K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Giúp mình dịch sang tiếng anh đúng ngữ pháp được không!! -Kính thưa quý vị đại biểu, kính thưa quý thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến! -Đến với hội thi ngày hôm nay, tập thể lớp 7A chúng em mang đến một mâm cỗ với chủ đề " Hướng Về Biển Đảo Quê Hương". Như tất cả chúng ta đều biết ngoài hải đảo xa xôi-nơi những người chiến sĩ đang ngày đêm canh gác, bất chấp mọi khó khăn...
Đọc tiếp

Giúp mình dịch sang tiếng anh đúng ngữ pháp được không!!yeu

-Kính thưa quý vị đại biểu, kính thưa quý thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!

-Đến với hội thi ngày hôm nay, tập thể lớp 7A chúng em mang đến một mâm cỗ với chủ đề " Hướng Về Biển Đảo Quê Hương". Như tất cả chúng ta đều biết ngoài hải đảo xa xôi-nơi những người chiến sĩ đang ngày đêm canh gác, bất chấp mọi khó khăn gian khổ để bảo vệ chủ quyền của đất nước. Chính vì vậy, chúng em làm mâm ngũ quả với tất cả tình cảm của mình để hy vọng các anh chiến sỹ có một cuộc sống ấm no, đầy đủ nơi biển đảo, khơi xa. Đây là hình ảnh dòng nước xanh và những quả..................tượng trưng cho những chú cá đang bơi lội tung tăng. Qua đây, chúng em muốn thể hiện ước muốn của mình về một vùng biển luôn luôn sạch đẹp. Ở giữa mâm cỗ là hình ảnh dải đất Việt Nam hình chữ S cong cong quen thuộc được làm từ nhiều loại quả khác nhau........................Bên cạnh đó tập thể lớp chúng em còn trang trí thêm đôi chim phượng hoàng được làm từ...........................Nó thể hiện sự cao quý, an lành cũng như mong muốn của tập thể lớp 7A nói riêng và toàn thể người dân trên khắp đất nước nói chung.

-Vì vậy chúng em luôn cố gắng học tập thật chăm chỉ, rèn luyện để mai sau lớn lên sẽ là một công dân tốt của đất nước.

-Cuối cùng, không biết nói gì hơn kính chúc quý vị đại biểu, quý thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh sức khỏe. Chúc hội thi thành công rực rỡ!!

***Phần(.............................) mọi người có thể điền giúp em loại hoa quả phù hợp được ko ạ

1
21 tháng 3 2017

Dear delegates, ladies and gentlemen, my dear students!

- Coming to the competition today, we 7A class brings a theme song "Towards the Sea of ​​Perfume Island". As we all know in the far offshore islands-where the soldiers are guarded day and night, despite all the hardships and hardships of protecting the sovereignty of the country. That is why, we make five fruits tray with all our feelings to hope the soldiers have a warm and full life in the sea island, far away. This is the image of blue water and the fruits .................. symbolize the fish swimming swimming. Here, we want to express our desire for a clean ocean. In the middle of the tray is the image of the familiar curve S landforms are made from many different fruits ........................ Besides the class we also decorate the couple of phoenixes made from ........................... It shows the Noble, well-being as well as the desire of collective 7A in particular and the whole people across the country in general.

So we always try to study hard, train to grow up later will be a good citizen of the country.

-Finally, do not know what to say than to wish the delegates, teachers and all the students health. Wish the contest a glorious success !!

Mk ko biết điền đâu.Sorry!!!

21 tháng 3 2017

cảm ơn bạn nha! dịch đc là tốt rồi

BÀI DỰ THI “Kể một câu chuyện cảm động về hình ảnh những người chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch Covid-19” Người dự thi: Phùng Kim Thanh Học sinh Lớp 6A2-Trường THCS Sơn Tây Kính thưa quý thầy cô! Thưa toàn thể các bạn! Covid-19 có lẽ là một từ được nhắc đến nhiều nhất trong thời gian qua , nó là nỗi ám ảnh của không chỉ các nước trên thế giới, mà còn là nỗi ám ảnh của mỗi gia đình và từng cá...
Đọc tiếp

BÀI DỰ THI “Kể một câu chuyện cảm động về hình ảnh những người chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch Covid-19” Người dự thi: Phùng Kim Thanh Học sinh Lớp 6A2-Trường THCS Sơn Tây Kính thưa quý thầy cô! Thưa toàn thể các bạn! Covid-19 có lẽ là một từ được nhắc đến nhiều nhất trong thời gian qua , nó là nỗi ám ảnh của không chỉ các nước trên thế giới, mà còn là nỗi ám ảnh của mỗi gia đình và từng cá nhân trong xã hội. Xuất hiện từ năm 2019, cho đến nay, dịch Covid vẫn diễn biến phức tạp, khó lường. Nó đã để lại những thiệt hại vô cùng to lớn, nhất là những thiệt hại về con người. Tất cả các nước trên thế giới đang chung tay để đẩy lùi, kiểm soát dịch bệnh. Việt Nam được đánh giá là một đất nước có nhiều cách làm hiệu quả để kiểm soát dịch bệnh và hạn chế tối đa số người tử vong. Có được những kết quả đó là do sự chỉ đạo đúng đắn, kịp thời, quyết liệt của chính phủ, sự đồng thuận ủng hộ của toàn xã hội, đặc biệt là sự hy sinh thầm lặng, sự vất vả mà không có gì có thể kể hết của những y bác sĩ, những chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch. Tôi tự hào vì trong số những người ấy có mẹ tôi-người bác sĩ quân y, người chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch. Tôi còn nhớ như in, đó là vào một buổi chiều tháng 9 năm ngoái. Trời mưa tầm tã. Sau khi học xong, lúc đó khoảng hơn 4 giờ chiều, tôi thấy mẹ đi làm về. Khác hẳn mọi hôm, nay mẹ tôi rất vội vã. Mẹ vào cắm cơm, và nấu nhanh đồ ăn. Tay mẹ làm và liên tục thúc giục tôi và em đi tắm giặt khẩn trương. Tôi thấy lạ, nhưng không dám hỏi mẹ điều gì cả. Sau khi nấu ăn, mẹ lên phòng lấy chiếc ba lô, nhanh chóng sắp xếp quân tư trang cá nhân và đồ dùng sinh hoạt. Tôi cảm nhận như mẹ sắp có chuyến đi đâu dài ngày. Sau khi sắp xong quần áo, cũng là lúc bố tôi về, đợi bố tôi tắm giặt xong cả nhà ăn cơm sớm hơn mọi hôm. Bữa cơm diễn ra mau chóng rồi mẹ nói với bố tôi về việc phải vào đơn vị thực hiện nhiệm vụ đón công dân từ nước ngoài về cách ly, thời gian đi cũng chưa biết bao giờ về. Rồi mẹ dặn dò chị em chúng tôi ở nhà phải chăm học, nghe lời bố, ăn uống đầy đủ...Những lời mẹ dặn dò rất tỷ mỉ, cẩn thận, mẹ như đang rất lo cho chị em chúng tôi. Lúc ấy chị em chúng tôi cũng buồn lắm, vì từ ngày lớn lên đến giờ tôi chưa phải xa mẹ lấy 01 ngày. Đến giờ hẹn, mẹ ôm hôn chúng tôi vào lòng rồi mẹ vào đơn vị, nhìn mẹ đội mưa đi trong buổi chiều tối tôi rất thương mẹ. Lúc ấy tôi ước, giá như không có dịch bệnh thì mẹ tôi và những người đồng đội không phải vất vả như thế. Là một học sinh của Trường Trung học cơ sở Sơn Tây, tôi luôn tự hào vì được sinh ra trong một gia đình mà cả bố và mẹ tôi đều là bộ đội. Bố tôi là sĩ quan chính trị, còn mẹ tôi là bác sĩ quân y. Bố và mẹ tôi cùng công tác tại Trường Sĩ quan Lục quân 1. Theo lời kể của bố tôi, từ khi dịch Covid-19 hoành hành, những bác sĩ quân y như mẹ, và cả những chú bộ đội đều phải căng mình để tham gia chống dịch, họ quên ăn, quên ngủ để ngăn sự phát triển của dịch bệnh, để cứu sống người dân. Lúc ấy tôi cũng chưa hiểu nhiều lắm. Nhưng kể từ ngày mẹ tôi đi, tôi mới hiểu được sự vất vả của mẹ cũng như sự vất vả của những người đồng đội trên tuyến đầu chống dịch. Mỗi tối, khi rảnh, mẹ đều gọi điện về hỏi thăm bố con tôi, nhìn mẹ trong bộ đồ bảo hộ, với lớp khẩu trang đến ngột ngạt và kín mít thì tôi hiểu sự vất vả và nguy hiểm đến mức nào. Qua câu chuyện mẹ tôi kể, có rất nhiều đồng đội của mẹ vì quá sức mà ngất lên ngất xuống, vì chạy đua với việc chống dịch mà đến quên ăn, quên ngủ. Hằng ngày bố con chúng tôi quen có bàn tay chăm sóc của mẹ. Tôi nhớ những món ăn ngon do mẹ nấu, nhớ sự ân cần của mẹ chỉ bảo tôi học bài mỗi tối, nhớ tiếng mẹ mỗi sáng gọi chúng tôi dậy để chuẩn bị cho một ngày mới... nhưng nay mẹ đi làm nhiệm vụ, những công việc nhà lại do bàn tay của bố tôi quán xuyến tất cả. Thương bố, tôi lại nhớ mẹ nhiều hơn. Sau 1 tháng mẹ tôi vẫn chưa được về, qua điện thoại, tôi thấy mẹ gầy hẳn đi, nhưng ánh mắt của mẹ vẫn sáng ngời và vững vàng niềm tin. Mỗi ngày tôi đều hỏi bố và theo dõi ti vi xem nay dịch bệnh đã giảm chưa, nhưng khi thấy tình hình vẫn phức tạp, vẫn có những ca tử vong và đặc biệt rất nhiều chiến sĩ còn đang rất vất vả như bố mẹ mất không được về thắp hương đưa tiễn, con ốm đau đi viện không được về bên con, bao đơn vị phải làm trại ngủ ngoài rừng để nhường chỗ cho bệnh nhân cách ly, bao chiến sĩ phải cắm chốt nơi giáp biên...tôi cũng lại thấy thương mẹ nhiều hơn, thấu hiểu và tự hào nhiều hơn. Cũng có lúc tôi hỏi mẹ: sao mẹ không xin về với chị em con, mẹ tôi cười và bảo: ai cũng chọn việc nhẹ nhàng thì gian khổ biết phần ai? tôi lại thấy việc làm của mẹ và những đồng đội thật ý nghĩa và cao cả. Hai tháng trôi qua cũng là lúc mẹ tôi được về. Ngày mẹ về chúng tôi như vỡ òa trong hạnh phúc, những nhọc nhằn và vất vả của mẹ như chợt tan biến khi mẹ ôm hai chị em chúng tôi vào lòng. Những giọt nước mắt của mẹ đã rơi trên gò má. Mẹ khóc vì nhiệm vụ đơn vị giao đã hoàn thành, mẹ khóc vì được về bên chúng tôi yên bình, mẹ khóc vì thương những người đồng đội của mẹ ở nhiều nơi còn đang oằn mình vất vả và có lẽ, mẹ cũng khóc cho những người vì Covid mà ra đi mãi mãi. Mẹ khóc chúng tôi cũng khóc theo, đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc. Nhưng tôi hiểu nếu còn dịch bệnh phức tạp thì việc mẹ tôi lại đi, những đồng đội của mẹ tôi còn nhiều vất vả, đó cũng là lẽ thường tình. Kính thưa thầy cô, thưa các bạn! Đây có lẽ là kỉ niệm tôi nhớ nhất và tự hào nhất về mẹ của tôi kể từ khi tôi lớn lên. Tôi luôn mong rằng, cả xã hội chung tay, dịch Covid-19 sẽ sớm được đẩy lùi, để mỗi gia đình được hạnh phúc bên nhau, để chúng ta-những học sinh lại được tung tăng cắp sách đến trường, để lại được nghe những bài cô giáo giảng, để lớn lên mỗi chúng ta luôn biết cảm ơn, trân trọng những chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch hôm nay đã hy sinh cho cuộc sống thanh bình ngày mai.

7
25 tháng 10 2021

Tôi đăng lên để tôn vinh bạn tôi đạt giải nhất hsg Ngữ văn, bạn đã vượt qua 100 bài viết để dành giải nhất, tự nhiên thấy mình kém cỏi quớ, mong các bạn đọc hết vì bài này rất hay và bạn tôi đã dành khá nhiều thời gian để viết bài này, nó không chỉ để thi tham khảo để thi hsg mà còn là một bài văn hữu ích để mọi người đón đọc nữa.

25 tháng 10 2021

aháháhoaoa

Trong không khí toàn Đảng toàn dân, toàn quân đang tích cực thi đua học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, là đội viên Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh, chúng em luôn hòa chung tinh thần đó để xứng đáng với lòng tin yêu mong mỏi của bác Hồ. Sinh thời Bác đã luôn dành cho thiếu niên nhi đồng những tình cảm yêu thương vô hạn. Trung thu Bác nhớ nhi đồng, ngày khai trường Bác...
Đọc tiếp

Trong không khí toàn Đảng toàn dân, toàn quân đang tích cực thi đua học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, là đội viên Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh, chúng em luôn hòa chung tinh thần đó để xứng đáng với lòng tin yêu mong mỏi của bác Hồ. Sinh thời Bác đã luôn dành cho thiếu niên nhi đồng những tình cảm yêu thương vô hạn. Trung thu Bác nhớ nhi đồng, ngày khai trường Bác gửi thư chúc. Và đặc biệt niềm tin, lòng yêu thương của Bác gửi trọn trong những điều Bác dạy Thiếu niên nhi đồng: Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào Học tập tốt, lao động tốt Đoàn kết tốt, kỉ luật tốt Giữ gìn vệ sinh thật tốt Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm

Thưa đoàn chủ tịch.

Kính thưa các vị đại biểu khách quý!

Kính thưa các thầy giáo, cô giáo.

Các bạn đội viên, nhi đồng thân mến!

Thật vinh dự cho em hôm nay được về dự đại hội và được thay mặt cho đội viên, nhi đồng đóng góp ý kiến cho bản báo cáo tổng kết và phương hướng hoạt động của Đại hội.

Trước hết em hoàn toàn nhất trí với bản báo cáo tổng kết công tác Đội năm học 20…- 20…và phương hướng hoạt động công tác đội năm học 20…- 20… đã trình bày trước đại hội.

Cùng với sự nhất trí đó em xin được đóng góp thêm những suy nghĩ của mình về việc đội viên thực hiện tốt 5 điều bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng.

Kính thưa đại hội

Trong không khí toàn Đảng toàn dân, toàn quân đang tích cực thi đua học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, là đội viên Thiếu niên tiền phong Hồ Chí Minh, chúng em luôn hòa chung tinh thần đó để xứng đáng với lòng tin yêu mong mỏi của bác Hồ. Sinh thời Bác đã luôn dành cho thiếu niên nhi đồng những tình cảm yêu thương vô hạn. Trung thu Bác nhớ nhi đồng, ngày khai trường Bác gửi thư chúc. Và đặc biệt niềm tin, lòng yêu thương của Bác gửi trọn trong những điều Bác dạy Thiếu niên nhi đồng:

Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào
Học tập tốt, lao động tốt
Đoàn kết tốt, kỉ luật tốt
Giữ gìn vệ sinh thật tốt
Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm

Để bày tỏ lòng biết ơn Bác kính yêu, mỗi bạn đội viên, thiếu niên và nhi đồng đang học tập và sinh sống trên mọi miền Tổ quốc nghĩ gì và phải làm gì để thực hiện tốt 5 điều Bác dạy?

Theo em, trong 5 điều Bác dạy Thiếu niên nhi đồng, Bác đã xây dựng và định hướng cho mỗi bạn đội viên, thiếu niên và nhi đồng những phẩm chất tốt đẹp của thiếu nhi Việt Nam. Theo lời Bác dạy, mỗi bạn trước hết phải có trong mình tình yêu đối với quê hương đất nước. Phải xác định nhiệm vụ học tập để luyện đức, luyện tài trở thành những con người có ích cho xã hội. Các bạn cần nêu cao tinh thần đoàn kết , thể hiện thái độ chan hòa với bạn bè, tinh thần tương thân, tương ái, giúp đỡ lẫn nhau trong hoàn cảnh khó khăn. Đặc biệt ngoài việc giữ gìn kỉ luật, giữ gìn vệ sinh thật tốt, mỗi chúng ta phải giữ gìn và nêu cao tính khiêm tốn, lòng thật thà, bởi đó chính là phẩm chất cao đẹp của con người trong cuộc sống hàng ngày.

Trong lời dạy của Bác, mỗi người phải xác định việc học tập cho riêng mình ngoài việc học tập để nâng cao kiến thức, còn phải học tập để bồi dưỡng đạo đức, phẩm chất, nhân cách của sống, kĩ năng sống. Trong điều kiện ngày nay, được sự quan tâm của toàn xã hội, nhà trường và gia đình cùng việc chúng ta thực hiện tốt 5 điều Bác Hồ dạy, sẽ giúp mỗi đội viên, thiếu niên và nhi đồng trở thành con người toàn diện về cả Đức - Trí - Thể - Mĩ.

Thưa Đại hội

Học tập và làm theo 5 điều Bác Hồ dạy, theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, mỗi đội viên, thiếu niên và nhi đồng hãy thực hiện tốt cuộc vận động: “Thiếu nhi …………………….. thi đua thực hiện tốt 5 điều Bác Hồ dạy” tham gia các hoạt động, phong trào lớn của Đội.

Trên đây là một số ý kiến của em đóng góp cho bản báo cáo tổng kết và phương hướng hoạt động của Đại hội. Trước khi ngừng lời, thay mặt cho các bạn đội viên, nhi đồng, em xin hứa với Bác kính yêu: Chúng cháu sẽ quyết tâm thực hiện tốt 5 điều Bác dạy để trở thành con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, xứng đáng với lòng mong mỏi tin yêu của Bác, của cha mẹ và thầy cô. Chúng cháu quyết tâm xây dựng Liên đội nhà trường trở thành Liên đội mạnh xuất sắc về mọi mặt.

Cuối cùng em xin được kính chúc sức khỏe tới các vị đại biểu các thầy giáo cô giáo, các chị Đoàn viên cùng toàn thể các bạn đội viên, thiếu niên, nhi đồng.

Chúc Đại hội thành công rực rỡ! .

Các bạn xem giúp mình xem bản này hợp lí chưa

Cảm ơn nhé

1
5 tháng 10 2020

Hợp lý nhưng nhiều cái các chị thì nên cho thêm các anh vào thì được hơn chứ còn lại là được rồi

mấy bạn ơi cho tui hỏi ik, cái bài văn này được chưa, tui làm văn dở lắm nên các bạn cứ nhạn xét thoải mái giúp tui nhá! Thanks các bạn!Bài văn đây...     Ngày thứ năm hôm đó, em thức dậy rất sớm và chuẩn bị đồ đến trường dự buổi lễ khai giảng năm học 2019-2020 ở ngôi trường mới của mình-Trường Trung học Cơ sở  Lê Ngọc Hân.     Vừa đến cổng, em vội vàng chào mẹ và chạy...
Đọc tiếp

mấy bạn ơi cho tui hỏi ik, cái bài văn này được chưa, tui làm văn dở lắm nên các bạn cứ nhạn xét thoải mái giúp tui nhá! Thanks các bạn!

Bài văn đây...

     Ngày thứ năm hôm đó, em thức dậy rất sớm và chuẩn bị đồ đến trường dự buổi lễ khai giảng năm học 2019-2020 ở ngôi trường mới của mình-Trường Trung học Cơ sở  

Lê Ngọc Hân.

     Vừa đến cổng, em vội vàng chào mẹ và chạy thẳng vào trong sân trường. Lúc này thì ở trường mới chỉ có chừng chục bạn. Em đi qua căn tin mua nước, bánh và ngồi đợi, càng đợi thì sân trường càng đông. Và buổi lễ cũng đã được bắt đầu, các quý đại biểu trang trọng bước ra trong sự nồng nhiệt đón tiếp của giáo viên và học sinh toàn trường. Sau khi các vị đại biểu đã vào chỗ ngồi ngay ngắn thì nhạc tưng bừng nổi lên, mấy bạn học sinh khối sáu đi diễu hành quanh sân trường. Nhìn những gương mặt tươi cười rạng rỡ của các bạn ấy cũng khiến cho em vui theo. Thầy Phong giới thiệu từng tên lớp và từng giáo viên chủ nhiệm, giáo viên bộ môn. Các anh chị ngồi ở dưới thì vỗ tay trong tâm trạng rất vui vẻ. Tất cả những lớp khối sáu về chỗ ngồi. Mấy thầy khiêng cây đàn pi-a-nô lên sân khấu, giới thiệu bạn Hy Lạp lớp sáu mười hai biểu diễn bài hát Vui Đến Trường. Bạn ấy đánh rất hay và gương mặt thì lúc nào cũng cười tươi rõ nét. Đánh xong, Hy Lạp cúi đầu chào mọi người và dẹp đàn, sau đó là tiếng la hét, vỗ tay khen ngợi của cả trường. Thầy tổng phụ trách bước lên sân khấu, nói: “Và tiếp theo sau đây là nghi lễ chào cờ, kính mời quý đại biểu, quý thầy cô cùng các em học sinh thân mến đứng lên làm nghi lễ chào cờ. Tất cả, Nghiêm”. Bài Quốc Ca nổi lên, quý đại biểu cùng các bạn học sinh và giáo viên toàn trường trong tư thế trang nghiêm hát Quốc Ca. Tiếng hát cất lên đều và thanh, nghe rất hay. Sau đó, thầy giới thiệu tên của các vị đại biểu mà chúng em vừa đón tiếp khi nảy rồi mời Phó Chủ tịch Phường 7 lên đọc thư chúc mừng của Chủ tịch nước Công hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Giọng đọc của ông trong trẻo và dễ nghe nên khi đọc xong, ông nhận được một tràn vỗ tay rất lớn đến từ các bạn học sinh. Phó Chủ tịch Phường 7 chào mọi người rồi bước về, thầy Hiệu trưởng Lê Mạnh Cường bước lên phát biểu. Thầy sinh hoạt và nói về nội quy nhà trường. Sau khi nói xong thầy, thầy cầm cái dùi và đánh thật mạnh vào mặt trống ba hồi trống. Tiếng trống là tiếng báo hiệu năm học mới đã bắt đầu. Âm thanh “Tùng…tùng…tùng…” ngày càng nhỏ dần rồi và cuối cùng là dứt hẳn. Đánh trống xong, thầy hiểu trường cảm ơn và chào mọi người rồi về chỗ ngồi. Thầy tổng phụ trách lên mời đại diện giáo viên lên phát biểu. Cô nói về cách dạy của mình và cách học của học sinh, sau đó thì cô mời chị Liên đội Trưởng của trường- đại diện học sinh lên sân khấu sinh hoạt. Chị ấy trang nghiêm bước lên giới thiệu họ tên, lớp và sinh hoạt rằng các bạn hãy cố gắng chăm ngoan, học tập thật tốt và đừng bao giờ lười biếng. Giọng của chị ngọt ngào, rõ ràng và cực kỳ diễn cảm. Chị chào mọi người và bước về. Cả trường vỗ tay khen ngợi cho cô và chị ấy vì hai người đều nói rất hay.Thầy tổng phụ trách cầm một xấp giấy khen, học bổng và mời cô hiệu phó bước lên phát quà cho các bạn học sinh nghèo, vượt khó học tốt. Gương mặt của các bạn nhận học bổng vừa vui vừa mừng. Tiếp theo là đến phần phát thưởng cuộc thi Vẽ tranh với chủ đề “Mỹ Tho-Thành phố tôi yêu”. Các bạn học sinh được nhận giải gật đầu cảm ơn cô hiệu phó, sau đó là tiếng vỗ khen ngợi. Tiết mục văn nghệ cuối cùng và hay nhất chính là múa lân. Vì đây là tiết mục do mấy anh trong đoàn múa lân chuyên nghiệp biểu diễn chứ không phải mấy bạn trong trường. Tiếng trống “Bùm…bùm…chát…” được đánh nghe rất quyết liệt. Ông Địa cầm quạt ra và đi xung quanh mấy con lân, bọn nó ngày càng nhảy cao lên rồi thấp xuống nhìn rất đẹp và thú vị, nhưng rồi cũng hết. Thầy tổng phụ trách bước lên và nói: “Buổi lễ khai giảng năm học 2019-2020 ở trường Trung học Cơ sở Lê Ngọc Hân đến đây là kết thúc,  các em học sinh hãy dẹp ghế vào nhà kho, mời các thầy cô và quý vị đại biểu ra về”.Buổi lễ kết thúc rồi, các bạn và anh chị ùa ra trong không khí náo nhiệt của cả trường. Còn những thầy cô và đại biểu thì ở lại chụp hình lưu niệm.

     Buổi lễ khai giảng đầu tiên ở ngôi trường mới thật vui. Em rất thích đi dự lễ khai giảng vì nó rất sôi động và náo nhiệt.

 

3
22 tháng 10 2019

Cho mình đề bài bạn nhé nếu đây là văn kể thì ok hay!

nếu là miêu tả thì 100% là mất toàn bộ số điểm

:))

10 tháng 6 2021

mình ko bít là viieets kiểu gì

Nghề giáo viên là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, là nghề sáng tạo nhất trong những nghề sáng tạo. Dẫu đi khắp 4 phương trời, cũng không quên nổi lời thầy cô khắc ghi “tiên học lễ, hậu học văn”. Có lẽ ít ai biết rằng đằng sau những nhân tài của đất nước là những người thầy người cô cao cả. Chúng em không thầy không cô thì không lớn nổi thành người. Nhân ngày 20-11...
Đọc tiếp

Nghề giáo viên là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, là nghề sáng tạo nhất trong những nghề sáng tạo. Dẫu đi khắp 4 phương trời, cũng không quên nổi lời thầy cô khắc ghi “tiên học lễ, hậu học văn”. Có lẽ ít ai biết rằng đằng sau những nhân tài của đất nước là những người thầy người cô cao cả. Chúng em không thầy không cô thì không lớn nổi thành người. Nhân ngày 20-11 ngày nhà giáo Việt Nam, tập thể lớp 7A chúng em xin gửi tới các thầy các cô ngàn lời chúc tốt đẹp nhất. Cảm ơn thầy cô đã dìu dắt chúng em đến với những kiến thức mới mẻ. Chúng em mong các thầy cô luôn hạnh phúc, trẻ trung, vui tính, luôn luôn giữ vững niềm tin và ngày càng nâng cao sự dũng cảm trước những đứa học trò nghịch như quỷ sứ bọn em và còn khỏe mạnh để chở thêm những chuyến đò sớm mai. Tuổi thơ chúng em gọi thầy gọi cô, bạc đầu chúng em vẫn sẽ thưa cô lạy thầy.

3
25 tháng 11 2018

hay vl

25 tháng 11 2018

thanks!

12 tháng 6 2019

Câu chuyện kể về vị danh tướng, dù đã là nhân vật nổi tiếng, có quyền có chức trọng nhưng khi gặp thầy cũ xưng hô: em - thầy

- Cách xưng hô thể hiện thái độ tôn trọng, sự khiêm tốn, lịch sự với người thầy của mình

→ Câu chuyện giáo dục về tinh thần “tôn sư trọng đạo”

16 tháng 6 2021

Câu chuyện đã nêu lên bài học về tình cảm thầy trò vượt qua trở ngại về vị trí trong xã hội. Người học trò năm xưa dù giờ đây đã thành danh tiếng nổi tiếng nhưng vẫn luôn kính trọng, biết ơn người thầy năm xưa đã từng dạy dỗ mình.  Vai trò của những người thầy, người cô trong xã hội là vô cùng lớn lao và quan trọng đối với tương lai của mỗi học trò. Các thầy, các cô chính là những người đặt những viên gạch để xây nên nền tảng tương lai vững chắc. Không những vậy, nhờ có thầy cô mà những học sinh bé nhỏ năm nào sẽ được chắp cánh ước mơ để bay đến chân trời mơ ước của mình. Kiến thức và kỹ năng mà học hỏi từ thầy cô sẽ mãi là hành trang cho học sinh dù đi đâu về đâu. Chính vì vậy, học sinh cần giữ được tinh thần tôn sư trọng đạo, luôn biết ơn thầy cô có ơn dạy dỗ mình.

31 tháng 12 2021

1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: Lòng biết ơn, truyền thống tôn sư trọng đạo.

2. Thân bài:

a. Ý nghĩa rút ra từ câu chuyện:

Một câu chuyện rất ngắn kể về người học trò cũ ghé thăm trường nay đã trở thành một người có tiếng, quyền cao chức trọng nhưng ông không quên những người thầy đã từng dạy dỗ mình để mình có được như ngày hôm nay. Chính vì vậy, khi gặp lại thầy giáo cũ, ông luôn  kính cẩn, lễ phép và xưng hô là con với thầy. Con có chức vị cao sang thì thầy vẫn phải là thầy mà trò vẫn chỉ là trò.

Bài học được rút ra từ câu chuyện trên: “Tôn sư trọng đạo”, “Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”,  chúng ta phải luôn luôn thể hiện sự kính trọng, phải giữ đúng đạo làm trò đối với người thầy – cô của mình dù mình có chức vụ, địa vị cao như nào chăng nữa.

b. Bình luận:

- Nếu truyền thống “Tôn sư trọng đạo” bị mai một thì sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến nền giáo dục và đời sống văn hóa của xã hội. Có kính trọng thầy mới học được những tri thức của người thầy để rồi sẽ giỏi và thành công như vị tướng kia.

- Nhưng trong xã hội hiện nay, nhiều học trò không còn giữ được đạo lí đó. Có rất nhiều có những hành vi, ứng xử không đúng với thầy – cô giáo. Điều đó làm ảnh hưởng đến mối quan hệ thầy – trò, chất lượng dạy và tương lai của đất nước.

c. Bài học cuộc sống:

- Chúng ta phải luôn luôn biết ơn những người đã dạy dỗ mình.

- Biết tri ân, biết đối nhân xử.

- Bản thân phải luôn nhận thức đúng đắn và giữ gìn truyền thống tốt đẹp đó.

3. Kết bài. Suy nghĩ và liên hệ bản thân.

Xem thêm tại: Cuộc thi Trí tuệ VICE | Facebook------------------------------------------"Kính thưa các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo!Cháu xin được trút hết nỗi lòng đã giấu diếm suốt bấy lâu nay và cháu, cũng như nhiều bạn học sinh khác mong chờ sẽ nhận được những lời chia sẻ, cũng như ý kiến của các bác lãnh đạo, các phụ huynh và các thầy cô.Đã nhiều năm nay, hầu như cuộc đời của học sinh...
Đọc tiếp

Xem thêm tại: Cuộc thi Trí tuệ VICE | Facebook

------------------------------------------

"Kính thưa các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo!

Cháu xin được trút hết nỗi lòng đã giấu diếm suốt bấy lâu nay và cháu, cũng như nhiều bạn học sinh khác mong chờ sẽ nhận được những lời chia sẻ, cũng như ý kiến của các bác lãnh đạo, các phụ huynh và các thầy cô.

Đã nhiều năm nay, hầu như cuộc đời của học sinh chúng cháu chỉ là thức dậy, đi học trên trường, đi học thêm, về nhà và lặp lại. Qua nhiều năm, niềm đam mê học tập của cháu dần mất đi.

Cháu bắt đầu kiệt sức, chán nản và tuyệt vọng khi nghe đến chữ HỌC.

Không biết tự bao giờ, thời gian chúng cháu đi học còn nhiều hơn khoảng thời gian chúng cháu được ngủ. Đối với cháu, càng học cao hơn, kiến thức càng trở nên vô nghĩa.

Cháu biết nói ra điều này thật vô ơn. Để có được những kiến thức hôm nay là công sức đầy gian lao của những người đi trước.

Nhưng cháu tự nghĩ, vì sao giáo viên chỉ có thể dạy một bộ môn nhưng bản thân một học sinh phải học những mười mấy môn?

Không chỉ vậy, chúng cháu còn chịu áp lực nặng nề từ thầy cô, phụ huynh và cả xã hội. Một lớp học phải có từ 40 em được học sinh Giỏi, Khá và không được có học sinh Trung bình.

Đã đi học thì các môn tổng kết cả năm phải từ 8 điểm trở lên, thậm chí là cao hơn. Tỉ lệ tốt nghiệp của trường sau một năm phải đạt 90% trở lên, có trường phải giữ vững mục tiêu là 100%.

Cháu đã nhiều lần suy nghĩ về những gì chúng cháu đang được học. Càng nghĩ, cháu càng cảm thấy nản hơn khi cháu nhận ra mình gần như không thể tiếp nhận những kiến thức nhà trường dạy.

Bộ não của một người trưởng thành chỉ nặng gần 1400 gam nhưng những người của thế hệ đi trước lại mong chờ chúng cháu học đều, học tốt lượng kiến thức khổng lồ từ hơn mười môn học khác nhau.

Cháu sợ lắm ! Cháu sợ mỗi khi ông mặt trời lại lên báo hiệu một ngày đi học nữa lại đến. Cháu sợ khi điều đầu tiên thầy cô làm khi bước vào lớp là khảo bài, kiểm tra một núi bài tập họ giao cho chúng cháu.

Cháu sợ khi tiếng trống giờ về không đồng nghĩa với việc chúng cháu được về nhà nghỉ ngơi mà nó chỉ đơn thuần là giờ ra chơi giữa giờ học chính khóa và giờ học thêm.

Cháu sợ khi nhìn các bạn đồng trang lứa ăn vội vàng cái bánh bao và ánh mắt họ đờ đẫn, xa xăm, vô hồn ngồi trên chiếc xe máy giữa dòng người kẹt xe lúc 5h chiều.

Thưa các bác, các bác phụ huynh, các thầy cô!

Còn biết bao nhiêu câu chuyện chưa được kể về những áp lực vô hình mà mọi người đang vô tình đặt lên vai chúng cháu.

"Mỗi ngày đến trường là một ngày vui" – Đó là điều đầu tiên cháu học được khi bước vào lớp 1. Và cho đến giờ, khi đang ở độ tuổi 15, cháu căm ghét cái câu nói này kinh khủng.

Cháu xin lỗi khi nói ra những điều này, cháu biết việc này sẽ khiến cho những người đi trước khó chịu nhưng cho phép cháu được nói lên nỗi lòng mình: Cháu ghét đi học.

Cháu ghét cái cảm giác bước qua cổng trường, mở cuốn SGK, chép từng trang vở. Cháu cảm giác mình lạc hướng… Từng ngày đi học, chúng cháu quay cuồng với việc học bài, kiểm tra.

Những năm tháng dần trôi qua một cách vô nghĩa dưới áp lực của việc học hành, của thầy cô, của gia đình.

Chương trình học hiện tại không cho phép học sinh chúng cháu có quyền sáng tạo. Tất cả bị bó buộc vào những quy luật nhất định và chúng cháu – những người học sinh bắt buộc phải làm theo chứ không được thay đổi.

Chính bản thân chúng cháu còn không hiểu mình đang học vì cái gì, vì ai!

Học vì kì vọng của mọi người xung quanh, học vì điểm số, học để qua được một kì kiểm tra ư? Xong rồi sao nữa?

Cuối cùng sau hơn 20 năm học tập miệt mài, căng thẳng chúng cháu còn phải sống một cuộc đời rất dài và tới lúc đó, chúng cháu sẽ phải áp dụng những kiến thức đã học được vào cuộc sống.

Nhưng cháu đã nhiều lần tự hỏi, cháu có thể sử dụng "Chuyển động tròn đều", "Chiều tăng giảm của hàm số" hay Vecto trong cuộc đời thật như thế nào?

Chúng cháu cứ học rồi lại quên, thầy cô thì cứ lao đầu vào giảng, giao bài tập về nhà nhưng họ chưa bao giờ nói cho chúng cháu nghe ứng dụng của những kiến thức này trong cuộc sống.

Từ một lúc nào đó, mọi người lại đánh giá nhau thông qua những con điểm.

Chì vì những con điểm vô giá trị mà đã đẩy biết bao số phận học sinh vào bước đường cùng, đã khiến cho mối quan hệ chữa cha mẹ - con cái và giáo viên – học sinh trở nên căng thẳng, ngột ngạt.

Cuộc sống của những học sinh giờ đây gần như chỉ xoay quanh HỌC. Chúng cháu không biết đến khái niệm nghỉ ngơi, thư giãn.

Chúng cháu gần như không còn hiểu được giá trị của những bữa ăn bên gia đình vì gần như suốt một tuần chúng cháu chỉ gần như học thêm đến khi trời tối mịt.

Người bạn ngồi kế cháu, bạn ấy học rất giỏi và các thầy cô đều rất yêu quý bạn ấy. Nhưng bạn ấy khổ lắm. Nhà bạn ấy ở Quận 12 và bạn ấy phải đi xe buýt tới Quận 1 để học thêm mỗi ngày.

Từng ngày đi học của bạn ấy bắt đầu từ 5h30 sáng cho tới 11h đêm. Bạn ấy đã kiệt sức rồi, cháu biết điều đấy. Khuôn mặt bạn phờ phạc, ánh mắt bạn bơ phờ, bạn bị thiếu ngủ và đau dạ dày.

Những người như bạn cháu không thiếu ngay tại chính TP.HCM này.

Học sinh chúng cháu sống thờ ơ, lãnh đạm, vô cảm và không có kĩ năng sống. Chúng cháu không biết phải làm gì nếu có động đất, sóng thần hay gặp một người bị đột quỵ ngay giữa đường.

Người lớn thất vọng vì cách ứng xử của thế hệ trẻ trong khi thế hệ trẻ chúng cháu lại thất vọng vì đang được giáo dục không có định hướng.

Thưa các bác, là một học sinh, cháu đã vô cùng xúc động khi nghe chủ trương không dạy thêm. Cái cảm giác vui mừng chợt chạy qua người cháu khi nghĩ đến cảnh chúng cháu không còn phải còng lưng ra học bài lúc 11h đêm nữa.

Nhưng hiện thực tàn khốc của việc học đã không cho cháu được vui mừng lâu.

Trước cảnh mỗi năm đề thi Đại học lại đổi mới một kiểu, trước cảnh cô giáo viên dạy Toán của chúng cháu quảng cáo về lớp dạy thêm của cô một cách bí mật, cháu nhận ra mọi chuyện sẽ không hề tốt lên được, sẽ không bao giờ tốt lên được.

Rồi sau tất cả, khi chúng cháu rời ghế nhà trường, đối diện với cuộc sống thật, chúng cháu lại lơ ngơ, hoang mang vì hoàn toàn không có những kĩ năng sống cần thiết.

Cháu cầu xin các bác, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo: Xin hãy cho chúng con được SỐNG. Xin cho phép chúng con được sống trong những tháng năm tuổi học trò một cách trọn vẹn nhất có thể.

Xin đừng quá kỳ vọng vào tụi con để rồi chính những kì vọng ấy khiến cho mọi người thất vọng. Xin đừng chỉ trích chúng con khi bọn con bị điểm kém.

Xin hãy hiểu rằng mỗi người chỉ có những khả năng nhất định và bọn con không phải là thiên tài.

Cuối cùng, con xin mọi người hãy hiểu: HỌC SINH CŨNG CHỈ LÀ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI MÁY MÓC".

Nếu có hai đội: đội ủng hộ và đội phản đối, bạn sẽ theo đội nào? Vì sao lại như vậy?

[Trích "Trường người ta"; câu hỏi số 424 - Ngữ văn, 18.3.2021]

8

Theo mình thì mình sẽ theo phe "Phản đối".Bởi vì việc học tập ừ thì nhiều lúc cũng vô cùng căng thẳng đặc biệt là khi mùa thi cử đến nhưng mà nói gì thì nói chúng ta học cũng chỉ vì bản thân,vì tương lai của chúng ta mà thôi nên chúng ta bỏ ra công sức bao nhiêu thì sẽ được nhận lại thành quả bấy nhiêu mà thôi !!!

vg khi bắt đầu vào lớp 1 thì tôi cx có suy nghĩ như thế vì lúc nào giáo viên cx đánh những phát đau điếng có khi bị đánh đến trật khớp.Nhưng bây giờ lại khác ko căm thù việc hok như trước kia nữa.Ngược lại lại phản đối chính mik trước kia vì càng hok cao thì mik lại cảm thấy việc hok có ý nghĩa