K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hiền lành bị chửi là ngu!Khôn hơn thì bị chửi là đểu!Khốn khó các bạn không chơi!Biết ăn chơi các bạn bảo đú!Nhan sắc trời phú các bạn lại ghen!Xấu xí bon chen các bạn kêu bựa!Vì cuộc đời quá khựa nên biết sống sao cho vừa?Thôi thì cứ sống bừa cho chất!– Đời…* Lắm đứa giống C.H.Ó– Đời tạo ra nó…– Sao còn tạo ra chó…..* Để khó phân biệt…?!?* Đời quá chán nên tao...
Đọc tiếp

Hiền lành bị chửi là ngu!
Khôn hơn thì bị chửi là đểu!
Khốn khó các bạn không chơi!
Biết ăn chơi các bạn bảo đú!
Nhan sắc trời phú các bạn lại ghen!
Xấu xí bon chen các bạn kêu bựa!
Vì cuộc đời quá khựa nên biết sống sao cho vừa?
Thôi thì cứ sống bừa cho chất!

– Đời…
* Lắm đứa giống C.H.Ó
– Đời tạo ra nó…
– Sao còn tạo ra chó…
.
.
* Để khó phân biệt…?!?

* Đời quá chán nên tao chẳng ngán đứa nào! Cứ xông vô, tao sẽ cho mày đi ôtô ra nghĩa địa!

* Tử tế với mình thì mình tử tế lại.
Còn khốn nạn như vậy mà bắt mình tử tế ấy .. À ừ, tử đi rồi mình tế

* Cuộc sống!
– Luôn cần tình cảm của con người
– Chứ đéo cần nụ cười của con thú.

* Im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ.

* Chó Hoang mà cứ nghĩ mình là Bà Hoàng của xã hội .

* Cái bản mặt của Bạn
– Mình đã Thấu
– Hay là do Bạn quá Xấu ?
– Nên phải dùng Mặt Nạ để che giấu

* Mình im
– Là để Mình xem Bạn diễn tiếp
– Và để xem Bạn làm Mình phát khiếp đến độ nào

* Sống trên đời này nhiều cờ hó
– Chưa ăn được thì nó săn.
– Ăn được rồi thì nó phắn.
– Ko ăn được thì nó cắn.
Đời quá bi hài

* Gia đình Tao á !
– Cũng bình thường thôi !
– Bố Tao ko nghiện.
– Mẹ Tao ko ăn diện.
– Nhà thì cũng chẳng phải điều kiện .
– Cho nên đương nhiên với Tao …
– Không bao giờ có khái niệm: quý nhau vì đồng tiền !

* Bạn bè …
– Thấy giàu thì nịnh .
– Thấy nghèo thì khinh.
– Cũng dễ hiểu thôii . . .
– Xã hội bây giờ.
– Cái vật chất đã hất đổ cái tinh thần mất rồi .

* Nếu có ai chửi bạn
. . . bạn kO nên tức giận mà hãy ngọt ngào mà nói rằng:
– Chửi mày… chỉ sợ mày không hiểu tiếng người.
– Còn đánh mày… Người ta bảo tao ngược đãi động vật

* Bạn bè ít thôi
– Vừa đủ dùng.
– Chứ đừnq để cả thùng.
– Rồi lâm vào đườnq cùng.
– Phút cuối cùnq nó mới đi cúng

* Xã hội đổi màu
– Làm người thì khó, làm chó thì dễ ..!!
– Sống phải biết nghĩ
– Cuộc sống phức tạp, xã hội bon chen !!
– Sống nghèo, sống khó chứ đừng sống CHÓ

* Đã tồn tại ở dạng 2 chân
– Thì đừng hành xử theo kiểu 4 cẳng

* Ừ, tao láo
– Nhưng tao biết điều .
– Còn hơn nhữg đứa nói nhiều .
– Mà không biết nhục.

* Không nói, không phải là câm
– Đơn giản vì, muốn lặng thầm, nhìn đời mà suy ngẫm…

* Tao không phải loại thù dai…
– Nhưng thuộc dạng nhớ lâu…
– Tao k thèm trả thù đâu…
– Nhưng còn lâu tao mới để yên cho mà sống…

* Tiếp xúc thì Hiểu
– Không chơi thì đừng Phát Biểu
– Là do tao Đanh Đá
– Hay do chúng mày Chó Má

* Cảm ơn đời
– Nếu không có sóng gió
– Ta sẽ không biết được đứa nào là: ” CHÓ hay là NGƯỜI “.

* Đừng tốt với ai quá khi chưa biết bản chất thật của họ!
– Để không phải ngỡ ngàng khi họ rớt mặt nạ ra !

* Tao có thể là Nai . Cũnq có thể là Cáo
– Chỉ tuỳ thuộc độ Bố Láo của mày thôi.

* Không xinh
– Không xấu
– Chẳng gấu
– Chẳng hiền
– Yêu thì đáp trả, bạc thì bạc gấp đôi

* Dẫm nát Hi Vọnq của tao
– Thì cũng có đứa khác đạp đổ Niềm Tin của mày.

* Đời dạy tao :
– Cứ giả khờ , giả ngu đôi khi lại được tiếp thu nhiều thứ.
– Đừng cố tỏ ra hiểu biết hết , vậy thì chẳng khác nào .. Cố tỏ ra nguy hiểm !

Tóm lại. . .
– Phải khôn tùy lúc và ngu tùy hoàn cảnh.

* Cứ làm ác qủy mà sống thật với bản thân
– Chứ đừng mang bộ mặt thiên thần mà tâm hồn dơ bẩn

* Bạn ơi sống thật đi
– Ác thì ác hẳn để Tao ghê
– Tốt thì tốt luôn cho Tao nể
– Chứ đừng có lúc này lúc khác như vậy biết đường đâu Tao né
– Đừnq có mở mồm ra nói tao chơi ko đẹp

Mà mày phải hỏi lại bản thân mày xem . . . Đã chơi đẹp với tao chưa ?

* Lùn thì sao?
– Cúi xuống mà nhìn tao.
– Đừng tưởng mày cao mà mày oai vs người thấp.
– Nói chuyện vs tao mày có dám vênh mặt lên không hay toàn phải cắm mặt xuống đất ?

* Chơi với tao
– Hiểu tao, thì đừng khiến tao nói chữ “TUỲ”
– Bởi một khi mày là thứ vô nghĩa trong tao
– Thì . . . “TÙY” là đỉnh cao của sự khinh bỉ….

* Toàn là dìm nhau để tồn tại
– Ai cũnq mún làm Bố Đời
– Mẹ Xã Hội
– Cha Giag Hồ
– Má Thiên Hạ
– Xin thưa sốnq thư thả cho đời nó yên ả
– Nếu đã là Cáo thì đừng tập diễn thành Nai
– Còn nếu đã cố gắng diễn hơp vai ..
– Thì về sau đừng lộ ra cái đuôi chồn giả tạo

* Tao ghét đứa nào thích bon chen và làm rối ren sự việc

* Mắt mù, tai điếc mà cứ thích vừa ngóng vừa liếc.

* 4 điều căn dặn anh em:
1. Là phải biết điềm tĩnh trước gái xinh và không giật mình trước gái xấu.
2. Không được đầu gấu với gái ngoan và ko cần nhẹ nhàng với gái dữ.
3. Không được tự tử nếu mất gái ngon và ko ngậm bồ hòn ôm gái nát.
4. Không được bộc phát thích gái teen và ko được ném mình vào gái ế.

Bản chất ngoan hiền!
-Chỉ văng tục khi bị sỉ nhục:)
-Bản chất không mất dạy!
-Chỉ chửi bậy trong lúc ức chế không chịu đựng được thôi
-Đã từng hư nhưng chưa từng hỏng
-Đã từng chơi ,nhưng không bao giờ xa đọa
-Tuy chửi,nhưng không bao giờ mất bản chất con người

Nếu có ai chửi bạn
. . . bạn kO nên tức giận mà hãy ngọt ngào mà nói rằng:
*Chửi mày… chỉ sợ mày không hiểu tiếng người
*Còn đánh mày… Người ta bảo tao ngược đãi động vật
ad: Lëë Ťấn

-màng trinh chưa chắc đánh giá được phẩm chất của người con gái anh à
-thế nên anh đừng đánh giá phẩm chất của người con gái bằng hai từ “màng trinh”
-vì pây giờ còn cả dịch vụ vá màng trinh nữa cơ =))

Mày đừng so sánh tao với nó
_vì nó là chó còn tao là người
_Mày đừng bật cười khi nghe điều đó
_vì cả mày và nó đều chó như nhau

*Chê người khác xấu, có làm bạn đẹp hơn không?
*Chê người khác ngu, có làm bạn thông minh hơn không?
*Xỉ nhục ai đó,có dúp bạn tăng giá trị văn hóa không?
*Làm đau khổ ai đó,có chắc bạn sẽ hạnh phúc hơn không?
….Bởi vậy, đừng cố tỏ ra mình hoàn hảo!

-Đừng đánh giá tao qua đôi mắt bé tí cuả mày Biểu tượng cảm xúc grin
-Thật sự tao rất KHINH những ai bắt đầu việc nhận xét tao bằng ba từ “NHÌN LÀ BIẾT”

Một khi đã ghét , thì chỉ muốn dẫm và đạp cho nát bét là xog
– Còn một khi đã khinh , thì chỉ lặg thinh và coi như đ|éo tồn tại =)))

Điều ngu ngốc nhất của một con
đàn bà là biết người ta không
còn yêu mình, nhưng vẫn cố
gắng lấy cái thể xác để giữ người
ta ở lại.

– Đời bắt mình diễn
– Thì ngại gì không nhận 1 vai
– Đúng thì nai mà sai thì cáo
– Cuộc đời nó láo
– Mình bát nháo để thêm vui
Add tú

Ăn cơm ruốc đi bàn chuyện tổ quốc.

* Nhan sắc có hạn mà lựu đạn có thừa.

* Ăn mắm mà còn bày đặt đánh rắm.

* Nhìn xa thì giống Thúy Kiều, nhìn gần mới bík… người yêu Chí Phèo.

* Đã ngu mà còn cố tỏ ra nguy hiểm.

* Chúng ta ko thể chống lại những ***** bởi vì chúng quá đông và nguy hiểm !!!

* Thà ngu vì thiếu i ốt còn hơn là có i ốt mà vẫn ngu.

* Cống rãnh đòi sánh vs đại dương.
Kênh mương đòi tương đương vs bể nước.

* Chó cỏ nhà quê mà tưởng mình là béc zê thành phố.

* Người thì như cái chậu mà nghĩ mình là hoa hậu.

Hay ko?

2
8 tháng 11 2017

hay quá sao bạn làm thơ hay vậy.

tui phục bạn luôn 

vừa nhiều vừa hay 

sao bạn làm đc vậy ?

Crush một người là bạn thân khác lớp (Cún) sau đó vì không muốn cả lớp biết nên đặt biệt hiệu cho một đứa chơi thân từ cấp 1 nhưng khác lớp là Crush (nó). Bạn thân hiểu tao nhất lớp (chị)  biết chuyện tao có Crush liền hỏi tao vui vẻ trả lời nó là Crush tao chị cũng chẳng ra vẻ ngạc nhiên gì vì cả 2 đều là con gái mà nó còn là bạn thân của tao nữa. Mỗi lần tao nhắc đến chữ:...
Đọc tiếp

Crush một người là bạn thân khác lớp (Cún) sau đó vì không muốn cả lớp biết nên đặt biệt hiệu cho một đứa chơi thân từ cấp 1 nhưng khác lớp là Crush (nó). Bạn thân hiểu tao nhất lớp (chị)  biết chuyện tao có Crush liền hỏi tao vui vẻ trả lời nó là Crush tao chị cũng chẳng ra vẻ ngạc nhiên gì vì cả 2 đều là con gái mà nó còn là bạn thân của tao nữa. Mỗi lần tao nhắc đến chữ: "Crush" chị liền nổi điên nổi khùng với tao nói "nó quan trọng như vậy thì chuyển lớp đi" nhưng thực chất người mà tao thương là Cún. Cún là bạn thân mà nên nó hiểu tao lắm thậm chí hơn cả chị vì chúng tao giống nhau hay thức khuya dậy sớm hay tâm trạng nhưng sống tình cảm và một trong những lý do sống trên đời là vì mọi người. Bây giờ bạn tao (lớp) bơ tao hết vì nghĩ tao không quan tâm lớp rồi đối với tao Crush mới quan trọng chúng mày nghĩ tao phải làm như thế nào đây

2
24 tháng 9 2018

tâm tư tâm tình

13 tháng 2 2022

Bn nên nói sự thạt vs cj của bn . Và nói sự t hật vs lp và đó là cách giải quyết cảu mik 

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:Chúng kể cho tôi nghe cuộc sống buồn tẻ của chúng, và những chuyện đó làm tôi buồn lắm; chúng kể cho tôi nghe về những con chim tôi bẫy được đang sống ra sao và nhiều chuyện trẻ con khác, nhưng tôi nhớ lại thì chưa bao giờ chúng nói một lời nào về bố và về dì ghẻ. Thường thì chúng chỉ đề nghị tôi kể truyện cổ tích; tôi kể lại những...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

Chúng kể cho tôi nghe cuộc sống buồn tẻ của chúng, và những chuyện đó làm tôi buồn lắm; chúng kể cho tôi nghe về những con chim tôi bẫy được đang sống ra sao và nhiều chuyện trẻ con khác, nhưng tôi nhớ lại thì chưa bao giờ chúng nói một lời nào về bố và về dì ghẻ. Thường thì chúng chỉ đề nghị tôi kể truyện cổ tích; tôi kể lại những truyện bà tôi đã kể, và nếu quên chỗ nào, tôi bảo chúng đợi, rồi chạy về nhà hỏi lại bà tôi. Thấy thế bà tôi thường rất hài lòng.
Tôi cũng kể cho chúng nghe nhiều về bà tôi; một hôm thằng lớn thở dài nói:
– Có lẽ tất cả các bà đều rất tốt, bà tớ ngày trước cũng rất tốt…
Nó thường nói một cách buồn bã: ngày trước, trước kia, đã có thời… dường như nó đã sống trên trái đất này một trăm năm, chứ không phải mười một năm.

(M. Go-rơ-ki, Thời thơ ấu)

a, Trong số nững từ ngữ hoặc câu được in đậm, đâu là lời dẫn trực tiếp, đâu là lười dẫn gián tiếp, đâu không phải là lời dẫn?

b, Vận dụng những phương châm hội thoại đã học, giải thích vì sao nhân vật "thằng lớn" phải dùng từ có lẽ trong lười nhận xét của mình.

1
28 tháng 7 2019

- Trong đoạn chỉ có một lời dẫn trực tiếp là phần lời thoại (được thể hiện bằng những gạch đầu dòng)

- Lời dẫn gián tiếp đặt sau dấu hai chấm

- Các phần in đậm còn lại là lời kể, không phải lời dẫn

- Nhân vật “thằng lớn” phải dùng từ có lẽ để thông báo cho người đọc biết những ý nghĩ, suy đoán khi không chắc chắn

Ký ức tuổi thơCuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập...
Đọc tiếp

Ký ức tuổi thơ

Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập tốt của con mình để làm sung sướng để vui vẻ. Chủ yếu là họ chỉ lấy thành tích của con mình ra để nở mày nở mặt, để khoe với mọi người, chứ có mấy ai suy nghĩ đến con. Riêng tui thành tích học tập từ lớp 1 đến lp 7 toàn là “ danh hiệu học sinh giỏi” đều đứng trong “ top 10 “ cả lớp. Cả 1 thời như vậy liệu bố mẹ có vui mãi. Và cho đến năm nay chỉ vì 1 cái danh hiệu “học sinh tiên tiến” thôi những điều xấu nhất như đổ hết lên đầu tôi vậy.

Nói về tiểu sử tôi. Từ nhỏ tôi đâu phải là 1 thằng được bố mẹ nuông chiều. Là con hai và chỉ được may mắn sinh ra nhờ cái chết đầy đau đớn của anh thứ tôi. Là một người may mắn tôi nghĩ chắc tôi sẽ được sung sướng vui vẻ lắm. Nhưng sự thật đâu phải vậy. Tôi càng ngày càng lớn và bước vào độ tuổi dậy thì, là 1 thằng hậu đậu nên hay bị la, không sao cả vì đó là lỗi của tôi. Nhưng sự trưởng thành của tôi hình như là một gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ tôi vậy. Sa vào điện tử từ nhỏ ( không hẳn là vậy : nhà có máy tính và có anh trai lớn hơn 7 tuổi nên anh làm j với máy tính tui biết hết ) nhưng không bao giờ tôi bỏ học đi chơi net cả, việc học hành vẫn đâu vào đó. Tui vẫn lớn dần...

Nhưng năm lớp 8 một cái năm mà ôi! Mọi điều tồi tệ như đổ hết lên đầu tôi vậy. Ngay đầu năm học chỉ vì ra cổng trường mua bút  mà bị kéo vào gặp cô phụ trách đội. Mọi sự thật về chuyện mua bút tôi đều nói ra nhưng có ai tin, mọi người đều nghĩ tôi đi ăn quà và bắt tôi viết bản kiểm điểm, trong khi đó lũ bạn tôi – lũ rác rưởi ấy ăn quà đâu có bị bắt < sao người bị bắt luôn là tôi vậy cho dù tôi không làm gì sai>  Tôi nghĩ “việc gì mình phải viết” và cô gọi ngay cho gia  đình. Và điều tôi ngạc nhiên nhất là gia đình tôi < không một ai tin tôi cả cho dù biết từ nhỏ đến giờ tôi chưa lần nào ăn quà >. Gia đình ư, chỗ tôi luôn dựa dẫm ư, chỗ tôi luôn tin tưởng ư, sự việc này gây cho tôi 1 cú sộc quá lớn đến tâm lý ( ps: bạn nghĩ việc này không quan trọng ư đừng hiểu như vậy mọi việc đều đi đến 1 đích thôi )

Đến kì nghỉ tết. Mới 3 ngày thôi trong 3 ngày đó không ngày nào là tôi không bị chửi: “ mày định không học ak” , “ chắc qua tết này mày bỏ học luôn đi”, “ kiểu gì tao cũng đốt hết sách mày”. Những lời nói như vậy bạn nghĩ ai có thể chịu được, ai có thể nghe mà không có cảm giác gì. Và một nỗi buồn u ám luôn vây quanh tôi trong suốt những ngày nghỉ tết. Nhiều lúc chỉ muốn gục mặt xuống mà khóc, mong rằng giọt nước mắt kia có thể làm trôi đi những vết thương lòng, trôi đi những nỗi buồn phiền trong tôi.

Sang học kì 2 một cái mới lại nổi lên trong tôi. Tôi nghĩ ai ở tuổi này cũng vậy cả. Tôi đã yêu một người. Đây cũng không phải là chuyện gì to tát quả nhỉ, các bạn nghĩ vậy thôi nhưng 1 đống thứ sảy ra đi kèm đến với tôi. Tôi yêu cô ấy và cũng nhận lại tình cảm vì tôi không phải là quá xấu. Nhắn tin qua lại cũng không có gì lạ. Mà theo các bạn nghĩ bố mẹ bạn có quyên xâm phạm đến những bí mật riêng tư của tôi không nhỉ. Theo như giáo dục cồng dân 8 thì bố mẹ làm như vậy là trái pháp luật cho dù đó là những thứ bố mẹ mua cho tôi đi nữa vì đó đã thuộc về tôi và do tôi quyết định đúng không. Ấy thế mà mọi tin nhắn tôi nhắn với cô ấy hay những bức thư tay bố mẹ tôi đều tìm mọi cách để đọc trộm, đây là cách bố mẹ tôi làm ư? Đây là cách bố mẹ tôi giáo dục tôi ư? bố mẹ tôi nghĩ tôi là con của họ mà những điều tôi làm bố mẹ tôi đều có quyền can thiệp sao? Và bố mẹ tôi đã đọc được dù không là tất cả nhưng 1 trận đòn và  những lời chửi mắng đến với tôi dồn dập, may mà cô ấy bố mẹ tôi không biết là ai và tôi cug ko cho biết chứ không cô ấy cũng bị giống tôi rồi.

Bố mẹ tôi từng nói” những gì ở trong nhà mình không được nói cho ai biết hết, nếu nói ra có nghĩa giống như là ‘ vạch áo cho người xem lưng’ “. Haha giờ tôi nghĩ lại thật là buồn cười mọi việc tôi làm có cái gì mà mọi người xung quanh không biết, lúc nào ra đường tôi cũng phải nghe những câu như là “ người yêu mày đâu rồi”, “đem người yêu mày tao xem mặt mũi thế nào” do ai: đều là nhờ cái phúc của bố mẹ tôi cả. Các bạn nghĩ tôi có thể chịu được sao. Là bố mẹ mà không biết bảo vệ con cái ak không biết tâm lý của con cái ak. Mọi người thường nói con cái đến tuổi dậy thì là độ tuổi mà con cái cần sự quan tâm của bố mẹ nhất cần những lời khuyên bảo, cần những câu dạy dỗ. Chứ tôi không cần họ làm quá lên vậy.

Có nhiều lúc tôi nghĩ sinh ra trên đời làm gì? để bị chửi ak? để mọi người chê trách ak? để nhận được sự đối xử như vậy ak?  nhiều khi tôi mong rằng mẹ tôi không bị sẩy sẽ không có tôi và tôi chẳng phải chịu như thế này. Và đôi lúc khi sự ức chế của tôi lên đến tột cùng thì tôi nghĩ” chết đi có lẽ kiếp sau minh sẽ được sống thanh thản” nhưng có 1 sự níu kéo nào đó làm tôi không thể chết được, vì sao ư? Tôi cũng không biết nữa. Câu truyện của tôi rất dài nhưng tôi sao có thể kể hết được. Trên đây là mọi nỗi lòng của một người học sinh bước vào tuổi dậy thì và là sự thật.

Tác giả

Lương Hữu Điền

 

1
20 tháng 2 2022

hay đó mik, ủng hộ

Đọc đoạn trích sau và tra lời câu hỏi:Có người hỏi:– Sao bảo làng Chợ Dầu tinh thần lắm cơ mà?…– Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy!Ông Hai trả tiền nước, đứng dậy, chèm chẹp miệng, cười nhạt một tiếng, vươn vai nói to:– Hà, nắng gớm, về nào…Ông lão vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác, rồi đi thẳng. Tiếng cười nói xôn xao của đám người mới tản cư lên ấy vẫn dõi...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau và tra lời câu hỏi:

Có người hỏi:

– Sao bảo làng Chợ Dầu tinh thần lắm cơ mà?…

– Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy!

Ông Hai trả tiền nước, đứng dậy, chèm chẹp miệng, cười nhạt một tiếng, vươn vai nói to:

– Hà, nắng gớm, về nào…

Ông lão vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác, rồi đi thẳng. Tiếng cười nói xôn xao của đám người mới tản cư lên ấy vẫn dõi theo. Ông nghe rõ cái giọng chua lanh lảnh của người đàn bà cho con bú:

– Cha mẹ tiên sư nhà chúng nó! Đói khổ ăn cắp ăn trộm bắt được người ta còn thương. Cái giống Việt gian bán nước thì cứ cho mỗi đưa một nhát!

Ông Hai cúi gầm mặt xuống mà đi. Ông thoáng nghĩ đến mụ chủ nhà.

Về đến nhà, ông Hai nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lét đưa nhau ra đầu nhà chơi sậm sụi với nhau.

Nhìn lũ con, tủi thân, nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu… Ông lão nắm chặt hai tay lại mà rít lên:

– Chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm mà đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này.

(Kim Lân, Làng)

b) Câu “- Hà, nắng gớm, về nào…” ông Hai nói với ai? Đây có phải là một câu đối thoại không? Vì sao? Trong đoạn trích còn có câu nào kiểu này không? Hãy dẫn ra các câu đó.

1
21 tháng 9 2019

b, Câu “Hà, nắng gớm. về nào… “ không phải là đối thoại vì không ông tự nói với chính bản thân mình, không có ai tham gia vào lượt lời của ông

- Câu nói của người đàn bà tản cư: cha mẹ tiên sư nhà chúng nó!... mỗi đứa một nhát! không hướng tới đối tượng nào, không có lượt lời đáp lại

→ Đây là độc thoại

Độc thoại được thể hiện thành tiếng, với hình thức có dấu gạch đầu dòng “chúng bay ăn miếng cơm hay… nhục nhã thế này!”

Đọc đoạn trích sau và tra lời câu hỏi:Có người hỏi:– Sao bảo làng Chợ Dầu tinh thần lắm cơ mà?…– Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy!Ông Hai trả tiền nước, đứng dậy, chèm chẹp miệng, cười nhạt một tiếng, vươn vai nói to:– Hà, nắng gớm, về nào…Ông lão vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác, rồi đi thẳng. Tiếng cười nói xôn xao của đám người mới tản cư lên ấy vẫn dõi...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau và tra lời câu hỏi:

Có người hỏi:

– Sao bảo làng Chợ Dầu tinh thần lắm cơ mà?…

– Ấy thế mà bây giờ đổ đốn ra thế đấy!

Ông Hai trả tiền nước, đứng dậy, chèm chẹp miệng, cười nhạt một tiếng, vươn vai nói to:

– Hà, nắng gớm, về nào…

Ông lão vờ vờ đứng lảng ra chỗ khác, rồi đi thẳng. Tiếng cười nói xôn xao của đám người mới tản cư lên ấy vẫn dõi theo. Ông nghe rõ cái giọng chua lanh lảnh của người đàn bà cho con bú:

– Cha mẹ tiên sư nhà chúng nó! Đói khổ ăn cắp ăn trộm bắt được người ta còn thương. Cái giống Việt gian bán nước thì cứ cho mỗi đưa một nhát!

Ông Hai cúi gầm mặt xuống mà đi. Ông thoáng nghĩ đến mụ chủ nhà.

Về đến nhà, ông Hai nằm vật ra giường, mấy đứa trẻ thấy bố hôm nay có vẻ khác, len lét đưa nhau ra đầu nhà chơi sậm sụi với nhau.

Nhìn lũ con, tủi thân, nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu… Ông lão nắm chặt hai tay lại mà rít lên:

– Chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm mà đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này.

(Kim Lân, Làng)

c) Những câu như: “Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng, hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuồi đầu…” là những câu ai hỏi ai? Tại sao trước những câu này không có gạch đầu dòng như những câu đã nêu ở điểm (a) và (b)?

1
3 tháng 2 2018

c, Câu “Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian… bằng ấy tuổi đầu…”

→ Độc thoại nội tâm

Bài 1. Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi          "Cuộc sống chúng ta sẽ buồn tẻ biết bao nếu tâm hồn ta không có tình yêu thương. Tình yêu thương có lẽ là món quà tuyệt vời nhất mà tạo hóa đã ban tặng cho con người. Nó là tiếng nói đồng vọng kết nối biết bao trái tim con người. Chính những tình cảm này đã mang đến cho cuộc đời nhiều tấm lòng cao đẹp và giàu đức hy sinh. Họ hy sinh cả mạng sống...
Đọc tiếp

Bài 1. Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi

          "Cuộc sống chúng ta sẽ buồn tẻ biết bao nếu tâm hồn ta không có tình yêu thương. Tình yêu thương có lẽ là món quà tuyệt vời nhất mà tạo hóa đã ban tặng cho con người. Nó là tiếng nói đồng vọng kết nối biết bao trái tim con người. Chính những tình cảm này đã mang đến cho cuộc đời nhiều tấm lòng cao đẹp và giàu đức hy sinh. Họ hy sinh cả mạng sống của mình để mang đến sự sống cho người khác…"

(Kiệt tác của tình thương - Phạm Nguyễn Phương Dung )

Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn văn trên.

Câu 2. Nêu nội dung chính của đoạn văn trên.

Câu 3. Xác định một trợ từ có trong đoạn văn trên. Nêu tác dụng của trợ từ đó.

Câu 4. Câu văn: Cuộc sống chúng ta sẽ buồn tẻ biết bao nếu tâm hồn ta không có tình yêu thương. thuộc kiểu câu gì chia theo cấu tạo ngữ pháp? Vì sao?

Câu 5. Từ đoạn văn trên, kết hợp với những hiểu biết xã hội hãy trình bày suy nghĩ của em về ý kiến: Tình yêu thương là tiếng nói đồng vọng, kết nối biết bao trái tim con người.  (Trình bày khoảng 2/3 trang giấy thi)

 

0
30 tháng 5 2018

Thành phần tình thái không quyết định đến nghĩa sự việc của câu. Cho nên khi bỏ đi từ ngữ chắc, có lẽ thì nội dung cơ bản của những câu trên không thay đổi