K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 4 2017

Gia đình Ngọc Hoàng Thượng Đế và Vương Mẫu Nương Nương có số người là:

7 + 1 = 8 (người)

Đ/s: 8 người

Bài này chắc chắn đúng vì mk đã làm một bài giống thế này rùi.

BẠn k mk nhá, cảm ơn nhìu nha ^^!

24 tháng 4 2017

  gia dinh Ngoc Hoang co 9 nguoi

19 tháng 6 2018

Gia đình Ngọc Hoàng có 10 ng` tất cả, gồm Vương Mẫu Nương Nương, Hoàng Đế, 7 nàng tiên và 1 cậu em trai.

19 tháng 6 2018

Gia đình Ngọc Hoàng có 10 người ( có Vương Mẫu Nương Nương, Hoàng Đế, 7 nàng tiên và 1 người em trai )

Hương mật tựa khói sương (tiếng Trung Quốc giản thể: 香蜜沉沉烬如霜) là bộ phim truyền hình của đài Giang Tô, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Điện Tuyến, nằm trong danh sách những cuốn tiểu thuyết có sức ảnh hưởng nhất của Trung Quốc trong một thời gian dài. Là một trong những những bộ phim Hoa ngữ thành công nhất từ trước đến nay, phim được phát hành rộng rãi...
Đọc tiếp

Hương mật tựa khói sương (tiếng Trung Quốc giản thể: 香蜜沉沉烬如霜) là bộ phim truyền hình của đài Giang Tô, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Điện Tuyến, nằm trong danh sách những cuốn tiểu thuyết có sức ảnh hưởng nhất của Trung Quốc trong một thời gian dài. Là một trong những những bộ phim Hoa ngữ thành công nhất từ trước đến nay, phim được phát hành rộng rãi ở Việt Nam và châu Á, đạt trên 15 tỷ lượt xem.

Nội dung

Lấy bối cảnh của một thế giới thần tiên, trong thế giới đó Dương Tử hóa thân thành một quả bồ đào tinh (quả nho) tên Cẩm Mịch tu luyện suốt hơn 4000 năm. Vốn là con gái của Hoa Thần nhưng vì không muốn con gái chịu đau khổ vì tình nên Cẩm Mịch bị Hoa Thần dùng thuốc tuyệt tình (vẫn đan) khiến cô trải qua quãng thời gian 4000 năm trong sự cô đơn và ngưỡng tưởng không bao giờ có thể gặp được một thiên duyên tiền định của mình. Sau khi tu luyện trở thành tiên nữ, Cẩm Mịch vẫn là một tiên tử trong sáng, thiên chân với vẻ ngoài có mê lực thần kỳ khiến cả Dạ Thần Nhuận Ngọc và Hỏa Thần Húc Phượng yêu thương. Tuy nhiên người đưa Cẩm Mịch đi từ vị ngọt đến vị đắng của tình yêu lại là Hỏa Thần Húc Phượng. Câu chuyện tình của hai người trải qua những khó khăn, trầm loạn của Lục giới nhưng cho đến khi mọi thứ đã muộn thì Cẩm Mịch mới phát hiện ra tình cảm của mình.

Diễn viên

Chính

Diễn viên Dương Tử Nhân vật Cẩm Mịch

Giới thiêu

Thiếu chủ Hoa Giới / Nhân giới: Thánh nữ Thánh Y tộc - Tập Vương hậu / Thiên giới: Hậu Thuỷ Thần / Ma giới: Hoàng hậu

Con gái Hoa Thần – mới sinh đã được cho uống Vẫn Đan đoạn tuyệt tình ái, bởi mẫu thân nàng cho rằng: Vô tình sẽ mạnh mẽ, không yêu sẽ tự do, có thể làm một tán tiên tiêu dao vui vẻ sống một đời hạnh phúc. Sinh vào tuyết giáng sương, chân thân là một đóa hoa sương, thể chất cực hàn, thích hợp thủy dưỡng. Vì được Hoa thần trước khi qua đời dùng phong ấn Già Lam, Cẩm Mịch tu luyện linh lực rất khó khăn, sau nhận cha - Thủy Thần Lạc Lâm dẫn đến nhờ Đẩu Mẫu Nguyên Quân giải phong ấn Già Lam, mới tu luyện tốt. Một tay trồng hoa, một tay gọi nước, là một Thủy Sư giỏi, phá được Cổn Du chi hỏa (nghiệp hỏa tầng thứ 7/8 tầng) của Thiên Hậu.

Lúc đầu lầm tưởng mình là Bồ Đào Tinh, có hình dáng của một nam nhi (do Tỏa Linh Trâm phong ấn hình dáng nữ nhi). 4000 tuổi nhưng chẳng khác một đứa trẻ, lại bị uống Vẫn Đan, không hiểu chuyện nam nữ, đa tình lại bạc tình, lạnh lùng không hề biết yêu là gì. Cứ 100 năm, Thuỷ Kính (kết giới Hoa thần trước khi mất lập để bảo vệ Cẩm Mịch trong một vạn năm đầu đời, không cho ra ngoài để tránh tình kiếp đã tiên đoán khi sinh nàng) sẽ mở một lần, trong một lần kéo bạn thân Nhục Nhục (có chân thân sen đá) trốn đi chơi, Nhục Nhục đã vì bảo vệ Cẩm Mịch khỏi thần thú thượng cổ Cùng Kỳ mà chết. Từ đấy, nàng tích cực gia tăng linh lực bằng mọi cách từ tu luyện đến xin xỏ, năn nỉ người khác cho linh lực mong có thể ra khỏi Thuỷ Kính, báo thù. Sau đó, Hỏa thần Húc Phượng đang niết bàn thì bị tấn công vào thời khắc mấu chốt, rơi xuống Hoa giới với hình dạng quạ đen (phượng hoàng cháy khét). Cứu mạng chàng mà không hề biết chàng là nhị điện hạ Thiên giới, là tình kiếp sẽ khiến số mệnh nàng trăm ngàn đau khổ. Gặp gỡ với Húc Phượng khiến cho thân phận của Cẩm Mịch được hé mở, cũng khiến cho nàng bắt đầu biết đến vị ngọt của tình yêu (Vẫn Đan bắt đầu nứt khi lịch kiếp ở nhân gian). Mọi chuyện bắt đầu vần vũ xoay dời, khi Cẩm Mịch bắt đầu yêu Húc Phượng, thì Dạ thần Nhuận Ngọc là vị hôn phu được định 4000 năm trước của nàng, cũng như sự thật mẫu thần của Húc Phượng - Thiên Hậu Đồ Diêu là người vì ghen ghét, vì giữ ngôi Thiên Hậu mà dùng Lưu Ly Tịnh Hoả (nghiệp hỏa tầng 8) giết chết mẹ nàng. Nhuận Ngọc dần nảy sinh tình cảm sâu nặng với nàng (sau này tự nhận là 'thứ tình cảm hèn mọn từ tận xương tủy'), bất chấp thủ đoạn chia rẽ nàng với Húc Phượng....

Thù hận chồng chất, một tay đoạt mệnh Húc Phượng, ói ra Vẫn đan, mới biết được mình yêu chàng đến thế nào. Từ một quả Bồ đào ngây thơ nhỏ bé, giờ đã là một Thủy Thần thượng tiên đau khổ, dằn vặt vì yêu, sẵn sàng lội xuống sông Vong Xuyên mặc cho những vong hồn cấu xé đuổi theo hình bóng chàng. Sống như cái xác không hồn, biết không hi vọng nhưng vẫn ngày ngày lui tới Vong Xuyên tìm chàng. Nghe ông lão lái đò Vong Xuyên chỉ dẫn liền tìm Thái Thượng Lão Quân hỏi xin Cửu Chuyển Kim Đan, rồi vì thuốc dẫn là Ánh Sáng Huyền Khung, lên Xà Sơn bị rắn độc cắn, đổi tất cả màu sắc của đôi mắt nữ nhi Hoa Thần, lấy chân thân chứa Ánh Sáng Huyền Khung. Biết bản thân là một đóa sương hoa, dùng để chứa thứ ánh sáng cực mạnh ấy, ắt bị nung chảy mà mất mạng. Tân Thiên Đế lại dùng nửa tiên thọ của mình sử dụng cấm thuật Huyết Linh Tử trong Mộng Đà Kinh cứu nàng, Cẩm Mịch lại phải nợ kẻ mình không yêu nửa mạng không thể trả hết. Với Húc Phượng, được nàng hi sinh đủ thứ cứu sống nhưng lại nhầm là Tuệ Hoà, trong lòng lại quá đỗi thất vọng chỉ còn gọi nàng hai tiếng "Thủy Thần" lạnh buốt.

Nhờ Hồ Ly Tiên, Lưu Anh và Ngạn Hữu giúp đỡ, sau này hai người đã bỏ qua những chuyện trước kia, làm lại từ đầu. Nhưng nàng lại trả cái mạng nghịch thiên cải mệnh của mình để kết thúc đại chiến Thiên - Ma, kết thúc mọi ân oán tình thù. Nàng hi sinh, cứu Lục giới khỏi khói lửa chiến tranh, có công đức vô lượng, hoá giải kiếp số, được tái sinh dưới phàm trần chờ Phượng Hoàng đến rước dâu với sính lễ 6000 năm linh lực, hạnh phúc bên nhau đời đời kiếp kiếp.

Diễn viên Đặng Luân Nhân vật Húc Phượng

Giới thiệu

Thiên giới: Hỏa thần / Nhân giới: Tập Vương/ Ma giới: Ma Tôn

Phượng Hoàng nhiều hồn nhiều phách, vốn là Nhị điện hạ phong quang vô hạn của Thiên Giới, về sau trở thành Ma Tôn chốn U Minh. Tính tình ban đầu cao ngạo, lạnh lùng. Hỏa thần đang niết bàn thì bị tấn công vào thời khắc mấu chốt, rơi xuống Hoa giới với hình dạng quạ đen (phượng hoàng cháy khét). Được Cẩm Mịch phát hiện, giúp đỡ trong thời gian ở Hoa giới, Húc Phượng phải đem nàng ra khỏi Thủy Kính lên Thiên giới để 'trả ơn'. Nhận ra tình yêu đang nảy mầm của mình với Cẩm Mịch, đã trao Hoàn đế phượng linh (sợi lông mỗi con phượng hoàng chỉ có một) cho nàng. Mới hạnh phúc vì biết nàng không cùng huyết thống với mình thì lại biết nàng có hôn ước với anh mình Nhuận Ngọc, rồi cha mẹ mình đã hại chết mẹ nàng. Một lòng yêu Cẩm Mịch, lại bị nàng nói lời chia tay (Cẩm Mịch bị Nhuận Ngọc khôi phục Vẫn Đan), đau khổ nhưng vẫn âm thầm bảo vệ nàng. Thiên Hậu sau khi bị nhốt vào ngục, truyền toàn bộ tu vi cho Tuệ Hòa - công chúa Điểu tộc (tộc Thiên Hậu, cũng là bên ngoại của Húc Phượng). Muốn hại Cẩm Mịch, ly gián quan hệ của Phượng - Mịch, Tuệ Hòa giả làm Húc Phượng giết Thủy Thần (cha Cẩm Mịch) và Phong Thần.

Bị người yêu lầm là hung thủ, một đao đoạt mệnh, tất cả tình yêu trước đây đều bị khóa lại, quyết cắt đứt quan hệ với nàng - người vì cứu mình đã phải nợ người không yêu nửa mạng sống, người con gái Hoa Thần phải bỏ đi đôi mắt chứa muôn màu rực rỡ của thế gian, người đã lấy một cánh chân thân tặng mình xuân hoa thu thực. Phượng hoàng trùng sinh ở Ma giới, được Biện Thành Vương giúp đỡ lên làm Ma Tôn. Hết lần này đến lần khác gặp mặt đều tổn thương Cẩm Mịch. Ở động Cửu Anh, chàng bảo vệ Tuệ Hòa định tấn công Cẩm Mịch khiến hoàng đế phượng linh bay đến bảo vệ nàng, chàng lại suýt phá hủy sợi lông quý báu ấy, nhưng phượng linh không phải không nghe lời, mà là vì nó biết trong lòng chàng có ai. Sau đó dùng xuân hoa thu thực làm quà, cầu hôn Tuệ Hòa ngay trước đôi mắt đã không còn nhìn được vẻ đẹp của xuân hoa thu thực kia, khiến nàng tự tay bóp nát mảnh chân thân của mình. Về Thiên giới, nàng lại đến cây phượng ngày xưa, mong có thể làm cây đã chết nở hoa lần nữa, nàng cười, nhưng những bông hoa ấy không còn là hoa phượng hoàng mà chỉ là một màu tím buồn thảm, màu của nàng.

Tại hôn lễ Ma giới, phát hiện chân tướng của Tuệ Hòa, hai người chấp nhận cùng bắt đầu lại với nhau sau khi trải qua Nghiệm Tâm Thạch, hiểu rõ lòng đối phương. Nhưng nàng lại trả cái mạng nghịch thiên cải mệnh của mình để kết thúc đại chiến Thiên - Ma, chết dưới một chưởng của chàng và Thiên Đế, kết thúc mọi ân oán tình thù. Nàng hi sinh, hóa thành giọt nước mắt trong chàng, cùng chàng nhìn thế giới đồng thới hóa giải Kim Đan phản phệ. Năm xưa, Thủy Thần cứu Lục giới khỏi khói lửa chiến tranh, có công đức vô lượng, hoá giải kiếp số, được tái sinh dưới phàm trần chờ Phượng Hoàng đến rước dâu với sính lễ 6000 năm linh lực, hạnh phúc bên nhau đời đời kiếp kiếp.

La Vân Hi - Nhuận Ngọc

Thiên giới Dạ thần/ Hậu Thiên Đế

vị tiên nhân cai quản bóng đêm, tuy là Đại điện hạ của Thiên giới nhưng lại chưa bao giờ được coi trọng. Trước đây là một Dạ thần tâm tính ôn hòa, tốt bụng, đối đãi ứng xử nhã nhặn với mọi người, thân thiết với người huynh đệ Húc Phượng. Bị cuốn hút bởi tính cách thiên chân trong sáng của Cẩm Mịch, đem lòng yêu nàng, rồi phát hiện nàng chính là vị hôn thê của mình. Nhưng cây muốn lặng, gió chẳng ngừng, vị Dạ thần 'ôn nhuận như Ngọc' này bị hoàn cảnh đưa đẩy, mẫu thân bị giết hại, kí ức đã mất đi khi bị Thiên Hậu cho uống Phù Mộng Đan trở lại, thù hận sôi sục, hắc hóa, trở thành một người thủ đoạn đầy mình, tình yêu đối với Cẩm Mịch biến thành sự cưỡng cầu cố chấp, ích kỉ. Cuối cùng, chàng ngồi lên ngôi vị Thiên đế chí tôn vô thượng, vạn vật thần phục, nhưng bên cạnh thì chẳng còn người chàng yêu, làm một đế vương cô độc đến suốt đời....

Chân thân là một con rồng trắng, Cẩm Mịch luôn gọi chàng với cái tên " Tiểu Ngư tiên quan", vì hồi đó nàng tưởng chàng là một con cá.

Trần Ngọc Kỳ -Lưu Anh

Ma giới Biện Thành Công chúa/ Hậu Ma Tôn

Công chúa Ma Tộc, con gái Biện Thành Vương của Thập Điện Diêm La, tính tình hào sảng phóng khoáng, yêu hận rõ ràng. Cũng là nữ tướng chốn sa trường, đánh đâu thắng đó, anh khí mười phần. Sau trận chiến với Cùng Kỳ, coi Húc Phượng như huynh đệ, quyết vào sinh ra tử cùng nhau. Có một mối tình đẹp với Mộ Từ và hai người đã thành thân với nhau trước sự làm chứng của Biện Thành Vương và Húc Phượng. Tuy nhiên Mộ Từ đã chết sau khi hai người thành thân. Sau này được Húc Phượng trao truyền ngôi Ma Tôn, sinh được Khanh Thiên công chúa là giọt máu mà Mộ Từ để lại.

Vương Nhất Phi-Tuệ Hoà

Điểu tộc Công chúa

Thủ lĩnh điểu tộc, cao ngạo tùy hứng. Bản thân gánh vác trọng trách một gia tộc, lại chìm đắm vào một chữ tình, đánh mất bản thân. Sau này một tay giết chết hai vị Thượng Thần, song thân của Cẩm Mịch, gián tiếp khiến Cẩm Mịch ra tay giết Húc Phượng - người mà nàng yêu nhất, hối hận không dứt.

Trâu Đình Uy-Mộ Từ

Hậu duệ Diệt Linh Tộc

Là một con Chim Diều Hâu Hậu duệ của Diệt Linh Tộc, bộ tộc có thể chế tạo được Diệt Linh Tiễn - "giết ma trừ tiên". Nhưng bộ tộc này đã bị Cố Thành Vương chu di từ hàng trăm năm trước. Chỉ vô tình trong lúc trốn thoát đã may mắn gặp được Lưu Anh và Biện Thành Vương nên được họ cứu giúp và nuôi dưỡng, đặt tên là Mộ Từ. Mộ Từ và Lưu Anh lớn lên cùng nhau và đều phải lòng đối phương. Sự xuất hiện của U Minh Chi Nộ đã vạch trân sự thật rằng Diệt Linh Tộc vẫn chưa tuyệt hẳn, điều đó đã khiến Mộ Từ bị Ma tôn và Cố Thành vương bắt giam, sau đó không lâu được Thiên Hậu Đồ Diêu cứu ra và từ đó trở đi làm tay sai cho Thiên Hậu dưới cái tên Kì Diên. Sau khi gặp lại Lưu Anh, chàng bắt đầu một cuộc tình đẹp với nàng, nhưng kết thúc lại bi thương tột cùng. Hai người có với nhau một người con gái.

Liêu Kính Phong-Ngạn Hữu

Phác Xích Quân

Bằng hữu tốt của Cẩm Mịch. Lúc Cẩm Mịch còn là một Bồ đào tiên trốn ra chơi ngoài Thủy Kính cùng bạn thân Nhục Nhục bị Cùng Kỳ truy bắt thì Ngạn Hữu đã ra tay cứu giúp. Sau này bị phát hiện là con nuôi của Động Đình quân- Long Ngư công chúa Tốc Ly, mẫu thân của Dạ thần, cũng được biết chính là kẻ muốn chống phá Thiên giới (cụ thể là Húc Phượng và Thiên hậu). Sau khi Động Đình quân bị Thiên hậu giết, nhận Dạ thần là huynh đệ, nhưng chưa từng ủng hộ con đường báo thù sai lầm, tàn nhẫn của Dạ thần. Ngạn Hữu từng có mối tình đầu ngắn ngủi nhưng oan nghiệt với Tuệ Hòa công chúa và bị nàng ta hãm hại. Tính cách vừa tà vừa chính, hay tự luyến, thích vẽ "Mỹ nhân đồ", thường xuất hiện giúp đỡ Cẩm Mịch vào lúc khó khăn, đối với Cẩm Mịch hết lòng yêu thương chở che.

Thiên giới

Châu Hải My-Đồ DiêuThiên Hậu/ Điểu tộc tiền Công chúa

Chính thất của Thiên Đế, sinh mẫu của Húc Phượng và mẫu thân Nhuận Ngọc. Trước đây Thái Vi Thiên Đế muốn có quyền lực hậu thuẫn từ Điểu tộc nên mới cưới bà, không ngờ lòng chỉ có tình ý với Hoa Thần Tử Phân, đành ra Đồ Diêu vô cùng căm hận Tử Phân, khiến vị Hoa thần này chịu đựng Lưu Ly Tịnh Hỏa mà hồn phi phách tán.. Đồ Diêu cũng là người giết chết Tốc Ly (Động Đình Quân, công chúa của Long Ngư tộc) khiến Tốc Ly và Nhuận Ngọc nhà tan cửa nát, chịu đau khổ suốt đời.

Trong một lần bài mưu định sát hại Cẩm Mịch nhưng bị ngăn cản, tất cả việc đã làm trong quá khứ bị bại lộ, nhận hình phạt giam vào ngục Tì Sa, và sau đó nhảy vào hố tru tiên đài kết thúc cuộc đời

Hà Trung Hoa-Thái Vi

Tiền Thiên Đế

Phụ đế của Nhuận Ngọc và Húc Phượng. Tâm địa cũng chẳng kém gì Thiên Hậu, sẵn sàng dồn người khác vào đường chết nếu cản đường của hắn. Cưỡng bức Hoa thần, chia rẽ Hoa Thần với Thủy thần bằng cách ban hôn cho Thủy Thần, khiến nàng đau đớn suốt đời, cuối cùng hương tiêu ngọc vẫn. Lợi dụng mẫu thân Nhuận Ngọc- công chúa của Long Ngư Tộc Tốc Ly, khiến nàng chịu nhục sinh ra Nhuận Ngọc, cũng là nguyên nhân khiến nàng ngọc nát hương tan, cũng khiến Nhuận Ngọc thù hận không nguôi, bước vào con đường tranh đoạt.

Vương Nhân Quân-Lạc Lâm

Tiên Thủy Thần

Phụ thân Cẩm Mịch, Thượng thần của Thủy tộc. Đem lòng yêu mến Hoa Thần nhưng lại bị Thiên Đế chỉ hôn với Phong Thần. Cuối cùng, dùng một nửa tu vi của mình để luyện đao bảo hộ Cẩm Mịch nên không chống đỡ được Lưu Ly Tịnh Hỏa của Tuệ Hòa, khiến hồn phi phách tán. Cái chết của Thủy thần khiến Cẩm Mịch thù hận vô cùng, hiểu lầm Húc Phượng, một đao đoạt mệnh Húc Phượng.

Vương Viện Khả

Lâm Tú

Phong Thần

Thượng thần, kế mẫu Cẩm Mịch, yêu thương Cẩm Mịch như con ruột của mình. Nàng và Hoa Thần, Thuỷ Thần cùng nhau tập luyện, chơi đùa và lớn lên. Tuy là phu thê với Thủy thần, nhưng tương kính như tân, vô cùng tôn trọng nhau. Bản tính hiền lành, ôn nhu. Sau này vì bảo vệ Thủy thần mà trúng Lưu Ly Tịnh Hỏa, đến chết cầu mong với được tay đến Lạc Lâm. Cái chết của Lâm Tú cũng là nguyên nhân khiến Cẩm Mịch giết Húc Phượng.

Hạ Chí Viễn-Đan Chu

Nguyệt Hạ Tiên Nhân

Hồ Ly Tiên, vị thần tiên cai quản nhân duyên phàm giới. Thúc phụ của Nhuận Ngọc và Húc Phượng. Người duy nhất trên Thiên Giới ủng hộ cuộc tình của đôi uyên ương Húc Phượng Cẩm Mịch.

Đỗ Vũ Thần-Quảng Lộ

Tuyền Cơ cung Tiên thị/ Thượng Nguyên Tiên tử

Con gái của Thái Tị Chân Nhân, ngày tuyển thiên binh của Thiên giới liền giả nam trang tham gia, vì ái mộ Dạ thần Nhuận Ngọc mà hằng ngày lặng lẽ tiếp túc giả nam hầu hạ chàng. Tiểu tiên cô thanh nhã thoát tục, khí chất lay động lòng người, một mực si tình bên Nhuận Ngọc, ủng hộ và cổ vũ chàng bất kể chàng làm sai hay đúng. Sau này trở thành Thượng Nguyên Tiên tử vĩnh viễn hầu hạ Tân Thiên Đế, một lòng với chàng, cũng không cầu đáp lại, chỉ cần ở bên chàng dài lâu.

Lý Nghệ Tuyên-Đẩu Mẫu Nguyên Quân

Sư phụ của Phong Thủy Hoa Thần / Đế Chủ Tam Đảo Thập Châu /Mộc Thần Viễn Cổ / Thần Chiến Đấu

Thần Chiếu Đấu, chiến thần viễn cổ đã thoái ẩn lâu năm. Sư tôn của Thủy Thần Lạc Lâm, Phong Thần Lâm Tú, Hoa Thần Tử Phân... Người có quyền lực lớn nhất trong chư thần, đến Thiên Đế cũng phải nể nhiều phần nhưng lại không màng thế sự rút khỏi Thiên Giới. Thỉnh thoảng chỉ có nhã hứng xuất hiện trong buổi tu luyện của chúng thần ở Cửu Trùng Thiên, người giải Phong Ấn Già Lam và Độ Kiếp cho Cẩm Mịch. Là nữ thần vô tình vô ái, chân lý là thế gian này tình yêu chỉ là huyễn hoặc, vì yêu mà phiền lòng, vì yêu mà sợ hãi. Bản thân chỉ mạnh mẽ nhất khi không tồn tại thứ gọi là ái tình. Vị thần đáng kính nể của Thiên Giới vô tâm vô phế, không can dự vào chuyện thế gian.

Hoa Giới

Trương Diễm Diễm-Tử Phân

Tiên Hoa Thần

Thượng thần thượng cổ, là một cánh Phật Liên do Phật Tổ tọa vô tình bị rơi vào Lục Đạo Luân Hồi lạc tới Tam Đảo Thập Châu của Đẩu Mẫu Nguyên Quân, đệ nhất mỹ nữ Lục giới. Mẫu thân của Cẩm Mịch, có một đoạn tình 9 vạn năm với Thiên đế, nhưng hắn lại chọn Đồ Diêu để củng cố địa vị lên ngôi vua. Khiến nàng đau khổ, song sau đó dần có tình cảm với Thủy thần. Cuối cùng Thiên đế vì ghen tuông nên đã cưỡng bức nàng, bị Đồ Diêu sát hại. Không thể tỏ ý với Thủy thần, sau khi sinh Cẩm Mịch liền tan biến, để lại cho Cẩm Mịch một lời chúc phúc là Vẫn đan tuyệt tình tuyệt ái.

Bành Dương-Mẫu Đơn

Trưởng Phương Chủ

Lập lời thề với Hoa thần. Thay Hoa thần cùng 24 vị Phương chủ cai quản Hoa Giới, nuôi nấng Cẩm Mịch. Luôn lo lắng, yêu thương nàng như con

Mã Cảnh-Hải Đường

Hoa giới Phương Chủ

Một trong 24 vị Phương chủ, cùng Trưởng Phương Chủ thay Tiên Hoa Thần quản lý Hoa Giới. Rất trung thành với Hoa thần

Ninh Văn Đồng-Lão Hồ

Hoa giới

Cà rốt tinh, là người bạn thân của Nguyệt Hạ Tiên Nhân. Được Hoa thần nhờ chăm sóc cho Cẩm Mịch

Phó Nhu Mỹ Kỳ-Nhục Nhục / Khương Hoạt

Hoa giới Tiên tử

Bạn thân nhất của Cẩm Mịch. Vì cứu mạng Cẩm Mịch mà bị Cùng Kỳ giết hại. Khi lịch kiếp thì Khương Hoạt một lần nữa trở thành bạn chí thân của Cẩm Mịch ở Phàm Giới.

1
 Nàng tiên cá nhỏ sống trong một vương quốc dưới nước cùng với cha của nàng – vua biển cả, bà nội nàng và năm người chị, mỗi người chỉ hơn kém nhau có một tuổi. Khi mỗi một nàng tiên cá được 15 tuồi, nàng được phép bơi lên mặt nước để nhìn ngắm thế giới phía trên. Khi các chị nàng đủ tuổi, mỗi người họ bơi lên mặt nước và khi trở về, nàng tiên cá lắng nghe một cách...
Đọc tiếp
 

Nàng tiên cá nhỏ sống trong một vương quốc dưới nước cùng với cha của nàng – vua biển cả, bà nội nàng và năm người chị, mỗi người chỉ hơn kém nhau có một tuổi. Khi mỗi một nàng tiên cá được 15 tuồi, nàng được phép bơi lên mặt nước để nhìn ngắm thế giới phía trên. Khi các chị nàng đủ tuổi, mỗi người họ bơi lên mặt nước và khi trở về, nàng tiên cá lắng nghe một cách thèm muốn những miêu tả của các chị nàng về mặt đất và loài người.

Khi đến lượt nàng tiên cá nhỏ, nàng bơi lên mặt nước và thấy một con tàu với một chàng hoàng tử đẹp trai và đem lòng yêu chàng từ ngoài xa. Một cơn bão lớn kéo đến và nàng tiên cá cứu được chàng hoàng tử trước khi chàng chết đuối. Nàng mang hoàng tử còn đang mê man vào bờ gần một ngôi đền. Nàng đợi ở đó đến khi một cô gái từ ngôi đền đi đến và tìm thấy chàng. Chàng hoàng tử chưa bao giờ nhìn thấy nàng tiên cá nhỏ.

Nàng tiên cá nhỏ hỏi bà nội nàng nếu con người không chết đuối thì họ có bất tử không. Bà nội nàng giải thích rằng tuổi thọ của con người ngắn hơn của loài tiên cá 300 năm, nhưng khi tiên cá chết, họ sẽ biến thành bọt biển, trong khi con người có một linh hồn bất diệt sống trên Thiên đàng. Nàng tiên cá nhỏ, ao ước có được chàng hoàng tử và một linh hồn bất diệt, cuối cùng tìm đến Phù thủy Biển. Phù thủy Biển trao cho nàng một lọ thuốc để nàng có được đôi chân, đổi lại nàng phải đưa lưỡi của nàng cho mụ, vì nàng có một giọng hát mê hồn, hay nhất trần gian. Tuy nhiên, Phù thủy Biển cảnh báo nàng, một khi trở thành con người, nàng sẽ không bao giờ trở lại biển được nữa. Chất thuốc đó uống vào sẽ khiến nàng cảm thấy như có một lưỡi kiếm xuyên qua người, khi hồi phục, nàng sẽ có một đôi chân tuyệt đẹp và có thể nhảy múa đẹp hơn bất cứ con người nào. Tuy nhiên, mỗi bước đi sẽ khiến nàng cảm thấy như đi trên những lưỡi dao sắc, khiến chân nàng chảy máu. Thêm vào đó, nàng sẽ chỉ có thể có được một linh hồn nếu nàng có được nụ hôn của tình yêu chân thật và nếu chàng hoàng tử yêu và cưới nàng, thì một phần linh hồn của chàng sẽ chảy sang người nàng. Nếu không, khi chàng hoàng tử cưới một người con gái khác, thì bình minh ngay ngày hôm sau, trái tim nàng tiên cá nhỏ sẽ tan vỡ, nàng sẽ chết và tan biến thành bọt biển.

Nàng tiên cá nhỏ uống thuốc và gặp được hoàng tử. Chàng say đắm vẻ đẹp và sự duyên dáng của nàng mặc dù nàng bị câm. Trên hết, chàng yêu thích điệu nhảy của nàng. Nàng tiên cá nhảy múa vì chàng dù mỗi lần chân chạm đất, nàng như dẫm lên dao sắc. Khi cha hoàng tử yêu cầu chàng cưới công chúa của vương quốc láng giềng, chàng hoàng tử nói với nàng tiên cá nhỏ là chàng sẽ không đồng ý, bởi chàng không yêu công chúa. Chàng còn nói chàng yêu người con gái của ngôi đền bên bờ biển mà chàng nghĩ là người đã cứu chàng. Nhưng hóa ra nàng công chúa lại là người con gái của ngôi đền, được gửi đến đó để học hành. Chàng hoàng tử yêu nàng công chúa nước láng giềng và đám cưới được cử hành ngay sau đó.

Hoàng tử và công chúa kết hôn, trái tim của nàng tiên cá nhỏ tan vỡ. Nàng nghĩ đến tất cả những thứ nàng đã từ bỏ, những nỗi đau mà nàng đã phải chịu đựng. Nàng tuyệt vọng, nghĩ rằng cái chết đang chờ đợi nàng, nhưng trước khi bình minh đến, các chị nàng mang cho nàng một con dao mà Phù thủy Biển cho họ, đổi bằng bộ tóc dài của các chị nàng. Nếu nàng tiên cá nhỏ đâm hoàng tử với con dao ấy mà để máu chàng chảy xuống chân nàng, nàng sẽ trở lại là tiên cá, tất cả những nỗi đau nàng chịu đựng sẽ chấm dứt và nàng sẽ sống cho hết tuổi thọ của mình.

Nàng tiên cá không thể giết chàng hoàng tử đang ở bên cô dâu của chàng vì chàng không hề biết sự thật. Khi bình minh đến, nàng gieo mình xuống biển. Cơ thể nàng tan thành bọt biển, nhưng thay vì thôi tồn tại, nàng cảm thấy được ánh mặt trời ấm áp; nàng đã trở thành một linh hồn, một người con gái của không trung. Những người con gái khác nói với nàng rằng nàng trở thành người giống họ vì nàng đã cố gắng bằng tất cả tấm lòng vì một linh hồn bất diệt. Nàng sẽ có được một linh hồn của riêng nàng bằng cách làm điều thiện trong 300 năm; với mỗi một đứa trẻ ngoan nàng tìm được, thời hạn đó sẽ rút ngắn một năm, và với mỗi một đứa trẻ hư hỏng, nàng sẽ khóc và mỗi giọt nước mắt sẽ thêm một tháng vào thời gian thử thách và cuối cùng, nàng sẽ bay vào vương quốc của Chúa

8
14 tháng 2 2018

câu chuyện này hay đó mình được xem rồi.

14 tháng 2 2018

Nghỉ đi bạn , mk đọc rồi . Chuyện này dường như là ai cx biết , ko cần đăng lên đâu

Năm đấy hắn đến phủ của thượng thử dự yến tiệc, cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một nữ nhân đẹp như vậy.Nàng ở phía bên kia đình cùng đám nữ nhi ở những phủ khác thưởng trà làm thơ, hắn nhìn thấy nàng mang trên mình bộ y phục màu xanh nhạt, khí trời mùa hạ nóng nên với màu xanh cùng gương mặt trang điểm nhẹ của nàng khiến người khác vừa nhìn đã thấy yêu.Dù y phục...
Đọc tiếp

Năm đấy hắn đến phủ của thượng thử dự yến tiệc, cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một nữ nhân đẹp như vậy.

Nàng ở phía bên kia đình cùng đám nữ nhi ở những phủ khác thưởng trà làm thơ, hắn nhìn thấy nàng mang trên mình bộ y phục màu xanh nhạt, khí trời mùa hạ nóng nên với màu xanh cùng gương mặt trang điểm nhẹ của nàng khiến người khác vừa nhìn đã thấy yêu.

Dù y phục có màu không mấy màu sắc nhưng với khí chất của nàng đúng là nổi bật hơn hẳn những cô nương trong đình.

Hắn không tin vào tiếng sét ái tình, hắn cũng không nghĩ có một ngày hắn vừa gặp đã yêu một nữ nhân nào đấy.

Nhưng...

Khi hắn cho người điều tra thân phận của nàng, hắn lại cảm thấy vừa chán ghét vừa kinh tởm vẻ ngoài của nàng.

Nàng chính là đại tiểu thư của Mẫn Lan gia là chất nữ của đương kim quý phi, cũng là người gây ra cái chết oan ức của hoàng hậu cũng chính mà mẫu hậu của hắn.

Tưởng chừng như khi biết được thân phận của nàng, hắn sẽ thôi nghĩ về nàng nhưng ngược lại với những gì hắn mong muốn... Hắn nhớ nàng nhiều hơn, nụ cười ấy, ánh mắt ấy, khí chất ấy khiến hắn như phát điên vì hằng đêm hiện ra trong giấc ngủ của chính bản thân hắn.

Vậy là hắn nảy ra ý định trả thù bắt đầu từ nơi nàng, hắn muốn Mẫn Lan gia diệt vong, muốn vị quý phi kia thấy đau khổ khi người gây ra những sự tình này đều là cô chất nữ mà bà ta cưng chiều.

Vậy là nhân lúc nàng ra khỏi phủ thừa tướng để mua vải, đi dạo, đi chùa nhưng nơi mà nàng có thể đi qua hân đều có thể xuất hiện.

Đúng như những gì hắn tính toán, nàng không chút phòng bị mà tiếp xúc với hắn, lần đầu nàng hơi e ngại vì nam nữ đi chung quả thật hơi trái với quy tắc còn lại, nhưng sau này việc gặp hắn trở nên thường xuyên cũng khiến nàng cảm thấy trở nên thoải mái hơn.

Hắn nhớ hắn từng nói với nàng...

- Nàng thanh cao tao nhã lại quyến rũ như bông hoa mẫu đơn!

Đúng vậy đấy là những gì hắn có thể hình dung mà miêu tả một cách chính xác nhất vẻ đẹp mĩ miều của nàng.

Và rồi những gì đến rồi cũng sẽ đến. 
Ngày cả gia tộc Mẫn Lan biết rằng người đại tiểu thư Mẫn Lan Y nàng muốn gả chính là đương kim thái tử, từ lớn đến nhỏ Mẫn Lan gia đều như gà bay chó sủa.

Phụ thân nàng nhốt nàng trong kho củi, răn dạy nàng không được qua lại với hắn, Hắn nghe được tin tức liền bí mật đột nhập vào Mẫn Lan gia để xem tình hình của nàng.

Nàng ở đâu còn bộ dáng một tiểu thư sống trong nhung lụa nữa, nàng bây giờ ngồi trong góc nhà với bộ quần áo bị bẩn do đất cát, trên gương mặt là năm dấu ngón tay in hằn, hắn thấy nàng đang khóc, những giọt nước mắt lăn dài trên mi khiến hắn đau lòng.

Hắn nhớ lúc đấy hắn đã ngồi cùng nàng cả đêm trong kho củi, nghe nàng nói hết nỗi lòng của mình, nàng còn hỏi hắn.

- Hậu cung ba ngàn giếng nước! Chàng có thể hay không chỉ múc nước ở một giếng?

Lúc ấy cả thân hình hắn như điếng đi, nữ nhân ở trước mặt hắn thật lạ.
Nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, huống hồ thân phận hắn còn là thái tử, sau này hắn sẽ là hoàng thượng của một nước, vậy mà nữ nhân này khí phác thật lớn, nàng cự nhiên hỏi hắn cả đời nhất sinh nhất thế nhất song nhân.

Hắn muốn nói không, muốn cự tuyệt nàng, nhưng khi thấy trong ánh mắt ấy là những giọt lệ chưa trào cùng sự chờ đợi pha lẫn chút uất ức liền khiến hắn không tự chủ được mà hứa với nàng.

- Không hứa được với nàng sẽ yên vui một đời! Chỉ có thể yêu nàng sủng nàng khi ta còn một năm hay một giây để thở!

Sau hôm đấy, hắn trở về Đông Cung dâng tấu muốn lập thái tử phi, xin hoàng thượng vì hắn mà chỉ hôn đại tiểu thư Mẫn Lan gia là Mẫn Lan Y cho hắn.

Việc hắn cầu thân nàng khiến náo động đến cả hậu cung của hoàng thượng, người sốc hơn hết là vị quý phi Mẫn Lân Nhã kia, trên dưới hậu cung cả Mẫn Lan gia ai ai không biết năm xưa khi du ngoạn là do Mẫn Lan Nhã nàng vô tình khiến hoàng hậu rơi xuống xe ngựa khi có thích khách mới khiến hoàng hậu qua đời.

Mối thù giữa Mẫn Lan gia và Khắc gia nặng như nghìn cân vậy mà bây giờ chất ngoại của Khắc gia là đương kim thái tử hiên ngang cầu thân với chất nữ của Mẫn Lan gia đúng là nói không có âm mưu chỉ có khỉ trên rừng mới tin.

Mẫn Lan Nhã quý phi vì mong hoàng thượng đừng ban ra chiếu chỉ hôn mà quỳ suốt mấy canh giờ ngoài Dưỡng Tâm Điện đến mức sốt cao, không hiểu tại sao chỉ là sốt nhưng có thể khiến bà liệt giường. Bà ngày nào cũng thỉnh người đến mong hoàng thượng đến nhìn, nhưng khi cung nữ về báo tin rằng, hoàng thượng đã hạ chỉ tứ hôn, thì cả người bà như rơi vào vực sâu của địa ngục.

Cái uất ức cùng căn bệnh sốt khiến tin thần bà yếu đi cuối cùng bà cũng vì không chịu nỗi mà mất đi.

Ngược lại không khí u ám ở Mẫn Lan gia, Đông Cung và Khắc gia lại toàn một màu náo nhiệt, hắn nhận được tin kẻ hại chết mẫu hậu hắn qua đời thì liền sung sướng đến bao nhiêu.

Khắc gia cũng vì cái chết của quý phi mà cảm thấy mỗi thù mất đi nữ nhi được buông xuống.

Sau cái chết của quý phi qua đi là tân hôn của thái tử cùng Mẫn Lan đại tiểu thư được tiến hành.

Dù không muốn nhưng vì chiếu chỉ người nhà Mẫn Lan không có cách nào khác ngoài chấp thuận gả nàng đi.

Đêm tân hôn hắn nhìn nàng một thân hỉ phục ngồi trên giường liền cười lạnh, nữ nhân ngu ngốc kia vẫn nghĩ chỉ cần hắn yêu nàng thì liền bỏ qua mối thù ấy sao?

Hắn hận không chỉ có Mẫn Lan Nhã mà là trên dưới Mẫn Lan gia, hắn yêu nàng thì sao? Hắn vẫn yêu mẫu thân hắn hơn.

Đêm tân hôn hắn đối với nàng là nửa điểm dịu dàng cũng không có, đổi ngược lại là sự thô bạo dày vò, trong khi cùng nàng hoan ái hắn còn không ngừng chửi rủa nàng mang dáng vẻ đê tiện y như Mẫn Lan Nhã.

Càng lúc nàng càng ít xuất hiện trước mặt hắn hơn, có thể nói là không có dịp hắn sẽ không thấy được nàng.

Có lẽ nàng sợ hắn, cũng có lẽ là nàng kinh tởm con người thay đổi nhanh như chong chóng của hắn.

Đêm nào khi cả Đông cung chìm vào giấc ngủ hắn cũng im lặng đứng ngoài gian phòng của nàng, hắn nghe thấy tiếng nàng nức nở, hắn muốn chạy đến ôm lấy nàng xin lỗi nàng, nhưng một tia hận thù trong hắn liền dập tắt hết những yêu thương của hắn dành cho nàng.

Năm tháng cứ thế trôi qua, hoàng đế băng hà, hắn đương nhiên là người thừa kế ngôi vị.
Việc đầu tiên hắn làm chính là giệt sạch gia tộc Mẫn Lan gia.

Hăn cứ ngỡ sau khi biết tin nàng sẽ nháo đến chỗ hắn, nhưng nàng lại im lặng ở trong Khôn Ninh Cung.

- Hoàng thượng... Hoàng hậu sảy thai rồi!

Tiếng thái giám ở ngoài vọng vào thư phòng khiến tấu chương trên tay hắn rơi xuống đất.

Hài tử của hắn với nàng mất rồi? 
Hắn một mạch hướng Khôn Ninh Cung mà đi, vừa đến hắn đã thấy đám oanh oanh yến yến hậu phi đứng trước cửa, hắn trong lòng cực chán ghét nhưng gương mặt ở ngoài lại chẳng để lộ chút suy nghĩ gì.

Hắn tiến thẳng vào gian phòng nghỉ của nàng, nhìn thấy nàng sắc mặt nhợt nhạt nằm trên giường, nàng vừa thấy hắn nước mắt đã rơi xuống như mưa tuôn, dù cả người mất sức nàng vẫn níu lấy tay hắn xin hắn vì nàng vì hài tử của nàng mà làm chủ.

Bàn tay hắn muốn đưa ra vỗ nhẹ lên người nàng để an ủi nhưng khi hình ảnh hắn quỳ trước đại điện mong phụ hoàng vì mẫu hậu và hắn làm chủ nhưng bị cự tuyệt hắn liền nổi nóng với nàng.

Hắn không chút lưu tình khẳng định nàng chính là không cận thận mới làm mất hài tử nên đừng ăn nói hàm hồ.

Khi hắn giật tay áo ra khỏi tay nàng và quay lưng đi, hắn cảm nhận được ánh mắt nàng đang tuyệt vọng nhìn hắn, hình như hắn cảm thấy không chỉ là tuyệt vọng mà là cả hận cả yêu.

Nếu có trách thì nên trách ông trời, nên trách ông ta tại sao lại để ngày đấy hắn nhìn thấy nàng đã yêu.

Phải trách ổng tại sao lại để nàng là nữ nhi của Mẫn Lan gia...

Rất lâu sau đấy hắn không còn đến Khôn Ninh Cung nữa, hắn không phải là lạnh nhạt nàng nhưng là hắn sợ phải đối mặt với nàng, hắn không biết hắn nên làm gì khi đứng trước mặt nàng.

Hậu cung đúng là nơi phiền phức, nàng vừa sảy thai lại đến hoàng quý phi sảy thai, và quan trong cả hậu cung ai cũng đổ lỗi cho nàng là người ra tay với cái thai đấy.

Hắn như hồ đồ mà nghe lời nữ nhân Hách Diệp kia tin rằng nàng vì oán hận mà hại chết đi hài tử trong bụng nàng ta. Hắn tìm đến khôn Ninh Cung mà đánh nàng nhục mạ nàng nhưng khi nàng thêu thào mà nói.

- Xin chàng... Tin thiếp!

Cả lòng hắn như mềm nhũn ra, hắn mới phát hiện với tính cách của nàng thì không bao giờ nàng làm như vậy, chính nàng đã trải qua nỗi đau mất con nàng chắc chắn sẽ không đẩy người khác vào nỗi đau khổ ấy.

Lại một lần nữa hắn bước ra khỏi Khôn Ninh Cung bỏ mặc nàng ngồi giữa nền đất lạnh, sau đấy hắn âm thầm điều tra mới phát hiện sự việc nàng ám hại đứa nhỏ trong bụng Hách Diệp là không hề có.

Hắn lại lần nữa cảm thấy tội lỗi với nàng.

Và rồi điều hắn sợ nhất là nàng rời đi cũng đã đến.
Ngày hôm đấy trời rất lạnh, nàng đứng trên bức tường thành cao vạn trượng quay đầu lại nhìn hắn.
Nàng mỉm cười gọi hắn là Kinh Vũ ca ca.
Nàng hỏi hắn có nhớ đã từng hứa gì với nàng hay không?
Nàng oán hắn tại sao không tin nàng!
Nàng nói hắn không đủ tư cách để hận nàng.

Từng câu từng chữ nàng nói đều như lưỡi dao sắc nhọn đâm vào trái tim hắn.
Hắn sợ nàng sẽ nhảy xuống phía dưới kia, nhưng hắn lại sợ mẫu thân trách hắn yêu và sợ mất con gái kẻ thù.

Và rồi... Giây phút nàng thả mình xuống tường thành là giây phút tim hắn ngừng đập, chỉ có một thứ suy nghĩ nếu không giữ nàng lại hắn sẽ vĩnh viễn mất nàng, hắn chạy như bay muốn nắm lấy cánh tay nàng những trễ rồi, nàng đã lỡ lững trên không trung.

Mái tóc đen buông dài, thân hình mang váy đỏ cùng với trời tuyết trắng xóa, thân ảnh nàng rời xuống như đang mua trong tuyết, nhưng khi nàng rơi xuống mặt tuyết thứ máu màu đỏ tuôn ra giữa nền tuyết đỏ trắng ngần, nhìn nàng lúc ấy chẳng khác gì đóa mẫu đơn nở rộ trong cái lạnh mùa đông.

Hắn cảm nhận được khóe mắt hắn cay dần đi, những giọt nước mắt của một bậc đế vương rơi xuống. Nàng không biết rằng hắn chưa từng quên những gì hắn nói, chỉ là hắn không làm được, không thực hiện được điều hắn hứa.

- Y nhi... Kinh Vũ ca ca nợ muội!

Giọng hắn khàn đi hắn chạy thật nhanh xuống những bậc thang tường thành, hắn như điên như dại lao vào ôm lấy thân thể của nàng, nhưng không kịp nữa rồi, nàng không còn chút hơi thở nào xót lại, chỉ có dòng máu ấm kia vẫn không ngừng trào ra.

- Y nhi... Nàng tỉnh lại được không?

-...

- Y nhi... Tỉnh lại chúng ta cùng nhau đi mua vải, cùng nhau đi ăn điểm tâm, cùng nhau đi chùa cầu phúc được không?

-...

- Y nhi... Nàng tỉnh lại đi được không? Ta sai rồi... Ta thực sự biết sai rồi...

-...

- Đứa nhỏ mất rồi ta sẽ cùng nàng cố gắng tạo ra đứa nhỏ khác được không?

-...

- Hậu cung ba ngàn giếng nước, ta chỉ múc nước ở một giếng thôi được không?

-...

- Y nhi... Chỉ cần nàng tỉnh lại nàng muốn gì Kinh Vũ ca ca cũng làm cho nàng!

Hắn cứ thế ở trong gió tuyết ôm lấy thân thể nàng mà lẩm bẩm, không biết hắn ôm nàng nói những gì nhưng hình như hậu cung phi tần phía sau đều quỳ gối xuống nhìn hắn, nhìn hắn như vậy các nữ nhân kia các nữ nhân kia đều cảm thấy ghen tị với nàng.

Rạng sáng hôm sau khi các triều thần vào cung để lên triều, khi đến cửa thành đều nhìn thấy đầu tiên là cả hậu cung các ngự lâm quân lẫn nhưng người nhỏ nhất đều quỳ rạp ở đấy. Và ở phía trên là nam nhân mang long bào quý gia ôm lấy nữ nhân kia trong vòng tay.

Người dân kinh thành cũng từ từ đi vào quỹ đạo một ngày thức dậy để buôn bán chứng kiến cảnh tượng hoàng thượng đau lòng ôm lấy xác hoàng hậu ngồi trước cửa hoàng cung cả đêm.

Nhiều đại thân muốn tiến lên khuyên hắn, nhưng khi nhìn thấy hắn cứ lẩm bẩm bên tai nàng thì lại không một ai dám lên tiếng.

Ai cũng sợ hắn không vui sẽ trút khổ lên người mình, vậy nên ai đi đến cửa hoàng cung đều quỳ rạp xuống.

Hắn ôm nàng đến gần hết ngày, nói đủ thứ vào tai nàng cuối cùng cũng đứng dậy ẵm nàng hướng về cửa cung mà đi, cả chân hắn đều mỏi nhừ khiến bước đi loạng choảng muốn ngã, hắn đi chưa đầy mười bước cả thân thể đã ngã dúi về phía trước nhưng tuyệt đối lại không hề buông nàng ra. Hết lần này ngã đến lần khác ngã hắn vẫn tuyệt nhiên ôm khư khư lấy nàng.

Hoàng hậu băng hà, hoàng thượng ra chiếu chỉ ngừng thiết triều một tháng cả đất nước để tang ba năm trong ba năm tuyệt đối không được cưới gả.
Quan lại triều thần đều phải mang áo tang, ăn chay, niệm phật cầu phúc cho hoàng hậu ở nơi cực lạc.

Trong năm ngày đại tang quần thần ai cũng phải đi viếng quan tài hoàng hậu, cả điện tràn đầy tiếng khóc bi ai, chỉ riêng một mình hắn ngồi sụp bên quan tài mà thủ thỉ.

- Các người... Cút hết cho trẫm!- Hắn quát lớn khi nghe tiếng khóc thê lương vang vọng khắp điện.

Giả tạo, tất cả đều giả tạo? Ở đây có mấy người vì nàng mất mà thương tiếc? Chỉ tổ đến làm màu thật làm bẩn nơi nàng nghỉ.

Hắn vừa quát lên tiếng khóc lại im bặt từng người từng người cứ thế mà ra khỏi điện mà ra phía ngoài sân điện để quỳ khấn.

Đại tang trong năm ngày cuối cùng cũng kết thúc, hoàng hậu được an táng ở Dụ Lăng.

Sau khi hoàng hậu mất hoàng thượng ra tiếp chiếu chỉ phá bỏ hậu cung, không được để nữ nhân nào sống ở đấy.
Ngay cả hoàng quý phi từng là sủng phi cũng bị đưa lên chùa làm ni cô.

Những năm sau đấy nữa người ta vẫn thấy nam nhân vận long bào sau khi thiết triều đều đến Khôn Ninh Cung nói chuyện một mình với bài vị.

________________________________________________________________________________________________________________________

Cái này tớ đăng tren Bing tuts lâu rồi nhưng ít được care nên đăng lên đây vậy ~

#Aiko

4
27 tháng 12 2018

Mink ko thích đọc truyện này

27 tháng 12 2018

truyện của bn viết cảm động quá

hu hu

Phần IIChàng bèn theo lời, lập một đàn tràng ba ngày đêm ở bến Hoàng Giang. Rồi quả thấy Vũ Nương ngồi trên một chiếc kiệu hoa đứng ở giữa dòng, theo sau có đến năm mươi chiếc xe cờ tán, võng lọng rực rỡ đầy sông, lúc ẩn, lúc hiện.Chàng vội gọi, nàng vẫn ở giữa dòng mà nói vọng vào:- Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết không bỏ. Đa tạ tình chàng, thiếp chẳngthể trở về nhân gian...
Đọc tiếp

Phần II

Chàng bèn theo lời, lập một đàn tràng ba ngày đêm ở bến Hoàng Giang. Rồi quả thấy Vũ Nương ngồi trên một chiếc kiệu hoa đứng ở giữa dòng, theo sau có đến năm mươi chiếc xe cờ tán, võng lọng rực rỡ đầy sông, lúc ẩn, lúc hiện.

Chàng vội gọi, nàng vẫn ở giữa dòng mà nói vọng vào:

- Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết không bỏ. Đa tạ tình chàng, thiếp chẳngthể trở về nhân gian được nữa.

Rồi trong chốc lát, bóng nàng loang loáng mờ nhạt mà biến đi mất.

(Theo sách Ngữ văn 9, tập 1, trang 48, NXB Giáo dục,2014)

Câu 1:(1đ) Chỉ ra một lời dẫn trực tiếp trong đoạn trích trên và chuyển lời dẫn trực tiếp đó thành lời dẫngián tiếp.

Câu 2 ( 5đ): Em hãy viết đoạn văn 10-12 câu( theo cách tổng phân hợp) Nêu suy nghĩ của em về vẻ đẹp của Vũ Nương

0
1. Năm 12 cứ nghĩ rằng học đại học thì sướng lắm, toàn ăn chơi ngủ nghỉ khỏe. Có ai ngờ bị “binh đoàn” deadlines đuổi ráo riết ngày ngày đâu.2. Ngồi coi phim mà mà em cứ nghĩ, có khi nào nó nhảy xổ từ trong màn hình ra ngoài không? Mỗi lần nghĩ như thế, em tắt tivi luôn các bác ạ.3. Đến bây giờ em vẫn ao ước có chong chóng tre của Đôrêmon và chổi thần của Harry Potter mỗi khi gặp...
Đọc tiếp

1. Năm 12 cứ nghĩ rằng học đại học thì sướng lắm, toàn ăn chơi ngủ nghỉ khỏe. Có ai ngờ bị “binh đoàn” deadlines đuổi ráo riết ngày ngày đâu.

2. Ngồi coi phim mà mà em cứ nghĩ, có khi nào nó nhảy xổ từ trong màn hình ra ngoài không? Mỗi lần nghĩ như thế, em tắt tivi luôn các bác ạ.

3. Đến bây giờ em vẫn ao ước có chong chóng tre của Đôrêmon và chổi thần của Harry Potter mỗi khi gặp cảnh kẹt xe.

4. Ô hay, chứ không phải Ngọc Hoàng Đại Đế và Vương Mẫu Nương Nương là vợ chồng à?

5. Hồi bé cứ tưởng vợ chồng là ngủ với nhau là sướng. Hóa ra thức với nhau còn sướng hơn.

6. Ngày ngày hối hả theo cuộc sống công nhận viên chức xô bồ, uể oải, tối về mình vẫn cứ vắt tay lên trán ước ao: Giá như cả nước mỗi người cho mình 1000 đồng, chỉ 1000 đồng thôi. Vậy thì mình có tới 90 tỉ đồng. Ôi, ước ao chỉ là ao ước!

7. – Nghe nói tên bị cáo kia được hưởng án treo đấy cậu à.
– Án treo à? Là treo ngược hắn lên à? Án gì kì cục thế!

8. Hồi nhỏ em cứ tưởng sinh em bé là lúc mẹ đi nặng ý, xong em bé cũng theo đường đó mà ra luôn. Đến hôm qua mấy đứa bạn nó cười vào mặt vì cái sự ngu kiến thức sinh học “tột độ” của mình mà em mới “tỉnh ngộ” các bác ạ.

0
  Nguyễn Dữ - Cây bút văn xuôi xuất sắc sống ở thời kì chế độ phong kiến bắt đầu bước vào giai đoạn suy vong,vốn không đồng tình với chế độ phong kiến bất công, thối nát, ông đã thể hiện kín đáo tình cảm ấy của mình qua tác phẩm Truyền kì mạn lục gồm hai mươi truyện ngắn, trong đó tiêu biểu là Chuyện người con gái Nam Xương và nhân vật Vũ Nương.     Vũ Nương trong "Chuyện...
Đọc tiếp

  Nguyễn Dữ - Cây bút văn xuôi xuất sắc sống ở thời kì chế độ phong kiến bắt đầu bước vào giai đoạn suy vong,vốn không đồng tình với chế độ phong kiến bất công, thối nát, ông đã thể hiện kín đáo tình cảm ấy của mình qua tác phẩm Truyền kì mạn lục gồm hai mươi truyện ngắn, trong đó tiêu biểu là Chuyện người con gái Nam Xương và nhân vật Vũ Nương.
     Vũ Nương trong "Chuyện người con gái Nam Xương" là một người phụ nữ hội tụ tất cả phẩm chất quý báu của phụ nữ truyền thống Việt Nam. Trước hết, Vũ Nương là một người vợ yêu thương chồng hết mực. Khi Trương Sinh đi lính, nàng chỉ mong chồng trở về bình an lành lặn chứ không hè mong tước phong hầu trở về. Khi chồng đi lính, mẹ chồng ở nhà ốm nặng, nàng cũng chăm sóc vô cùng chu đáo. Đến khi mẹ chồng mất nàng lo ma chay tế lễ cẩn thận như đối với chính cha mẹ đẻ mình. Không chỉ là một người vợ yêu chồng, một người con dâu hiếu thảo mà Vũ Nương còn là một người mẹ yêu thương con hết mực. Vì sợ bé Đản không cảm nhận được tình thương của cha mà Vũ Nương đã trỏ bóng mình trên vách và nói đó là cha Đản. Đồng thời, Vũ Nương còn là một người phụ nữ có lòng tự trọng. Khi bị Trương Sinh nghi oan, nàng giải thích hết lời mà chàng không tin, Vũ Nương đã nhảy xuống sông tự vẫn để chúng minh sự trong sạch của mình. Nàng thà chết để được chứng minh trong sạch còn hơn là sống một cuộc đời bị mọi người sỉ vả. Không những thế, Vũ Nương còn là một người phụ nữ giàu lòng vị tha. Khi ở dưới thủy cung nàng vẫn một lòng nhớ về chồng và con mặc dù chính chồng nàng là nguyên nhân gây ra cái chết cho nàng. Khi được Trương Sinh lập đàn giải oan, nàng còn cảm ơn chồng vì đã nghĩ đến nghĩa vợ chồng mà giải oan cho nàng. Qua đây ta thấy được Vũ Nương là một người phụ nữ đẹp người đẹp nết nhưng lại chịu số phận đầy bất hạnh.

TÌM MỘT CÂU GHÉP

0