K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 1 2022

Chiếc giường được làm bằng gỗ thật chắc chắn. Đường nét tinh tế, nó không có những bông hoa chạm trổ như những thiết kế đồ nội thất mỹ nghệ uốn lượn mà giường ngủ của em thật đơn giản biết bao nhiêu. Chiếc giường được sơn màu trắng tinh và có viền hồng và đây là màu mà em thích thú nhất. Có lẽ chính vì biết em có thích màu trắng với màu hồng nên bố em đã mua cho em chiếc giường có hai màu sắc chủa đạo này. Và em cũng rất vui vì điều đó, bộ chăn ga gỗi đẹp của em cũng được mẹ em chọn cẩn thận biết bao nhiêu. Tất cả  như đã tạo lên được một căn phòng ngủ tuyệt đẹp. Chiếc giường của em có chiều rộng là 1,2 mét và độ dài là 1,6 mét rất phù hợp vì nó nhỏ nhắn xinh xinh đúng với căn phòng nhỏ cũng như là đáp ứng được sở thích của mình.

Chúc bạn học tốt :))

minhwf cần gấp/////

1 tháng 4 2019

Ở một ngôi nhà nhỏ trên chiếc giường tre đang có một người mẹ ốm yếu nằm trên đó . Người mẹ có một đứa con hiếu thảo.Cậu biết mẹ bị ốm nên đi nấu thuốc cho mẹ ốm . Nhà cậu nghèo khổ nên khi mẹ đổ bệnh cậu đã làm mọi việc trong nhà để có tiền mua thuốc cho mẹ .

Vào một ngày nọ 

Cậu bé : Mẹ ơi mẹ mau khoẻ để dậy chơi và nói chuyện với con nhé 

Người mẹ : Hụ hụ , mẹ biết rồi con ngoan

Cậu bé : Nếu bây giờ có thuốc gì làm mẹ hết bệnh thì con luôn sẵn sàng đi kiếm nó bằng được .

Từ đâu có một ông bụt xuất hiện

Ông bụt : Nếu con muốn có thuốc chữa bệnh cho mẹ nhanh khỏi thì con hãy trèo nên ngọn núi kia con sẽ thấy một cây táo thần con hãy hái một quả về cho mẹ con ăn.

Cậu bé : con cảm ơn ông

Ông bụt : Nhưng trên đường đi có một giếng nước con hãy để lại đôi mắt của con ở lại , Khi đến bờ suối con phải để lại một bàn tay 

Cậu bé : Dạ con cảm ơn ông ạ 

Trên đường đi cậu bé luôn làm theo điều mà ông bụt nói và cậu bé đã tới được đỉnh núi và hái táo về cho mẹ . Sau khi ăn vào người mẹ liền hết bệnh nhưng không nhìn thấy đôi mắt và một bạn tay của cậu đâu nữa người mẹ liền ôm cậu bé khóc , nước mất  của người mẹ đã lấy lại đôi mắt và bàn tay cho cậu bé . Sau lần đó mẹ và cậu bé đã lên núi hái quả về phân phát cho người dân trong làng và cứu sống được nhiều người bị bệnh nặng .

                                                                                          THE END                 

14 tháng 3 2018

bạn nìn máy vi tính mà tả

18 tháng 5 2020

Ngoài mẹ gọi em thức dậy mỗi sáng mai thì còn có một người bạn làm nhiệm vụ "báo thức". Đó chính là chiếc đồng hồ xinh đẹp nằm im lìm trên mặt bàn. Đây là người bạn tốt đã giúp em thức dậy đúng giờ hơn hằng ngày trước khi đến trường.

Chiếc đồng hồ báo thức này là món quà đầu năm học mới mẹ mua cho em. Nó giúp em biết được giờ giấc đồng thời hẹn giờ để em tỉnh dậy. Đồng hồ có màu xanh da trời là chủ đạo. Còn mặt đồng hồ hình tròn, màu trắng nhìn rất hài hòa và bắt mắt. Những con số trên chiếc đồng hồ được đánh dấu bằng chữ số la mã để em biết được lúc này là mấy giờ, mấy phút. Những con số này có màu đen đậm, kể cả những bạn cận thị thì vẫn có thể nhìn thật rõ. Chiếc đồng hồ này được làm bằng nhựa cứng rất chắc chắn. Nhưng nếu để bị rơi có thể nó sẽ hỏng. Bởi vậy mà em bảo quản, giữ gìn chiếc đồng hồ cẩn thận và không để bị rơi.

Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Hơn hết ở phía sau chiếc đồng hồ này còn có hộp đựng pin. Chỉ cần ấn một cái là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng nhất. Pin này là pin dùng tạm thời, khi bị hết pin thì em sẽ thay pin mới cho nó.

Mỗi sáng mai cứ vào lúc 6h là chiếc đồng hồ lại vang lên inh ỏi đánh thức em dậy. Đây là âm thanh quen thuộc mà em vẫn nghe hằng ngày. Nhiều khi em rất ghét âm thanh này vì nó làm tỉnh giấc ngủ của em. Nhưng nhiều khi em lại cảm ơn nó vì nhờ vậy mà em không đến trường muộn.

Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn đồng hành đáng tin cậy của em. Em sẽ luôn nhớ tới vai trò của nó trong cuộc sống của em. Mỗi sáng chủ nhật em không phải đi học, có thể ngủ nướng thì em có thể để chiếc đồng hồ nghỉ ngơi, không cần phải báo thức. Dù trong trường hợp này thì em vẫn rất yêu quý chiếc đồng hồ báo thức đáng yêu này

k nha 

18 tháng 5 2020

Để giúp mọi người đi làm và em đi học đúng giờ, ba đi công tác về mua cho gia đình em một chiếc đồng hồ báo thức.

Đây là chiếc đồng hồ của Nhật còn mới tinh. Nó được để trong một chiếc hộp vuông xinh xắn. Loại đồng hồ chạy bằng pin, hiệu Sony. Cả đồng hồ là một khối tròn, đường kính khoảng mười lăm xăng-ti-mét. Vỏ đồng hồ được bọc một lớp mạ kền sáng loáng. Phía trên có quai xách cong cong rất tiện cho việc di chuyển. Sau tấm mi ka trắng là mặt đồng hồ. Mặt đồng hồ được phân định ra thành mười hai vạch chia đều cho các con số: mười hai, chín, sáu và ba. Riêng con số mười hai được ghi bằng màu đỏ. Các số khác màu đen. Giáp tâm đồng hồ có một ô nhỏ hình chữ nhật ghi ngày, tháng. Trên mặt đồng hồ có ba kim dài ngắn, to nhỏ, di chuyển nhanh chậm khác nhau. Kim nhỏ nhất, mảnh mai, màu đỏ là cô em út có tên gọi là kim giây, chạy nhiều và nhanh nhất. Nhìn vào, em thấy cô bé này quay liên tục không biết mệt mỏi. To và ngắn hơn là anh kim phút, lâu lâu anh ta mới nhích một chút. Chị kim giờ thấp người hơn anh kim phút, dường như đứng tại chỗ, nhưng thực ra, chị ta quay rất chậm, từ tốn như bước đi của một bà già ngoài bảy mươi tuổi. Mặt sau đồng hồ có hai cái núm tròn cũng được mạ kền sáng bóng.

Một núm để điều chỉnh giờ, núm kia là hẹn báo thức để gọi em dậy đi học. Hằng ngày, tiếng "tích tắc! tích tắc!" của đồng hồ đều đặn vang lên. Trong nhà, ai cần biết giờ chỉ cần chạy ra nhìn nó là biết ngay. Sáng sớm, lúc năm giờ, đồng hồ vang lên một hồi chuông dài và tiếp sau là tiếng "cạp, cạp" của chú vịt Đô-nan khiến mọi người bừng tỉnh giấc.

Em rất thích chiếc đồng hồ này, nó không những giúp em đi học đúng giờ mà còn nhắc nhở em chuyên cần hơn nữa trong học tập. Em sẽ cố gắng làm bài và sinh hoạt đúng giờ, biết giữ gìn đồng hồ và quý trọng thời gian.

7 tháng 12 2018

Đọc đoạn thơ trên, nhà thơ Nguyễn Đức Mậu đã cho chúng ta thấy hình ảnh ngôi nhà của Bác- nơi Bác được sinh ra và đã trải qua những ngày thơ ấu ở quê Bác thật đơn sơ và giản dị như bao nhiêu ngôi nhà khác ở làng quê Việt Nam. Mái tranh nghiêng nghiêng trải bao mùa mưa nắng, chiếc giường tre, chiếc võng gai thật mộc mạc đơn sơ. Sống trongngôi nhà bình dị đó, Bác đã được ấp ủ, che chở, vỗ về bởi tình cảm yêu thương của gia đình (võng gai ru mát những trưa nắng hè) và có lẽ cũng chính nơi đó đã khởi nguồn cho những chí hướng lớn lao, vĩ đại sau này của Bác

7 tháng 12 2018

Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam đã đi vào huyền thoại. Trong lần về thăm nhà Bác, Nguyễn Đức Mậu đã xúc động viết :

Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời

Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa 

Cuộc đời Bác cũng như muôn con người khác, vẫn giản dị mà đơn sơ, mộc mạc. Ngôi nhà của Bác sao mà quá đỗi bình dị, thân thương, vẫn có những mái lợp nghiêng nghiêng che nắng mưa sương gió, nhà thơ như nghẹn ngào và xúc động trước khung cảnh rất đỗi quen thuộc ấy. Rồi, vào sâu trong căn nhà nhỏ, nhà thơ bắt gặp những vật dụng quen thuộc như " chiếc giường tre", đó không phải là chiếc giường bằng gỗ lim hay bằng những thứ gỗ đắt tiền gì khác, mà đó chỉ là chiếc chõng tre rất đơn sơ, nó như hòa vào đất trời, hòa vào cuộc sống của những người dân lúc bấy giờ. " Võng gai ru mát những trưa nắng hè" chiếc võng ấy, cũng đã ru mát cho tuổi thơ Người như bao con người khác. Phải chăng, sống trong hoàn cảnh như thế, mà sau này con đường giải phóng của Bác bắt đầu từ  tình yêu thương nơi đó. Ta cảm nhận được từ Người - một vị lãnh tụ vĩ đại, có lẽ khơi nguồn từ chính nơi Bác sinh ra mà sau này, điều đó cũng đã lan toả vào tâm trí Bác, đức tính ấy đã trở thành một nhân cách lớn trong Hồ Chí Minh.

Nguồn : tự làm

26 tháng 3 2019

Đoạn thơ trên, tác giả đã cho ta cảm nhận được cuộc sống giản dị, đơn sơ của Bác thuở thiếu thời.Đó là một cuộc sống bình dị như cuộc sống của bao ngôi nhà ở làng quê Bác:  

“ Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời

Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa”

Một cuộc sống rất gần gũi, giản dị mà cũng rất thân thương đó là:

 “ Chiếc giường tre quá đơn sơ

Võng gai ru mát những trưa nắng hè”

Qua đó, nhà thơ muốn bộc lộ đức tính giản dị của Bác từ thuở thiếu thời. Sống trong ngôi nhà đó , Bác được lớn lên trong tình yêu thương thân thiết của gia đình, của bà con quê Bác.

26 tháng 3 2019

hình như đúng rồi

GH
15 tháng 3 2023

Cho bạn dàn ý nhé:

MB:

– Chiếc khăn rằn của Mẹ Việt Nam Anh hùng Trần Thị Lướt cũng là một kỉ vật trong Bảo tàng Phụ nữ Nam Bộ.

– Em quan sát chiếc khăn nhân chuyến đi thăm bảo tàng cùng với liên đội trường em.

TB:

– Chiếc khăn rằn dệt bằng vải bố.

– Chiều ngang chừng 0,6m, chiều dài khoảng 1,2m.

– Mặt khăn in đậm hình ka-rô màu đỏ sẫm; nền khăn màu trắng.

– Hai đầu có những tua vải làm tăng vẻ đẹp duyên dáng của khăn.

– Nền khăn đã có những vết sờn bạc.

– Khăn giúp mẹ Trần Thị Lướt giữ ấm vào mùa đồng, che nắng, thấm mổ hôi vào mùa hè.

– Khăn cùng mẹ đồng cam cộng khổ, gánh vác khó khăn, cùng Mẹ giấu tài liệu vượt qua đồn bót địch.

– Khăn chứng kiến những thời khắc lịch sử hào hùng của dân tộc Việt Nam.

KB:

– Mẹ Trần Thị Lướt đã hi sinh để lại chiếc khăn rằn với những ý nghĩa to lớn.

– Chiếc khăn đã ghi dấu ấn một chặng đường đấu tranh của dân tộc, nó là kỉ vật thiêng liêng mà bảo tàng đang cất giữ.

– Em thầm biết ơn mẹ và biết ơn các chiến sĩ cách mạng đã hi sinh cuộc đời cho dân tộc Việt Nam.

 

 

 

 
17 tháng 3 2023

ok, dàn ý cũng được ,cảm ơn bạn Hân nha !

6 tháng 3 2018

Bài làm

 Ngôi nhà cấp bốn trong khu tập thể nhà máy  không được rộng lắm, nhưng bố mẹ vẫn dành cho anh Quỳnh và em hai góc học tập, kê được hai cái bàn bằng gỗ ép và chiếc ghế nhựa xinh xinh.

Trên bàn học, em đặt hai chồng sách, con lợn đất, cái bình hoa nhỏ. Cái đèn đặt sát tường, chiếm vị trí trung tâm trên mặt bàn.

Chao đèn bằng nhựa xanh gắn liền với đế đèn bằng cái cần nhựa tím uốn cong như một cành hoa. Đế đèn bằng nhựa đen, có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt.

Tối nào, bố mẹ cũng quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ, không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên. Nền nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.

Tuổi thơ của em gắn liền với những cuốn sách và ánh đèn. Cái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.

6 tháng 3 2018

Ngôi nhà cấp bốn trong khu tập thể nhà máy Cao su Sao Vàng không được rộng lắm, nhưng bố mẹ vẫn dành cho anh Quỳnh và em hai góc học tập, kê được hai cái bàn bằng gỗ ép và chiếc ghế nhựa xinh xinh.

Trên bàn học, em đặt hai chồng sách, con lợn đất, cái bình hoa nhỏ. Cái đèn đặt sát tường, chiếm vị trí trung tâm trên mặt bàn.

Chao đèn bằng nhựa xanh gắn liền với đế đèn bằng cái cần nhựa tím uốn cong như một cành hoa. Đế đèn bằng nhựa đen, có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt.

Tối nào, bố mẹ cũng quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ, không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên. Nền nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.

Tuổi thơ của em gắn liền với những cuốn sách và ánh đèn. Cái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.

Cuối năm học lớp Ba, bố tôi cũng đã cho thợ đến tân trang lại cái bàn của chị Hai cho tôi vì nó không phù hợp với lứa tuổi của chị nữa. Cái bàn giờ đây như vừa ở tiệm đồ gỗ về vậy: đẹp, xinh xắn đến dễ thương.

Chiếc bàn của em nhìn khá gọn gàng. Nó cũng vừa đủ chỗ cho một đứa trẻ như em ngồi học mà thôi. Mặt bàn là một tấm gỗ Cẩm Lai càng dùng lâu càng láng bóng. Với lại vừa rồi bác thợ mới thay áo mới cho nó trông nó càng bóng hơn, lại thơm cái mùi véc-ni dễ chịu nữa chứ. Mỗi lúc học bài mệt em thường gối má lên mặt bàn để cảm nhận ở nó sự tươi mát và hương thơm dìu dịu như hương huệ, hương nhài. Dưới bàn là một học tủ có ba ngăn, đó chính là cái kho sách truyện thiếu nhi và những đồ chơi của em. Mỗi ngăn em đựng một thứ, ngăn nắp, gọn gàng.

Chiếc bàn được đặt ngay ngắn cạnh cửa sổ có nắng gió hương hoa từ ngoài vườn thổi vào. Trên mặt bàn, góc phải, thường có một lọ hoa nhỏ nhỏ xinh xinh và một bông hồng nhung em hái từ ngoài vườn hoa vào cắm lên đó. Với em chiếc bàn thật gần gũi thân thương.

Khi bước vào học lớp Một, mẹ đã mua cho em một cái bàn ngồi học ở nhà thật gọn gàng và xinh xắn.

Bàn học của em được đặt ở ngay bên cửa sổ nhìn ra vườn cây. Tuy chỉ bằng gỗ bình thường nhưng bàn đã được đánh bóng và được phủ lên một màu nâu trông rất đẹp. Bàn có hình chữ nhật, dài một mét, rộng hơn nửa mét. Trên bàn phủ một tấm kính trắng, em lồng thời khóa biểu và mấy tấm ảnh của em cùng gia đình dưới tấm kính. Mọi thứ để trên bàn đều gọn gàng và ngăn nắp. Phía bên phải bàn em để cặp sách, ở giữa là lọ hoa hồng bằng ni lông màu đỏ tươi. Bàn có bốn chân vững chắc, không cao lắm, vừa tầm ngồi của em nên tạo cảm giác thoải mái khi ngồi học. Bàn có một ngăn kéo nhỏ, bên trong em để sách vở và đồ dùng học tập. Chân bàn và ngăn kéo đều được đánh vẹc-ni nhẵn bóng. Những tháng ngày qua bàn học giúp em ngồi học thật thoải mái, mỗi khi học xong em còn được nghe tiếng chim hót, tiếng gió thổi xào xạc ở ngoài vườn cây giúp cho tinh thần em thêm sảng khoái.

Em rất yêu cái bàn học này, nó đã trở thành người bạn thân thíết cùng em sớm tối học hành. Mỗi khi học xong em đều lau chùi rất cẩn thận và không bao giờ vẽ bậy, bôi bẩn lên bàn.

6 tháng 3 2018

Bài làm Từ hồi học lớp hai em đã có một chiếc bút máy rất đẹp, nhưng em đã để bút máy ngủ quên trong ngăn bàn khá lâu, nay em mới tìm lại được. Bao kỷ niệm về chiếc bút thân thương ùa về trong em. “Ôi! Chị đã tìm thấy em rồi”, cầm chiếc bút trên tay em sung sướng thốt lên như thế. Chiếc bút này em được mẹ em tặng cho em nhân dip sinh nhật lần thứ tám. Chiếc bút chỉ dài khoảng một ngang tay em. Thân bút hình tròn, bao bọc bởi một lớp vỏ màu nâu nhẵn bóng giống như màu gỗ, trông thật quý phái. Nắp được làm bằng sáp mạng một lớp gỗ bên ngoài. Mở nắp ra em thấy ngòi bút sáng loáng hình lá tre, có mấy chữ nhỏ, em nhìn không rõ. Khi vừa bơm mực, một nửa ngòi  bút đẫm màu mực tím. Ngòi bút trơn tạo được những dòng chữ đều đặn, mềm mại. Gắn vào ngòi bút là lưỡi gà màu đen. Tuy trông nó bình thường nhưng là phần rất quan trọng của bút đấy. Nó được thông với ruột bút để đưa mực ra ngòi. Ruột bút được làm bằng nhựa mềm. Tuy nhỏ nhắn nhưng ruột rất có ích, đó là một cái túi đựng mực. Ngày ngày, túi đựng mực ấy cần cù đưa mực đến cho ngòi bút. Suốt năm học lớp hai chiếc bút luôn bên em luyện chữ, viết bài. Em đạt giải nhất trong cuộc thi vở sạch chữ đẹp tại trường cũng là nhờ chiếc bút máy này. Em yêu chiếc bút lắm. Tìm lại được chiếc bút lòng em tràn ngập niềm vui. Em sẽ luôn giữ gìn và nâng niu chiếc bút để bút lại cùng em học tập.