K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tham khảo

“Đi khắp thế gian,không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời,không ai khổ bằng cha”

Thật vậy,trên thế gian này làm gì có ai có thể sánh được với chính cha mẹ chúng ta đâu.Cha mẹ là những người có công sinh thành,nuôi dưỡng và chăm lo cho chúng ta,vì vậy chúng ta cần phải biết yêu thương,kính trọng cha mẹ.Tôi cũng vậy,tôi yêu cha mẹ nhiều lắm.Đặc biệt,đối với tôi,mẹ là người luôn dành cho tôi sự quan tâm,tình yêu thương bao la.Chính vì vậy tôi yêu mẹ tôi rất nhiều và mẹ cũng là người mà tôi mang ơn nhiều nhất trên đời

Tôi yêu mẹ không chỉ về nét đẹp bề ngoài mà còn yêu mẹ cả về phẩm chất,đức tính đáng quý của mẹ.Mẹ tôi là một người phụ nữ hiền từ với khuôn mặt trái xoan và nước da trắng hồng.Ngoài ra,mẹ còn sở hữu một mái tóc xoăn tự nhiên có màu hơi bị ngả vàng do bị cháy xém bởi nắng.Mẹ tôi có một nụ cười rất duyên,mỗi khi mẹ cười để lộ ra hàm răng trắng ngà tuyệt đẹp.Mẹ tôi rất giản dị,mỗi khi ở nhà mẹ thường mặc những bộ quần áo bình thường.Tôi để ý thấy,hầu như những bộ quần áo của mẹ đều là quần áo cũ,mẹ tôi rất ít sắm đồ mới bởi mẹ bảo rằng: “Nhà mình không phải giàu,cái gì cũng cần phải tiết kiệm, cái gì còn dùng được thì nên giữ lại” –cũng chính vì lý do này nên hầu hết đồ dùng của gia đình tôi đều là những thứ đồ cũ nhưng vẫn còn rất bền bởi mẹ tôi là một “ chuyên gia giữ gìn đồ đạc”,mẹ giữ đồ rất cẩn thận. Ngoài ra, không những ở nhà mà mỗi khi đến công sở làm việc mẹ tôi cũng giản dị không kém,khi đi làm mẹ tôi thường mặc bộ đồng phục côn ty hoặc là những chiếc quần âu được thiết kế đơn giản đi kèm với vài chiếc áo sơ my.Đúng vậy,mẹ tôi là như thế đó,có thể trong mắt mọi người mẹ tôi chưa phải là một người phụ nữ đẹp nhất nhưng đối với tôi,chỉ thế là quá đủ tuyệt vời rồi.Riếng cá nhân thôi,tôi nhận thấy rằng mẹ là người phụ nữ đẹp nhất trên thế gian này,tôi yêu những nét đẹp của mẹ,tôi yêu sự giản dị mà quý phái,lịch thiệp này của mẹ.Đơn giản là tôi rất yêu mẹ

Không chỉ là một người phụ nữ đẹp,mẹ tôi c&ogra 2000 ve;n là một người phụ nữ đảm đang,yêu chồng,thương con.Từ bé tới lúc lớn,tôi đón nhận tình cảm của mẹ một cách rất tự nhiên và như một lẽ đương nhiên.Mẹ luôn hy sinh để dành những điều tốt nhất cho hai anh em tôi.Đã rất nhiều khi tôi tự hỏi rằng “ làm sao mà mẹ có thể làm rất nhiều việc như vậy cơ chứ!! Chả lẽ mẹ không cảm thấy mệt sao!!?”. Thực là vậy,tôi rất nể phục mẹ.Từ sáng đến tối,mẹ ở công ty làm việc nên chắc hẳn phải rất mệt mỏi rồi,vậy mà khi về nhà mẹ còn đi chợ,nấu cơm cho ba ba con tôi,giặt giũ và làm việc nhà.Mỗi khi nhìn mẹ làm những công việc cực nhọc,tôi luôn cảm thấy thương mẹ tôi biết nhường nào,vì vậy tôi thường giúp đỡ mẹ làm việc nhà,Ngoài ra những khi rảnh rỗi,mẹ thường đưa hai anh em tôi đi chơi,đi siêu thị hoặc mẹ gác lại công việc sang một bên dành thời gian ngồi đọc truyện cho hai anh em tôi nghe.Mẹ thương hai anh em tôi lắm,mẹ luôn dạy cho chúng tôi những điều hay lẽ phải,bảo ban hai anh em học hành sao cho đến nơi đến chốn.Thêm vào đó,mẹ cũng rất thân với tôi nữa,mẹ thường sát cánh bên tôi mỗi lúc tôi vui hay có chuyện gì buồn,thấy vọng.Tôi nhớ cái hồi tôi thi trượt,mẹ đã ở bên cạnh,an ủi,động viên tôi,mẹ là động lực giúp tôi cố gắng học hành,vươn lên.Tôi cũng không hiểu rằng tại sao mẹ lại luôn hy sinh vô điều kiện với tôi như vậy.Từ nhỏ,mỗi khi tôi thích cái gì thì người đầu tiên tôi kể với là mẹ,người đáp ứng nhu cầu của tôi cũng là mẹ,vì vậy tôi yêu mẹ rất nhiều.Mẹ tôi cũng là một người phụ nữ hết lòng vì gia đình,vì chồng con,mẹ tôi không bao giờ để gia đình xảy ra những vụ việc không hay hoặc là thất hòa.Hơn thế nữa,mẹ tôi còn là một người rất biết cảm thông và quan tâm.Không chỉ với gia đình mà còn cả với những người xung quanh nữa.Mỗi khi nhà hàng xóm có chuyện gì vui hay buồn thì mẹ đều sang chia sẻ niềm vui hoặc thông cảm với nỗi buồn của mọi người…Thêm vào đó,trên cương vị là một người lãnh đạo,ai cũng luôn nghĩ mẹ tôi là một người nghiêm khắc,lạnh lùng nhưng thực sự thì không phải,mẹ tôi là một lãnh đạo giỏi,hiểu nhân viên của mình.Mẹ tôi vô cùng thông minh,nhạy bén.Mẹ thường đưa ra những ý kiến đóng góp mang tính xây dựng nhằm đưa công ty phát triển hơn.Chính vì như thế nên ai ai cũng quý,cũng mến mẹ tôi

Ấy thế mà đã có lần tôi khiến mẹ phải tôi phải buồn lòng vô cùng,cũng chính vì điều này mà tôi luôn cảm thấy ân hận khi nhắc lại nó.Tôi luôn tự nhủ rằng không được để lặp lại những chuyện như vậy nữa:Hôm đó là một ngày đẹp trời với ánh nắng nhè nhẹ chiếu xuống lòng đường cùng những cơn gió nhẹ thoáng qua.Và đó sẽ là một ngày đẹp hơn nếu không có hai điểm miệng môn lịch sử.Ôi trời ơi!! Tôi thấy hối hận biết chừng nào vì tối hôm trước mải đi sinh nhật mà không học bài.Chiều hôm ấy khi tan học về nhà, tôi gặp mẹ ở nhà,mẹ đang ngồi ở trên chiếc ghế bành ngoài phòng khách như có ý chờ tôi về.Thấy tôi lên cất cặp,mẹ đợi một lúc rồi gọi tôi xuống nhà, mẹ tôi bất chợt hỏi: “ Con dạo này học hành thế nào rồi? có vấn đề gì không??”. Nghe những câu hỏi của mẹ tim tôi nhưng ngừng đập,tôi giật phắt mình,tôi không hiểu nổi là do trùng hợp mẹ hỏi hay là mẹ đã biết mọi sự việc xảy ra nữa.Nhưng sau khi nhìn mẹ,tôi đã biết chắc chắn một điều đó là: Cô gọi cho mẹ rồi,trong đầu tôi như có đám mây đen ập tới,tôi nghĩ thầm: “ Thôi!! Tiêu rồi!!! coi như đời mình chấm dứt tại đây!!”.Tôi bèn viện cớ ngay: À! Hôm qua con đau bụng quá nên con chả học được mẹ ạ!!!.Mặc dù biết là lý do này quá ư là vô lý nhưng không hiểu sao tôi lại buột miệng nói nó ra nữa.Nhưng chót rồi,biết làm sao được,tôi ngồi một lúc xem phản ứng của mẹ ra sao.Mẹ tôi cũng ngồi lặng im,lúc đó tôi dường như không đủ dũng cảm để nhìn thẳng vào hai con mắt của mẹ tôi nữa!! tôi ăn năn!! Hối hận quá!!! Tôi chỉ dám nhìn hé qua và đột nhiên tôi cảm nhận được trên khuôn mặt mẹ tràn trề sự buồn bã và thất vọng.Hai mẹ con tôi ngồi một lúc lâu,cuối cùng sự im lặng bị phá vỡ bởi cậu nói của mẹ: “ con đi tắm rửa để chuẩn bị ăn cơm đi”.Lúc đó tôi cũng chẳng biết phải phản ứng ra sao nữa,đành đứng dậy phóng vọt lên tầng và đóng cửa phò 2000 ng lại,một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi cùng một hơi thở nhẹ,tôi nghĩ: “ Thế là xong vụ!! nhẹ cả người,cứ nghĩ là bị ăn mắng té tát,may thật đấy!!” Thê nhưng mọi chuyện không diễn ra như tôi nghĩ,từ thời điểm đó cho đến lúc tối,mẹ cứ như người mất hồn vậy,lúc thì mẹ quên tắt bếp,lúc thì mẹ quên tắt đèn điện mặc dù mọi khi chính mẹ là người hay phàn nàn ba tôi về việc ba hay bỏ điện mà không tắt.Cho tới thời điểm này,thật sự tôi đã cảm thấy lỗi lầm của mình ảnh hưởng không nhỏ tới mẹ,tôi đã khiến mẹ như vậy,tôi vô cùng hối hận, tôi chỉ muốn xin lỗi mẹ nhưng tôi không hiểu sao nói ra những câu như vậy đối với tôi lại khó vô cùng.Tối hôm ấy,mẹ nhờ ba tôi rửa bát hộ mẹ vì mẹ nói mẹ mệt nên mẹ đi ngủ sớm.Lúc tôi lên phòng học,đi qua phòng mẹ thì thấy điện chưa tắt,tôi nghĩ mẹ ngủ quên nên theo phản xạ tôi đi nhẹ nhàng vào tắt điện giùm mẹ,bất chợt lúc đi vào phòng tôi nhìn thấy trên đầu giường,gần phía bàn tay phải của mẹ có một quyển sách nhỏ.Tôi thấy lạ bèn lại gần cầm quyển sách lên bỏ vào túi,tôi tắt điện và bước về phía phòng tôi.Về phòng,ngồi lên chiếc bàn học của mình,tôi lấy quyển sách ban nãy ra xem và tôi biết được tên quyển sách ấy,nó có tên là: “ĐỜI NGƯỜI”.Tôi lật quyển sách,bỏ qua mục lục và bắt đầu đọc trang đầu tiên,ở trang thứ nhất,cuốn sách đó viết rằng: “ Khi thượng đế tạo ra loài người,ngài đã gắn cho con người hai chiếc túi khôn,một chiếc được đặt ở trước ngực dùng để đựng những điều tốt đẹp của con người,và chiếc còn lại thì được đặt ở sau lưng dùng để đựng những nghiệp chướng cho do người gây ra,việc làm này của thượng đế vô cùng ý nghĩa nhằm giúp con người nhìn nhận được những mặt tốt,mặt tích cực của mình để tiếp tục phát huy và vứt bỏ lại những điều xấu sau lưng và không tái phạm nữa ”.Tôi cứ ngồi đọc mân mê quyển sách ấy và tôi đã học được biết bao nhiêu là điều hay về đạo lý làm người ở quyển sách này của mẹ.Cuối cùng tôi quyết định rằng sáng ngày hôm sau sẽ xin lỗi mẹ.Hôm sau,tôi thức dậy rất sớm,tôi đã lấy hết sự cam đảm và lòng quyết tâm của mình để viết bốn chữ lên một tờ giấy đó là: CON XIN LỖI MẸ!! rồi sau đó tôi đặt nó ở bên chiếc bàn gỗ ở bên phòng mẹ lúc mẹ đang trong phòng vệ sinh.Chờ mẹ bước ra,tôi phi ngay vào phòng,đóng sập cửa lại và đánh răng rửa mặt.Lúc sau tôi bước ra và nhận thấy một điều kì lạ: Tờ giấy ban nãy của tôi đã biến mất mà thế chỗ cho nó là một cốc nước cam ngon lành bổ dưỡng.Nhìn cốc nước cam tôi có thể hiểu nó thay cho sự chấp nhận lời xin lỗi từ tôi của mẹ,vì vậy tôi tiến đến uống cốc nước cam như đang đón nhận tình yêu thương từ mẹ.

Cũng từ sau câu chuyện này,tôi và mẹ dường như thân thiết hơn,mẹ và tôi cũng hiểu và thông cảm nhau hơn,và đồng thời,tôi cũng yêu mẹ tôi hơn nữa.Mẹ luôn vất vả cực nhọc hy sinh vì anh em tôi,vì vậy tôi luôn cảm thấy mẹ lớn lao vô cùng,mẹ thật vĩ đại biết nhường nào.Đã có lúc tôi chỉ ước rằng tôi có thể nói yêu mẹ nhưng điều này tôi cảm thấy còn khó hơn cả nói lời xin lỗi mẹ.Mặc dù thế nhưng tình cảm của tôi đối với mẹ vẫn không bao giờ là thay đổi,tôi biết là như vậy và tôi chắc chắn sẽ mãi là như vậy.Cho dù tôi có đi khắp nơi,gặp được rất nhiều người tốt,nhưng khi về bên mẹ thì tôi sẽ mãi là đứa con bé bỏng của mẹ,mẹ là người mẹ tốt nhất,cao cả nhất của tôi

“ Mẹ ơi! Con xin lỗi mẹ nhiều lắm!! Con xin lỗi mẹ vì mọi thứ mà con khiến mẹ phải lo lắng,phải buồn lòng vì con!! Con xin hứa từ giờ sẽ không bao giờ làm mẹ phải phiền muộn hơn nữa,con sẽ cố gắng ngoan hơn,mẹ nhé. Con yêu mẹ! Yêu mẹ nhiều lắm! ”

Các bạn biết đấy,tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng nhất trên thế gian.Tình cảm ấy đã nuôi dưỡng biết bao nhiêu người con trưởng thành,dạy dỗ biết bao nhiêu người khôn lớn.Vì“có ai yêu con bằng mẹ” đâu! 2000 Chính mẹ là người đã mang đến cho con tình cảm thiêng liêng ấy.Chính vì thế tôi yêu mẹ rất nhiều,tôi vô cùng tự hào vì là con của mẹ.Các bạn à!! các bạn đừng bao giờ mắc phải lỗi lầm giống như tôi nhé,các bạn đừng bao giờ khiến mẹ phải buồn lòng vì chúng ta,vì mẹ thì mỗi người chỉ có một thôi,hãy cố gắng học tập để đền đáp công ơn của mẹ dành cho chúng ta các bạn nhé

“ Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc

Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con ”

 

8 tháng 10 2021

ok bro

 

6 tháng 10 2021

giúp mình với huhu 😭

23 tháng 3 2023

:
- Hoa Lư là vùng đất hẹp, nhiều núi đá, hạn chế sự phát triển lâu dài của đất nước. Việc dời đô từ Hoa Lư về Đại La thể hiện quyết định sáng suốt của vua Lý Công Uẩn, tạo đà cho sự phát triển đất nước. Dời đô ra Thăng Long là một bước ngoặt rất lớn.
 -- Địa thế của Đại La rất thuận lợi về giao thông và phát triển đất nước lâu dài.

 

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
25 tháng 12 2023

Thái độ đánh giá của người viết qua câu văn trên là yêu thương, sự trân trọng, sự ca ngợi hát lượn. Thể hiện một tình yêu nồng nàn của tác giả dành cho điệu hát đậm đà bản sắc dân tộc.

Mình muốn tất cả xem Như đã biết người Việt Nam cực kì thông minh chứng minh đã thấy đứng top 5 người thông minh thế giới. Nhưng tại sao giới trẻ hiện nay lại không phát triển được toàn bộ khả năng. Rất rõ ràng là do cách giáo dục của Việt Nam.  Hoàn toàn sai mình khẳng định luôn. Phong tục của người nước ngoài là đọc sách. Họ rất ưu tiên cho việc...
Đọc tiếp

Mình muốn tất cả xem 

Như đã biết người Việt Nam cực kì thông minh chứng minh đã thấy đứng top 5 người thông minh thế giới. Nhưng tại sao giới trẻ hiện nay lại không phát triển được toàn bộ khả năng. Rất rõ ràng là do cách giáo dục của Việt Nam.  Hoàn toàn sai mình khẳng định luôn. Phong tục của người nước ngoài là đọc sách. Họ rất ưu tiên cho việc đọc sách. Sách ở thư viện là miễn phí. Còn ở Việt Nam là chú đưa tiền đây thì số sách này mới là của chú ok  :))  Phong tục Việt Nam gọi là học thêm suốt ngày. Mình nói lun cho các phụ huynh biết này  học nhiều chẳng để làm gì cả.  IQ ko cần phải quá thông minh nha. Người nào có EQ cao thì sau này sẽ làm giám đốc rất dễ còn IQ cao cũng chỉ là làm thuê thôi. Vì sao tại vì EQ là chỉ số cảm xúc. Một người lãnh đạo thực thụ thì phải hiểu rõ cảm xúc của mọi người nên người nào có EQ cao là dễ làm giám đốc. Còn IQ cao thì họ chỉ giỏi về 1 chuyên môn thôi tức là làm thuê. Chỉ số IQ có thể tính được nhưng chỉ số EQ là không thể. Học sinh Việt Nam bị phụ huynh ép cho đi học thêm quá nhiều nên nhiều học sinh thường sẽ có cảm xúc robot. Bạn hiểu cảm xúc robot là gì không có nghĩa là gần như không có cảm xúc chỉ quan tâm tới 1 việc học. Vì vậy khuyên phụ huynh Việt Nam nên cho con của mình học các môn năng khiếu như chơi đàn này , bóng đá, võ , ... là các môn giải trí sẽ rất tốt.  Các phụ huynh toàn có quan niệm rằng mày cứ học được điểm cao thế là vui rồi. Thế là mình xin chấp 2 tay luôn ạ. Điểm số không làm gì được. Mà quan trọng phải là kiến thức bạn nắm được để sau này vận dụng trong cuộc sống chứ điểm số không bao giờ đánh giá được con người bạn.  Mình muốn các bạn mạnh dạn chia sẻ với phụ huynh nhé .

4
26 tháng 7 2019

quá chuẩn luôn bạn à viết hay lắm phụ huynh  Việt Nam toàn cho học từ sáng đến tối mà ko biết gì

Tra loi :

Bn ns rat dung dark boy ak!

# study well

8 tháng 1 2022

mk còn k đủ 25 người 

8 tháng 1 2022

Bạn có muốn mình cho bạn một vé chuyến bay Báo Cáo ko?   Vui lắm đấy!

5 tháng 12 2016

Bây giờ đã là học sinh lớp 7 nhưng kỷ niệm về buổi đầu tiên đi học thạt khó quên. Em còn nhớ đó là một buổi sang mùa thu thật đẹp. Hôm đó mẹ đưa em đến trường. Bầu trời trong xanh, nắng vàng như mật ong trải khắp sân trường. Ngôi trường thật lớn và rất đông người. Em rụt rè nép bên mẹ, không dám rời tay. Nhưng cô giáo đã đến bên em dịu dàng vỗ về. Cô đón em vào lớp và giới thiệu với các bạn để làm quen. Cái lo sợ và hồi hộp trong em tự nhiên biến mất. Lúc đó, em đã bắt đầu thấy yêu lớp học của mình.