K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 2 2022

- Tại vì bà đi tàu ngầm 

- Biển 

- Mặt trăng 

- Đua xe đạp

 

21 tháng 2 2022

 Chuột nào đi bằng hai chân?

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
28 tháng 11 2023

- Em chú ý viết đúng chính tả, chú ý từ ngữ dễ sai: lấm lưng, bao nhiêu…

4 tháng 3 2022

1.Bà khách ao ước gặp bác sĩ Y-éc-xanh vì ngưỡng mộ người đã tìm ra vi trùng dịch hạch và cũng vì tò mò muốn biết điều gì khiến ông chọn cuộc sống nơi góc biển chân trời xa xôi này để nghiên cứu những bệnh nhiệt đới.

 

2.Y-éc-xanh khác xa so với sự tưởng tượng của bà : ông xuất hiện giản dị trong bộ quần áo ka ki sờn cũ không ủi, giống như một ông khách đi tàu ngồi toa hạng ba. Chỉ có đôi mắt bí ẩn của ông làm bà phải chú ý.

 

3.Bà khách nghĩ là Y-éc-xanh đã quên nước Pháp vì thấy ông tỏ vẻ rất thích nơi ông đang sống tại Việt Nam, ông không có ý định trở về nước Pháp.

 

4.Các câu nói sau đây nói lên lòng yêu nước Pháp của ông: "Tôi là người Pháp. Mãi mãi tôi là công dân nước Pháp. Người ta không thể nào sống mà không có Tổ quốc."

 

5.Theo em, ông Y-éc-xanh thích ở lại Nha Trang vì ông quan niệm con người phải có bổn phận giúp đỡ lẫn nhau, ở lại Nha Trang ông mới có điều kiện thuận lợi để nghiên cứu những bệnh tật vùng nhiệt đới giúp cho nhân dân Việt Nam chế ngự được bệnh tật, sống khoẻ mạnh hơn. Ông thích ở lại Nha Trang còn vì Nha Trang là một thành phố rất đẹp nằm bên bờ biển.

4 tháng 3 2022

câu 5 ban trả lời hơi dài

14 tháng 2 2022

Câu chuyện giữa Ê-đi-xơn và bà cụ già xảy ra vào lúc ông chế tạo thành công đèn điện. Bà cụ già đã đi bộ gần ba giờ để đến xem cái thứ đèn kì lạ ấy do đó bà đã gặp Ê-đi-xơn và trò chuyện với ông.

HT!

14 tháng 2 2022

Câu chuyện giữa Ê-đi-xơn và bà cụ già xảy ra khi ông chế tạo thành công đèn điện. Bà cụ già đã đi bộ gần ba giờ để đến xem phát minh kì diệu ấy, do đó bà đã vô tình được gặp Ê-đi-xơn và trò chuyện với ông.

18 tháng 11 2021

Chị nghĩ em nên tự làm văn thì văn sẽ có yếu tố gây xúc động nhiều . Nếu em chưa có ý tưởng có thể lên gg, wed để thêm ý tưởng thì bài văn rất hay luôn á em

18 tháng 11 2021

nhưng mà em lên gg nó toàn ra cái gì không à

12 tháng 10 2021

chúng ta, những trang lịch sử, thời đại , hai bà trưng, bà triêu, trần hưng đạo, lê lợi, quang trung, công lao, các vị anh hùng dân tộc, các vị, người 

thiếu hay thừa thì mik ko bt nha

12 tháng 10 2021

chúng ta có quyền tự hào về những trang lịch sử vẻ vang của thời đại trưng bà triệu trần hưng đạo Lê Lợi Quang Trung chúng ta phải ghi nhớ công lao của các vị anh hùng dân tộc vì các vị ấy vì người ấy là một anh hùng dân tộc 

28 tháng 12 2021

Cát Bà là nơi du lịch nổi tiếng của Hải Phòng.

28 tháng 12 2021

Thị trấn Cát Bà là một nơi náo nhiệt

1 tháng 4 2022

sao chả có ai trả lời vậy mình cần gấp

30 tháng 12 2022

Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.

Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.

Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học. Lời gọi: "Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi" luôn làm tôi tỉnh táo sau giấc ngủ dài. Bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về. Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.

Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà ẩy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào". Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.

Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà

Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.

Bà thích chăm sóc cây cảnh, Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không biết chán những cái cây đang dần dần lớn lên.

Tối tối, khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Nghe các câu chuyện của bà, tôi như được hoá thân vào các nhân vật, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được rộng mở hơn.

Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh giá, ở nơi xa, tôi luôn lo bà có mặc đủ ấm không, bà ngủ có ngon giấc không… Tôi mong bà sống mãi bên tôi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên thế gian này. Bà là người bà tuyệt vời nhất.