K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

   Em được lên lớp 4, bố em mua cho em chiếc cặp sách ở cửa hàng bách hóa. Em rất thích chiếc cặp mới này.
Chiếc cặp màu đen bóng, có in hình hai bạn đi học. Trông hai bạn này đẹp, ngộ lắm, miệng cười tươi. Em bấm cái khóa trắng đánh tách một cái, nắp cặp bậc ra liền.
   Ở trong đó có hai ngăn, chưa đựng gì mà lại có mùi vị khó tả. Bố em bảo loại cặp này chịu được mưa nhỏ. Nó không phải bằng da, nó làm bằng thứ vải đạc biệt. Em lấy sách, tập ra cho vào cặp. Mỗi ngăn cặp lớn hơn cuốn sách học. Em nhét thêm hộp đựng bút, thước, tẩy. Ngăn cặp phồng lên. Em xách thử, chiếc cặp, chiếc cặp trĩu tay xuống. Em lại mở ra cất bớt sách, buổi nào học bài gì thì em chỉ đem sách, tập đó thôi. Mang cả đi, vừa nặng vừa mau hư cặp. Em xem lại, cái quai xách nhỏ xíu, vừa lọt đủ bàn tay em. Nó không chịu được nặng quá đâu. Em xách chiếc cặp mới, đi một vòng trong nhà mà cảm thấy lớn hẳn lên.
   Từ nay chiếc cặp là người bạn đi học cùng với em. Em sẽ giữ gìn cẩn thận để bền lâu, giữ gìn sách, tập. Em đặt cặp lên bàn học, ngắm hoài hai bạn đang cười trên lưng cặp… “ tớ không bao giờ quăng các cậu xuống đất đâu nhé”.

(Hơi ngắn như bn tham khảo nha)

#Học tốt!!!

~NTTH~

7 tháng 12 2019

Tả rõ từng phần nhé cậu!

16 tháng 12 2017

Kỉ niệm về những giờ phút đầu có chiếc cặp in đậm mãi trong tôi. Đó là ngày tựu trường năm học mới. Chiếc cặp mà mẹ gửi bằng đường bưu điện từ cô đô Huế về cho tôi đúng vào dịp khai trường. Chao ôi! Một chiếc cặp mà tôi hằng mong ước bấy lâu nay.

Chiếc cặp sách màu đen bóng, chiều ngang độ 35 cm, chiều cao khoảng 25 cm, đáy cặp khá rộng. Cặp vừa có quai xách, vừa có dây đeo bằng vải rất mềm, hai đầu dây đeo là hai cái móc bằng kim loại bóng loáng rất nổi. Cặp có hai ngăn chính ở bên trong: một ngăn em đựng sách giáo khoa Tiếng Việt, Toán, Bài tập...; một ngăn để vở và tập giấy bài kiểm tra.
 
Hằng ngày , chiếc cặp luôn đồng hành cùng em tới trường . Hôm nào đi học về được điểm 10, cái cặp nhẹ tênh như reo lên cùng em.. "Chú cặp sách ơi, chú là bạn tuổi thơ, chia ngọt sẻ bùi với ta đấy nhé!" - Em vừa đi vừa khẽ tâm sự như thế.
 
Đi học về, em để chiếc cặp nằm ngay ngắn trên bàn. Nó nằm im như mệt mỏi. Em càng quý, càng yêu nó nhiều. Nó đang lớn lên cùng em theo ngày tháng. Có lúc em tưởng như nghe nó thầm nhắc: "Cố gắng lên nhé, bạn Phương ơi!".

:D

17 tháng 12 2017

Kỉ niệm về những giờ phút đầu có chiếc cặp in đậm mãi trong tôi. Đó là ngày tựu trường năm học mới. Chiếc cặp mà mẹ gửi bằng đường bưu điện từ cô đô Huế về cho tôi đúng vào dịp khai trường. Chao ôi! Một chiếc cặp mà tôi hằng mong ước bấy lâu nay.

Đó là một chiếc cặp giả da, màu đen huyền, to hơn sổ ghi điểm của cô giáo. Nó vữa có quai đeo vừa cổ quai xách rất tiện lợi. Mặt cặp không trơn bóng như bao chiếc cặp bằng ni lông tổng hợp mà có vẻ nham nham như vảy rồng vảy cá. Trông từ xa, mặt cặp nổi lên những đường vân đều đặn như một mái chùa lợp ngói cổ kính. Phía trước mặt cặp là một ngăn làm bằng tấm mi ca trong suốt có lồng một bức tranh lụa in hình chiếc cầu Tràng Tiền bắc qua sông Hương. Trên cầu, vài cô nữ sinh áo dài trắng với chiếc nón bài thơ che nghiêng đang lững thững qua cầu. Xung quanh cặp được viền bằng một đường chỉ khẩu màu hồng nhạt rất đẹp. Giữa hai mặt cặp là một đường dây kéo nối hai mặt cặp lại với nhau. Phía trong có hai ngăn được lót bằng thứ vải lụa mồng màu mận chín. Ngăn lớn tôi đựng sách giáo khoa và vở học trong ngày. Ngăn còn lại đựng đồ dùng học tập. Tất cả đều được xếp gọn gàng, ngăn nắp.

Vậy là ngay từ đầu năm học lớp Bốn, tồi đã có một chiếc cặp sách mới như của Hà của Thủy rồi. Chiếc cặp mới sẽ cùng tôi đến lớp vui niềm vui của ngày hội khai trường. Tôi thầm cám ơn mẹ tôi đã chăm lo chu đáo việc học cho tối từ cái nhỏ đến cái lớn. Tôi sẽ Cố gắng học giỏi như mẹ thường mong ước.

ủng họ ha

27 tháng 2 2018

“Tích… tắc… reng… reng…”, tiếng hát trong trẻo của cô bạn đồng hồ xinh đẹp đã gọi tôi dậy đón chào một ngày mới tốt lành.

Đó là chiếc đồng hồ tròn như cái bánh bao, chỉ khác là nó có chân đỡ. Cô bạn này được khoác một cái áo màu hồng phấn khá điệu đà. Phía mặt ngoài của đồng hồ được bảo vệ bởi một lớp kính khó vỡ. Nhìn qua lớp kính trong suốt ấy là cả một làng quê thanh bình với những hình ảnh bắt mắt. Trước hiên nhà, một chú bé để tóc trái đào đang cho gà ăn. Từng giây trôi qua, chú bé lại mở tay ra, đóng tay vào, những hạt thóc cứ rơi xuống từ bàn tay bé nhỏ của chú. Gần đó có những cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay, phía trên bầu trời biếc xanh, những đám mây trắng hững hờ trôi. Xa xa, những chú chim hải âu đang tung cánh chấp chới bay liệng giữa bầu trời cao và xa tít tắp.

Trên “khuôn mặt” đáng yêu của cô bạn đồng hồ là đại gia đình số và các anh em nhà kim đồng hồ. Xung quanh mặt đồng hồ, các con số từ 1 đến 12 đứng thành vòng tròn như đang chơi trò mèo đuổi chuột. Các anh em nhà kim đồng hồ mới thật là hay. Bác kim giờ áo đỏ, chậm chạp, nặng nề lê từng bước khó khăn. Bác như người đã đứng tuổi, bước đi không còn nhanh nhẹn nữa. Anh kim phút màu xanh lam nhẹ nhàng đi từng bước một chậm rãi. Anh chính là một chàng thanh niên khỏe mạnh mà không hấp tấp. Bạn kim giây diện bộ váy hồng thật nhí nhảnh. Bạn hệt như một đứa trẻ tinh nghịch nhưng hoạt bát và hiếu động, luôn chạy trước các anh. Còn em kim vàng bé nhất nhưng lại… “lười” nhất. Em chẳng hề nhích chân. Tuy vậy thôi chứ em có ích lắm đấy. Em là kim hẹn giờ.

Cô bạn của tôi làm việc suốt 24 tiếng đồng hồ mà không biết mỏi. Mỗi sáng sớm, bằng bài hát quen thuộc và giọng hát trong trẻo, cô luôn gọi tôi đón chào một bình minh tuyệt vời. Từng giờ, từng phút, tôi đều được biết nhờ khuôn mặt ngộ nghĩnh của cô. Đặc biệt, các con số và kim đều được tráng một lớp dạ quang nên đêm tối, tôi cũng biết là bao nhiêu giờ. Không những thế, đồng hồ còn là một người bạn tri kỉ của tôi. Tất cả những chuyện vui, buồn tôi đều chia sẻ với cô và được đáp lại bằng những tiếng tích… tắc… Mặc dù không nói thành lời nhưng nó cũng khiến tôi thấy thanh thản hơn. Nhưng quan trọng hơn cả là bạn muốn nói: “Thì giờ là vàng bạc”.

Thời gian cứ trôi mãi. Thấm thoát đã 9 năm rồi. Đồng hồ đã trở thành cô bạn thân thiết của tôi. Tôi thầm nói: “Cảm ơn bạn nhé! Tớ hứa sẽ không phung phí thời gian đâu, bạn yêu ạ!”.

27 tháng 2 2018

Để giúp mọi người đi làm và em đi học đúng giờ, ba đi công tác về mua cho gia đình em một chiếc đồng hồ báo thức.

Đây là chiếc đồng hồ của Nhật còn mới tinh. Nó được để trong một chiếc hộp vuông xinh xắn. Loại đồng hồ chạy bằng pin, hiệu Sony. Cả đồng hồ là một khối tròn, đường kính khoảng mười lăm xăng-ti-mét. Vỏ đồng hồ được bọc một lớp mạ kền sáng loáng. Phía trên có quai xách cong cong rất tiện cho việc di chuyển. Sau tấm mi ka trắng là mặt đồng hồ. Mặt đồng hồ được phân định ra thành mười hai vạch chia đều cho các con số: mười hai, chín, sáu và ba. Riêng con số mười hai được ghi bằng màu đỏ. Các số khác màu đen. Giáp tâm đồng hồ có một ô nhỏ hình chữ nhật ghi ngày, tháng. Trên mặt đồng hồ có ba kim dài ngắn, to nhỏ, di chuyển nhanh chậm khác nhau. Kim nhỏ nhất, mảnh mai, màu đỏ là cô em út có tên gọi là kim giây, chạy nhiều và nhanh nhất. Nhìn vào, em thấy cô bé này quay liên tục không biết mệt mỏi. To và ngắn hơn là anh kim phút, lâu lâu anh ta mới nhích một chút. Chị kim giờ thấp người hơn anh kim phút, dường như đứng tại chỗ, nhưng thực ra, chị ta quay rất chậm, từ tốn như bước đi của một bà già ngoài bảy mươi tuổi. Mặt sau đồng hồ có hai cái núm tròn cũng được mạ kền sáng bóng.

Một núm để điều chỉnh giờ, núm kia là hẹn báo thức để gọi em dậy đi học. Hằng ngày, tiếng "tích tắc! tích tắc!" của đồng hồ đều đặn vang lên. Trong nhà, ai cần biết giờ chỉ cần chạy ra nhìn nó là biết ngay. Sáng sớm, lúc năm giờ, đồng hồ vang lên một hồi chuông dài và tiếp sau là tiếng "cạp, cạp" của chú vịt Đô-nan khiến mọi người bừng tỉnh giấc.

Em rất thích chiếc đồng hồ này, nó không những giúp em đi học đúng giờ mà còn nhắc nhở em chuyên cần hơn nữa trong học tập. Em sẽ cố gắng làm bài và sinh hoạt đúng giờ, biết giữ gìn đồng hồ và quý trọng thời gian.

16 tháng 12 2021

Mùa tựu trường đến, em lại được mẹ mua cho biết bao đồ dùng học tập mới để đón chào một năm học mới. Nào là sách vở, bút viết, bảng, phấn, … và đặc biệt là một chiếc cặp công chúa tuyệt đẹp.

Vừa đặt chân vào gian hàng, ngay lập tức em đã chú ý đến chiếc cặp này. Chiếc cặp có màu hồng là màu chủ đạo, trên nắp được in nổi hình công chúa bạch tuyết cùng bảy chú lùn, nhân vật hoạt hình mà em vô cùng yêu thích. Chiếc cặp được làm bằng vải mềm với màu nền là màu hồng nhạt. Cặp sách có hình chữ nhật, chiều dài khoảng bốn mươi lăm cm, chiều rộng khoảng ba mươi cm, đằng sau là hai cái quai dẹp, rộng khoảng năm cm. Bên trên có một chiếc quai sách nhỏ giúp em có thể cầm thay vì đeo trên vai. Bên trong cặp có ba ngăn lớn. Ngăn ngoài cùng có khóa em dùng để đựng đồ dùng học tập. Hai ngăn còn lại khá rộng rất tiện lợi cho việc sắp xếp sách vở. Một ngăn em dành riêng để đựng sách giáo khoa một ngăn đựng vở viết. Mỗi ngăn được ngăn cách một lớp vải. Nhìn nhỏ vậy mà khi xếp đồ vào lại thừa rất nhiều chỗ. Hai bên cặp còn có túi lưới nhỏ màu xanh để đựng đồ, mẹ đã mua cho em một chiếc ô gấp nhỏ để em cho vào túi này phòng khi trời mưa. Chiếc cặp còn có bộ phận khóa rất tiện lợi. Mỗi lần mở khóa là nó lại kêu tạch một cái, nghe rất thú vị. Khi em đeo cặp đến lớp bạn nào nhìn thấy cũng khen đẹp, điều này khiến em vui sướng vô cùng.

Chiếc cặp này sẽ đồng hành cùng em mỗi ngày đến trường, giúp đỡ em trong một năm học mới với đầy những hứa hẹn. Em coi chiếc cặp như người bạn thân thiết của mình. Em sẽ cố gắng giữ gìn cặp sách cẩn thận để không bị hỏng, để chiếc cặp sách này được đồng hành cùng em lâu hơn.

Bạn tham khảo: 

Năm lớp ba, em đạt học sinh giỏi. Cô em hứa sẽ mua cho em một cái cặp. Như lời hứa cô đã gửi về cho em chiếc cặp.

Cái cặp của em hình chữ nhật được làm bằng da. Chiều dài khoảng 30cm, chiều rộng của cặp khoảng 25 cm. cặp được sơn màu xanh da trời rất xinh xắn, trên nền cặp màu xanh da trời ấy nổi lên hình hai mẹ con chú hươu cao cổ đang gặm cỏ bên bờ suối rất dễ thương. Hai khóa được làm bằng i-nốc trắng bóng loáng gắn cân đối ở hai bên. Mỗi khi mở hay đóng tiếng khóa kêu “ lách… cách…”. Cặp có hai quai làm bằng vải dù rất chắc chắn có gắn hai móc để em có thể nới rộng ra và thu lại cho vừa người khi mang. Ngoài ra cặp còn có quai để xách cho tiện.

Mở cặp ra, em thấy có ba ngăn. Ngăn nào cũng đẹp. Ngăn thứ nhất em đựng sách, ngăn thứ hai em đựng vở và ngăn thứ ba em dùng đựng các dụng cụ học tập như thước kẻ, bút, phấn…

Mang chiếc cặp trên vai em vô cùng phấn khởi. Em rất biết ơn cô. Em thầm hứa sẽ giữ gìn cặp cẩn thận và chăm ngoan, cố gắng học tập thật giỏi.

☃️❄️⚡️⚡️☂️☂️❄️☃️☄️☎️ ⌛️ ⌚️ ☠️ ⌨️ ✉️ ✒️ ✏️ ⚖️ ⚗️ ⚔️ ⚒️ ✂️ ❤️ ❣️ ♨️ ♠️ ♣️ ♦️ ♥️ ♿️ ☢️ ☣️ ↗️ ➡️ ↩️ ↔️ ↔️ ↕️ ↖️ ⬅️↙️ ↪️ ⤴️ ⤵️ ⚛️ ✡️ ☸️ ☸️ ☯️ ♊️ ♋️ ♌️ ♍️ ♎️ ♏️ ♑️ ♐️ ♑️ ♒️ ♓️ ▶️ ◀️ ⚜️ ⏏️ ✔️ ✖️ ☑️ ✳️ ✴️ ❇️ 〰️ ©️ 3️⃣ ™️ ®️ Ⓜ️ ㊙️ ㊗️ ◼️ ◽️ ◾️ ⚫️

29 tháng 9 2019

"Tùng... tùng... tùng" âm thanh rộn rả của tiếng trống phát ra từ đâu đó đã gợi em nhớ đến hình ảnh của cái trống trường em. Nó được đặt trên cái giá gỗ vững chắc, bên hành lang của văn phòng nhà trường.

Đó là một chiếc trống lớn, to gần bằng chiếc lu đựng nước, sơn màu đỏ thắm. Hai mặt trống được làm bằng da trâu, dày và nhẵn bóng, căng rất phẳng phiu. Viền xung quanh mặt trống là một hàng chốt đinh rất chắc chắn. Tang trống là những thanh gỗ mỏng cong, ghép khít và dính chặt với nhau bằng một lớp keo rán chắc. Ngang lưng trống có thắt hai cái đai bằng mây bện, có quang dầu cẩn thận, trông rất oai vệ. Cây dùi dài cỡ bốn tấc, hình tròn, bằng gỗ được đặt ở bên cạnh trống.

Tiếng trống thật oai nghiêm. Nó có sức mạnh thúc giục chúng em nhanh chân đến lớp. Giờ chơi, tiếng trống như rộn rã reo vui, nó mời gọi chúng em ra sân nô đùa thỏa thích, nó như nhắc nhở chúng em tham gia tập thể dục nhịp nhàng. Đến giờ tan học, tiếng trống ngân vang một điệu khác, giòn hơn, hấp dẫn hơn.

Mỗi khi nghe tiếng trống, ai nấy đểu trở nên nghiêm trang. Tiếng trống ấy có lúc như âm vang tiếng trống trận oai hùng của cha ông thuở nào, có lúc lại tưng bừng, rộn rã như tiếng trống hội mùa, giỗ tổ nơi làng quê. Tiếng trống như nhắc nhở thầy trò dạy tốt, học tốt. Theo tiếng trống ấy, chúng em bước vào năm học mới. Theo tiếng trống ấy, chúng em bước vào mùa hè vui chơi thoải mái.

Suốt những năm học, bác trống luôn là người bạn thân thiết của chúng em. Hè đã đến, xin tạm chia tay với bác trống thân yêu. Mấy tháng hè, chắc bác rất buồn bã vì phải nằm im trên giá, ngắm nhìn sân trường vắng lặng với những xác phượng đỏ rơi trên thảm cỏ xanh. Khi còn đang học thì chỉ mong hè đến, nhưng hè tới, mới nghỉ vài ba bữa, chúng em lại mong chóng đến ngày được gặp bác trống, nghe cái giọng trầm ấm quen thuộc của bác và gặp lại đông đủ thầy bạn, vui biết bao nhiêu.

8 tháng 2 2018

Khu phố tôi từ lâu đã có một hàng cây phượng vĩ. Cứ mỗi mùa hè đến, lòng tôi lại bồi hồi, xao xuyến, ngóng chờ hoa phượng nở ở hàng cây nơi góc phố.

Hàng phượng vĩ ở khu phố nhà tôi được trồng từ rất lâu rồi, từ khi tôi sinh ra đã có hàng phượng ấy. Đến bây giờ, cây nào cây nấy đều to, cao như những người vệ sĩ ngày đêm canh gác cho khu phố. Gốc cây sần sùi, những chiếc rễ dày sát đất nổi hẳn lên như những con rắn khổng lồ. Đây cũng chính là những chiếc ghế ngồi lí tưởng của những người khách bộ hành, mỏi chân dừng lại bên gốc cây ngồi hóng mát. Thân cây to, một vòng tay tôi ôm không xuể. Lớp vỏ cây xù xì, có những vết nấm mốc do tác động của thời gian. Những cành cây xòe rộng, tỏa ra tứ phía, nâng đỡ lấy tán cây rộng như chiếc ô khổng lồ.

Lá phượng nhỏ li ti, màu xanh nhạt, mọc chi chít thành những phiến lá trên những cành cây nhỏ. Mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua, từng đợt lá rụng lìa cành, vậy nên dưới gốc cây phượng, gốc nào gốc nấy đều được bao phủ bởi những tấm thảm lá nhỏ. Cứ mỗi dịp hè về, hoa phượng lại nở đỏ rực. Từng bông hoa năm cánh ôm lấy nhụy hoa nhỏ, mọc thành những chùm hoa tỏa rộng ra giống như những mâm xôi gấc ngày Tết. Ngày bé, mẹ thường hái cho tôi những chùm phượng đỏ để cài tóc, trang trí phòng. Màu hoa phượng từ bao giờ đã hằn sâu trong tâm trí tôi, khiến tôi mỗi khi nhớ về lại thấy bồi hồi Cả hàng cây phượng nở hoa rực rỡ, khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời vàng tươi trông như một hàng đuốc khổng lồ, nhuộm đỏ cả khu phố. Tiếng ve kêu râm ran trong vòm lá như tấu nên một bản nhạc hòa ca, ca ngợi mùa hè tươi đẹp.

Cây phượng vĩ đã trải qua tuổi thơ cùng tôi ngày ngày ngồi dưới gốc cây hóng mát, chơi trò chơi. Những chùm phượng vĩ đỏ rực là kí ức về những buổi tựu trường đầy cảm xúc. Cả khu phố tôi ai cũng yêu thích hàng phượng vĩ ấy, chúng như những người bạn của phố tôi vậy. Tôi nhớ bác Hoàng, hàng xóm của tôi từng bảo rằng mùa hè mà không có hoa phượng thì còn gì là thú vị nữa. Nó là bản sắc riêng của khu phố ta mà không khu phố nào có được.

Bao nhiêu năm trôi qua, hàng phượng vĩ vẫn đứng đó, như những người bạn của cả khu phố tôi. Tôi sẽ không bao giờ có thể quên được hàng phượng vĩ nở hoa đỏ rực mỗi mùa hè về, gắn liền với tuổi thơ, tuổi học trò của tôi.

26 tháng 10 2020

Hằng năm, đến độ cuối xuân, học sinh chúng em lại được làm bạn với hoa phượng. Cây phượng ở góc sân trường em đã làm vui cho cảnh vật ngày hè. Và có lẽ, đây là loài cây em yêu nhất.

Cây phượng khá to. Dưới gốc, hai cánh tay em ôm mới xuể. Thời gian đã khoác lên cây chiếc áo nâu sần sùi. Lá phượng xòe ra, mềm mại, hao hao giống lá me. Tán lá như một chiếc ô lớn che mát một khoảng trời nho nhỏ. Cành phượng uyển chuyển, lung linh những chùm hoa đỏ thắm. Mỗi bông hoa như ngọn đèn đỏ thắp trong lùm cây xanh thẫm.

Nhưng phượng ở đây không chỉ một đóa, không phải vài hoa, mà phượng nở từng chùm, từng cành bóng bẫy như chứa lửa, chứa nắng. Gặp làn gió nhẹ, từng nhụy hoa mang túi phấn rung rinh trông như đàn bướm thắm đang rập rờn trong vòm lá xanh non.

Thỉnh thoảng, những đóa hoa lìa cành ngập ngừng bay nghiêng theo chiều gió rồi lả tả rơi dưới góc sân trường. Trên cành cao, ve kêu ra rả, chim chóc đua nhau chuyền cành, dường như chúng cũng bâng khuâng trước màu hoa phượng. Dưới bóng cây râm mát ấy, chúng em tụm nhau để chơi chọi gà, có bạn tung tăng chạy theo những đóa hoa bay.

Có lúc em thầm hỏi: “Phượng ơi! Cây có từ bao giờ mà đẹp đến thế”. Nhìn thấy hoa phượng nở mà lòng em thêm rạo rực, phơi phới niềm vui. Phượng gợi nhắc mùa thi sắp đến, mùa hè đã về, mùa gặt hái kết quả học tập của tất cả học sinh.

Hình ảnh cây phượng đang vào mùa hoa đã khắc sáu trong em. Rồi đây, chúng em sẽ xa ngôi trường thân yêu này, xa cây phượng vĩ ở góc sân trường đã chứa chan biết bao nhiêu kỉ niệm. Dù có đi đâu, về đâu chúng em vẫn nhớ mãi ngôi trường thuở ấu thơ, nơi có biết bao bè bạn thân thương, có bao thầy cô sớm hôm chăm sóc và có cây phượng trầm ngâm đang đứng đợi mỗi ngày.

6 tháng 3 2018

Tuổi thơ của chúng ta niềm vui hạnh phúc nhất là được đi học.Trong khi đi học,chúng ta có biết bao nhiêu người bạn bao nhiêu thầy cô yêu quý.Đặc biệt là các đồ dùng trong học tập của chúng ta và hơn hết là chiếc cặp sách người bạn thân nhất của tôi mà tôi không thể thiếu nó được. nó được mẹ tôi tặng nhân dịp sinh nhật của tôi.

6 tháng 3 2018

Ngày nào em cũng mang bút,thước,sách vở đi học.Và người bạn giúp em mang đồ dùng học tập của mình đi học là bạn cặp sách.Cặp sách hàng ngày đều đi cùng em đến trường và đến nay cặp sách đã được 3 tuổi kể từ khi em mua ở nhà sách

11 tháng 3 2021

Người bạn giúp em luôn thức dậy đúng giờ đi học mỗi buổi sáng chính là chiếc đồng hồ báo thức. Nó là món quà xinh đẹp mà ông nội đã tặng em nhân ngày em tròn 10 tuổi.

Chiếc đồng hồ của em mang hình dáng của chú mèo máy Doremon tinh nghịch, đáng yêu. Chiếc đồng hồ khoác lên mình màu xanh da trời thật đẹp mắt. Bên trong là các chữ số từ một đến mười hai được xếp thành vòng tròn xinh xắn, đúng thứ tự. Khi bác pin đồng hồ thức dậy thì cũng là lúc cuộc chạy đua của ba anh em nhà kim bắt đầu.

Anh kim giờ lớn tuổi nhất, mập mạp nhất nên chạy chậm nhất. Anh hai kim phút nhỏ hơn anh cả kim giờ một chút nên tốc độ nhanh hơn. Nhưng người thắng cuộc luôn là em kim giây nhanh nhẹn. Ba anh em nhà kim còn có thêm một người bạn hàng xóm đó là bạn kim báo thức. Bạn kim này giúp em luôn không bị muộn giờ đến lớp. Đằng sau lưng chú Doremon là hai nút bấm điều khiển. Một nút đặt báo thức, một nút điều chỉnh giờ. Mỗi khi bác pin không chịu làm việc, em lại nhờ bố mở chiếc nắp nhỏ sau lưng chú mèo máy để thay cho bác pin người bạn mới. Cứ cuối tuần được nghỉ là em lại mang chiếc đồng hồ ra lau chùi sạch sẽ.

Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật cẩn thận để nó mãi là người bạn tốt, đồng hành cùng em trên con đường học tập.

31 tháng 12 2017

nếu chơi theo đúng cách sẽ giải tỏa đầu óc sau mỗi giờ học căng thẳng

nếu chơi khác cách sẽ nhi koioctiiu957 

nếu mk đúng  mk với nhé thank nhìu

31 tháng 12 2017

ai nhanh mik k 

r các bn k lại nha

các bn cứ yên tâm mik sẽ k cho các bn k càng nhìu thì càng tốt cảm ơn các bn

4 tháng 11 2018

Hôm qua dọn phòng, lục trong đống giấy tờ cũ ra quyển vở tập làm văn hồi lớp 6. Quyển tập làm văn hồi đó chưa viết được hết một nửa thì bị bỏ không và mấy năm sau bị tôi hiệu đính dùng tiếp làm vở tập viết chữ Hán.Lý do làm nó chưa bị liệt vào hàng sách vở cũ và đem đi bán đồng nát là vì bìa vở rất đẹp có in hình 3 con vịt nhà Donald, thêm nữa là giấy vở của Vĩnh Tiến ngày đó còn là loại hàng đẹp.Đọc lại văn do chính tay mình viết đã gần 10 năm nghe sao thiệt là lãng xẹt. Đã thế chữ viết đúng kiểu trẻ con thời còn lăng xăng thích cầm bút bi thay cho bút máy. Có đoạn còn học đòi viết tắt ra cái vẻ ra oai… vậy mà không hiểu sao hồi đấy cứ làm như mình học giỏi văn lắm. Kể cả đến số chấm của mấy ông thầy bà giáo cũng tòan điểm 8,điểm 9… Đúng là cái thời còn trẻ. Trong ấy có một bài văn xem ra bản thân tôi bây giờ còn có vẻ chấp nhận được vì nó không đến nỗi…bọ xít…p Mà cũng chẳng rõ hồi đó có được ai trợ giúp hay tự mò mẫm viết từ sách mẫu nào ko ta? 

“Thứ bảy ngày 2 tháng 2 năm 2002 Tập làm văn Đề bài: Tả cảnh đêm trăng đẹp Có người thích ngắm cảnh biển bình minh đợt thuyền cá về bến, có người thích nô đùa với sóng biển chiều hôm. Còn em lại thích đêm trăng trên biển. Trăng mênh mông, cát như cánh tay dài ôm lấy biển, còn biển thì không ngừng ca hát. Có lẽ, không có trăng nào đẹp bằng trăng biển. Trăng chiếm lĩnh hoàn toàn bầu trời bao la.Và ánh vàng thỏa sức trải khắp bầu trời, rải trên mặt đất. Trong em bây giờ trăng là cổ tích xa xôi đến lạ lùng. Trăng như người mẹ hiền từ trên cao ngó bầy con của mình, bầy sóng nô đùa như đố thoát khỏi màu vàng của mắt mẹ. Biển trong trăng thỏa sức rộng dài.Và bãi cát, vừa như thực vừa như mơ. Dưới ánh trăng chúng em như những con người cổ tích. Nô giỡn với sóng hệt như đang tắm trong một biển sữa vàng. Da dẻ, mặt mũi, đầu tóc đều nhuộm trăng. Lặn hụp trong trăng đầy huyền bí. Bầu trời lên cao, mặt trăng tròn giống như bóng đèn đang bay lơ lửng trong màn đêm. Mặt đất như được trăng dát vàng. Đêm trăng biển đẹp quá, đẹp đến không thể chợp mắt! Chợp như sợ mất cái gì. Từng tốp, từng tốp, chúng em dắt tay nhau lang thang trên mép sóng.

Cứ mỗi đợt sóng òa lên, rút xuống, chúng em chạy đuổi còng, rồi nướng còng trên ngọn lửa. Chia nhau từng chân còng, nhấm nháp vị thơm của biển. Người lớn bảo trăng biển xóa đi mọi ưu tư, đến giờ em mới hiểu. Đèn câu ngoài xa dăng hàng dài như thành phố trên biển, lại giống như một đám cháy rừng trong đêm trăng hồi xưa. Trăng biển đẹp quá! Đẹp không tả xiết! Em yêu trăng, yêu biển và em cũng nhớ cảnh trăng biển, sóng biển như in trong đầu.”