K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 11 2021

Tham khảo 

"Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng hay"
Lời bài hát được phổ nhạc từ lời thơ. tiếng nói da diết của nhà thơ Đỗ Trung Quân dường như đã đi sâu vào trong trái tim của mỗi con người yêu quê hương. Có thể nói, quê hương là một khái niệm mà khi bất chợt ta thốt lên thi bao nhiêu cảm xúc chợt dâng trào đầy thân thương. Như tôi đây, quê hương của tôi rất đẹp, rất thanh bình. Được sinh ra và lớn lên ở mãnh đất Tiền Giang, nơi có cánh đồng lúa chín vàng, có những đàn cò trắng đang chao liệng trên cánh đồng. Quê hương tôi đẹp xiết bao khi mặt trời lặn, tất ca như chìm vào giấc ngủ êm đềm của một buổi chiều ấm áp. Chị gió như muốn góp thêm một bản tình ca vào sự hòa điệu thanh bình cùa quê hương tôi. Sáng sáng, những chú bé chăn trâu hòa vào khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, yên bình tạo nên một bức tranh tuyệt mĩ của làng quê. Và bức tranh ấy còn dẹp hơn nữa khi hoàng hôn buông xuống những lúc chiều chiều. Quê tôi đẹp như vậy, và chắc hẳn quê hương cùa mọi người cũng đẹp như thế. Chúng ta hãy khắc ghi hai từ “quê hương” này vào sâu trong tận trái tim của mình. Tôi nghĩ, lất cà chúng ta dù có đi đến đâu, làm gì cũng vẫn sẽ luôn nhớ về nơi mình đã sinh ra và trưởng thành. Quê hương trong trái tim mỗi người đều có một vẻ đẹp riêng cùng với sự cảm nhận riêng của mỗi người. Chỉ cần có trái tim biết rung cảm theo tiếng gọi quê hương thì mọi người sẽ thấy quê hương quan trọng với chúng ta đến dường nào.

24 tháng 1 2022

Tham Khảo 

Nhà em nằm cạnh biển. Buổi tối, em vẫn thường cùng bố mẹ ra ngắm biển. Biển quê em đẹp nhất vào những đêm trăng sáng. Mặt biển như một tấm thảm dát vàng khổng lồ. Xa xa, ánh đèn trên những chiếc thuyền đánh cá lúc ẩn lúc hiện như những ánh sao trong đêm. Trên bãi biển, người dân và du khách cùng tận hưởng những làn gió mát, nghe tiếng sóng vỗ rì rào. Một vài bạn nhỏ đang chơi trò đuổi bắt, trốn tìm say sưa. Chơi hết buổi tối mà em cũng chưa muốn về vì luyến tiếc vẻ đẹp của nó.

26 tháng 7 2018

Quê hương là chùm khế ngọt  Cho con trèo hái mỗi ngày  Quê hương là đường đi học  Con về rợp bướm vàng bay" Mỗi khi nghe đến lời bài thư trên, bao nhiêu kỉ niệm thời thơ ấu lại ùa về. Những kỉ niệm ấy đẹp biết bao, nhưng có lẽ những kỉ niệm về quê hương thì làm tôi nhớ nhất. Quê hương - hai tiếng thiêng liêng vô cùng. Trong đó chất chứa bao ki niệm của những ngày còn chiến tranh, những ngày tôi còn là một đứa trẻ hồn nhiên. Quê hương là nơi mọi người dược sinh ra và lớn lên, là cái nôi tuổi thơ đi theo ta suốt đời. Dù có đi đâu xa xôi tôi cùng sẽ luôn nhớ đến quê hương - nơi mà mình đã được sinh ra và lớn lên. Vào những buổi sớm khi ánh binh minh vừa ló dạng, mang theo những tia nắng ấm áp cho cuộc sống làng quê bình dị, dân dã. Tôi thích nhất là dậy vào lúc sáng sớm, nhìn thấy cánh đồng lúa xanh bát ngát, từng đôi cò trắng chao liệng trên bầu trời xanh mây trắng lừng lờ trôi. Các bác nông dân ra đồng với sự hăng hái của một ngày làm việc. Lúc đó, cảnh vật và con người dường như chan hoà, một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp do “họa sĩ” thiên nhiên vẽ nên. Thật tuyệt đẹp! Lúc mặt trời đứng bóng, canh vật lúc này thật sự chìm trong cái oi bức của mặt trời. Các bác nông dân cũng đã mệt moi vì làm việc. Những buổi trưa hè oi ả, mắc một chiếc võng sau bụi tre trong vườn nằm ngủ trưa thì không còn gì bằng. Những cơn gió nhẹ thoảng qua làm cho lá tre đung dưa tạo ra tiếng kêu rì rào, xào xạc nghe thật vui tai. Những chú chim hót véo von làm tôi cỏ cảm giác như đang lạc giữa một thiên đường. Cảm xúc thật khó tả! Nhanh thật, thấm thoát ngày cũng trôi qua. Đêm đến, cà vùng quê như chìm vào giấc ngù say, chỉ còn chú gà trống vẫn ngày đêm làm việc, báo thức cho mọi người. Khác với nơi thành phố xa hoa lúc nào cùng nhộn nhịp tiếng xe cộ, tiếng ồn ào, tấp nập từ các hàng quán. Làng quê lại chọn sự yên bình, nhường chỗ cho các chú dê, ềnh ưỡng kêu ồm ộp vang suốt đêm dài. Chỉ có ở làng quê, chúng ta mới thấy hết được cái thanh bình, thoang thoảng mùi hương đồng nội, gió cỏ rì rào. Vào những đêm trăng rằm, tôi nhìn thấy cả một vầng trăng tròn, sáng rực cả một không gian. Nó khiến cho lòng tôi bâng khuâng, một cảm xúc mơ hồ chìm trong cảnh vật làng quê. Những hình ánh, những tình cảm rất thực ấy sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí, sẽ không bao giờ phai mờ trong trái lim lôi. Giờ đây ngẫm nghĩ lại, tôi cảm thấy yêu quê hương mình biết bao. Quê hương là bước đường giúp tôi vững bước vào đời. Thật xót xa cho những ai xa quê mà không được một lần về thăm lại nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tôi tự nhủ với lòng mình  sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương, đất nước mình ngày càng tươi đẹp hơn, vững mạnh hơn.

6 tháng 4 2023

hay

20 tháng 10 2021
Đối với mỗi người con đi xa nhà xa quê thì cảm xúc và kí ức của họ luôn hướng về một nơi thân thương được gọi là quê hương. Có lẽ mỗi người chúng ta ai cũng có quê hương của chính mình, quê hương là một nơi nào đó mà nơi đó có thể ta được sinh ra hay lớn lên, là nơi cho ta nhiều kỉ niệm, nơi mang đến cho ta cảm giác ấm áp và thân thuộc, tin tưởng đến nỗi cho dù cuộc sống có chông chênh hay mệt mỏi ta vẫn luôn mong được trở về nơi đó để ta có một điểm tựa cho chính bản thân mình. Nhắc đến quê hương là nhắc đến tuổi thơ, nhắc đến những kỉ niệm tươi đẹp, nhắc đến một thời hồn nhiên và ngây thơ. Quê hương nơi mà ta luôn thuộc về và cũng là nơi luôn sẳn sàng giang tay chào đón ta. Quê hương, nơi đó có ánh nắng của buổi ban mai với bầu không khí trong lành và mát dịu, có những đồng ruộng thẳng cánh cò bay, đâu đó là những chú trâu giữa những cánh đồng đang cầy cáy cùng với người nông dân. Trên những con đê nho nhỏ và hẹp ấy là những cậu nhóc cùng nhau thả diều hay những lần chơi đuổi bắt mà vô tình trượt chân xuống ruộng lúa toàn bùn đất lâu lâu lại thấy những cậu nhóc chăn trâu ngoài đồng rồi vừa chăn trâu vừa thả diều, có những hôm là buổi chiều tà mọi người cùng nhau dắt trâu về chuồng. Quê hương là nơi mà tôi với những bạn bè cùng trang lứa mặc kệ gái trai cùng nhau trèo lên những cây ăn trái khi đến mùa, hái cho nhau những trái ngon nhất, là lúc tôi trên cây hái còn cậu thì ở bên dưới lấy áo hứng những trái ngọt lành đó. Quê hương là nơi đưa chân những người con xa nhà lên thành thị để làm ăn để học tập mà chẳng biết đến khi nào mới về cũng chẳng biết lên thành thị sẽ như thế nào, là nơi mà mỗi người con, người xa quê đều nhớ đến và mong muốn tìm về. Đôi lúc sống giữa cuộc sống đầy vất vả và tấp nập ta lại chợt nghĩ đến những sự yên bình tại quê hương ấy cái sự đầm ấm và hạnh phúc khi mà cả làng cùng nhau sum họp và vui vầy cho một học sinh nghe tin đậu đại học là niềm hãnh diện của cả làng chứ không phải của riêng gia đình nào đó, là nơi có cây đa hàng nước, nơi thôn quê dân dã nhưng lại mang đậm tình yêu thương vô bờ, là nơi mà đồng tiền tuy khan hiếm nhưng tình cảm thì luôn chất chứa. Quê hương là những ngày cuối năm ông bà cha mẹ đều mong ngóng con cháu chở về để gặp mặt để hội họp sau những năm xa cách mà chẳng biết con cháu sống ra sao có khổ cực hay không. Là nơi mà tất cả sự yêu thương đều được chia sẻ, tất cả lỗi lầm đều được tha thứ, là nơi đưa tâm hồn ta về với sự bình yên, về với yêu thương.  Quê tôi chẳng giàu có cũng chẳng nhộn nhịp tấp nập, quê tôi là một nơi bình dị, là vùng nông thôn suốt những năm tháng đều phải chịu nắng mưa dãi dầu, cuộc sống tuy khó khăn nhưng tất cả rất yên bình và nhẹ nhàng không có sự cãi vả hay tranh dành, đó là nơi tôi được sinh ra và lớn lên là nơi in đậm kí ức tuổi thơ của tôi, in đậm dấu ấn về ông bà, về những người thân yêu mà tôi luôn mong mỏi tìm về.
20 tháng 10 2021

thiếu tham khảo

4 tháng 11 2016

-cảnh đẹp trên quê hương em

Đêm trăng quê em

Trăng là hình ảnh vô cùng thân quen,gần gũi đối với mỗi người dân Việt Nam.Cùng với cây đa,giếng nước,cánh đồng mênh mông ,bờ đê thẳng tắp....ánh trăng thực sự đã đem lại cho mỗi người dân Việt những kỉ niệm cùng bao cảm xúc đẹp đẽ,tuyệt vời.Các bạn đã khi nào ngắm trăng chưa?Nó rất đẹp!Một vẻ đẹp không khỏi khiến cho người thưởng trăng xao xuyến.Màn đêm buông xuống,vạn vật chìm trong im lặng,dường như tất cả đang nín thở chờ đợi một điều gì đó.Và rồi,những vệt sáng đầu tiên bắt đầu ló dạng sau những rặng tre.Chỉ ít lâu sau,trăng đã vươn cao lên cùng với những vì sao lấp lánh.Chao ôi!Trăng mới đẹp làm sao!Nó giống như một viên ngọc đang toả sáng lung linh trên màn đêm của bầu trời.Vẻ đẹp của nó dường như đã làm lu mờ đi những vì sao nhỏ bé đứng gần đó với sự tiếc nuối lẫn ghen tị.Nó khiến cho chị gió mỉm cười choàng tỉnh giấc,làm lay động những ngọn cây phía xa xa.Khắp không gian bao trùm một màu bàng bạc đến huyền ảo.Tôi cùng cả nhà ra sân ngồi hóng mát,sà vào lòng bà và nghe bà kể chuyện chị Hằng,chú Cuội, cái cảm giác lâng lâng,êm đềm, sự dễ chịu,thích thú cứ mơn man khắp da thịt,len lõi vào từng ngóc nghách trong trái tim mình.Trăng tròn quá!Tôi như tưởng tượng thấy chị Hằng và chú cuội đang ngồi tựa gốc cây đa nhìn xuống thế gian ,nở một nụ cười hiền lành dễ mến.Cả nhà quây quần bên nhau nói cười rôm rả,ấm áp.Còn gì tuyệt hơn khi được hưởng cái không khí vui vẻ và đẹp đẽ,thơ mộng như thế này trên quê hương yêu dấu.Yêu lắm lắm đêm trăng quê tôi,ánh trăng sẽ mãi mái ở lại trong trái tim tôi với những hình ảnh tươi đẹp nhất để rồi mỗi khi đi đâu xa,tôi vẫn hướng tâm hồn về quê hương mình.

2 tháng 1 2017

Có thể, trên thế giới này, người quan trọng nhất của con là mẹ. Mẹ trong tim của con là một thiên thần tốt bụng. Mẹ vừa làm mẹ, vừa làm cha gánh trên vai mình bao nhiêu là khó khăn nhưng không hề than thở gì. Tuy mẹ không hề nói cho con biết những điều đó nhưng trên khuôn mặt mẹ đã nói hết cho con. Mặt đen rạm, hốc hác đi và dáng người ốm o vì mưa nắng chén cơm chiều. Còn con, con thật hư phải không mẹ ? Con không thể phụ giúp gì cho mẹ cả. Con không thể báo đền công ơn của mẹ thì mẹ đã đi xa con rồi. Con không thể cho mẹ một giấc ngủ bình an như mẹ đã cho con. Con không thể cho mẹ cuộc sống an nhàn. Nhưng sao mẹ không trách con, sao vẫn thương con, an ủi con,... mà vẫn nói là con ngoan con giỏi rồi ? Nhưng giờ thì con đã hiểu rồi, con cảm ơn mẹ nhiều lắm ! Thì ra, mẹ chỉ mong rằng con sẽ học thật giỏi để sau này không khổ, không cực như mẹ. Tôi mong, những ai còn mẹ thì ngay bây giờ hãy ôm mẹ và nói cảm ơn vì những gì mẹ đã làm cho ta và xin lỗi khi làm mẹ khóc vì nước mắt người mẹ toàn rơi vì con mình. Mẹ ơi, trên trời mẹ hãy nhìn con, dõi theo con, con sẽ không phụ lòng mẹ đâu, mẹ yêu !

10 tháng 9 2019

Trả lời:

     BÀI 1 :

  Đà Nẵng quê hương tôi có rất nhiều cảnh đẹp, nhưng tôi thích nhất vẫn là cảnh sông Hàn vào buổi tối. Ngày nào cũng vậy cứ sau bảy giờ tối là hai bên bờ sông lại náo nhiệt hẳn lên, người qua lại tấp nập, rộn ràng. Thành phố đã lên đèn, dãy đèn vàng hai bên bờ sông cũng được bật sáng, rồi ánh đèn từ cầu sông Hàn, cầu Thuận Phước, cầu Rồng đều phản chiếu lên mặt sông phẳng lặng, dòng sông cứ như một bức tranh nền đen với vô số thứ ánh sáng đủ sắc màu, xanh đỏ, rực rỡ, lung linh lạ kỳ. Đứng bên này sông, phía trung tâm thành phố, ngắm cảnh là tuyệt nhất, vừa nhìn thấy phía bên kia sông với những tòa cao ốc sáng đèn, vừa ngắm được những chiếc du thuyền xinh đẹp, chở đầy khách qua lại vãn cảnh. Nhìn sang bên trái, cầu Thuận Phước vừa cao vừa dài, như một dải lụa sáng lung linh đang bắc ngang sông, nhìn sang bên phải thấy cầu Rồng rực rỡ tráng lệ, với hình rồng đồ sộ, đổi màu liên tục, lúc có màu vàng, lúc lại màu xanh, nhìn ra xa hơn nữa có thể thấy thấp thoáng ánh đèn đỏ rực của cây cầu Trần Thị Lý. Bên bờ sông, mấy chiếc loa kiểu cổ, gắn trên các cột đèn đang phát ra những bài hát xưa cũ, tiếng nhạc du dương, trầm bổng, say lòng người, càng làm tăng thêm vẻ đẹp huyền diệu, lãng mạn trong đêm tối của sông Hàn. Tôi thích được cùng cả nhà ra đây chơi lắm, không khí vừa mát lại vừa đông vui nhộn nhịp, khiến con người ta quên đi hết muộn phiền.

    BÀI 2 :

Năm vừa rồi, nhân dịp đám cưới chú, em mới được về thăm quê ở Nghệ An, thật may mắn lại đúng vào tháng mười một là mùa hoa hướng dương nở. Em thích lắm, cứ nằng nặc đòi bố mẹ cho Nghĩa Đàn xem bằng được, cuối cùng cũng thỏa ước nguyện. Cánh đồng hoa hướng dương rất rộng rộng lắm, nghe bảo tới tận mười héc-ta, người ta trồng hoa thành từng hàng thẳng tắp, nối đuôi nhau, tưởng chừng như vô tận. Từng cây hoa hướng dương rậm rạp, lá xanh tốt, cao quá đầu người, mỗi cây thường chỉ có một bông hoa, nhiều lắm là hai bông. Bông nào bông nấy to như cái đĩa, phần nhụy hoa to như cái bát, màu vàng sẫm, cánh nhỏ như cái thìa, màu vàng tươi, xếp tròn xung quanh phần nhụy. Đặc biệt là hoa luôn hướng về phía mặt trời đúng như cái tên hướng dương của nó, nhìn từ xa cánh đồng hoa cứ như một tấm thảm màu vàng tươi, rực rỡ đang phủ lên mặt đất, trông thật ấn tượng. Du khách đến đây tham quan chụp ảnh rất nhiều, ai cũng thật vui vẻ và hạnh phúc. Em sẽ nhớ mãi chuyến đi này, hy vọng vào một ngày không xa, em sẽ có cơ hội quay trở lại đây, ngắm nhìn cánh đồng hoa thêm một lần nữa.

  BÀI 3:

       Quê tôi nằm cạnh sông Hồng, nếu ai có hỏi quê tôi có gì đẹp, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời là dòng sông Hồng thân yêu. Con sông chảy dài, nhìn xa xa trông như dải lụa hồng mềm mại, uốn lượn theo các bờ đê, bờ kè phủ đầy cỏ xanh ngắt. Hai bên bờ sông cây cối xanh tốt, rậm rạp, nghiêng mình soi bóng xuống mặt nước phẳng lặng. Nước sông ở đây đặc biệt lắm, có lẽ chẳng có một con sông nào ở Việt Nam có được. Vào mùa xuân, nước sông hiền hòa êm dịu, nước trong, phơn phớt hồng, mùa hạ nước đỏ như pha lẫn son, có khi ngả hẳn sang màu gạch, đặc biệt là vào mùa lũ, nước càng trở nên đậm sắc đỏ của phù sa hơn. Mỗi buổi hoàng hôn, con sông càng trở nên xinh đẹp và thơ mộng, ánh nắng còn sót lại cuối ngày làm ráng hồng cả một vùng, mặt sông yên ả cũng hồng rực lên vì màu trời, màu phù sa. Sông Hồng lúc này yên ả lắm, những cơn gió thoảng qua làm xao động làn nước, vài đám mây trắng đang lững lờ trôi cũng thi nhau soi bóng xuống mặt nước. Xa xa thuyền chài đang đổ về chỗ neo đậu, kết thúc một ngày làm việc thật dài, mặt trời dần khuất sau lũy tre làng, khói bếp nhà ai đang tỏa nghi ngút, tiếng dân chài gọi nhau về ăn cơm, vang vọng cả một vùng sông nước.

  BÀI 4:

    Chủ nhật vừa qua, em được ba mẹ cho đi tắm biển Vũng Tàu. Những con sóng lớn đuổi nhau chạy từ ngoài xa vào. Gần đến bờ chúng vui mừng nhảy côn lên rồi vừa reo to vừa lao tới đổ ụp lên em. Nhưng ba đã nhận ra trò đùa tinh nghịch này của sóng, ba nhảy lên vừa nhấc bổng em theo, không để cho con sóng đổ xuống. Đợt sóng khác lại nhảy tới. Ba lại cùng em nhẹ nhàng nhảy lên theo đúng nhịp bước sóng tới, để rồi lại thoải mái nhảy xuống cùng với sóng. Sóng thích chí với trò chơi này nên cứ nhảy tới, ào tới liên tiếp, không thôi. Ba và con cũng chẳng chịu thua cứ lựa đà sóng mà cưỡi lên ngọn, không để cho con sóng nhấn chìm. Con sóng biển thật y như đứa trẻ tinh nghịch.

                                                                                       #Kiều

8 tháng 10 2016

mk nghĩ bạn làm về cảnh đầm sen đi

cái đó giúp bạn gần gũi hơn voi que huong

27 tháng 9 2019

mình nghĩ bạn nên viết về cảnh đầm sen quê hương nó sẽ hay hơn

25 tháng 11 2021

Tham khảo

Ai cũng có một quê hương để thương, để nhớ, để gửi gắm những cung bậc yêu thương. Với
riêng tôi, tình yêu ấy tôi dành cho nơi ruộng đồng thẳng cánh cò bay, cho lũy tre làng, giếng
nước  gốc đa,... Để rồi giờ đây đi xa quê tình yêu ấy luôn là nỗi nhớ túc trực trong tâm hồn
tôi. Tôi khao khát có ngày trở về để được đến gần những con người đôn hậu, nghĩa tình cho
thỏa mãn nỗi chờ mong. Tôi yêu quê hương tôi nhiều lắm.

25 tháng 11 2021

Em tham khảo:

Vậy là kì nghỉ hè đã đến, em được bố mẹ cho về quê chơi với ông bà. Quê ngoại em là mảnh đất miền Trung đầy nắng  gió. Ngôi nhà của ông bà em gần ngay sát biển. Em rất thích được cùng ông đi tắm biển buổi sáng sớm, những làn sóng ùa vào như vuốt ve êm dịu. Buổi chiều em thường lang thang dọc theo bãi cát trên biển, ông mặt trời rực rỡ như hòn lửa dần dần đi xuống biển sâu  những đợt sóng biển dâng trào như chiếc then cài đóng dần cánh cửa hoàng hôn. Một cảnh tượng thật hùng vĩ  tuyệt đẹp.