K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Thư gửi ba mẹ!

Ba mẹ ơi, mới ngày nào con vẫn là cô bé vậy mà giờ đây con đã học lớp mười hai và con phải sắp bước vào xã hội. Ba mẹ biết không, thấm thoát con cũng đã mười tám tuổi rồi, mười tám năm qua ba mẹ đã nuôi con nên người và cho con cắp sách đến trường cùng với bạn bè. Công ơn đó con không sao trả hết nhưng cho đến ngày hôm nay, cha mẹ biết không đây là lần đầu tiên con viết lá thư này gửi đến ba mẹ bằng những tình cảm của con trong suốt mười năm tám năm qua mà con chưa một lần nào dám can đảm đề bày tỏ lòng mình với ba mẹ.

Khi ba mẹ cầm bức thư trên tay thì chắc ba mẹ ngạc nhiên lắm phải không, cô bé ngày nào còn nhõng nhẽo, đòi ba mẹ mua đồ chơi vậy mà bây giờ con đã sắp trưởng thành để bước vào đời, sắp phải rời xa ba mẹ đến một nơi hoàn toàn mới lạ nhưng ba mẹ ơi, dù con có trưởng thành hay là một cô bé thì con vẫn là đứa con nghịch ngợp của ba mẹ như ngày nào và ba mẹ sẽ mãi mãi trong lòng con dù con có đi xa hay bất cứ nơi đâu và ba mẹ biết không ba mẹ chính là cánh chim để đưa con bay thật xa vào khung trời mơ ước của con không chỉ thế ba mẹ còn là cánh hoa đẹp nhất nở trong vườn dưới ánh nắng ban mai dịu dàng và mẹ sẽ là cánh hoa cho con cài lên ngực để luôn luôn được khoe sắc như những bông hoa ấy. Ba mẹ ơi ba mẹ thật tốt biết bao vậy mà con lại vô tư làm cho ba mẹ phải buồn phiền. Ba năm trước ngay ngày con thi tuyển sinh vào lớp mười không biết ba mẹ còn nhớ không chứ hình ảnh ấy con không bao giờ quên, ba mẹ đã lo cho con đóng tiền đóng học phí lúc đó gia đình mình việc làm ăn đang có sự trục trặc về kinh tế mà ba mẹ vẫn không than thở vẫn để con ôn thi tuyển sinh nhưng lúc ấy con đã làm cho ba mẹ thất vọng rất nhiều vì một phút ham chơi của con và khi thi xong con còn xin tiền ba mẹ để đi Vũng Tàu với bạn bè, ba mẹ thật thương con ba mẹ vẫn cho con tiền đi chơi vì vậy con cảm thấy thật ray rứt và ân hận, ba mẹ đã lo cho con quá đầy đủ không để con thua thiệt hay thiếu thốn bất cứ thứ gì cả. Trong kì thi tuyển sinh ấy khi con nghe thông báo là con thi rớt lúc đó tâm trạng con rất buồn lại sợ ba mẹ sẽ đánh con nhưng sự thật không thể nào giấu được nên con đã can đảm nói kết quả thi của con là thi rớt khi nói xong con thấy ba buồn lắm còn mẹ thì tính tình đó giờ vẫn vậy nhưng lân này mẹ không đánh con nữa chỉ la con một trận rồi thôi nhưng con không trách mẹ, mẹ làm vậy là đúng người sai là con. Ba mẹ ơi, nghĩ tới chuyện ấy thì con lại thấy lòng mình đau nhói, con có lỗi với ba mẹ nhiều lắm, con thật không biết phải đối diện với ba mẹ như thế nào nữa, nhưng từ lâu con đã muốn nói với ba mẹ rằng “con xin lỗi ba mẹ” vì ba mẹ luôn cho con những điều tốt nhất trên đời này và ba mẹ biết không từ bữa đó con đã tự nhốt mình trong phòng để suy nghĩ lại những lỗi lầm của mình và đột nhiên con hiểu ra rằng sự hy sinh của ba mẹ quá lớn đốivới con rồi ba mẹ đã lo cho con đâu vào đó hết rồi, ba mẹ cũng đã chọn cho con con đường tương lai tốt nhất cho mình để con trên đường ấy sẽ không bị vấp ngã vậy mà lúc đó con không biết suy nghĩ chỉ biết ham chơi bỏ dỡ việc học của mình. Ba mẹ ơi con ước rằng con được thi lại một lần nữa để con sẽ không làm ba mẹ buồn lòng vì ba mẹ biết không nó chỉ là mơ ước của con cơ hội chỉ đến với ta một lầ thôi phải không ba mẹ. Nghỉ hè năm ấy con suy nghĩ rất nhiều về cuộc đời mình, con không biết sau này mình sẽ làm gì cho tương lai nữa nghĩ mình có lỗi nhiều quá bao nhiêu lời xin lỗi cũng không đủ để con thấy nhẹ lòng và ba mẹ ơi con rất vui không ngờ ba mẹ cho con đi học tiếp tục tuy nó không là trường công lập như người ta nhưng đối với con, nó là trường yêu thương của ba mẹ dành cho con. Ki vào học trường này thì ba mẹ phải vất vả kiếm tiền lo cho con học đến nơi đến chốn nhưng học phí thì rất cao. Có một lần gia đình mình lại gặp khó khăn nhất thì con thấy ba mẹ đến nơi này đến nới khác để mượn tền đóng học phí cho con từ đó con thấy thương ba mẹ nhiều lắm ba mẹ đã hi sinh quá nhiều cho cuộc đời con rồi. Dù là gian nan, vất vả, đổ cả mồ hôi nước mắt ba mẹ vẫn cố gắng vì con. Ba mẹ biết không, bài thơ 

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha

Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn

Mang cả tấm lòng thân cha che chở đời con.”

Bài thơ ấy làm con thấy yêu thương cha mẹ nhiều hơn bây giờ nữa và những việc làm của ba mẹ dành cho con cùng với bài thơ ấy đã giúp con có thêm động lực để vươn lên cho đến ngày hôm nay. Cho đến thời điểm này ba mẹ biết không con phải đối mặt với hai kì thi quan trọng nhất của đời mình và ba mẹ ơi, con không hứa sẽ đậu đại học nhưng con sẽ cố gắng hết khả năngcó thể, còn thi tốt nghiệp con xin hứa sẽ đậu một trăm phần trăm và sẽ không để cho ba mẹ thất vọng vì một lần nào nữa sẽ cho ba mẹ luôn tự hào về con. Bây giờ con không biết viết thêm gì nữa nhưng còn một lời cuối cùng con muốn nói với ba mẹ là ba mẹ ơi ba mẹ ba mẹ phải sống thật tốt đấy nhé. Con mãi luôn là con gái ngoan của ba mẹ dù con ở đâu trên đường đời có vấp ngã hay không con vẫn luôn nhớ đến công ơn của ba mẹ đã sinh con ra trên cuộc đời này và nuôi con khôn lớn. Ba mẹ biết không từ mười tám năm nay con chưa bao giờ nói câu gì cả và hôm nay con muốn nói với  rằng “ba mẹ Con cảm ơn bà nhiều lắm. Con yêu ba mẹ.”

Kính thư

            “Cháu của bà ”

  tên của bạn

  xin bn thng cảm rằng mik chỉ cs bài này thui ah 

mng bn ch0 mik

Con chúc bà thật nhiều sức khỏe sống lâu trăm tuổi 

nhớ k nha

Kính thưa quý vị đại biểu, các thầy cô giáo kính mến! Thưa các bạn học sinh thân yêu!

Hôm nay, em rất vinh dự được đứng đây, dưới vòm xanh thân yêu này, đại diện cho học sinh khóa 43 - Trường THPT chuyên Phan Bội Châu bày tỏ những cảm xúc của mình trong giờ phút tạm biệt thiêng liêng.

Thưa thầy cô kính yêu của chúng em!

Mùa thu của 12 năm trước, khi níu tay mẹ đến trường trong ngày đầu tiên đi học, chúng em, những đứa trẻ lên 6 hồn nhiên không hề biết rằng, mùa hạ của 12 năm sau chúng em lại phải nghẹn ngào nói lời giã biệt. Và dường như mới đây thôi, hạnh phúc vỡ òa khi chúng em chính thức được bước vào cánh cổng này, trở thành học sinh Trường chuyên Phan Bội Châu - ngôi trường mơ ước của bao thế hệ học trò. Vậy mà cũng đã 3 năm...

Trong 3 năm ấy, chúng em hưởng trọn niềm vui dưới mái nhà chung thân thương này. Ở đây, thầy cô đã dẫn dắt và là người luôn đồng hành cùng chúng em trên con đường chiếm lĩnh những đỉnh cao trí thức. Thành tích mà chúng em tạo dựng được, ấy chính là công lao của thầy cô.

Nhưng nào đâu chỉ có vậy. Thầy cô còn tuyệt vời hơn thế khi không chỉ làm tròn vai của một giáo viên trên bục giảng mà còn trở thành những người thầy của chúng em trên đường đời. Dạy cho chúng em cách để nâng niu một đóa hoa, trân trọng một nhành lá, yêu tiếng chim hót mỗi sớm mai, chỉ cho chúng em giá trị một lời chào, vẻ đẹp của nụ cười, sự ấm áp của đôi bàn tay...

Từ đó, chúng em biết đợi mùa bằng lăng nở, để từ ban công của lớp học nhìn lên vòm cây xanh hoa tím mà nghe lòng rạo rực, để mỗi sớm mai đến lớp thấy yêu hơn nụ cười rạng rỡ của bạn bè, thầy cô. Dù chúng em buồn hay vui, thầy cô đều có mặt.

Khi thất bại hay muốn bỏ cuộc, luôn có bàn tay của thầy cô nồng ấm, nâng đỡ chúng em đứng dậy, dạy cho chúng em biết cách tự chữa lành vết thương... Tất cả đã thấm sâu vào mỗi chúng em từng ngày, từng giờ. Để hôm nay, chúng em có đủ tự tin bước vào một hành trình mới. Thật tự hào, khi chúng em được là học trò của các thầy cô giáo trường Phan! (Trường THPT chuyên Phan Bội Châu).

Quảng Cáo

Nhưng thầy cô kính yêu ơi!

Không biết bao nhiêu lần, những đứa học trò dại dột, vô tâm đã làm thầy cô phải phiền lòng. Chúng em cúi đầu xin thầy cô tha thứ! Cảm ơn thầy cô rất nhiều vì đã có mặt trong cuộc đời chúng em, cho chúng em được cảm nhận những yêu thương vô giá, và hơn hết, một vòng tay rộng mở lúc chúng em cần.

Các bạn học sinh K44, 45 thân mến!

Anh chị cũng như các em, từng chứng kiến 2 mùa nắng hạ, và mùa nước mắt chia tay của anh chị khóa trước, nhưng khi là người trong cuộc, thật khó nói nên lời. Cảm ơn vì các em đã kịp đến, để chúng ta có khoảng thời gian thật đẹp được cùng nhau học tập, phấn đấu và vui chơi dưới khoảng trời này. Các em ở lại với Phan, hãy cố gắng học tập thật tốt, nỗ lực hết mình, và đừng quên yêu thương, sẻ chia thật nhiều...

Mùa thu này, Phan đón các thành viên mới, hãy kể cho các em ấy nghe những câu chuyện về Phan, về anh chị, về thầy cô, để tất cả chúng ta luôn mang một niềm tự hào khi có chung một mái ấm chuyên Phan.

Cuối cùng, bạn bè k43 thân yêu của tôi! Biết nói gì vào giấy phút này đây...?: "Em thấy không tất cả đã xa rồi/ Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ…".

Bạn và tôi, đã nhiều lần thủ thỉ với nhau câu ấy. Nhưng biết làm sao khi ta không thể "tắt nắng đi", không thể "buộc gió lại" để chế ngự thời gian. Biết làm sao khi chúng ta, ai rồi cũng phải trưởng thành, dù yêu đến cháy lòng vẫn không thể sống mãi thời áo trắng...

Chúng mình đã ở đây, mỗi sớm mai lên cùng nhau vai gầy gọi nắng. Mỗi khi chiều về cùng ngắm những chuyến mưa qua. Và đợi dắt tay nhau đến trường vào những ngày Vinh mùa lá đổ. Phan đã trở thành mối lương duyên cho tất cả chúng mình thành gia đình lớn, nối trọn vòng yêu thương.

Bạn còn nhớ không, chúng mình đã giận dỗi nhau vì một chuyện cỏn con, nhưng rồi lại làm lành cũng thật là đơn giản. Để rồi giờ ra chơi tranh nhau chạy thật nhanh để vào căng tin sớm nhất...

Bạn còn nhớ không, trường Phan Bội Châu với những mùa xoài lúc lỉu trên cây và ánh mắt, nụ cười đầy bao dung của các bác bảo vệ. Có lẽ, chỉ ở Phan mới có những người tuyệt vời đến thế.

Bạn còn nhớ không, ta biết biết bao nhiêu lần phạm lỗi, chân bước ríu vào nhau và ngó nghiêng tránh ánh mắt của thầy cô giám thị.

Chúng ta sẽ mang theo hành trang của mình ký ức nơi đây. Lớp học thân quen, ghế đá, hành lang, sân trường mùa cây thay lá, mùa trổ chồi non, mùa bằng lăng trên cao vẽ hạ sang bằng màu tím biếc, và gương mặt thân thương của thầy cô, bạn bè, chúng ta sẽ cất giấu vào nơi thẳm sâu nhất của trái tim mình, nơi ấy mang tên trường Phan yêu dấu.

Nữ học sinh đã không kiềm chế nổi cảm xúc trong giây phút chia xa

Bạn bè ơi...!: "Nếu có thể chúng mình đừng đi nữa/ Hãy cùng nhau ngồi lại chốn này...".

Nhưng không được nữa rồi, chỉ ít giờ nữa thôi, chúng ta đã là cựu học sinh, là vĩnh viễn rời xa những ngày tinh khôi áo trắng. Mai này có trở về thì mong ước nhỏ nhoi cũng khó thành hiện thực, bởi: "Nhớ trường, nên trở về thôi/ Ngàn năm cũng chẳng được ngồi chỗ xưa..."

Nhưng dẫu có phải đi xa, Trường Phan sẽ mãi là ngôi nhà đầm ấm chờ đợi ta trở về, là ngọn gió nâng cánh diều đưa ta đến những chân trời mới, và cũng là sợi dây níu giữ quãng đời trong trẻo nhất.

Chúng em biết, và tri ân điều ấy, rất nhiều! Tạm biệt thầy cô và mái trường hôm nay, chúng em xin hứa sẽ tiếp tục học tập, phấn đấu thật tốt, yêu thương thật nhiều, xứng đáng với truyền thống của trường, với niềm tin mà cha mẹ và thầy cô trao gửi.

22 tháng 5 2019

Kính thưa các vị đại biểu, các thầy cô giáo cùng toàn thể quý bậc phụ huynh kính mến.

Thưa toàn thể các bạn học sinh thân mến!

Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới hôm nào chúng ta cùng tề tựu về đây để khai giảng năm học mới, vậy mà bây giờ năm học đã kết thúc, chúng ta phải ngậm ngùi chia tay: Chia tay thầy cô giáo, chia tay bạn bè, trường lớp…Và đặc biệt đối với chúng em, những học sinh lớp 5, chúng em phải xa mái trường này  để tiếp tục cuộc hành trình của mình ở một ngôi trường mới.

Hôm nay, trong buổi lễ này, chúng em xin kính dâng lên các thầy cô giáo những lời tri ân chân thành nhất.

Kính thưa các vị đại biểu, các thầy cô giáo, các bậc phụ huynh.

Thưa các bạn học sinh.

Ngày xưa , cha ông ta thường nói rằng: “Một chữ cũng là thầy, nữa chữ cũng là thầy.” Quả đúng là như vậy. Ngay từ những ngày đầu  mới bập bẹ làm quen với từng con chữ, các thầy cô đã không quản khó nhọc, gian khổ, rèn cho chúng em từng nét chữ, nết người, dìu dắt chúng em từng bước tiếp cận  với kho tàng tri thức vô tận  của thế giới loài người, giúp chúng em hiểu được thế nào là cái “Chân –Thiện –Mĩ” trong cuộc sống.

Từng ngày, từng ngày qua, bằng tất cả tình thương và trách nhiệm của mình, các thầy cô đã đặt cho chúng em một nền móng vững chắc, một hành trang quý giá, giúp chúng em vững tiến vào đời.

Trong suốt  5 năm học qua, được sự dìu dắt, dạy dỗ tận tuỵ của các thầy cô giáo, chúng em đã được học tập, rèn luyện, tu dưỡng và từng bước trưởng thành. Đã có những lúc chúng em chưa ngoan làm thầy cô phải buồn lòng, những lúc chúng em ham chơi không hiểu bài, không làm bài làm thầy cô phải vất vả, những lúc chúng em còn ngỗ nghịch vi phạm nội qui của trường lớp làm cho mái tóc thầy bạc đi…Và chúng em biết tất cả những lỗi lầm ấy đã được thầy cô uốn nắn, dạy dỗ bằng cả tấm lòng

Hôm nay, trong buổi lễ tri ân này, chúng em, 44  học sinh khối lớp 5 của trường Tiểu học Đắc Sơn 1 kính dâng lên thầy cô lòng biết ơn chân thành.Chúng em xin hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt, cố gắng tu dưỡng, rèn luyện,… để mãi mãi xứng đáng là những học sinh của trường Tiểu học Đắc Sơn 1, xứng đáng là những chủ nhân tương lai của đất nước

Cuối cùng, thay mặt cho các bạn học sinh khối 5, em xin kính chúc quý vị đại biểu, các thầy cô giáo mạnh khoẻ, tiếp tục đóng góp trí tuệ và sức lực của mình cho sự nghiệp giáo dục của trường Tiểu học Đắc Sơn 1  nói riêng, cho sự nghiệp giáo dục của dân tộc ta, đất nước ta nói chung; chúc các bậc phụ huynh luôn tự hào về những đứa con ngoan của mình. Chúc toàn thể các bạn học sinh hưởng một mùa hè thật ý nghĩa !

1 tháng 8 2018

Mở bài: - Dẫn dắt, giới thiệu về mùa thu

Thân bài:

- Miêu tả quang cảnh mùa thu vào buổi sáng

  + Không khí: mát mẻ, gió thổi vi vu,....

  + Bầu trời: như xanh hơn, cao hơn,...

  + Cây cối, hoa lá: Cây cối thay một bộ áo mới màu vàng rực rỡ, hoa lá như tươi hơn,....

  + Con người: Mọi người ra đường dạo chơi đón những cơn gió nhè nhẹ,....

Kết bài: Nêu cảm xúc của bạn về buổi sáng mùa thu.

#Tham_khảo

1 tháng 8 2018

1. Mở bài:

- Quê em là một vùng nông thôn yên bình có nhiều cảnh đẹp.

- Em thích nhất là cánh đồng lúa chín vào buổi sáng.

2. Thân bài:

a) Trời chưa sáng hẳn:

- Cánh đồng trải dài như tấm thảm nhung mềm mại.

- Làn sương mờ ảo chập chờn.

- Những con đường nhỏ uốn cong như dải lụa, cỏ non ướt đẫm sương đêm.

b) Mặt trời lên:

- Cánh đồng hiện lên với tất cả vẻ đẹp của nó.

- Màu vàng óng ả của lúa chín bao phủ trên các thửa ruộng.

- Bông lúa cong oằn vì trĩu hạt.

- Lá lúa chuyển sang màu úa.

- Sóng lúa nhấp nhô khi làn gió thoảng qua.

- Mùi hương lúa mới thơm ngọt.

- Hơi nước ruộng hoà quyện cùng hơi sương sớm tạo cảm giác mát mẻ.

- Tiếng chim chiền chiên lảnh lót trên cao.

- Những chú cò đáp cánh xuống bờ ruộng để tìm mồi.

- Thấp thoáng bóng người đi thăm đồng.

- Những tốp người đang bàn chuyện ở đầu làng.

- Ai cũng vui trước một vụ mùa bội thu, no ấm.

3. Kết bài:

- Em rất yêu cánh đồng làng ở quê em.

- Em thầm biết ơn bố mẹ và biết ơn những người lao động đã tạo nên một vụ mùa trù phú.

học tốt nhé

kb vs mk luôn nha

7 tháng 6 2018

“Uống nước nhớ nguồn”, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” từ lâu đã trở thành truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam, thấm nhuần đạo lý ấy, Đoàn Thanh niên trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2 đã tham gia cùng Đoàn Thanh niên - Hội Sinh viên Thành phố Hà Nội chương trình “Hành trình tri ân” nằm trong chuỗi các hoạt động kỷ niệm 70 năm ngày Thương binh liệt sĩ (27/7/1947 -27/7/2017).

Chiến tranh đã lùi xa, nhưng máu đào của các anh hùng liệt sĩ vẫn luôn thắm đỏ, sự mất mát của các thương binh, bệnh binh, sự đau thương của thân nhân liệt sĩ, những người ảnh hưởng di chứng chiến tranh vẫn chưa thể nguôi ngoai, vẫn còn biết bao vết thương vẫn chưa lành trên dải đất hình chữ S. Hành trình này là chuyến đi vô cùng ý nghĩa, đây là hành trình tri ân và cũng chính là hành trình để chúng tôi tìm về với nguồn cội.

 Nơi đầu tiên đoàn chúng tôi đặt chân chính là phần mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp tại Vũng Chùa - Đảo Yến (Quảng Bình). Đại tướng Võ Nguyên Giáp chính là đại biểu cho những con người đáng kính hy sinh thân mình cống hiến cho Tổ quốc. Với tài năng quân sự kiệt xuất và những đóng góp vĩ đại cho quân sự Việt Nam, Đại tướng Võ Nguyên Giáp cùng với đồng đội của mình đã kiên cường, anh dũng chiến đấu để đấu tranh giành và bảo vệ nền độc lập dân tộc. Mảnh đất Quảng Bình, khúc ruột miền Trung có hình ảnh hùng vĩ của những dãy núi trùng điệp, màu xanh thẳm của đại ngàn và mang vị mặn của biển, nơi Đại tướng đã sinh ra, lớn lên và về an nghỉ khi qua đời. Di nguyện của Đại tướng là được về với biển trong giấc ngủ ngàn thu sau khi trải qua những năm tháng hào hùng cống hiến cho non sông, đất nước. Nơi Đại tướng lựa chọn an nghỉ là địa danh Vũng Chùa - Đảo Yến dưới chân Đèo Ngang, con đèo "đệ nhất hùng quan", địa giới tự nhiên giữa hai tỉnh Hà Tĩnh - Quảng Bình, có phong cảnh hữu tình, thơ mộng và kì vĩ. Đến Vũng Chùa chúng tôi  bị chinh phục bởi vẻ đẹp tự nhiên, hoang sơ, thanh bình, hài hòa giữa núi, rừng, biển xanh, cát  trắng. Quan trọng hơn, nơi đây có mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp là động lực chính để khách đến viếng, thắp hương không chỉ vào các dịp lễ, Tết mà quanh năm, bất kể ngày mưa, tháng nắng. Đoàn dâng hương Đại tướng kéo dài như vô tận. Từng đoàn, từng đoàn nối đuôi nhau ngay ngắn, kính cẩn nghiêng mình trước anh linh Đại tướng. Đó là tấm lòng thành của hàng triệu người dân Việt Nam. Trong trái tim mỗi người dân Việt Nam và cả bạn bè thế giới, Đại tướng Võ Nguyên Giáp chính là “vĩ tướng của mọi thời đại”. Sự ra đi của Đại tướng  khiến hàng chục triệu trái tim người Việt Nam thổn thức. Nhưng sự ra đi ấy không phải là dấu chấm hết cho hình ảnh một vị tướng anh hùng mà đây chỉ là sự ra đi về thể xác, còn tâm hồn và trái tim của Đại tướng mãi mãi ở lại. Bác Giáp ở lại như một sự hiện diện để xem những bàn tay tuổi trẻ đổi mới đất nước. Bác ở lại để nhân dân ta hiểu Bác vẫn luôn là người Việt Nam, không bao giờ rời xa mảnh đất thân thương này.

 Đoàn viếng thăm mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp

 Tạm biệt mảnh đất Quảng Bình thân thương đoàn chúng tôi di chuyển tới Quảng Trị. Đầu tháng 7, Quảng Trị đón chúng tôi với cái nóng oi nồng, gay gắt. Trời miền Trung trong vắt không một gợn mây. Chẳng biết có phải thiên nhiên muốn bù đắp cho vùng đất vốn chịu nhiều đau thương bởi mưa bom bão đạn triền miên của kẻ thù mà Quảng Trị hôm nay xanh mướt mát bóng cây. Dọc hai bên đường vào Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn ngút ngàn những rặng cao su, hồ tiêu bên những nếp nhà bình dị đến nao lòng. Nơi an nghỉ của 10.333 người con ưu tú khắp mọi miền Tổ quốc đã anh dũng hy sinh trên các nẻo đường Trường Sơn vì sự nghiệp giải phóng dân tộc tọa lạc trên khu đồi Bến Tắt, thuộc địa phận xã Vĩnh Trường, huyện Gio Linh. Tới nơi đây, chúng tôi thật sự ấn tượng và lặng người trước màu đỏ đến nhức nhối như cứa vào tâm can của những chùm hoa phượng kề cận với khu Đài tưởng niệm. Dường như máu đào của bao anh hùng liệt sĩ vừa rời sách bút thấm đẫm vùng đất này đã hun đúc, làm cho màu hoa phượng như đỏ hơn, rực cháy những khát vọng, nhiệt huyết tuổi trẻ mãi mãi nằm lại nơi chiến trường. Thành kính dâng hương hoa tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ tại Đài Tưởng niệm của Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn cùng mộ phần những người con ưu tú - niềm tự hào của quê hương Thủ đô yêu dấu, chúng tôi tiếp tục hành trình về Nghĩa trang liệt sĩ Đường 9 - nơi yên nghỉ của hơn một vạn anh hùng, liệt sĩ đã anh dũng chiến đấu, phục vụ chiến đấu trên mặt trận Đường 9 và ở đất bạn Lào trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Trong lúc dâng hương, đàn chim bồ câu cả trăm con đồng loạt vỗ cánh chao lượn trên bầu trời rồi nhẹ nhàng đậu trên nòng súng, bàn tay dang rộng của tượng đài khắc họa chiến sỹ giải phóng quân và người phụ nữ bế cháu nhỏ trên tay sừng sững trước nghĩa trang. Hình ảnh cánh chim biểu tượng cho hòa bình tại nơi ghi khắc tội ác chiến tranh của quân xâm lược như thông điệp khát vọng cháy bỏng, quyết tâm sắt đá của dân tộc Việt: Luôn muốn hòa bình nhưng chưa bao giờ biết cúi đầu khuất phục trước bất cứ thế lực xâm lăng bạo ngược nào.

Đoàn chăm sóc các phần mộ liệt sĩ tại Nghĩa trang Trường Sơn

,

Đoàn dâng hương tại Nghĩa trang Đường 9

Trong chiến tranh, Quảng Trị là “đất lửa” thì Thành Cổ chính là tâm nhiệt của mưa bom bão đạn. Và chuyến  xe của chúng tôi lại tiếp tục lăn bánh tới nơi đây. Qua giọng nói ngọt ngào và truyền cảm của cô gái miền Trung đoàn chúng tôi đã có dịp nghe lại những chiến tích đầy hào hùng, anh dũng nhưng cũng đầy bi thương. Đoàn chúng tôi như nín thở, trong không gian hùng vĩ với cái nóng oi ả như thiêu như đốt nhưng không một ai trong đoàn chúng tôi mệt mỏi. Chỉ trong vòng 81 ngày, Mỹ & chính quyền Sài Gòn đã ném xuống đây gần 330.000 tấn bom đạn, tương đương sức công phá của 7 quả bom nguyên tử mà Mỹ đã ném xuống Nhật Bản năm 1945. Riêng ngày 25-7-1972, chúng xả vào Thành Cổ hơn 5.000 quả đại bác. Thật quá dã man và tàn bạo! Qua đó có thể thấy rằng, chiến thắng vang dội của quân và dân ta trong trận chiến không cân sức này được tạo nên từ tinh thần, quyết tâm cao độ, không quản ngại hy sinh xương máu của biết bao anh hùng liệt sĩ. Cố Tổng Bí thư Lê Duẩn đã khẳng định: “Chúng ta đã chịu đựng được không phải vì chúng ta là gang thép, vì gang thép cũng chảy với bom đạn của chúng. Mà chính chúng ta là những con người, những con người thật sự - những con người Việt Nam, với truyền thống 4000 năm đã giác ngộ sâu sắc trách nhiệm trọng đại trước Tổ quốc, trước thời đại”. Cả Thành Cổ là một nghĩa trang đặc biệt. Nghĩa trang không có mộ phần với bia đá riêng biệt mà là ngôi mộ chung cho các chiến sĩ giải phóng quả cảm. Chiến thắng Thành Cổ cùng sự hy sinh anh dũng của các anh hùng liệt sĩ mùa hè đỏ lửa 1972 đã trở thành huyền thoại bất tử trong tâm trí người Việt, chói sáng trang sử vẻ vang của dân tộc.

Đoàn trò chuyện cùng các cựu chiến binh Thành Cổ

Tiếp theo chuyến hành trình đoàn chúng tôi có dịp tới viếng thăm khu tưởng niệm anh hùng Lý Tự Trọng, dâng hương tưởng niệm các liệt sĩ thanh niên xung phong tại Ngã ba Đồng Lộc (Hà Tĩnh), khu di tích Truông Bồn (Nghệ An). Mỗi nơi chúng tôi đi qua đều để lại những dấu ấn chẳng thể phai nhòa. Thật cảm động biết bao khi các chị, các anh đã cống hiến, hy sinh cả tuổi trẻ, thanh xuân cho quê hương, đất nước. Các chị, các anh đều đang tuổi thanh niên, lứa tuổi đẹp nhất của một thời con gái, chưa hề có người yêu nhưng các chị sống thật lạc quan yêu đời. Đọc lá thư của chị Võ Thị Tần gửi về cho mẹ viết: "...Ở đây vui lắm mẹ ạ! Ban đêm chúng nó thắp đèn để chúng con làm đường. Ban ngày chúng đem bom giết cá để chúng con cải thiện, bom đạn của chúng có thể làm rung chuyển núi rừng nhưng không thể làm rung chuyển trái tim của chúng con" làm chúng em không thể không rơi lệ, những câu nói thật hồn nhiên mà tràn đầy niềm lạc quan, yêu đời của những cô gái trẻ. Lời nói của anh hướng dẫn viên như đưa chúng em về lại cuộc chiến tranh nơi các chị sống và chiến đấu. Dưới tiếng bom đạn ầm ầm nhưng vẫn nghe thấy tiếng hát và trò chuyện râm ran của các chị. Và rồi chiến tranh ác liệt đã lấy đi tất cả chỉ để lại những thi hài chôn vùi dưới đất sâu, các chị đã ra đi khi bữa cơm chiều còn chưa ăn,đầu còn chưa kịp gội... nhưng dường như em cảm nhận một điều rằng ở đâu đó quanh đây vẫn còn văng vẳng tiếng nói cười đùa của các chị. Đứng trước hương hồn các chị trong em bao cảm xúc dâng trào, sự khâm phục vì tinh thần chiến đấu dù có khốc liệt, gian khổ biết mấy nhưng trong mỗi người đều tràn đầy nhựa sống, tràn đầy niềm tin, hi vọng và tinh thần lạc quan, luôn sống vui vẻ, yêu đời, sự biết ơn cũng như niềm tôn kính các chị. Nếu như không được trực tiếp đến đây, được tận mắt chứng kiến tất cả những đau thương, mất mát của một thời - thời của đạn bom, khói lửa, thời của những người mẹ xa con, mà không biết có ngày gặp lại - thì em cũng chưa khi nào hình dung được những mất mát ấy lại lớn và đau thương đến vậy. Sự hy sinh của các chị là bài học lớn cho tất cả chúng ta nói chung và cho thế hệ trẻ nói riêng.

Đoàn viếng thăm Ngã ba Đồng lộc

Bên cạnh đó, chuyến hành trình của chúng tôi càng ý nghĩa hơn bởi các hoạt động tình nguyện. Đây là hành động thiết thực của tuổi trẻ Thủ đô nói chung và tuổi trẻ Trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2 nói riêng. Dựa vào sự ủng hộ và quyên góp của các sinh viên và tấm lòng của các đơn vị trong khu vực Đoàn Thanh niên - Hội Sinh viên Thành phố Hà Nội đã xây dựng hai ngôi nhà nhân ái tại tỉnh Quảng Trị và tỉnh Nghệ An (mỗi căn nhà trị giá 50.000.000 đồng) cùng với đó là 4 tủ sách cho 4 tỉnh ( mỗi tủ sách trị giá 20.000.000 đồng) và tặng 5000 quyển vở cho 4 tỉnh (trị giá 25.000.000 đồng). Tổng số tiền quyên góp cho chương trình tri ân là 205.000.000 đồng, trong đó Đoàn trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2 đóng góp được hơn 30.000.000 đồng. Tuy ít ỏi nhưng đây đều là tấm lòng thành của thanh niên Thủ đô. Số tiền này không thể nào xóa nhòa những nỗi đau mất mát mà người dân miền Trung đang phải gánh chịu sau chiến tranh, nhưng chúng tôi hy vọng nó sẽ phần nào vơi đi sự nhọc nhằn cơ cực của cuộc sống hàng ngày. Chúng tôi mong rằng sẽ có nhiều và thật nhiều hơn nữa những tâm lòng hảo tâm sẽ cùng chung tay, góp sức để cùng giúp đỡ người dân miền Trung.

 Đoàn tham gia khởi công xây nhà tình nghĩa tại Quảng Trị

 Đoàn tặng nhà tình nghĩa tại Nghệ An

Hành trình tri ân các anh hùng liệt sĩ đã kết thúc nhưng những kỉ niệm vẫn còn mãi. Qua hành trình, chúng tôi - thế hệ trẻ Việt Nam lại có thêm một dịp “soi lại bản thân mình” để sống sao cho xứng với sự hy sinh lớn lao và cao cả của các anh. Thế hệ trẻ được lớn lên trong một đất nước thống nhất, hòa bình mà để có được điều đó chính là kết quả của sự hy sinh, đánh đổi xương máu của các thế hệ đi trước mới giành được độc lập và thống nhất cho cả dân tộc. Trong bối cảnh hiện nay, Việt Nam đang đứng trước nhiều khó khăn và thử thách to lớn của thời đại. Hơn lúc nào hết, những thế hệ trẻ tương lai của Tổ quốc cần phải soi mình vào lịch sử, để biết quý trọng những gì đang có, từ đó mà nỗ lực tu dưỡng, hoàn thiện mình và ra sức phấn đấu nhằm xây dựng quê hương, đất nước Việt Nam giàu mạnh, sánh vai với các cường quốc năm châu trên thế giới. Sự hy sinh của các anh đã trở thành tấm gương sáng, bài học quý báu nhất dành cho mỗi người dân Việt Nam nói chung và thế hệ trẻ nói riêng. Noi gương các anh, những người đã anh dũng đánh đổi máu xương vì nền độc lập và tự do của dân tộc, tuổi trẻ Việt Nam nói chung và tuổi trẻ Trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2 nói riêng thực sự rút ra được những bài học bổ ích cho bản thân để “sống sao cho xứng đáng” với sự hy sinh mất mát lớn lao của các anh. Qua chương trình, đoàn chúng tôi đã có thêm nhiều trải nghiệm mới, càng thấu hiểu hơn về vẻ đẹp truyền thống dân tộc, cảm nhận sâu sắc về những mất mát, hy sinh to lớn mà các anh hùng dân tộc đã ngã xuống vì độc lập, tự do cho Tổ quốc. Những hoạt động ý nghĩa của chương trình đã tác động tích cực tới nhận thức và thái độ của thế hệ trẻ đối với lịch sử nước nhà, thúc đẩy tinh thần học tập và rèn luyện của tuổi trẻ trong sự nghiệp xây dựng và phát triển đất nước ngày càng giàu đẹp và văn minh./.

27 tháng 10 2021

cứ thoải mái đợi thi thì ôn thôi

27 tháng 10 2021

Mik 2k10, năm nay đang học lớp 6.

Đừng căng thẳng mà phải thoải mái, lạc quan, suy nghĩ tích cực.

Và bạn tập trung, chăm chỉ học là sẽ thi đỗ.

%CBHT%

17 tháng 5 2020

Tham khảo:

Music is a very significant aspect in the life of the human being that plays a very vital role in educating, influencing and entertaining people. Although music is a very broad field, it has attracted and influenced many people. In fact, once music is played, it draws the attention of almost every person around. There are wide varieties and forms of music which include gospel, reggae, locals and hip hop among many others.

However, different people from various regions and background have different tastes for music. Some people gospel music, others reggae music while prefer locals to any other form of music. Nevertheless, almost all people have got one thing in common, that is, they are in mad love with certain tunes of music.

How I Came To Know the Song

I am not exceptional when it comes to music. I am very affectionate of music. I love almost all types of music although am very fond of gospel music. However, my most favorite song is a worship gospel by Michael W. Smith entitled, Draw Me Close. This is the song that highly blesses my soul. I was referred this song by my very close friend who first heard it from our local radio stations. I did not hesitate to browse the song over the YouTube.

On hearing the tune, my heart relaxed and calmness overwhelmed my nerves. I felt a sense of joy running down my streams despite the hardships and challenges I was facing after losing one of my beloved pals. Though I was feeling lonely and eradicate from the rest of the word, this song really changed my sad moods.

Importance of the Song to My Life

The beats of the song brings the sense of humility and humbleness in my life. The fact that I love gospel music and more specifically worship songs has played a significant role on the influence of this song in to my life.

Every time I feel lonely, stressed or in bad moods, I just listen to this song which really helps me to overcome my negative feelings and situations and give me courage and strength to face these challenges with boldness. Draw Me Close by Michael W. Smith is really a blessing song which I will ever love to listen every minute of my life.

Chúc bạn học tốt!

1) Tìm những từ ngữ nói về phẩm chất của nhân dân :- Về tâm hồn :...................................................................................................................................................................................- Về lao động :....................................................................................................................................................................................- Về chiến đấu...
Đọc tiếp

1) Tìm những từ ngữ nói về phẩm chất của nhân dân :

- Về tâm hồn :...................................................................................................................................................................................

- Về lao động :....................................................................................................................................................................................

- Về chiến đấu :..................................................................................................................................................................................

- Về nếp sống :.....................................................................................................................................................................................

Càng nhìu càng tốt nha mình sẽ tick cho bạn nào nhanh và nhìu nhất nha !

5
5 tháng 6 2018

- Về tâm hồn : chất phác , thật thà

- Về lao động : chăm chỉ, siêng năng

- Về chiến đấu : anh dũng , anh hùng

- Về nếp sống : giản dị , hiền lành , mộc mạc

Tích tớ nhà

5 tháng 6 2018

-về tâm hồn:trung thực,ngay thẳng,giản dị,tương thân tương ái,...

-về lao động:cần cù,chăm chỉ,kiên trì,học hỏi,sáng tạo,cần mẫn,chịu thương chịu khó,nhẫn nại,...

-về chiến đấu:anh dũng,quả cảm,quyết tâm,bất khuất,kiên quyết,quật cường,mạnh mẽ,...

-về nếp sống:bình dị,đoàn kết,khiêm tốn,có ý chí,văn minh,...

9 tháng 12 2017

bn có thể lập dàn ý và dựa theo đó làm

VD: - Em còn nhớ em đi chơi với mẹ ..............................?????

       - Mẹ em tên là gì?

      - Mẹ là người thế nào?

      - Kỉ niệm in sâu nhất ở đâu?

       - Mẹ và em vui buồn như thế nào ở đó?

       - Lúc đó em thấy thế nào?

       - Bày tỏ cảm xúc với mẹ????

       

9 tháng 12 2017

Trong gia đình, ai cũng yêu thương, chăm sóc cho em rất chu đáo. Tuy vậy, người em yêu quý, kính trọng nhất đó là mẹ của em.

Mẹ em năm nay đã gần bốn mươi tuổi. Dáng người mẹ cân đối. Mái tóc màu đen dài ngang lưng, mẹ thường búi tóc lên khi làm việc, trông lúc đó mẹ thật trẻ trung, đi cùng với mái tóc là khuôn mặt dịu hiền nhưng nghiêm khắc của mẹ. Đôi mắt mẹ đen thăm thẳm như có thể nhìn thấu mọi thứ. Làn da rám nằng càng khiến cho nụ cười mẹ thêm tỏa sáng. Mỗi lần thấy mẹ cười, lòng em lại thấy rộn ràng.

OK nha