K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 12 2021

là sao k hiểu đề lắm

4 tháng 12 2021

Tham khảo

Đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng, mình đã lớn khôn. Đối với tôi, điều đó đã trở thành hiện thực. Đúng là như vậy, tôi đã lớn khôn.

Tuổi thơ của tôi thật hạnh phúc, một tuổi thơ êm đềm. Không giàu sang phú quý, nhưng tôi được sống trong vòng tay yêu thương của ba mẹ. Từ bé đến giờ, tôi chưa phải chịu một nỗi khổ cực nào, bởi vì tôi luôn được ba mẹ săn sóc, bảo vệ. Cứ thế, tôi đã lớn dần. Tôi càng phát triển, càng cao lớn, thì ba mẹ tôi lại dần dần già đi. Tôi đã từng làm cho mẹ khóc bởi vì tôi đã hỗn láo với mẹ, tôi đâu có biết rằng những giọt nước mắt kia là vì tôi, là vì những sai trái mà tôi đã gây ra, những giọt nước mắt kia sẽ làm cho mẹ tôi thêm già, và có khi nào, nó sẽ đưa tôi đến gần ngày xa mẹ hơn. Tôi đã từng làm ba tức giận đến mức không thể kìm nén, ba đã mắng tôi rất nhiều, đã đánh tôi vài cái, nhưng trong thâm tâm của ba chỉ muốn tôi nên người. Vậy mà tôi đã từng suy nghĩ rằng, ước gì mình lớn thật nhanh để có thể sống riêng, không phải ở chung với ba mẹ, một cuộc sống tự do tự tại, không ai có thể ngăn cấm mình điều gì, và không cần phải nghe những lời răn mắng của ba mẹ nữa.

Đúng vậy, tôi đã từng nghĩ như vậy đấy. Một ý nghĩ thật tệ hại, một ý nghĩ ngu xuẩn và của một kẻ vô ơn. Ngồi một mình trong phòng riêng của mình, tôi tự vắt tay lên trán suy nghĩ. Chỉ hai mươi, ba mươi năm nữa thôi, đến lúc tôi đã trưởng thành, thì ước mơ lớn nhất của đời mình chính là mong những năm tháng ngốc nghếch làm ba mẹ buồn lòng sẽ trở lại để tôi sửa chữa, để tôi làm cho ba mẹ vui, lại được nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ, nghe lời chỉ bảo của ba, tôi sẽ mong mỏi điều đó đến phát khóc, bởi vì có lẽ, lúc đó, ba mẹ chỉ còn trong kí ức của bản thân tôi. Tôi thoáng nghĩ đến điều này, mà trước đây tôi chưa từng nghĩ tới, bởi vì một điều rằng, tôi đã khôn lớn rồi.

Tôi đã khôn lớn vì lời răn dạy của ba mẹ. Tôi đã khôn lớn bởi vì tôi đã biết cảm nhận được nỗi đau về thể xác khi ba mẹ phải vất vả nuôi tôi khôn lớn, nỗi đau tinh thần khi nghe những lời hỗn láo từ đứa con đã rứt ruột đẻ ra của ba mẹ. Tôi đã khôn lớn bởi vì tôi đã biết suy nghĩ vì những lỗi lầm của chính bản thân mình gây ra, thay vì đổ lỗi đó cho người khác. Tôi đã khôn lớn bởi vì tôi đã biết yêu thương mọi người, chia sẻ cho mọi người, giúp đỡ mọi người thay vì chỉ đón nhận tình yêu thương, sự chia sẻ và giúp đỡ của người khác. Tôi đã khôn lớn vì tôi đã biết vui trước niềm vui của người khác, biết buồn trong nỗi buồn của mọi người, biết căm phẫn trước những bất công và biết rơi nước mắt trước những bất hạnh của cuộc đời.

Tôi đã lớn trong cả tâm hồn của mình. Tôi sẽ luôn nâng niu những hạnh phúc như một món quà mà thượng đế đã ban tặng, và trân trọng nó bằng cả trái tim. Thời gian đã trôi qua tôi một cách vô cảm, mà giờ đây tôi thấy nó quý báu như viên kim cương, và sự quý giá của nó tùy thuộc vào tôi.

Không lâu đâu, chỉ vài năm nữa thôi, tôi sẽ bước vào cuộc đời, cuộc đời của chính bản thân mình, không còn vòng tay của mẹ, không còn sự che chở của ba. Tôi sẽ tự mình bước trên con đường riêng của mình, và sẽ tự nắm lấy chìa khóa để mở cánh cửa của tương lai, cánh cửa vươn tới ước mơ của tôi.

16 tháng 9 2023

Kể lại một chuyến đi đã để lại cho em nhiều suy nghĩ và tình cảm sâu sắc: Chuyến tham quan khu di tích K9 Đá Chông

Địa điểm này vào năm 1957 trong một lần thăm sư đoàn 316 diễn tập bên sông Đà, Bác Hồ đã dừng chân ăn trưa trên đỉnh đồi, ngay dưới chân ba tảng đá chông hùng vĩ. Thấy khí hậu nơi đây mát mẻ, địa hình hiểm trở, phong cảnh đẹp, Bác đã chọn vị trí này làm khu căn cứ của TW đề phòng chiến tranh có thể mở rộng toàn quốc. Năm 1960, Cục Doanh trại thuộc tổng cục Hậu cần xây dựng một ngôi nhà sàn làm vị trí hội họp nghỉ ngơi của Bác Hồ và Bộ chính trị TW Đảng. Xung quanh là hệ thống công sự kiên cố, khu vực này đặt tên là công trường K9. Những năm có chiến tranh phá hoại của không quân Mỹ, nhiều lần Bác và các đồng chí trong Bộ chính trị đã lên làm việc và nghỉ ngơi tại đây. Ngày 2/9/1969, Chủ tịch Hồ Chí Minh đi xa. Đảng và Nhà nước chọn địa điểm K9 là nơi đầu tư trang thiết bị kỹ thuật để gìn giữ thi hài Bác. Ngày 15/12/1969 công trình gìn giữ thi hài Bác Hồ tại K9 đã hoàn thành trước thời hạn 10 ngày. Để giữ bí mật K9 đổi thành K84. Đúng 23 giờ ngày 23/12/1969 thi hài Bác đã được di chuyển từ K75A đưa vào nơi lưu giữ ở K84 một cách an toàn, đảm bảo kỹ thuật tuyệt đối vào sáng ngày 24/12/1969.

 Về cơ bản từ năm 1969-1975, thi hài Bác được giữ gìn ở đồi Đá Chông (có thời gian không dài ở K2). Đúng 16 giờ ngày 18/7/1975, tại K9 đoàn xe đặc biệt chở thi hài Bác được lệnh xuất phát về Hà Nội. Đến 20 giờ ngày 18/7/1975 đoàn xe về đến quảng trường Ba Đình. Kính cẩn và trang nghiêm đưa thi hài của Bác vào Lăng, nơi yên nghỉ vĩnh hằng của Người. Hiện nay, K9 đã trở thành nơi một thời giữ yên giấc ngủ của Bác, Bộ Tư lệnh Lăng bố trí bộ phận tiếp đón các đoàn cán bộ và nhân dân toàn quốc về thăm K9. Tại đây du khách thắp hương Nhà thờ Bác Hồ, tham quan khu vực bảo quản thi hài Bác vẫn được giữ nguyên trạng gắn với nhà kính, nhà hầm và các phương tiện kỹ thuật máy móc. Bên trái của khu đồi là dòng sông Đà êm đềm chảy, du khách có thể chụp ảnh lưu niệm với cảnh quan thiên nhiên đầy thơ mộng.

Một địa điểm giúp chúng em có cái nhìn rõ nét hơn về lịch sử, về một thời nhân dân ta đã kháng chiến, chiên sdaasu gian lao để bảo vệ tấc đất non sông. Và hơn hết, chúng em thấy được trách nhiệm của lớp trẻ đối với dân tộc.

18 tháng 9 2018

hôm nay thôi nha

18 tháng 9 2018

Cái bóng nhỏ của thằng bé đnag khuất dần phía cuối con đường tôi đang nhìn 
Vòm phượng vĩ đã nở hoa từ bao giờ khi tôi ngước lên 
Lòng tôi chợt buồn nhớ quê khi nghe tiếng hò của cô lái đò trong bóng chiều tà 
Cánh chim nhỏ đang bay trên bầu trời khiến cô bé lặng lẽ nhìn theo
 

Tôi đã đạt được điểm tốt khi cô giáo kiểm tra bài cũ trong giờ ngữ văn ngày hôm nay.
 

Ko chắc lắm ạ,mong anh xem kĩ,có khi lại sai ấy ạ.

7 tháng 11 2021

viet 1 bai van hay doan van 

7 tháng 11 2021

Đoạn văn.

30 tháng 6 2017

Chọn đoạn trích “ Lão cố làm ra vẻ… nỡ tâm lừa nó”

- Yếu tố miêu tả:

   + Cười như mếu, đôi mắt ầng ậng nước

   + Mặt lão đột nhiên co rúm lại

   + Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra

   + Cái đầu nghẹo về một bên, miệng móm mém của lão mếu như con nít

- Yếu tố biểu cảm:

   + Tôi không xót xa năm quyển sách của tôi như trước nữa

   + Tôi bằng này tuổi đầu rồi còn nỡ đánh lừa một con chó

   + Nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó.

-> Nếu chỉ có mình yếu tố tự sự thì đoạn văn sẽ khô khan, người đọc không cảm nhận được sự xót xa, ân hận, dằn vặt của lão Hạc sau khi bán “cậu Vàng”. Các yếu tố miêu tả, biểu cảm góp phần khiến đoạn văn trở nên sinh động và giàu cảm xúc hơn.

8 tháng 10 2016

 Đã lâu lắm rồi em không có dịp về quê thăm bà ngoại. Hôm nay nhân ngày em nghỉ học mẹ cho em ve quê thăm bà. Dọc đường đi em vô cùng hồi hộp, không biết nhà bà ngoại có gì khác trước không? Con chó Vàng và con mèo mướp nhà bà đã lớn thế nào rồi ? Kia rồi ! Xa xa thấp thoáng sau rặng tre là nhà bà ngoại. Bà em đang lúi húi ở sân, từ xa em đã thấy dáng người còng còng và mái tóc bạc trắng như tơ của bà. Em gọi to : Bà ơi! Cháu về thăm bà đây ! Bà giật mình ngẩng lên, miệng vừa bỏm bẻm nhai trầu, vừa mỉm cười rất tươi. Em ôm chầm lấy bà, mùi trầu ngai ngái, thơm thơm của bà như quện vào người em. Cứ mỗi lần nhớ đến bà là em lại nhớ đến cái mùi trầu ngai ngái ấy. Em chợt nhận thấy bà là người quan trọng và thân yêu đối ới em như thế nào. Em tự hứa với mình từ nay sẽ về thăm bà nhiều hơn.

8 tháng 10 2016

Đã lâu lắm rồi em không có dịp về quê thăm bà ngoại. Hôm nay nhân ngày em nghỉ học mẹ cho em ve quê thăm bà. Dọc đường đi em vô cùng hồi hộp, không biết nhà bà ngoại có gì khác trước không? Con chó Vàng và con mèo mướp nhà bà đã lớn thế nào rồi ? Kia rồi ! Xa xa thấp thoáng sau rặng tre là nhà bà ngoại. Bà em đang lúi húi ở sân, từ xa em đã thấy dáng người còng còng và mái tóc bạc trắng như tơ của bà. Em gọi to : Bà ơi! Cháu về thăm bà đây ! Bà giật mình ngẩng lên, miệng vừa bỏm bẻm nhai trầu, vừa mỉm cười rất tươi. Em ôm chầm lấy bà, mùi trầu ngai ngái, thơm thơm của bà như quện vào người em. Cứ mỗi lần nhớ đến bà là em lại nhớ đến cái mùi trầu ngai ngái ấy. Em chợt nhận thấy bà là người quan trọng và thân yêu đối ới em như thế nào. Em tự hứa với mình từ nay sẽ về thăm bà nhiều hơn.

22 tháng 11 2021

Tham khảo!

 

Nhân kỉ niệm ngày sinh nhật của tôi, bố mẹ tổ chức cho tôi một buổi tiệc nhỏ. Suốt cả buổi chiều, nhà tôi tấp nập kẻ vào, ngưởi ra, tiếng nói chuyện, vỗ tay không ngớt. Nhiều bạn còn mang quà đến tặng tôi nữa. nào là: Gấu bông, kẹp tóc, đôi giày,... bao nhiêu thứ được bày đầy trên bàn với nhiều màu sắc.Thế nhưng, lòng tôi vẫn cứ bồn chồn không yên. Không hiểu sao đến giờ này, Tâm - đứa bạn thân nhất của tôi vẫn không thấy. Đang lúc đăm chiêu suy nghĩ thì cái Ngọc hô lên:

- A! Là Tâm kìa!

Vừa nhìn thấy Tâm đang vui vẻ, tươi cười bước vào sân thì tôi đã lao nhanh ra ngoài cửa. Tôi hỏi:

- Sao giờ này mới đến!? Mình tưởng cậu quên mất hôm nay là ngày gì rồi đấy chứ!

- Hì hì! Xin lỗi nha! Nhà mình có việc bận nên giờ mới đến được!-Tâm cười ngượng ngùng.

Tôi đáp lại bằng tiếng cười to:

- Đến thì tốt rồi! Vào đi!

Tôi cầm tay kéo Tâm vào ngồi giữa bạn bè. Bạn ấy lúc này mới lôi ra một món quà có thắt ruy băng màu đoe, trông thật dễ thương. Tôi tò mò không biết bên trong là cái gì mà Tâm lại tươi cười đến vậy! Khi bạn ấy mở chiếc hộp ra, tôi vô cùng ngạc nhiên. Bên trong là một cuốn sổ tay - nhật kí . Trên bìa của quyển sổ, là một khoảng trời màu trắng, với những đám mây đang trôi rất êm đềm. Dư­ới khoảng trời đó, là một dòng sông xanh mát rư­ợi, với một đàn vịt đang quẫy đuôi bơi lội. Ngay giữa bìa quyển sổ, là một con thỏ ú màu trắng, trông thật đáng yêu! Mọi người cũng đều chăm chú đưa mắt nhìn theo nhưng không ai biết ý nghĩa của nó là gì. Chỉ có tôi và Tâm mới hiểu được bởi món quà bạn tặng tôi, cũng chính là lời hứa của đôi bạn thân từ 5 năm về trước.

Sống mũi tôi cay xộc, hai con mắt ầng ậng nước khi nhớ lại lời hứa của tôi và Tâm. Dù đã qua bao nhiêu năm, dù thời gian đã qua đi nhưng lời hẹn ước của Tâm vẫn khắc sâu trong tâm trí tôi: Đợi đến khi cậu tròn 13 tuổi thì tớ sẽ cho cậu một món quà bất ngờ!- Bạn hứa đấy nhé! Nâng cuốn sổ trên tay, khi dở trang đầu ra, tôi thấy có một dòng chữ được ghi bằng bút màu: " HAPPY BIRTHDAY TO YOU!". Dở trang thứ 2 thì có dòng chữ" Ngày 12/5 tôi và Anh cùng nhau chơi đùa trên bãi đất trống gần nhà. Vui ơi là vui!",... Với những tấm ablum chụp hình 2 đứa lúc còn nhỏ và cho đến bây giờ. Bất giác, khóe mắt tôi đã khóc từ lúc nào...Những ngày thơ ấu, khoảnh khắc hạnh phúc, kỉ niệm vui , buồn chợt tái hiện lên trong tâm trí tôi thật rõ. Có lẽ bởi quá vui mừng, hạn phúc mà lúc đó, tôi đã ôm choàng lấy Tâm, giọng tôi run run:

-Cậu....vẫn còn nhớ lời hứa đấy sao? Món quà bất ngờ cậu tặng cho tớ thật ý nghĩa biết nhường nào! Cảm ơn cậu, Tâm!

Bạn ấy vỗ vai tôi rồi nói:

- Mình đương nhiên vẫn nhớ lời hứa đó rồi! Đây là sinh nhật của cậu nên cậu phải vui lên mới phải chứ! Trông bộ dáng của cậu khóc thật giống con nít!- Tâm cười với tôi. Ánh mắt của bạn ấy đã rưng rưng từ lúc nào. Có lẽ đối với tôi, đó là một ngày thật đáng nhớ. Nó tuy không phải là món dồ đắt tiền hay món quà mua vội trên vỉa hè mà nó chứa đựng bằng cả tấm lòng của Tâm. Tôi sẽ giữ gìn và nâng niu cuốn sổ tay đấy cẩn thận. Cảm ơn cậu nhiều, Tâm!

22 tháng 11 2021

Hôm nay là sinh nhật em. Nhưng em lại không nhớ hôm nay là sinh nhật mình. Mọi sinh hoạt của em hôm nay đều giống mọi ngày, nhưng một đều rất lạ là hôm nay cha, mẹ tỏ vẻ rất bí mật. Hôm nay cha mẹ về trễ lắm, nếu như mọi ngày thì 5 giờ mẹ em đã về rồi. Đang định vào học bài thì em nghe có tiếng xe, cha em về rồi, cha còn nói:"Con vào thay đồ đi rồi cha trở con đi ăn tiệm. Ôi! Vui quá lâu lắm rồi mới được đi ăn ở ngoài. Đến quán ăn, vừa bước vào quá đông, quá nhiều bạn bè và cả mẹ em nữa, trên bàn còn có cả cái bánh sinh nhật thiệt lớn. Họ đang làm gì vậy, em chợt nhớ ra hôm nay là sinh nhật em. Cha mẹ tặng em một chiếc xe đạp bằng inox, láng bóng, thân xe để chữ Lucia trong càng đẹp hơn. Em nhận món quà mà nước mắt tôi không ngừng chảy xuống vì vui mừng.  Em rất xúc động và vui nữa. Đêm sinh nhật đầy bất ngờ đó em sẽ nhớ mãi.
Mình chỉ ghi ý thôi các bạn tự diễn đạt nha!