K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Nguyễn Khoa Đăng là một vị quan án có tài xét xử, được dân mến phục. Một lần, có anh hàng dầu gánh hàng ra chợ bán. Lợi dụng lúc anh bận đong dầu, có kẻ thò tay vào bị lấy trộm tiền. Khi biết bị mất tiền, anh hàng dầu nhớ hồi nãy có một người mù quanh quẩn bên gánh hàng, đuổi mấy cũng không đi. Anh đoán hắn là kẻ cắp, bèn gửi gánh hàng cho người quen rồi đi tìm người mù. Người này ra sức chối, nói...
Đọc tiếp

Nguyễn Khoa Đăng là một vị quan án có tài xét xử, được dân mến phục.

Một lần, có anh hàng dầu gánh hàng ra chợ bán. Lợi dụng lúc anh bận đong dầu, có kẻ thò tay vào bị lấy trộm tiền. Khi biết bị mất tiền, anh hàng dầu nhớ hồi nãy có một người mù quanh quẩn bên gánh hàng, đuổi mấy cũng không đi. Anh đoán hắn là kẻ cắp, bèn gửi gánh hàng cho người quen rồi đi tìm người mù. Người này ra sức chối, nói rằng mình mù biết tiền để đâu mà lấy. Hai bên xô xát, lính bắt họ giải lên quan án Nguyễn Khoa Đăng.

Thấy người mù khăng khăng chối không ăn cắp tiền, quan hỏi:

- Anh có mang tiền theo không?

Người mù đáp:

- Có, nhưng đấy là tiền của tôi.

- Cứ đưa đây. Của ai rồi sẽ rõ.

Khi người mù móc tiền ra, quan sai người múc ra một chậu nước, bỏ số tiền vào chậu. Một lát thấy trên mặt nước có váng dầu nổi lên. Người mù hết đường chối cãi, đành nhận tội.

Vụ án tưởng đã xong, không ngờ quan lại phán:

- Tên ăn cắp này là kẻ giả mù vì nếu mù thật thì làm sao hắn biết người bán dầu để tiền ở đâu mà lấy.

Ông sai lính nọc tên mù ra đánh, kì đến khi hắn mở mắt mới thôi. Lúc đầu, người mù còn chối, chỉ sau 3 roi hắn đành mở cả hai mắt.

Trong thời kì ông Nguyễn Khoa Đăng làm quan án, ở Quảng Trị có truông nhà Hồ là nơi bọn gian phi dùng làm sào huyệt đón đường cướp của.

Để bắt bọn cướp, quan sai chế một loại hòm gỗ kín có lỗ thông hơi, vừa một người ngồi, có khóa bên trong để người ở trong có thể mở tung ra dễ dàng. Ông kén một số võ sĩ, đem theo vũ khí, ngồi vào hòm. Rồi sai quân sĩ ăn mặc như dân thường, khiêng những hòm ấy qua truông, ra vẻ như khiêng những hòm của cải nặng. Lại cho người đánh tiếng có một vị quan to ở ngoài Bắc sắp sửa về quê sẽ đi qua truông cùng những hòm của cải quý. Bọn cướp đánh hơi, nghĩ đây là cơ hội làm ăn hiếm có, rình lúc đoàn người đi qua cửa truông thì cướp, rồi hí hửng khiêng những hòm nặng ấy về tận sào huyệt.

Về đến nơi, vừa đặt hòm xuống thì những cái hòm bật mở toang, các võ sĩ ngồi trong tay lăm lăm vũ khí bất ngờ xông ra đánh giết bọn cướp. Đang lúc hoảng hốt chưa kịp đối phó thì phục binh của triều đình từ ngoài ùn ùn kéo vào đông như kiến cỏ, bọn cướp đành chắp tay xin tha mạng.

Bọn cướp ấy, Nguyễn Khoa Đăng đưa đi khai khẩn đất hoang ở biên giới, lập thành những đồn điền rộng lớn. Sau đó, ông cho đưa dân đến lập làng xóm ở dọc hai bên truông khiến một vùng núi rừng xưa vắng vẻ trở thành những xóm làng dân cư đông đúc bình yên.

Đây là câu chuyện về ông Nguyễn Đăng Khoa ở sách lớp 5 tập 2.

Các bạn giúp mình đặt ra những câu hỏi hay về bài này nha!

Cảm ơn các bạn nhìu!

2
3 tháng 1 2020

Bn ơi đây là box anh chứ ko phải bõ văn . Nếu như bn muốn đc những người rõ về Văn hơn giúp đỡ thì bn nên đăng câu hỏi bên box Văn chứ đang Box Anh hầu như sẽ ko đạt đc như những gì bn muốn. Đổi lại câu hỏi còn có thể bị xóa bỏi CTV hoặc GV

3 tháng 1 2020

Câu 1 : Ông Nguyễn Đăng Khoa là người như thế nào ?

Câu 2 : Vì sao anh hàng dầu nghi ngờ người mù lấy tiền của mình ?

Câu 3 : Ông Nguyễn Đăng Khoa đã dùng biện pháp gì để tìm ra thủ phạm ?

Câu 4 : Ông Nguyễn Đăng Khoa đã làm cách gì để vạch mặt tên ăn cắp tiền của anh hàng dầu là người giả mù, giả ăn mày ?

Dựa theo lời kể của cô giáo (thầy giáo) và các tranh vẽ dưới đây, kể lại từng đoạn câu chuyện.Phương pháp giải:Con quát sát kĩ cac bức tranh, dựa vào dòng chữ gợi ý để đoán nội dung chính rồi kể lại.Lời giải chi tiết:- Tranh số 1: Anh hàng dầu mất tiền. Bởi vì trước đó có người mù cứ lảng vảng hàng của anh đuổi thế nào cũng không đi nên anh đâm ra nghi ngờ. Tìm người mù...
Đọc tiếp

Dựa theo lời kể của cô giáo (thầy giáo) và các tranh vẽ dưới đây, kể lại từng đoạn câu chuyện.

Phương pháp giải:

Con quát sát kĩ cac bức tranh, dựa vào dòng chữ gợi ý để đoán nội dung chính rồi kể lại.

Lời giải chi tiết:

- Tranh số 1: Anh hàng dầu mất tiền. Bởi vì trước đó có người mù cứ lảng vảng hàng của anh đuổi thế nào cũng không đi nên anh đâm ra nghi ngờ. Tìm người mù đòi tiền. Nhưng người mù lại nhất mực từ chối.

- Tranh số 2: Quan sai người đem một chậu nước, rồi đem túi tiền mà người mù tự nhận là của mình vào chậu nước. Trên mặt nước nổi lên váng dầu từ đó biết được đó là tiền của anh bán dầu. Quan vừa vạch trần người mù là kẻ ăn cắp, vừa vạch trần hắn là kẻ giả mù đi ăn xin.

- Tranh số 3: Để bắt được bọn cướp ở truông nhà Hồ quan sai chế một chiếc hòm đặc biệt để người bên trong có thể ngồi ở đó và bật nắp ra dễ dàng. Đồng thời phao tin có vị quan lớn sắp đi qua truông mang theo nhiều vàng bạc của cải để thu hút bọn cướp. Đồng thời sai quân mặc quần áo dân thường khênh những hòm có các võ sĩ ở trong đi qua truông. Bọn giặc quả nhiên sập bẫy.

- Tranh số 4: Về tới hang ổ của bọn cướp các võ sĩ bật nắp xông ra tiêu diệt hết bọn địch.

Câu 2

Kể lại toàn bộ câu chuyện về ông Nguyễn Khoa Đăng.

Phương pháp giải:

Con dựa vào phầm tóm tắt nội dung chính của mỗi bức tranh ở câu 1 để kể lại câu chuyện.

Lời giải chi tiết:

        Nguyễn Khoa Đăng là một vị quan án có tài xét xử, được dân mến phục.

       Một lần, có anh hàng dầu gánh hàng ra chợ bán. Lợi dụng lúc anh bận đong dầu, có kẻ thò tay vào bị lấy trộm tiền. Khi biết bị mất tiền, anh hàng dầu nhớ hồi nãy có một người mù quanh quẩn bên gánh hàng, đuổi mấy cũng không đi. Anh đoán hắn là kẻ cắp, bèn gửi gánh hàng cho người quen rồi đi tìm người mù. Người này ra sức chối, nói rằng mình mù biết tiền để đâu mà lấy. Hai bên xô xát, lính bắt họ giải lên quan án Nguyễn Khoa Đăng.

       Thấy người mù khăng khăng chối không ăn cắp tiền, quan hỏi:

-  Anh có mang tiền theo không?

Người mù đáp:

-  Có, nhưng đấy là tiền của tôi.

-  Cứ đưa đây. Của ai rồi sẽ rõ.

         Khi người mù móc tiền ra, quan sai người múc ra một chậu nước, bỏ số tiền vào chậu. Một lát thấy trên mặt  nước có váng dầu nổi lên. Người mù hết đường chối cãi, đành nhận tội.

           Vụ án tưởng đã xong, không ngờ quan lại phán:

- Tên ăn cắp này là kẻ giả mù vì nếu mù thật thì làm sao hắn biết người bán dầu để tiền ở đâu mà lấy.

          Ông sai lính nọc tên mù ra đánh, kì đến khi hắn mở mắt mới thôi. Lúc đầu, người mù còn chối, chỉ sau 3 roi hắn đành mở cả hai mắt.

           Trong thời kì ông Nguyễn Khoa Đăng làm quan án, ở Quảng Trị có truông nhà Hồ là nơi bọn gian phi dùng làm sào huyệt đón đường cướp của.

           Để bắt bọn cướp, quan sai chế một loại hòm gỗ kín có lỗ thông hơi, vừa một người ngồi, có khóa bên trong để người ở trong có thể mở tung ra dễ dàng. Ông kén một số võ sĩ, đem theo vũ khí, ngồi vào hòm. Rồi sai quân sĩ ăn mặc như dân thường, khiêng những hòm ấy qua truông, ra vẻ như khiêng những hòm của cải nặng. Lại cho người đánh tiếng có một vị quan to ở ngoài Bắc sắp sửa về quê sẽ đi qua truông cùng những hòm của cải quý. Bọn cướp đánh hơi, nghĩ đây là cơ hội làm ăn hiếm có, rình lúc đoàn người đi qua cửa truông thì cướp, rồi hí hửng khiêng những hòm nặng ấy về tận sào huyệt.

             Về đến nơi, vừa đặt hòm xuống thì những cái hòm bật mở toang, các võ sĩ ngồi trong tay lăm lăm vũ khí bất ngờ xông ra đánh giết bọn cướp. Đang lúc hoảng hốt chưa kịp đối phó thì phục binh của triều đình từ ngoài ùn ùn kéo vào đông như kiến cỏ, bọn cướp đành chắp tay xin tha mạng.

              Bọn cướp ấy, Nguyễn Khoa Đăng đưa đi khai khẩn đất hoang ở biên giới, lập thành những đồn điền rộng lớn. Sau đó, ông cho đưa dân đến lập làng xóm ở dọc hai bên truông khiến một vùng núi rừng xưa vắng vẻ trở thành những xóm làng dân cư đông đúc bình yên.



Xem thêm tại: https://loigiaihay.com/ke-chuyen-ong-nguyen-khoa-dang-trang-40-sgk-tieng-viet-5-tap-2-c117a18351.html#ixzz6KxNwUkkC

0
Một người báo cáo ngôi nhà của anh ta bị trộm trong lúc anh ta dang chạy bộ, cả ngôi nhà bị lục tung lên nhưng chỉ bị mất cắp một chiếc đèn bằng vàng, trong căn phòng hình vuông đặt duy nhất một bàn thờ. Trong căn phòng đó còn có một tờ quảng cáo nhà hàng X và dính một ít bột bánh mà chỉ có duy nhất nhà hàng đó bán. Khi cảnh sát tìm tới nhà hàng, thì tất cả thành viên nhà hàng đều...
Đọc tiếp

Một người báo cáo ngôi nhà của anh ta bị trộm trong lúc anh ta dang chạy bộ, cả ngôi nhà bị lục tung lên nhưng chỉ bị mất cắp một chiếc đèn bằng vàng, trong căn phòng hình vuông đặt duy nhất một bàn thờ. Trong căn phòng đó còn có một tờ quảng cáo nhà hàng X và dính một ít bột bánh mà chỉ có duy nhất nhà hàng đó bán. Khi cảnh sát tìm tới nhà hàng, thì tất cả thành viên nhà hàng đều có bằng chứng ngoại phạm và ngày hôm đó chỉ có hai khách hàng ăn loại bánh này. Khi cảnh sát triệu tập hai người thì họ phát hiện có một dấu vân tay của ông A. Theo báo cáo khi ông A ăn xong tại nhà hàng này, do quá say nên hầu hết ông không nhớ gì và trở về nhà ngủ ngay, điều này cũng được xác định bởi người bạn của ông A khi kể là đã đưa ông tới cửa rồi đi về. Vậy vụ án này như thế nào và ai là kẻ trộm?

3
2 tháng 8 2015

có 1 số điều cần lưu ý

+căn nhà bị lật tung lên nhưng tên trộm chỉ lấy 1 cây đèn bằng vàng nếu muốn thuận tiện thì phải lấy tiền chứ.

+điều quan trọng nhất là vị trí của bằng chứng, nơi đó quá dễ đẻ tìm thấy(1 căn phòng chỉ có 1 bàn thờ) và đó tố cáo ông A rõ ràng.

Do đó rất có thể có người đã hãm hại ông A.

VÀ người duy nhất có thể biết chắc chắn rằng ông A sẽ đi ăn ở nhà hàng đó, sẽ ăn loại bánh đó và trở về nhà và ngủ li bì.

theo mình thi vụ án xảy ra nhu sau:

ông bạn mời ông A tới ăn tại nhà hàng X rồi gọi món bánh đó ra, sau đó chuốc cho ông A say. Dể chắc   chắn ông A sẽ ko thức dậy ong bạn sẽ dùng thuốc mê. Sau đó ông bạn sẽ tới nhà người đó.Ở đây ta cần chú ý nếu đi bộ thường se có 1 lịch trính trước. Rất có thể ông bạn đã quan sát trước và sắp xếp mọi thứ thật chính xác rồi vào giờ đó đột nhập vào và làm giống như đó là 1 vụ trộm.Nếu tìm bằng chứng thì ta chỉ cần tìm cây đèn bằng vàng đó rất có thể đã bị giấdduzi hoặc vất đi nơi khác.CÓ thể ông bạn ko gây mê ông A ở ngoài cửa mà ở ngay trong nhà.

MỌi NGƯỜI NX ĐI

 ps:tiếp tục đưa ra giả thuyết.

1 tháng 2 2016

Bạn Trần Thùy Dung như Connan ý ! Phá án giỏi quá

Một người báo cáo ngôi nhà của anh ta bị trộm trong lúc anh ta dang chạy bộ, cả ngôi nhà bị lục tung lên nhưng chỉ bị mất cắp một chiếc đèn bằng vàng, trong căn phòng hình vuông đặt duy nhất một bàn thờ. Trong căn phòng đó còn có một tờ quảng cáo nhà hàng X và dính một ít bột bánh mà chỉ có duy nhất nhà hàng đó bán. Khi cảnh sát tìm tới nhà hàng, thì tất cả thành viên nhà hàng đều...
Đọc tiếp

Một người báo cáo ngôi nhà của anh ta bị trộm trong lúc anh ta dang chạy bộ, cả ngôi nhà bị lục tung lên nhưng chỉ bị mất cắp một chiếc đèn bằng vàng, trong căn phòng hình vuông đặt duy nhất một bàn thờ. Trong căn phòng đó còn có một tờ quảng cáo nhà hàng X và dính một ít bột bánh mà chỉ có duy nhất nhà hàng đó bán. Khi cảnh sát tìm tới nhà hàng, thì tất cả thành viên nhà hàng đều có bằng chứng ngoại phạm và ngày hôm đó chỉ có hai khách hàng ăn loại bánh này. Khi cảnh sát triệu tập hai người thì họ phát hiện có một dấu vân tay của ông A. Theo báo cáo khi ông A ăn xong tại nhà hàng này, do quá say nên hầu hết ông không nhớ gì và trở về nhà ngủ ngay, điều này cũng được xác định bởi người bạn của ông A khi kể là đã đưa ông tới cửa rồi đi về. Vậy vụ án này như thế nào và ai là kẻ trộm?

1
20 tháng 8 2015

Có thể là người bạn của ông A. Vì khi ông A say, chỉ có người đó thôi! Người đó có thể mượn tay ông A để lấy đồ

một người báo cáo nhà anh ta bị trộm lúc anh ta đang ra ngoài,cả ngôi nhà bị tráo tung lên nhưng chỉ mất một chiếc đèn vàng trong căn phòng vuông và đặt duy nhất một bàn thờ. Trng căn phòng đó chỉ có duy nhất một tờ giấy quảng cáo nhà hàngX và bị dính một ít bột bánh mà chỉ duy nhất nhà hàng đó có. Cảnh sát tìm tới nhà hàng thì tất cả các nhân viên trong nhà hàng đều có bằng chứng...
Đọc tiếp

một người báo cáo nhà anh ta bị trộm lúc anh ta đang ra ngoài,cả ngôi nhà bị tráo tung lên nhưng chỉ mất một chiếc đèn vàng trong căn phòng vuông và đặt duy nhất một bàn thờ. Trng căn phòng đó chỉ có duy nhất một tờ giấy quảng cáo nhà hàngX và bị dính một ít bột bánh mà chỉ duy nhất nhà hàng đó có. Cảnh sát tìm tới nhà hàng thì tất cả các nhân viên trong nhà hàng đều có bằng chứng ngoại phạm và ngày hôm đó chỉ có hai vị khách duy nhất ăn món bánh này.Khi cảnh sát triệu tập 2 người họ thì phát hiện ra dấu vân tay của ông A. Theo báo cáo thì ông A sau khi ăn tại nhà hàng này do quá say nên hầu hết ông không nhớ gì và trở về nhà ngủ ngay, ddieuf này cũng được xác định bởi bạn của ông A là kể đã đưa ông tới cửa rồi đi về.Vậy vụ án như thế nào và ai là kẻ trộm?

1
30 tháng 5 2016

de vai

11 tháng 3 2018

Đáp án: D

Chào các bạn, thấy các bạn cũng có hứng thú với các câu chuyện trước nên hôm nay đang rãnh rỗi tôi xin kể tiếp vài chuyện nửa.Chuyện 3 : Bị Ma giấuĐây là chuyện xảy ra với một người hàng xóm của bà nội tôi. Thường bà nội gọi thứ của những người bà quen như ông bảy, bà ba…Nhưng tôi quên mất thứ của ông này rồi vì cũng quá lâu nên sẽ gọi ông là ông A. Tính ra thì ông A cũng...
Đọc tiếp

Chào các bạn, thấy các bạn cũng có hứng thú với các câu chuyện trước nên hôm nay đang rãnh rỗi tôi xin kể tiếp vài chuyện nửa.
Chuyện 3 : Bị Ma giấu
Đây là chuyện xảy ra với một người hàng xóm của bà nội tôi. Thường bà nội gọi thứ của những người bà quen như ông bảy, bà ba…Nhưng tôi quên mất thứ của ông này rồi vì cũng quá lâu nên sẽ gọi ông là ông A. Tính ra thì ông A cũng xem xem tuổi nội. Nhà ông A ở gần cuối xóm chổ thông ra đường Bà Triệu. Đoạn đường cuối xóm hai bên đường lúc đó trồng nhiều tầm vông, tre gai và trúc. Chiều hôm đó giác tầm 4h30 5h gì đó thì mẹ ông A sai ông ra chổ gần bến xe ngựa cũ mua đồ cho bà. Ông A đi nhưng đến chập tối cũng không thấy về. Người nhà ông A ban đầu tưởng ông ham chơi nên chỉ tìm qua loa, hỏi thăm chủ bán hàng thì bảo ông A mua xong đi về lâu rồi. Đến tối mà vẫn chẳng thấy ông A đâu, gia đình sốt ruột đốt đuốc đi tìm. Nhưng tìm nào đâu có thấy, làng xóm thấy vậy cũng vào tìm phụ. Một cụ cao niên nói rằng không chừng bị giấu rồi, ngày xưa bị ma giấu ở khu này cũng không phải hiếm, nên bày cách kiếm 1 con chó mực dắt nó đi tìm thì sẽ thấy. Trong xóm, khổ cái lúc đó chả có con chó mực nào lớn hết kiếm mãi được con chó con chút xíu. Có còn hơn không nên bắt con chó bỏ vào cái lồng xách đi. Đi đến chổ bụi tre gai cách nhà tôi bây giờ độ 200m thì con chó kêu inh ỏi. Mọi người xúm vào rọi đuốc chỉ thấy bụi tre um tùm chằng chịt gai. Ông cụ giục mọi người phát bớt tre ra tìm. Phát được một lúc thì thấy ông A ngồi ngay giửa bụi tre, mặt mày đờ đẫn. Người nhà ông mừng quá nhưng không sao lôi ông ra được vì bụi tre nó khít quá phải chặt thêm lúc nữa mới kéo được ông A ra. Hỏi gì ông A cũng không trả lời, ông cụ cao niên bảo đi múc nước giếng giội, ba ông A làm theo thì ông A bắt đầu tỉnh, nôn ra cả đống đất sét trong họng. Sau đó ông mới kể, lúc đi mua đồ về ngang bụi tre thì chập tối thấy 1 đứa con gái trạc tuổi ông vẫy tay rủ ông vào chơi bảo cho ăn bánh ông A liền vào theo rồi chả biết gì nữa. Tỉnh dậy thì mọi người đã đứng quanh rồi. Sau trận đó ông A ốm cả tuần người nhà ông phải mang bánh trái ra chổ bụi tre cúng.
Chuyện 4 : Bắt heo và bán hàng ở nghĩa địa (Chính 2 bà này kể lại cho nội tôi nghe, truyện này vui thôi không có yếu tố kinh dị, hai bà hàng xóm của nội tôi bị trêu)
Bà Hai và bà Ba là dân buôn bán, hai bà thưởng đi bán chợ xa nên tầm 3 giờ sáng là phải ra chợ Hóc Môn lấy hàng rồi mang đi chợ khác bán. Hôm đó 16 sáng trăng hai bà như thường lệ lại cùng nhau đi ra chợ. Đến cái ngả tư (hôm kia tôi có viết nhầm cái ngã ba) thì nghe có tiếng heo kêu phát ra ở chổ cây da gần cái miểu, hai bà bèn đi lại xem thì thấy 1 bầy heo con ú nù độ chục con ở dưới gốc cây da. Hai bà nổi máu tham, không cần biết heo của nhà ai cứ bắt mang ra chợ bán. Sẵn cái trạc trong tay 2 bà chụp đám heo lại rồi bắt bỏ vào gánh, gánh ra chợ. Chẳng hiểu sao có chừng 4-5 con heo con mà hai bà cảm thấy nặng như gánh cả 20 kg gạo. Nhưng nghĩ heo nặng vầy bán chắc được giá nên hai bà cứ vui vẻ gánh thằng ra chợ. Ra đến chợ để cái gánh xuống nhìn lại thì hỡi ơi heo đâu chả thấy chỉ thấy mỗi bà gánh 4-5 cục đất to tổ bố. Biết bị trêu 2 bà hôm đó nghỉ bán mua đại mớ rái cây mang về gốc da cúng.
Cũng là 2 bà này kể có một hôm hai bà đang gánh bánh tét, bánh ích từ bến xe xuống chợ bán (trời lúc này mờ sáng), thì gặp một người đầu đội nón lá lụp xụp không thấy rõ mặt ngắc lại. Người này nói với 2 bà là xóm có tiệc, chợ lại xa nên gặp 2 bà bán hàng thì tiện kêu 2 bà gánh hàng vào xóm bán lấy tiền luôn, có nhiêu hàng họ mua hết. Hai bà mừng quá tưởng được về sớm nên đồng ý gánh hàng theo người này ngay. Họ đi theo một con đường nhỏ đi được chừng 20 phút thì tới 1 cái xóm nhà cửa cũng đông đúc lắm, dân trong xóm bu lại mua hàng của 2 bà trả tiền đàng hoàng, tiền giấy có, tiền xu có đủ cả, người nào cũng mua 1-2 đòn bánh tét, cả chục bánh ích. Bán một lúc là hết. Bán xong hai bà men theo đường cũ ra bến xe về. Lên xe móc túi tiền ra thì ôi chả thấy tiền đâu toàn đá cuội, giấy tiền vàng bạc, và lá mít. Hai bà xuống xe chờ trời sáng hẳn men theo đường cũ quay lại chổ đó coi sao Khi đến nơi thì làng xóm đâu không thấy chỉ thấy cái nghĩa địa toàn mồ mả. Trên mỗi cái mộ đều có bánh tét, bánh ích cả. Hai bà lạnh sống lưng vội chạy ra ngoài bến xe trở lại, từ đó cạch không đi vào cái hẻm đó nữa và có ai kêu gánh hàng vào xóm bán 2 bà cũng từ chối luôn.

0
27 tháng 12 2018

Sau khi bán, cửa hàng còn lại số thùng dầu là:

94 : 2 = 47 (thùng dầu)

Cửa hàng đó đã bán số thùng dầu là:

94 – 47 = 47 (thùng dầu)

Đáp số: 47 thùng dầu.

Số cần điền vào chỗ trống là 47.