K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 1 2022

Chiều đông Bếp chưa lên khói, mẹ không có nhà Mình con thơ thẩn vào ra Trời đang yên vậy bỗng oà mưa rơi.

20 tháng 12 2021
Miêu tả, biểu cảm
20 tháng 12 2021

PTBĐ : biểu cảm

                                 Con về thăm mẹ chiều đôngBếp chưa lên khói mẹ không có nhàMình con thơ thẩn vào raTrời đang yên vậy bỗng oà mưa rơiChum tương mẹ đã đậy rồiNón mê xưa đứng nay ngồi dầm mưaÁo tơi qua buổi cày bừaGiờ còn lủn củn khoác hờ người rơmĐàn gà mới nở vàng ươmVào ra quanh một cái nơm hỏng vànhBất ngờ rụng ở trên cànhTrái na cuối vụ mẹ dành phần conNghẹn ngào thương mẹ nhiều...
Đọc tiếp

                                 Con về thăm mẹ chiều đông
Bếp chưa lên khói mẹ không có nhà
Mình con thơ thẩn vào ra
Trời đang yên vậy bỗng oà mưa rơi
Chum tương mẹ đã đậy rồi
Nón mê xưa đứng nay ngồi dầm mưa
Áo tơi qua buổi cày bừa
Giờ còn lủn củn khoác hờ người rơm
Đàn gà mới nở vàng ươm
Vào ra quanh một cái nơm hỏng vành
Bất ngờ rụng ở trên cành
Trái na cuối vụ mẹ dành phần con
Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn
Rưng rưng từ chuyện giản đơn thường ngày

bài 1

- thời gian :

- không gian :

- tâm trạng người con gợi qua không gian, thời gian :

Bài 2

- người mẹ hiện lên qua hình ảnh nào :

- phẩm chất của mẹ qua hình ảnh tác giả liệt kê :

- chỉ ra nghệ thuật của câu thơ sau và tác dụng :

           nón mê xưa đứng nay ngời dầm mưa 

              áo tơi qua buổi cày bừa 

           giờ còn lủn củn khác hờ người rơm

- suy nghĩ về mẹ qua hai câu thơ :

                  Bất ngờ rụng ở trên cành 

         trái na cuối vụ mẹ dành phần con

bài 3

nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn . ...

rưng rưng từ chuyện giản đơn thường ngày.

- tác dụng của dấu ba chấm (....)

- em hiểu nghĩa của từ láy " rưng rưng " trong câu thơ :

 

 

 

 

 

 

 

 

0
: Đọc bài thơ sau và thực hiện yêu cầu bên dưới:  Về thăm mẹCon về thăm mẹ chiều đôngBếp lửa chưa lên khói, mẹ không có nhàMình con thơ thẩn vào raTrời đang yên vậy bỗng òa mưa rơi. Chum tương mẹ đã đậy rồiNón mê xưa đứng nay ngồi dầm mưaÁo tơi qua buổi cày bừaGiờ còn lủm củn khoác hờ người rơm. Đàn gà mời nở vàng ươmVào ra quanh một cái nơm hỏng vànhBất ngờ rụng ở trên cànhTrái na cuối vụ...
Đọc tiếp

: Đọc bài thơ sau và thực hiện yêu cầu bên dưới:

 

Về thăm mẹ

Con về thăm mẹ chiều đông

Bếp lửa chưa lên khói, mẹ không có nhà

Mình con thơ thẩn vào ra

Trời đang yên vậy bỗng òa mưa rơi.

 

Chum tương mẹ đã đậy rồi

Nón mê xưa đứng nay ngồi dầm mưa

Áo tơi qua buổi cày bừa

Giờ còn lủm củn khoác hờ người rơm.

 

Đàn gà mời nở vàng ươm

Vào ra quanh một cái nơm hỏng vành

Bất ngờ rụng ở trên cành

Trái na cuối vụ mẹ dành phần con.

 

Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn…

Rưng rưng từ chuyện giản đơn thường ngày.

(Đinh Nam Khương, Về thăm mẹ, Bộ sách Cánh diều SGK/40)

 

Câu 1. (1.0 điểm) Em cảm nhận như thế nào về cảm xúc của người con khi về thăm mẹ trong bài thơ trên?

Câu 2. (2.0 điểm) Viết đoạn văn ngắn (khoảng từ 10 đến 15 dòng) trình bày cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ trên?

2
24 tháng 12 2021

Câu 1 : cảm xúc rất mong ngóng,lo lắng cho mẹ của mk

câu 2: bài thơ trên qua đó thể hiện được tình cảm ,tình yêu thương của người con trong bài khi đi xa nhà với mẹ của mk khi chưa thấy mẹ ở nhà khi trời chuẩn bị mưa . trong bài có nhắc đến chum tương,chiếc áo cũ đi cày của mẹ ,đàn gà mới nở, và cả cây na mà người mẹ đã khổ cực chăm sóc để đến khi ra quả,tất cả những gì mẹ làm đều là rất khổ nhọc . từ bài thơ trên em mới nhớ đến câu thơ "... Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra" 

24 tháng 12 2021

ờm tink mk nhé

Mẹ vắng nhà ngày bãoMấy ngày mẹ về quêLà mấy ngày bão nổiCon đường mẹ đi vềCơn mưa dài chặn lối. Hai chiếc giường ướt mộtBa bố con nằm chungVẫn thấy trống phía trongNằm ấm mà thao thức. Nghĩ giờ này ở quêMẹ cũng không ngủ đượcThương bố con vụng vềCủi mùn thì lại ướt.Nhưng chị vẫn hái láCho thỏ mẹ, thỏ conEm thì chăm đàn nganSớm lại chiều no bữaBố đội nón đi...
Đọc tiếp
Mẹ vắng nhà ngày bãoMấy ngày mẹ về quêLà mấy ngày bão nổiCon đường mẹ đi vềCơn mưa dài chặn lối. Hai chiếc giường ướt mộtBa bố con nằm chungVẫn thấy trống phía trongNằm ấm mà thao thức. Nghĩ giờ này ở quêMẹ cũng không ngủ đượcThương bố con vụng vềCủi mùn thì lại ướt.Nhưng chị vẫn hái láCho thỏ mẹ, thỏ conEm thì chăm đàn nganSớm lại chiều no bữaBố đội nón đi chợMua cá về nấu chua... Thế rồi cơn bão quaBầu trời xanh trở lạiMẹ về như nắng mớiSáng ấm cả gian nhà.   (Đặng Hiển, Trích Hồ trong mây) 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào? 2. Bài thơ trên đã nêu lên tình huống nào?  Tình huống đó đã gợi cảm xúc gì trong lòng các nhân vật? Tìm những chi tiết trong bài thơ thể hiện cảm xúc đó. 3. Chỉ ra các từ láy có trong bài3. Em có nhận xét gì về những việc ba bố con trong bài thơ đã làm khi “mẹ vắng nhà”?4. Hai câu thơ: Mẹ về như nắng mới/ Sáng ấm cả gian nhà sử dụng biện pháp tu từ nào? Nêu tác dụng của biện pháp tu từ đó. 5. Để người thân yên tâm công tác ở phương xa, em đã làm gì?
0
Cả trại giam bật khóc vì hai bao tải của mẹ - 4 Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố tình lảng sang chủ đề khác: “Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện vui, đáng ra phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào.” Vừa nói, người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp chặn lại. Mọi thứ ở trong bao rơi ra ngoài....
Đọc tiếp

Cả trại giam bật khóc vì hai bao tải của mẹ - 4

 

Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố tình lảng sang chủ đề khác: “Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện vui, đáng ra phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào.” Vừa nói, người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp chặn lại. Mọi thứ ở trong bao rơi ra ngoài. Ngay lúc ấy, tất cả mọi người có mặt đều lặng người đi.

Bao tải thứ nhất bị rơi ra, toàn là bánh bao, bánh nướng bị nứt toác thành bốn, năm mảnh, cứng như đá, không cái nào giống cái nào. Không cần nói cũng biết đây là đồ mẹ Lưu Cương đi ăn xin trên đường. Mẹ Lưu Cương lúng túng, hai tay túm lấy góc áo, nói: “Con ạ, đừng trách mẹ đã làm như vậy, quả thật là ở nhà không còn thứ gì có thể mang đi được nữa….”

Lưu Cương hình như không nghe thấy gì, chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc bao tải thứ hai, đó là một hộp tro cốt! Lưu Cương đứng ngẩn người, hỏi: “Mẹ, đây là cái gì thế mẹ?” Mẹ Lưu Cương thất thần, hốt hoảng, giơ tay ra ôm chặt lấy chiếc hộp: “Không….không có gì đâu con…..” Lưu Cương giành lấy như phát điên, toàn thân run lên bần bật: “Mẹ, đây là cái gì?!”

Mẹ Lưu Cương ngồi phệt xuống như người mất hết sức lực, mái tóc bạc khẽ lay động. Một lúc sau, bà mới gắng gượng, nói: “Đấy là…bố con! Vì gom góp tiền đến thăm con, bố con đi làm quần quật không kể ngày đêm, bố con bị ngã gục vì suy nhược. Trước khi chết, ông ấy nói khi còn sống không đến thăm con được, ông ấy rất buồn, sau khi chết nhất định phải đưa ông ấy đến thăm con, ông ấy muốn nhìn con lần cuối…”

Cả trại giam bật khóc vì hai bao tải của mẹ Lưu Cương gào lên một tiếng như xé lòng xé ruột: “Bố, con sẽ thay đổi…” Nói rồi, anh quỳ sụp xuống, va mạnh đầu xuống đất. Bên ngoài phòng thăm phạm nhân, phạm nhân lần lượt quỳ rạp xuống đất, tiếng khóc thảm thiết vang đến tận đến trời xanh…

 

5
22 tháng 7 2018

hay wa,ra nhanh nha

22 tháng 7 2018

woa, hay thế

LỜI NÓI ĐẦUTHẬT SỰ:MK K MÚN DĂNG ĐÂU NHƯNG KHI ĐỌC BÀI NÀY MK K KÌM ĐƯỢC NƯỚC MẮTMONG CÁC BẠN HƯỞNG ỨNGĐi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹGánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha1. Mẹ đẹp con đẹp cả đôiNghiêng sông, lật biển, bạt đồi vươn lên.2. Hãy để những giọt nước mắt rơi xuống sao cho thật có ý nghĩa. Giọt nước mắt giành cho mẹ phải làm được điều gì đó cho...
Đọc tiếp

LỜI NÓI ĐẦU

THẬT SỰ:MK K MÚN DĂNG ĐÂU NHƯNG KHI ĐỌC BÀI NÀY MK K KÌM ĐƯỢC NƯỚC MẮT

MONG CÁC BẠN HƯỞNG ỨNG

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha

1. Mẹ đẹp con đẹp cả đôi
Nghiêng sông, lật biển, bạt đồi vươn lên.

2. Hãy để những giọt nước mắt rơi xuống sao cho thật có ý nghĩa. Giọt nước mắt giành cho mẹ phải làm được điều gì đó cho mẹ đỡ khổ.

3. Ngọn lửa ấy luôn cháy sáng và sưởi ấm lòng những đứa con mồ côi Mẹ!

4. “Không có mặt trời hoa không nở… Không có người mẹ thì đến cả nhà thơ và anh hùng tất thảy đều chẳng có”.Điều ấy nói lên vai trò của người mẹ trong cuộc sống gia đình, xã hội lớn lao và cần thiết biết nhường nào!
Mẹ là hết thảy những gì thiêng liêng cao quý không ngòi bút nào nói lên hết được. Mong ước rằng những ai hạnh phúc đang còn mẹ hãy đừng làm nước mắt mẹ phải rơi !

5. Trong cuộc đời ta, mỗi khi vui, buồn, thậm chí khi đối mặt với bom đạn, sự sống chết chỉ cách nhau giây lát, ta thường nghĩ về mẹ! Mẹ là quê hương, là Tổ quốc,là nhân văn, nhân bản sáng ngời. Thiên chức ấy không ai thay thế được!

6.Nếu trong hành trình tiến lên phía trước, có lúc nào mỏi gối chồn chân, chúng ta hãy quay về miền thơ ấu. Ở đó hình ảnh mẹ kính yêu sẽ tiếp thêm sức mạnh cho ta vững bước trên đường đời!

“Mẹ là dòng suối ngọt ngào. Mẹ là nải chuối buồng cau…”

7.Mẹ đã cố dấu nước mắt cho con thơ ngây nụ cười, Mẹ đã có những lúc thức trắng cho con bao đêm ngủ say, rồi con khôn lớn lên dang rộng đôi vai, mẹ cô đơn đứng bên hiên đầy mưa bay. Trong mỗi bước đi, xin mãi khắc ghi tình Mẹ … bao la biển trời

8. Trong cuộc sống, những bon chen, những tham vọng vô tình (và hữu ý) làm ta quên đi người đã mang lại cuộc sống này cho mình. Để rồi giờ đây, khi đã mệt mỏi, nhìn lại mới nhìn thấy ánh mắt của mẹ luôn dõi theo mình. Dù muộn, nhưng hãy một lần nhìn lại…! Mẹ luôn chờ đợi và bao dung. Đừng làm mẹ buồn…

9. Ta có thể mạnh mẽ thật nhiều trước những vấn đề trong cuộc sống, nhưng luôn luôn mềm yếu trước… đấng sinh thành bạn nhỉ?

10. Con người mà. Dù có cứng rắn, kiên định đến đâu thì trong tận sâu thẳm trong tâm mình cũng tồn tại những cảm xúc rất thực của bản chất, và tình cảm dành cho đấng sinh thành cũng nằm trong vùng cảm xúc đó phải không em?

11. Biết trân trọng tình cảm của mẹ đã dành cho con năm tháng yếu đau là biểu hiện chữ hiếu nghĩa với mẹ, người đã sinh thành chở che nâng niu chăm sóc mình. Cái tuổi mà đáng lẽ là người chăm sóc mẹ lúc này chính là mình?

12. Tình mẹ! Ôi tôi khao khát quá!!!Bởi tôi từ ấu thơ chưa đầy 2 tháng tuổi mẹ qua đời…Tôi thiếu lắm..giờ tôi chẳng biết gương mặt, hình dáng…Nói đến mẹ tôi xúc động nghẹn ngào, bao lần nước mắt chảy ngược vào tim, ai đâu hay biết! Mong mọi người ai có mẹ, còn mẹ hãy yêu mẹ nhiều, kính trọng và hiểu thảo với mẹ nha! Đừng làm mẹ buồn thì “Roi trời” không tránh nỗi…..

13. Không có người ‘mẹ’ nào không yêu thương con của mình, chỉ có những người con yêu thương ‘mẹ’ mình thì mới hiểu được điều đó.

14. Hãy làm những việc có thể khi mẹ cần bạn giúp đỡ, đừng chần chừ, đừng chờ đợi đến lúc con lớn thêm chút nữa, có thể đó sẽ là lần cuối cùng bạn được giúp mẹ.

15. Hạnh phúc nhất không phải là khi bạn có cuộc sống giàu có..
Không phải là khi địa vị xã hội của bạn cao…
Cũng không phải là khi bạn có 1 người yêu hoàn hảo..
Mà Hạnh phúc thật sự là khi bạn ‘có Mẹ’ và ‘còn Mẹ’.

16. Thượng đế không thể ở khắp mọi nơi
Nên người đã tạo ra những người ‘mẹ’.

17. Vũ trụ không có nhiều kỳ quan, nhưng kỳ quan tuyệt diệu nhất chính là trái tim người ‘mẹ’.

18. ‘Mẹ’ người tuyệt diệu nhất của mỗi con người trên thế gian này có được.

19. Những đứa con trưởng thành là công trình vĩ đại nhất của mọi người Mẹ.

Trong suốt cuộc đời này, những kỉ niệm về Mẹ mãi theo ta suốt quảng đường còn lại. Nếu trong hành trình tiến lên phía trước, có lúc nào mỏi gối chồn chân, chúng ta hãy quay về với miền thơ ấu. Ở đó hình ảnh người mẹ yêu sẽ tiếp thêm sức mạnh cho ta vững bước trên đường đời.

12
18 tháng 12 2016

hay lắm bn ak yeu

   Câu chuyện cảm động về Mẹ khiến ai đọc cũng rơi nước mắt -1Đây là câu chuyện chân thật về gia đình nghèo khổ, khi đứa con vừa bắt đầu đi học thì người cha qua đời, hai mẹ con cùng dìu dắt nhau đi và dùng đống đất đỏ nhè nhẹ phủ lên để tiễn biệt người cha.Người mẹ không đi thêm bước nữa mà ở vậy nuôi dưỡng con thơ. Lúc đó trong thôn chưa có điện, mỗi tối thằng...
Đọc tiếp

   Câu chuyện cảm động về Mẹ khiến ai đọc cũng rơi nước mắt -1

Đây là câu chuyện chân thật về gia đình nghèo khổ, khi đứa con vừa bắt đầu đi học thì người cha qua đời, hai mẹ con cùng dìu dắt nhau đi và dùng đống đất đỏ nhè nhẹ phủ lên để tiễn biệt người cha.

Người mẹ không đi thêm bước nữa mà ở vậy nuôi dưỡng con thơ. Lúc đó trong thôn chưa có điện, mỗi tối thằng bé thắp ngọn đèn dầu bé tí đọc sách, vẽ tranh. Người mẹ thì từng mũi kim sợi chỉ may vá đan áo cho con. Ngày tiếp ngày, năm kế năm những tấm bằng khen cứ đắp lên vách tường đất loang lổ của họ. Đứa con cứ như ngọn trúc xanh của mùa xuân vụt lên phơi phới, nhìn đứa con cao nhanh hẳn thì đuôi mắt mẹ cũng xuất hiện nhiều nếp nhăn mỗi lần cười khi nhìn thấy con nhận phần thưởng.

Nhưng dường như trời không thương mẹ con họ, khi đứa con vừa thi vào trường trung học của huyện thì mẹ bị bệnh phong thấp nặng. Việc đồng áng làm không nổi, có khi cơm ngày hai bữa cũng không đủ ăn. Lúc đó học sinh ở trường trung học mỗi tháng phải nộp 30kg gạo. Đứa con biết mẹ không có khả năng nên nói với mẹ: “Mẹ, con sẽ nghỉ học để giúp mẹ làm ruộng”. Mẹ vò đầu con, âu yếm nói: “Con có lòng thương mẹ như vậy, mẹ rất vui, nhưng không đi học không thể được, yên tâm. Mẹ sanh con mẹ sẽ có cách nuôi con. Con đến trường ghi danh đi, mẹ sẽ mang gạo lên sau. Đứa con ngang bướng cãi lại, không chịu lên trường, người mẹ bực mình tát mạnh lên mặt con, đó là lần đầu tiên 16 tuổi trong đời bị mẹ đánh như vậy.

 

0