K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình...
Đọc tiếp

Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình cảm yêu mến xúc động dạt dào.
Tôi còn nhớ đó là chiều thứ ba. Hôm ấy, các bạn lớp tôi ai cũng đến dự đầy đủ. Ai nấy đều có vẻ mặt hớn hở vui tươi vàmặc đồng phục gọn gàng. Khi cả lớp đã đến hết, bạn lớp trưởng nhắc các bạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn. Cô giáo bước vào lớp, chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày, nét mặt cô hiền hậu. Cô mời chúng tôi ngồi xuống và yêu cầu cả lớp trật tự để buổi lễ tổng kết được bắt đầu. Lúc nãy cả lớp còn ồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay. Thoạt đầu, khi nghe cô khen ngợi thành tích chung của lớp ai cũng vui vẻ, hài lòng vì nghĩ rằng trong thành tích chung ấy có sự đóng góp của mình. Nhưng khi nghe cô chỉ ra những hạn chế còn tồn tại ai cũng cảm thấy xấu hổ vì chợt thấy bóng dáng mình trong đó. Một số bạn đã đứng lên nhận lỗi và hứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy cô giáo đã bớt lo lắng về chúng tôi, những học sinh trong mắt cô vẫn còn rất bé nhỏ ngây thơ, và cô nở một cụ cười rạng rỡ.
Tiếp đó, cô căn dặn chúng tôi một câu mà đến giờ tôi vẫn khắc ghi trong lòng: “Như vậy là năm học lớp Năm và cũng là năm năm dưới mái trường tiểu học đã trôi qua trong cuộc đời các em. Dù cô chỉ dạy các em một năm học cuối cấp nhưng cô nhận thấy các em đã rất cố gắng để đạt thành tích cao nhất trong suốt năm năm học. Tuy vẫn còn một sô bạn yếu kém chưa cố gắng nhưng cô tin các học sinh của cô sẽ có tự tin để bước vào một chặng đường vô cùng gian khổ, vất vả phía trước. Năm học tới, cô sẽ không còn dạy các em nữa nhưng cô hi vọng dù không có cô thì các em vẫn cố gắng trong học tập, lao động và nghe lời các thầy cô giáo mới. Cả lớp hãy hứa với cô đi!”. Nói đến đây thì cô dừng lại, những giọt nước mắt tràn ra trên hai má cô làm cho cả lớp không khỏi xúc động. Lớp chúng tôi là lớp đầu tiên mà cô làm chủ nhiệm. Với lớp, cô đã ân cần biết mấy, cô đã mang tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ để dạy dỗ và yêu thương chúng tôi. Bao nhiêu kỉ niệm về những ân nghĩa cô trò chợt ùa về. Vậy mà cô trò chúng tôi lại sắp phải xa nhau. Các bạn gái xúc động quá đã thút thít khóc. Tôi thì dù đã cố gượng cơn xúc động nhưng nước mắt cứ ứa ra ướt đẫm hai bên má. Cả lớp nghẹn ngào không ai nói được câu nào dù là để đáp lại lời cô. Cô giáo đã tin các học sinh yêu quý của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bước trên con đường này. Mai sau, khi lên cấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, cô sẵn sàng giúp đỡ các em và tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tin trên con đường học tập. Cô tin ở các em!”. Những lời nói của cô thúc giục và làm cho chúng tôi vững tin hơn bao giờ hết. Tôi cảm thấy những lời ấy thật thấm thìa biết bao! Chúng như chiếc khăn mềm mại thấm nhanh những giọt nước mắt trên mỗi khuôn mặt chúng tôi. Rồi cô giáo tổ chức buổi liên hoan ngọt cuối cùng. Cô nói đây là buổi tổng kết nên mọi người hãy vui vẻ nói rồi cô hát tặng chúng tôi, kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện cười. Thế là các bạn vui vẻ hẳn lên. Nắng vàng tươi trên sân ngày cuối cùng chúng tôi là học sinh tiểu học, không bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp đẽ đó, chúng tôi mời cô ra chụp ảnh kỉ niệm. Buổi tổng kết ai nấy đều lưu luyến và điều hứa sẽ thi tốt để cô vui lòng.
Ngày tổng kết năm học lớp Năm đã qua từ rất lâu nhưng nó chất chứa nhiều tình cảm xúc động trong tuổi học trò của em. Giờ đây đã lớn khôn, nghĩ về ngày ấy, tôi không khỏi tiếc nuối nhưng nhiều hơn vẫn là quyết tâm học tập để xứng đáng với những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.

Hu hu mình muốn tuổi học trò kéo dài mải mãi

0
ai giúp mình nhận xét về bài văn về tình bạn của mình được ko ? Trong những năm tháng đi xa quê hương, lòng tôi lại mong muốn trở về mái nhà, nơi cất chứa từng kỉ niệm đẹp trong tâm trí tôi. Không thể quên được những người thầy cô, bạn bè cùng đi qua gian nan, thử thách. Càng không thể quên được những người bạn tuyệt vời nhất, từng ngày lớn lên, tiếp thêm kiến thức để cho...
Đọc tiếp

ai giúp mình nhận xét về bài văn về tình bạn của mình được ko ?
 

Trong những năm tháng đi xa quê hương, lòng tôi lại mong muốn trở về mái nhà, nơi cất chứa từng kỉ niệm đẹp trong tâm trí tôi. Không thể quên được những người thầy cô, bạn bè cùng đi qua gian nan, thử thách. Càng không thể quên được những người bạn tuyệt vời nhất, từng ngày lớn lên, tiếp thêm kiến thức để cho một tương lai đẹp. Tất cả chúng đều ở dưới cây phượng này.

Bước tới nơi đây, tôi lại ngắm nhìn lại nó mỗi khi quay trở về quê hương. Nhớ lại biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp cứ dần hiện trong tâm trí tôi, làn gió đi qua từng tán lá  chạp khẽ vào tay tôi như muốn nói cho tôi biết rằng sẽ không bao giờ quên được nó, mãi mãi ko thể bởi vì nó đã là một phần trong trái tim của tôi. Ngước nhìn lên, một cánh hoa phượng chạm vào bàn tay tôi, tôi đã khóc lòng tôi ko thể kiềm chế được mà nó cứ đi ra,  đem biết bao nhiêu sự đau lòng khi nhớ về năm xưa. Nhớ lại biết bao nhiêu bạn bè cùng nhau vui vẻ, học tập dưới gốc cây phượng.có những lúc vui, lúc buồn chia sẻ với nhau. Những lúc cùng học tập, chia sẻ kiến thức cho nhau để có thể làm tốt cuộc thi đại học này thôi. Đôi lúc chúng tôi lại xảy ra mâu thuẫn nhưng rất nhanh chóng lại vui vẻ với nhau. Từng kỉ niệm đó cứ hiện trong tâm trí tôi, ko thể phản kháng mà chỉ có thể khóc khi từng người bạn cứ mất dần đi, mất ở đây ko phải là họ đã đi mà chỉ là họ đã rời xa tôi thôi. Nhớ lại lời hứa cuối cùng của tất cả bạn thì đã quá đau xót, từng người đều có một lối đi của riêng mình... Cánh hoa thứ 2 lại khẽ chạm vào má tôi, trên dòng nước mắt trôi đi. Tâm hồn tôi lại thức dậy, nhìn đoá hoa cuối cùng rơi xuống tay tôi mong muốn gửi lại tất cả kỉ niệm cuối cùng cho tôi đó chính là lời hứa. 

Cây phượng của tôi giờ đã héo tàn cho những đoá hoa cuối cùng cho tôi, cũng như đem lại tất cả kỉ niệm gửi nhắm vào trái tim tôi. Dù có mãi mãi không thể gặp lại những người bạn, dù có rời xa thân thể mãi mãi tôi cũng đã có những kỉ niệm tuyệt vời nhất rồi .những kỉ niệm mãi mãi không thể quên được và lời hứa đó nữa.

2
22 tháng 12 2021

hay quá bạn ơi cho 1111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111111119999999999999999999999999999999999999999999999999sao

22 tháng 12 2021

bài này ai lấy thì lấy , còn việc thi cuối kì 1 thì tôi sẽ làm hay hơn

7 tháng 5 2023

Trong suốt những năm tháng học dưới mái trường mến yêu, người mà em kính mến nhất đó là cô Thanh. Đó là người đã mang lại cho em những tình cảm cao quý của một người cô giáo đối với học sinh.
 

Em còn nhớ rõ, năm em học lớp hai, ngày đầu tiên cô Thanh bước vào lớp với dáng vẻ rất hiền hậu. Cô còn trẻ lắm, dáng cô thanh mảnh, nhỏ nhắn và rất dễ thương. Cô rất thương yêu học sinh. Ngày nắng cũng như ngày mưa, cô chưa bao giờ đi dạy trễ hoặc nghỉ dạy ngày nào. Cô luôn dịu dàng với học sinh nhưng rất nghiêm túc trong giảng dạy. Những giờ ra chơi, nếu có bạn nào không hiểu bài, cô ân cần ở lại lớp giảng cho từng bạn. Những bạn nam hay đùa nghịch, phá phách cô nhẹ nhàng nhắc nhở. Cô thường lấy những mẩu chuyện vui, có ích để giáo dục chúng em. Bạn nào có lỗi cô chỉ khuyên răn chứ không hề la mắng. Còn bạn nào học yếu cô luôn quan tâm đặc biệt để bạn ấy tiến bộ hơn. Vì thế chúng em ai cũng yêu quý cô, xem cô như người mẹ thứ hai của mình.

 

Em còn nhớ có một hôm, khi học xong tiết cuối bỗng nhiên em bị sốt, người nóng ran. Cô đã không ngại đường xa chở em về nhà, báo cho mẹ em biết bệnh tình của em. Sau đó em nghỉ học mấy ngày để bình phục do bị sốt siêu vi. Dù không đi học những bữa nào cô cũng đến thăm em và phân công các bạn thay phiên chép bài cho em. Chỗ nào em không hiểu cô sẽ giảng lại tường tận. Bạn nào có hoàn cảnh gia đình khó khăn cô cũng giúp đỡ, có khi còn đóng tiền học phí dùm cho một bạn trong lớp có hoàn cảnh mồ côi ba mẹ ở với bà ngoại. Trong lớp ai cũng quý mến cô, ngày Nhà giáo Việt Nam chúng em tặng quà cho cô cô chỉ cười bảo: "Món quà quý nhất với cô đó là kết quả học tập thật giỏi của các em đó!" Ngoài việc dạy kiến thức ở trường, cô còn dạy cho chúng em kĩ năng múa hát.

 

Giờ đây, tuy đã xa cô nhưng em vẫn nhớ mãi từng nụ cười, ánh mắt, giọng nói dịu dàng của cô. Cô đã truyền cho em một tấm lòng nhân hậu, dạy em biết cách yêu thương và quan tâm đến mọi người, tin yêu cuộc đời. Em tự hứa với lòng sẽ học thật giỏi để cho cô vui lòng, trở thành con ngoan, trò giỏi và một người có ích cho xã hội. Cô là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.

7 tháng 5 2023

Khi tôi còn học trung học, tôi có một thầy giáo rất đặc biệt. Ông ta là một người rất nghiêm khắc trong giờ học, nhưng lại rất thân thiện và hài hước khi nói chuyện với học sinh ngoài giờ. Một lần, trong giờ học Toán, tôi đã không làm bài tập về nhà và không biết câu trả lời cho bài tập trên bảng. Thầy giáo đã nhắc tôi rất nhiều lần nhưng tôi vẫn không trả lời được. Thầy giáo đã dừng lại và nói với cả lớp rằng: "Nếu ai giải được bài tập này, tôi sẽ mua cho họ một cái kem". Tất cả các bạn đều cười và tôi cũng cười theo. Nhưng sau đó, thầy giáo đã giải thích cách giải bài tập và tôi đã hiểu được. Tôi rất cảm kích vì thầy giáo đã giúp tôi hiểu bài tập mà không phải trừ điểm cho tôi. Từ đó, tôi luôn cố gắng học tập chăm chỉ và
trở nên tốt hơn trong môn Toán. Kỉ niệm này đã giúp tôi nhận ra rằng, thầy cô giáo không chỉ là người dạy môn học mà còn là người bạn đồng hành trong cuộc sống của chúng ta.

  Sau khi nghe tin ông Luis Sepúlveda Tác giả cuốn sách "Chuyện con mèo dạy hải âu bay" Đã qua đời vì Covid-19 ở tuổi 70, em đã rất buồn vì điều điều đó. Em đã tìm hiểu về cuốn sách, trong cuốn sách đó có bài học "Chẳng có gì là không thể thay đổi, chỉ cần chúng ta thật sự cố gắng bằng tất cả trái tim"Câu nói đó đã làm em suy nghĩ. Nhưng một lần nọ, em đang dọn lại góc học tập...
Đọc tiếp

  Sau khi nghe tin ông Luis Sepúlveda Tác giả cuốn sách "Chuyện con mèo dạy hải âu bay" Đã qua đời vì Covid-19 ở tuổi 70, em đã rất buồn vì điều điều đó. Em đã tìm hiểu về cuốn sách, trong cuốn sách đó có bài học "Chẳng có gì là không thể thay đổi, chỉ cần chúng ta thật sự cố gắng bằng tất cả trái tim"Câu nói đó đã làm em suy nghĩ. Nhưng một lần nọ, em đang dọn lại góc học tập của em, em tìm thấy cuốn nhật ký từ hồi còn nhỏ, khi em mở trang viết ra, có rất nhiều chuyện kỉ niệm của tuổi thơ, kỉ niệm đáng nhớ nhất là vào lúc em 5 tuổi. Khi nhà trường tổ chức cuộc thi "Bé khéo tay",em đã rất cố gắng để vẽ một bức tranh thật đẹp và ý nghĩa về mái trường nhưng không được nhiều người khen ngợi. Nhưng trong cuộc thi thứ 2, em đã đặt tâm huyết và nỗ lực của mình vào bức tranh và em đã đạt giải ba trong cuộc thi. Khi nhớ lại kỉ niệm đó thì em đã hiểu bài học  "Chẳng có gì là không thể thay đổi, chỉ cần chúng ta thật sự cố gắng bằng tất cả trái tim" của cuốn sách và em sẽ áp dụng bài học này vào những lần sau.

Các bạn thấy bài văn có hay không??

3
15 tháng 5 2020

khá hay đấy nhưng cho mình hỏi ông Sepúlveda là ai vậy?

16 tháng 5 2020

Ông Luis Sepúlveda Là một nhà văn nổi tiếng Đã đạt giải ở ngay tác phẩm đầu tiên nha bạn!!

Đối với mọi người, ai ai cũng mang những kỉ niệm đẹp, êm dịu và đáng nhớ. Chắc hẳn rằng không ai có thể quên được những kỉ niệm vui vẻ bên gia đình, người thân và bạn bè. Em cũng vậy, em cũng có kỉ niệm dành cho riêng mình và đó là kỉ niệm ngày đầu tiên em tới trường. Ngày ấy cách đây lâu lắm,dẫu thế em vẫn nhớ như in. Cánh hoa phượng rơi bên vệ đường, tiếng mọi người rộn ràng, tiếng vui...
Đọc tiếp

Đối với mọi người, ai ai cũng mang những kỉ niệm đẹp, êm dịu và đáng nhớ. Chắc hẳn rằng không ai có thể quên được những kỉ niệm vui vẻ bên gia đình, người thân và bạn bè. Em cũng vậy, em cũng có kỉ niệm dành cho riêng mình và đó là kỉ niệm ngày đầu tiên em tới trường. Ngày ấy cách đây lâu lắm,dẫu thế em vẫn nhớ như in. Cánh hoa phượng rơi bên vệ đường, tiếng mọi người rộn ràng, tiếng vui cười của mọi người,... Tất cả tạo nên bức tranh nhộn nhịp. Các bạn nhỏ bám rít lấy mẹ, những người bán hàng rong đến chào khách bên đường. Hôm đó mẹ em đi vắng, chỉ có bà dắt em tới trường. Em coi bà như mẹ em vậy, thấy đoàn người xa lạ, em không khỏi sợ sệt nhưng bà lại dắt em vào. Không khí dần ảm đạm trở lại và khi tiếng trống vang lên, bà em thả tay em để em tự bước vào lớp, chỉ cho em lớp em cần vào là lớp dãy đầu dưới lầu. Do em không phải dạng nhỏng nhẻo,ương bướng, từ nhỏ đã tự biết đi chơi với các anh chị trong xóm nên em hít thở mạnh đi vào mà không ngại ngần. Thấy bạn lạ, em không khỏi mắc cở. Bạn ngồi kế bên em là một cô bé xinh xắn thắt tóc tết, bạn ấy cũng hổi hộp thẩm thỏm. Em đành ngồi vào ghế. Giáo viên bảo đây chỉ là một buổi giới thiệu về bản thân nên chúng em không cần sách vở, cô còn bảo các bạn hãy tự giới thiệu mình được bao nhiêu tốt bấy nhiêu. Khi tất cả đã lên giới thiệu hết,chỉ còn mình em.Hôm đó em đã được lần đầu bước lên bảng và giới thiệu về mình, cảm giác rất rất đỗi mảng nguyện khi giới thiệu xong.Đấy là kỉ niệm của em, thật sự, nếu em được một vé trở về thời đó, em sẽ làm tốt hơn thế nữa.

1
27 tháng 4 2023

Hay quá ^^

[HOC24 CONFESSIONS #16]---------------------------------------#h24cfs_148Xin chào mọi người, mình thấy trên cfs có rất nhiều bài nói về tình yêu tuổi học trò, những kỉ niệm đáng nhớ, những chuyện tích cực,...v.v. Nói chung là có rất nhiều, nhưng mà vẫn chưa có bạn nào chia sẻ những chuyện tiêu cực như trầm cảm, bị quấy rối, bị bắt nạt,.. nên hôm nay mình xin chia sẻ câu chuyện tiêu cực của mình để mình có thể giảm...
Đọc tiếp

[HOC24 CONFESSIONS #16]

---------------------------------------

#h24cfs_148

Xin chào mọi người, mình thấy trên cfs có rất nhiều bài nói về tình yêu tuổi học trò, những kỉ niệm đáng nhớ, những chuyện tích cực,...v.v. Nói chung là có rất nhiều, nhưng mà vẫn chưa có bạn nào chia sẻ những chuyện tiêu cực như trầm cảm, bị quấy rối, bị bắt nạt,.. nên hôm nay mình xin chia sẻ câu chuyện tiêu cực của mình để mình có thể giảm bớt nỗi buồn, ai không thích có thể bỏ qua. Chuyện là hồi năm lớp 6 lớp 7 gì đó (mình không nhớ rõ) thì mình đã bị quấy rối tại nơi công cộng, thật ra thì lúc đó mình cũng không để ý, nhưng mà sau này nhớ lại mới thấy rằng là bản thân bị quấy rối. Hôm đó, mình có rủ 2 đứa bạn của mình đi bơi ở hồ bơi, thì hôm đó hồ bơi rất vắng người, hình như chỉ có 3 đứa bọn mình, ngoài ra thì không còn ai. Tụi mình bơi 1 lúc thì có 1 đám con trai vào bơi, tầm bé hơn mình 1-2 tuổi gì đó, mình có nhìn bọn họ thì không thấy có thiện cảm chút nào hết nhưng mình cũng đã gạt suy nghĩ đó ra và bơi tiếp. Đám đó thay áo quần xong thì nhảy xuống hồ bơi, trong hồ bơi thì chỉ có đám con trai đó với lại đám tụi mình nên mình cảm thấy hơi khó chịu, nên đã kéo 2 bạn của mình ra xa chỗ đó (không phải là mình ghét mà là cảm thấy khó chịu khi bơi gần con trai). Sau đó thì mình cảm thấy là đám đó như muốn đến gần tụi tớ, sau đó còn có đứa đẩy 1 đứa khác đến gần tớ và thằng đó nó ôm lấy tớ luôn. Lúc đó mình thật sự rất sợ và đẩy nó ra. Mình còn tỏ thái độ khó chịu và kêu 2 đứa bạn của mình sang hồ kia (hồ bơi có 2 hồ, 1 hồ cho người lớn, 1 hồ cho trẻ con, ở đây là mình muốn nói sang hồ trẻ con chơi) nhưng đám đó vẫn kiểu đụng chạm vào mình. Mình tức quá nên là đứng chửi tụi nó 1 hồi rồi đi sang hồ bên kia. Sau vụ đó là bản thân mình cứ sợ đi bơi ở hồ bơi, kiểu như là nếu đi rồi lại gặp thành phần giống đám đó thì mình cảm thấy khó chịu. Mỗi lần mẹ kêu mình đi bơi là mình toàn trốn tránh, lâu lâu mới đi 1 lần và toàn đi lúc mà hồ bơi vắng người. Thật sự sau chuyện đó mình rất sợ, mình viết ra đây để có thể chia sẻ bớt nỗi sợ, vốn văn của mình không được tốt, mong mọi người không ném đá. Mong ad duyệt ạ!

#h24cfs_149

Các bạn đã từng bao giờ có 1 kỉ niệm đẹp với giáo viên ở Hoc24 chưa?

#h24cfs_150

Sửa bài cũng được tick GP hả mọi người. Góp ý thôi sao lại tick GP vậy nhỉ??

Link: https://hoc24.vn/cau-hoi/rut-gondfracxx2dfrac7x-16leftx2rightleft4x-7rightdfracxx-2dfrac22-x.8064460320620

#h24cfs_151

Kì thi vào 10 cam go đã dần đến hồi kết, em muốn xin các anh chị 2k8 các tips, kinh nghiệm thi vào 10 được không ạ?? ( Tips thi trường chuyên và chuyên anh càng tốt ạ =)) 

#h24cfs_152

Tớ muốn góp ý về việc các bạn trong Hoc24 giúp đỡ những bạn đăng câu hỏi lên nha ;0 Tớ biết trong thời gian ôn thi 9 vào 10 này có rất nhiều bạn muốn hỏi bài (trong đó có tớ) để đi thi không bị té vỏ chuối. Và đôi khi có những câu hỏi tớ tìm trên mạng không trang nào có cả nên phải đăng lên Hoc24 tìm người giải hộ. Tuy nhiên, không biết là các bạn không biết làm hay không làm (hay là không tìm thấy trang nào để copy câu trả lời cho tớ tham khảo) mà có những câu hỏi tớ ngồi mòn cả ghế vẫn không thấy câu trả lời ;-; Phải nói là chờ đợi trong vô vọng luôn ý ạ. Mong các thầy cô và các anh chị CTV sẽ giúp đỡ em nhiều hơn. Cám ơn ạ;) P/S: Tớ sắp lên thớt rồi=)

#h24cfs_153

Chào mọi người! Mình viết bài này cũng chủ yếu là để chia sẻ tình trạng lớp mình năm nay. Đầu năm, lớp mình chả đứa nào quen đứa nào cả, cũng không có nói chuyện, lớp đổi thầy giáo chủ nhiệm, cũng  bỡ ngỡ đồ đó :)). Xong rồi vẫn quen thôi, năm nay nhiều đứa đi xe đạp điện hơn, trường cho xây thêm chỗ để xe rồi mà lúc mưa có xe vẫn bị dính nước ^^. Đến giữa năm thì lớp tổ chức cũng nhiều tiệc, cũng vui lắm á. Đến 3/12 thì là sinh nhật thầy, cả lớp góp tiền mua chung cho thầy 2 cái bánh sinh nhật, trang trí bóng bay, nghe thì toẹt zời lắm. Nhưng đến hôm sinh nhật thầy vào giờ hoạt động trải nghiệm là giờ tổ chức thì hơn nửa tiết thầy không đến :")). Lớp chờ định về luôn rồi, may mà thầy vẫn đến, 2 đứa đứng trước cửa lớp đứng đợi sẵn để khi thầy đến thì cho nổ, thấy thầy giật mình hú hồn con chồn mà cả lớp cười không chút thương tiếc, tưởng chừng bữa sinh nhật sẽ thật sạch sẽ không đứa nào bị úp mặt vào bánh kem khi có thầy ở đấy. Nhưng không, lớp đứa nào đứa nấy mặt dính đầy bánh kem, khẩu trang cũng không phải là thành phần sạch sẽ gì sau buổi tiệc^^. Chuyển đến hôm đi trải nghiệm, hôm đấy tưởng mình không say đâu, thế mà lúc gần đến nơi thì say bí tỉ, say không biết trời đất là gì :"). Đi thăm LĂNG BÁC mà cả lớp như lũ dở hơi đeo bờm ếch lên đầu, bây giờ nghĩ lại quê quá trời quá đất. Bỏ qua chuyện đấy đi :v, bây giờ đến trang trại. Đi thăm trang trại được dịp chiêm ngưỡng và xem "Hoa hậu"(cho boys đó mọi người), mỗi lớp 1 đứa con trai tham gia, mà hình như có mỗi lớp t là bôi son(có đứa bảo son lì nhưng mà hình như không phải) xong đeo hoa xuyến chi lên đầu đứa con trai, lớp t đứng thứ 2 luôn mọi người ạ(mặc dù 3 vòng của nó đều béo như nhau, được chất giọng dẹo dẹo). Xong rồi mới đi thăm mấy con thú, bọn nó cứ đùa là trang trại Dê Trắng có dê đen(thực ra là không có thì phải á), chưa thấy mấy con dê mà cả lớp cứ ồ lên là trang trại Dê Trắng không có dê, đến lúc thấy rồi mới công nhận. Trước lúc thăm mấy con dê thì gặp 1 con lạc đà, nó tặng cho mấy đứa đến gần nó một chút nước bọt mọi người ạ(hơi ghê :P). Đến lúc về tưởng yên rồi nào ngờ bọn  nó còn vừa bật nhạc vừa quẩy trên xe(???), ngồi trên xe mà trấn động quá. Đến cuối năm thi xong học kì II là đi học như đi chơi, mở nhạc đám tang remix với nhạc bolero lên nghe, bọn thì ngồi chơi, bọn thì nằm ngủ, bọn thì nói chuyện, bọn nào chăm thì vừa đọc sách với học. Còn bọn con trai: Giã phấn, cho vào nước, hít hít xong trát lên tường, 2 đứa con gái: Vẫn giã phấn cho vào nước để quay trend Tiktok. Đến hôm tổng kết năm học thì chơi ném bóng nước, t không tham gia nhưng mà cũng ướt chả khác gì mấy đứa bày trò(đi đòi nợ mà nhục quá ^^)

 *Rồi đó là hết rồi đó mọi người, có thế thôi :). Cảm ơn những bạn nào đã đọc tận đến dòng này UnU*.

#h24cfs_154

Chào mọi người! Dạo này t thấy có nhiều b không biết đăng câu hỏi nên hôm nay t chỉ góp ý vài dòng thôi ạ. T không biết là các b có vội hay không vội, lười hay không lười nhưng mà có kha khá b đăng câu hỏi đăng cả 1 cái đề chục câu hoặc là đăng mấy bài mỗi bài chục câu, thế thì mấy b trả lời người ta làm sao trả lời hết được ạ? Còn có nhiều b đăng câu hỏi rồi xong lại đăng lại, t cũng không biết mục đích của mấy b là gì khi mà đã đăng rồi lại còn đăng lại nữa (trừ mấy b không nhận được câu trả lời thì đăng lại), các b đã có câu trả lời rồi, giải đáp được thắc mắc rồi, thế thì các b đăng lại câu hỏi làm cái gì? Để làm màu à? Tóm lại, t khuyên mấy b đăng câu hỏi thì đăng từ từ, 10-15 câu thôi, nếu đã có người trả lời rồi thì đừng có đăng lại!

*Cảm ơn các b đã đọc. Trân trọng!*

#h24cfs_155

Chúc các bạn thi tốt nhé ^^! Nhả vía làm Toán, Hoá chuyên dư 30 phút mà vẫn đúng hết nè :>, mình dân Ba Tư nhé!

#h24cfs_156

Chuyện là từ đầu năm có 1 vài thầy cô trẻ, mới ra trường vào dạy trường tui, thì một trong số đó có 1 ông thầy khá trẻ, khoảng 27 tuổi (tui thì 15 lên 16 tuổi) Thầy đó cũng có sức hút với mấy bạn khác nữa, nhưng ai cũng kiểu mê vì đẹp trai thôi chứ không phải kiểu thích thầm thầy như tui luôn ") Tui cũng mạnh dạn kết bạn zalo, fb các thứ để nhắn tin vừa hỏi bài vừa nhắn chơi các kiểu. Thầy ấy nt dễ thương lắm luôn, mà trên trường thì khá nghiêm khắc nên tui không dám nói chuyện nhiều. Giờ tui sắp xa trường rồi, xa cả thầy nữa huhu. Tui buồn quá, tui có nên nhắn tin nói thích thầy không ? (vì dù gì năm sau tui cũng không còn ở lại trường nữa nên cũng không sợ quê :)) )

#h24cfs_157

Chuyện là em kết thúc năm học tại trường THCS và cũng vừa thi xong tuyển sinh vào 10 cách đây không lâu ạ. Em thi xong thì có check qua điểm của mình, tuy không qua cao, nổi trội nhưng em nghĩ nó vẫn đủ để vào trường mà em mong muốn ạ. 

Mà em nghe bảo cấp 3 khác biệt với cấp 2 nhiều dữ lắm, kiến thức nặng hơn rất nhiều, áp lực cũng lớn nhưng mà đổi lại thì cũng có nhiều cơ hội cho em tham gia, vui chơi thỏa sức tại các CLB của trường. Tại em có check và xem qua các hoạt động của trường á. Và đặc biệt thì lên cấp 3 sẽ có người iu?? Không biết có thật không nhỉ? =))

Nên là anh chị khóa trước review qua về môi trường cấp 3 được không ạ? Lên cấp 3 có điều gì vui hay cần lưu ý gì không ạ?

Mong anh chị giúp em với, tại mong ngóng tới ngày đặt chân vào ngôi trường ấy quá! :3

#h24cfs_158

Vài tuần trước thì có thông báo về cuộc thi THIẾT KẾ VÀ THUYẾT TRÌNH của cô Minh Lệ sẽ tổ chức nhưng mà không biết lúc nào thì chính thức diễn ra ta? Hóng cuộc thi quá ạ :D

Mà mọi người cho em xin một số web/app để chuẩn bị bài thuyết trình tốt với ạ, em cảm ơn!

----------------------------------------------------------------------------------

Các bạn hãy gửi Cfs tại đây nhé: 👉 https://bom.so/UyOLjM 👈

Nhớ like và follow fanpage Cfs tụi mình luôn nha! ❤️

https://www.facebook.com/profile.php?id=100091892927490

12
10 tháng 6 2023

#h24cfs_148: Chuyện cũng qua lâu rồi, đó cũng là một bài học để cảnh giác và biết cách bảo vệ bản thân tránh những người nguy hiểm, có ý xấu tới mình nè. Nhưng dù gì nó cũng nên chỉ là một bài học, bị ám ảnh thì không hay cho lắm. 
Nếu sau gặp mấy đứa như vậy thì nói chuyện rõ ràng, cứng rắn lên, đừng để tụi nó bắt nạt. Nếu có như vậy thì báo ngay với giáo viên dạy bơi (Huấn luyện viên) và cả phụ huynh bạn cũng như những bạn “xấu” đó để họ xử lí nha! Răn đe dứt khoát ý
Với lại để quên đi nỗi ám ảnh ấy thì cần phải có thời gian, nên bạn gắng đi bơi cùng gia đình hay bạn bè thân thiết, những người mà đáng tin cậy. Hoặc cũng có thể đổi môi trường như đi tắm ở bãi biển. Có thể là mới đầu không đặt chân xuống tắm biển đâu, chỉ đơn giản là đi dạo, ngắm biển hay xây lâu đài cát gì đó. Dần thì bạn sẽ quên đi nỗi buồn kia thôi, gắng lên nha! 🤗

10 tháng 6 2023

#h24cfs_158: Cuộc thi đổi thời gian bắt đầu và dự kiến sẽ diễn ra vào đầu tháng 7 nè bạn ơi. Cùng chờ thông báo từ cuộc thi nhé^^.

6 tháng 5 2023

CHỊ THAM KHẢO NHÉ Ạ

Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Số 1

Thời gian trôi đi nhanh thật đấy, mới ngày nào đó em vừa bỡ ngỡ nép sau lưng mẹ bước vào mái trường tiểu học thân yêu. Vậy mà hôm nay đã là buổi học cuối cùng em được ngồi bên cạnh bạn bè, được lắng nghe cô giảng bài, được là học sinh của mái trường này. Buổi học cuối cùng này, có lẽ không chỉ riêng em mà rất nhiều bạn khác nữa đều có cảm xúc xốn xang khó tả.

Một sáng mùa hè trong veo và yên ả, những tia nắng đang rọi xuống từng vòm cây xanh mượt mà. Cảnh sân trường buổi sáng mai tĩnh lặng đến lạ kì, có lẽ vì do các bạn học sinh chưa đến hết. Hôm nay em đến trường sớm hơn mọi ngày vì đây là buổi học cuối cùng của cấp học tiểu học.

Đi giữa sân trường, em thấy mình nhỏ bé và lạc lõng với môi trường đã thân thuộc suốt 5 năm qua. Lát nữa thôi, chúng em sẽ ngồi ngay ngắn vào bàn và làm đứa học sinh lớp 5 cuối cùng, chia tay bạn bè, chia tay thầy cô.

Buổi học hôm ấy nhẹ nhàng, không ồn ào, vội vã, các bạn cũng không tranh cãi, nói chuyện riêng, tiếng cô trầm bổng, lớp học rơi vào tĩnh lặng. Bởi ai cũng biết đó là buổi học chia tay của khối học sinh lớp 5.

Nhìn gương mặt bạn nào cũng thoáng chút buồn và nuối tiếc. Chúng em đã có với nhau biết bao nhiêu kỉ niệm với những thứ thuộc về nơi đây, nhưng chúng em lại sắp phải nói lời tạm biệt. Tạm biệt để bước sang trang mới, cấp học mới và nhiều thứ mới mẻ hơn nữa.

Ngoài kia, nắng vẫn đu mình trên cây. Gió rít trên từng cây phương đang buông sắc đỏ. từng chú chim nhảy nhót hót líu lo tạo nên bản hợp xướng tuyệt vời. Tuy nhiên nó vẫn không khiến cho sân trường náo động lên. Hôm nay chỉ có các bạn học sinh khối lóp 5 đi học nên tâm trạng của mọi người đều như nhau, nuối tiếc và đầy lưu luyến.

Ánh mắt cô giáo hôm nay cũng buồn và nhẹ nhàng biết bao. Cô nhìn một loạt các bạn học sinh, mắt rơm lệ, và nhắn nhủ chúng em phải cố gắng để trở thành học trò ngoan và giỏi ở cấp học mới. Chúng em ai cũng cúi đầu vâng dạ, không dám nhìn ai, vì thực sự cảm xúc đang vỡ òa.

Những năm tháng cùng ngồi chung bàn, học chung lớp, nghịch ngợm, nô đùa chẳng mấy chốc sẽ thành dòng kỉ niệm mà thôi. Có lẽ sau này ai cũng sẽ nhớ về những năm tháng đầy ắp niềm vui như ở dưới mái trường tiểu học này.

Chúng em lặng lẽ nhìn nhau, nhìn lại mọi thứ sắp cũ, nhìn cô giáo rồi ôm chầm lấy nhau khóc nức nở. Đây là buổi học cuối cùng ở trường tiểu học.

Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Số 2

Ngôi trường tiểu học với mỗi chúng ta bao giờ cũng gợi lại những kỉ niệm ngây thơ và trong trắng. Dù đã bước sang lớp sáu nhưng những buổi học cuối thật sâu đậm khó phai. Hôm ấy là một ngày giữa tháng năm trời mát mẻ ở ngoài kia trên những cây xà cừ cổ thụ tiếng ve đang náo nức rộn vang như giục giã chúng em nhanh nhanh bước vào những ngày hè lí thú. Đang ngồi tranh luận với nhau về những bài học cũ, bỗng tiếng trống vào lớp vang lên. Các bạn nhanh chóng sắp song sách vở chuẩn bị cho bài học mới.

Cô giáo bước vào vẫn bộ quần áo giản dị và nụ cười tươi tắn trên môi. ổn định lớp xong, cô hỏi:

“Các em đã chuẩn bị bài học chưa?” “Thưa cô rồi ạ!” Chúng em đồng thanh đáp. Cô giáo kiểm tra bài cũ. Linh và Oanh đều trả lời cô dõng dạc và trôi chảy. Cô rất hài lòng, rồi chúng em bước vào bài mới. Bài học hôm nay là một bài Ngoại khóa ngữ văn.

Giới thiệu đầu đề bằng một dòng chữ hoa, xong cô gợi ý vào bài học mới đầy ấn tượng:

Quê hương là gì hả mẹ?

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hả mẹ?

Mà ai đi xa cũng thấy nhớ nhiều…

Các em ạ! Chúng ta ai cũng có một quê hương. Đó là nơi ta đã sinh ra và lớn lên trong niềm thương nỗi nhớ. Hôm nay chúng ta sẽ hiểu tình yêu đất nước là gì? Tình yêu đất nước bắt nguồn từ đâu qua bài ngoại khóa văn học “Lòng yêu nước”. Những đôi mắt đen láy tròn xoe đang chăm chú nhìn lên tấm bảng đen. Đôi tay với những ngón tay búp măng của cô đang đậm tô những dòng phấn trắng.

Bài học hôm ấy của chúng em là một giờ trao đổi sôi nổi về lòng yêu nước. Những cánh tay ngắn ngũn xinh xắn giơ lên liên tiếp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng mong được cô gọi đến, cũng mong được nói lên những suy nghĩ của mình về lòng yêu nước. Nhưng cả lớp chăm chú nhất vào câu trả lời của bạn Phương Nga:

– Thưa cô! Lòng yêu nước bắt nguồn giản dị từ tình yêu gia đình, yêu những gì dù là nhỏ nhất của quê hương như một dòng sông hay những cánh đồng bát ngát.

Cô giáo khen Phương Nga trả lời rất đúng và cho bạn điểm 10. Lớp em ai cũng thấy xốn xang. Phần thứ hai của bài học lại càng sôi nổi. Đó là phần cô giáo của chúng em tự sưu tầm rồi đọc những câu ca dao biểu hiện tình yêu quê hương đất nước. Mỗi bạn đọc một câu, cả lớp đã tạo thành một bản nhạc đa âm, một bức tranh nhiều màu sắc về lòng yêu nước.

Buổi học sôi nổi, say sưa nhưng sao nhanh quá. Tiếng trống đã báo hết giờ mà trong lớp còn thấy vang vang. Buổi học kết thúc nhưng ấn tượng về nó vẫn không hề phai nhạt trong trí nhớ của mỗi chúng em. Mong sao trong những ngày sắp tới, sẽ có nhiều buổi học như thế lưu dấu lại trong em.

Tả buổi học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học - Số 3

Thời gian thấm thoát thoi đưa, ngày nào em còn nắm tay mẹ ngơ ngác đứng trước cổng trường tiểu học, mà giờ đây em đã sắp tốt nghiệp để lên một ngôi trường mới trường Trung học cơ sở.

Hôm nay là buổi học cuối cùng của em tại ngôi trường tiểu học thân yêu này. Buổi học này có lẽ không chỉ riêng em mà rất nhiều bạn khác trong lớp đều có tâm trạng bồi hồi, lưu luyến, một thứ cảm xúc vô cùng khó nói thành lời.

Trên bục giảng lời cô giáo chủ nhiệm của chúng em đang vang lên thân thương, những lời thơ của cô hôm nay em nghe cảm thấy thật rưng rưng xúc động, ngọt ngào và nhiều cảm xúc hơn bất kỳ giờ học nào trước đây. Bởi có lẽ hôm nay là lần cuối cùng cô giảng bài cho chúng em. Hết ba tháng hè này cô lại sẽ tiếp tục đưa một chuyến đò qua sông.

Rồi quay trở lại đón những mầm non mới. Em nhìn cô rồi lướt nhìn ra hàng cây phượng đỏ nơi góc sân trường những tiếng ve kêu râm ran giữa trưa hè oi ả của một ngày cuối tháng 5. Trên những cây phượng quen thuộc những chùm hoa đỏ nở bung rực rỡ. Chúng thản nhiên kiêu hãnh khoe sắc dưới nắng hè chói chang.

Em nhìn quanh từng khóm hoa, gốc lựu đỏ, sao cảm thấy nghẹn ngào nơi cổ họng. Mái trường thân yêu này đã gắn bó với em suốt năm năm qua giờ đây sắp phải chia xa nó lòng em chợt trùng xuống không nỡ ra đi một chút nào.

Buổi học cuối cùng trôi đi thật bình yên, không ồn ào. Các bạn trong lớp ai cũng nghiêm túc ngồi nghe cô giảng, nghe những tâm sự, lời chào tiễn biệt của cô. Lời của cô êm đềm nhiều cảm xúc, phía cuối lớp có một vài bạn nữ lấy vạt áo lên lau nước mắt, tiếng thút thít bắt đầu vang lên thành tiếng.

Cô chủ nhiệm đứng trên bục giảng, giọng dường như cũng lạc đi vì xúc động cô nói” Hôm nay là buổi học cuối cùng của các em tại trường tiểu học Sơn Ca này. Từ ngày mai các em được nghỉ hè rồi chuyển lên cấp hai. Tới một ngôi trường mới cô mong các em ai cũng đều mạnh khỏe , học giỏi và đừng quên ngôi trường này”.

Bạn Thương lớp trưởng thay mặt cả lớp lên tặng quà lưu niệm cho cô rồi phát biểu những lời cảm ơn của lớp về những tình cảm, công lao dìu dắt của cô với tập thể lớp 5A trong suốt thời gian qua.

Sau lời phát biểu của bạn Thương cả lớp đều vỗ tay thể hiện sự biết ơn của mình dành cho cô giáo. Cô giáo nhận gói quà lưu niệm rồi bước nhanh ra khỏi lớp để tránh không để mình bật khóc

Những gương mặt buồn rầu, nuối tiếc, những giọt nước mắt nghẹn ngào của giờ phút chia ly, khiến ai cũng cảm thấy muốn mình trở nên bé lại để được ở mãi nơi này.

Tạm biệt mái trường thân yêu, tạm biệt chỗ ngồi thân thương, tạm biệt bảng đen phấn trắng, “cho dù có đi nơi đâu ta cũng không quên được nhau”

Chúc chị xinh đẹp, học tốt ạ!