K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 1 2023

Dàn ý cho bạn nhé.

Mở đoạn:

- Giới thiệu thời gian Tết đến xuân về.

Thân đoạn:

- Không khí, tiết trời:

+ Mát mẻ, se lạnh bởi các cơn gió bấc.

+ Đâu đò mùi hoa nhè nhẹ thơm thơm.

+ ...

- Miêu tả:

+ Cây cối tươi tốt bởi ánh sáng ấm áp từ ông mặt trời.

+ Tiếng nhạc Tết từ nhà bên cạnh vang lên làm em yêu đời hơn.

+ Chú chim hót líu lo trên cành cây, bện cạnh là cái tổ của nó.

+ Chú gà trống cất tiếng gáy.

+ Ngoài đường phố đông đúc những dòng xe chạy dào dạt.

+ ...

- Cảm nhận của em về mùa Xuân:

+ Xuân mang đến cho người ta cảm giác an ủi từ người thân, cảm giác được nghỉ ngơi sau 1 năm làm lụng.

+ Đây là khoảng thời gian mà ai cũng đón chờ, em cũng thế.

Kết đoạn:

- Tình cảm em dành cho mùa Xuân.

27 tháng 1 2023

Gợi ý cho em các ý:

Mở bài: Giới thiệu về thời điểm đầu năm (Mùa xuân)

Thân bài:

Em hãy kể về thiên nhiên khi Tết đến, xuân về:

+ Cây cối đâm chồi nảy lộc

+ Các loài hoa thi nhau khoe sắc

+ Từng đàn chim tránh rét trở về

+ Không khí ấm áp, trong lành, tràn đầy sức sống

...

- Con người:

+ Vui mừng, náo nức chuẩn bị Tết

+ Quên hết đi bao muộn phiền

+ Trở về nhà đoàn viên

+ Ước mong nhiều điều tốt đẹp cho năm mới

...

Nêu cảm xúc của mình về mùa xuân?

Kết bài.

Bày tỏ một suy nghĩ của em về mùa xuân.

_mingnguyet.hoc24_

3 tháng 10 2018

Xuân! Xuân đến thật rồi. Trong vườn, cây cối bỏ đi cái áo khoác mà đã mang suốt mùa đông lạnh lẽo để thay vào đó là bộ quần áo mới mang màu xanh, màu êm dịu. Hoa khoe sắc, lộng lẫy. Xuân nhẹ nhàng gói mưa vào trong nắng, chập chờn những cơn mưa vội vã ban chiều, không mỏng manh. Xuân ôm từng hạt nắng trong từng bông cúc vàng, nhuộm sắc những cơn mưa phùn nhỏ còn đọng sương. Cơn mưa phùn vô tình đã làm mùa xuân rét ngọt, một cái rét tượng trưng. Những luồng gió nồm cứ thổi, thổi mãi thành cái đẹp của mùa xuân. Ôi ! thật là đẹp.

In nghiêng , in đậm và có gạch chân là từ ghép .

In nghiêng , in đậm là từ láy .

Hok tốt

# MissyGirl #

4 tháng 10 2018

Xuân! Xuân đến thật rồi. Trong vườn, cây cối bỏ đi cái áo khoác mà đã mang suốt mùa đông lạnh lẽo để thay vào đó là bộ quần áo mới mang màu xanh, màu êm dịu. Hoa khoe sắc, lộng lẫy. Xuân nhẹ nhàng gói mưa vào trong nắng, chập chờnnhững cơn mưa vội vã ban chiều, không mỏng manh. Xuân ôm từng hạt nắng trong từng bông cúc vàng, nhuộm sắc những cơn mưa phùn nhỏ còn đọng sương. Cơn mưa phùn vô tình đã làm mùa xuân rét ngọt, một cái rét tượng trưng. Những luồng gió nồm cứ thổi, thổi mãi thành cái đẹp của mùa xuân. Ôi ! thật là đẹp.

In nghiêng , in đậm và có gạch chân là từ ghép .

In nghiêng , in đậm là từ láy .

Hok tốt

17 tháng 10 2016
Quê em là một làng nhỏ ven sông Cầu, phong cảnh rất nên thơ với cây đa, mái đình và đồng ruộng thẳng cánh cò bay. Mùa xuân ấm áp là những ngày đẹp nhất của làng xóm quê em. Mùa xuân đến, cả đất trời như ngập trong hạnh phúc. Cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những mầm non bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài dằng dặc, khẽ vươn vai vẫy lá chào đón gió xuân. Muôn loài hoa khoe sắc, khoe hương trong nắng mới. Sáng sớm, làn sương mỏng như khói vẫn còn vương vấn trên mặt đất. Phía trời đông anh ánh sắc hồng phơn phớt. Mặt trời đã mọc. Bầu trời sáng dần và không khí ấm hẳn lên, báo hiệu mùa xuân đã bắt đầu.Con đường làng vốn im lìm nép dưới bóng tre, sáng nay cũng rộn lên tiếng chim lảnh lót. Chích chòe, sáo sậu, chào mào… đua nhau chuyền cành. Cả những chú chim sâu bé bỏng cũng vui vẻ nhảy nhót tìm sâu trong vườn rau, luôn miệng kêu tờ rích… tờ rích… Đàn chim én vun vút chao liệng trên cánh đồng rồi bay là là ngang ngọn tre.Tiếng chim đã đánh thức mọi người. Đường làng nhộn nhịp bước chân. Một tốp thanh niên diện quần áo mới rủ nhau đi chơi xuân, tiếng cười nói râm ran. Hôm nay, bà nội em cùng các cụ trong xóm đi lễ chùa bên kia sông. Các bà mặc áo tứ thân thắt vạt, tay xách làn đựng hương hoa, miệng nhai trầu bỏm bẻm, nối nhau đi trên con đường mới đắp, cỏ xanh lún phún như mạ non. Dòng sông phẳng lặng như một tấm gương trong. Con đò từ từ rời bến, mặt nước xôn xao.Cảnh vật quê em rạo rực sức sống và lòng người cũng náo nức, xao xuyến lúc xuân sang. 
1 tháng 8 2023

Mỗi khi nhắc đến quê hương, chắc hẳn ai cũng cảm nhận được sự ấm áp, yên bình cùng một tình thân đậm đà vô giá. Và ở mảnh đất ấy, vào mùa hè thực một thời gian nghỉ ngơi với những ánh nắng mặt trời rực rỡ chiếu sáng khắp nơi. Từng cánh đồng lúa chín vàng óng và kế bên là cánh đồng hoa màu sắc tươi tắn, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Chỉ cần bước ra khỏi nhà thôi là ta sẽ thấy ngập tràn hương thơm của cây cỏ và đất trời. Tiếng chim hót líu lo, tiếng ve kêu râm ran tạo nên một bản giao hưởng tự nhiên đầy sức sống. Quê hương em còn có những con suối trong xanh nước chảy êm đềm. Vì thế, em rất thích dạo chơi bên bờ suối nghe tiếng nước chảy róc rách trên đá nhìn những con cá nhỏ tung tăng trong nước cảm giác thật mát mẻ! Chiều đến, chúng em lại dạo chơi trên đồng cỏ xanh mướt, chạy nhảy trên con đường mòn quen thuộc. Rồi khi mặt trời lặn, rặng dưa nghiêng nghiêng bên sông lấp lánh cùng cây cối rung rinh tạo nên một bức tranh lung linh đẹp đẽ. Khép lại, quê hương - một miền đất màu mỡ thân yêu, nơi em tìm thấy sự thanh thản và hạnh phúc!

 ✿Tuệ Lâm☕♬

24 tháng 6 2021

B1: tham khảo:

Từ ngày có bé Ngọc, cả nhà em vui hẳn lên. Bé Ngọc là con chị hai em. Bé vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông bé rất đáng yêu.

 

Bé có khuôn mặt bầu bĩnh, nước da trắng hồng như trứng gà bóc. Hai má căng mịn, ai thấy cũng muốn hôn. Đôi mắt tròn đen như hai hạt nhãn. Khi bé Ngọc tập bước đi từng bước nghiêng ngả, thấy cả nhà em reo lên thì thích lắm, miệng cười toe toét để lộ mấy cái răng sữa vừa nhú. Nghe tiếng cười và lời động viên của mẹ “giỏi, giỏi,...”, bé bước nhanh hơn làm cho thân hình lắc lư như con lật đật.

 

Bé Ngọc thường mặc chiếc áo đầm màu hồng, mang tất màu hồng. Tóc của bé được cột bằng chiếc nơ màu hồng nên mọi người thường gọi bé là bé “hồng”. Mỗi lần thấy mẹ đi đâu về là bé gọi “mẹ... mẹ...” nghe không rõ. Nhiều lúc bé nói ngọng làm cả nhà ai cũng cười. Bé thích xem phim hoạt hình và ca nhạc. Mỗi lần thấy chương trình ca nhạc của thiếu nhi trên ti vi, bé cùng xòe tay múa theo.

 

Có người nói: “Tuổi thơ là tuổi thần tiên”. Đúng vậy, từ việc nói, đi, ăn, chơi của bé đều thể hiện nét ngây thơ. Bé Ngọc thích chơi búp bê, có lúc ôm cả búp bê lên giường ngủ. Bé lười ăn và còn bú mẹ, nhưng bé ngủ rất nhanh. Mỗi lần bé ngủ, khuôn mặt hiền như vầng trăng của bé trông thật đáng yêu. Mỗi buổi trưa hay tối, mẹ em nằm ôm vào lòng hát ru bé ngủ, bé ngủ nhanh lắm. Giấc ngủ thật ngon lành.

 

Bé Ngọc là niềm vui của gia đình em, ai cũng cưng bé. Riêng em, em mong bé chóng lớn để cùng em đi học, cùng em xem phim hoạt hình

Bé vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông bé rất đáng yêu.

24 tháng 6 2021

THAM KHẢO

B1

Mấy hôm nay, căn nhà nhỏ của gia đình em rộn rã tiếng cười vì dì Út về chơi bế theo cu Bin, con trai dì mới hơn một tuổi. Bé đang tập đi, tập nói rất đáng yêu.

Cu Bin mới chỉ mười lăm tháng tuổi, da trắng hồng, mịn màng như cánh hoa. Khuôn mặt bé bầu bĩnh, đôi mắt đen lay láy mở to thật đáng yêu. Đôi môi bé chúm chím như nụ hồng, miệng tươi tựa thoa son, trông thấy bé là muốn nựng ngay. Đầu cu Bin tròn trĩnh, rất xinh với mái tóc tơ mềm mượt, hoe hoe vàng nâu chứ không đen nhánh. Tay chân bé bụ bẫm, trắng trẻo.

Bé mặc áo thun kẻ sọc xanh trắng và quần ngắn màu xanh dương có dây đeo, trông bé như một chú lính thuỷ tí hon. Chú lính thuỷ này không đi trên tàu, chú đang chập chững tập đi và bi bô tập nói. Cu Bin chưa đi được nhiều. Bé đi nhiều nhất là dăm bước rồi ngồi bệt xuống đất hoặc ngã ngay vào lòng mẹ, cười toe toét. Ấy thế mà bé rất thích tự mình đi, không chịu cho người lớn dắt tay. Bé vịn vào tay mẹ, đứng lên cho vững rồi rụt tay lại, muốn đi một mình.

Bé bước từng bước một, đôi chân bụ sữa dẫm lên nền nhà, tay bé vươn ra theo đà đi tới. Gắng đi được năm bảy bước, bé ngồi bệt xuống sàn nhà gọi mẹ rất to: “Ma ma... ma ma”. Bé nói tiếng “Ba” là rõ nhất còn những từ khác thì chưa được rõ ràng. Khi muốn ăn, bé nói: “Măm măm” nghe rất dễ thương. Bé cũng biết đòi bế đi chơi trong vườn. Khi muốn đi chơi, bé sà vào lòng em, một tay sờ mặt em, tay kia đập nhè nhẹ vào vai em rồi nói: “Đi, đi, đi...”. Nhân đó, dì út dạy bé nói tiếng “chị” nhưng bé chỉ nói được tiếng “xi” làm cả nhà lăn ra cười.

Cu Bin ngủ ngày hai giấc. Bé ngủ dậy được mẹ cho bú rồi chơi một tí. Bé chơi lúc lắc, búp bê lật đật. Chơi chán, bé tụt xuống đất rồi vịn mép giường đi tới. Để bé tự đi, em đến trước mặt bé cách xe một tí rồi vỗ tay gọi, bé thả tay vịn giường bước nhanh ba bước rồi sà vào tay em. Em vỗ tay hoan hô bé rồi bế bé, hôn thật kêu lên má. Bé thích chí cười nắc nẻ rất dễ thương.

Dì út thường cho bé ăn cháo nấu với thịt và rau củ. Cu Bin thấy chén cháo liền vỗ tay: “măm” làm cả nhà cười rộ lên. Em rất yêu cu Bin, thích nựng bé. Chơi với bé, em hôn bé thật kêu làm bé nhột, cười lên thích thú. Em rót nước, giúp dì cho bé ăn và chơi với bé. Cu Bin rất ngoan, chơi chán, bé đòi bế lên giường và không cần võng đưa, bé nằm ình ra gối thiu thiu ngủ. Thật hay là bé không đòi mẹ, vì dì tập cho bé từ nhỏ, để dì tiện làm việc.

Bác Hồ đã viết: “Trẻ em như búp trên cành - Biết ăn ngủ, biết học hành là ngoan”. Cu Bin đúng là búp hồng trên cành mà cả nhà yêu thương, nâng niu, chăm sóc. Ở chơi một tuần, dì vào lại thành phố, vắng cu Bin, cả nhà đều nhớ bé.

B2

 

Nếu có một gia vị làm cho cuộc sống thêm ngọt ngào, đó chính là tình yêu. Nếu có một khoảng thời gian con người nguyện sống hết mình không hối tiếc, đó chính là tuổi trẻ. Khi có những khoảnh khắc ta được sống trọn trong tình yêu và tuổi trẻ, phải chăng đó chính là mùa xuân- mùa của sống, của niềm tin và đổi thay.

Nàng đông lặng lẽ đi, xuân tới không một lời báo trước. Một ngày, ta chợt nhận ra: có gì đó đổi khác. Một mầm cây nhỏ xíu chồi lên từ bao giờ trên mặt đất hanh khô. Những lá mầm xanh non nhưng cứng cáp, như không thể chờ được nữa, phải tách mình luôn ra khỏi lòng đất để được ngắm nhìn cuộc đời. Và cuộc đời cũng hân hoan đón chào chúng bằng không khí lành lạnh dễ chịu. Chút mưa phùn giăng mắc không gian không để người ta ướt mà chỉ muốn mọi người biết đến sự tồn tại của nó. Chút nắng vàng tươi để biết đông đã qua, để những ai còn hững hờ với thời gian hãy kịp nhận ra xuân đã đến. Gió tinh nghịch vắt vẻo trên cành, gõ cửa từng hàng cây, từng tổ ấm gọi vạn vật hòa nhập trong ngày hội lớn: hội xuân.

Những ai không kịp thấy những cánh én chao liệng trên bầu trời chớm xuân cũng có thể nhận ra những sắc màu rực rỡ của muôn hoa thi nhau khoe sắc. Xuân nào cũng thế, luôn có những cuộc thi để tìm ra một loài hoa đẹp nhất, một nữ thần cho mùa xuân. Nhưng ai có thể phân định: hoa đào tươi tắn trong sắc hồng đẹp hơn hay những cánh hoa mai vàng dịu dàng với nắng đẹp hơn. Có người cho rằng màu hoa ly với những nụ chúm chím kiều diễm mới thật đẹp, và cả những bông hoa lay ơn đỏ tươi, những bông cúc tự tin nữa, … Nhưng chúng không tranh nhau, chúng biết người khác cũng đẹp, và chúng biết tất cả đều cùng nhau làm nên sức sống của mùa xuân, cùng tôn lên vẻ đẹp của nhau.

 

Những chú chim thì không thể yên lặng hơn được nữa. Chúng đã dành cả màu đông để đi khám phá và trú ngụ. Giờ là lúc để kể cho nhau nghe những điều thú vị mà mình đã làm được. Những chào mào, những sáo sậu, sáo đen, ... ríu rít suốt cả ngày, làm những chồi xanh không muốn dậy cuối cùng cũng phải trồi lên.

Và mọi người ra đường nhiều hơn. Là do không còn lạnh nữa hay chính những tiếng chim khiến ta không thể nào ngồi yên được? Những nụ hoa xinh đẹp khiến ta không thể không đi chợ hoa để ngắm nhìn và rước vài bông về nhà. Khi tiếng chim ríu rít cùng làm mọi người vui vẻ, trò chuyện mỗi khi gặp người quen trên đường. Và như thế, họ cũng tự làm nên sức sống cho mùa xuân, hay cho chính cuộc đời mình. Họ bắt đầu một năm an lành bằng cách gieo mầm những hạt cây theo lời Bác dạy: “Mùa xuân là tết trồng cây”. Những lá cờ đầy màu sắc, những lễ hội đông vui cũng làm cho ngày xuân không thể không náo nhiệt. Nụ cười của đôi trai gái cùng nhau đi lễ hội, tiếng cười giòn giã của những em thơ khi được chơi trò chơi và khuôn mặt bình an của những bà, những mẹ đi chùa cầu phúc, … Ta bỗng thấy mình trẻ lại, dẫu một mùa xuân nữa tới, một tuổi lại trôi đi. Lòng người ta vẫn mãi trẻ và tràn đầy sức sống khi người ta còn có thể cười, có thể vui và không ngừng theo đuổi hạnh phúc.

Xuân đến từ đất trời và cả từ lòng người nữa. Khởi đầu một năm với tuổi trẻ và tình yêu, với đam mê thì dẫu hạ có chói chang hay đông có lạnh lẽo, chúng ta vẫn có thể mỉm cười chào đón, phải không?

 

9 tháng 6 2021

Tham khảo

Khung cảnh (C) // mà em yêu thích nhất ở quê hương chính là con sông chảy qua cuối làng(V). Không ai (C1)// biết con sông ấy tên là gì(V1), nhưng người dân (C2)//trong làng thường quen mà gọi là “cái sông”(V2). Hai bên bờ sông (C)// được người dân đắp đá, xây kè thành từng bậc thang cho tiện đi lại và sinh hoạt(V). Lúc nào, dòng sông(C)// cũng đông vui và náo nhiệt(V). Bởi, ngay bên bờ sông(C)//, là nơi họp chợ của các mẹ, các chị(V). Tiếng người mua, kẻ bán (C)//rộn ràng cả một khúc sông quê. Đến chiều, khi chợ tàn, thì nơi đây(C)// là thiên đường cho những đứa trẻ(V). Chúng (C)// tha hồ ngụp lặn trong dòng nước mát rượi(V). Và khi mặt trời sắp lặn, lại rộn rã các bà, các mẹ (C)// đem đồ ra bờ sông giặt(V). Cứ thế, dòng sông (C)// dịu dàng mà làm bạn, gắn kết thân mật với cuộc sống của làng em(V).

9 tháng 6 2021

5-7 câu thôi nha mn

 

16 tháng 12 2021

Mỗi mùa đều có những nét đẹp khác nhau. Nhưng có lẽ, em cảm thấy yêu thích nhất là mùa xuân - mùa của tiết trời ấm áp, của sự sống đâm chồi nảy lộc.

Mùa xuân là mùa đầu tiên của một năm. Và mỗi khi xuân về, em lại cảm thấy vô cùng thích thú. Mấy ngày trước, bầu trời còn xám xịt, làn gió lạnh lùa qua bên tai. Vậy mà khi xuân đang về, đất trời dường như lột xác. Xuân đến, ánh mặt trời ấm áp hơn hơn. Bình minh của ngày mới lên tỏa ra nhưng ánh nắng lung lung chiếu rọi xua tan lớp mây đen dày đặc bao ngày qua. Bầu trời xanh trong như được gội rửa sau những ngày âm u của mùa đông. Những áng mây như được ai nhuộm trắng, chúng bồng bềnh trôi êm đềm trên bầu trời. Gió xuân cũng trở nên hiền dịu, gió thổi nhẹ nhàng như hát những khúc ca xuân. Thật dễ chịu biết bao khi được cảm nhận không khí của trời xuân.

16 tháng 12 2021

Mùa xuân là mùa của bao sắc màu thắm tươi, rực rỡ của muôn hoa thi nhau đua nở, khoe sắc mang đến cho nơi đây một vẻ đẹp diệu kỳ. Quê hương thân yêu như được khoác lên mình một tấm áo mới – màu áo của sức sống vô tận, tươi thắm, rực rỡ với bao sắc màu.

Trên những con đường làng quen thuộc, hoa cúc dại nở vàng ươm, vươn cao chào đón mặt trời. Những cành xấu hổ thì khiêm tốn cúi rạp mình. Chúng ôm mặt đất nồng nàn rồi nhẹ nhàng nở ra những bông hoa màu tim tím, nhẹ nhàng như chùm lông tơ. Nếu gió bứt chúng ra khỏi cành thì chúng sẽ bay bổng khắp khu vườn, nhẹ như những giấc mơ màu tím. Và sẽ không sao cả khi hoa cúc chiếm lĩnh tâm hồn bạn. Bởi màu vàng của chúng quá rực rỡ. Chúng nở tung dọc suốt hai bên đường làng, thay thế cho những bông hoa loa kèn trắng muốt đã ngủ yên trong lòng đất hoặc bay lên cao cùng với những ngôi sao nhỏ. Trên những mảnh tường rêu phong, giàn hoa giấy vấn vít leo trên hiên nhà. Hoa màu trắng muốt - màu trắng của những làn mây, lá xanh tươi. Bên cạnh sắc trắng tinh khôi của những bông hoa giấy là màu hoa hồng đỏ thắm. Những cô ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Dường như vào lúc này, tôi mới cảm nhận được hương thơm của những bông hoa hồng. Hoa hồng đỏ rực rỡ, cháy bỏng nhưng lại có mùi thơm thoang thoảng, ngan ngát… Chắc bởi thế mà tôi yêu hoa hồng! Tất cả muôn sắc thắm hương ấy bay xa tận tít phương trời mà rủ đàn bướm đến. Bướm vàng hòa cùng với ánh nắng ấm áp, bướm trắng li ti theo đàn mà vui đùa với chị gió, những chú bướm đen thì như những đám tàn tro bị ai thổi lên trời cao. Chúng thi nhau bay đến, dập dờn, lượn lờ xung quanh những sắc màu của mùa xuân như những cánh hoa bay lả tả trong gió.

Nếu những cành mai rực rỡ là biểu tượng cho tài lộc, phú quỳ và sự may mắn của phương Nam thì với người dân xứ Bắc, những cây hoa đào lại tượng trưng cho một ciu Tết đầm ấm, một mùa xuân ngập tràn yêu thương, hạnh phúc. Những đứa con xinh đẹp của mùa xuân đang khoe sắc thắm, rộn vang tiếng nói: “Tết đã về rồi!”. Tết chính là món quà kì diệu nhất mà mùa xuân đã ban tặng cho quê hương thân yêu, cho những người dân hiền lành, tốt bụng, nhân hậu.

Mùa xuân là mùa của cây cối đâm chồi nảy lộc và là mùa của yêu thương, sum vầy, mỗi khi xuân về là nhà nhà người người lại đón tết vui vẻ và có những giây phút ấm áp bên nhau, sau những giây phút đó, chúng ta thấy yêu thương quê hương của mình hơn, tình yêu đó thể hiện sự gắn bó thiết tha và mang những cung bậc ngào ngạt của thiên nhiên đất trời.

1 tháng 12 2019

Chưa tới tết 

1 tháng 12 2019

HOA MAI NỞ                                                                                                                                                                                                        NGHE TIẾNG CHIM HÓT                                                                                                                                                                                    NHÀ NHÀ SUM VẦY                                                                                                                                                                                             TIẾNG PHÁO HOA                                                                                                                                                                                               CHỢ HOA TẤP NẬP TỚI 30 TẾT,...

15 tháng 1 2018

Có lẽ ai đã đọc truyện đều nhớ đến cây đàn và niêu cơm đất thần kì. Nó đã trở thành biểu tượng gắn với hình ảnh Thạch Sanh. Mỗi lần đọc xong truyện “Thạch Sanh”, gấp sách lại, em có cảm giác như nhân vật đang bước ra từ câu chuyện, gần gũi và chân thật. Đó là một chú Thạch Sanh cao lớn, vạm vỡ với những bắp tay cuồn cuộn. Thân hình cân đối, cường tráng càng làm tăng thêm vẻ đẹp. Thạch Sanh đóng một cái khố, trên đầu quấn một chiếc khăn nâu, vai đeo cung tên... đi từ trong rừng ra với những bó củi to trông như lực sĩ của rừng xanh.

Chú Thạch Sanh mồ côi cha mẹ từ thuở nhỏ. Thạch Sanh không phải là con người bình thường mà là thái tử, con Ngọc Hoàng xuống đầu thai làm con của một đôi vợ chồng già ở Cao Bình. Nguồn gốc cao quí và khác thường ấy như điềm báo cho ta biết cuộc đời Thạch Sanh sẽ không phẳng lặng mà gặp nhiều thử thách, chông gai. Thạch Sanh là một chàng trai tốt bụng, chăm chỉ và tài giỏi. Thạch Sanh thật thà lắm nên bao lần bị Lí Thông lừa mà không hề hay biết. Ở cạnh Lí Thông gian xảo, chú đã sống chân thật hết mình, giúp hắn biết bao việc. Không chỉ có vậy, lúc nào chú cũng sẵn lòng giúp đỡ người khác khi hoạn nạn, chẳng từ nan. Thạch Sanh đã giết được chằng tinh không chỉ cứu được mẹ con Lí Thông mà còn giúp được dân làng thoát khỏi nanh vuốt độc ác của đại bàng khổng lồ … và hơn cả, Thạch Sanh đã đánh thắng được quân mười tám nước chư hầu bằng trí thông minh của mình mà không tốn một hòn tên mũi đạn. Những chiến công oai hùng đó của chú Thạch Sanh thật đáng ngưỡng mộ.

Trải qua nhiều khó khăn, Thạch Sanh càng thể hiện được bản lĩnh, tài năng của mình. Chấp nhận đi canh miếu thờ, rồi gặp chằn tinh chú sẵn sàng chiến đấu mà không hề run sợ, thấy đại bàng bắt công chúa, Thạch Sanh dũng cảm lẫn theo dấu vết rồi xin xuống hang đánh đại bàng giải cứu. Khi bị vu oan tội ăn cắp của cải nhà vua và bị bắt vào ngục tối, Thạch Sanh mang cây đàn ra đánh, tiếng đàn đã đến được với công chúa, chú tự giải cứu được chính mình. Thử thách mười tám nước chư hầu đã thể hiện roc nhất tài năng cũng như tấm lòng nhân ái của chàng dũng sĩ. Niêu cơm thần kì đã giúp Thạch Sanh làm cho các binh lính tâm phục khẩu phục mà rút về. Trong niềm vui hân hoan chiến thắng ta càng thấy Thạch Sanh đẹp hơn bao giờ hết, vẻ đẹp hài hoà giữa ngoại hình với tâm hồn và tài năng.

Anh hùng Thạch Sanh mãi là người dùng sĩ của các bạn nhỏ các thế hệ từ xưa cho đốn mãi về sau. Dù đọc bao câu chuyện cô tích khác nhưng hình ảnh chú Thạch Sanh vẫn mãi đọng lại trong tâm trí mọi người.

15 tháng 1 2018

đoạn văn mà bạn

2 tháng 2 2020

Cuối thu, mặt trời còn ngủ nướng, không khí mát ẩm hơi sương. Khi vạt lá hoa mắc cỡ vẫn còn xếp, những bông hoa dại còn vương đầy giọt sương li ti trên cánh, đường làng đã bận rộn với tiếng chân người đi, tiếng nói chuyện, tiếng gọi nhau tíu tít. Quê em đã vào mùa. Khuôn mặt mọi người đều lộ ve hân hoan, báo hiệu một mùa thu hoạch cao. Khi tất cả đã được chuẩn bị xong thì cùng là lúc mặt trời hé những tia nắng mai vàng óng như những hạt lúa to và nặng. Ngoài đồng, mỗi người một việc. Các cô nón lá có, khăn quân dầu cỏ, tay liềm thoăn thoắt cắt từng bó lúa rồi chất đông phía sau. Các bà lần lượt ôm từng bó lúa theo sức của mình đến bồ. Bồ đập lúa thật đơn giản nhưng rất đúng kĩ thuật. Các bác các chú vung từng bó lên cao rồi đập xuống chiếc vỉ được đan bằng nứa. Những hạt thóc vung vãi tứ phía, va vào tấm phên quây tròn xoay quanh rồi ngoan ngoãn nằm vào phần hộc bên dưới. Những công việc này đều điền ra đồng loạt trên khắp các cánh đồng như buổi đồng diễn thể dục ở trường em.Nắng rọi qua ngọn cây, các chị thoăn thoắt gánh lúa về sân phơi. Dưới ruộng, từng gốc rạ trơ ra như mỉm cười với khoảng không gian khoáng đãng về sự đóng góp của mình. Vài chú chim từ trên cây vội sà xuống, ríu rít gọi nhau đi nhặt thóc rơi. Đôi chó nhà ai rượt đuổi nhau trên cánh đồng ruộng. Đàn cò đánh nhịp, điểm trắng trên mảng trời xanh.Cánh đồng cuối thu thật bình yên và đẹp lạ thường. Noi nơi, một màu vàng giăng kín. Màu vàng ngời trong ánh mắt lạc quan, sáng trên gương mặt hân hoan, tràn ngập hạnh phúc.