người thân yêu ở quanh mình, bởi vì họ biết những người thân yêu của chúng ta sẽ luôn bao dung và tha thứ cho chúng ta.
Nhưng những lời nói khi tức giận luôn giống như những chiếc đinh làm tổn thương người khác. Có thể bạn chỉ là vô tâm nhưng vết thương đó cũng giống như lỗ hổng trên hàng rào vậy, nó đã tạo thành những vết thương nghiêm trọng. Vì vậy nhất định đừng lãng phí tình yêu thương mà những người thân yêu dành cho bạn, bởi vì điều này đối với họ lại là một sự tổn thương lớn.
3. Sự khoan dung
Câu chuyện kể về một người lính Mỹ, cuối cùng đã được trở về nhà sau trận chiến đấu vô cùng ác liệt ở Việt Nam.
Từ San Francisco, anh gọi điện cho cha mẹ mình: “Ba mẹ ơi, con đã trở về nhà này, nhưng con có một chuyện muốn nhờ ba mẹ. Con có một người bạn, con muốn đưa anh ấy về nhà cùng con”.
“Chắc chắn rồi, con trai yêu quý“, cha mẹ anh vui vẻ trả lời: “Ba mẹ rất muốn gặp bạn con”.
“Nhưng có một điều con muốn nói trước với ba mẹ”, chàng trai tiếp tục, “anh bạn con đã bị thương khá nặng trong chiến tranh. Anh ấy đã hơi bị đãng trí và còn bị mất một cánh tay và một chân. Anh ấy không có nơi nào để về, và con muốn anh ấy đến sống với chúng ta…
“Ồ, ba mẹ xin lỗi con, con trai… Nhưng có lẽ chúng ta có thể giúp anh ấy tìm một nơi nào khác để sống…”
“Không, ba mẹ ơi, con muốn anh ấy tới sống với chúng ta”.
“Con à“, người cha nói, “con có biết con đang yêu cầu cha mẹ điều gì không? Một người tàn tật đến như vậy sẽ là một gánh nặng khủng khiếp cho ba mẹ. Ba mẹ còn có cuộc sống riêng của mình chứ, ba mẹ không thể để một điều như vậy làm ảnh hưởng tới cuộc sống riêng. Ba nghĩ rằng con hãy về nhà đi và quên anh bạn đó của con đi. Anh ấy rồi sẽ tìm được cách lo liệu cho cuộc sống của mình thôi…”
Lúc đó, người con trai gác điện thoại. Cha mẹ anh không còn nghe thấy điều gì từ đầu dây bên kia nữa. Song, một vài ngày sau đó, họ đột nhiên nhận được một cú điện thoại từ đồn cảnh sát San Francisco. Con trai của họ đã qua đời sau khi ngã từ trên một tòa nhà xuống, cảnh sát đã thông báo như vậy cho họ. Cảnh sát San Francisco nhận định rằng đó là một vụ tự sát.
Cha mẹ người lính, trong đau đớn tột cùng, đã vội vã bay tới San Francisco và được đưa tới nhà xác thành phố để nhận diện thi thể của con trai. Họ nhận ra anh, người con trai yêu quý của mình. Nhưng đột nhiên họ khiếp hãi không thốt nên lời khi nhìn thấy một điều mà trước đó họ không hề hay biết, đó là con trai của họ chỉ còn một cánh tay và một chân.
Những giọt nước mắt ân hận rơi xuống, nhưng tất cả đã quá muộn màng.
Cảm ngộ: Đừng bao giờ đối xử phân biệt với người khác, bạn sẽ không biết được người thực sự bị gây tổn thương là ai? Hãy bao dung rộng lượng với mọi người và tự nghiêm khắc với bản thân mình!. Nếu mỗi người chúng ta đều có thể dành sự bao dung và nhân ái cho những người lạ như cho chính người thân của mình, thì thế giới này sẽ tốt đẹp biết bao.
Bởi vì với sự từ bi, bao dung chúng ta sẽ đủ sức mài mòn bất kỳ hòn đá vô tri vô giác nào để trở thành một viên ngọc lung linh tỏa sáng, đủ sức biến điều khó khăn trở nên dễ dàng, đủ sức biến một người tầm thường hay tàn khuyết thành một vĩ nhân.
Nguồn: sưu tầm ( diendan.hocmai.vn)

0
Vào 5h sáng!!!Tôi nghe vẫn đang say ke ngồi dậy tắt phát cái chuông báo thức, vì đang say ke tắt không được tiện tay tôi ném cái chuông báo thức của mình xuống vườn.Tôi nghe tiếng" ui da!" nho nhỏ trong vườn. Quái! Nhà mình có ai thế, hay là tôi lỡ tay ném cái đồng hồ văng xa ra đường trúng người chạy bộ buổi sáng. Chết bà rồi!Tôi lòm còm bò dậy dụi mắt nhìn qua cửa sổ xuống đường,...
Đọc tiếp

Vào 5h sáng!!!
Tôi nghe vẫn đang say ke ngồi dậy tắt phát cái chuông báo thức, vì đang say ke tắt không được tiện tay tôi ném cái chuông báo thức của mình xuống vườn.
Tôi nghe tiếng" ui da!" nho nhỏ trong vườn.
Quái! Nhà mình có ai thế, hay là tôi lỡ tay ném cái đồng hồ văng xa ra đường trúng người chạy bộ buổi sáng. Chết bà rồi!
Tôi lòm còm bò dậy dụi mắt nhìn qua cửa sổ xuống đường, gió lạnh thổi vào trong căn gác. Nhưng không thấy ai, ngoài đường thì vắng tanh, trong vườn thì tối thui chỉ có con cún Đại Hoàng cùng đàn ngỗng ở đó.
Tôi nghĩ mình nghe nhầm nên nằm xuống nướng thêm vài tiếng, chứ tập thể dục buổi sáng để giảm cân là 1 cực hình đối với 1 thằng nhóc như tôi.
Nằm được chốc lát, thiu thiu ngủ, tôi nghe tiếng Đại Hoàng sủa 3 tiếng. Người ta bảo chó sủa 3 tiếng nhà có ma, không lẽ lúc nãy là tiếng của con ma, khẻ rùng mình tôi kéo chăn chùm kín đầu.
1 lúc lâu sau bỗng nghe tiếng Đại Hoàng sủa liên tục, người ta bảo chó sủa liên tục là nhà có trộm, lạ thật Đại Hoàng hôm nay bị ngáo chó à, nếu vậy thì đàn ngỗng trong vườn cũng phải hú hét" Quạc quạc" như vịt chứ.
Tôi thây kệ, được lúc sau nghe tiếng Đại Hoàng đang sủa bỗng im lặng, chắc là ông già nhà tôi ra chuồng chó đập cho 1 phát rồi.
Tôi cố đánh 1 giấc nhưng không ngủ được, tôi xuống nhà, ra vườn dắt chó đi dạo, sẵn lụm luôn cái đồng hồ đang điểm 6h.
Tôi phát hiện ra 1 chuyện kinh hoàng!!!
Nổi máu thám tử tôi bắt tay vào điều tra.
- Cái đồng hồ có dính 1 vài sợi tóc ngắn và 1 ít máu trong vườn.
- Chỗ đàn ngỗng có 1 vài cọng hành lá
- Ở hàng rào có dính 1 ít da hổ
**********************
Chuyện kinh hoàng gì đã xảy ra?
Cách gây án như thế nào?
Ai là hung thủ?
Động cơ?

2

giải đi nha

ib mik nghe suy luận

ko thik đọc dài quá

Kook xinh đẹp, con nhà giàu. Người yêu Kook là Suga, một hot boy bóng rổ. Họ là cặp đôi nổi tiếng ở trường. Cả hai người cùng có một cuộc tình đẹp. Cho đến một ngày nọ Kook cùng Hope đi ăn tối ở một nhà hàng sang trọng. Lúc về Kook vô tình thấy Suga đang cùng Min thân mật với nhau rồi bỗng trái tim Kook như ngàn mũi dao đâm vào họ đang hôn nhau. Sáng hôm sau Kook tức giận đến tìm Suga:"...
Đọc tiếp


Kook xinh đẹp, con nhà giàu. Người yêu Kook là Suga, một hot boy bóng rổ. Họ là cặp đôi nổi tiếng ở trường. Cả hai người cùng có một cuộc tình đẹp. Cho đến một ngày nọ Kook cùng Hope đi ăn tối ở một nhà hàng sang trọng. Lúc về Kook vô tình thấy Suga đang cùng Min thân mật với nhau rồi bỗng trái tim Kook như ngàn mũi dao đâm vào họ đang hôn nhau.
Sáng hôm sau Kook tức giận đến tìm Suga:
" Tại sao anh lại làm như vậy với em. Anh nói anh và Min chỉ là bạn thế tối qua hai người đã làm gì ờ nhà hàng?"
Suga nhìn Kook " Em đã thấy."
Kook nói không cần suy nghĩ. " Đúng vậy. Nếu em không thấy thì không biết anh sẽ giấu em đến khi nào."
Suga nhún vài cười khinh miệt " Anh chỉ hôn có một cái thôi mà em muốn nghĩ sao cũng được."
[BÉP] Kook tát mạnh vào mặt Suga rồi bỏ đi. Vài ngày đầu Kook rất đau đớn, Kook đến tìm Hope tâm sự. Hope đã chỉ cách cho Kook:
"Mày cứ buồn thế này không phải là cách. Bây giờ mày phải quen một anh trưởng thành."
Nghe lời Hope, tối đó Kook quyết định đến quán Bar. Ở đó Kook đã gặp Vuy một tay ăn chơi, lại đẹp trai con nhà giàu. Vuy là người đầu tiên lọt vào mắt Kook, Kook đến gần Vuy hơn và Vuy cũng vậy thấy em nào xinh gai là tán tỉnh.
" Chào em, em có thể giới thiệu cho anh một loại cocktail nào ngon ngon không?" Vuy mở lời
Hai người làm quen với nhau và thế là đêm đó Vuy đưa Kook về nhà riêng của mình. Hai người cùng vào phòng cửa đóng kín [ Lục đục nội bộ nha &^%$#~@$&&%^%^%$^%$&^ ] thỉnh thoảng có vài tiếng rênnn khẽ vọng ra.
Sáng hôm sau, Kook nằm trên giường xem lại clip tối qua. Vuy trừng mắt:
" Em quay lại làm gì?"
Kook cười hồn nhiên " Vì là lần đầu tiên nên em muốn có kỉ niệm." Vuy nhướn mày nhìn Kook ngạc nhiên, Kook biết Vuy đang nghĩ gì nói tiếp " Em còn đi học mà." Vuy há mồm trợn mắt, mặt nhăn nhó:
" Em chưa 18. "
" Vâng " Kook đáp.
Vuy chạy về nhà hỏi Mon. Vuy kể đầu đuôi cho Mon nghe
" Kì này mày ở tù rục xương nha con" Mon nói. Vuy chạy về nhà trầm mặt nói với Kook:
"Phải làm gì để em xóa clip này?" Kook đá mắt về phía Vuy
"Lịch làm người yêu em, em đã né hết ngày anh đi làm ra rồi còn lại anh là của em. Nếu không muốn đi tù thì đừng dở chứng với em"
Từ đó hai người luôn bên nhau. Tình cảm qua đêm bây giờ đã thành tình cảm xuất phát từ trái tim của hai người. Thấy hai người hạnh phúc Suga muốn dành lại Kook. Suga quyết định thách đấu với Vuy.
1. Đấu sắc đẹp. ( Cả hai đều đẹp nhưng Vuy cao hơn) Vuy thắng.
2. Đấu võ ( Về phấn này Suga thắng chắc nhưng Vuy quyết không buôn tha) Vuy thắng.
Biết mình thất bại Suga đến tìm Kook xin lỗi. Kook từ chối Suga
" Sao em lại không tha thứ cho anh, chẳng phải em quen Vuy là để trả thù anh hay sao?"
Vuy nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện. Suga đi khỏi Vuy mới đi vào mặt tối sầm
" Anh sợ con người em rồi đó."
" Em có lý do riêng của em mà. Nhưng bây giờ em yêu anh là thật lòng." Kook khóc lóc giải thích. Kook lại buồn rầu không ăn không uống, nhốt mình trong phòng mấy ngày liền. Thấy Kook hành hạ mình như vậy Jin đau lòng. Jin đến tìm Vuy giải thích mọi chuyện. Tối đó Vuy đến nhà Kook để xin lỗi.
Và hai người lại vui vẻ bên nhau như trước kia. Hai người chung sống cho đến khi Kook tốt nghiệp một đám cưới hoành tráng được diễn ra và cô dâu chú rể không ai khác là Vuy và Kook. Họ sống bên nhau trọn đời

10
4 tháng 5 2019

hay

4 tháng 5 2019

hay🙃 🙃 🙃

Con gái yêu quý của bố!Có lần con hỏi bố: "Vì sao bố đối xử với mẹ như Nữ hoàng?". Hôm đó bố chỉ cười và nói rằng vì mẹ rất quan trọng với bố. Nhưng nay bố sẽ nói cho con 1 lý do sâu xa hơn.Bố yêu mẹ, điều đó không cần phải bàn cãi. Con thấy đó bố luôn sợ mẹ con trời mưa bị ướt mà đến đón mẹ khi thấy mây đen kéo về. Bố lo cho mẹ làm việc nhà quá nhiều mà có thể...
Đọc tiếp

Con gái yêu quý của bố!Có lần con hỏi bố: "Vì sao bố đối xử với mẹ như Nữ hoàng?". Hôm đó bố chỉ cười và nói rằng vì mẹ rất quan trọng với bố. Nhưng nay bố sẽ nói cho con 1 lý do sâu xa hơn.Bố yêu mẹ, điều đó không cần phải bàn cãi. Con thấy đó bố luôn sợ mẹ con trời mưa bị ướt mà đến đón mẹ khi thấy mây đen kéo về. Bố lo cho mẹ làm việc nhà quá nhiều mà có thể chẳng còn cảm xúc với bố con mình nên bố mua máy rửa bát, máy sấy quần áo... để bố có thể cùng mẹ làm việc nhà. Con biết đó bố là chúa lười rửa bát, nhưng không làm thì phải mua máy móc, bố biết xếp bát vào rất chuẩn cơ mà.

Bố hôn mẹ con mỗi tối và luôn nói yêu mẹ để mẹ không bao giờ phải thắc mắc: "Anh ấy có còn yêu mình nữa hay không?". Cũng là vì bố ích kỷ, sợ mẹ chán bố mà tơ tưởng đến ai khác, nên bố chỉ có cách lấp đầy tình yêu trong mẹ, làm cho mẹ cảm thấy đầy đủ đến mức chẳng cần phải nhìn ngó ai khác.Bố yêu mẹ vì bố biết tuổi trẻ bố mẹ nắm tay nhau là đi qua bao nhiêu giông gió, ngày hôm nay bố thay lòng thì có khác nào bố lại lặn lội đi xây những viên gạch đầu tiên khi đã có hẳn tòa lâu đài.Và vì mẹ chưa bao giờ thôi hấp dẫn với bố nữa. Nếu muốn giữ bên mình người vợ tuyệt vời thì hãy đối xử tốt với cô ấy. Và bố đã nằm lòng điều đó, để giữ tình yêu trong bố và mẹ vẹn nguyên như hồi nào.Nhưng con ơi, có 1 lý do mà bố chưa từng nói. Đó là vì con đó con gái yêu của bố. Mẹ và con là tất cả những gì bố có. Tài sản nào rồi cũng là vật ngoài thân nhưng bố biết sau tất cả bố sẽ luôn có mẹ và con ở bên cạnh, dù bất cứ lý do gì.Vì bố cũng yêu con nhiều như yêu mẹ. Nên bố phải đối xử với mẹ như Nữ hoàng, để mẹ vui là một chuyện mà còn là để con thấy những người đàn ông bình thường đều nên cư xử như cách bố đối xử với mẹ.

Khi con có mái nhà ấm êm, có 1 người đàn ông trong nhà biết yêu chiều, tôn trọng phụ nữ, biết lấy sự ga lăng như 1 thói quen, con sẽ thấy tất cả những gã đàn ông tầm thường ngoài kia là không xứng đáng với mình.Cuộc đời này bố mong con sẽ không phải dùng phép thử nhiều lần để chọn được 1 người đàn ông con ưng ý. Hãy cứ lựa chọn, chẳng cần biết bao nhiêu tuổi lấy chồng, đủ ưng, đủ yêu mới cưới con nhé. Không ai chắc mình có thể không làm sai, nhưng ít nhất con cũng không phải hối hận rằng giá như ngày ấy không tặc lưỡi lấy anh chàng đó chỉ vì chắc hẳn anh ta yêu mình nên mới ghen tuông như thế.Đời người phụ nữ có chút chân yếu tay mềm nên con càng phải nâng giá mình lên. Con có quyền chọn người đàn ông tốt. Còn nếu chẳng có ai đủ tốt như bố, như cách bố đối xử với mẹ, thì con hoàn toàn hiểu được rằng: "Anh ấy bị "tắc đường" và vẫn chưa tới".Con sẽ biết làm mình cao giá mà không chấp nhận những người đàn ông nhàng nhàng, sống vô tâm, hời hợt nhạt nhẽo và tất nhiên nếu lười biếng, vũ phu và thiếu lòng chung thủy thì càng không có cửa lọt vào mắt con.Đàn ông luôn luôn phải thế, tôn trọng và không bao giờ để người phụ nữ của mình phải đau đớn. Điều duy nhất anh ta nên làm là hãy để cô ấy cười nhiều nhất. Nếu không phải thế thì đừng nghĩ đến chuyện đôi lứa thì hơn.Người ta bảo hạnh phúc là chiếc chăn hẹp, bố không đồng ý đâu con. Hạnh phúc là sự lây truyền, bố mang lại hạnh phúc cho mẹ, bố ắt cũng sẽ được hưởng hạnh phúc. Nên đàn ông không biết cách làm người đàn ông tử tế thì hãy ở vậy đi, cuộc đời anh anh tự hứng chịu, đừng lôi con gái tôi vào rồi làm cho nó rơi nước mắt theo anh. Sau này bố sẽ nói với những kẻ nào đến "nhòm ngó" con gái bố như thế. Nhưng trước tiên, bố muốn con phải tự nhìn bằng đôi mắt mình.

Đàn ông gần gũi nhất trong mắt con chính là bố, là khi lọt lòng với ánh nhìn đầu tiên, là tiếp xúc bấy nhiêu năm để khôn lớn, con sẽ hiểu rằng một người đàn ông biết đối xử với người phụ nữ của mình như nữ hoàng mới là kẻ bình thường. Tình yêu của bố dành cho mẹ lúc nào cũng như thế. Nhưng cuộc sống không phải không có lúc này lúc khác. Có lúc bố cũng cáu mẹ, bố dơ tay lên nhưng rồi phải hạ ngay xuống. Bố không thể để con gái bố nhìn thấy hình ảnh một người đàn ông đánh phụ nữ, rồi sau này lại chấp nhận rằng như thế cũng là chuyện thường tình.Đây là 1 bí mật nhé, bố cảm ơn con vì nhờ có con nên bố chưa bao giờ dám hành động gì thất thố với mẹ. Bởi nếu 1 lúc cáu giận bố làm gì đó mất khôn thì chắc miếng bánh tình yêu kia cũng mẻ đi 1 miếng chứ chẳng còn được tròn trịa như lúc đầu. May nhờ có con mà bố biết cách để không thỏa hiệp với người đàn ông dễ nổi nóng trong mình.Con gái à, bố yêu mẹ là vì tình yêu, nhưng sự thực để bố đối xử với mẹ như Nữ hoàng thì chính là vì con đó. Lớn lên hãy chọn 1 người đàn ông xứng đáng vì mọi người phụ nữ đều phải được đối xử như thế.Con cũng không cần phải chọn quá kĩ, nhưng chỉ gật đầu với người đàn ông biết cư xử, đừng cho qua những nhược điểm của anh ta mà hạ giá mình con nhé. Hôn nhân là để vui, không phải là để trào nước mắt. Nếu không hãy cứ ở bên bố, trong gia đình ấm êm của chúng ta.Còn nếu có người đàn ông biết cách yêu, biết tôn trọng và biết để ý đến những cảm xúc của con, trân trọng con một cách tuyệt đối thì hãy tính đến chuyện yêu đương. Nếu lúc yêu anh ta còn chẳng tử tế, con đợi gì đến ngày chung đôi?"Vì sao bố yêu mẹ nhiều thế?", bố không có điều gì phải hối tiếc khi đã luôn yêu thương và chiều chuộng mẹ như Nữ hoàng. Thứ bố nhận lại được từ mẹ lớn hơn thế, đó là sự trân trọng yêu thương, là lới ca tụng mỗi ngày, là nụ cười ngọt ngào của mẹ và cả cuộc sống hạnh phúc như mơ này. Và cả nữa là vì con, hình mẫu người đàn ông đáng ra phải thế chính là bố đây, để con không sai lầm với những lựa chọn đầu đời mà tặc lưỡi hạ giá mình và chấp nhận một người đàn ông đầy nhược điểm để cưới làm chồng.

Đời người tuy dài mà cũng rất ngắn. Ngày hôm nay bố nhìn lại những ngày qua chỉ như một cái chớp mắt thôi. Nhưng bố tự hào cái chớp mắt ấy bố cũng không bỏ phí một tích tắc nào để hạnh phúc.Vạn lời nói không bằng một tấm gương. Khi mẹ con có chiếc vương miện Nữ hoàng trên đầu là bố đã kết dần cho con 1 chiếc vương miện khác về tự tôn của phụ nữ cho con. Hãy đội cho mình chiếc vương miện trước, đừng đợi một người đàn ông tới rồi mới hỏi "Anh có vương miện không?". Phụ nữ nào cũng xứng đáng được làm Nữ hoàng.Con hãy sống như thể cuộc đời đó không có chỗ cho sự lãng phí vào khổ đau và nước mắt. Bố muốn con luôn mỉm cười tự tại và biết nằm lòng câu nói này "Đàn ông ư, ít nhất phải như bố mình".
Nguồn http://baodansinh.vn/khi-con-gai-hoi-vi-sao-bo-doi-xu-voi-me-nhu-nu-hoang-cau-tra-loi-cua-chong-khien-nguoi-vo-cung-phai-giat-minh-22202084215724619.htm

0
Tám năm sau...Mưa dầm đến đầu chiều, tí tách tí tách tựa như không thấy có chút dấu hiệu ngớt, đầu ngõ âm u ẩm ướt, đầy những tiếng cãi lộn của phụ nữ cùng tiếng bọn trẻ con."Con nhãi thối tha, còn chạy đi đâu hả?"Một người phụ nữ nhìn khoảng bốn mươi tuổi hung hăng tóm lấy một bé gái nhỏ bé, yếu ớt, dùng cây roi thô đánh vào người đứa nhỏ..."Mày nghĩ mày là thiên kim...
Đọc tiếp

Tám năm sau...

Mưa dầm đến đầu chiều, tí tách tí tách tựa như không thấy có chút dấu hiệu ngớt, đầu ngõ âm u ẩm ướt, đầy những tiếng cãi lộn của phụ nữ cùng tiếng bọn trẻ con.

"Con nhãi thối tha, còn chạy đi đâu hả?"

Một người phụ nữ nhìn khoảng bốn mươi tuổi hung hăng tóm lấy một bé gái nhỏ bé, yếu ớt, dùng cây roi thô đánh vào người đứa nhỏ...

"Mày nghĩ mày là thiên kim tiểu thư hả? Còn muốn trộm tiền trong nhà để đi học hả? Mày ăn của tao, uống của tao, kết quả hóa ra lại là tao nuôi hổ để làm loạn hả? Hôm nay tao không dạy dỗ mày cho tốt, thì phí công nuôi mày lớn như này!"

Cây roi vung lên, cùng với hạt mưa, tạo thành một lực mạnh, từng chút từng chút đánh lên người cô bé. Chỉ thấy trên người cô bé rớm máu, mái tóc quăn tự nhiên tinh tế phủ trên đầu vai. Không biết là do bẩm sinh hay do thiếu dinh dưỡng mà khuôn mặt cô bé tai tái, bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh run nhẹ, cánh tay gầy yếu ôm chặt lấy cơ thể. Nhìn bộ quần áo cũ nát thì không khó để thấy được, cuộc sống của cô chẳng tốt đẹp gì.

Thậm chí, trên người cô bé còn rõ ràng có mấy vết thương cũ bầm tím.

Cô bé cắn chặt môi, bờ môi tái nhợt, nhưng cũng không mở miệng cầu xin nửa lời.

"Con ranh chết tiệt kia, còn không nhận lỗi hả?"

Mụ đàn bà hung ác quát, nhìn bộ dáng quật cường của cô bé thì lại càng thêm tức tối, vừa muốn vung tay lần thứ hai...

"Ôi dào, bà xã, bà đánh nó một trận như vậy, cũng coi như xong đi, nó cũng biết lỗi rồi mà!"

Một gã đàn ông trung niên tiến lên phía trước, bắt lấy tay bà ta, lại thuận đà nhẹ nhàng ôm lấy cô bé, ngữ khí nghe thế nào đi chăng nữa vẫn thấy có vẻ tùy tiện.

"Bảo bối, mau nói không dám nữa đi, nếu không ba làm sao giúp con được?"

Gã đàn ông chuyển hướng sang phía cô bé, bàn tay mập mạp tham lam vỗ nhẹ lên người cô bé, nhưng mà ý đồ thì đã quá rõ ràng.

"Ông làm gì đấy?"

Bà vợ nhìn thấy thế thì kéo gã đàn ông lại, "Ông ngay cả đứa trẻ con nhỏ như vậy mà cũng không tha? Ông thật sự là tà tâm không để đâu cho hết, không thuốc nào chưa nổi!"

"Bà xã, đâu có, đâu có, con bé là do chúng ta nhận nuôi, trên danh nghĩa tôi cũng là ba con bé, sao có thể làm gì với nó chứ!" Gã đàn ông lập tức bày ra vẻ mặt tội nghiệp.

"Hừ!"

Bà vợ oán giận lườm gã một cái, rồi lập tức trừng mắt với cô bé con, "Nhỏ như vậy đã biết câu dẫn đàn ông, thật không hiểu nổi là cái loại con gái gì nữa! Vẫn nói, mẹ nào con nấy, chắc cũng là tiện nhân."

Cô bé rốt cục cũng có phản ứng lại, đôi mắt xinh đẹp lóe lên sự phẫn nộ, đối diện với vẻ mặt khinh thường của bà kia.

"Còn dám trừng mắt với tao? Mày muốn chết hả? " Bà ta nổi giận, lập tức lại vung cây roi lên.

"Haiz, bà xem bà đánh nó bị thương rồi này!"

Gã đàn ông bảo vệ cô bé, lại nhân cơ hội thò tay vào quần áo cô bé, "Đến đây, để ba nhìn xem con bị thương ở chỗ nào, a... "

Lời nói của gã còn chưa hết thì liền vang lên tiếng hét như sói hú, cô bé con hung hăng cắn vào mu bàn tay gã, thừa dịp gã buông tay, cô liền bỏ chạy.

"Con ranh chết tiệt, dám cắn tao à, mày đứng lại cho tao, hôm nay tao không đánh chết mày không được!" Gã ta hoàn toàn bị chọc giận, nhìn thấy máu chảy ở tay thì hung tợn đuổi theo sau.

Trong con ngõ nhỏ hẹp, cô bé hoảng sợ chạy về phía trước, phía sau là gã đàn ông như hung thần đang đuổi theo.

Không ai chú ý đến, ở gần đầu ngõ, một chiếc xe cao cấp xa hoa đang chuẩn bị rẽ vào. Trong lúc nhất thời, con ngõ vốn đã nhỏ hẹp lại càng có vẻ thêm chật chội.

Những hạt mưa dần dần chuyển thành mưa bụi, từ không trung rơi xuống mặt đất.

Giọng nói lỗ mãng của gã đàn ông phá tan sự yên lặng vốn có. Hàng xóm hai bên đều không còn giật mình khi chứng kiến nữa, loại chuyện này ngày nào chẳng diễn ra, chẳng qua là bị chiếc xe xa hoa kia thu hút thì sôi nổi đi ra xem cảnh náo nhiệt.

"Con nhãi thối tha, còn chạy?..."

"Kítttt…"

Chiếc xe xa hoa kia vừa mới rẽ vào đã dừng lại đột ngột. Trong nháy mắt, âm thanh bén nhọn vang lên, khoảng cách giữa thân thể cô bé với chiếc xe chỉ có vài milimet. Cô bé đột nhiên mở to hai mắt nhìn, sợ tới mức ngã ngồi trên mặt đất.

Tài xế xuống xe trước, bước đến cửa sau, cung kính mở cửa…

Một bàn chân đặt xuống đất…

Cô bé đưa mắt nhìn dọc theo âu phục hoàn mỹ của người đàn ông kia, trong nháy mắt, cô bé tựa như gặp được thiên thần.

Người đàn ông cao lớn quá mức, dáng người cao to rắn chắc che đỉnh đầu của cô gái nhỏ khỏi mưa bụi. Anh ta nhìn qua khá trẻ, nhiều lắm cũng chỉ hai mốt, hai hai tuổi, nhưng lại có khuôn mặt anh tuấn như thể điêu khắc từ hàn băng, đôi kính râm màu đen che khuất tầm mắt. Nhưng cho dù như vậy, cô bé cũng có thể cảm giác được rõ ràng người đàn ông trẻ tuổi này đang dùng ánh mắt sắc bén đánh giá mình. Khóe môi anh ta thẳng một đường, vẻ mặt lãnh đạm lạ thường, mưa bụi phảng phất trên tóc anh ta, lấp lánh trên bộ âu phục xa hoa.

Anh ta nhíu mày một chút, thoáng nhìn mặt đất lầy lội, ngay sau đó, ống quần liền bị bàn tay nhỏ của cô bé kéo lấy, bộ âu phục sạch sẽ chợt lưu lại một vết bẩn.

Cô bé không nói gì, đôi mắt xinh đẹp mở thật lớn, tràn ngập sự khủng hoảng và còn mang theo vẻ cầu xin giúp đỡ, đôi con ngươi trong suốt ánh lên chút ướt át.

"Con ranh, mày còn chạy hả, muốn bị xe đâm chết có phải không?"

Gã cha nuôi lỗ mãng kia rốt cuộc cũng đuổi đến nơi, lại nhìn thấy trước mắt một màn này thì choáng váng, nhưng chỉ trong nháy mắt, lại bắt đầu ồn ào lên…

"Được lắm, các anh đâm bị thương con gái tôi rồi, bồi thường tiền đi! Đừng tưởng có tiền thì giỏi lắm." Nhân cơ hội này, gã nhất định phải tranh thủ lừa bịp mà kiếm khoản bồi thường mới được.

Tài xế vừa muốn tiến lên nói chuyện, người đàn ông trẻ tuổi đó đã thản nhiên lên tiếng: "Cho lão ta tiền!"

Giọng nói thật lạnh lùng, mỗi chữ thoát ra hệt như băng lạnh.

"Vâng, thiếu gia!"

Tài xế không nói thêm gì, lấy ra một xấp tiền, "Hãy đưa con gái ông đi bệnh viện."

Gã cha nuôi của cô bé chỉ trong giây lát đã mặt mày hớn hở, gã coi như là kẻ thức thời, biết người đàn ông trước mặt đây không phải hạng dễ chọc, hơn nữa lại nghe tài xế gọi hắn là ‘thiếu gia’, lập tức giống như con chó Nhật tiến đến…

"Ha ha, vị thiếu gia này, cậu thật sự là đại lượng, tôi lập tức đưa con gái đi bệnh viện. "

Hắn nói xong, liền dùng sức kéo cô bé đi, "Hôm nay coi như mày tốt số, lần sau còn chạy nữa bị xe đâm chết, tao cũng mặc xác!"

Cô bé liều mạng lắc đầu, đôi mắt đẹp mở càng to, bàn tay nhỏ bé vẫn bám chặt lấy ống quần người đàn ông trẻ, trên gương mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc.

"Con ranh, còn không đi theo tao? Mau buông tay ra, làm bẩn quần áo của thiếu gia, bán mày đi cũng không đền nổi đâu!"

Người đàn ông trẻ tuổi nhíu mi nhìn toàn bộ cảnh tượng này, sau đó hơi hơi nghiêng đầu, liếc mắt nhìn tài xế.

Người tài xế lập tức hiểu ra, tiến lên dùng một tay ngăn gã cha nuôi của cô bé lại. Người tài xế vốn có luyện công phu, lực mạnh mẽ khiến cho gã cha nuôi kia đau đến nhe răng trợn mắt, nhất thời không thể động đậy được.

Cô bé vẫn nắm chặt lấy ống quần người đàn ông trẻ, ngẩng khuôn mặt lên nhìn hắn, cho đến khi...hắn chậm rãi ngồi xuống.

Thân mình cao lớn của người đàn ông hoàn toàn che đi những hạt mưa bụi trên đỉnh đầu cô bé, làm cả người cô bé khuất dưới bóng hắn. Trong lúc nhất thời, hương thơm nam tính hòa vào hơi thở của cô bé, làm cô có chút cảm giác an toàn.

Người đàn ông đưa tay ra, một bàn tay tháo kính râm xuống, đôi mắt hờ hững nhìn vào gương mặt cô bé. Hắn giơ tay, ngón tay thon dài nâng cằm cô bé lên, đôi môi cô mặc dù hơi khô nhưng vẫn mang sắc tươi hồng như trái anh đào, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều như tỏa ra ánh quang xinh đẹp. Tuy rằng cô bé còn rất nhỏ, nhưng không khó nhìn ra cô là một mĩ nhân trong tương lai.

"Hắn ta đối đãi với cháu không tốt?" Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông trẻ thản nhiên vang lên.

Cô bé kinh ngạc nhìn người đàn ông, đôi mắt đó là như thế nào vậy?

Người đàn ông trước mặt này rất trẻ, hàng lông mi không thể không nói, so với phụ nữ còn đẹp hơn, đôi mày kiếm đen lại lộ ra vẻ cao ngạo, lạnh lùng, đôi con ngươi lóe ra vẻ u lãnh nhưng vô cùng đẹp; Thế nhưng kì lạ nhất vẫn là màu xanh biếc của đôi mắt cùng vẻ lãnh khốc trên khuôn mặt lại tản ra lực hấp dẫn trí mạng.

Cô bé theo bản năng hơi run rẩy, không dám nhìn lại vào mắt hắn, bởi vì, bên trong sắc xanh lục của đôi mắt kia dường như ẩn chứa điều gì đó mà cô không dám dò xét.

"Ôi dào thiếu gia, con bé là con gái tôi, sao tôi lại đối đãi không tốt với nó chứ?" Gã cha nuôi của cô bé nóng ruột, trong lòng căng thẳng bồn chồn.

Người đàn ông trẻ tuổi dường như không để mắt đến gã ta, nửa điểm chú ý cũng không, chỉ nhìn cô bé, bàn tay đang nắm lấy cằm cô bé hơi buông lỏng.

"Muốn rời khỏi nơi này?" Tiếng nói thản nhiên lần thứ hai lại vang lên, tràn ngập sự lạnh lùng.

Cô bé lập tức có phản ứng lại, gật đầu mạnh.

"Con ranh, mày muốn chết hả, tưởng tao nuôi mày lớn dễ lắm sao? Thế mà trước mặt người ngoài lại tố cáo tao. Xem tao dạy dỗ mày thế nào đây!" Gã cha nuôi nổi giận, muốn tiến lên, liền bị tài xế giữ chặt lấy.

Người đàn ông trẻ tuổi nhìn cô bé một cái, nâng tay vỗ nhẹ đầu cô bé rồi đứng dậy, hờ hững liếc nhìn gã cha nuôi một cái.

Gã đàn ông lỗ mãng lập tức không dám lên tiếng. Vị thiếu gia trước mặt này nhìn qua tuy rằng tuổi không lớn nhưng lại lộ ra sát khí khó mà chọc vào được, chẳng nói gì cũng khiến gã không rét mà run.

Người đàn ông trẻ tuổi đeo kính lại, cũng không nói thêm gì, ngồi lại vào trong xe. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé run rẩy, nhìn theo chiếc xe xa hoa kia.

Người tài xế bỏ tay gã cha nuôi ra, lãnh đạm nói: "Cô bé này thiếu gia nhà chúng tôi muốn nhận nuôi, ngày mai quản gia sẽ đến gặp ông. Đương nhiên, phí nuôi dưỡng cô bé trả cho vợ chồng ông cũng không ít, có điều, nếu cô bé thiếu một sợi tóc, ông không chịu nổi trách nhiệm đâu!"

Nói xong, anh ta cũng xoay người trở về xe.

Chiếc xe cao cấp nghênh ngang rời đi, để lại cô bé run lạnh cùng gã đàn ông lỗ mãng đã sớm trợn mắt, há hốc miệng.

"Ông nói cái gì? Ông điên rồi hả? Hay là sáng nay ăn cơm không no?"

Trong căn phòng khá gọn gàng truyền ra âm thanh cao vút, bén nhọn của phụ nữ, vô cùng thô lỗ…

"Lúc trước chúng ta nhận nuôi con ranh chết tiệt kia là vì muốn nó làm việc, không nghĩ tới chuyện nó gầy teo yếu ớt, cái gì cũng không làm được, tôi còn đang lo không biết tống nó đi đâu. Giờ thì tốt rồi, thiếu gia có tiền chạy đến muốn mua, đây là chuyện cực tốt, sao ông lại còn không đồng ý?"

"Tôi nghĩ người kia chỉ nói thế thôi, cô tưởng thật hả? Người ta là người có tiền, ngay cả cái xe cả đời tôi còn chưa thấy qua, hắn ta sao có thể nhìn trúng con ranh kia? Hắn ta đem con nhãi kia về làm cái gì?" Người đàn ông quát.

"Ông quản chuyện đó làm gì, tôi chỉ cần biết hắn nhiều tiền, nhàn rỗi muốn nuôi thêm người. Ông cũng nói rồi đó, thiếu gia kia nhìn qua là bộ dáng quý tộc, tiền nhất định không ít, đến lúc đó chúng ta cứ nhân cơ hội mà tăng giá con bé đó lên!” Người đàn bà cũng không cho là đúng, hét lên.

"Cô xem chuyện này có khác gì bán con gái? Chúng ta đều là ba mẹ nuôi của nó!” Hắn bất mãn bác bỏ.

"Ông nói thật dễ nghe, đừng cho là tôi không biết trong lòng ông toan tính cái gì. Ông đã sớm có ý định với nó chứ gì? Còn muốn chờ nó lớn lên hả?" Người đàn bà châm chọc.

"Thật là, cô cố tình gây sự!"

"Nói đến chỗ đau của ông sao?"

Người đàn bà cười lạnh, lập tức khoát tay ngăn lại, "Quên đi, nó đã như vậy, ông muốn gì cũng không được. Tôi không muốn nghe ông nói gì nữa hết, hôm nay phá lệ đi mua cho con bé quần áo, cho nó ăn mặc được được một tí, đến lúc đó mới có thể nâng giá lên!"

Bà ta nói xong, vội vàng ra ngoài.

Trong phòng cực kỳ yên tĩnh.

Trên lầu bài trí đơn giản, ánh sáng rực rỡ tinh tế như dát vàng chiếu vào. Trên đó không có đèn, chỉ vào lúc ban ngày mới có chút ánh sáng mặt trời.

Cô gái nhỏ cuộn tròn ở góc tường, dùng miếng băng gạc bao lấy miệng vết thương đang đổ máu. Cô bé không có thuốc nước dùng được, thậm chí ngay cả oxy già để rửa sạch miệng vết thương cũng không có, chỉ có thể dùng băng gạc băng bó tạm, nhưng, qua nhiều năm như vậy, cô bé đã thành quen, đây cũng là nguyên nhân trên cơ thể cô dày vết sẹo.

Chẳng được bao lâu, tiếng bước chân vang lên, thân mình cô bé run run, còn chưa kịp mặc quần áo, cửa phòng đột nhiên bị bàn tay của tên đàn ông thô béo đẩy ra …

Cô bé bỗng mở to hai mắt nhìn, trong đôi mắt đẹp rõ ràng đã tràn ngập vẻ cảnh giác cùng kinh sợ!

"Tiểu bảo bối, con sợ ta? Ta cho con biết, ta sẽ không cho con đi đâu." Gã tiến lên, một tay kéo cô bé lại như tóm con gà con, không phải dùng chút sức nào.

Cô bé không hề hét lên chỉ liều mạng giãy giụa, khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường hiện lên vẻ sợ hãi.

"Tao nuôi mày nhiều năm như vậy, chính là chờ mày sau khi lớn lên ngoan ngoãn hầu hạ tao thật tốt, mày muốn đi cùng tên thiếu gia có tiền kia hả? Đừng hòng!" Tên đàn ông độc ác mở miệng, đột ngột gia tăng sức lực.

Khi lần đầu tiên thấy đứa trẻ này ở cô nhi viện, gã liền nhìn ra nó là một mỹ nhân điển hình, tuy tuổi còn khá nhỏ, nhưng chỉ cần qua hai năm nữa sẽ hoàn toàn trổ mã thành con nhóc động lòng người. Gã chịu đựng con mụ già cỗi trong nhà này lâu lắm rồi, đang chờ nếm thử lần đầu tiên của con nhóc này, ấy vậy mà không nghĩ tới việc con mẹ chết tiệt kia cứ thế đồng ý bán nó cho người khác!

Cô bé dùng sức giãy giụa, nhưng dù làm gì đi nữa thì sức lực của cô so với tên đàn ông kia quả không đáng kể là bao. Ánh mắt nhiễm màu máu đỏ tươi của gã trở nên dữ tợn khiến cô bé ngày càng sợ hãi.

"Bảo bối nhỏ, con sợ hãi gì thế? Ta chính là ba nuôi của con, làm sao có thể hại con được?"

Tên đàn ông thấy khuôn mặt nhỏ nhắn kia tràn ngập hoảng sợ liền thả lỏng nét mặt, nặn ra nụ cười giả dối, bàn tay to lại luồn vào trong áo cô bé.

Gương mặt cô bé hiện rõ vẻ sợ hãi, ra sức giãy, lại bị tên cha nuôi siết chặt hơn…

"Con nhãi chết tiệt kia, mày thích cứng có phải không? Tao đã định chờ mày lớn rồi mới nếm thử lần đầu tiên, mày lại lòng lang dạ sói muốn rời đi? Được lắm, bây giờ tao liền làm luôn, dù sao tao cũng chưa hưởng qua mùi vị của bé gái thế này, hôm nay vừa đúng lúc, đây chính là do mày ép tao!" Vừa nói xong, bàn tay to lại như thể đang muốn xé quần áo cô bé…

Cô bé không chút do dự liền cắn lên cánh tay kia của gã…

"Ui…" Tên đàn ông lang sói kêu lên một tiếng, vội vàng rụt tay lại.

Cô bé nhân cơ hội chạy ra khỏi phòng.

"Con nhãi chết tiệt này, mày còn dám cắn tao?" Gã đàn ông nhìn vết cắn đang chảy máu trên mu bàn tay, lửa giận bùng lên, gã lập tức đuổi theo.

Bóng hình nhỏ nhắn chật vật kia của cô bé biến mất rất nhanh nơi ngã rẽ cầu thang, chờ khi gã đàn ông đuổi đến phòng khách, gã bỗng mở to hai mắt nhìn!

Trong phòng khách không biết từ khi nào xuất hiện bốn năm gã to con, bọn họ đều khoác trang phục đen, vẻ mặt hờ hững không chút tình người. Bọn họ khoanh tay đứng nghiêm, không nói một câu nhưng lại làm kẻ khác không rét mà run.

Đứng giữa những kẻ này là một người đàn ông trung niên, nhìn qua rất hiền lành, rõ ràng mang nét gì đó của người châu Á, trong mắt ông ta đượm ý cười. Ông đang bế cô bé trên tay.

Mẹ nuôi của cô bé hiển nhiên là mới bước vào đây, tay cầm một bộ quần áo trẻ con vừa nhìn qua cũng biết là mua ở vỉa hè. Nhìn cảnh tượng trước mặt này, bà ta sợ đến choáng váng.

"Hai vị chính là ba mẹ nuôi của cô bé?"

Người đàn ông trung niên đã lên tiếng, giọng nói cũng giống như diện mạo, hoà nhã dễ gần, "Tôi theo lệnh thiếu gia đến đưa con gái nuôi của hai vị đi.”

Nói xong, ông nhìn cô bé đang nắm thật chặt tay mình, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng gầy yếu, lại thêm quần áo cũ kỹ đã bị xé nát, trong lòng đau đớn, càng thêm phẫn nộ. Khi ông nhìn thấy vị cha nuôi kia đuổi từ trên lầu xuống đã hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Súc sinh!

Ngay cả một đứa trẻ nhỏ như vậy cũng không buông tha! Tuy rằng ông không hiểu người vô tâm như thiếu gia vì sao ra quyết định này, nhưng khi thấy đứa bé rồi, ông hoàn toàn tin vào quyết định của cậu ta!

"À…"

Mẹ nuôi cô bé lập tức phản ứng, vội vàng tiến lên, vẻ mặt tươi cười, “Thì ra ngài là quản gia của cậu chủ ạ, ngại quá, đến đây, mời ngồi…” "Không cần thiết, tôi chỉ đến để đưa cô bé đi!" Quản gia liếc người đàn bà kia một cách khinh thường, hờ hững nói.

"Được…"

"Không được!"

Tên cha nuôi bỗng sinh phản ứng, tuy bị vị quản gia này nhìn đến mức toàn thân không thoải mái nhưng vẫn thô lỗ vung tay lên, “Nó là con gái của tôi, tôi sẽ không cho ông đưa nó đi!” Nói xong gã bước nhanh đến.Cô bé sợ tới mức co người lại, nhưng không đợi gã đến gần, hai người vệ sĩ phía sau quản gia đột nhiên chặn trước mặt gã, không cho gã cơ hội tới gần cô bé thêm nữa.“Các người, các người còn muốn cướp người hả?” Gã bắt đầu kêu gào.“Vị tiên sinh này, hành vi vừa rồi của ông hoàn toàn có thể cấu thành tội hình sự hãm hại trẻ vị thành niên, nếu không muốn gặp quan tòa thì thông minh một chút!” Âm điệu của quản gia không cao, nhưng lại lộ ra ý lạnh.Gã cha nuôi quả nhiên bị giật mình, bà mẹ nuôi kinh ngạc một chút rồi vội vàng tiến lên cười huề, “Ông không nên nói như vậy, không có bằng chứng… ” Nói được một nửa thì im bặt, bởi vì bà ta cũng thấy được quần áo trên người cô bé rõ ràng bị xé rách, giận giữ quay đầu nhìn về chồng mình, trên mặt hiện vẻ xấu hổ không thôi.“Các người không muốn dây vào rắc rối, tôi cũng không có nhiều thời gian, ở đây có một số tiền, về sau cô bé và hai người không còn liên quan gì nữa!” Quản gia nói xong, vệ sĩ phía sau ném một chiếc cặp da đến trước mặt hai vợ chồng.Người đàn bà vội vàng mở hộp ra, trong nhất thời kinh sợ trước chiếc cặp da nhét đầy tiền, lúc lâu sau mới phản ứng lại, “Đây, đây là bao nhiêu tiền?”Người đàn ông cũng sợ ngây người, cả đời này gã chưa từng thấy nhiều tiền đến thế.Vị quản gia không rảnh để ý tới phản ứng của vợ chồng nọ, mà lấy ra một xấp văn kiện mở ra trước mặt họ…“Đây là giấy chuyển quyền nuôi dưỡng cô bé, thiếu gia nhà chúng tôi đã ký tên rồi, hai vị, ký tên đi!”Tài liệu mở ra, theo bản năng, cô bé nhìn xuống. Cô nhận được rất nhiều mặt chữ, trước khi được nhận nuôi cô đã đọc được khá nhiều chữ rồi. Cô nhìn đến chữ ký của người giám hộ, có một cái tên, nét bút cứng cáp, chữ đầu tiên là “Lôi”, chữ thứ hai hơi phức tạp, hình như giống chữ “Dận”.Hai người cha mẹ nuôi cùng há miệng, cuối cùng dưới sự cưỡng ép bằng ánh mắt lạnh ngắt của đám vệ sĩ, sợ đến mức vội vàng ký lên.Quản gia nhìn thoáng qua tờ giấy, vừa lòng gật đầu.“Xin hỏi ông muốn đưa nó đi đâu?” Tên cha nuôi có chút không cam lòng, bán một con cừu non như thế cho người ta, tim của gã đã đau chết được, vừa rồi kinh sợ cho nên gã quên nhìn đối phương tên là gì.“Việc này không liên quan đến ông, từ hôm nay trở đi, cô bé không còn quan hệ gì với các người!” Quản gia hừ lạnh một tiếng, “Cô bé sẽ là thiên kim tiểu thư của nhà chúng tôi, thức thời thì cầm số tiền này, về sau nước giếng không phạm nước sông!”“Đương nhiên, đương nhiên!” Người đàn bà chỉ mong có thế, vội vàng cúi đầu khom lưng.“Chúng ta đi thôi.” Quản gia dắt cô bé qua, vừa muốn cất bước, lại bị cô giữ chặt.“Sao vậy?” Ông khó hiểu.Ông thấy cô bé đi đến trước mặt cha nuôi. Trước cái nhìn sáng rực của gã, không biết từ lúc nào trong tay cô đã có một cây cọc gỗ. Cô bé đâm mạnh vào chân gã, máu tươi lập tức nhuốm đỏ cây cọc gỗ…“A… ” Trong phòng vang lên tiếng gào như lợn bị chọc tiết của gã đàn ông.

hết tập 2

1
20 tháng 1 2019

sao dài vậy bn

Tả con chóMilu là tên con chó được bố em mua từ hồi đầu năm. Nó có bộ lông dày mượt màu vàng nhạt nhưng lại có những đám lông màu nâu trông như những miếng vá vậy. Đôi mắt tròn xoe, đen láy, trông rất tinh anh.Cái mũi nhỏ lúc nào cũng ươn ướt, đánh hơi rất thính. Đôi tai của chú lúc nào cũng vểnh lên trông rất bướng bỉnh. Chú ta có một hàm răng sắc, khi nhìn thấy chú chắc chắn...
Đọc tiếp

Tả con chó

Milu là tên con chó được bố em mua từ hồi đầu năm. Nó có bộ lông dày mượt màu vàng nhạt nhưng lại có những đám lông màu nâu trông như những miếng vá vậy. Đôi mắt tròn xoe, đen láy, trông rất tinh anh.

Cái mũi nhỏ lúc nào cũng ươn ướt, đánh hơi rất thính. Đôi tai của chú lúc nào cũng vểnh lên trông rất bướng bỉnh. Chú ta có một hàm răng sắc, khi nhìn thấy chú chắc chắn không để tên trộm nào đến gần. Cũng chính vì thế mà tuần vừa rồi, chính chú đã bắt được tên trộm đã lẻn vào nhà em.

Bố mẹ em đã thưởng công cho chú bằng một bữa ăn no nê, có đủ thịt, rau, cá ngon lành. Ăn xong, chú lại sà vào lòng em để được em vuốt ve, âu yếm. Thỉnh thoảng, Milu lại dụi dụi đầu vào chân em để thể hiện tình cảm. Cả nhà ai cũng yêu quý Milu. Đi xa về, ai cũng có phần quà dành cho nó. Lúc thì cái bánh, lúc thì gói kẹo. Chú đón nhận với vẻ mừng rỡ và biết ơn. Milu khôn ngoan và trung thành, được coi là thành viên không thể thiếu trong gia đình em

1
20 tháng 4 2019

chị nghĩ em nên mở bài bằng cách khác, để cho bài văn k nhàm chán, cuốn hút người đọc. Về phần miêu tả cần so sánh, liên tưởn tưởng tượng là có bài văn tiểu học đạt điểm cao

8 tháng 5 2019

dạ e cảm ơn cj nhìu ak!!!

Có bạn trai không biết giao tiếp là như nào:1. Đưa chàng về nhà ăn cơm, bố lôi ra một chai rượu, cười xởi lởi bảo:“ Cháu uống tự nhiên như ở nhà nhé.” Chàng đáp:“ Cháu mà tự nhiên như ở nhà thì chai này đi ngay trong một nốt nhạc.”2. Tôi giả vờ khen:“ Bạn gái cũ của anh xinh nhỉ?” Hắn đáp:“ Em đừng để tâm mấy cái đó, giờ với anh xinh hay xấu không quan trọng nữa.”3. Đi...
Đọc tiếp

Có bạn trai không biết giao tiếp là như nào:

1. Đưa chàng về nhà ăn cơm, bố lôi ra một chai rượu, cười xởi lởi bảo:“ Cháu uống tự nhiên như ở nhà nhé.” Chàng đáp:“ Cháu mà tự nhiên như ở nhà thì chai này đi ngay trong một nốt nhạc.”

2. Tôi giả vờ khen:“ Bạn gái cũ của anh xinh nhỉ?” Hắn đáp:“ Em đừng để tâm mấy cái đó, giờ với anh xinh hay xấu không quan trọng nữa.”

3. Đi chợ đêm, tôi mặc cả:“ Cháu còn mỗi 90k thôi, chú để cho cháu đi mà.” Chủ quán lưỡng lự một hồi, đang định gật đầu thì hắn ở sau lưng xen vào:“ Anh vẫn còn tiền nè em.”

4. Bị đứa lớp bên bắt nạt, về mách anh người yêu. Anh ta nóng mặt quát:“ Láo thật! Đánh chó phải ngó mặt chủ chớ!”

5. Đưa hắn về nhà chơi, hắn thấy bà ngoại đang coi TV một mình bèn chạy lại hỏi han:“ Ông đâu rồi hả bả?” Bà tôi móm mém cười bảo:“ Ông đi đến một nơi rất xa rồi.” Thực ra ông tôi mất đã lâu. Không ngờ hắn hồn nhiên hỏi tiếp:“ Sao bà không đi theo ông ạ?”

6. “Anh cầm tay em có được không?” Thánh thần thiên địa ơi, muốn cầm thì cầm đi, chẳng lẽ phải để tôi nhắc đến bước nắm tay rồi đó sao?

7. Mẹ tôi hỏi hắn có hút thuốc không, hắn lắc đầu quầy quậy. Mẹ hài lòng lắm, bèn kể thêm là ông tôi hút thuốc nhiều, phổi rỗ như tổ ong. Hắn tiếp lời như này đây:“ Vậy ông chết chưa ạ?”

8. -“Em giận à?”
-“Không.”
-“Vậy thì tốt.”

9. Tôi hỏi:“ Tết năm nay anh hi vọng bất ngờ gì sẽ hiện diện trong bữa cơm tất niên?” Ý tôi là muốn hắn đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Kết cục hắn phang cho câu:“ Giò lụa.”

10. Sau khi chơi tàu lượn trên không xong, tôi ôm bụng nôn thốc nôn tháo, hắn vừa xoa lưng cho tôi vừa trầm trồ:“ Trưa nay em ăn nhiều loại hoa quả nhỉ!”

11. Trong lúc điên tiết, tôi hét vào di động:“ Đừng có liên lạc với tôi nữa!” Kết quả mấy hôm liền hắn im thin thít và lặn mất tăm thật. Cực chẳng đã, tôi đành gọi cho hắn:“ Ý anh là như thế nào?” Hắn mới thật thà phân bua:“ Em không cho anh liên lạc trước mà, anh đâu dám trái lời em.”

12. -“Mai đi xem phim với mình nhé?”
-“Okie.”
-“Không ngờ cậu dễ rủ thật.”

13. -“Anh đang làm gì đấy.”
-“Chơi Game.”
-“Vậy à. Vậy anh chơi tiếp đi.”
-“Ừ.”
…Thật chỉ muốn lao vào đập tan máy tính của hắn.

14. -“Đôi giày này xinh anh nhỉ?”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn cắt tóc ngắn?!”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn đi chơi?!”
-“Em thích là được.”
-“Em giận thật đấy!!”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn chia tay!!!”
-“Em thích là được.”

15. -“Trưa nay anh mời em đi ăn cơm nhé.”
-“Để hôm khác đi.”
-“Ừ thế anh đi ăn đây.”
… Sao không rủ thêm một câu nữa chứ?!

16. Lần đầu tiên hôn nhau, hắn cười bảo: “Em nhận ra vị trí cái răng giả của anh không?” Tôi nghĩ thầm trong bụng “Sao hỏi câu ngốc thế không biết” nhưng vẫn nhỏ nhẹ lắc đầu. Hắn bèn trợn mắt kinh ngạc:“ Thật á? Không thể nào! Bạn gái cũ của anh nhận ra ngay mà!” Đã chia tay.

17. Thú thật thì nói chuyện với Siri còn thú vị hơn nói chuyện với hắn.

18. Ngồi học ở thư viện, bất ngờ nhận được mẩu giấy của chàng trai đối diện: “Mấy tuần nay mình đều thấy bạn, chúng mình làm quen nhé!” Ngẩng lên thấy tai anh ta đỏ ửng, nhìn cũng dễ thương, tôi bèn thu dọn sách vở, đến bên anh ta bảo:“ Mình về đây, cậu có muốn về cùng không?” Ai ngờ hắn đáp:“ Cậu về trước đi, mình còn bài này chưa làm xong.”

19. -“Em lạnh quá.”
-“May mà anh mặc áo lót giữ ấm, chẳng lạnh tí nào.”

20. -“Đêm qua 2h em mới ngủ.”
-“Thế à, anh thì 3h.”
… Tôi thèm so xem ai ngủ muộn hơn với nhà anh đấy à? Anh cũng không buồn quan tâm có chuyện gì buồn phiền làm tôi ngủ muộn thế?

21. -“Làm thế nào để tỏ tình với chàng trai mình thích?”
-“Thì cứ thẳng thắn nói ra thôi.”
-“Mình thích cậu.”
-“Đúng rồi đó.”
… Thật đúng là, muốn lãng mạn tí cũng không được, đành phải banh lỗ tai hắn ra mà hét vào:“ Là cậu đó, người tôi thích là cậu đó!”

22. -“Nếu em bằng lòng cùng anh cày game mỗi ngày, anh sẽ thành bạn trai của em chứ?”
-“Em lên level mấy rồi?”

23. Từ lúc quen hắn, tôi chợt nhận ra mình có khả năng kiềm chế cảm xúc vô cùng tuyệt vời, dường như có đủ sức mạnh để bao dung tha thứ cho cả nhân loại vậy.

24. -“Nếu em và mẹ anh rơi xuống sông cùng lúc, anh sẽ cứu ai?”
-“Mẹ anh biết bơi, mẹ sẽ cứu em lên.”
-“Không, bắt buộc anh phải nhảy xuống cơ!”
-“Thế thì em chết chắc rồi, vì anh không biết bơi, mẹ nhất định sẽ cứu anh trước.”

Nguồn: Weibo
Dịch: Kiem Duong
-------------------------------

0