K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 7 2018

Bạn viết giống như tả trường bình thường thôi ! CHỉ khác là tả vào mùa thu và thể hiện tình cảm ở kết bài thôi mà !

13 tháng 5 2021

Thời gian thấm thoắt tựa thoi đưa, mới ngày nào em chỉ là học sinh lớp Một mà hôm nay đã là học sinh cuối cấp Tiểu học, sắp phải rời xa mái trường thân yêu gắn bó biết bao nhiêu kỉ niệm. Ngắm nhìn ngôi trường, em thấy trong lòng trào dâng những niềm xúc động nghẹn ngào.

Trường của em nằm trên một khu đất hình chữ nhật rộng lớn, đối diện sân vân động của thành phố. Từ xa nhìn lại, ngôi trường như một cậu học trò đứng oai nghiêm sừng sững ở đó đã mấy mươi năm. Con đường quốc lộ với những hàng cây tán rộng đưa ta đến cánh cổng trường. Cổng trường rất rộng, có một cổng chính và một cổng phụ. Hai bên cổng chính là hai cột trụ được xây rất chắc chắn và lát một lớp đá hoa màu đỏ sẫm như hai chàng lính khổng lồ đứng đó để canh gác cho ngôi trường. Nổi bật lên trên hai chiếc cột trụ ấy là tên trường được in khắc rất công phu trên nền đá hoa với dòng chữ: “Trường Tiểu học Trần Quốc Toản”. Hai cánh cổng trường màu xanh rộng lớn, nơi đã mở ra để chào đón lớp lớp những thế hệ học sinh.

Bước vào trong sân trường là hai hàng cây bóng mát chạy dọc theo hai dãy nhà. Trường được xây dựng như một chữ U khổng lồ và phân làm ba dẫy nhà lớn. Hai dãy nhà là các phòng học của học sinh và dẫy nhà còn lại là văn phòng của các thầy cô giáo, hội trường và phòng hội đồng của nhà trường. ba dẫy nàh được sơn màu vàng rất đẹp mắt. Trường được xây dựng đã lâu nên nước sơn đã bạc màu, thấm đượm vào nó những vết tích của thời gian, của bao thế hệ học trò đã học tập và thành công từ mái trường. Mỗi dẫy nhà có ba tầng, mỗi tầng có bảy phòng học. Các phong học đều được trang trí giản dị và rất khang trang sạch sẽ. Cánh cửa lớp màu xanh giản dị trông rất mát mắt trong những ngày hè nắng gắt. Mỗi lớp đều được trang thiết bị bảng đen, bàn ghê, kệ sách, máy chiếu, quạt,… rất đầy đủ. Vừa qua, trường em được đơn vị thành phố công nhận là trường sanh sạch đẹp. Để có được thành tích đó là nhờ ý thức nhắc nhở của các thầy cô giáo, đồng thời cũng nhờ ý thức tự giác giữ gìn vệ sinh của học sinh nhà trường.

Đi giữa sân trường vào những giờ giải lao buổi chiều, em có cảm giác như mình đang lạc vào một xứ sở thần tiên. Hai dãy cây bóng mát tỏa bóng rộng ngợp khắp sân trường. Những cơn gió chiều thổi qua kẽ lá, như du dương, như trầm bổng và dường như mát hơn nó vốn có, lùa vào áo, vào tóc,… Vào mùa hè, sân trường như được trải thảm đỏ bởi những cánh phượng rơi chi chít trên mặt đất. Ánh nắng mặt trời như càng làm cho sân trường lung linh, lộng lẫy hơn bao giờ hết.

Phía trước dãy nhà của giáo viên hướng ra cổng còn có một khu vườn nhỏ. Tại đây được trồng rất nhiều loài cây. Bao nhiêu cây là bấy nhiêu thế hệ học sinh đã từng học tập tại mái trường. Có cây cho hoa vào mùa hạ, cây lại cho hoa vào mùa động, bởi thế trong khu vườn nhỏ ấy bao giờ cũng ngập tràn sắc màu của những bồng hoa tươi thắm và rực rỡ nhất.

Đi giữa những hàng cây, đi trên từng hành lang lớp học, ngắm nhìn mái trường thân yêu, trong em chợt ùa về biết bao kỉ niệm buồn vui của những năm tháng đầu tiên cắp sách đến trường. Những bài giảng lí thú, những trò nô đùa tinh nghịch đầy hồn nhiên và trong sáng,… Rồi đây, em sẽ phải rời xa nơi này, rời xa mái trường thân yêu đã gắn bó. Thời gian thay đổi sẽ khiến chúng em trưởng thành hơn, bước đến những chân trời của mơ ước, đi đến những chân trời mới, những ngôi trường mới đẹp đẽ và tiện nghi hơn. Xong mái trường Tiểu học thân yêu, nơi đã gắn bó những năm tháng đầu tiên của thuở cắp sách đến trường vẫn sẽ mãi là một ấn tượng và một tình yêu chân thành và mãnh liệt, không bao giờ có thể thay thế!

6 tháng 11 2019

* Yêu cầu.

- Học sinh viết được bài văn tả cảnh ngôi trường đủ 3 phần: mở bài, thân bài, kết bài đúng yêu cầu đã học, độ dài bài viết từ 15 câu trở lên.

- Viết câu đúng ngữ pháp, dùng từ đúng, không mắc lỗi chính tả.

- Chữ viết rõ ràng, trình bày bài sạch.

* Cách đánh giá, cho điểm:

* Mở bài (1,0 điểm)

* Thân bài (4,0 điểm) :

- Nội dung (1,5 điểm)

- Kĩ năng (1,5 điểm)

- Cảm xúc (1,0 điểm)

* Kết bài (1,0 điểm)

* Chữ viết, chính tả (0,5 điểm). Dùng từ, đặt câu (0,5 điểm).

* Sáng tạo (1,0 điểm)

- Bài văn đảm bảo các yêu cầu trên : 8,0 điểm

- Tùy theo mức độ sai sót về ý, về diễn đạt và chữ viết, có thể cho các mức điểm cho phù hợp với thực tế bài viết..

* Lưu ý :

- Nếu chữ viết không rõ ràng, sai về độ cao, khoảng cách, kiểu chữ ; hoặc trình bày bẩn bị trừ 0,5 điểm toàn bài.

- Toàn bài kiểm tra bày sạch đẹp GV cho điểm tối đa.

* Tổ chuyên môn thống nhất cho điểm cụ thể

29 tháng 7 2021

Tham khảo!!!

 

Thời gian thấm thoắt tựa thoi đưa, mới ngày nào em chỉ là học sinh lớp Một mà hôm nay đã là học sinh cuối cấp Tiểu học, sắp phải rời xa mái trường thân yêu gắn bó biết bao nhiêu kỉ niệm. Ngắm nhìn ngôi trường, em thấy trong lòng trào dâng những niềm xúc động nghẹn ngào.

Trường của em nằm trên một khu đất hình chữ nhật rộng lớn, đối diện sân vân động của thành phố. Từ xa nhìn lại, ngôi trường như một cậu học trò đứng oai nghiêm sừng sững ở đó đã mấy mươi năm. Con đường quốc lộ với những hàng cây tán rộng đưa ta đến cánh cổng trường. Cổng trường rất rộng, có một cổng chính và một cổng phụ. Hai bên cổng chính là hai cột trụ được xây rất chắc chắn và lát một lớp đá hoa màu đỏ sẫm như hai chàng lính khổng lồ đứng đó để canh gác cho ngôi trường. Nổi bật lên trên hai chiếc cột trụ ấy là tên trường được in khắc rất công phu trên nền đá hoa với dòng chữ: “Trường Tiểu học Trần Quốc Toản”. Hai cánh cổng trường màu xanh rộng lớn, nơi đã mở ra để chào đón lớp lớp những thế hệ học sinh.

 

Bước vào trong sân trường là hai hàng cây bóng mát chạy dọc theo hai dãy nhà. Trường được xây dựng như một chữ U khổng lồ và phân làm ba dẫy nhà lớn. Hai dãy nhà là các phòng học của học sinh và dẫy nhà còn lại là văn phòng của các thầy cô giáo, hội trường và phòng hội đồng của nhà trường. ba dẫy nàh được sơn màu vàng rất đẹp mắt. Trường được xây dựng đã lâu nên nước sơn đã bạc màu, thấm đượm vào nó những vết tích của thời gian, của bao thế hệ học trò đã học tập và thành công từ mái trường. Mỗi dẫy nhà có ba tầng, mỗi tầng có bảy phòng học. Các phong học đều được trang trí giản dị và rất khang trang sạch sẽ. Cánh cửa lớp màu xanh giản dị trông rất mát mắt trong những ngày hè nắng gắt. Mỗi lớp đều được trang thiết bị bảng đen, bàn ghê, kệ sách, máy chiếu, quạt,… rất đầy đủ. Vừa qua, trường em được đơn vị thành phố công nhận là trường sanh sạch đẹp. Để có được thành tích đó là nhờ ý thức nhắc nhở của các thầy cô giáo, đồng thời cũng nhờ ý thức tự giác giữ gìn vệ sinh của học sinh nhà trường.

Đi giữa sân trường vào những giờ giải lao buổi chiều, em có cảm giác như mình đang lạc vào một xứ sở thần tiên. Hai dãy cây bóng mát tỏa bóng rộng ngợp khắp sân trường. Những cơn gió chiều thổi qua kẽ lá, như du dương, như trầm bổng và dường như mát hơn nó vốn có, lùa vào áo, vào tóc,… Vào mùa hè, sân trường như được trải thảm đỏ bởi những cánh phượng rơi chi chít trên mặt đất. Ánh nắng mặt trời như càng làm cho sân trường lung linh, lộng lẫy hơn bao giờ hết.

Phía trước dãy nhà của giáo viên hướng ra cổng còn có một khu vườn nhỏ. Tại đây được trồng rất nhiều loài cây. Bao nhiêu cây là bấy nhiêu thế hệ học sinh đã từng học tập tại mái trường. Có cây cho hoa vào mùa hạ, cây lại cho hoa vào mùa động, bởi thế trong khu vườn nhỏ ấy bao giờ cũng ngập tràn sắc màu của những bồng hoa tươi thắm và rực rỡ nhất.

 

Đi giữa những hàng cây, đi trên từng hành lang lớp học, ngắm nhìn mái trường thân yêu, trong em chợt ùa về biết bao kỉ niệm buồn vui của những năm tháng đầu tiên cắp sách đến trường. Những bài giảng lí thú, những trò nô đùa tinh nghịch đầy hồn nhiên và trong sáng,… Rồi đây, em sẽ phải rời xa nơi này, rời xa mái trường thân yêu đã gắn bó. Thời gian thay đổi sẽ khiến chúng em trưởng thành hơn, bước đến những chân trời của mơ ước, đi đến những chân trời mới, những ngôi trường mới đẹp đẽ và tiện nghi hơn. Xong mái trường Tiểu học thân yêu, nơi đã gắn bó những năm tháng đầu tiên của thuở cắp sách đến trường vẫn sẽ mãi là một ấn tượng và một tình yêu chân thành và mãnh liệt, không bao giờ có thể thay thế!

17 tháng 5 2022

Tham Khảo

 

Mới ngày nào còn bỡ ngỡ nắm tay mẹ đến tham dự lễ khai giảng đầu tiên trường Tiểu học Phú Cát, đến nay em đã là một cô học sinh lớp 5 và có năm năm gắn bó với ngôi trường thân yêu này. Ngôi trường đã trở thành một mái nhà thân yêu, một kỉ niệm mà em không bao giờ có thể quên được.

Khuôn viên trường em có trồng nhiều cây xanh, cây đã cao gần bằng nhà hai tầng, tán xoè to rộng giống như những chiếc ô khổng lồ che nắng cho chúng em vui đùa dưới sân trường. Cổng trường màu xanh với bảng chữ màu vàng sáng bóng nổi bật, bên trái từ cổng trường đi vào là phòng bảo vệ và dãy nhà để xe của giáo viên. Toàn bộ phòng học và các dãy nhà mới được sơn lại trông như một ngôi trường mới xây rất đẹp, màu sơn vàng tươi sáng nổi bật giữa màu xanh của cây lá. Trong sân trường còn có sân đánh cầu lông, sân chơi bóng bàn và những chiếc ghế đá, em và các bạn thường chơi nhảy dây xong sẽ cùng nhau ngồi ở ghế đá nghỉ ngơi trước khi lên lớp. Nơi được yêu thích nhất trong trường là phòng thư viện, trong thư viện có rất nhiều sách hay và bổ ích, ngoài ra còn có nhiều truyện đọc, truyện tranh. Em còn nhớ những buổi tập thể dục giữa giờ toàn trường rất đều đẹp, tiếng cười nói vang rộn khắp sân trường.

Em cảm thấy rất tự hào và may mắn khi được học tập tại một ngôi trường có truyền thống lâu đời, thầy cô dạy giỏi yêu nghề, học sinh hoà đồng thân thiện.

17 tháng 5 2022

Mỗi ng có một trải nghiệm riêng nên bn tham khảo bài này nha 

Vậy là chỉ còn hai tháng nữa thôi, là em sẽ phải rời xa mái trường tiểu học thân yêu của mình để đến một ngôi trường khác. Tuy em luôn biết rằng ngày này sẽ đến, nhưng thật không ngờ nó lại đến nhanh như thế.

Mới ngày nào, em còn chập chững đến trường, nép sau lưng mẹ nhìn các anh chị vui đùa, mà giờ đã là học sinh lớp 5 rồi. Mới ngày nào, ngôi trường rộng lớn còn biết bao nhiêu là điều thú vị, kì lạ cho em khám phá, thì giờ đây em đã thuộc làu hết mọi “địa hình”. Cảm giác thân thuộc ấy khiến em luôn cho rằng mái trường này là ngôi nhà thứ hai của em. Và những người thầy, người cô ở đây chính là người cha người mẹ thứ hai của em. Thầy cô yêu thương, dạy dỗ em trưởng thành và dìu dắt em nên người. Nhớ nhất, có lẽ là những người bạn thân thiết đã cùng em trải qua bao giờ học chăm chỉ, bao giờ kiểm tra căng thẳng, bao giờ ra chơi thú vị. Và cả những lúc đi học trễ, bị phạt quét sân. Rồi cả những lần lén mua quà vặt, ăn trong giờ học.

Những kỉ niệm ấy vốn tưởng là hiển nhiên, giờ lại trở nên quý giá vô cùng. Bởi chỉ ít tuần nữa thôi, em sẽ chẳng được đến đây học tập nữa. Ngôi trường vẫn thế, thầy cô vẫn ở đây, bàn ghế bảng đen vẫn y nguyên, nhưng chỉ là người ngồi ở đây không còn là em nữa. Một chút buồn bã, nuối tiếc hòa lẫn với sự mong chờ về tương lai phía trước, khiến em rơi vào một bầu cảm xúc thật khó gọi tên. Nhưng chắc chắn rằng, sau này, em sẽ trở về thăm trường, như người con trở về mái nhà của mình.

31 tháng 10 2017

Những từ ngữ tả vẻ đẹp của ngôi trường mới:

- Những mảng tường vàng, ngói đỏ như những cánh hoa lấp ló trong cây.

- Tường vôi trắng, cánh cửa xanh, bàn ghế gỗ xoan đào nổi vân như lụa.

4 tháng 4 2018

Đã bốn năm trôi qua kể từ ngày em bắt đầu học tiểu học. Biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui cùng những năm tháng học trò đã trôi đi dưới mái trường tiểu học Đức Thạnh thân yêu. Ngôi trường vẫn còn đó chỉ có đám học trò chúng em đã lớn dần và sẽ phải rời xa mái trường.

Dù đã nhiều năm trôi qua nhưng ngôi trường vẫn vậy, chẳng thay đổi là bao. Cánh cổng sắt xanh với tấm biển phô dòng chữ "TRƯỜNG TIỂU HỌC Đức Thạnh" đỏ thắm vẫn luôn mở rộng đón chào những học sinh mới và tạm biệt những học sinh cuối cấp như chúng tôi. Đi vào sâu trong sân trường, em luôn cảm thấy dễ chịu và thoải mái với bao cây xanh.nào là ông cây me, trầm tư xế bóng những trưa hè,tất cả gợi nên vẻ đẹp tuyệt vời cho trường em. Ở giữa sân trường là khu vui chơi, nơi mà chúng, hay đó cũng là nơi các bạn lớp trưởng chỉ huy buổi chào cờ. Bên cạnh là cột cờ với lá cờ đỏ tươi, ngôi sao vàng năm cánh như nhắc nhở chúng em phải biết ơn những người đã hy sinh vè nền độc lập dân tộc Việt Nam. bên cạnh sân trường là hai dãy nhà hai tầng. Đó là các phòng học lớp 1, lớp 2, lớp 3, lớp 4 và lớp 5. Nhìn từ xa, dãy nhà như một con tàu rộng lớn đưa chúng em tới những bến bờ của tri thức. Trong mỗi lớp học đều được trang trí đầy đủ đồ dùng: bàn ghế, bảng, quạt,... Ở các lớp còn được treo ảnh bác Hồ rất ngay ngắn. Vuông góc với dãy lớp học là các phòng làm việc như phòng thầy hiệu trưởng, phòng cô hiệu phó, phòng đoàn đội, thư viện với các loại sách giáo khoa, tham khảo truyện đọc giúp ích cho chúng tôi rất nhiều trong học tập.

Ngôi trường tiểu học Đức Thạnh đã ghi dấu trong trái tim em một thời học sinh đầy mơ ước. Tôi sẽ không bao giờ quên nơi này cũng những chuỗi ngày đẹp đẽ đầy ắp những kỉ niệm bên thầy cô, bạn bè.

4 tháng 4 2018

Càng đến những buổi học cuối, tôi lại càng thấy yêu ngôi trường này hơn vì mỗi góc sân, mỗi hàng cây đã gắn với tôi bao nhiêu kỉ niệm. Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để được ngắm cảnh trường được nhiều hơn.

Ôi chao, cảnh trường lúc này mới tuyệt làm sao! Dù cho lúc này còn khá sớm. Bác mặt trời vừa tỉnh giấc, mặt đỏ như quả cầu lửa bẽn lẽn nấp sau lũy tre làng. Một dải sương mờ còn phảng phất trong vòm cây. Ấy thế mà bác cổng trưởng đã dậy từ lúc nào, dang tay đón chúng tôi vào lớp.

Tôi lững thững một bước vào sân trường, trong lòng chào dâng một cảm xúc khó tả. Bất giác một làn gió thoảng qua, mang theo hương thơm của bồn hoa chúng như mời gọi tôi nói lời tạm biệt. Tôi bước lại gần nhìn những bông hoa hồn nhiên trước gió mà mà muốn mình cũng được như những bông hoa đó. Tôi ngồi xuống gốc bàng ngước nhìn bầu trời xanh mướt, trong đầu lại hiện về bao kỉ niệm. Cũng dưới gốc bàng này chúng tôi có bao nhiêu trò chơi lí thú.

Lúc này, bác mặt trời vẫn tươi cười, ban phát những tia nắng vàng tươi làm cho màn sương mỏng tanh vội vã chốn biệt chỉ để lại những hạt sương long lanh còn đọng trên lá cây, ngọn cỏ.

Cảnh trường lúc này hiện ra rõ mồn một, rực rỡ sắc mầu. Bác phượng già như trở lại tuổi đôi mươi rực rỡ trong tấm áo đỏ rực cả một góc trời. Chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua thì những cánh hoa dung dinh như muôn ngàn con bướm thắm vỗ cánh bay lên. Bên kia, bác bàng trông thật cườm tráng với tấm áo mầu xanh mượt. Những ánh nắng xuyên qua kẽ lá thật tinh nghịch như đang chơi trò chốn tìm. Tất cả như không hề biết tôi đang sắp phải xa ngôi trường này. Tôi bước về đứng trước cửa lớp của mình, ôi sao mà thân thương quá!

Trước mắt tôi như hiện ra hai mươi tám gương mặt trìu mến thân thương của các bạn đang nói cười, đang say sưa học bài. Tôi như thấy giọng nói thân thương, ấm áp của cô. Tất cả như đang bên cạnh tôi. Lòng tôi sao xuyến, bâng khuâng quá. Tôi chỉ muốn tổ ấm 5B cùng người mẹ hiền yêu dấu này mãi mãi không dời xa. Ôi quang cảnh trường lúc đó thật tươi đẹp nhưng sao lòng tôi bỗng thấy chống trải. Tôi biết dù không muốn nhưng cũng chỉ mai đây thôi, tôi phải xa tất cả những gì tôi đã gắn bó năm năm qua. Ước gì thời gian quay trở lại để tôi mãi là cô bé bỡ ngỡ ngày nào.

Đã từ lâu, mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi. Ở đó có thầy cô hiền như mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi phải chia tay nó song có lẽ hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy cô với bạn bè sẽ mãi mãi in đâm trong tâm trí tôi.