K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

a. Trời hôm nay màu xanh     b. Tôi ngước nhìn núi cao    c. Tôi biết là việc học

   Chim ca hót trên cành         Thấy hùng vĩ biết bao             Sẽ có nhiều khó nhọc

  Chúng em đang diễu hành    Với rất nhiều ngôi sao           Chúng ta phải chăm học

  Nhìn lên bầu trời xanh.         Ở trên bầu trời cao               .................................

Câu c câu cuối mình không biết làm sorry. Mình ghi nhằng thôi.

5 tháng 12 2018

hồ lớn,đủ,thể

5 tháng 12 2018

phạm ngọc anh ơi mình ko thể hiểu

Món quà Thật bất ngờ khi Hà mang đến tặng tôi hai món quà sinh nhật, lại còn căn dặn một cách kì lạ: “Khi nào cậu vui, hãy mở chiếc hộp màu đỏ, còn khi nào cậu buồn, cậu hãy mở chiếc hộp màu xanh, Pi nhé!”. Tôi rất ngạc nhiên khi bạn bè và Hà nhớ đến sinh nhật tôi. Suốt những năm học qua, tôi luôn sống tách biệt mình ra khỏi tập thể lớp và tự nhủ: “Mình là học trò quê, mình...
Đọc tiếp

Món quà Thật bất ngờ khi Hà mang đến tặng tôi hai món quà sinh nhật, lại còn căn dặn một cách kì lạ: “Khi nào cậu vui, hãy mở chiếc hộp màu đỏ, còn khi nào cậu buồn, cậu hãy mở chiếc hộp màu xanh, Pi nhé!”. Tôi rất ngạc nhiên khi bạn bè và Hà nhớ đến sinh nhật tôi. Suốt những năm học qua, tôi luôn sống tách biệt mình ra khỏi tập thể lớp và tự nhủ: “Mình là học trò quê, mình đã có những đứa bạn quê cực kì thân rồi thì mình chẳng cần quen thêm ai cả”. Có lẽ vì vậy mà dần dần bạn bè cùng lớp ít ai để ý đến sự có mặt của tôi, trừ cô bạn ngồi cùng bàn tên Hà. Nhưng hôm nay là một ngày vui, sinh nhật tôi và tôi xin phép Hà mở chiếc hộp đỏ ấy. Chiếc hộp hình trái tim xinh xắn gài ruy băng cẩn thận, bên trong có một tấm thiệp nhỏ: “Tớ tặng cậu chiếc hộp này để đếm những niềm vui và hãy chia sẻ cho bọn tớ nữa, chúng tớ luôn yêu bạn”. Hà viết nhiều, những nét chữ mềm mại khiến lòng tôi dâng đầy cảm xúc, chỉ biết cảm ơn những người bạn. Rồi cái ngày tôi thi rớt kì thi chọn Học sinh Giỏi Quốc gia, buồn vì những cố gắng của mình thành công cốc. Uể oải vì làm thất vọng niềm tin của bố mẹ, tôi nhớ đến chiếc hộp màu xanh của Hà và lần mở xem chiếc hộp không có đáy, với dòng chữ nhỏ nhắn: “Đừng buồn bởi điều đó rồi cũng qua đi, tôi tin bạn sẽ vững vàng bước trên chặng đường kế tiếp. Chúng ta sẽ siết chặt tay nhau, Pi nhé!”. Cảm ơn Hà, cảm ơn sự động viên, quan tâm chân thành của bạn. Tôi sẽ tiếp tục đi tiếp trên con đường mà mình còn dang dở, với hai chiếc hộp để đón niềm vui và trút hết lo lắng. Và tôi cùng xin tặng các bạn hai chiếc hộp kì diệu này. (Nguyễn Hữu Hôn) 1. Vì sao Pi thấy bất ngờ khi nhận được quà của Hà? a. Vì lần đầu tiên Pi được người khác tặng quà sinh nhật mình. b. Vì Pi không hiểu vì sao Hà lại biết ngày sinh nhật của mình. c. Vì Pi được tặng 2 món quà một lúc nhân ngày sinh nhật. d. Vi Pi sống tách biệt bạn bè nên nghĩ chẳng có ai quan tâm đến mình. 2. Vì sao chiếc hộp màu đỏ làm Pi rất xúc động? a. Vì nó dùng để đếm niềm vui, chứa tình yêu thương của bạn bè. b. Vi đó là món quà mà Pi vốn đã ao ước, khát khao từ lâu. c. Vì chiếc hộp chứa rất nhiều quà của các bạn đã tặng cho Pi. d. Vì chiếc hộp có hình trái tim xinh xắn và gài ruy bang cẩn thận. 3. Sau khi mở chiếc hộp màu xanh, Pi cảm thấy thế nào? a. Vẫn cảm thấy buồn nản, tâm trạng vẫn uể oải. b. Cảm thấy việc hỏng thi chẳng quan trọng gì. c. Cảm thấy có niềm tin đi tiếp con đường mà mình còn dang dở. d. Cảm thấy vô cùng vui sướng, không còn gợn chút buồn lo. 4. Điều gì làm nên sự kì diệu của món quà trong câu chuyện trên? a. Dành cho con người dùng trong cả lúc vui lẫn lúc buồn phiền b. Mang tình cảm chân thành, sẵn sàng chia sẻ vui buồn tình bạn c. Trong món quà có bức thư bí mật giải đáp được mọi chuyện d. Là món quà dùng để tiếp tục tặng lại cho những người khác

giải giúp mình cái 

1
11 tháng 2 2022

1. Vì sao Pi thấy bất ngờ khi nhận được quà của Hà?

 a. Vì lần đầu tiên Pi được người khác tặng quà sinh nhật mình.

 b. Vì Pi không hiểu vì sao Hà lại biết ngày sinh nhật của mình.

 c. Vì Pi được tặng 2 món quà một lúc nhân ngày sinh nhật.

 d. Vi Pi sống tách biệt bạn bè nên nghĩ chẳng có ai quan tâm đến mình.

 2. Vì sao chiếc hộp màu đỏ làm Pi rất xúc động?

a. Vì nó dùng để đếm niềm vui, chứa tình yêu thương của bạn bè.

b. Vi đó là món quà mà Pi vốn đã ao ước, khát khao từ lâu.

c. Vì chiếc hộp chứa rất nhiều quà của các bạn đã tặng cho Pi.

d. Vì chiếc hộp có hình trái tim xinh xắn và gài ruy bang cẩn thận.

3. Sau khi mở chiếc hộp màu xanh, Pi cảm thấy thế nào?

a. Vẫn cảm thấy buồn nản, tâm trạng vẫn uể oải.

b. Cảm thấy việc hỏng thi chẳng quan trọng gì.

c. Cảm thấy có niềm tin đi tiếp con đường mà mình còn dang dở.

d. Cảm thấy vô cùng vui sướng, không còn gợn chút buồn lo.

4. Điều gì làm nên sự kì diệu của món quà trong câu chuyện trên?

a. Dành cho con người dùng trong cả lúc vui lẫn lúc buồn phiền

b. Mang tình cảm chân thành, sẵn sàng chia sẻ vui buồn tình bạn

c. Trong món quà có bức thư bí mật giải đáp được mọi chuyện

d. Là món quà dùng để tiếp tục tặng lại cho những người khác

Bầu trời trong veo, nhỏ từng giọt nưởc long lanh, bé xíu như những hạt kim cương xuống mẹ đất. Trời đang mưa. Mấy ngày nay mưa cứ tầm tã mãi, mưa buồn, xám xịt cả bầu trời cho tới hôm nay mới ngớt. Trời âm u khiến tôi cũng bực bội, khó chịu. Chẳng biết giải toả vào đâu, tiện có chú chim đang hót bên cạnh, tôi liền giơ chân đá phốc vào lồng khiến nó ngã lăn xuống. Rồi hình như...
Đọc tiếp

Bầu trời trong veo, nhỏ từng giọt nưởc long lanh, bé xíu như những hạt kim cương xuống mẹ đất. Trời đang mưa. Mấy ngày nay mưa cứ tầm tã mãi, mưa buồn, xám xịt cả bầu trời cho tới hôm nay mới ngớt. Trời âm u khiến tôi cũng bực bội, khó chịu. Chẳng biết giải toả vào đâu, tiện có chú chim đang hót bên cạnh, tôi liền giơ chân đá phốc vào lồng khiến nó ngã lăn xuống. Rồi hình như không thấy chú dậy. Tôi lại thấy thích thú với trò này. Tôi lại co cẳng đạp vào cái lồng thêm một lần nữa.

Chú chim này vừa bị gãy cánh ba hôm trước. Lúc đó, tôi đã nâng niu chăm sóc chú cẩn thận. Thế nhưng, hôm nay, do bực bội quá, tôi đã trút giận vào chú. Bỗng nhiên, tôi thấy một luồng sáng mạnh khiến mình chói mắt. Tôi ngã xuống và lúc mở mắt, tôi thấy trước mắt mình không còn cái lồng chim màu vàng nữa mà là một cô Tiên. Cô có đôi mắt sâu thẳm với cái nhìn tức giận. Cô nói với tôi:

- Ta là Nữ Thần Trả Giá. Con nghĩ sao khi con đã hành hạ một con vật yếu đuối như chú chim vừa rồi. Chú đâu có làm gì đáng để con hành hạ như vậy. Nếu con không hiểu, không biết nỗi đau của loài vật khi bị ngược đãi thì con hãy thử làm một con chim trong ba ngày xem.

Vừa dứt lời, cô Tiên xinh đẹp và kiêu hãnh đó liền phẩy chiếc đũa thần. Trong phút chốc, tôi thấy đầu mình lâng lâng, mắt nhoà đi, cảm giác đau nhói ở sống lưng và tôi ngất đi.

Khi tỉnh dậy, tôi thấy xung quanh mình không phải khung cảnh quen thuộc trong nhà của mình. Thay vào đó, là những cánh rừng bao la to lớn với những sắc xanh khác nhau. Tôi bỡ ngỡ, ngồi gượng dậy. Lạ thay, chân tay tôi đâu rồi? Tôi có phải là mình không? Đúng là tôi rồi. Tôi vẫn là tôi. Nhưng sao thế này? Xung quanh tôi là lông vũ, lông tơ, những chiếc lông màu trắng, biếc, nâu. Đôi chân vẫn hay được mọi người khen là khoẻ khoắn đâu rồi, thay vào đó là đôi chân chĩ có ba ngón, nhìn mảnh khảnh và lạ lẫm. Tay tôi cũng chẳng còn các ngón tay xinh xắn mà chỉ là đôi cánh thôi. Đôi cánh ư? Vậy thì tôi đã biến thành chim thật rồi, tôi sẽ là chim trong ba ngày. Thế giới bỗng trở nên mênh mông, to lớn trong cảm giác lạ lẫm, vừa vui sướng vừa sợ hãi của tôi. Đập đập đôi cánh vào sát thân. Tôi thấy mình càng ngày càng xa mặt đất. Cảm giác mới lạ khiến tôi hét lên khe khẽ. Giọng chú chim nào thế nhĩ? Quên mất mình đang là chim. Tôi vẫn hát nhưng không hiểu giọng ai mà lại ngân nga, trầm bổng đến vậy. Từ giờ trở đi, tôi sẽ trở thành một con chim tự do. Tôi sẽ không phải thức khuya học bài, không phải chịu sự rầy la của bố mẹ, không phải làm những việc mình không muốn. Ngày hôm đó, xen lẫn trong niềm vui sướng tự hào tôi đã bay, bay mãi. Đói thì tôi sà xuống bắt sâu ăn. Khát thì tôi sà xuống những khe nước nhỏ trong suốt hớp vài ngụm rồi bay đi. Cứ bay mải miết như vậy, tôi đã đi thăm thú được rất nhiều nơi. Mỗi lần bay qua ngọn núi hùng vĩ, qua cánh đồng lúa xanh mướt tôi cũng thấy yêu mến cuộc sống và quê hương hơn. Cứ như vậy, ngày đầu tiên của tôi thật yên ả. Tôi liền ước, thậm chí mong cả đời làm một chú chim bé nhỏ, nhẹ nhàng, thảnh thơi bay lượn. Đẹp biết bao!

Nhưng tôi không ngờ rằng đó chính là vào ngày cuối cùng của mùa thu. Sáng hôm sau, khi tỉnh giấc, tôi thấy xung quanh mình chĩ còn vài chiếc lá úa. Dưới gốc cây thì còn lại cơ man biết bao là lá. Những chiếc lá bàng to, màu đỏ rụng dưới mặt đất trông như tấm thảm đỏ khô xao xác. Tôi cất cánh bay, bay mãi nhưng không gặp một chú chim nào cả. Những cơn gió lạnh thỉnh thoảng ùa đến, dứt đi vài chiếc lông trắng dưới bụng khiến tôi phải cúi gập người lại, đôi cánh bỗng chao đi. Cả người tôi bị gió hất tung xuống bụi tre gai. Những chiếc gai chọc vào người, cào xé da thịt tôi khiến tôi đau đớn nhức buốt rồi ngất lịm đi. Tỉnh dậy, tôi thấy mình khát khô cổ, cháy họng. Người ướt sũng và một thứ nước gì xót xót tê tê đang rĩ ra. Có tiếng reo hò:

-    A, anh ơi? Con chim tĩnh dậy rồi. Lại đây xem đi.

-    Ừ! Anh thấy rồi. Em chăm sóc nó đi để mai còn đem nó đi chiến đấu. Con chim vành khuyên này đẹp đấy.

Dứt lời, người anh thả vào chiếc lồng tím tôi đang bị nhốt hai cái bát con. Một bát đựng nước, một bát đựng thức ăn. Mặc dù người đau ê ẩm nhưng bị cơn khát giày vò, tôi đành lết người, vục mỏ vào bát nước nhưng cũng chỉ hớp được mây ngụm. Tôi đành nằm lịm ở đấy chờ đến tối, khi các vết thương nhẹ đã đỡ thì mới có thể dậy ăn được. Ngày thứ hai của tôi sao đau đớn vậy. Nó không còn kì diệu, êm đẹp như ngày đầu.

Bình minh ngày thứ ba đang lên. Các vết thương của tôi đã gần lành miệng. Tuy đang nhảy nhót nhưng thực ra tay phải tôi vẫn đang đau vì bị gẫy cánh. Chợt một thứ gì nhòn nhọn chọc đúng vào cánh gẫy khiến vết thương của tôi toạc ra, máu chảy đầm đìa. Chiếc lồng đu đưa mạnh. Thì ra cậu cả đang lúc bực tức liền giận cá chém thớt, đạp chân vào chiếc lồng khiến nó lao vào bụi mận gai. Gai đâm vào da thịt khiến tôi thét lên đau đớn. Trong cơn hoảng sợ, tôi loáng thoáng thấy cảnh chú chim bị tôi hành hạ. Tôi thoi thóp, cố cầm chút hơi thở cuối cùng để sông sót. Tôi hình dung ra cảnh bữa cơm gia đình đầm ấm yêu thương... Và lúc này, chưa bao giờ tôi ước được làm người như lúc này. Khi mắt tôi đã nhoà đi, người tôi lả đi... tôi bỗng thấy một vị cứu tinh đến với mình. Chẳng phải ai xa lạ đó chính là Nữ Thần Trả Giá. Cô ôn tồn nói:

Vậy cháu đã biết cảm giác của một con vật khi chúng bị ngược đãi rồi chứ? Hãy hứa với cô từ bây giờ phải đối xử tốt với chúng.

Tôi thều thào nói:

-    Vâng! Cháu biết lỗi rồi! Cháu xin hứa ạ!

Nói xong, cô lập tức vung chiếc đũa thần. Và tôi tỉnh giấc, thì ra mọi việc chỉ là giấc mơ.

Dù đây là giấc mơ nhưng tôi cũng thấm thìa bài học của nó. Đúng là “sống trong đời sống cần có một tấm lòng”.

CÁC BẠN THẤY MK VIẾT ĐƯỢC K

1
15 tháng 12 2017

hay quá!!!!!!!! cho mk

11 tháng 4 2020

a. của

b. có

c. bởi...và... nên

d. Mà... nhưng

20 tháng 4 2020

1. của 

2.có 

3.bởi,và,nên

4. mà....nhưng 

Bài 1: Cho câu văn: Khi ngựa đập móng lộp cộp đầu hồi,hoa lê bật bông trắng như tuyết thì xuân sang. Xét theo đặc điểm cấu tạo.câu văn trên là câu....Bài 2:Câu nào sau đây không phải câu ghép. A Cánh đồng lúa quê em đang chín rộ. b Mây đen kéo kín bầu trời, cơn mưa ập tới. c bố đi xa về, cả nhà vui mừng. d bầu trời ĐẦY SAO NHƯNG LẶNG GIÓ.Bài 3: Câu nào là câu ghép A Mùa đông,giữa ngày...
Đọc tiếp

Bài 1: Cho câu văn: Khi ngựa đập móng lộp cộp đầu hồi,hoa lê bật bông trắng như tuyết thì xuân sang. Xét theo đặc điểm cấu tạo.câu văn trên là câu....

Bài 2:Câu nào sau đây không phải câu ghép. A Cánh đồng lúa quê em đang chín rộ. b Mây đen kéo kín bầu trời, cơn mưa ập tới. c bố đi xa về, cả nhà vui mừng. d bầu trời ĐẦY SAO NHƯNG LẶNG GIÓ.

Bài 3: Câu nào là câu ghép A Mùa đông,giữa ngày mùa, làng quê toàn màu vàng B Xuân đến, trăm hoa đua nở C Khi làng quê đã khuất hẳn, tôi vẫn đắm nhìn theo
Câu 4:Câu nào là câu ghép A Càng lên cao, trăng càng nhỏ dần,càng vàng dần càng nhẹ dần B Cả một vùng nước sóng sánh, vàng chói lọi. C Bầu trời cũng sáng xanh lên D Biển sáng lên lấp lóa như đặc sánh còn trời thì trong như nước
Câu 5Câu nào là câu ghép A Xuân về,cây cối đâm chồi nảy lộc B Mỗi lần nghe thấy tiếng chim hót tôi lại nghĩ đến những cây bàng xanh mướt, vòm trời xanh có mây trắng nhẹ như bông C giữa biển rộng, cờ đỏ sao vàng phấp phới bay trên con tàu lớn

1
15 tháng 4 2020

1. Câu ghép

2. 2. A

3. C

4. D

5. C

6 tháng 3 2022

Bài 2. Trong những câu sau câu nào là câu ghép?

A. Xuân về, cây cối đâm chồi nảy lộc.

B. Mỗi lần nghe tiếng chim hót, tôi lại nghĩ đến những cây bàng xanh mướt, đến vòm trời xanh có mây trắng nhẹ như bông.

C. Giữa biển rộng, cờ đỏ sao vàng phấp phới bay trên con tàu lớn.