K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mưa lạnh buốt kéo theo gió làm lay động hàng cây tạo ra những âm thanh vừa rú thét lại vừa như thì thầm. 11h đêm, đâu đó tại cung đường đèo Lộc Bắc, đoàn xe máy 5 chiếc nối đuôi nhau chậm rãi trên con đường ngoằn ngèo phủ đầy sương và gió. Sương mù lúc này đã dày đến mức chì cần cách xa nhau chừng 2 thước là không còn thấy người trước mặt. Ánh pha leo lét cùng với cả đèn...
Đọc tiếp

Mưa lạnh buốt kéo theo gió làm lay động hàng cây tạo ra những âm thanh vừa rú thét lại vừa như thì thầm. 11h đêm, đâu đó tại cung đường đèo Lộc Bắc, đoàn xe máy 5 chiếc nối đuôi nhau chậm rãi trên con đường ngoằn ngèo phủ đầy sương và gió. Sương mù lúc này đã dày đến mức chì cần cách xa nhau chừng 2 thước là không còn thấy người trước mặt. Ánh pha leo lét cùng với cả đèn trợ sáng dường như vẫn chưa đủ để lấp đầy khoảng tối mờ mịt phía trước mà chỉ đủ để cảm thấy được hàng cây bên kia con len đột ngột xuất hiện rồi lại đột ngột biến mất. Mưa vẫn rả rít và không có dấu hiệu dừng lại, sương mù càng dày đặc, không gian một màu xam xám, gió kêu thét không ngừng.

📷

Khung cảnh âm u, ma mị của vùng rừng núi giữa khuya như thế này có thể dễ dàng hạ gục bất cứ ai dù cho có gan dạ đến mấy. Hương cũng không ngoại lệ. Tuy vẫn tỏ ra bình thường từ hành động cho tới suy nghĩ thì cảm giác ớn lạnh vẫn chạy dọc sống lưng người con gái thành phố. Lời khẳng định cô không sợ gì cả từ lúc khởi hành khiến anh trưởng đoàn cũng chấp nhận cho cô chạy một mình, dẫu vậy cô vẫn được kèm trong giữa đoàn…

… – “Anh yên tâm, em chạy được, em không có sợ gì đâu, anh cứ chở chị Hạnh đi” – cô quả quyết lắm, còn nở nụ cười tự tin, anh Thắng thấy vậy cũng đồng ý nhưng vẫn xắp sếp cô chạy vào giữa.

Gần 11 giờ, cả đoàn đã tới được chân đèo, anh Thắng ra hiệu dừng. Năm chiếc xe lần lượt bật nhan tấp vào lề. Tuy đã nói rất kỹ từ lúc khởi hành nhưng anh Thắng vẫn lặp lại, nào là có đèn gì thì phải bật hết nhưng không được mở pha, hạn chế nhìn gương chiếu hậu, chạy chậm và bám nhau, theo sát len đường, có chuyện gì phải bóp còi 3 tiếng báo cả đoàn… Anh dặn dò từng người, cụ thể và chắc chắn, tính anh cẩn thận nên mọi người tin tưởng giao anh làm trưởng đoàn. Công tác tư tưởng xong xuôi, anh cũng phần nào yên tâm, mọi người lên xe, chuẩn bị vượt đèo.
Hương vừa yên vị trên chiếc xe, còn chưa gạt chân chống thì phía bên kia đường bỗng xuất hiện ánh đèn xe. Một đoàn tầm 8 chiếc xe từ phía trên đèo lao đến, mọi người đưa tay ra dấu chào nhưng đoàn xe cứ thế mà lao vút qua, vội vã, cứ như nhóm của Hương vô hình vậy. Bất ngờ nhưng sau đó lại có chút quái lạ.

– “Chắc đang đi sợ quá nên quay lại đây” – Hương cười thầm trong đầu, tâm trạng cô cho đến lúc này vẫn bình thường, còn có cả chút hào hứng xen lẫn cho đến khi …

… Sương mù dày quá, cách nhau chừng 2 thước thôi nhưng Hương chỉ thấy được một màu hồng hồng đo đỏ của đèn hậu xe trước. Mưa rớt vào người làm cô run lên vì lạnh. Đến khúc cua, xi nhan xe trước chớp nháy, cô nhìn vào công-tơ-mét, kim chỉ 30km/h. Gió rít qua chiếc nón ¾, làm phập phùng chiếc áo mưa, luồn qua tay lái rồi đập vào lan can bên đường. Theo quán tính cô nhìn theo, lọt vào mắt cô là cái bát nhang với nham nhở những chân nhang nguội lạnh đặt bên vệ đường. Cũng bình thường, những cái bát nhang như thế này nơi đâu cũng có, đặc biệt là những đọan đường đèo vì đi trên đèo hay gặp tai nạn, chết rất nhiều, cánh tài xế đặt đó để thắp nhang cho những người tử nạn vô danh, vừa như xin họ phù hộ cho việc đi lại dễ dàng, gọi là lòng thành. Nhưng quái lạ, đèn thì còn không soi rõ được cái lan can, mà sao cái bát nhang để tuốt bên dưới ấy Hương lại thấy nó rõ mồn một như thế. Trong đầu cô suy nghĩ như vậy, mắt vô thức nhìn vào gương chiếu hậu, cô giật thót mình, phía sau không có gì ngoài một màu hồng hồng xam xám do đèn hậu của xe cô phả vào sương. Không thấy đèn xe sau tuy vẫn thấy đèn xe trước, cô bị tuột xuống cuối đoàn từ bao giờ mà lại không hay biết.

– “Sao mình giữa đoàn mà tuột xuống cuối lại không biết, rồi mọi người cũng không kêu nữa?” – cảm thấy kì lạ, suy nghĩ có phần hoảng hốt, trong đầu cô bỗng hiện lên hình ảnh cái bát nhang lúc nãy. Gió lại rít qua tai, cô rùng mình, nuốt nước bọt kêu cái ực, định bấm còi báo hiệu cho đoàn dừng lại thì trong gương chiếu hậu thấy thấp thoáng gì đó, hơi thở nặng, cô liếc nhìn. Là ánh đèn pha, cô chợt nhận ra, thì ra cô vừa qua khỏi khúc cua nhưng 2 xe sau vẫn chưa qua nên bị khuất, cô không nhìn thấy được.

Bật cười tự trấn an khi thấy mình vừa như phát hoảng, thở phào nhẹ nhõm, cô tập trung hơn, siết tay lái lần theo con len đường và bóng xe trước, đoàn xe cứ thế lao đi trong khung cảnh u ám ma mị bỏ lại đằng sau đoạn cua quái dị đang dần bị màn đêm bao phủ.

Sau việc vừa rồi, Hương có vẻ tỉnh táo hơn, nhưng sự bình tĩnh nhanh chóng biến mất khi sương mù tự dưng dày đặc hơn, như thể từ khắp cánh rừng sương mù cứ thế lao đến nuốt chửng cung đường. Đưa tay lau mặt đồng hồ, cô đang di chuyển với vận tốc 10 km/h. Ánh đèn xe phía trước dần dần biến mất, cô liếc nhìn gương, đằng sau cũng không còn gì ngoài một màu xám hồng thăm thẳm. Đoàn đã bị dãn ra. Bỗng dưng Hương cảm thấy cô độc đến rợn người, sương mù dày đến nổi như thể chỉ có mình cô với chiếc xe, cùng nhau mò mẫm trong cái không gian ma mị này. Cứ chạy như thế chừng 5p, mưa chỉ còn lất phất, nhưng gió vẫn rít, cứ mỗi cơn gió thúc vào người thì cái lạnh lại chạy dọc sống lưng, làm cả người cô run lên, đôi bàn tay nhỏ bé dù có đeo găng nhưng vẫn lạnh buốt chỉ biết nắm chặt tay lái. Đã có lúc Hương nghĩ đến việc bấm còi ra hiệu ngừng nhưng với bản tính cứng đầu cũng như những gì đã tuyên bố lúc đầu, cô chỉ cầu mong cho anh Thắng mau chóng nhận ra đoàn bị dãn mà dừng lại đợi, cô muốn thoát khỏi cảm giác cô độc này càng sớm càng tốt. “Bíp… bíp… bíp” – ba tiếng còi bỗng văng vẳng từ đâu đó phía trước như chiếc phao cứu sinh cho tâm trạng Hương lúc này. Bật nhan lên, đi tầm 10m, Hương nhìn thấy trong sương mù xuất hiện một chị nào đó, tay phải đưa cao vẫy vẫy, tay còn lại chỉ vảo con đường mòn sau lưng, ra hiệu cô đi theo vào. Việc thấy một thành viên trong đoàn làm Hương nhẹ nhõm hẳn, không cần suy nghĩ gì, cô đảo tay lái, chậm rãi chạy xe theo để chị ấy dẫn đường. Ý nghĩ nhóm sẽ dừng lại ở đây, đốt một ngọn lửa nhỏ sưởi ấm đợi sương tan dần làm Hương thích thú. Càng đi vào sâu sương mù càng nhạt bớt, hai bên cây cối um tùm cũng dần lộ ra, vẫn chưa thấy bọn anh Thắng đâu cả.

Chợt nhớ ra nhóm mình còn 2 xe đi sau nữa, không ai đón thì sao biết để đi vào đây được, Hương cất tiếng gọi, nhưng người đi phía trước có vẻ như không nghe thấy. Lúc này Hương mới để ý kỹ, cô gái phía trước mặc một bộ đồ cũ mèm, cảm thấy chút quái lạ, lúc mới rẽ vào sương mù còn dày, Hương không nhìn rõ mặt là ai, thấy là nhóm mình nên mới đi theo. Giật mình, Hương nhận ra cô gái phía trước đang ướt nhẹp, nhóm lúc xuất phát cô nhớ rõ người nào cũng mặc áo mưa cả. Cô lại gọi, lần này lớn hơn lần trước nhưng người đi phía trước vẫn không có dấu hiệu gì gọi là dừng lại cả. Bực mình, Hương đá pha, đồng thời cũng bóp còi, một hơi dài. Người phía trước đột ngột dừng lại, mưa và gió cũng dừng theo, cả cánh rừng im bặt không một tiếng động, Hương đã tính cất lời nhưng bỗng cô cảm thấy căng thẳng, một sự năng nề đang nuốt trọn cô. Bỗng cô gái đằng trước bắt đầu cởi chiếc nón bảo hiểm, từ từ quay đầu lại. Hương chết sững, khuôn mặt cô ta trắng toát không mắt, không mũi, chỉ có cái miệng đỏ lòm đang nhe ra hết cỡ, tóc rũ rượi lòa xòa. Cả cơ thể Hương lạnh toát, cứng đờ, cô hét lên, nhưng cổ họng cô cứ có gì đó bị nghẹn lại, cả một không gian âm u im lặng chỉ có tiếng tim cô đập liên hồi. Trước mặt cô tầm 6 bước chân, ánh đèn xe lờ mờ rọi vào cái khuôn mặt ma quỷ kia càng thêm đáng sợ. Rồi giữa không gian im lặng đó, cái miệng đỏ lòm kia cất tiếng cười, ha hả ha hả. Cái âm thanh đó làm từng đợt da gà sau lưng Hương chạy dọc lên mang tai, Hương co rúm người rại, chân muốn chạy nhưng cả người cứng đờ, khóe mắt cô ướt. Cô ta bước về phía lại Hương, miệng vẫn phát ra tiếng cười như của một con chó già chết đói sắp sửa cắn cổ con mèo nhỏ. Một bước, 2 bước, đến khi kịp nhận ra cô ta đang tiến lại, cái khuôn mặt không mắt mũi đó đã ở ngay trước mũi xe, đèn xe chiếu lên đôi hàm răng trắng toát trong cái miệng đỏ lòm đang nghiến lại ken két. Lúc này Hương không thể thở nổi được nữa, cô dùng chút sức lực còn lại cố gắng vùng vẫy, siết tay ga, chiếc xe quay 180˚, tiếng máy gắt lên, xe lao vút đi như đang chạy ra từ cõi chết. Hương kéo tay ga mà không dám quay lại nhìn, trong gương chiếu hậu, cái hình dáng nhộm đỏ màu đèn hậu ấy vẫn đứng đó và cười, tiếng cười ha hả đó cứ bám theo sau tai Hương, len lỏi tận vào trong đầu óc và lồng ngực mà siết lấy trái tim sợ hãi của cô. Chợt cô nhìn thấy gì đó xa xa phía trước, là ánh đèn pha, mà đúng hơn là nhóm của cô. Hương bật khóc thành tiếng.

Trước đống lửa, chị Hạnh ngồi cạnh bên ôm cô vào lòng, Hương vẫn run lên bần bật khi kể lại việc vừa xảy ra. Anh Thắng kể rằng khi biết đoàn bị dãn đã ngay lập tức dừng lại nhưng chỉ thấy 2 xe đi sau mà không thấy cô đâu, rõ ràng cô không bị tuột lại, nếu có 2 xe sau đã biết, ai cũng nghĩ cô vẫn đi giữa đoàn, anh quyết định cho đoàn quay lại tìm, đến đoạn đường mòn thì nghe tiếng xe cô vọng lên từ bên trong, vừa vào không lâu đã thấy cô chạy ra. Mà nói mọi người mới để ý, lúc đi chuyển không ai thấy đoạn này có đường mòn nào cả, đến khi quay lại mới phát hiện. Nói tới đây mọi người ai nấy đều im lặng, câu chuyện của Hương cùng với những sự việc kì quái kia làm cho không khí căng thẳng, nỗi sợ ôm lấy từng người.

Anh Thắng quyết định đi tiếp, lần này chị Hạnh chở cô, chạy ngay sau anh. Cà 5 chiếc xe chạy sát nhau, sương mù đã không còn dảy như lúc đầu nữa. Ngồi phía sau Hạnh, cô ôm chặt lấy chị. Không còn là cô gái tự tin như lúc đầu nữa, Hương đã biết nhìn hàng cây rũ rượi chạy ngược về sau với đôi mắt ám ảnh sợ sệt. Gió thổi làm tóc cô lất phất, đưa tay vén lại tóc, cô bất giác nhớ về khuôn mặt đáng sợ kia, bỗng dưng cái tiếng ha hả ghê rợn lúc nãy lại cất lên, lúc thì như ngay sát sau tai Hương, lúc thì văng vẳng khắp cả cánh rừng. Hương lại run lên bằn bặt, khóe mắt cay, tay siết cứng chị Hạnh, trống ngực đập liên hồi, cô thì thào: “Chị ơi, chị có…” – chưa kịp nói hết câu, chị Hạnh đã từ từ quay đầu lại, với đôi mắt vô cùng sợ hãi nhìn cô: “Chị… chị cũng nghe thấy”.

3h sáng, một đoàn 5 chiếc xe lao đi trong đêm tối giữa bạt ngàn rừng núi, sương mù không quá dày nhưng vẫn đủ để làm âm u cả một cung đường, đâu đó lại vọng lên một tiếng cười gớm ghiếc đầy ám ảnh.

“Cô độc không đáng sợ, chỉ có một mình với thứ đáng sợ mới thực sự đáng sợ”

0
Chào admin và các bạn !!! Đọc truyện nhiều rồi giờ mình cũng muốn chia sẻ câu chuyện mà mình được nghe. Lần đầu viết ko mong gạch đá, hi vọng đc mn ủng hộ để có động lực viết tiếpNhững mẩu chuyện không hồi kết – Tác giả Sương Sương#1Câu chuyện là do bố mình kể lại hồi ấy là còn những năm mà vẫn tồn tại hợp tác xã, lúc mà chưa nhà ai có tivi riêng, vẫn còn những đoàn...
Đọc tiếp

Chào admin và các bạn !!! Đọc truyện nhiều rồi giờ mình cũng muốn chia sẻ câu chuyện mà mình được nghe. Lần đầu viết ko mong gạch đá, hi vọng đc mn ủng hộ để có động lực viết tiếp
Những mẩu chuyện không hồi kết – Tác giả Sương Sương
#1
Câu chuyện là do bố mình kể lại hồi ấy là còn những năm mà vẫn tồn tại hợp tác xã, lúc mà chưa nhà ai có tivi riêng, vẫn còn những đoàn văn công, đoàn chiếu phim (mình quên năm nào cụ thể rồi) . Hôm ý có đoàn chiếu phim về xóm mình chiếu phim đêm cho bà con ở sân kho (kho chứa thuốc sâu ngày xưa), cả làng rủ nhau đi xem đông vui lắm. Hồi ấy chưa có đèn đóm đầy đủ như bây giờ nên khu vực đó là sáng nhất còn lại cả làng tối đen như mực. Lúc đầu bố mình cũng có ý định đi xem nhưng nghĩ lại ngày mai chưa có cái gì bỏ bụng cho cả nhà ( hồi ấy thiếu đói mà) nên quyết định đi kiếm ít cua cá ốc ếch gì đó. Một mình bố xách giỏ đi thẳng ra đồng tối om chỉ toàn tiếng cóc nhái à uôm. Ngày ấy thì đồng ruộng còn mênh mông bạt ngàn lắm, bố mình cứ men theo những con đường đất mà đi ra gió cứ hun hút thổi, đồng còn trơ cuống rạ. Sau khi đã xem kĩ nhưng ko hiểu sao chẳng tìm được con cá con cua nào, lại tối muộn rồi nên bố quyết định về. Đang đi bộ chậm chậm qua mấy con đường đất thì bố mình nghe như có tiếng ai đi theo ở gần lắm. Quay lại thì chẳng có ai. Các bạn cứ tưởng tượng là cái con đường đất nó chỉ rộng đủ vừa 2 bàn chân bước đi, còn 3 bề 4 bên là ruộng nhưng ko có nước, chỉ nhão nhão xâm xấp bùn thôi ấy. Bố mình nghe thấy tiếng bước chân nhwung ko phải là bước chân trên đất hay trên cỏ khô mà tiếng bước chân bì bạch bì bạch lẹp bẹp như mình giẫm trên nước lấp xấp ấy. Bố mình nhìn sang bên ruộng ko thấy ai, rợn rợn rồi đi nhanh hơn thì tiếng bước chân ấy cũng như chạy theo lạch bạch nhanh hơn. Bố mình đi nhanh, nó cũng đi nhanh, đi chậm nó cũng đi chậm theo. Bố chạy 1 mạch về nhà, kéo phên cửa lại thì qua ánh đèn leo lét chỉ thấy có cái bóng gì đó to sụ đi xung quanh nhà 1 hồi rồi đi mất.
#2
Hồi ấy bố mình lái máy cẩu làm công trình trong chỗ đường mòn Hồ Chí Minh. Đêm hôm ý chú bạn bảo có việc nên nhờ bố đổi ca trực, bố mình đồng ý. Nhiệm vụ tối hôm ấy là phải di chuyển máy móc qua đường rừng đó ra khu vực khác. Đêm khuya chỉ có 1 máy của bố là duy nhất phải đi vì mấy máy kia đi xong trước rồi. Trời mùa đông, gió đông bắc hun hút thổi, rừng già lạnh lẽo âm u, chỉ nghe tiếng côn trùng rả rích với cả tiếng gió rít ghê người. Bố mình ngồi trong máy, khóa kín cửa kính cho đỡ lạnh, sương với hơi thở mờ cả kính ấy. Xong xuôi, bố cho máy chạy thẳng qua đường rừng đó. Cửa kính kín là thế là ko hiểu sao bố mình nghe rõ có tiếng người nói lao xao từ phía xa, có ánh sáng le lói nữa. Càng tiến lên tiếng động ánh sáng càng rõ. Bố mình dừng lại tắt máy, không gian yên tĩnh vẫn vang lên những tiếng người cười nói râm ran. Vốn là người bạo dạn lại cứng bóng vía nên bố rất tò mò mở cửa xuống xem. Sau khi vạch kẽ lá nhìn sang phía có tiếng nói, qua bờ bên kiaa của con suối trước mặt, bố mình kinh hoàng nhìn thấy rất rất nhiều người già trẻ lớn bé gái trai đủ cả, mỗi người đang ngồi trên nóc 1 ngôi mộ ăn mặc như người mình bình thường và thực sự là đang BUÔN CHUYỆN, bố bảo trông y như cái chợ ấy. Họ cười nói trêu đùa nhau tỏng gió rít lạnh thấu xương, ánh lửa lập lòe. Bố mình sợ quá, quay ngoắt lên xe, đóng cửa, tăng tốc ko dám quay đầu lại nữa.

0
đọc thầm và làm bài                                                                                                    Lộc nonỞ phương nam nắng gió thừa thãi này , được chứng kiến những mầm đa còn non tơ , quả thật là giây phút hiếm hoi . Ban sáng , lộc cây vừa mới nhú . Lá non còn cuộn tròn trong búp , chỉ hơi hé mở . Đến trưa lá đã xòe tung . Sáng hôm sau , lá đã xanh đậm lẫn vào màu xanh bình thường...
Đọc tiếp

đọc thầm và làm bài

                                                                                                    Lộc non

Ở phương nam nắng gió thừa thãi này , được chứng kiến những mầm đa còn non tơ , quả thật là giây phút hiếm hoi . 

Ban sáng , lộc cây vừa mới nhú . Lá non còn cuộn tròn trong búp , chỉ hơi hé mở . Đến trưa lá đã xòe tung . Sáng hôm sau , lá đã xanh đậm lẫn vào màu xanh bình thường của các loài cây khác . 

Tôi ngẩn ngơ nhìn vòm đa bên kia đường đang nảy lộc . Không có mưa bụi lất phất như rây bột . Không có  một chút rét ngọt . Trời vẫn chang chang nắng . Những vòm lộc non đang đung đưa kia vẫn ru tôi nhè nhẹ trở lại quê nhà trong thoáng chốc . Lòng đường vẫn loang loáng bóng người , xe qua lại . Chẳng ai để ý đến vòm cây đang lặng lẽ chuyển mùa . 

Nhưng kìa , một cô bé đang đạp xe đi tới . Cô ngước nhìn vòm cây , mỉm cười . Xe chầm chậm dừng lại . Vẫn ngồi trên yên xe , cô ngửa cổ nheo mắt nhìn lên vòm xanh . Có một đợt gió , cây rung cành , rủ xuống lả tả những vỏ búp màu hồng nhạt . Cô bé rụt cổ lại cười thích thú , cái cười không thành tiếng . Cô dang tay , cố tóm bắt những chiếc vỏ búp xinh xinh . Cứ thế , cô bé đứng dưới gốc đa một lát rồi chậm chậm đạp xe đi . Vừa đạp , cô bé vừa ngoái đầu lại như bịn rịn ...Rồi bóng cô chìm dần giữa dòng người . 

Lòng tôi vừa ấm lại trong phút chốc , chợt nao nao buồn .

( Trần Hoài Dương ) 

Khoanh vào chữ cái ý trả lời đúng nhất 

Câu 1 :  Chi tiết nào cho thấy lộc cây phát triển rất nhanh ? 

A . Ở phương nam nắng gió thừa thãi này , được chứng kiến những mầm đa còn non tơ , quả thật là giây phút hiếm hoi .

B . Ban sáng , lộc cây vừa mới nhú ; đến trưa , lá đã xòe tung và hôm sau , lá đã xanh đậm . 

C. Những vòm lộc non đang đung đưa ru tôi nhè nhẹ trở lại quê nhà . 

D.Ban đêm , lộc cây vừa mới nhú ; đến trưa , lá đã xòe tung và hôm sau , lá đã xanh đậm .

Câu 2: Vì sao tác giả ngẩn ngơ nhìn vòm đa ? 

A. Vì thấy lộc đa biến đổi nhanh quá. 

B.Vì vòm lộc đa làm tác giả chạnh nhớ quê nhà ở miền Bắc . 

C.Vì tác giả chưa bao giờ nhìn thấy vòm đa . 

D.Vì thấy lộc đa biến đổi chậm quá 

Câu 3: Vì sao tác giả lại cảm thấy " lòng tôi vừa ấm lại trong phút chốc " và " chợt nao nao buồn " ?

A. Vì lộc non làm tác giả thấy lòng ấm áp nhưng nó trở thành chiếc lá quá nhanh.

B.Vì cô bé đạp xe đến rồi đi lẫn vào dòng người quá nhanh.

C.Vì đó là tâm trạng khi nghĩ về quê hương ; quê hương có bao điều ấm áp nhưng xa quê, nhớ quê nên nao nao buồn.

D. Vì cô bé đi bộ đến rồi đi lẫn vào lòng người quá nhanh.

Câu 4; Dòng nào dưới đây chỉ gồm từ láy ?

A. Vắng lặng ,hiếm hoi , ngẩn ngơ , chang chang .

B. Lất phất , đung đưa , loang loáng , lặng lẽ .

C. Nhỏ nhẹ , chang chang , nhè nhẹ , bịn rịn . 

D. đung đưa , loang loáng , bịn rịn , tươi tốt 

Câu 5 : Trong câu " Những vòm lộc non đang đung đưa kia vẫn ru tôi nhè nhẹ trở lại quê nhà trong thoáng chốc ." , bộ phận nào là chủ ngữ ? 

A . Những vòm lộc non 

B.Những vòm lộc non đang đung đưa

C.Những vòm lộc non đang đung đưa kia 

D.Những vòm lộc non đang đung đưa kia vẫn ru tôi nhè nhẹ 

Câu 6: Trong câu '' Vẫn ngồi trên yên xe,cô ngửa cổ nheo mắt nhìn lên vòm xanh .'' có : 

A.Một động từ . Đó là từ : ............................................................................................

B.Hai động từ.Đó là các từ : .............................................................................................

C . Ba động từ . Đó là các từ :..............................................................................................

D . Bốn động từ. Đó là các từ :.....................................................................................................

2
12 tháng 2 2018

1 - B

2 - B

3 - C

4 - B

5 - D  ngồi , ngửa , nheo , nhìn.

12 tháng 2 2018

còn câu 5 bn

mk viết 1 bài văn tả cơn mưa rào đầu mùa như vậy được chưaĐắc Lắc quên hương thứ 2 của em,vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho nơi này .Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù....
Đọc tiếp

mk viết 1 bài văn tả cơn mưa rào đầu mùa như vậy được chưa

Đắc Lắc quên hương thứ 2 của em,vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho nơi này .Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.

Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù. Mọi người ai cũng rảo chân bước vội. Xe cộ phóng nhanh hơn. Em đi học về, may mà chạy về nhà kịp. Lộp bộp, lộp bộp. Những hạt mưa đầu tiên nhẹ trượt trên mái nhà, rơi xuống mặt đường. 

Muôn vàn hạt mưa thi nhau òa xuống, trong veo như thủy tinh, mát rượi. Mưa đổ xuống mái tôn, nghe ầm ầm như những một chầu trống đội. Gió thổi càng lúc càng mạnh. Hàng cây bên đường bị gió thổi cho oằn xuống. Những chú chim vội vã bay về tổ ẩn trú. Những con chó chạy vội vào nhà. Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Mặt đường ngập nước mưa, nước chảy ồ ồ vào cống rãnh. Trên đường, xe cộ thưa thớt hơn. Mưa rơi nhẹ hạt hơn, nghe đều đều rả rích. Trời đã ngưng tiếng sấm. Hàng cây bên đường đứng ủ rũ trong mưa, thả xuống mặt đường những chiếc lá vàng úa. Những chiếc lá vàng trôi lững lờ rồi tấp vào vệ đường. 

Em đưa tay ra ngoài hứng lấy làn nước mưa, mưa rơi vào lòng bàn tay mát lạnh. Nhưng cơn mưa rào ngắn ngủi đi cũng nhanh và bất ngờ như cách nó đến vậy. Mưa chợt ngớt rất nhanh, đang ào ào, trở về chỉ còn lộp đột và dứt hẳn. Mưa xong để lại trên bầu trời một vầng cầu vồng bảy sắc rất đẹp trong ánh nắng tỏa rạng nơi nơi. Mẹ bảo em lại phơi đồ ra cho khô. Người đi đường đã cất áo mưa, đường phố đông đúc trở lại, những vũng nước đọng lại bên đường cũng dần rút. Thành phố trở lại khô ráo nhanh chóng bởi ánh nắng chói trang như rót mật. Cơn mưa qua, tiếng chim lại hót trong vòm lá, trên hè có tiếng ếch, cóc kêu sôi động cả không gian. Trước cơn mưa có những người cáu kỉnh vì thời tiết cùng trở nên dễ chịu hẳn sau cơn mưa bởi không khí thoáng đãng, cảnh vật tươi đẹp và âm thanh của sự sống trong trẻo.

Cơn mưa đến đã xua đi cái nắng ngột ngạt, khó chịu. Tất cả như khỏe ra, rạng rỡ, tươi vui hơn. Em thầm cảm ơn mưa đã đem đến cho vạn vật khoảnh khắc tươi mát, dễ chịu.

1
19 tháng 4 2019

Có copy mạng ko bạn

thấy hay bất thường

Đắc Lắc quên hương thứ 2 của em,vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho nơi này .Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù. Mọi người ai cũng rảo chân bước vội. Xe cộ phóng nhanh hơn....
Đọc tiếp

Đắc Lắc quên hương thứ 2 của em,vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho nơi này .Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.

Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù. Mọi người ai cũng rảo chân bước vội. Xe cộ phóng nhanh hơn. Em đi học về, may mà chạy về nhà kịp. Lộp bộp, lộp bộp. Những hạt mưa đầu tiên nhẹ trượt trên mái nhà, rơi xuống mặt đường. 

Muôn vàn hạt mưa thi nhau òa xuống, trong veo như thủy tinh, mát rượi. Mưa đổ xuống mái tôn, nghe ầm ầm như những một chầu trống đội. Gió thổi càng lúc càng mạnh. Hàng cây bên đường bị gió thổi cho oằn xuống. Những chú chim vội vã bay về tổ ẩn trú. Những con chó chạy vội vào nhà. Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Mặt đường ngập nước mưa, nước chảy ồ ồ vào cống rãnh. Trên đường, xe cộ thưa thớt hơn. Mưa rơi nhẹ hạt hơn, nghe đều đều rả rích. Trời đã ngưng tiếng sấm. Hàng cây bên đường đứng ủ rũ trong mưa, thả xuống mặt đường những chiếc lá vàng úa. Những chiếc lá vàng trôi lững lờ rồi tấp vào vệ đường. 

Em đưa tay ra ngoài hứng lấy làn nước mưa, mưa rơi vào lòng bàn tay mát lạnh. Nhưng cơn mưa rào ngắn ngủi đi cũng nhanh và bất ngờ như cách nó đến vậy. Mưa chợt ngớt rất nhanh, đang ào ào, trở về chỉ còn lộp đột và dứt hẳn. Mưa xong để lại trên bầu trời một vầng cầu vồng bảy sắc rất đẹp trong ánh nắng tỏa rạng nơi nơi. Mẹ bảo em lại phơi đồ ra cho khô. Người đi đường đã cất áo mưa, đường phố đông đúc trở lại, những vũng nước đọng lại bên đường cũng dần rút. Thành phố trở lại khô ráo nhanh chóng bởi ánh nắng chói trang như rót mật. Cơn mưa qua, tiếng chim lại hót trong vòm lá, trên hè có tiếng ếch, cóc kêu sôi động cả không gian. Trước cơn mưa có những người cáu kỉnh vì thời tiết cùng trở nên dễ chịu hẳn sau cơn mưa bởi không khí thoáng đãng, cảnh vật tươi đẹp và âm thanh của sự sống trong trẻo.

Cơn mưa đến đã xua đi cái nắng ngột ngạt, khó chịu. Tất cả như khỏe ra, rạng rỡ, tươi vui hơn. Em thầm cảm ơn mưa đã đem đến cho vạn vật khoảnh khắc tươi mát, dễ chịu.

mk viết như vậy đượ chưa

0
mk viết 1 bài văn tả cơn mua rào đầu mùa như vậy được chưaĐắc Lắc quên hương thứ 2 của em,vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho nơi này .Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù....
Đọc tiếp

mk viết 1 bài văn tả cơn mua rào đầu mùa như vậy được chưa

Đắc Lắc quên hương thứ 2 của em,vùng đất nắng lắm mưa nhiều. Những cơn mưa đầu hè luôn mang lại sự tươi mát cho nơi này .Chiều qua cũng có một cơn mưa như vậy.

Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù. Mọi người ai cũng rảo chân bước vội. Xe cộ phóng nhanh hơn. Em đi học về, may mà chạy về nhà kịp. Lộp bộp, lộp bộp. Những hạt mưa đầu tiên nhẹ trượt trên mái nhà, rơi xuống mặt đường. 

Muôn vàn hạt mưa thi nhau òa xuống, trong veo như thủy tinh, mát rượi. Mưa đổ xuống mái tôn, nghe ầm ầm như những một chầu trống đội. Gió thổi càng lúc càng mạnh. Hàng cây bên đường bị gió thổi cho oằn xuống. Những chú chim vội vã bay về tổ ẩn trú. Những con chó chạy vội vào nhà. Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Mặt đường ngập nước mưa, nước chảy ồ ồ vào cống rãnh. Trên đường, xe cộ thưa thớt hơn. Mưa rơi nhẹ hạt hơn, nghe đều đều rả rích. Trời đã ngưng tiếng sấm. Hàng cây bên đường đứng ủ rũ trong mưa, thả xuống mặt đường những chiếc lá vàng úa. Những chiếc lá vàng trôi lững lờ rồi tấp vào vệ đường. 

Em đưa tay ra ngoài hứng lấy làn nước mưa, mưa rơi vào lòng bàn tay mát lạnh. Nhưng cơn mưa rào ngắn ngủi đi cũng nhanh và bất ngờ như cách nó đến vậy. Mưa chợt ngớt rất nhanh, đang ào ào, trở về chỉ còn lộp đột và dứt hẳn. Mưa xong để lại trên bầu trời một vầng cầu vồng bảy sắc rất đẹp trong ánh nắng tỏa rạng nơi nơi. Mẹ bảo em lại phơi đồ ra cho khô. Người đi đường đã cất áo mưa, đường phố đông đúc trở lại, những vũng nước đọng lại bên đường cũng dần rút. Thành phố trở lại khô ráo nhanh chóng bởi ánh nắng chói trang như rót mật. Cơn mưa qua, tiếng chim lại hót trong vòm lá, trên hè có tiếng ếch, cóc kêu sôi động cả không gian. Trước cơn mưa có những người cáu kỉnh vì thời tiết cùng trở nên dễ chịu hẳn sau cơn mưa bởi không khí thoáng đãng, cảnh vật tươi đẹp và âm thanh của sự sống trong trẻo.

Cơn mưa đến đã xua đi cái nắng ngột ngạt, khó chịu. Tất cả như khỏe ra, rạng rỡ, tươi vui hơn. Em thầm cảm ơn mưa đã đem đến cho vạn vật khoảnh khắc tươi mát, dễ chịu.

0
         Chú chim bay thong thả, chấp chới lúc cao lúc thấp không một chút sợ hãi, như muốn rủ tôi cùng đi; vừa mỉm cười thích thú, tôi vừa chạy theo. Cánh chim cứ xập xòe phía trước, ngay sát gần tôi, lúc ẩn lúc hiện, cứ như một cậu bé dẫn đường tinh nghịch. Vui chân, mải theo bóng chim, không ngờ tôi vào rừng lúc nào không rõ.Trước mặt tôi, một cây sòi cao lớn phủ đầy lá đỏ. Một...
Đọc tiếp

         Chú chim bay thong thả, chấp chới lúc cao lúc thấp không một chút sợ hãi, như muốn rủ tôi cùng đi; vừa mỉm cười thích thú, tôi vừa chạy theo. Cánh chim cứ xập xòe phía trước, ngay sát gần tôi, lúc ẩn lúc hiện, cứ như một cậu bé dẫn đường tinh nghịch. Vui chân, mải theo bóng chim, không ngờ tôi vào rừng lúc nào không rõ.Trước mặt tôi, một cây sòi cao lớn phủ đầy lá đỏ. Một làn gió rì rào chạy qua, những chiếc lá rập rình lay động như những đốm lửa bập bùng cháy. Tôi rẽ lá, nhẹ nhàng men theo một lạch nước để đến cạnh cây sòi. Tôi ngắt một chiếc lá sòi đỏ thắm thả xuống dòng nước. Chiếc lá vừa chạm mặt nước, lập tức một chú nhái bén tí xíu như đã phục sẵn từ bao giờ nhảy phóc lên ngồi chễm chệ trên đó. Chiếc lá thoáng tròng trành, chú nhái bén loay hoay cố giữ thăng bằng rồi chiếc thuyền đỏ thắm lặng lẽ xuôi dòng. Trên các cành cây xung quanh tôi cơ man là chim. Chúng kêu líu ríu đủ thứ giọng. Tôi đưa tay lên miệng bắt đầu trổ tài bắt chước tiếng chim hót. Tôi vừa cất giọng, nhiều con bay đến đậu gần tôi hơn. Thế là chúng bắt đầu hót. Hàng chục loại âm thanh lảnh lót vang lên. Không gian đầy tiếng chim ngân nga, dường như gió thổi cũng dịu đi, những chiếc lá rơi cũng nhẹ hơn, lơ lửng lâu hơn. Loang loáng trong các lùm cây, những cánh chim màu sặc sỡ đan đi đan lại…Đâu đó vẳng lại tiếng hót thơ dại của chú chim non của tôi, cao lắm, xa lắm nhưng tôi vẫn nghe rất rõ.       

 Nêu nội dung chính của bài văn ? 

1

đây nha bạn 

Nội dung: Kể về một cuộc đi chơi đầy lý thí mà chú chim dành tặng cho cậu bé. Qua đó miêu tả cảnh rừng đầy hoang dã nhưng không kém phần thơ mộng với "cây sồi, làn gió, chú nhái nhảy lên lá sồi, ...". Qua đó nói lên tình cảm giữa con người và thiên nhiên thật khăng khít.

đọc thầm và làm bài tập :                                                                        Lộc nonỞ phương nam nắng gió thừa thãi này , được chứng kiến những mầm đa còn non tơ , quả thật là giây phút hiếm hoi . Ban sáng , lộc cây vừa mới nhú . Lá non còn cuộn tròn trong búp , chỉ hơi hé mở . Đến trưa lá đã xòe tung . Sáng hôm sau , lá đã xanh đậm lẫn vào màu xanh bình thường của các loài cây...
Đọc tiếp

đọc thầm và làm bài tập : 

                                                                       Lộc non

Ở phương nam nắng gió thừa thãi này , được chứng kiến những mầm đa còn non tơ , quả thật là giây phút hiếm hoi . 

Ban sáng , lộc cây vừa mới nhú . Lá non còn cuộn tròn trong búp , chỉ hơi hé mở . Đến trưa lá đã xòe tung . Sáng hôm sau , lá đã xanh đậm lẫn vào màu xanh bình thường của các loài cây khác . 

Tôi ngẩn ngơ nhìn vòm đa bên kia đường đang nảy lộc . Không có mưa bụi lất phất như rây bột . Không có  một chút rét ngọt . Trời vẫn chang chang nắng . Những vòm lộc non đang đung đưa kia vẫn ru tôi nhè nhẹ trở lại quê nhà trong thoáng chốc . Lòng đường vẫn loang loáng bóng người , xe qua lại . Chẳng ai để ý đến vòm cây đang lặng lẽ chuyển mùa . 

Nhưng kìa , một cô bé đang đạp xe đi tới . Cô ngước nhìn vòm cây , mỉm cười . Xe chầm chậm dừng lại . Vẫn ngồi trên yên xe , cô ngửa cổ nheo mắt nhìn lên vòm xanh . Có một đợt gió , cây rung cành , rủ xuống lả tả những vỏ búp màu hồng nhạt . Cô bé rụt cổ lại cười thích thú , cái cười không thành tiếng . Cô dang tay , cố tóm bắt những chiếc vỏ búp xinh xinh . Cứ thế , cô bé đứng dưới gốc đa một lát rồi chậm chậm đạp xe đi . Vừa đạp , cô bé vừa ngoái đầu lại như bịn rịn ...Rồi bóng cô chìm dần giữa dòng người . 

Lòng tôi vừa ấm lại trong phút chốc , chợt nao nao buồn .

                                                                                                                                                       ( Trần Hoài Dương ) 

Khoanh vào chữ cái ý trả lời đúng nhất 

Câu 1 :  Chi tiết nào cho thấy lộc cây phát triển rất nhanh ? 

A . Ở phương nam nắng gió thừa thãi này , được chứng kiến những mầm đa còn non tơ , quả thật là giây phút hiếm hoi .

B . Ban sáng , lộc cây vừa mới nhú ; đến trưa , lá đã xòe tung và hôm sau , lá đã xanh đậm . 

C. Những vòm lộc non đang đung đưa ru tôi nhè nhẹ trở lại quê nhà . 

D.Ban đêm , lộc cây vừa mới nhú ; đến trưa , lá đã xòe tung và hôm sau , lá đã xanh đậm .

Câu 2: Vì sao tác giả ngẩn ngơ nhìn vòm đa ? 

A. Vì thấy lộc đa biến đổi nhanh quá. 

B.Vì vòm lộc đa làm tác giả chạnh nhớ quê nhà ở miền Bắc . 

C.Vì tác giả chưa bao giờ nhìn thấy vòm đa . 

D.Vì thấy lộc đa biến đổi chậm quá 

Câu 3: Vì sao tác giả lại cảm thấy " lòng tôi vừa ấm lại trong phút chốc " và " chợt nao nao buồn " ?

A. Vì lộc non làm tác giả thấy lòng ấm áp nhưng nó trở thành chiếc lá quá nhanh.

B.Vì cô bé đạp xe đến rồi đi lẫn vào dòng người quá nhanh.

C.Vì đó là tâm trạng khi nghĩ về quê hương ; quê hương có bao điều ấm áp nhưng xa quê, nhớ quê nên nao nao buồn.

D. Vì cô bé đi bộ đến rồi đi lẫn vào lòng người quá nhanh.

Câu 4; Dòng nào dưới đây chỉ gồm từ láy ?

A. Vắng lặng ,hiếm hoi , ngẩn ngơ , chang chang .

B. Lất phất , đung đưa , loang loáng , lặng lẽ .

C. Nhỏ nhẹ , chang chang , nhè nhẹ , bịn rịn . 

D. đung đưa , loang loáng , bịn rịn .

Câu 5 : Trong câu " Những vòm lộc non đang đung đưa kia vẫn ru tôi nhè nhẹ trở lại quê nhà trong thoáng chốc ." , bộ phận nào là chủ ngữ ? 

A . Những vòm lộc non 

B.Những vòm lộc non đang đung đưa

C.Những vòm lộc non đang đung đưa kia 

D.Những vòm lộc non đang đung đưa kia vẫn ru tôi nhè nhẹ 

Câu 6: Trong câu '' Vẫn ngồi trên yên xe,cô ngửa cổ nheo mắt nhìn lên vòm xanh .'' có : 

A.Một động từ . Đó là từ : ............................................................................................

B.Hai động từ.Đó là các từ : .............................................................................................

C . Ba động từ . Đó là các từ :..............................................................................................

D . Bốn động từ. Đó là các từ :.....................................................................................................

 

 

 

8
12 tháng 2 2018

Câu 1 ; đáp án ; B

Câu 2 : đáp án : B

câu 3 ; đáp án : C

Câu 4 : đáp án : D

Câu 5 ; đáp án ; C

Câu 6 : đáp án ; D. có 4 động từ . đó là từ ; ngồi , ngửa cổ , nheo mắt , nhìn 

~ học tốt ~ Năm mới vui vẻ nha 

12 tháng 2 2018

bạn trả lời có chắc là đúng hết ko

Tìm câu chủ đề trong từng đoạn dưới đây:a. Biển động. Gió thét trên những rừng dương. Sóng đập dữ dội vào mạn thuyền. Cây cột buồm rít lên, lá cờ đuôi nheo bay phần phật. Mưa cắt ngang mặt những tia nước lạnh. Bãi cát vật vã với nước, với sóng.(Trần Nhật Thu)b. Những ngày hè đi bên bờ Hạ Long, Bãi Cháy hoặc Tuần Châu,... ta có cảm giác như đi trước cửa gió. Ngọn gió lúc êm ả như ru, lúc phần...
Đọc tiếp

Tìm câu chủ đề trong từng đoạn dưới đây:

a. Biển động. Gió thét trên những rừng dương. Sóng đập dữ dội vào mạn thuyền. Cây cột buồm rít lên, lá cờ đuôi nheo bay phần phật. Mưa cắt ngang mặt những tia nước lạnh. Bãi cát vật vã với nước, với sóng.

(Trần Nhật Thu)

b. Những ngày hè đi bên bờ Hạ Long, Bãi Cháy hoặc Tuần Châu,... ta có cảm giác như đi trước cửa gió. Ngọn gió lúc êm ả như ru, lúc phần phật như quạt, mang cái trong lành, cái tươi mát của đại dương vào đất liền. Trong tiếng gió thổi, ta nghe tiếng thông reo, tiếng sóng vỗ, tiếng ve ran và cả tiếng máy, tiếng xe, tiếng cần trục từ trên các tầng thang, bến cảng vọng lại.

(Theo Thi Sảnh)

c. Chuồn chuồn ngô mặc áo kẻ ca-rô đen vàng thích phơi mình ngoài nắng, trên ngọn chuối hoặc bờ ao. Chuồn chuồn ớt với bộ cánh đỏ rực hoặc vàng tươi, suốt ngày la cà hết chỗ này sang chỗ khác. Chuồn chuồn nước thích soi gương, ưa đứng im trên cọng khoai ngứa bên bờ ao ngắm bóng mình in dưới nước,... ẻo lả và xinh xắn hơn cả là các bé chuồn kim, cả thân hình chỉ nhỉnh hơn chiếc kim khâu... Ngần ấy loại chuồn chuồn cũng đủ cho chúng tôi mê tơi trong suốt mùa hè. 

 (Theo Trần Đức Tiến)

1
NG
18 tháng 9 2023

Tham khảo

Câu chủ đề trong từng đoạn là:

a. Biển động.

b. Những ngày hè đi bên bờ Hạ Long, Bãi Cháy hoặc Tuần Châu,... ta có cảm giác như đi trước cửa gió. 

c. Ngần ấy loại chuồn chuồn cũng đủ cho chúng tôi mê tơi trong suốt mùa hè.

Jup Yu vs mn ưiMùa hè luôn được coi là thời điểm nóng nhất trong năm , nếu có 1 cơn mưa rào đổ xuống thì chắc hẳn ai ai cũng vui mừng vì cơn mưa sẽ làm cho không khí mát mẻ hơn và làm dịu đi cái nắng gay gắt của mùa hèMột lúc sau,những đám mây lạ ùn ùn kéo đến,sấm chớp gầm thét như 1 con thú hoang bị nhốt trong chuồng.Những cơn gió ùa vào trong từng căn nhà như báo hiệu 1 cơn mưa mùa...
Đọc tiếp

Jup Yu vs mn ưi

Mùa hè luôn được coi là thời điểm nóng nhất trong năm , nếu có 1 cơn mưa rào đổ xuống thì chắc hẳn ai ai cũng vui mừng vì cơn mưa sẽ làm cho không khí mát mẻ hơn và làm dịu đi cái nắng gay gắt của mùa hè

Một lúc sau,những đám mây lạ ùn ùn kéo đến,sấm chớp gầm thét như 1 con thú hoang bị nhốt trong chuồng.Những cơn gió ùa vào trong từng căn nhà như báo hiệu 1 cơn mưa mùa hè đang đến.Mọi người mở toang của sổ ra,tận hưởng sự mát lành của cơn gió, rồi nhanh chóng đi thu dọn quần áo và thóc lúa ở sân,...Đàn kiến bò đi tìm chỗ trốn,những chú chuồn chuồn bay là là, đậu trên những hàng rào ô-rô, con chó, con mèo vội vàng chạy vào nhà ,những chú chim nhỏ bé không biết đã lẩn trốn vào cây tự khi nào.

Sau 1 hồi, gió càng mạnh hơn,tia chớp rẹt ngang cả bầu trời,bầu trời càng ngày càng tối dần đi.Những người đi đường vội vã chạy vào 2 bên đường để trú mưa,còn nhưng người đi xe máy thì dừng lại để mua áo mưa,mặc áo mưa,..Con đường lúc ấy mỗi lúc một thưa thới hơn

Chỉ 1 lát sau,lộp độp...lẹt đet... mưa rồi,những hạt mưa đầu tiên đã bắt đầu rơi xuống những mái phên nứa,mặt đường,..Mưa càng nặng hạt hơn,lúc này,bầu trời hệt như 1 bức tường trắng xóa vậy.Những hàng cây  bên đường bị gió thổi nghiêng ngả,oằn mình xuống mặt đường.Trong xóm,lũ trẽ con í ới gọi nhau ra chơi đá bóng,tắm mưa,...chúng vô cùng thích thú.Nhưng vẫn còn vài đứa trẻ còn e dè trước ánh nhìn của bố mẹ nên chỉ đưa tay ra đón những hạt mưa rơi ran rát nhưng mát lạnh.Chúng cười khúc khích,khúc khích với 1 khuôn mặt vui tươi,rạng rỡ như điều chúng mong  chờ và yêu thích nhất đã đến vậy.Vài phút sau,mưa ngớt dần rồi tạnh hẳn.Những hạt nước mưa trên mặt đường thi nhau chảy ào ạt xống những cống rãnh hai bên đường.Cây lá hả hê,khoe ra những chiếc lá xanh mướt vừa được tắm gội sạch sẽ .

Cơn mưa mùa hè đến thật nhanh và đi cũng rất nhanh, cuối cùng nó cũng đã tạnh hẳn Trên bầu trời xuất hiện cầu vồng đẹp đến lung linh,kỳ ảo.Cô gà mái lục tục gọi đàn con của mình.Những chú gà con lông vàng mượt mịn lon ton đi tìm mẹ gà mái của mình.Sau cơn mưa,mọi người lại tiếp tục công việc của mình .Những chú chim không biết là đã trốn ở đâu mà đã bay đến trên cành cây và hót véo von.con đường trước của đang khô dần dần.trên đường,xe cô đi lại nườm nượp,tiếng còi xe máy,ô tô inh ỏi, tiếng cười nói vui vẻ khắp các ngả đường.

Cơn mưa đến đã xua đi cái nắng oi bức của mùa hè.Tất cả như bừng tỉnh,rạng rỡ, tươi vui hơn.Em thầm cảm ơn cơn mưa đã mang đến cho vạn vật khoảnh khắc tươi mói,dễ chịu

                                                                                                                                                     YUII

Mk viết còn dở lắm mn ạ

0