K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 11 2017

​Đây là những trải nghiệm mình viết về chuyến đi Đà nẵng 3 năm trước, 1 chuyến đi với nhiều cảm xúc, và những kỉ niệm đáng nhớ. Bây giờ mọi thứ đã đổi thay nhiều nhưng hi vọng những gì được chia sẻ sẽ ít nhiều giúp ích cho các bạn cho hành trình tới miền đất xinh đẹp này.

Sau 17 tiếng ăn, ngủ, vật vờ, chém gió ngắm trời đất bao la trên tàu và 3 tiếng chôn chân tại xứ Thanh vì nghe đồn rà được bom mìn ở đoạn đường phía trước , cuối cùng chúng tôi cũng đặt chân đến đất Đà Nẵng. Lúc ý chỉ muốn hú lên một tiếng cho đã đời, cái giống nhà nghèo đi du lịch nó khổ thế đấy, đi đến được mảnh đất nào đó cũng như mình đang đến thiên đường. Chúng tôi thuê một nhà nghỉ giá bình dân gần cầu quay Sông Hàn, rồi thuê xe máy đi thăm thú thành phố. Và đúng là biển luôn làm người ta thấy dễ chịu. Biển Mỹ Khê không hổ danh là 1 trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh, với bờ cát trắng mịn nước bỉên trong xanh. Sóng biển Đà Nẵng cũng giống như thành phố nơi đây rất mạnh mẽ và cá tính. Cái cảm giác hưng phấn khi đứng đón từng cơn sóng trào dâng nhưng rồi không thắng nổi và bị đẩy đi nơi xa thật thích thú.

Phải công nhận là ý thức của người dân Đà Nẵng cực tốt, tắm biển xong đầu tóc uớt nhèm, chả có bóng hình một chú cá vàng nào mà ai nấy cũng đều đội mũ bảo hiểm, không có đèn xanh đèn đỏ nhưng có đoàn nguời đi qua tất cả tự động dừng lại không ai cố bon chen như các bác Thủ đô. Tiện nói về ý thức của người Đà Nẵng cũng ca ngợi luôn, đi bao nhiêu nơi nhưng riêng xe ôm ở Đà Nẵng nhất quyết không chở 2. Đường phố bãi biển sạch sẽ không có rác, không hàng rong hay người ăn xin, ngay cả bãi Đá – 1 nơi mới hầu như mọi nguời đến tự tổ chức ăn uống mà cũng chả có em rác nào xung quanh, vân vân và vân vân. Nghe đồn hải sản ở đây rẻ nên chỉ ngóng đến tối đi ăn, và quả không sai từ bé đến giờ mới đuợc ăn lẩu hải sản rẻ đến thế. Có 80K nồi lẩu thập cẩm, 60k đĩa mực hấp…. mấy đứa ăn no căng rốn , nhà nhà nhẹ nhàng nguời người dịu dàng nữa chứ. Cơm no ruợu say rồi thì đi lòng vòng thành phố, đâu đâu cũng đèn sáng trưng lấp la lấp lánh. Ban ngày trời nắng là thế mà tối mát mẻ hơn cả mùa thu Hà Nội, không thể nghĩ rằng cách đây có 2, 3 tiếng thôi thành phố cứ như bị thiêu đốt trong biển lửa mà giờ trong lành là thế. Công nhận thành phố Đà Nẵng đẹp, rộng thoáng, ngắm thành phố 2 bên bờ sông Hàn thì Hà Nội nhà mình cứ gọi là mơ uớc dài. Hí hửng chiêm ngưỡng giờ phút cầu quay sông Hàn nhưng cô chủ nhà nghỉ bảo 11h đóng cửa nản luôn, nên chỉ đứng xi xon vài kiểu ở cầu. Sáng, hẹn đồng hồ dậy ngắm mặt trời mọc nhưng tắt phéng đi không thương tiếc lúc nào không hay và kết quả là khi dậy nắng vàng đã rực rỡ.

Lại hành trình đến với bán đảo Sơn Trà. Trên đường đi xe thủng săm được một chú dừng lại hỏi rồi dắt xe về tận nhà sửa cho. Gia đình chú sống trong một ngôi nhà nhỏ nhưng ấm cúng, vợ chú người Quảng Nam nói giọng rất khó nghe nhưng cực kỳ thật thà và mến khách. Trong lúc chú sửa xe cho thì cô rót nước cho mấy đứa uống và không ngừng than: khổ thân mấy bé được chuyến vô Đà nẵng thì xe hư. Cô còn nói nhiều nhiều chuyện nữa nhưng hai đứa nghe chả hiểu gì mặt cứ ngơ ngơ ra rồi cười trừ. Chào tạm biệt cô chú, gửi tiền chú không lấy, may quá có vài cuốn truyện tranh mang theo đọc trên tàu, nên tặng lại con trai cô. Thằng bé cầm tập truyện như bắt được vàng , cười tít mắt, hẹn lớn lên sẽ ra Hà Nội gặp hai chị. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi mà bao nhiêu cảm xúc. Thử hỏi thế này sao mà không yêu Đà Nẵng cho được cơ chứ. Trên đuờng đi dừng xe bao nhiêu lần gầm rú ầm ĩ hố há đủ kiểu như nhà quê ra tỉnh. Vì thành phố biển quá đẹp, phải nói người Đà Nẵng rất tỉ mỉ khoa học, trên đường đi cũng có rất nhiều chậu hoa càng làm tôn nét đẹp của biển, đến hàng rào quán cũng được gọt rũa từng tiểu tiết. Nhìn thành phố hiện đại, bãi cát trắng dài, núi non hung vĩ, biển trong xanh …bảo sao các bạn Đà Nẵng lúc nào cũng nói về ĐN với giọng đầy tự hào. Bãi Đá, bãi Bụt, bãi Rạng …. đẹp hoang sơ như tranh vẽ khiến không thể không yêu biển. Ăn bao nhiêu là thứ nhưng vẫn tạt vào một quán hải sản ăn tiếp cứ như kiểu đây là lần cuối cùng đuợc ăn hải sản í nhưng quả tội sao mà nó rẻ và ngon vây hả trời nên có no đến mấy vẫn cứ múôn ăn. Nhìn đồng hồ mà nuối tiếc đã đến lúc phải rời Đà Nẵng, 2 ngày ngắn ngủi ở Đà Nẵng không mong ước gì hơn là có nhiều tiền và nhiều thời gian để quay lại, nhìn Bà Nà, Cù Lao Chàm trên bản đồ mà chỉ có thể nuốt nước bọt vào trong ngoảnh mặt ra đi. Tạm biệt Đà Nẵng đầy nuối tiếc hi vọng sớm được quay lại nơi đây.

14 tháng 11 2017
Đây là những trải nghiệm mình viết về chuyến đi Đà nẵng 3 năm trước, 1 chuyến đi với nhiều cảm xúc, và những kỉ niệm đáng nhớ. Bây giờ mọi thứ đã đổi thay nhiều nhưng hi vọng những gì được chia sẻ sẽ ít nhiều giúp ích cho các bạn cho hành trình tới miền đất xinh đẹp này. Sau 17 tiếng ăn, ngủ, vật vờ, chém gió ngắm trời đất bao la trên tàu và 3 tiếng chôn chân tại xứ Thanh vì nghe đồn rà được bom mìn ở đoạn đường phía trước , cuối cùng chúng tôi cũng đặt chân đến đất Đà Nẵng. Lúc ý chỉ muốn hú lên một tiếng cho đã đời, cái giống nhà nghèo đi du lịch nó khổ thế đấy, đi đến được mảnh đất nào đó cũng như mình đang đến thiên đường. Chúng tôi thuê một nhà nghỉ giá bình dân gần cầu quay Sông Hàn, rồi thuê xe máy đi thăm thú thành phố. Và đúng là biển luôn làm người ta thấy dễ chịu. Biển Mỹ Khê không hổ danh là 1 trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh, với bờ cát trắng mịn nước bỉên trong xanh. Sóng biển Đà Nẵng cũng giống như thành phố nơi đây rất mạnh mẽ và cá tính. Cái cảm giác hưng phấn khi đứng đón từng cơn sóng trào dâng nhưng rồi không thắng nổi và bị đẩy đi nơi xa thật thích thú. Phải công nhận là ý thức của người dân Đà Nẵng cực tốt, tắm biển xong đầu tóc uớt nhèm, chả có bóng hình một chú cá vàng nào mà ai nấy cũng đều đội mũ bảo hiểm, không có đèn xanh đèn đỏ nhưng có đoàn nguời đi qua tất cả tự động dừng lại không ai cố bon chen như các bác Thủ đô. Tiện nói về ý thức của người Đà Nẵng cũng ca ngợi luôn, đi bao nhiêu nơi nhưng riêng xe ôm ở Đà Nẵng nhất quyết không chở 2. Đường phố bãi biển sạch sẽ không có rác, không hàng rong hay người ăn xin, ngay cả bãi Đá – 1 nơi mới hầu như mọi nguời đến tự tổ chức ăn uống mà cũng chả có em rác nào xung quanh, vân vân và vân vân. Nghe đồn hải sản ở đây rẻ nên chỉ ngóng đến tối đi ăn, và quả không sai từ bé đến giờ mới đuợc ăn lẩu hải sản rẻ đến thế. Có 80K nồi lẩu thập cẩm, 60k đĩa mực hấp…. mấy đứa ăn no căng rốn , nhà nhà nhẹ nhàng nguời người dịu dàng nữa chứ. Cơm no ruợu say rồi thì đi lòng vòng thành phố, đâu đâu cũng đèn sáng trưng lấp la lấp lánh. Ban ngày trời nắng là thế mà tối mát mẻ hơn cả mùa thu Hà Nội, không thể nghĩ rằng cách đây có 2, 3 tiếng thôi thành phố cứ như bị thiêu đốt trong biển lửa mà giờ trong lành là thế. Công nhận thành phố Đà Nẵng đẹp, rộng thoáng, ngắm thành phố 2 bên bờ sông Hàn thì Hà Nội nhà mình cứ gọi là mơ uớc dài. Hí hửng chiêm ngưỡng giờ phút cầu quay sông Hàn nhưng cô chủ nhà nghỉ bảo 11h đóng cửa nản luôn, nên chỉ đứng xi xon vài kiểu ở cầu. Sáng, hẹn đồng hồ dậy ngắm mặt trời mọc nhưng tắt phéng đi không thương tiếc lúc nào không hay và kết quả là khi dậy nắng vàng đã rực rỡ. Lại hành trình đến với bán đảo Sơn Trà. Trên đường đi xe thủng săm được một chú dừng lại hỏi rồi dắt xe về tận nhà sửa cho. Gia đình chú sống trong một ngôi nhà nhỏ nhưng ấm cúng, vợ chú người Quảng Nam nói giọng rất khó nghe nhưng cực kỳ thật thà và mến khách. Trong lúc chú sửa xe cho thì cô rót nước cho mấy đứa uống và không ngừng than: khổ thân mấy bé được chuyến vô Đà nẵng thì xe hư. Cô còn nói nhiều nhiều chuyện nữa nhưng hai đứa nghe chả hiểu gì mặt cứ ngơ ngơ ra rồi cười trừ. Chào tạm biệt cô chú, gửi tiền chú không lấy, may quá có vài cuốn truyện tranh mang theo đọc trên tàu, nên tặng lại con trai cô. Thằng bé cầm tập truyện như bắt được vàng , cười tít mắt, hẹn lớn lên sẽ ra Hà Nội gặp hai chị. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi mà bao nhiêu cảm xúc. Thử hỏi thế này sao mà không yêu Đà Nẵng cho được cơ chứ. Trên đuờng đi dừng xe bao nhiêu lần gầm rú ầm ĩ hố há đủ kiểu như nhà quê ra tỉnh. Vì thành phố biển quá đẹp, phải nói người Đà Nẵng rất tỉ mỉ khoa học, trên đường đi cũng có rất nhiều chậu hoa càng làm tôn nét đẹp của biển, đến hàng rào quán cũng được gọt rũa từng tiểu tiết. Nhìn thành phố hiện đại, bãi cát trắng dài, núi non hung vĩ, biển trong xanh …bảo sao các bạn Đà Nẵng lúc nào cũng nói về ĐN với giọng đầy tự hào. Bãi Đá, bãi Bụt, bãi Rạng …. đẹp hoang sơ như tranh vẽ khiến không thể không yêu biển. Ăn bao nhiêu là thứ nhưng vẫn tạt vào một quán hải sản ăn tiếp cứ như kiểu đây là lần cuối cùng đuợc ăn hải sản í nhưng quả tội sao mà nó rẻ và ngon vây hả trời nên có no đến mấy vẫn cứ múôn ăn. Nhìn đồng hồ mà nuối tiếc đã đến lúc phải rời Đà Nẵng, 2 ngày ngắn ngủi ở Đà Nẵng không mong ước gì hơn là có nhiều tiền và nhiều thời gian để quay lại, nhìn Bà Nà, Cù Lao Chàm trên bản đồ mà chỉ có thể nuốt nước bọt vào trong ngoảnh mặt ra đi. Tạm biệt Đà Nẵng đầy nuối tiếc hi vọng sớm được quay lại nơi đây.
12 tháng 11 2017

Quê nội em ở rất xa thành phố nên chẳng mấy khi em được về thăm. Nam nay dù dã mười hai tuổi nhưng em cũng mới chỉ được về thăm ông bà nội có một lần. Lần ấy lâu lắm rồi, từ khi em còn nhỏ lắm nên hầu như em chẳng nhớ điều gì nữa. Thế nhưng tuần vừa qua, cảm ơn những ngày nghỉ của bố, em đã được về quê nội. Bố báo tin mừng trước ba ngày. Ba ngày là khoảng thời gian quá lâu để hâm nóng niềm vui và chờ đợi. Thế rồi cuối cùng em cũng chờ được đến lúc lên tàu. Chuyến tàu hôm ấy đông đúc và ồn ã lắm. Dường như em có cảm giác ai cũng về quê thì phải. Con tàu lăn bánh rời khỏi sân ga trong một niềm vui mừng bâng khuâng khó tả. Tàu chạy gần cả một ngày nhưng em không muốn ngủ. Cảnh vật bên đường mới thích làm sao. Hết làng mạc lại đến cánh đồng, rồi đồi bãi bát ngát mênh mông. Hai bên đường lúc thì rợp một màu xanh, lúc lại nhộn nhịp vô cùng khi tàu đi qua phố chợ. Em đang miên man suy nghĩ thì tàu đến sân ga. Nhà nội cách sân ga chưa đầy nửa cây số nên bố quyết định cả nhà đi bộ. Bước trên con đường mà dưới chân sỏi và đá cứ kêu lạo xạo, em thấy có một cái gì đó lạ vô cùng. Một cảm giác em chưa từng được trải qua. Loáng cái đã đến cổng nhà bà nội. Chiếc cổng bằng tre cũ kỹ, che một phần giàn mướp sai trĩu quả bên trong. Thấy cả nhà đã về tới cổng, bà nội vui mừng ra đón. Không hiểu sao lúc ấy tự nhiên em vứt ngay túi đồ xuống đất sà vào lòng bà nội mà nức nở. Buổi tối hôm ấy qua đi trong một giấc ngủ ngon làn cùng bà nội. Sáng hôm sau bà gọi em dậy sớm và hình như em cũng không muốn ngủ lười như ở trên thành phố. Bây giờ em mới kịp quan sát kỹ ngôi nhà của ông bà nội. Ngôi nhà ba gian lâu ngày bị gió sương làm chuyển sang màu nâu bạc. Nhưng bên trong vẫn toát lên vẻ ấm cúng, thiêng liêng và gần gũi vô cùng. Trong bữa cơm buổi sáng, em cố khớp những hình ảnh đã hình dung với hình ảnh thực của ông bà nội. Ông bà trẻ hơn so với suy nghĩ của em. Dù đã ngoài bảy mươi nhưng ông vẫn khỏe mạnh và quắc thước. Bà nội tóc có bạc hơn nhưng bà vẫn còn nhanh nhẹn lắm. Bữa cơm vừa xong là lúc em bắt đầu được thưởng thức những cảm giác thú vị của đồng quê. Trong khi ông bà miệng bỏm bẻm nhai trầu cùng bố mẹ em và các chú bàn công chuyện thì em được các anh chị họ rủ ra đồng chơi. Hôm nay em là nhân vật trung tâm nên anh chị nào cũng giành phần để chăm chút cho cậu em từ thành phố mới về. Ôi! Những ngày ở quê, các anh chị đã cho em biết thêm bao điều thú vị. Và có lẽ vui mừng hơn cả là những trò chơi của tụi nhỏ ở nông thôn. Lần đầu tiên em biết thế nào là một con diều sáo. Và lại còn được anh hai cho cầm dây mới thích chứ. Rồi còn biết thêm trò chơi chọi dế, đánh cỏ gà, đá bóng bằng trái bưởi phơi khô...lại còn cả những buổi được đi chăn trâu thật là ngộ nghĩnh. chỉ vài ngày mà em quen thêm bao nhiêu người bạn mới. Điều lạ là ai cũng dễ gần, cũng dễ chơi và nhanh thân thiết lắm chẳng như trên thành phố. Những ngày ở quê vội vã qua đi trong sự nuối tiếc của em vì hầu hết những cuộc chơi còn đang dang dở. Ngày trở về thành phố ông bà còn cho rất nhiều quà. Bà ôm em vào lòng khóc nhưng không rơi nước mắt. Bà nói: Cháu bà ngoan! Về thành phố nhớ chăm chỉ học hành, lần sau trở lại chắc cháu bà lớn lắm. Em không nức nở như lúc mới về mà chỉ dửng dưng. Ở trong lòng bà em cảm thấy quê nội ấm áp, thiêng liêng, cao quý mà gần gũi xiết bao.

12 tháng 11 2017

1. Phần Mở bài

- Em được sinh ra và lớn lên tại một vùng quê thuộc đồng bằng Bắc Bộ.

- Em được ra thăm thành phố Hà Nội 2 lần: khi em lên ba tuổi và khi em học xong lớp 5.

- Chuyến thăm thành phố năm em lên ba, em chẳng nhớ được gì. Chỉ có chuyến ra Hà Nội khi em học hết lớp 5 là em còn nhớ rõ.

- Đó quả thực là một chuyên đi tuyệt vời đối với em.

Kết quả hình ảnh cho hồ gươm

2. Phần Thân bài

a). Lí do dược ra thăm Hà Nội

- Khi em lên lớp 5, bố mẹ em hứa với em là nếu cuối năm đạt danh hiệu học sinh Giỏi thì bố mẹ sẽ thưởng cho em một chuyến đi du lịch tại Hà Nội.

- Em đã nhận giấy khen và phần thưởng về đưa cho bố mẹ. Giữ lời hứa, bố em cho em đi Hà Nội du lịch.

b). Những ngày ở thành phố Hà Nội

- Bố em lên lịch cụ thể cho những ngày ở Hà Nội: thăm tất cả cảnh đẹp ở thủ đô và trọng tâm là đi viếng lăng Bác. 

- Lâu nay, em chỉ được biết Hà Nội qua những bài tập đọc, qua lời giảng bài của cô. Còn trong chuyến đi đó, em được thấy vẻ đẹp thực cùa thành phố vào tất cả thời gian trong ngày: sáng, trưa, chiều, tối.

- Có thể nói, vào bất cứ thời gian nào trong ngày thì Hà Nội đều có nét đẹp rất riêng.

- Bố em thuê khách sạn gần hồ Hoàn Kiếm nên cũng thuận tiện cho việc đi lại tham quan.

- Buổi sáng sớm, đứng trên sân thượng ngắm nhìn thành phố thật không gì thú vị hơn. Hồ hiện lên mờ mờ trong hơi sương. Hàng liễu xung quanh bờ buông rũ lá trông như những chiếc khăn voan trắng, mỏng và dài. cầu Thê Húc cong cong hình con tôm nối liền bờ với ngôi đền nằm giữa những cây si già. Xa xa, Tháp Rùa mờ mờ hiện lên trong sương sớm...

- Xung quanh bờ hồ, mọi người đang tập thể dục rất đông.

- Trên đường, đã có nhiều người và xe qua lại. Tiếng rao của những người bán hàng ăn sáng vọng tới tận sân thượng.

- Buối sáng ở thành phố rất khác với ở quê em. Ở thành phố, mọi người được đánh thức bởi tiếng xe, tiếng người rao bán hàng. Còn ở quê em, tiếng gà gáy chính là chiếc đồng hồ báo thức. Tiếng gà râm ran khắp xóm thôn giục mọi người nhanh nhanh thức dậy chuẩn bị cho một ngày lao động mới.

- Lâu nay ở quê, em quen nhìn cánh đồng lúa, vườn cây, ao cá. Nay ra thành phố, em choáng ngợp trước những dãy nhà cao tầng khang trang và đẹp đẽ. Bố cho em đi thăm các trường đại học. Trường Đại học Bách khoa nằm ở trung tâm thành phố. Đây là nơi đã đào tạo được rất nhiều nhân tài cho đất nước.

- Dọc theo con đường từ trung tâm thành phố đi về phía Cầu Giấy, em được thăm Trường Đại học Giao thông, Đại học Sư phạm, Đại học Ngoại Ngữ Hà Nội... Đến trường đại học nào, bố em cũng giới thiệu cho em những nét chính của trường. Bố em báo, em phải cố gắng chăm chi học tập để lớn lên có thể trở thành sinh viên của một trong các trường đại học ở thủ đô.

- Đến Hồ Tây, em thật sự thích thú. Trong lòng thành phố lại có hồ lớn và đẹp như thế. Ngồi bên hờ hồ thưởng thức những cái bánh tôm giòn thơm thì không còn gì bằng.

- Đến thăm chùa Một Cột, em thấy ngôi chùa nhỏ như một bông sen vươn lên giữa hồ. Quả thực ông cha ta có những ý tưởng thật độc đáo và sáng tạo.

- Không khí thiêng liêng bao trùm khi bố con em vào viếng lăng Bác. Đoàn người xếp hàng đài nối nhau. Trong lăng, Bác Hồ kính yêu như đang nằm ngủ trong chiếc linh cữu bằng thủy tinh trong suốt. Cả cuộc đời Người vì nước, vì dân.

- Bên ngoài lăng, hàng tre như những người lính đứng canh bảo vệ cho lăng. Hàng trăm loài cây, loài hoa đẹp từ mọi miền đất nước tụ hội về đây tỏa ngát hương thơm...

3. Phần Kết bài

- Tuy chỉ ít ngày thăm thành phố nhưng ít nhiều em cũng thấy được sự hiện đại của những công trình, thấy được sự văn minh, lịch sự của những người dân đất Hà Thành.

- Em tự hào vẻ đất nước mình có thủ đô Hà Nội, một thành phố “Hòa bình xanh”.

- Em quyết tâm phấn đấu trong học tập, rèn luyện để có thể trở thành sinh viên của một trong những trường đại học mà em đã được bố cho đi thăm.

16 tháng 4 2019

 Đến với Đà Nẵng không chỉ được ngắm nhìn những dòng sông lấp lánh, những ánh hoàng hôn, những bãi cát với những bờ biển dài, ghé qua những quán ăn nổi tiếng và nức mũi, dạo quanh những ngôi chùa được coi là cõi linh thiêng, ngồi đâu đó thưởng thức những tách café yên bình mà còn được tận hưởng những khoảng lặng bình dị ở những cây cầu, lãng mạn và giản dị. Thành phố Đà Nẵng còn được biết đến với những danh thoại về những cây cầu, pha chút truyền thống, điểm thêm mới lạ, sáng tạo. Và cầu Rồng chính là nơi hội tụ tất cả những vẻ đẹp đó. Cầu Rồng cũng chính là nhân chứng lịch sử cho sự kiện kỉ niệm 38 năm giải phóng thành phố Đà Nẵng, cầu Rồng chính là niềm tự nào của người dân Đà Nẵng.        Là cây cầu hình con rồng phun lửa và nước lên cao, là cây cầu huyền thoại bắc qua dòng sông Hàn để mọi người có thể lưu thông thuận tiện hơn. Cầu Rồng được rất nhiều khách du lịch kỳ tượng đó là biểu tượng tượng trưng cho nghệ thuật kiến trúc mới của Đà Nẵng.

Đồng hành với sự hình thành của cây cầu này đó chính là cuộc thi giữa các nhà thiết kế lớn với mục đích mang lại bản thiết kế cầu Rồng độc đáo và đặc biệt nhất.  Những thí sinh tham gia cuộc thi này ở cả trong và ngoài nước và bất giờ nhà thiết kế người Mỹ đã chiến thắng.

Ý tưởng mới lạ của chiếc cầu Rồng này chính là hình ảnh một con Rồng đang bay lượn trên dòng sông Hàn, là bước đột phá hấp dẫn chưa từng có trong những công trình kiến trúc của Việt Nam.

Cầu Rồng có dáng Rồng vươn ra biển, điểm đặc biệt của chiếc cầu Rồng đó là hình dáng của cây cầu được mô phỏng theo hình dáng con Rồng của thời Lý với dáng vẻ oai phong, bay ra biển Đông, với nhịp thép có tổng chiều dài 568m và nặng lên đến gần 9000 tấn.  Đuôi Rồng được thiết kế cách điệu giống như những bông hoa sen. Thân Rồng uốn lượn nhấp nhô thể hiện tư thế sẵn sàng muốn vươn ra biển lớn.  Sự to lớn và hoành tráng của cầu Rồng được thể hiện qua phần đầu có trọng lượng 194,1 tấn; phần thân rồng dài 530m, nặng 8.405,1 tấn còn phần đuôi rồng dài 19,37m, nặng 183,9 tấn; phần vảy rồng 118,9 tấn…

Cầu có chiều dài lên tới 666m trong đó gồm có 5 nhịp chính và 3 nhịp dẫn với chiều rộng là 37,5m có thể chia cho 6 làn xe chạy song song một lúc lên cầu. Công trình được thiết kế và xây dựng bền vững có sức chịu đựng với sự hao mòn của thời gian.

Điều đặc biệt là toàn bộ cầu được những người thợ sơn tới 5 lớp để chống sự ăn mòn, tác động của điều kiện tự nhiên, vừa tạo màu sắc cho thân rồng. Hình ảnh rồng phun  ra biển Đông cùng với đài phun nước, hiệu ứng chiếu sáng hiện đại tạo nên một hiệu ứng đẹp về đêm

Cầu Rồng như một viên ngọc tỏa sáng trong đêm, cây cầu được bắc qua sông Hàn tại bùng binh Lê Đình Dương, Bạch Đằng tạo con đường ngắn nhất từ sân bay quốc tế Đà Nẵng đến các đường chính của Đà Nẵng và đâm thẳng tới bãi biển Mỹ Khê và bãi biển Non Nước ở rìa của thành phố.

Cầu Rồng được nhận giải thưởng về công trình kiến trúc như thế nào?

Cây cầu bắc qua sông Hàn (Đà Nẵng) với mô hình hệ thống kết cấu dầm thép dưới dạng con rồng bay ra hướng biển vừa được trao giải thưởng lớn của Hội đồng các công ty kỹ thuật Mỹ.

Thân “rồng” có kết cấu vòm bằng tổ hợp 5 ống thép vừa có tính năng nâng các nhịp cầu vừa làm nền cho các vảy rồng. Hệ thống chiếu sáng cầu gồm 15.000 đèn LED. Cầu có khả năng phun lửa, nước vào dịp cuối tuần.

Cầu Rồng là sự kết hợp hài hòa giữa nghệ thuật và công năng, và là sự hấp dẫn hàng đầu đối với du khách. Nét đặc trưng của cầu dễ phân biệt đó là mô hình hệ thống kết cấu dầm thép dưới dạng một con rồng bay qua sông Hàn, hướng ra biển. Đây được cho là thiết kế độc đáo chưa từng có trên thế giới về kết cấu chịu lực là sự kết hợp giữa dầm thép, vòm thép và dầm bê tông.

Với vẻ đẹp tuyệt vời đó là cầu Rồng tô điểm thêm cho các khu biệt thự ven sông gần đó. Nổi bật đó là khu biệt thự làng châu Âu Đà Nẵng – khu biệt thự ven sông đẹp nhất Đà Nẵng. Các chuyên gia chiếu sáng thế giới đánh giá thiết kế chiếu sáng cầu Rồng đó là một giải pháp cho công trình kiến trúc độc đáo.

Sự khác biệt ngay từ cái tên gọi: Xuất phát từ hình ảnh và biểu tượng là con Rồng phun nước và lửa, đương nhiên nó được mang tên là cầu Rồng.

Cầu Rồng được thiết kế  do chính tay một kỹ sư người Mỹ mà không phải là Việt Nam, sự sáng tạo và giao lưu đã tạo nên một công trình kiến trúc vĩ đại.

Thiết kế và thi công khác biệt so với những cây cầu khác trên thành phố Đà Nẵng, thi công có độ khó và kết cấu chịu được áp lực.

Người dân và du khách đều có mong muốn được chứng kiến cảnh cầu Rồng phun nước, phun lửa theo nhạc với 3 kịch bản âm thanh kết hợp với hiệu ứng ánh sáng. Cầu Rồng Đà Nẵng với hệ thống ánh sáng hiện đại cùng với đó là sự lắp đặt âm thanh và ánh sáng cộng hưởng trong bán kính 300m ở khu vực đầu Rồng phun lửa với các kịch bản và được lựa chọn có chủ đề như: huyền thoại Ngũ Hành Sơn, huyền diệu sông Hàn, nơi Rồng về khai hoa..đan xen và biểu diễn với nhau tạo nên một vũ điệu đặc sắc và mới lạ.

Nếu muốn  trực tiếp ngắm nhìn những tia nước, những tia lửa đan xen nhau thì du khách hãy đến đây vào hai ngày cuối tuần, thứ 7 hoặc chủ nhật từ 9h tối sẽ có một sự kiện 18 ngọn lửa và 3 ngọn nước bay ra từ miệng của Rồng. Mỗi lần sẽ phun lửa trước, nước sau.  Lửa sẽ được phun 2 lượt, mỗi lượt 9 lần, nước sẽ được phun 3 lượt, mỗi lượt 1 lần hòa vào cùng với những âm thanh nhạc điệu.

Cầu Rồng Đà Nẵng là nơi không chỉ có ý nghĩa về văn hóa du lịch mà nó còn mang ý nghĩa về  giao thông. Sự hòa quyện đa dạng và đặc sắc này đã tạo nên sức hút kì lạ và đã nhanh chóng lọt vào top những cây cầu đẹp, ấn tượng nhất hành tinh mới đây  trên trang Viralnova . Và trong top 30 cây cầu ấn tượng nhất thế giới thì Cầu Rồng Đà Nẵng Việt Nam đã được vinh danh và sướng tên ở vị trí số 19- tựa như tuổi đẹp nhất của con gái  bởi vẻ đẹp hiện đại và khả năng phun ra những tia lửa, tia nước kỳ lạ. Hãy đến Đà Nẵng và trải nghiệm, đừng bỏ lỡ…

Cầu Rồng được khởi công vào ngày 19/7/2009 với tổng kinh phí đầu tư trên 1.500 tỷ đồng. Trước đó, từ cuối năm 2005, để chuẩn bị cho công trình cầu Rồng mang nhiều kỳ vọng, UBND thành phố đã tổ chức cuộc thi thiết kế kiến trúc cầu Rồng với sự tham gia của 8 đơn vị tư vấn thiết kế đến từ Việt Nam, Nhật Bản, Đức, Mỹ. Cuối cùng, phương án thiết kế cầu Rồng do công ty tư vấn Louis Berger Group, Inc.(Mỹ) trên ý tưởng thể hiện hình dáng rồng đang bay qua sông Hàn hướng ra biển lớn đã vượt qua 17 thiết kế khác và được lãnh đạo thành phố chọn lựa.

Thiết kế của cầu Rồng đã được Hiệp hội Cầu đường thế giới công nhận là một trong những công trình có kiến trúc độc đáo, mới lạ, tạo nên nguồn cảm hứng đặc biệt về một thành phố đang chuyển mình mạnh mẽ, là biểu tượng mới của Đà Nẵng trong thời kỳ hội nhập và phát triển.

Cầu Rồng được xây dựng với quy mô vĩnh cửu, có tổng chiều dài 666,0 m, gồm 5 nhịp chính và 3 nhịp dẫn, chiều rộng 37,5m, có 6 làn xe chạy, mỗi làn 3,75 m, 2 làn đường dành cho người đi bộ. Cây cầu có kết cấu nhịp thép độc đáo nhất từ trước đến nay với hình dáng một con rồng dài 568m, nặng lên đến gần 9.000 tấn. Trong đó, phần đầu rồng dài 18,24m, nặng 194,1 tấn; phần thân rồng dài 530m, nặng 8.405,1 tấn; phần đuôi rồng dài 19,37m, nặng 183,9 tấn; phần vảy rồng 118,9 tấn.

Hạng mục dầm thép gồm tổng số 34 đốt dầm với khoảng 3.500 tấn thép cường độ cao là phần chiếm giá trị lớn nhất trong dự án xây dựng cầu Rồng. Trong đó, 24 đốt dầm do Công ty CP Cơ khí 121 thuộc Tổng Công ty Xây dựng Công trình Giao thông 1 sản xuất và 10 đốt dầm còn lại do Công ty Cơ điện miền Trung đảm nhận. Toàn bộ vật liệu chế tạo dầm thép được nhập từ Hàn Quốc. Đặc biệt, các dầm thép của công trình cầu Rồng có kết cấu hình hộp thay vì hình chữ I như các công trình khác, trong đó đốt dầm thép nặng nhất có trọng lượng lên đến 144 tấn. Để hoàn thành sản xuất một đốt dầm thép này mất trung bình 12 ngày trong điều kiện thời tiết thuận lợi với khoảng 60 kỹ sư, công nhân/dây chuyền/ca và sản xuất theo phương thức gối đầu.

Bên cạnh đó, hệ dầm hộp được liên kết với hệ vòm thép bằng kết cấu cáp dây treo. Đây là kết cấu vòm đặc biệt nhất tại Việt Nam tính đến thời điểm hiện tại. Ngoài ra, công nghệ lắp dựng cầu Rồng cũng chưa có công trình nào tương tự nên đòi hỏi phải có những tính toán cẩn thận và kỹ lưỡng. Toàn bộ công trình được sơn 5 lớp để chống tác động ăn mòn bên ngoài và tạo màu sắc cho thân Rồng, cảnh quan và đài phun nước, cùng hệ thống chiếu sáng hiện đại sẽ góp phần tạo nên một hiệu ứng đẹp cho công trình cầu Rồng vào ban đêm. Cụ thể, khi đêm về, cầu Rồng được thắp sáng với hơn 2.500 điểm đèn LED thông minh. Giải pháp chiếu sáng của cầu do công ty Philips (Hà Lan) đảm nhận, và sẽ chủ động thay đổi ánh sáng phù hợp với từng chủ đề của các sự kiện, lễ hội.

Đặc biệt cứ vào 9 giờ tối thứ 7, chủ nhật hàng tuần, “Rồng” sẽ phun lửa, phun mưa bằng công nghệ hiện đại, khiến cho sông Hàn thêm phần sống động, thu hút. Lửa sẽ được phun trước với 2 lượt, mỗi lượt 9 lần; và tiếp theo sau là phun nước với 3 lượt, mỗi lượt 1 lần.

Vào tháng 9/2013, UBND thành phố Đà Nẵng đã có văn bản đồng ý cho phép đưa dự án cầu Rồng tham gia cuộc thi kỹ thuật xuất sắc 2013 ACEC New York của Hiệp hội các công ty kỹ thuật Hoa Kỳ. Theo đó, UBND thành phố giao Ban quản lý dự án cầu Rồng phối hợp công ty Louis Berger (Hoa Kỳ) cung cấp hồ sơ dự án trong quá trình dự thi. Cuộc thi kỹ thuật xuất sắc được Hiệp hội các công ty kỹ thuật Hoa Kỳ, thành phố New York tổ chức hàng năm vào mùa xuân ở Waldorf-Astoria để tôn vinh các công ty thành viên cho thành tích thiết kế và giải pháp kỹ thuật và công nghệ.

Có thể nói, công trình cầu Rồng sau khi hoàn thành đã trở thành một trong những sự kiện quan trọng, đáng nhớ của chính quyền và nhân dân thành phố Đà Nẵng. Trước hết, nó đánh dấu một bước trưởng thành vượt bậc của đội ngũ cán bộ, kỹ sư công nhân Đà Nẵng nói riêng, Việt Nam nói chung trong việc làm chủ công nghệ thiết kế, thi công một dạng kết cấu cầu phức tạp và hiện đại của thế giới, sẵn sàng đảm đương tốt các hạng mục mới, có tính chất khó khăn, phức tạp của ngành xây dựng. Đồng thời với hình dáng con rồng vươn mình ra biển cùng khả năng phun lửa và nước, cầu Rồng được đánh giá là cây cầu có kiến trúc độc đáo, đẹp, hài hòa với cảnh quan xung quanh, phục vụ đắc lực nhu cầu đi lại và tham quan của nhân dân Đà Nẵng và du khách thập phương, góp phần khẳng định vị thế của thành phố Đà Nẵng là Trung tâm kinh tế – chính trị – văn hóa – xã hội của khu vực miền Trung-Tây Nguyên, đồng thời thúc đẩy ngành du lịch của thành phố ngày càng phát triển.

16 tháng 4 2019

BÀI LÀM :

Cầu Rồng được khởi công vào ngày 19/7/2009 với tổng kinh phí đầu tư trên 1.500 tỷ đồng. Trước đó, từ cuối năm 2005, để chuẩn bị cho công trình cầu Rồng mang nhiều kỳ vọng, UBND thành phố đã tổ chức cuộc thi thiết kế kiến trúc cầu Rồng với sự tham gia của 8 đơn vị tư vấn thiết kế đến từ Việt Nam, Nhật Bản, Đức, Mỹ. Cuối cùng, phương án thiết kế cầu Rồng do công ty tư vấn Louis Berger Group, Inc.(Mỹ) trên ý tưởng thể hiện hình dáng rồng đang bay qua sông Hàn hướng ra biển lớn đã vượt qua 17 thiết kế khác và được lãnh đạo thành phố chọn lựa.

Thiết kế của cầu Rồng đã được Hiệp hội Cầu đường thế giới công nhận là một trong những công trình có kiến trúc độc đáo, mới lạ, tạo nên nguồn cảm hứng đặc biệt về một thành phố đang chuyển mình mạnh mẽ, là biểu tượng mới của Đà Nẵng trong thời kỳ hội nhập và phát triển.

Cầu Rồng được xây dựng với quy mô vĩnh cửu, có tổng chiều dài 666,0 m, gồm 5 nhịp chính và 3 nhịp dẫn, chiều rộng 37,5m, có 6 làn xe chạy, mỗi làn 3,75 m, 2 làn đường dành cho người đi bộ. Cây cầu có kết cấu nhịp thép độc đáo nhất từ trước đến nay với hình dáng một con rồng dài 568m, nặng lên đến gần 9.000 tấn. Trong đó, phần đầu rồng dài 18,24m, nặng 194,1 tấn; phần thân rồng dài 530m, nặng 8.405,1 tấn; phần đuôi rồng dài 19,37m, nặng 183,9 tấn; phần vảy rồng 118,9 tấn.

Hạng mục dầm thép gồm tổng số 34 đốt dầm với khoảng 3.500 tấn thép cường độ cao là phần chiếm giá trị lớn nhất trong dự án xây dựng cầu Rồng. Trong đó, 24 đốt dầm do Công ty CP Cơ khí 121 thuộc Tổng Công ty Xây dựng Công trình Giao thông 1 sản xuất và 10 đốt dầm còn lại do Công ty Cơ điện miền Trung đảm nhận. Toàn bộ vật liệu chế tạo dầm thép được nhập từ Hàn Quốc. Đặc biệt, các dầm thép của công trình cầu Rồng có kết cấu hình hộp thay vì hình chữ I như các công trình khác, trong đó đốt dầm thép nặng nhất có trọng lượng lên đến 144 tấn. Để hoàn thành sản xuất một đốt dầm thép này mất trung bình 12 ngày trong điều kiện thời tiết thuận lợi với khoảng 60 kỹ sư, công nhân/dây chuyền/ca và sản xuất theo phương thức gối đầu.

Bên cạnh đó, hệ dầm hộp được liên kết với hệ vòm thép bằng kết cấu cáp dây treo. Đây là kết cấu vòm đặc biệt nhất tại Việt Nam tính đến thời điểm hiện tại. Ngoài ra, công nghệ lắp dựng cầu Rồng cũng chưa có công trình nào tương tự nên đòi hỏi phải có những tính toán cẩn thận và kỹ lưỡng. Toàn bộ công trình được sơn 5 lớp để chống tác động ăn mòn bên ngoài và tạo màu sắc cho thân Rồng, cảnh quan và đài phun nước, cùng hệ thống chiếu sáng hiện đại sẽ góp phần tạo nên một hiệu ứng đẹp cho công trình cầu Rồng vào ban đêm. Cụ thể, khi đêm về, cầu Rồng được thắp sáng với hơn 2.500 điểm đèn LED thông minh. Giải pháp chiếu sáng của cầu do công ty Philips (Hà Lan) đảm nhận, và sẽ chủ động thay đổi ánh sáng phù hợp với từng chủ đề của các sự kiện, lễ hội.

Đặc biệt cứ vào 9 giờ tối thứ 7, chủ nhật hàng tuần, “Rồng” sẽ phun lửa, phun mưa bằng công nghệ hiện đại, khiến cho sông Hàn thêm phần sống động, thu hút. Lửa sẽ được phun trước với 2 lượt, mỗi lượt 9 lần; và tiếp theo sau là phun nước với 3 lượt, mỗi lượt 1 lần.

Vào tháng 9/2013, UBND thành phố Đà Nẵng đã có văn bản đồng ý cho phép đưa dự án cầu Rồng tham gia cuộc thi kỹ thuật xuất sắc 2013 ACEC New York của Hiệp hội các công ty kỹ thuật Hoa Kỳ. Theo đó, UBND thành phố giao Ban quản lý dự án cầu Rồng phối hợp công ty Louis Berger (Hoa Kỳ) cung cấp hồ sơ dự án trong quá trình dự thi. Cuộc thi kỹ thuật xuất sắc được Hiệp hội các công ty kỹ thuật Hoa Kỳ, thành phố New York tổ chức hàng năm vào mùa xuân ở Waldorf-Astoria để tôn vinh các công ty thành viên cho thành tích thiết kế và giải pháp kỹ thuật và công nghệ.

Có thể nói, công trình cầu Rồng sau khi hoàn thành đã trở thành một trong những sự kiện quan trọng, đáng nhớ của chính quyền và nhân dân thành phố Đà Nẵng. Trước hết, nó đánh dấu một bước trưởng thành vượt bậc của đội ngũ cán bộ, kỹ sư công nhân Đà Nẵng nói riêng, Việt Nam nói chung trong việc làm chủ công nghệ thiết kế, thi công một dạng kết cấu cầu phức tạp và hiện đại của thế giới, sẵn sàng đảm đương tốt các hạng mục mới, có tính chất khó khăn, phức tạp của ngành xây dựng. Đồng thời với hình dáng con rồng vươn mình ra biển cùng khả năng phun lửa và nước, cầu Rồng được đánh giá là cây cầu có kiến trúc độc đáo, đẹp, hài hòa với cảnh quan xung quanh, phục vụ đắc lực nhu cầu đi lại và tham quan của nhân dân Đà Nẵng và du khách thập phương, góp phần khẳng định vị thế của thành phố Đà Nẵng là Trung tâm kinh tế – chính trị – văn hóa – xã hội của khu vực miền Trung-Tây Nguyên, đồng thời thúc đẩy ngành du lịch của thành phố ngày càng phát triển.

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
31 tháng 10 2018

Em đi sang thành phố khác thăm thú du lịch là được rồi.

4 tháng 11 2016

Dàn ý tham khảo:
Mở bài:
Lý do ra thành phố?, Đi với ai ? Ấn tượng chung ?
Thân bài:
+ Trước khi lên đường:
. Tâm trạng
. Việc chuẩn bị
+ Lên đường:
. Không khí trên xe
. Quang cảnh hai bên đường
+ Đến nơi:
. Quang cảnh chung
. Diễn biến cuộc tham quan ( nghe thuyết minh, quan sát thực tế, chụp hình lưu niệm, mua sắm, xem văn nghệ?)
. Tâm trạng
Kết bài:
Cảm nghĩ sau chuyến đi

4 tháng 11 2016

Đã lâu rồi tôi không được về quê nên lần này tôi háo hức lắm. Tôi cùng mẹ chuẩn bị thật kĩ lưỡng, từ gói bánh, gói kẹo, thuốc lá đến mảnh vải, áo quần,… cho mọi người ở quê. Quê tôi không biết dạo này ra sao, đổi mới thế nào? Chẳng biết bọn trẻ dưới quê có vui khi nhận được quà không? Tôi đi ngủ với vô vàn câu hỏi và một tâm trạng hồi hộp.

Sáng hôm sau, tôi thức dậy sớm hơn thường lệ. Sau khi chuyển đồ đạc lên phía sau, đúng tám giờ, xe chúng tôi chuyển bánh. Xe chạy bon bon trên con đường trải nhựa phẳng lì. Hết đường Giải Phóng, xe xuôi theo quốc lộ 1A. Tôi mở cửa kính xe. Gió và nắng ùa vào. Đã ra khỏi thành phố Hà Nội nên không khí thoáng đãng hơn nhiều. Không còn cảnh xe cộ nườm nượp nối đuôi nhau do tắc đường. Không còn cái bụi bặm và tiếng ồn ào của động cơ xe. Chà! Thật khoan khoái và dễ chịu. Tôi mải mê ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Những hàng cày, những cánh đồng, nhà cửa… cứ như lùi dần sau xe tôi. Lúc đầu, thế chỗ cho những cao ốc chọc trời là những khoảng không gian bát ngát trời mây tươi non màu cỏ. Dần dần, thay vào đó là những khu công nghiệp, những nhà máy lớn nhỏ xếp xen nhau với những ống khói lớn toả lên trời xanh. Thế rồi, lại những cánh đồng lúa mênh mông hiện ra, màu mạ non xanh hoà quyện với màu nâu màu mỡ của đất đai hứa hẹn một vụ mùa bội thu. Khoảng gần trưa, chúng tôi qua cầu Hàm Rồng. Cầu bắc qua con sông Mã hùng vĩ, xanh ngát như dải lụa màu xanh da trời. Chỉ thoáng sau, chúng tôi đã đặt chân lên khoảng đất trống đầu làng, bên luỹ tre già xanh xanh và trước cổng làng khum khum được xây bằng đá.

Đường vào làng tôi vẫn vậy. Vẫn con đường dẫn qua cây đa cổ thụ đầu làng với tán lá xanh rậm, che mát cho lũ trẻ đùa vui dưới gốc cây. Xa xa, cánh đồng rộng lớn với những bóng nón trắng nhấp nhô. Thi thoảng, một giọng ca dao, một điệu hát ru con lại vút lên, len lỏi qua các lùm cây, ngõ ngách toả khắp xóm làng. Kia là mái đình cong cong cổ kính cùng hồ sen với những bông sen nở rộ, khoe nhị vàng tươi lấp ló dưới những cánh hồng… Chỉ có điều, con đường không còn là đường đất nữa, nó đã được trải nhựa đen bóng, phẳng lì.

Tôi sải bước vào giữa làng. Những làn khói lam bốc lên mờ mò trên mỗi nóc nhà. Lạ quá, bao nhà tranh vách đất xưa đã được thay bằng nhà mái ngói đò tươi.

Trên mái mỗi nhà đều có đường dây điện. Điện đã về tới quê tôi. Tôi dừng chân trước cổng nhà cô tôi, cất tiếng chào cô chú. Thấy gia đình tôi về, cô chú mừng lắm. Chẳng đợi tôi sắp xếp đồ đạc, cô kéo tôi vào lòng hỏi han đủ mọi chuyện. Mẹ tôi trao quà cho mọi người, ai cũng thích.

Trưa hôm đó, cô đãi tôi một bữa cơm quê. Chỉ là mấy món ăn giản dị mà sao tôi thấy ngon miệng thế. Ản xong, tôi nhanh chóng nhập bọn với lũ trẻ quê. Chúng tôi chơi đùa vui vẻ. Nhưng rồi xảy ra một việc. Lúc đó, tôi chạy theo đám trẻ ra đầu làng, ngang hồ nước. Chẳng may, tôi trượt chân, té ùm xuống nước. Mà tôi lại không biết bơi. Thấy tôi cứ chới với, lũ trẻ hiểu ngay sự cố. Tất cả chúng lao ùm xuống hồ, ra sức kéo tôi lên bờ. Sau khi thoát hiểm, tôi thấy mình thật sự gắn bó với lũ trẻ. Rồi chúng lại kéo tôi đi chơi. Chúng tôi chơi nhiều trò lắm. Nào là chơi ô ăn quan dưới gốc đa, nào là cưỡi trâu đánh trận giả, nào là bịt mắt bắt dê… Nhưng tôi vẫn thích nhất trò thả diều. Được chạy dài trên con đê, nhìn cánh diều bay bỗng trong gió, nghe tiếng sáo vi vu rồi hò hét vang trời mới vui làm sao.

Nhưng cũng đến lúc phải chia tay cô chú và các bạn. Chiều hôm đó, tôi trở về Hà Nội với bao nhiêu là quà quê, bao nhiêu là lưu luyến. Tôi vẫn nghe đâu đó tiếng sáo diều vi vu. Tôi sẽ không quên, không bao giờ quên những kỉ niệm đẹp của ngày hè đó.

Quê hương đối với tôi là những gì thân thương gần gũi nhất. Quê hương chính là vi vu cánh diều tôi thả cùng bọn trẻ. Quê hương chính là buổi chia tay đầy lưu luyến giữa tôi và lũ trẻ chăn trâu… Tôi yêu quê mình biết bao nhiêu. Mong sao sau này tôi sẽ làm được những việc thật có ích cho quê hương.

28 tháng 10 2018

Sau khi trải qua một năm học dài nhiều niềm vui nhưng cũng đầy những căng thẳng, mệt mỏi. Chúng em đã chính thức bước vào kì nghỉ hè đầy niềm vui và sự lí thú. Như thông lệ, cứ mỗi khi kết thúc một năm học, vào dịp nghỉ hè thì bố em sẽ đưa em và cả gia đình về quê thăm ông bà và các bác. Đây cũng là điều em mong chờ nhất trong kì nghỉ hè này, vì cũng đã rất lâu rồi, từ dịp Tết nguyên đán thì em mới có dịp về thăm quê, thăm ông bà. Vì vậy mà em cũng rất háo hức, kì vọng ở chuyến đi này.

Vì đã thông báo trước cho ông bà nên khi xe của gia đình em vừa đến con đê đầu làng thì ông của em đã đứng ở gốc cây đa chờ từ bao giờ. Khi xuống xe, hít thở những luồng không khí trong lành và ngắm nhìn cảnh vật quê hương đẹp đẽ mà vô cùng quen thuộc thì em rất vui, muốn chạy thật nhanh về nhà của ông bà. Vì vậy mà khi em nhìn thấy ông nội của em đang đứng đợi gia đình em ở quán nước gần gốc đa thì em đã rất bất ngờ, hạnh phúc nữa. Em đã vẫy tay và gọi ông thật to, sau đó thì vội vàng chạy mà sà vào lòng ông. Cảm giác ấm áp khi nằm trong vòng tay ông thật quen thuộc, em đã luôn tưởng tượng ra cảnh này trong suốt quãng đường đi, để bây giờ trở thành hiện thực thì em rất xúc động, sống mũi đã bắt đầu cay cay.

Ông ôm em vào lòng mà vỗ về, cảm giác này thật thân thương quá. Sau khi đã bình tĩnh hơn được một chút thì gia đình em cùng ông đi bộ về nhà, trên đường đi lúc nào em cũng nắm chặt tay ông, bàn tay ông cũng vô cùng ấm áp, khi em nắm tay ông thì có cảm giác rất an toàn và an tâm. Đã lâu không về quê nhưng người dân quê em vẫn không có gì thay đổi, vẫn hồn hậu, chất phác, thân thiện và gắn bó như vậy, trên suốt quãng đường đi mọi người rất nhiệt tình chào hỏi và bắt chuyện hỏi han tình tình của bố mẹ em thời gian qua. Sự nhiệt tình, ấp áp của tình cảm hàng xóm, láng giềng này cũng vô cùng khác lạ so với không khí xã giao nơi thành phố.

29 tháng 10 2018

1,Tuổi thơ của tôi gắn liền với thành phố sầm uất, với những khu nhà cao tầng và những con đường nườm nượp người qua lại. Vì thế, mỗi lần nghỉ hè được về quê với tôi thật hạnh phúc. Năm ngoái, tôi được học sinh giỏi nên bố mẹ cho về quê chơi một tháng với ông bà.

Đường về quê xa lắc, xa lơ. Tôi nhớ mãi câu nói ấy của Dế Mèn khi trở về nhà thăm mẹ và các anh. Mèn đã không quản ngại khó khăn mà thấy vui khi được trở về với quê hương của mình. Tôi lúc này cũng hăng hái như chàng Mèn vậy. Dù đi xa nhưng tôi cũng không thấy mệt, chỉ thấy háo hức mà thôi.

Về quê, tôi được sống trong một không gian trong lành, sảng khoái, khác hẳn nơi phố phường chật hẹp. Tôi về thăm, ông bà vui lắm. Ông bà rất thương tôi, đứa cháu nhỏ xa xôi không thường xuyên chăm sóc. Vì thế, tôi được ông bà rất cưng chiều. Ở quê không chỉ có ông bà tôi mà còn rất nhiều các chú, các cô của tôi nữa. Vừa về nhà, mấy đứa em họ tôi chạy sang kéo đi chơi. Đến đâu chúng nó cũng nhanh nhảu giới thiệu tôi là con gái bác ở ngoài Hà Nội làm tôi ngượng lắm. Tôi đến nhà các chú, các cô chào mọi người, ai cũng khen tôi lớn hơn trước và xinh xắn hơn. Những người dân quê thật thà lắm, sống giản dị và rất chân thành.

Những ngày ở quê, ngày nào tôi cũng được các em lập cho một kế hoạch hấp dẫn. Sáng sáng, tôi cùng các em đi cất vó tôm. Những con tôm trong chiếc giỏ nhảy lách tách. Buổi trưa trốn ngủ, chúng tôi vào vườn chơi, chơi ô ăn quan, chơi chuyền hay trốn tìm. Chiều đến, tôi cùng các em ra bờ đê lộng gió. Chiều, gió thổi mát rượi. Mấy chú trâu, chú bò nhởn nhơ gặm cỏ. Cảnh vật thanh bình biết bao. Chúng tôi cùng tổ chức thi thả diều. Những con diều nhiều màu sắc bay liệng trên không trung, chao đi chao lại thật thích. Tôi ước mình như con diều kia để có thể bay về quê nhà bất cứ lúc nào. Bên cạnh, diều của các bạn cũng bay cao không kém. Các bạn ấy còn hướng dẫn tôi cách làm diều nữa. Tuy đơn giản thôi nhưng rất cần kiên trì, chịu khó.

Tôi nhớ nhất là những hôm mưa được nghịch nước. Hôm đó, có cơn mưa rào rất to, kéo dài suốt mấy giờ đồng hồ. Bọn trẻ con trong xóm thấy mưa chạy ra lội bì bõm. Tôi ở trong nhà nhìn mưa, thấy như một tấm màn trắng giăng khắp không gian. Tạnh mưa, chúng tôi chạy ngay ra đồng bắt tôm, bắt tép. Nhưng muốn sang bên đồng phải đi qua cây cầu nhỏ. Tôi vốn không quen nên sợ chẳng dám bước qua. Bạn bè cổ vũ mãi, tôi liều lĩnh bước đi. Bỗng “ùm”, tôi sảy chân ngã nhào xuống con kênh phía dưới. Bọn trẻ kéo tôi lên. Chúng nó cười ầm ĩ. Mặc cho áo quần ướt, tôi cùng chúng rong ruổi khắp cánh đồng. Đâu đâu cũng xúc được tôm tép. Cảm giác lần đầu bắt được những con cá, con cua nhỏ xíu tôi rất vui sướng, như chính mình là người lao động thực thụ. Bỗng “oạch”, tôi lại bị ngã. Do đường đất trơn quá mà tôi lại bị té. Lũ trẻ con lại khúc khích cười. Chúng nói rằng, đây mới chính là con ếch to nhất của buổi đi “săn” này. Còn tôi, quần áo lấm lem, ngượng chín mặt...

Một tháng hè trôi qua thật nhanh chóng. Đã đến lúc tôi phải trở về thành phố, lại học thêm văn toán và âm nhạc... Bố mẹ về đón mà tự dưng tôi không muốn đi nữa, thấy nuối tiếc một cái gì, như khi phải xa một thứ mình yêu quí... Các cô, các chú tôi gửi cho bao nhiêu là quà. Các em tôi đứa nào cũng nắm tay giữ lại, những bạn hàng xóm cũng sang chia tay. Chúng còn tặng tôi rất nhiều quà nữa. Những món quà ấy tôi vẫn giữ đến tận bây giờ.

“Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày....” Những câu thơ thân thương ấy mỗi lần vang lên tôi lại thấy nhớ ông bà, nhớ lần về quê với bao kỉ niệm. Và lúc đó, tôi ước mình là một cánh diều để bay ngay về với quê hương.

22 tháng 11 2018

Mục đích, yêu cầu

– Chuyện được kể có thật trong cuộc sống. Các em chú ý yêu cầu của đề: kể lần đầu tiên được đi chơi xa. Cái lần đầu tiên ấy chắc sẽ khiến em có nhiều ấn tượng và nhớ mãi. Còn “xa” là khoảng cách từ nhà em đến nơi được đi chơi. Khoảng cách này tuỳ thuộc chuyến đi, tuỳ thuộc hoàn cảnh đi chứ không chỉ là độ dài không gian.

– Kể loại truyện này cũng chính là tường thuật một chuyến đi, vì vậy bố cục sẽ theo mạch thời gian diễn ra sự việc từ bắt đầu đến kết thúc. Khi kể, các em cần miêu tả người, cảnh cho câu chuyện thêm sinh động.

Dàn bài

Mở bài:

– Lí do của chuyến đi chơi xa và nơi sẽ đến.

– Chuẩn bị cho chuyến đi và lên đường.

Thân bài:

1. Cảnh dọc đường đi.

– Phong cảnh, những nét đặc biệt.

– Tâm trạng của em và thái độ mọi người trên xe.

2. Đến nơi.

– Hoạt động thứ nhất.

– Kể những hoạt động nổi bật, thú vị tiếp theo (chú ý: chọn kể nhiều dạng hoạt động khác nhau cho phong phú ; nên sắp xếp thứ tự kể theo thời gian. Mỗi hoạt động kể trong một đoạn văn có kết hợp kể với miêu tả cảnh vật, hoạt động,…).

3. Kết thúc chuyên đi

– Chuẩn bị trở về.

– Cảnh vật, tâm trạng, hoạt động trên đường về.

Kết bài:

-Suy nghĩ về chuyến đi.

-Mong ước.

23 tháng 11 2018

Một ngày gần cuối năm học lớp năm của em, cậu Trung đến nhà chơi và hỏi em có cần cậu giúp học bài gì không. Em sung sướng mang bài tiếng Việt ra hỏi cậu vê ý nghĩa của câu "Đi một ngày đàng học một sàng khôn". Cậu vui vẻ giải thích:

- Câu này có nghĩa là nếu cháu chịu khó đi đây đi đó thì sẽ được mở mang hiểu biết, ở một một nơi xa lại học thêm được điều hay, điều lạ.

Em phụng phịu:

- Cậu nói vậy thì cháu hiểu nhưng cháu có được đi chơi xa bao giờ đâu! Nơi xa nhất mà cháu từng đi là chợ huyện đấy!

Cậu vui vẻ cười:

- Cháu muốn đi xa thì dễ thôi, nhưng cháu phải chứng minh cho cậu thấy là cháu xứng đáng với phần thưởng đó. Nếu cuối năm cháu đạt học sinh giỏi, cậu sẽ đưa cháu đến một nơi rất hay là Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam!

Cuối năm học đó, nhờ những nỗ lực không ngừng, em đạt danh hiệu quý giá ấy và cậu em đã giữ lời hứa! Đó là chuyến đi xa lần đầu tiên của em.

Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam là nơi trưng bày những hiện vật văn hóa của 54 dân tộc anh em sống trên đât nước Việt Nam. Không chỉ thế, tại đây còn thường xuyên diễn ra các hoạt động văn hóa tinh thần, các trò chơi dân gian củạ nhiều dân tộc khác nhau rất độc đáo và hấp dẫn. Cậu Trung chọn rất khéo, đó là ngày thứ 7, 30 tháng 4, hôm ấy vừa là ngày nghỉ vừa gần ngày Quốc tế Thiếu nhi nên bảo tàng có rất nhiều khách vào chơi mà đa số là các bạn thiếu nhi được bố mẹ cho đến.

Xe cậu vừa đỗ lại em đã bị choáng ngợp bởi lượng người rất đông đứng ngoài bảo tàng. Hai bên cổng là những người bán hàng rong: những quả bóng ni lông đầy màu sắc, hình dáng; nhũng con tò he xinh xắn sặc sỡ; những món đồ chơi lạ mắt nhự máy bay cánh quạt, con chim giấy,... Đứng trước cổng là hàng chục người đang xếp hàng chờ mua vé vào tham quan. Em và cậu cũng trật tự nối nếp vào hàng người ấy.

Bước qua cánh cổng bảo tàng, em đứng trước một khối nhà mái vòm rất lớn. Trước nhà là một chiếc ao nhỏ, để đi vào khối nhà đó cần đi qua một chiếc cầu xây hình bậc thang. Phía trên cổng chính to rộng là một dòng chữ bằng đá rất nổi bật: Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam. Cậu em bảo đó là khu trưng bày trong nhà. Theo chân cậu, em bước vào trong. Khu trưng bày trong nhà gồm hai tầng. Chính giữa sảnh chính tầng trệt là một cây nêu rất lớn. Nó cao gần chạm mái tầng trên, từ một nhánh chính, có rất nhiều nhánh nhỏ được tách ra, mỗi nhánh lại được trang trí bằng nhiều màu sắc rất đẹp đẽ, lộng lẫy. Đó là cây nêu ngày Tết dùng để trừ tà vẫn thường xuất hiện trong phong tục người Việt. Theo chân cậu, em bước tiếp vào trong và được chiêm ngưỡng các dụng cụ lao động, săn bắt như liềm, cung, dao,... của người Bana, Êđê, Tày, Nùng,... còn có rất nhiều mô hình nguời dân tộc Mông, Mường, Việt,... trong các lễ ma chay, cưới hỏi, thời bao cấp,... Rồi nhũng chiếc ti vi luôn luôn được mở quay cảnh sinh hoạt của các dân tộc,...

Nhưng điểm hấp dẫn nhất thu hút những khách tham quan "nhí" như chúng em là khu trưng bày ngoài trời. Rời ngôi nhà mái vòm, em bước ra một không gian thoáng rộng vô cùng. Ngoài đó có rất nhiều những cây xanh mát, những dòng nước trong vắt. Đi trong khuôn viên ngoài trời của bảo tàng giống như đi trong một khu vườn rợp mát vậy. Tại đây có trưng bày rất nhiều mô hình nhà ở, nhà mồ, thuyền,... cùa nhiều dân tộc. Tất cả đều có kích thước giống như thật. Đa số đều được làm từ các loại cây cối đã làm khô như nứa, gỗ lim, gỗ pơ-mu, cỏ gianh,... Riêng nhà của người Hà Nhi rất đặc biệt: nó được làm bằng đất nện! Nhà rông Tây Nguyên cao vút lên trời xanh, muốn lên được nhà phải trèo lên những bậc thang cao chừng hơn hai mét bằng gỗ. Mái nhà được xếp từ những nắm cỏ rơm khô, vách ken bằng nứa, khung và xà nhà làm từ gỗ. Nhà dài của người Ê-đê thì rất... dài! Đủ cho cả một dòng họ gồm hàng chục người sinh sống. Ngôi nhà cũng gần giống mô hình nhà sàn, muốn lên nhà phải leo lên bậc gỗ, bậc nhà dài Ê-đê thấp gần bằng một nửa bậc lên nhà rông Tây Nguyên. Vách nhà được ken bằng nứa, mái nhà được lợp cỏ gianh. Trong nhà chứa rất nhiều cồng, chiêng, trống, gùi, bình rượu cần, dụng cụ lao động,.. Nhà của người Hà Nhì không phải là nhà sàn, nó gần giống nhà người Kinh, duy có điều khác lớn nhất là tường nhà hoàn toàn được làm từ đất. Tường nhà dày khoảng 30cm, em tự hỏi không biết người Hà Nhì đã làm thế nào để tạo được tường nhà như vậy? Ngoài những ngôi nhà còn có các nhà mồ của người Ể-đê, Ba-na,... dược chạm trổ cầu kì, đẹp mắt thể hiện bản sắc văn hóa riêng mỗi dân tộc, vùng miền. Bên cạnh đó, em còn được chiêm ngưỡng những chiếc thuyền thúng, thuyền độc mộc, thuyền đua yới kích thước như thật rất tuyệt vời!

Vui nhất là những trò chơi được tổ chức mà chính là các anh chị tình nguyện viên đến từ các trường đại học: nhảy sạp, lò cò, kéo co, đi cà kheo, nhảy bao bố, ném còn, bắn bi,... và cả múa rối nước nữa chứ! Trò chơi được các bạn nhỏ tham gia rất nhiệt tình. Các bạn từ nhiều tỉnh thành, quận huyện đến vơi bảo tàng, hàng ngày ít có dịp vui chơi nhu vậy nên ai cũng hào hứng. Em nhiệt tình tham gia đến mức cậu Trung cứ lắc đâu cười bảo: "Cứ thế này bao giờ cậu mới được về!" Cậu chỉ nói vậy thôi, cậu cũng rất thích chơi, bằng chứng là cậu đã cùng chơi với chúng em trò nhảy bao bố này, trò kéo co này,... Kết quả là lần nào cậu cũng... thua! Cậu giải thích rằng: vì cậu mải cười quá nên không tập trung thi đấu!

Trời đã về trưa tự lúc nào, nắng tháng sáu khá gay gắt, mặt bạn nhỏ nào cũng đỏ gay. Mồ hôi nhễ nhại, bụng đói meo mà em vẫn muốn chơi tiếp với các bạn. Nhưng cậu em đã chỉ tay vào đồng hồ ra hiệu đến giờ về. Em phụng phịu bước theo cậu lòng đầy luyến tiếc.

Chuyến đi chơi xa đầu tiên của em thật lí thú và bổ ích biết bao! Nó cho em bao hiểu biết về vốn văn hóa đa dạng, phong phú của các dân tộc trên đất nước Việt Nam ta. Đặc biệt, em đã có những giờ phút vui chơi thật thoải mái, vui vẻ. Nhất định em sẽ cố gắng học giỏi hơn nữa để được đến những nơi lí thú như vậy!

14 tháng 3 2022

TSP

Hà Nội là thủ đô của đất nước Việt Nam. Đây cũng là nơi mà em sinh ra và lớn lên. Hà Nội có rất nhiều danh lam thắng cảnh như: lăng Bác, Hồ Gươm, Chùa Một Cột,… Em thích nhất là được đi ngắm hoàng hôn cuối tuần ở Hồ Tây cùng với bố. Em mong Hà Nội sẽ ngày càng phát triển hơn nữa.

 

14 tháng 3 2022

Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình. Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng. Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận. Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia.

27 tháng 4 2020

Cùng với sự phát triển của khoa học kỹ thuật và công nghệ, thế giới xung quanh chúng ta đang thay đổi từng ngày, không chỉ là những biến đổi bên ngoài mà cùng với nó là sự tăng lên nhanh chóng về chất lượng đời sống.

Sự ra đời của điện thoại, máy tính, Internet đã giúp cho con người có thể liên lạc với nhau một cách dễ dàng hơn. Các phương tiện giao thông cũng trở nên vô cùng phong phú và tiện lợi, phục vụ nhu cầu đi lại càng ngày càng gia tăng của con người. Cùng với những hỗ trợ từ máy móc, hiệu suất làm việc của con người càng ngày càng tăng.

Sự phát triển của con người cho đến ngày hôm nay đã là quá thần kỳ. Tuy nhiên, những tiến bộ khoa học kĩ thuật trong tương lai còn hứa hẹn mang đến diện mạo mới cho cuộc sống. Hãy cùng theo dõi những dự đoán cho thành phố tương lai trong Infographic dưới đây.

26 tháng 6 2019

Mở bài: Lý do đi ra thăm thành phố, đi cùng với ai, vào thời điểm nào? Ấn tượng chung nhất về thành phố bạn tới

Thân bài: Trước chuyến đi: tâm trạng, sự chuẩn bị

- Phương tiện di chuyển, thời gian di chuyển, quang cảnh trên hành trình đi

- Quang cảnh chung của thành phố: cây cối, nhà cửa, đường xá, xe cộ…

- Điểm đặc sắc, thú vị ở thành phố bạn tới

Kết bài: Cảm nghĩ, cảm xúc sau chuyến đi.