K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 4 2018


I. Mở bài: giới thiệu mùa hè
Tạo hóa đã tạo nên 4 mùa: xuân, hạ, thu và đông. Mỗi mùa đều mang một đặc trưng riêng, một cảm nhận riêng về thiên nhiên và con người. mỗi mùa có sự khác nhau về khí hậu, cây cối,… chính vì thế mà chúng ta phân biệt chúng một cách rõ rệt hơn. Trong 4 mùa em thích nhất là mua hè, mùa hè mang lại sự tươi mát, mới mẻ. Nhắc đến mùa hè ai cũng nghĩ đến sự nghĩ ngơi, giải trí và tận hưởng.

II. Thân bài: tả mùa hè
1. Tả cảnh vật mùa hè

- Bầu trời trong xanh
- Nắng chiếu chói chang
- Mây trôi nhẹ nhàng
2. Tả bao quát mùa hè
- Bắt đầu từ tháng 6 đến tháng 9
- Phượng nở báo hiệu mùa hè đến
- Ve ve kêu
- Nắng chói chang, oi bức
3. Tả chi tiết màu hè
a. Con người:
- Học sinh nghỉ hè
- Người lớn vẫn đi lam bình thường
- Chuẩn bị bắt đầu một kì nghỉ dài cho học sinh
b. Cây cối và con vật
- Buổi sang: 
+ ánh mặt trời lên cao
+ từng tia nắng chiếu xuống mặt đường 
- Buổi trưa:
+ ánh nắng rất gay gắt
+ ai cũng ngại ra đường
- chiều tà:
+ Nắng rớt
+ Hoàng hôn bao phủ khắp mọi nơi
+ Gió vi vu trên những cành cây cao làm mát hơn lúc trưa

III. kết bài: nêu cảm nghĩ về mùa hè
- Em rất thích mùa hè
- Mùa hè mang lại sức song mới và giải trí cho những ngày học mệt m

26 tháng 4 2018

Hè lại đến khi phố phường đỏ thắm hoa phượng. Hè lại đến khi tiếng ve rộn ràng hát ca. Tạm biệt sách bút thân yêu, tạm biệt mái trường mến yêu. Chúng em chào đón hè đã về - bài hát Hè về Không hiểu tự bao giờ, mùa hè đã gắn liền với tuổi cắp sách đến trường. Mùa hè đến mang theo bao sung sướng của tuổi học trò. Chúng em có thể thở phào nhẹ nhõm và háo hức chờ những chuyến đi chơi xa cùng gia đình. Khi những chú ve sầu bắt đầu hát ca những điệu nhạc du dương, khi những chùm phượng vĩ nở đỏ rực cả góc sân trường... đó là hình ảnh báo hiệu mùa hè mới bắt đầu. Ôi! Mùa hè đang về đấy! Hầu hết học sinh ai cũng yêu mùa hè, trong đó có em. Mùa hè - gợi cho em bao cảm xúc thân thương, bao ấn tượng khó phai.

Khi không khí vui tươi ấm áp của mùa xuân qua đi, thay vào là cái nắng gay gắt của mùa hạ rồi chuyển qua mùa khác, cứ thế nó như vòng tuần hoàn xoay chuyển mãi. Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng của nó. Mùa xuân - vạn vật nhẹ nhàng bước sang năm mới đầy hi vọng, ước mơ. Mùa thu - mùa của bao nỗi buồn vẩn vơ, vô cớ mà không thể lí giải nổi. Mùa đông - mùa của cơn gió buốt thịt len lỏi, luồn lách, chui rúc vào từng ngỏ nhỏ, cuốn lá tung bay. Còn mùa hạ thì sao? Nó có đặc điểm nổi bật nào có thể làm rung dộng trái tim của bạn? Riêng tôi, tôi yêu cái nắng chói chang, oi bức, ngột ngạt. Tôi yêu những bản nhạc hoà tấu do nhạc sĩ ve sầu tạo nên giúp cho mọi người thư giãn giữa trưa hè, tôi yêu từng cánh hoa phượng vĩ nở đỏ rực trên nền trời xanh tươi, tôi yêu sự vui chơi thoả thích, ...tất cả, tất cả đều diễn ra vào mùa hè. Đó là lí do tôi yêu mùa hè. 
Vào mùa hè, không khí nóng nực nhất trong bốn mùa, cái nắng nóng làm nám da người nông dân, người xây dựng, làm thiêu đốt cây lá. Thoả thích làm sao khi em được ăn kem, ăn những li chè thập cẩm, chè đậu xanh, chè bưởi... giữa thời tiết nóng như lò bát quái này. Những li chè thập cẩm thơm lừng, béo ngậy, mát lạnh. Chúng em có thể đắm mình giữa làn nước trong xanh, bơi lội tung tăng như những con cá giữa biển Nha Trang, Vũng Tàu, đùa giỡn với sóng biển, hoà quyện cùng cát xây những lâu đài ước mơ, nhảy múa cùng những dồi thông xanh mát, vi vu vi vút, chúng em còn mê mải bắt ốc... Em yêu mùa hè mùa mà chúng em có thể thoải mái học hành, không phải sợ những bài kiểm tra, không phải u sầu khi bị điểm kém... mùa hè mang lại cho chúng em bao nụ cười. Mỗi khi hè đến, em được về quê thăm ông bà nội ở Hậu Giang. Nào là câu cá, ngồi nghe bà kể chuyện, cùng lũ trẻ chèo thuyền giữa vùng sông nước mênh mông, rợp sắc tím biếc của bông súng, ngắm cảnh đồng ruộng, bình minh, hoàng hôn với khói lam quyện lại lan toả khắp nơi. Nhưng càng vui chơi, em lại nhớ kỉ niệm trường lớp, nhớ những bài kiểm tra đầy ám ảnh, nhớ bạn bè, thầy cô, nhớ chiếc bàn thân thương... mùa hè mang lại cho chúng em sự nhớ nhung da diết. Hè đến mang lại cho chúng em sự giải trí sau một năm học căng thẳng, để chuẩn bị cho năm học mới tốt đẹp hơn. Những công ty du lịch rất đắt khách vào mùa này vì thế họ cũng mong hè về như chúng em. Các bạn ạ! Mùa hè thật đặc biệt, nó đem lại cho ta những suy nghĩ, cảm xúc tự nhiên ít khi ta có được.

Trong khoảnh thời gian chúng ta nói cười vui vẻ cùng gia đình thì có ai biết rằng một nơi luôn buồn bã, trống vắng, mong ngóng các bạn đến, mong đợi các bạn tâm tình, mong muốn các bạn ở lại mãi với nó... Các bạn có biết ai không? Chính là ngôi trường và bác phượng thân yêu của chúng ta. Bác còn biết làm gì khi học sinh nghỉ hè hết, bác đứng lặng im một mình, cô đơn vô cùng, có ai thấu hiểu? Nhớ khi xưa, em đã khắc chữ lên cây còn bây giờ em nhìn dấu vết mà cảm thấy tội lỗi làm sao! 
Thời gian cứ trôi đi, trôi đi như những làn sóng dập dềnh ra khơi không thể trở lại. Nhưng có lẽ kỷ niệm thời thơ ấu luôn đọng mãi trong em. Khi mùa hè đến vào năm cuối cấp một, chúng em ôm nhau, không ai nói gì chỉ ứa nước mắt. Cô nghẹn ngào: 

- Các con đừng buồn nữa! Chúng ta có thể gặp nhau mà! 

Một lí do khác khiến em yêu mùa này: em đã cất tiếng khóc đầu tiên vào mùa hè, mùa sinh nhật của em. Mùa hạ mang lại cho đất nước ta nhiều trái cây bổ dưỡng, ngon lành: xoài, chuối, đu đủ, trái sầu riêng, dưa hấu... trái nào em cũng thích. 

Mùa hè - mùa của những cảm xúc, suy nghĩ, những thú vui, những ước muốn... mùa của em và tất cả mọi người. Mùa hạ chỉ thế thôi cũng đủ để gợi tình yêu và nỗi nhớ trong tâm hồn mỗi chúng ta.

30 tháng 5 2020

Chao ôi, cơn mưa đến mới nhanh chóng làm sao! Vừa mới đây thôi ông mặt trời vẫn còn tươi cười ban phát những tia nắng cho trần gian thế mà giờ đã chốn biệt trong làn mây dầy. Không biết từ đâu, những đám mây đen kéo về đây nhanh đến thế. Làm cho bầu trời bỗng thấp hẳn xuống. Gió bắt đầu thổi, cây cối ngả nghiêng, cành khô răng rắc. Ngoài đường mọi người vội vã chạy về nhà để trú mưa.

Bỗng lộp độp, lộp độp! Mưa bắt đầu rơi, những hạt mưa to và nặng như ai ném đá. Lúc đầu thưa, sau mau dần. Tiếng mưa rơi đồm độp trên tàu lá chuối. Mưa rào rào trên sân gạch. Tiếng mưa lách tách trên mái nhà. Nước mưa bắt đầu chảy xuống như ai chút . Bỗng chốc làng quê như chìm đắm trong biển nước. Mọi âm thanh ồn ã của cuộc sống dường như lắng xuống, nhường chỗ cho tiếng mưa rơi. Trong vườn, cây cối hả hê vì được tắm dưới mưa. 

Chao ôi, cơn mưa đến mới nhanh chóng làm sao! Vừa mới đây thôi ông mặt trời vẫn còn tươi cười ban phát những tia nắng cho trần gian thế mà giờ đã chốn biệt trong làn mây dầy. Không biết từ đâu, những đám mây đen kéo về đây nhanh đến thế. Làm cho bầu trời bỗng thấp hẳn xuống. Gió bắt đầu thổi, cây cối ngả nghiêng, cành khô răng rắc. Ngoài đường mọi người vội vã chạy về nhà để trú mưa.
Bỗng lộp độp, lộp độp! Mưa bắt đầu rơi, những hạt mưa to và nặng như ai ném đá. Lúc đầu thưa, sau mau dần. Tiếng mưa rơi đồm độp trên tàu lá chuối. Mưa rào rào trên sân gạch. Tiếng mưa lách tách trên mái nhà. Nước mưa bắt đầu chảy xuống như ai chút . Bỗng chốc làng quê như chìm đắm trong biển nước. Mọi âm thanh ồn ã của cuộc sống dường như lắng xuống, nhường chỗ cho tiếng mưa rơi. Trong vườn, cây cối hả hê vì được tắm dưới mưa. 
Một lúc sau, bầu trời thấp thoáng xanh hiện ra. Ông mặt trời lại tươi cười đùa với gió. Một vài tia nắng hiếm hoi bắt đầu mừng rỡ rọi xuống. Mấy chú chim không biết chú mưa ở đâu giờ bay ra hót râm gian. Chà, không gian thật thoáng đãng không khí trong lành đến tuyệt vời. Sau cơn mưa có lẽ cây cối hoa lá là tươi đẹp hơn cả. Vườn cây trước nhà không một tý bụi, tràn trề sức sống. Mấy khóm hoa mười giờ như trang điểm lại dung nhan của mình để phô hương khoe sắc. Dưới đất, nước mưa vẫn còn róc rách, luồn lách ra từ các ngõ. Mọi người ai nấy đều bắt tay ngay vào công việc của mình. 
Sau trận mưa mùa hè, cảnh làng quê tôi như bừng tỉnh. Cảnh vật thêm sức sống mới.

( Chúc bạn học tốt )

3 tháng 4 2018

Vậy là sau ngày hôm ấy, người bạn thân thiết từ thuở nhỏ của tôi đã không còn tồn tại trên cõi đời này nữa. Cậu ấy đã mãi mãi ra đi, đi đến một phương trời xa xôi...

Tôi vốn là một cô bé tinh nghịch. Hằng ngày, tôi đều chạy nhảy khắp khu vườn nhỏ sau nhà hoặc chạy đi phá làng phá xóm. Nhưng dù gì đi nữa tôi cũng rất thích khu vườn này. Nơi đây như là khoảng trời của riêng tôi, để tôi tha hồ trèo lên những cây xoài, cây mận,... trong vườn, để tôi thỏa thích chơi đùa cùng những chú cá trong cái hồ nhỏ. Mọi thứ vẫn sẽ mãi bình yên trôi qua như vậy nếu không có một ngày...

Hôm ấy, tôi bỗng trở chứng, không còn vui đùa khắp vườn nữa. Tôi chán chường ngồi vắt vẻo trên cành cây táo, tay cầm một quả táo vừa hái được bỏ vào miệng nhai. Vị ngọt ngọt, thanh thanh của trái táo ấy làm tôi cảm thấy thích thú. Thế là tôi với thêm vài quả nữa mà ăn, vừa ăn vừa cười như một con khỉ - theo như dì tôi nhận xét. Nhưng đời đâu ai biết được chữ ngờ, tôi với hụt một quả, thế là cả cơ thể tôi đã yên vị trên mặt đất. Trước khi ngất đi, tôi đã thoáng thấy được vẻ lo lắng của cha mẹ, cùng gương mặt hối lỗi của một người lạ hoắc. Một mùi tanh nồng ập vào mũi tôi, chưa nhận ra được đó là máu, tôi đã ngất đi...

Sau cái ngày ấy, tôi bỗng trở nên trầm tính hơn rất nhiều. Cả ngày chỉ ở trong khu vườn ấy mà không ra ngoài chơi đùa như trước kia dù ba mẹ đã khuyên răng, bạn bè la hét ầm trời. Cuộc sống của tôi chỉ còn có khu vườn nhỏ này mà thôi.

Hằng năm, cứ đến mùa quả chín, ba mẹ đều hái hết quả đem đi bán. Tôi tiếc lắm chứ, biết bao quả ngọt vậy mà. Nhưng cũng chẳng làm gì được, đành bấm bụng nhìn những quả táo ngon lành đó được đem đi tiêu dùng thôi. Nhưng chuyện tôi tức nhất là khi hết quả rồi, ba mẹ lại đốn hết cành to, gai góc rườm rà cua cây đi. Dòng nhựa chảy ra như dòng máu hòa lẫn với nước mắt của cây. Tôi nhìn mà xót lắm, nhưng ba mẹ lại bảo đó là việc tốt cho cây, giúp cây phát triển nhiều hơn nên tôi cũng cắn răng chấp nhận việc chỗ ngồi của mình bị đốn mất.

Năm nào cũng vậy riết thành quen. Tôi từ một con nhóc loi choi chập chững bước vào lớp Một mà giờ đây đã thành cô học sinh lớp Sáu. Tuổi thơ của tôi đã gắn liền với cây táo năm nào. Giờ nó cũng cao lớn lắm rồi, cành lá xum xuê, quả ngon, ngọt cực kì. Nó đã đem lại nguồn thu nhập kha khá cho gia đình tôi.

Một ngày, tôi bước từng bước trên con đường quen thuộc dẫn về nhà mà trong lòng cứ thấp thỏm không yên. Sắp có chuyện gì không hay xảy đến với tôi, linh cảm mách bảo tôi điều đó. Tôi liền phóng thẳng một mạch về nhà. Cảnh tượng trước mắt làm tôi vô cùng bất ngờ. Chuyện gì vậy? Làm ơn nói rằng đấy chỉ là một giấc mơ đi! Tôi tự véo má mình một cái và cảm nhận được cơn đau truyền đến. Vậy đây là thật! Ba tôi đang dùng xe múc cây táo lên dưới sự chỉ dẫn của mẹ. Tôi chạy đến thì bị các bác hàng xóm giữ lại với lý do đến đó rất nguy hiểm. Bất lực nhìn cây bị xúc lên, tôi thấy tim mình đau như bị ai đó rạch những đường dao lên...

Tối hôm đó, tôi đã cãi vã một trận lớn với ba mẹ để rồi bị nhốt trong phòng suốt ba ngày. Ba mẹ tôi bảo rằng cây đã không cho hoa, kết trái nữa thì giữ làm gì? Họ còn bảo nếu còn để cây ở đó nữa thì rất nguy hiểm vì tôi đã từng té từ trên cành cây xuống dẫn đến việc trở nên trầm lặng như bây giờ. Họ đã đưa cây đến xưởng gỗ. Cây đã được đưa vào đó, sản xuất ra những bộ bàn ghế. Dòng máu chảy trong cây đã không còn nữa, nó đã ngừng lại rồi...

Tuổi thơ của tôi chỉ có cây táo và khu rừng bầu bạn. Nhà tôi vốn khá giả vì ba mẹ tôi đều làm trong cơ quan nhà nước với mức lương cao ngất ngưởng. Chính điều đó làm họ bận rộn với công việc và quên đi mình còn một đứa con là tôi. Bạn bè thì chơi với tôi chỉ vì tiền, tôi nhận ra điều đó khi đến lớp mà quên đem theo tiền. Bọn nó không đếm xỉa đến tôi, coi tôi như không khí! May là tôi còn có cây tóa cùng khu rừng, để rồi giờ đây không được nhắc đến nó nữa...

Cây táo đã chịu biết bao đớn đau, tủi nhục để đưa ra những quả táo ngon, ngọt ấy. Cứ qua màu quả ngọt, nó lại bị những lưỡi cưa, lưỡi rìu đốn hết cành to, gai góc rườm rà để màu sau lại đâm hoa kết quả tốt tươi. Nó đã chịu đựng suốt thời gian dài, hi sinh rất nhiều để rồi khi không còn giá trị về mặt kinh tế, nó lại bị con người vứt bỏ không thương tiếc. Nó đã ra đi, để lại cô bé cô đơn với khu vườn nhỏ năm xưa...

5 tháng 2 2020

*o* sao lại 2017 - 2018 ???

5 tháng 2 2020

kiểu lấy đề tham khảo cho kì thi sắp tới í bạn

19 tháng 2 2020

Trong sân trường em có trồng rất nhiều loại cây. Trong đó em thích nhất là cây bàng ở gần cửa lớp.

Cây bàng đã lớn lắm rồi, nhìn từ xa giống như một chiếc dù khổng lồ. Gốc cây bàng bằng một vòng tay em ôm không xuể. Rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất như những con rắn hổ mang và có những rễ cắm sâu vào lòng đất để hút chất bổ nuôi cây và giúp cho cây đứng vững. Thân cây thẳng như cái cột đình, vỏ cây màu nâu xám có nhiều vết sẹo. Cây bàng đặc biệt hơn những cây khác và chia thành nhiều tầng che mát cả một vùng đất rộng lớn, càng lên cao màu xanh của tán lá càng nhạt dần. Lá bàng hình bầu dục có màu xanh và che kín không cho ánh nắng xuyên qua sân trường. Mùa thu lá bàng chuyển từ màu xanh sang màu đỏ, mỗi khi có gió thổi nhẹ những chiếc lá đỏ lìa cành để lại những cành khẳng khiu trụi lá trông rất tội nghiệp. Đông qua xuân đến cây bàng lại đâm chồi nảy lộc xuất hiện những chiếc lá non màu nõn chuối tràn đầy sức sống. Hoa bàng màu trắng ngà kết thành từng chuỗi. Ẩn mình sau kẽ lá là những quả bàng màu xanh lục hình tròn và dẹp hai đầu. Khi già trái bàng chuyển sang màu vàng lúc ăn có vị chát. Chúng em thường quây quần bên gốc cây bàng để chơi. Trên cây những chú chim hót líu lo như vui đùa với các em. Mỗi khi trực nhật em còn tưới nước cho cây tươi tốt.

Em rất quý cây bàng vì cây cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tô điểm vẻ đẹp cho trường em. Những trưa hè êm ả được ngắm hoa bàng rơi thật thích thú biết bao.

Nguồn: gg

19 tháng 2 2020

Trong sân trường nơi em học tập có rất nhiều cây xanh nào thì cây thông, cây bằng lăng, cây hoa khác nhưng trong đó em thích nhất là cây bàng, bởi nó có tán lá rộng và quả bàng hình giống nhọn.

Cây bàng được trồng trong sân trường em, nó được chúng em chăm sóc rất cẩn thận, mỗi tuần đều có các lớp lao động để tưới nước cho nó, mỗi khi trời mưa thì mới không phải tưới, chúng em chăm sóc nó từ khi nó mới được trồng chỉ cao hơn đầu người một chút, hình ảnh cây bàng luôn xuất hiện trong tâm trí của em bởi hình ảnh của nó mang những vóc dáng lớn lao và thân của nó thuộc dạng gỗ có màu nâu, lá của cây bàng to, mỗi khi chúng em học thể dục nóng chúng em thường nhặt những lá bàng rụng xuống để quạt mát, lá xanh to bản và khi vàng thì nó rụng xuống, hình ảnh cây bàng rất đẹp khi tán của nó xòe rộng ra, giống như một cái ô đang che cho chúng em, những buổi thể dục nóng, đó là nơi chúng em nghỉ ngơi và vui chơi ngồi nói chuyện, thân cây to và có nhiều tán, cây bàng còn có rất nhiều quả, quả của nó nhọn, có màu xanh, quả bàng còn có thể ăn được, khi nó chín nó màu vàng, lá của cây bàng to bằng bàn tay xòe, mỗi lá có các gân lá ở giữa và được xếp dày dặt trên cây, cành của nó cũng có màu nâu, đặc trưng của cây bàng đó là có rất nhiều tán.

Mỗi tán cây có rất nhiều cành và mỗi cành có nhiều lá và quả, lá bàng non và xanh vào mùa hè, đến mùa thu bắt đầu nó ra mầm non, và mùa thu thì nó rụng lá, lúc đó nhìn cây bàng chỉ xơ xác còn lại cành nhưng sau một vụ chút lá đó nó lại ra những mầm lá mới, người ta thương so sánh nó để ví cây bàng đang thay áo mới, hình ảnh cây bàng trong tâm trí của những người học sinh rất gần gũi và nó gắn bó trực tiếp với mỗi con người chúng ta, hình ảnh cây bàng đã in sâu trong tâm trí của mỗi lứa học sinh khi nó gắn bó trực tiếp với mỗi người học sinh, và nó là loại cây quen thuộc của chúng ta, hình ảnh cây bàng xanh hiện trước sân trường làm cho chúng em có những giây phút thoải mái để ngắm nhìn nó, hình ảnh của nó hiện diện lên gần gũi và thật đáng kính.

Em rất thích hình ảnh của cây bàng, nó mang những vẻ đẹp nhẹ nhàng và gắn bó trực tiếp với mỗi chúng ta, những lứa học sinh của trường, cây bàng đã gắn bó mật thiết với lứa tuổi học sinh của chúng ta.

Chúc bạn học tốt~~~

25 tháng 10 2019

Chọn câu “đằng cuối bãi, tiến lại hai cậu bé con” sẽ hợp lý hơn vì câu này nhấn mạnh hoạt động tiến lại gần, tạo sự bất ngờ, gay cấn.