K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Một ngày mới lại đến
Trong lòng tự mà nhiên lại muốn làm gì khác đi hằng ngày
Chỉ riêng hôm nay

Tự mình vẽ một bức tranh
Cover bài hát thật mới toanh
Theo cách riêng của mình
Chất riêng của mình

Và rồi bỗng thấy đời như đẹp hơn
Thế giới bỗng khác lạ hơn
Khi ta dám làm những điều khác mỗi ngày

I’m a I’m a top teen
Tôi tự teen tạo chất riêng
Tôi thích sáng tạo
Tôi muốn trộn hoà mọi thứ
I’m a I’m a top teen
Tôi tự teen tạo chất riêng
Đi đến muôn nơi
Và khuấy đảo cả thế giới

T.O.P I'm a teen on top
Chẳng điều gì có thể ngăn được tôi
I’m a top teen, top teen
Cứ sống vui là chính mình
T.O.P I'm a teen on top
Mỗi ngày đến đều là một ngày vui
Im a top teen, top teen
Sống cách riêng là chất riêng

Hmmm làm sao để phối mọi thứ với nhau? (phải làm sao đây?)
Quá nhiều cách khiến ta phải đau đầu 
Sáng tao thì vấn đề không là bao lâu 
Không sao đâu, tuổi trẻ hoà từng màu sắc sao mà phải giấu 
Và tôi thích
Nghe nhạc khi đá banh
Ăn cơm trứng với canh
Giày mang chiếc vàng chiếc xanh
Dung môi cần thiết là một chút chất riêng
Tuổi trẻ tha hồ pha trộn ‘cause I’m a top teen

Và rồi bỗng thấy đời như đẹp hơn
Thế giới bỗng khác lạ hơn
Khi ta dám làm những điều khác mỗi ngày

I’m a I’m a topteen
Tôi tự teen tạo chất riêng
Tôi thích sáng tạo
Tôi muốn trộn hoà mọi thứ 
I’m a I’m a top teen
Tôi tự teen tạo chất riêng
Đi đến muôn nơi
Và khuấy đảo cả thế giới

T.O.P I'm a teen on top
Chẳng điều gì có thể ngăn được tôi
I’m a top teen, top teen
Cứ sống vui, là chính mình
T.O.P I'm a teen on top
Mỗi ngày đến đều là một ngày vui
Im a top teen, top teen
Sống cách riêng là chất riêng



Brigde: 
Cớ gì phải ngại ngần
Và cớ gì phải lo âu
I’m a top teen!


I’m a I’m a top teen
Tôi tự teen tạo chất riêng
Tôi thích sáng tạo
Tôi muốn trộn hoà mọi thứ 
I’m a top teen, top teen
Đi đến muôn nơi
Và khuấy đảo cả thế giới

T.O.P I'm a teen on top
Chẳng điều gì có thể ngăn được tôi
I’m a top teen, top teen
Cứ sống vui, là chính mình
T.O.P I'm a teen on top
Mỗi ngày đến đều là một ngày vui
I’m a top teen, top teen
Sống cách riêng là chất riêng

14
26 tháng 8 2017

hay quá

26 tháng 8 2017

rất hay

 Bài học từ người họa sĩNgày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi. Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành...
Đọc tiếp

 

Bài học từ người họa sĩ

Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi. Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành công khi ông hài lòng với kỹ năng và hiểu biết của người đó. Ông truyền cho học trò những phương pháp đánh giá, ước định của ông, và chúng cũng độc đáo như những tác phẩm của ông vậy. Ông không bao giờ thổi phồng tầm quan trọng của những bức tranh hay sự nổi tiếng, mà ông luôn nhấn mạnh đến cách xử sự, thái độ với cuộc sống của học trò. Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo, nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.

Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:

- Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.

Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:

- Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra sơ suất trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó. Rajeev làm theo lời thầy, đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất. Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X. Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.

 

Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:

 - Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả. Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết – những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình. Và tất nhiên, cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng.

hãy đọc và suy ngẫm

4

Bài này giống trong truyên vẽ trứng, nhưng tớ thích bài này

8 tháng 7 2015

Mình thích bài này của bạn!

Quyền lực của lời khenNhững lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba...
Đọc tiếp

Quyền lực của lời khen

Những lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.

New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba tôi đã cố gắng xin cho tôi vào học tại một trường học nhỏ cách nhà không xa.

Những ngày tháng đầu tiên ở trường mới, tôi hoàn toàn cô độc. Tất cả học sinh đều xa lánh thay vì giúp đỡ tôi hòa nhập. Thậm chí khi tôi chủ động làm quen, chúng bỏ đi, chẳng thèm nhếch mép sau khi đã ném về phía tôi những cái nhìn chế giễu, miệt thị. Vài đứa lớn còn tụ tập lại để bắt nạt tôi.

Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò và quê mùa như tôi cả. Suốt ba tháng, tâm lý sợ hãi và bị bỏ rơi khiến tôi gần như đứng bét lớp, mặc dù chương trình học đối với tôi chẳng khó khăn gì.

Thế nhưng, sau kỳ nghỉ đông mọi sự đã khác khi thầy Sean tới. Thầy được phân công chủ nhiệm lớp tôi thay cho thầy Paul bị nằm viện. Thầy rất nghiêm khắc, nhưng không nặng lời với bất kỳ ai. Dần dần lớp học trở nên có trật tự hơn, và những rắc rối của tôi cũng giảm đi nhiều. Có một điều tôi cảm thấy được an ủi, đó là thầy Sean cũng là người da đen.

Một ngày, đó là ngày mà tôi chẳng thể nào quên, khi thầy Sean công bố kết quả thi giữa kỳ. Thầy nhìn khắp cả lớp, từng người một, và khi tới tôi, thầy dừng lại thật lâu làm tôi cảm thấy run sợ. Nhưng rồi thầy vui vẻ nói: “Bài thi này các em làm rất tốt, nhưng luôn có một người làm tốt nhất. Thầy hoan nghênh tất cả các em”. Khỏi phải nói lúc đó tôi vui như thế nào, vì tất cả các lần thầy Paul đọc điểm thi tôi đều bị than phiền.

Cuối buổi học, thầy nói tôi ở lại. Tôi sợ, rụt rè đến bên thầy, ấp úng: “Thưa thầy…”. “Ồ, Joe, hôm nay em là người làm bài tốt nhất đấy, tuyệt lắm!”. Tôi òa khóc, cái điều mà tôi chưa từng làm từ khi tới đây. Thầy Sean ôm tôi vào lòng: “Đừng sợ, cố gắng lên, có thầy luôn bên em”.

Những lời của thầy Sean đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Lúc nào trong đầu tôi cũng có hình ảnh của thầy đang cổ vũ cho tôi. Và tôi trở lại là tôi, học sinh xuất sắc nhất lớp vào cuối năm học đó, giống như khi tôi còn ở Chicago.

Năm sau, thầy Sean lại ra đi khi thầy Paul khoẻ trở lại. Nhưng lúc nào tôi cũng thấy như có thầy ở bên, và năm đó, cũng như những năm về sau, tôi luôn là người đứng đầu lớp.

Mãi sau này, khi tôi học đại học, khi tôi bảo vệ luận án tiến sĩ, và ngay giờ đây khi tôi đang đứng giảng bài trước hàng trăm sinh viên của một trường đại học danh tiếng, không khi nào tôi quên được hình bóng thầy.

Hôm qua, tôi mừng đến phát khóc khi biết được địa chỉ của thầy sau 40 năm xa cách. Tôi đã lái xe một mạch 300km tới thăm người thầy mà tôi kính yêu nhất đời.

Gặp lại thầy, tôi bật khóc, những kỷ niệm ngày đó bỗng sống lại như mới. “Ồ, Joe – thầy nói hệt như 40 năm trước – em vẫn yếu đuối như ngày nào”. Tôi lặng người khi nghe thầy kể: “Hôm đó, bài làm em chỉ được điểm B, nhưng em đã cố gắng. Nhìn vào em, thầy thấy lại mình nhiều năm trước. Khi đó, một lời động viên của cô giáo đã giúp thầy vượt qua tất cả. Thầy đã tin rằng em cũng vậy, đó là lý do mà thầy gọi em ở lại hôm ấy. Và thầy không lầm”.

Một lời khen đúng lúc mới kỳ diệu làm sao !

1
8 tháng 9 2015

hay quá bạn. đăng nữa đi

- Sự thật phủ phàng...bàng hoàng chấp nhận!- Khốn nạn công khai còn hơn giả nai mà phát tởm.- Mình là số 2 ... đéo ai số 1- Phong Độ cùi bắp - Đẳng Cắp Chơi Dơ- CHÚNG TA KHÔNG THỂ CHỐNG LẠI NHỮNG THẰNG NGU VÌ CHÚNG QUÁ ĐÔNG- Tôi yêu Việt Nam "đồng- cười người hôm trước, hôm sau...cười típ!- Vì Tình đeo Ba Lô phía trước, vì Nước đeo Ba Lô phía sau- chưa thấy wan tài chưa đổ lệchưa...
Đọc tiếp

- Sự thật phủ phàng...bàng hoàng chấp nhận!

- Khốn nạn công khai còn hơn giả nai mà phát tởm.

- Mình là số 2 ... đéo ai số 1

- Phong Độ cùi bắp - Đẳng Cắp Chơi Dơ

- CHÚNG TA KHÔNG THỂ CHỐNG LẠI NHỮNG THẰNG NGU VÌ CHÚNG QUÁ ĐÔNG

- Tôi yêu Việt Nam "đồng

- cười người hôm trước, hôm sau...cười típ!

- Vì Tình đeo Ba Lô phía trước, vì Nước đeo Ba Lô phía sau

- chưa thấy wan tài chưa đổ lệ
chưa thấy zú xệ chưa hết hồn

- Đối với em anh chỉ là cô bé

- Đừng đọc những gì tôi viết

- Wát đýk u say?I say đýk u hôy=]]=]]

- Có những phút làm nên lịch sử, có những người sinh ra do một phút... sai lầm !

- Điếu thuốc tàn, bên ly cà phê cạn, đời khốn nạn, biết kết bạn cùng ai...

Trai tài cắn thuốc lắc
Gái sắc hút cần sa
Ông già hút thuốc phiện
Thằng nghiện hút heroin
Tuổi teen nó chơi hết

- Trước khi gặp em, anh thấy cuộc đời mình thật tẻ nhạt.
Khi gặp em rồi, anh mới biết đó chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất đời anh.

- Tài năng có hạn nhưng khốn nạn vô cùng

- "Tút! tút! tút! Số máy quý khách vừa gọi...cả đời không liên lạc được"

- Cao nhân tắt thở vô phương trị

Nhà em có nuôi 1 con cá
Lau Kiếng và 1 con cá La Hán, em nhốt chung 1 hồ, chúng nó "phịch"
nhau và đẻ ra 1 con cá rất lạ. Em ko biết gọi nó là gì, bố em bảo cứ gọi
nó là cá Lau Háng....

Hôn nhân là cái toa lét
Người ở ngoài thì chỉ muốn vào. 
Và người ở trong chỉ muốn ra...

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về chửi đổng giữa đám đông
Mẹ bố tiên sư nguyên giòng họ
Ngựa chứng ! sao mày dám bỏ ông.

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Bao năm thề nguyện cũng bằng không
Anh về mài sắc con dao nhọn
Tìm kẻ yêu em kiếm cỗ lòng

- Thuê bao quí khách vừa gọi... hiện đang ... nằm đè lên một thuê bao khác. Xin quí khách vui lòng gọi lại lúc khác

Giết người là có tội !!! miêu tả cảnh giết người không có tội!!! 
Tình dục vốn không có tội!! nhưng miêu tả tình dục là có tội !!!

- Thầy tao nói chuyện học hành là chuyện cả đời nha mậy. Bởi dzậy, bữa nay không học thì bữa khác học. Chuyện cả đời mà

- Vào phòng thi, gặp đề khó cách mấy tui cũng không sợ, chỉ sợ ... tên kế bên hổng làm được thôi

Kiến thức là cái gì còn lại sau khi đã quên hết mọi thứ. 
==> Giải nghĩa: sau khi quên hết, cái gì còn lại mới là kiến thức của mình.

Đèn nhà ai nấy sáng
Dzợ thằng nào, thằng đấy ... ngán

- Tìm chốn ăn chơi, tiền không phải vấn đề, rẻ mấy em cũng chịu được

- Love is like a Dog, when you chase it runs, when you run it chases but when you stop, it shouts: GO GO GO

- 1 ngày có 24 giờ, cho nên trong một két bia sẽ có 24 chai ...

- Tình yêu như bông hồng thủy tinh, rực rỡ lung linh nhưng mong manh dễ vỡ. Vì dễ vỡ nên đa số người ta thường trang bị thật nhiều...đễ lỡ vỡ còn có cái mà thay

- Tao có thể cưỡng lại tất cả mọi thứ ... trừ sự cám dỗ

- Mày nghe người ta nói gì không? Rượu bất khả ép, ép bất khả từ,...từ tao wánh mày phù mỏ!!!

- Rượu bất khả ép, ép bất khả từ, thì...từ từ để tao uống!

"Nín, nín đi con
Ngủ, ngủ đi con
Mẹ ... đi ngủ trước nghe con"

Tâm tư tàn tạ tình tan tác
Man mác mênh mông mãi mộng mơ
Đớn đau đưa đẩy đời đơn độc...
Thao thức thẹn thùng thấy thảm thương
Vội vàng vô vọng vì vương vấn
...Lả lơi lành lạnh lòng lẻ loi
Canh cánh cồn cào càng côi cút
Mệt mỏi mong manh mãi một mình

Phụ nữ dường như có phép thuật: 
" Họ có thể bị ướt khi không dính nước, có thể chảy máu khi không bị thương và làm những vật không xương trở nên cương cứng "

"Chỉ có bia mới hiểu, bụng mênh mông nhường nào
Chỉ có bụng mới biết, bia đi đâu về đâu"

- "Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ...tự làm đẹp cho mình"

- "Thật ra có rất ít phụ nữ đẹp. Không phải vì phụ nữ không biết làm đẹp mà vì họ làm hoài mà...vẫn không đẹp"

4
25 tháng 3 2016

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các bài toán hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

26 tháng 3 2016

bạn chịu khó viết thế

 Chuộc lương tâmCách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước...
Đọc tiếp

 

Chuộc lương tâm

Cách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.

Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước được như chúng nó: sắm một chiếc đồng hồ để mọi người trông thấy mà thèm.

Hôm chủ nhật, tôi về nhà chơi. Lấy hết lòng can đảm, tôi nói với mẹ: "Mẹ ơi, con muốn mua một cái đồng hồ đeo tay, mẹ ạ!"

Mẹ tôi trả lời: "Con này, nhà mình đến cháo cũng sắp sửa chẳng có mà ăn nữa, lấy đâu ra tiền để sắm đồng hồ cho con?"

Nghe mẹ nói thế, tôi rất thất vọng, vội quáng quàng húp hai bát cháo rồi chuẩn bị về trường. Bỗng dưng bố tôi hỏi: "Con cần đồng hồ làm gì thế hả?"

Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra một câu chuyện: "Hồi này lớp con đang học ngày học đêm để chuẩn bị thi đại học, vì là lớp cuối nên bây giờ chúng con lên lớp không theo thời khoá biểu của trường nữa, cho nên ai cũng phải có đồng hồ để biết giờ lên lớp."

Nói xong, tôi nôn nóng chờ bố trả lời đồng ý, thế nhưng bố tôi chỉ ngồi xổm ngoài cửa chẳng nói câu nào.

Trở về ký túc xá nhà trường, tôi chẳng còn dám nằm mơ đến chuyện sắm đồng hồ nữa. Thế nhưng chỉ mấy hôm sau, bất chợt mẹ tôi đến trường, rút từ túi áo ra một túi vải hoa con tý rồi mở túi lấy ra một chiếc đồng hồ mác Thượng Hải mới toanh sáng loáng.

Tôi đón lấy nó, đeo ngay vào cổ tay, trong lòng trào lên một cảm giác lâng lâng như bay lên trời. Rồi tôi xắn tay áo lên với ý định để mọi người trông thấy chiếc đồng hồ của mình.

Thấy thế, mẹ tôi liền kéo tay áo tôi xuống rồi bảo: "Con này, đồng hồ là thứ quý giá, phải lấy tay áo che đi để giữ cho nó khỏi bị sây xước chứ! Con nhớ là tuyệt đối không được làm hỏng, lại càng không được đánh mất nó đấy! Thôi, mẹ về đây."

Tôi tiễn mẹ ra cổng trường rồi hỏi: "Sao nhà mình bỗng dưng lại có tiền thế hở mẹ?" Mẹ tôi trả lời: "Bố mày bán máu lấy tiền đấy!"

Bố đi bán máu để kiếm tiền mua đồng hồ cho tôi? Trời ơi! Đầu óc tôi quay cuồng, ngực đau nhói. Tiễn mẹ về xong, tôi tháo chiếc đồng hồ ra, bọc kỹ mấy lớp vải như cũ cất vào cái túi con tý mẹ đưa.

Ngay hôm ấy, tôi hỏi thăm các bạn xem có ai cần mua đồng hồ mới không. Các bạn hỏi tôi tại sao có đồng hồ mà lại không đeo, tôi bảo tôi không thích. Họ chẳng tin, cho rằng chắc hẳn đồng hồ của tôi có trục trặc gì đấy, vì thế chẳng ai muốn mua nó.

Cuối cùng tôi đành phải nhờ thầy chủ nhiệm lớp giúp tôi tìm người mua đồng hồ và thành thật kể lại đầu đuôi câu chuyện cho thầy nghe, vừa kể vừa nước mắt lưng tròng.

Thầy chủ nhiệm nghe xong bèn vỗ vai tôi và nói: "Đừng buồn, em ạ. May quá, thầy đang cần mua một chiếc đồng hồ đây, em để lại nó cho thầy nhé!" Thầy trả tôi nguyên giá, còn tôi thì dùng số tiền đó nộp hai tháng tiền ăn ở nhà ăn tập thể.

Có điều khó hiểu là sau đó chưa bao giờ tôi thấy thầy chủ nhiệm đeo đồng hồ cả. Mỗi lần tôi hỏi tại sao thì thầy chỉ cười không nói gì.

Về sau tôi thi đỗ đại học rồi ra trường và làm việc ở một tỉnh lị xa quê. Câu chuyện chiếc đồng hồ kia cứ mãi mãi đeo bám ám ảnh tôi.

Trong một dịp về quê thăm gia đình, tôi tìm đến nhà thầy chủ nhiệm cũ và hỏi chuyện về chiếc đồng hồ ấy. Thầy tôi bây giờ đã già, tóc bạc hết cả. Thầy bảo: "Chiếc đồng hồ vẫn còn đây."

Nói rồi thầy mở tủ lấy ra chiếc túi vải hoa nhỏ xíu năm nào mẹ tôi đưa cho tôi. Thầy mở túi, giở từng lớp vải bọc, cuối cùng chiếc đồng hồ hiện ra, còn mới nguyên !

Tôi kinh ngạc hỏi: "Thưa thầy, tại sao thầy không đeo nó thế ạ?" Thầy chủ nhiệm từ tốn trả lời: "Thầy đợi em đến chuộc lại nó đấy!"

Tôi hỏi tiếp: "Thưa thầy, vì sao thầy biết em sẽ trở lại xin chuộc chiếc đồng hồ ạ?" Thầy bảo: "Bởi vì nó không đơn giản chỉ là chiếc đồng hồ, mà điều quan trọng hơn, nó là lương tâm của một con người."

đã bao giờ các bạn đòi hỏi bố mẹ như thế chưa ?

4
9 tháng 7 2015

Lê Quang Phúc: Dô duyên vừa phải thôi chứ, người ta đăng thì kệ người ta đi.

9 tháng 7 2015

người ta muốn gửi hay làm j thì kệ người ta chứ

Khá là cảm động và thấm thía:Công bằng từ yêu thươngRõ ràng chúng ta tạo ra công bằng chỉ ở mức tương đối.Khi còn nhỏ, tôi và em trai rất hay cãi lộn. Mỗi lần như vậy mẹ tôi thường bảo: "Con lớn hơn thì phải nhường em". Đương nhiên với một đứa trẻ thì cách phân xử này của mẹ thật không công bằng. Tôi tìm tới bà nội. Bà nội bảo: "Con là con gái thì phải nhu mì, hiền dịu. Sao...
Đọc tiếp

Khá là cảm động và thấm thía:

Công bằng từ yêu thương

Rõ ràng chúng ta tạo ra công bằng chỉ ở mức tương đối.

Khi còn nhỏ, tôi và em trai rất hay cãi lộn. Mỗi lần như vậy mẹ tôi thường bảo: "Con lớn hơn thì phải nhường em". Đương nhiên với một đứa trẻ thì cách phân xử này của mẹ thật không công bằng. Tôi tìm tới bà nội. Bà nội bảo: "Con là con gái thì phải nhu mì, hiền dịu. Sao cứ tranh cãi như con trai thế ?". Cả nhà chẳng ai bênh tôi.

Tôi đem chuyện này kể với bố. Bố là người thương tôi nhất. Bố cười rồi đem tới một cái bánh, hai cái đĩa và một con dao. Đầu tiên bố lấy bánh lên đĩa, lấy thước kẻ đo hai phần bằng nhau rồi dùng dao cắt làm đôi. Sau đó, bố đặt bánh lên hai chiếc đĩa rồi hỏi:

- Con thấy chiếc bánh bố chia đã công bằng chưa?

Tôi lấy thước kẻ đo lại rồi bảo: - Bằng nhau rồi ạ.

Bố tôi lắc đầu: - Thế này chưa công bằng đâu con. Con thử nghĩ mà xem, con mới chỉ thấy bố cắt chiếc bánh bằng nhau. Còn những yếu tố khác con chưa nghĩ tới phải không. Con xem, con lớn hơn em đáng lý phải được phần bánh lớn hơn chứ. Lớn hơn đương nhiên phải ăn nhiều hơn đúng không nào ?

Tôi mở mắt tròn xoe nhìn bố: - Nhưng con không cần phần lớn hơn mà.

Bố lại ví dụ tiếp: - Con có hai tay, giờ nếu bắt buộc phải bỏ một tay thì con chọn tay phải hay tay trái?

Tôi giãy nảy: - Con muốn cả hai tay cơ.

- Thế con không thấy tay phải cần thiết hơn tay trái sao? Rõ ràng con viết bài, quét nhà... chỉ cần dùng một tay là đủ.

- Nhưng có lúc phải hai tay mới làm được. Con không thể buộc tóc, ăn cơm bằng một tay.

Bố cười bảo: - Con hoàn toàn có thể làm bằng một tay, nếu như con kiên trì luyện tập.

- Nhưng dù sao có hai tay vẫn hơn mà bố.

Đến lúc ấy bố mới giải thích: - Đấy, con nhớ nhé. Rõ ràng chúng ta tạo ra công bằng chỉ ở mức tương đối. Con thấy rằng mẹ và bà không công bằng khi chị em con cãi nhau. Thế con có thấy công bằng khi em ăn ít hơn con, nhỏ hơn con nhưng lại được giao công việc bằng con. Còn nữa, khi con còn nhỏ bố mẹ luôn mua quần áo mới cho con mặc. Còn em sinh ra sau con, để tiết kiệm bố mẹ chỉ cho em mặc quần áo cũ của con. Vậy là có công bằng không? Con vẫn có nhiều lúc được hưởng biệt đãi nhiều hơn em con mà.

Bố ngừng một chút lại rồi nói tiếp: - Hai chị em con cũng giống như bàn tay của bố vậy. Rõ ràng là bố, mẹ cần cả hai con đúng không nào? Bố mẹ sẽ thấy thật không may mắn nếu thiếu một trong hai chị em con. Vì thế con hãy yêu thương em nhiều hơn. Chắc chắn con sẽ nhận được nhiều hơn những gì con đã cho đi. Lúc đó con sẽ thấy cuộc đời công bằng với con biết nhường nào.

 

3
20 tháng 4 2018

hay quá lại còn làm mình hiểu nữa ,thật cảm động

3 tháng 1 2021

Very good!😍😍😍😘

3 tháng 3 2018

1+1=2

2+2=4

Đeo đeo găng tay

Ngôi sao ca nhạc

Bức thư

Bàn cờ

Tại vì bác chỉ ghi hai chữ : hôm nay

3 tháng 3 2018

1+1=2

2+2=4

tk mik nha

chả biết từ lúc nào cuộc sống của tôi bỗng tràn ngập nước mắt , tôi sinh gia trong gia đình không được khá giả , nhưng có thể nói tôi không phải làm những công việc nặng nhọc , có thể lí do là vì họ hàng anh em tôi đều học giỏi , đều đỗ vào các trường lớn có tiếng tăm , sự nghiệp phát triển , mà bố mẹ lúc nào cũng ép tôi phải học , học , học cho bằng họ , ngay từ khi 2 , 3...
Đọc tiếp

chả biết từ lúc nào cuộc sống của tôi bỗng tràn ngập nước mắt , tôi sinh gia trong gia đình không được khá giả , nhưng có thể nói tôi không phải làm những công việc nặng nhọc , có thể lí do là vì họ hàng anh em tôi đều học giỏi , đều đỗ vào các trường lớn có tiếng tăm , sự nghiệp phát triển , mà bố mẹ lúc nào cũng ép tôi phải học , học , học cho bằng họ , ngay từ khi 2 , 3 tuổi , bố mẹ đã gửi tôi ở với ông bà để đi làm , ừ thì biết rằng đi để kiếm tiền nuôi tôi , nuôi gia đình nhưng họ cũng ít khi về thăm con , hay hỏi thăm này nọ tôi vẫn chấp nhận , bình thường , ừ có sao đâu .... tôi ổn mà , đến khi 5 tuổi  thì họ về sống cùng với tôi , những ngày tháng đầu tôi hạnh phúc , hạnh phúc lắm , nhưng càng dần về sau tôi lại cảm thấy .... cảm thấy ức nghẹn  hằng ngày họ bắt tôi học , học , từ 5 tuổi tôi đã phải tính các phét tính có 4 chứ số , đọc thuộc hết các bảng nhân bảng chia , làm những bài tập của học sinh lớp 3 lớp 4 lúc ấy , tôi thèm lắm cái cảm giác được chơi cùng bạn bè , có những lần nhìn qua khe cửa thấy lũ bạn rủ nhau chơi nhảy dây này nọ , mà tôi chảy nước mắt , ở độ tuổi này đáng nhẽ tôi phải được vui chơi là chính nhưng không học học là quan trọng nhất ,  tôi lúc nào cũng nghe lời bố mẹ , cố gắng học thật tốt nghe lời , năm nào cũng được giấy khen học giỏi thi này thi nọ, nhưng cho đến năm tối lên cấp 2 tôi đã bắt đầu Yêu , chả biết vì lí do gì mà tôi lại yêu sớm  thế , bắt đầu có cảm giác thích một ai đó , nhưng hồi ấy chỉ thích đơn phương và không nói cho ai biết , rồi dần dần tôi sao nhãng học hành , kết quả tụt thấp bài kiểm tra bắt đầu xuất hiện những con 5 ,6 thậm chí là 2  tôi giấu bố mẹ những bài kiểm tra ấy và rồi cũng bị phát hiện , họ la mắng quát tháo thậm chí đánh , tát tôi '' tao không có đứa con như mày '' '' mày nhìn con *** xem , nó lúc nào cũng đứng nhất lớp , còn mày thì ? '' '' mày chỉ mỗi việc ăn với học mà cũng không xong , mày nghỉ mẹ mày đi '' '' học nốt lớp 9 tao cho mày đi làm '' những lần đầu tiên nghe những lời chửi bới xúc phạm ấy , tôi suy sụp , nhưng ai biết được , ngày nào họ cũng lặp lại những câu nói đó thường xuyên , thậm chí còn thậm tệ hơn nhiều ,lên lớp 7 , tôi đã tìm ra thứ giúp tôi giảm stress là Face , tôi dùng Face để kết bạn , nch với bạn bè , hay là crush , tôi cảm thấy họ còn yêu thương quan tâm hơn chính bố mẹ mình rồi họ cũng cấm tôi chơi facebook   bắt tập trung vào học hành , nhưng tôi vẫn dùng trộm , lên lớp 8 tôi bắt đầu biết tán tỉnh , thả thính , rồi dần dần đánh nhau , cúp học , chia bè kéo phái trở thành một đứa học sinh hư hỏng , tôi của lúc này là người mà lúc nhỏ tôi cực ghét nhà trường biết , bố mẹ biết , họ lại càng xúc phạm tôi thậm tệ hơn , '' mày cút khỏi nhà , mày không phải ở cái nhà này nữa , tao mà biết mày khốn nạn như thế này tao đã đéo thèm đẻ mày ra rồi , sao mày không chết luôn đi cho xong , tao thà không có con còn hơn có loại người như mày , họ bắt đầu lôi tôi ra so sánh , hết với còn nhà người ta , thậm chí là một con chó , con bò họ chỉ xúc phạm đánh đập , họ nói thôi thay đổi làm họ thất vọng mà chả bao giờ hỏi lại vì sao tôi đổi thay ? ......... rồi đến bây giờ thì tôi cũng chẳng có gì làm động lực phấn đấu chán nản , nhiều lúc có suy nghĩ tiêu cực , dần dần trở nên ít nói , ít cười , mỗi khi gặp bàn bè họ cứ tưởng tôi hạnh phúc , nhưng không .......... tôi không Hạnh Phúc

dù đăng lên đây là không đúng nhưng tôi cảm thấy thoải mái , có khóa nick cũng được

4
15 tháng 3 2021

những cái loại cha mẹ không chấp nhận được 

vui lên đi cứ nghĩ cái gì vui vẻ là nỗi buồn sẽ tan ngay ấy mà 

3 tháng 11 2021

quắbacaw

cách làm này khởi nguồn từ nước Anh, nó đã từng làm cho trái đất này đảo lộn cả chục lần, bây giờ vận may đang đến với bạn, nếu như bạn làm theo đúng yêu cầu, trong bốn ngày bạn sẽ gặp may mắn, không phải là chuyện đùa đâu nhé, bạn nhất định sẽ gặp may mắn đấy, bạn không cần phải gửi tiền, bởi vì vận mệnh là vô giá! Bạn đừng giữ lại thông tin này, nhất định phải...
Đọc tiếp

cách làm này khởi nguồn từ nước Anh, nó đã từng làm cho trái đất này đảo lộn cả chục lần, bây giờ vận may đang đến với bạn, nếu như bạn làm theo đúng yêu cầu, trong bốn ngày bạn sẽ gặp may mắn, không phải là chuyện đùa đâu nhé, bạn nhất định sẽ gặp may mắn đấy, bạn không cần phải gửi tiền, bởi vì vận mệnh là vô giá! Bạn đừng giữ lại thông tin này, nhất định phải gửi đi trong vòng 96 tiếng đồng hồ. Bạn hãy copy thành 20 bức và gửi đi, hãy chú ý xem trong vòng 4 ngày sẽ có chuyện gì xảy ra với bạn? Bức thư này là do giáo chủ khu đạo DE của Nam Phi (Anthony) viết và do Vinilon gửi đi. Vì bức thư này cần được copy lưu chuyển khắp hành tinh cho nên bạn nhất định phải copy gửi cho bạn bè mình, ít hôm sau sẽ xảy ra chuyện làm bạn vô cùng kinh ngạc đó, có thể bạn không mê tín, nhưng đây là chuyện có thật 100%. Hãy chú ý sự thực dưới đây!!! Một người Philippin sau khi nhận được bức thư như thế này, anh ta đã không gửi nó đi, anh bị mất đi người vợ của mình, sau đó anh đã làm theo, và trước khi vợ chết anh ta kiếm được 7.775 vạn bảng Anh. Năm 1987, Kostan. Ousi sau khi nhận được bức thư này, anh nhờ thư ký copy ra 20 bản và gửi đi, vài hôm sau anh này trúng xổ số 2.000.000 bảng Anh. Một người trẻ tuổi nước Anh (约 卷 相), nhận được bức thư này nhưng anh ta quên mất là phải gửi nó đi trong vòng 96 tiếng, và anh đã bị mất việc, sau đó anh tìm lại bức thư, lập tức gửi đi 20 bản copy, ba ngày sau anh được nhận chức vụ cao cấp trong chính phủ, sau này anh trở thành nhân vật số một ở Anh. Năm 1987 một phụ nữ Califorlia nhận được bức thư này, mặc dù bà đã quyết định gõ lại và gửi đi nhưng sau đó bà đã không làm như thế, sau đó bà gặp phải vô vàn những chuyện phức tạp, ví như phải trả rất nhiều tiền vào việc sửa xe, và bà đã in lại bức thư và gửi đi, ngay sau đó bà có được chiếc xe mới. Hãy nhớ bạn không cần gửi tiền! và đừng không thèm để ý gì tới bức thư này! Đây là một bức thư tình yêu chuyền tay, trong bốn ngày bạn nhất định phải chuyển cho 20 người đấy nhé. Sau 15 ngày, bạn sẽ gặp vận may

3
22 tháng 6 2021

cách làm này khởi nguồn từ nước Anh, nó đã từng làm cho trái đất này đảo lộn cả chục lần, bây giờ vận may đang đến với bạn, nếu như bạn làm theo đúng yêu cầu, trong bốn ngày bạn sẽ gặp may mắn, không phải là chuyện đùa đâu nhé, bạn nhất định sẽ gặp may mắn đấy, bạn không cần phải gửi tiền, bởi vì vận mệnh là vô giá! Bạn đừng giữ lại thông tin này, nhất định phải gửi đi trong vòng 96 tiếng đồng hồ. Bạn hãy copy thành 20 bức và gửi đi, hãy chú ý xem trong vòng 4 ngày sẽ có chuyện gì xảy ra với bạn? Bức thư này là do giáo chủ khu đạo DE của Nam Phi (Anthony) viết và do Vinilon gửi đi. Vì bức thư này cần được copy lưu chuyển khắp hành tinh cho nên bạn nhất định phải copy gửi cho bạn bè mình, ít hôm sau sẽ xảy ra chuyện làm bạn vô cùng kinh ngạc đó, có thể bạn không mê tín, nhưng đây là chuyện có thật 100%. Hãy chú ý sự thực dưới đây!!! Một người Philippin sau khi nhận được bức thư như thế này, anh ta đã không gửi nó đi, anh bị mất đi người vợ của mình, sau đó anh đã làm theo, và trước khi vợ chết anh ta kiếm được 7.775 vạn bảng Anh. Năm 1987, Kostan. Ousi sau khi nhận được bức thư này, anh nhờ thư ký copy ra 20 bản và gửi đi, vài hôm sau anh này trúng xổ số 2.000.000 bảng Anh. Một người trẻ tuổi nước Anh (约 卷 相), nhận được bức thư này nhưng anh ta quên mất là phải gửi nó đi trong vòng 96 tiếng, và anh đã bị mất việc, sau đó anh tìm lại bức thư, lập tức gửi đi 20 bản copy, ba ngày sau anh được nhận chức vụ cao cấp trong chính phủ, sau này anh trở thành nhân vật số một ở Anh. Năm 1987 một phụ nữ Califorlia nhận được bức thư này, mặc dù bà đã quyết định gõ lại và gửi đi nhưng sau đó bà đã không làm như thế, sau đó bà gặp phải vô vàn những chuyện phức tạp, ví như phải trả rất nhiều tiền vào việc sửa xe, và bà đã in lại bức thư và gửi đi, ngay sau đó bà có được chiếc xe mới. Hãy nhớ bạn không cần gửi tiền! và đừng không thèm để ý gì tới bức thư này! Đây là một bức thư tình yêu chuyền tay, trong bốn ngày bạn nhất định phải chuyển cho 20 người đấy nhé. Sau 15 ngày, bạn sẽ gặp vận may

6 tháng 8 2022

cách làm này khởi nguồn từ nước Anh, nó đã từng làm cho trái đất này đảo lộn cả chục lần, bây giờ vận may đang đến với bạn, nếu như bạn làm theo đúng yêu cầu, trong bốn ngày bạn sẽ gặp may mắn, không phải là chuyện đùa đâu nhé, bạn nhất định sẽ gặp may mắn đấy, bạn không cần phải gửi tiền, bởi vì vận mệnh là vô giá! Bạn đừng giữ lại thông tin này, nhất định phải gửi đi trong vòng 96 tiếng đồng hồ. Bạn hãy copy thành 20 bức và gửi đi, hãy chú ý xem trong vòng 4 ngày sẽ có chuyện gì xảy ra với bạn? Bức thư này là do giáo chủ khu đạo DE của Nam Phi (Anthony) viết và do Vinilon gửi đi. Vì bức thư này cần được copy lưu chuyển khắp hành tinh cho nên bạn nhất định phải copy gửi cho bạn bè mình, ít hôm sau sẽ xảy ra chuyện làm bạn vô cùng kinh ngạc đó, có thể bạn không mê tín, nhưng đây là chuyện có thật 100%. Hãy chú ý sự thực dưới đây!!! Một người Philippin sau khi nhận được bức thư như thế này, anh ta đã không gửi nó đi, anh bị mất đi người vợ của mình, sau đó anh đã làm theo, và trước khi vợ chết anh ta kiếm được 7.775 vạn bảng Anh. Năm 1987, Kostan. Ousi sau khi nhận được bức thư này, anh nhờ thư ký copy ra 20 bản và gửi đi, vài hôm sau anh này trúng xổ số 2.000.000 bảng Anh. Một người trẻ tuổi nước Anh (约 卷 相), nhận được bức thư này nhưng anh ta quên mất là phải gửi nó đi trong vòng 96 tiếng, và anh đã bị mất việc, sau đó anh tìm lại bức thư, lập tức gửi đi 20 bản copy, ba ngày sau anh được nhận chức vụ cao cấp trong chính phủ, sau này anh trở thành nhân vật số một ở Anh. Năm 1987 một phụ nữ Califorlia nhận được bức thư này, mặc dù bà đã quyết định gõ lại và gửi đi nhưng sau đó bà đã không làm như thế, sau đó bà gặp phải vô vàn những chuyện phức tạp, ví như phải trả rất nhiều tiền vào việc sửa xe, và bà đã in lại bức thư và gửi đi, ngay sau đó bà có được chiếc xe mới. Hãy nhớ bạn không cần gửi tiền! và đừng không thèm để ý gì tới bức thư này! Đây là một bức thư tình yêu chuyền tay, trong bốn ngày bạn nhất định phải chuyển cho 20 người đấy nhé. Sau 15 ngày, bạn sẽ gặp vận may