K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Như thế nào là một tình bạn đẹp?Có lẽ cả tôi và các bạn đều có cho riêng mình một đáp án cho câu hỏi ấy rồi. " Tình bạn đẹp là trong hoạn nạn khó khăn vẫn có nhau", đó là câu nói nổi tiếng của nhà văn A.Julia, và giờ đây, nó lại trở thành tuyên ngôn của những người bạn...được gọi là thân. Phải chăng cứ ai được gọi là "bạn thân" thì sẽ là...
Đọc tiếp

Như thế nào là một tình bạn đẹp?

Có lẽ cả tôi và các bạn đều có cho riêng mình một đáp án cho câu hỏi ấy rồi. " Tình bạn đẹp là trong hoạn nạn khó khăn vẫn có nhau", đó là câu nói nổi tiếng của nhà văn A.Julia, và giờ đây, nó lại trở thành tuyên ngôn của những người bạn...được gọi là thân.

 

Phải chăng cứ ai được gọi là "bạn thân" thì sẽ là một tình bạn đẹp với bạn! Có thể có mà cũng có thể không. Vì khi ta đã gọi một ai đó là "bạn thân" thì hẳn người đó phải đem lại cho ta một cảm giác bình an và an toàn nào đó để ta có thể dễ dàng chia sẻ những buồn vui, những bí mật trong cuộc sống. Thế nhưng, đôi khi hai chữ "bạn thân" được dùng sai nghĩa hoặc gọi quá sớm đối với một tình bạn vừa mới chớm nở. Khi người bạn kia còn dấu ta nhiều điều, khi người bạn ấy còn chưa thực sự mở lòng sẻ chia với ta và khi ta chưa thực sự hiểu họ thì ta với họ chỉ dừng lại ở mức độ bạn bè thông thường mà thôi. Còn "bạn thân" ư, có lẽ nên để thời gian chứng nhận...

 

Những người bạn lâu năm có phải đã cho ra những tình bạn đẹp không? Tình bạn của ba tôi với bạn của ông đã có từ cách đây 30 năm trước, từ khi hai người còn là hai cậu thanh niên trẻ và độc thân. Và khi hai người đã cách xa nhau gần ngàn cây số, tình bạn ấy vẫn luôn tồn tại và bền chặt thông qua những cuộc gọi qua điện thoại hoặc skyber, hay những tin nhắn chúc mừng những ngày trọng đại trong cuộc đời hai người. Ba tôi từng nói với tôi rằng: "Cuộc đời ba có được người bạn như bác ấy thực sự là điều quý giá đáng trân trọng". Có lẽ với ba, đó thực sự là một tình bạn đẹp!

 

Tình bạn đẹp có chớm nở với những người bạn mới quen hay không! Đã rất nhiều lần tôi cho là có. Khi tôi trao hết những thứ được coi là bí mật, quý giá nhất của mình cho những người bạn mới quen hoặc mới gọi nhau là bạn. Bởi tôi nghĩ, một khi ta mở rộng tấm lòng thì người kia cũng sẽ nhiệt tình cởi mở với ta, và dù hai bên có những bất đồng, những tính cách khác nhau thì chỉ cần cùng nhau giải quyết, tất cả sẽ trở thành bình thường. Thế nhưng hình như tôi đã nhầm, một vài người không như tôi nghĩ, họ khép kín bản thân như những con hến, khó có thể bậy nắp nó ra bởi sự cởi mở và chân thành. Và nếu họ có cởi mở với ta thì đó cũng chỉ là một phần nhỏ của tảng băng chìm, họ coi đó là một thứ có thể dễ dàng tạo mối quan hệ và xa hơn, xấu hơn là lợi dụng ta.

Vai trò của ta trong mối quan hệ tình bạn là gì?

Tôi rất thích thuyết "Chính Danh" của Nhà Nho, nhà giáo dục nổi tiếng của Trung Quốc thời Chiến Quốc - Khổng Tử. Ông đã cho rằng, mỗi người khi sinh ra trên cõi đời này đều mang một cái "danh" nhất định, và ta phải làm tròn tốt bổn phận với cái "danh" ấy. Hiển nhiên, trong tình bạn, mỗi người sẽ có một "danh phận" nhất định tạo nên một tập thể vững mạnh. Trong tình bạn giữa hai người, đó là sự phối hợp tung hứng giữa cả hai, khi người kia bực bội, người này cần hiểu được tính cách người kia để làm dịu đi cơn bực bội ấy, và thế là mối quan hệ trở nên êm thấm. Tất nhiên cũng tùy trường hợp người bạn của ta đang bực chuyện gì đã. Còn trong tình bạn của hơn hai người, hiển nhiên sẽ là tập hợp những cá thể có nhiều điểm khác nhau về tính cách, mỗi người cần chọn cho mình một chỗ đứng nhất định trong nhóm. Ví dụ như tôi chọn cho mình một chỗ đứng im lặng trong nhóm, tôi im lặng với những gì nhóm tranh luận, bất đồng hay thảo luận, còn bạn của tôi, bạn ý chọn cho mình một chỗ đứng nổi loạn trong nhóm, để tất cả mọi người có thể dễ dàng để ý tới bạn ấy!

 

Thực chất, tình bạn đẹp nhất không phân biệt bất cứ rào cản nào của xã hội, chỉ cần chúng ta có thể mở lòng với nhau, chia sẻ buồn vui cho nhau và ở bên nhau mỗi lúc hoạn nạn là đã đẹp lắm rồi. Đâu cần phải kiếm tìm một ai hợp tính với bạn, chỉ cần tim một người sẵn sàng cùng bạn bước tới cuối đường là đã đủ, đó đã được gọi là "bạn tri kỷ" rồi...

7

Mink hiểu mình rất hiểu mà!~Tình bạn đôi lúc rất phức tạp không thể biết được!Mink góp ý nha!~

9 tháng 11 2018

chùi lồn nhà chúng mày lồn lồn

Ú òa =))) Tớ bắt đầu trước nha :">-------------------[280718]     Title:  [Oneshot/YoonTae] Yêu anh yêu đến đau lòng...-------------------------------------------------"Ngày đầu gặp anh, em đã biết thương là gì...Ngày đầu gặp anh, em đã biết đau là chi...Em yêu anh nhiều rất nhiều, yêu anh bằng tất cả những gì em có, bằng cả trái tim này...Yêu đến mê say, đến điên dại...Đến...
Đọc tiếp

Ú òa =))) Tớ bắt đầu trước nha :">

-------------------

[280718]

     Title:  [Oneshot/YoonTae] Yêu anh yêu đến đau lòng...

-------------------------------------------------

"Ngày đầu gặp anh, em đã biết thương là gì...

Ngày đầu gặp anh, em đã biết đau là chi...

Em yêu anh nhiều rất nhiều, yêu anh bằng tất cả những gì em có, bằng cả trái tim này...

Yêu đến mê say, đến điên dại...

Đến mức vuột mất anh lúc nào cũng không hề hay biết...

Em xin lỗi..."

.

 Yoongi à, anh còn nhớ chứ? Hai năm trước mình gặp nhau vào một ngày mưa tầm tã. Để rồi cũng vào một ngày mưa như thế, chúng ta xa nhau mãi mãi. Quả thật, ngày tháng bên anh, thực sự em rất hạnh phúc.

 Những ngày đó, lúc nào mình cũng bên nhau. Phòng trọ của hai đứa sát vách, nên cứ hôm nào mơ thấy ác mộng em liền vọt sang rồi bám tay anh chặt cứng không rời. Bác hàng xóm tầng dưới chúng ta giống như người yêu vậy! Em vui lắm luôn ấy. Cơ mà anh cũng biết phá hoại cảm xúc của người khác quá đi, tự dưng bụp vô một câu: "Bọn cháu chỉ là bạn bè bình thường thôi bác ơi!" Tụt hết mood của em rồi a!!! Anh cứ giả vờ cưng chiều em thì anh chết à? Hứ!!

 Sau những lần đó, anh sẽ chỉ cười cười, không xin lỗi. Vì anh biết em sẽ chẳng giận anh được quá mười phút mà. Rồi em sẽ lại lẽo đẽo theo anh đến tiệm bánh ngọt gần đó, gọi một cái bánh việt quất nho nhỏ, sau đó ngồi ngắm anh lật đật chạy tới chạy lui, đợi anh cho đến lúc tan làm rồi cùng về nhà trọ. Cuộc sống cứ vậy mà êm đềm trôi qua...

 Cho tới một ngày, cậu ấy đến. Cậu ấy là Park Jimin, người bạn từ nhỏ và cũng là người anh yêu đến tận xương tủy. Cậu ấy xuất hiện, bước chân vào cuộc đời tưởng chừng như hạnh phúc viên mãn của em. Jimin cậu ấy tuy bằng tuổi nhưng lại hoàn hảo hơn em, khéo léo hơn em, xinh đẹp hơn em. Và hơn hết, cậu ấy có được tình yêu của anh!

 Em biết em chỉ là một thằng nhóc hậu đậu, vụng về, lại chẳng biết nấu ăn hay giặt giũ. Em làm gì cũng chả nên thân, suốt ngày chui rúc trong phòng nghịch điện thoại này nọ. Nhưng em đã học tất cả mọi thứ, chỉ vì anh! Em chỉ muốn được anh để ý tới, không phải cái loại tình cảm gọi là anh em hay bạn bè! Em yêu anh, Yoongi à! Kim Taehyung này yêu anh!!

 Dạo sau đó, anh suốt ngày chỉ biết Jimin này Jimin nọ, hoàn toàn coi em như không khí. Cảm giác của em, ước gì anh hiểu được dù chỉ một nửa. Rồi dần dần em càng ghen ghét cậu ấy hơn. Em thực ghét Park Jimin! Ghét những lúc anh và cậu ấy vui vẻ cười đùa, thân thiết bên nhau. Ghét những lần hôn môi của anh và cậu ấy. Ghét cả lời yêu hai người dành cho đối phương. Tất cả, em đều ghét rất ghét!! Và trái tim em cũng đau thật đau!!

 Sau đó ba tuần, em rời đi, rời khỏi cuộc sống của anh mãi mãi. Khi tạm biệt, anh và Park Jimin đã nắm tay nhau thật chặt. Cậu ấy im lặng, còn anh chỉ lặng lẽ nói duy nhất một câu: "Taehyungie à, tạm biệt em." 

 Ngày hôm đó, mưa rơi tầm tã, em bước đi dưới làn mưa trắng xóa, khẽ khóc thầm cho cuộc tình đơn phương chẳng thành này. Lần đầu tiên, em biết vị của nước mắt. Mặn, chát và đau đớn vô cùng. Em xin lỗi Yoongi à. Em đã lỡ yêu anh, yêu rất yêu, yêu đến đau lòng...

                                                               ---END FIC---

-------------------------------------

Đây là truyện của tớ nha, tối thứ 7 tuần sau sẽ có truyện khác ^^~

Các bạn hãy đăng truyện (hoặc chap) của mình bên dưới phần trả lời nha ^^~

Yêu <3

0
Ú òa =))) Tớ bắt đầu trước nha :">-------------------[280718]     Title:  [Oneshot/YoonTae] Yêu anh yêu đến đau lòng...-------------------------------------------------"Ngày đầu gặp anh, em đã biết thương là gì...Ngày đầu gặp anh, em đã biết đau là chi...Em yêu anh nhiều rất nhiều, yêu anh bằng tất cả những gì em có, bằng cả trái tim này...Yêu đến mê say, đến điên dại...Đến...
Đọc tiếp

Ú òa =))) Tớ bắt đầu trước nha :">

-------------------

[280718]

     Title:  [Oneshot/YoonTae] Yêu anh yêu đến đau lòng...

-------------------------------------------------

"Ngày đầu gặp anh, em đã biết thương là gì...

Ngày đầu gặp anh, em đã biết đau là chi...

Em yêu anh nhiều rất nhiều, yêu anh bằng tất cả những gì em có, bằng cả trái tim này...

Yêu đến mê say, đến điên dại...

Đến mức vuột mất anh lúc nào cũng không hề hay biết...

Em xin lỗi..."

.

 Yoongi à, anh còn nhớ chứ? Hai năm trước mình gặp nhau vào một ngày mưa tầm tã. Để rồi cũng vào một ngày mưa như thế, chúng ta xa nhau mãi mãi. Quả thật, ngày tháng bên anh, thực sự em rất hạnh phúc.

 Những ngày đó, lúc nào mình cũng bên nhau. Phòng trọ của hai đứa sát vách, nên cứ hôm nào mơ thấy ác mộng em liền vọt sang rồi bám tay anh chặt cứng không rời. Bác hàng xóm tầng dưới chúng ta giống như người yêu vậy! Em vui lắm luôn ấy. Cơ mà anh cũng biết phá hoại cảm xúc của người khác quá đi, tự dưng bụp vô một câu: "Bọn cháu chỉ là bạn bè bình thường thôi bác ơi!" Tụt hết mood của em rồi a!!! Anh cứ giả vờ cưng chiều em thì anh chết à? Hứ!!

 Sau những lần đó, anh sẽ chỉ cười cười, không xin lỗi. Vì anh biết em sẽ chẳng giận anh được quá mười phút mà. Rồi em sẽ lại lẽo đẽo theo anh đến tiệm bánh ngọt gần đó, gọi một cái bánh việt quất nho nhỏ, sau đó ngồi ngắm anh lật đật chạy tới chạy lui, đợi anh cho đến lúc tan làm rồi cùng về nhà trọ. Cuộc sống cứ vậy mà êm đềm trôi qua...

 Cho tới một ngày, cậu ấy đến. Cậu ấy là Park Jimin, người bạn từ nhỏ và cũng là người anh yêu đến tận xương tủy. Cậu ấy xuất hiện, bước chân vào cuộc đời tưởng chừng như hạnh phúc viên mãn của em. Jimin cậu ấy tuy bằng tuổi nhưng lại hoàn hảo hơn em, khéo léo hơn em, xinh đẹp hơn em. Và hơn hết, cậu ấy có được tình yêu của anh!

 Em biết em chỉ là một thằng nhóc hậu đậu, vụng về, lại chẳng biết nấu ăn hay giặt giũ. Em làm gì cũng chả nên thân, suốt ngày chui rúc trong phòng nghịch điện thoại này nọ. Nhưng em đã học tất cả mọi thứ, chỉ vì anh! Em chỉ muốn được anh để ý tới, không phải cái loại tình cảm gọi là anh em hay bạn bè! Em yêu anh, Yoongi à! Kim Taehyung này yêu anh!!

 Dạo sau đó, anh suốt ngày chỉ biết Jimin này Jimin nọ, hoàn toàn coi em như không khí. Cảm giác của em, ước gì anh hiểu được dù chỉ một nửa. Rồi dần dần em càng ghen ghét cậu ấy hơn. Em thực ghét Park Jimin! Ghét những lúc anh và cậu ấy vui vẻ cười đùa, thân thiết bên nhau. Ghét những lần hôn môi của anh và cậu ấy. Ghét cả lời yêu hai người dành cho đối phương. Tất cả, em đều ghét rất ghét!! Và trái tim em cũng đau thật đau!!

 Sau đó ba tuần, em rời đi, rời khỏi cuộc sống của anh mãi mãi. Khi tạm biệt, anh và Park Jimin đã nắm tay nhau thật chặt. Cậu ấy im lặng, còn anh chỉ lặng lẽ nói duy nhất một câu: "Taehyungie à, tạm biệt em." 

 Ngày hôm đó, mưa rơi tầm tã, em bước đi dưới làn mưa trắng xóa, khẽ khóc thầm cho cuộc tình đơn phương chẳng thành này. Lần đầu tiên, em biết vị của nước mắt. Mặn, chát và đau đớn vô cùng. Em xin lỗi Yoongi à. Em đã lỡ yêu anh, yêu rất yêu, yêu đến đau lòng...

                                                               ---END FIC---

-------------------------------------

Đây là truyện của tớ nha, tối thứ 7 tuần sau sẽ có truyện khác ^^~

Các bạn hãy đăng truyện (hoặc chap) của mình bên dưới phần trả lời nha ^^~

Yêu <3

0
Trở thành một người như thếTôi được tặng một chiếc xe đạp ra công viên chơi, một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ thực sự.- Chiếc xe này của bạn đấy à?- Anh mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy.-Tôi trả lời không giấu vẻ tự hào mãn nguyện.-Ồ, ước gì tôi- Cậu bé ngập ngừng.Dĩ nhiên là...
Đọc tiếp

Trở thành một người như thế

Tôi được tặng một chiếc xe đạp ra công viên chơi, một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ thực sự.

- Chiếc xe này của bạn đấy à?

- Anh mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy.-Tôi trả lời không giấu vẻ tự hào mãn nguyện.

-Ồ, ước gì tôi- Cậu bé ngập ngừng.

Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé ước gì rồi. Chắc chắn cậu ấy ước ao có một người anh như thế. Nhưng câu nói tiếp theo của cậu bé hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tôi.Cậu ấy nói chậm rãi và giương mặt lộ rõ vẻ quyết tâm. Sau đó cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi. nới có một đứa em nhỏ tật nguyền và nói:

- Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn lắc tay nhé.

a, Xác định phương thức biểu đạt chính của Văn bản trên?

b, Câu chuyện có mấy nhân vật? Đó là những nhân vật nào?

c, Truyện sử dụng ngôi kể nào? Vai trò của việc sử dụng ngôi kể đó?

d, Nêu cảm nhận của em về nhân vật cậu bé trong chuyện ( khoảng 6 dòng)

0
Một bài này nữa tặng mọi người, do mình sáng tác. Sắp đi học, lại trở về nhịp sống quỹ đạo như những mùa thu trước đây. Chúc mọi người có một năm học mới thật tốt, vui vẻ, học giỏi nhé!Thân!---------------------------------------------------------------------------Tí tách…Tí tách…Cơn mưa chiều vừa thổi nhẹ ngang qua, từng giọt nước nhỏ rớt xuyên kẽ lá. Mưa...
Đọc tiếp

Một bài này nữa tặng mọi người, do mình sáng tác. Sắp đi học, lại trở về nhịp sống quỹ đạo như những mùa thu trước đây. Chúc mọi người có một năm học mới thật tốt, vui vẻ, học giỏi nhé!

Thân!

---------------------------------------------------------------------------

Tí tách…

Tí tách…

Cơn mưa chiều vừa thổi nhẹ ngang qua, từng giọt nước nhỏ rớt xuyên kẽ lá. Mưa từng hạt thấm ướt vai em lạnh giá, đi vào con tim em một nỗi nhớ không tên…

Cơn mưa rào ghé đến bất chợt từ buổi chiều. Những giọt nước mưa tí hon, thánh thót dần trở nên nặng hơn, nối nhau kéo xuống. Những đám mây lớn nặng bao phủ cả bầu trời. Trời không còn trong xanh vời vợi nữa, bầu trời mang cái vẻ u buồn xám xịt. Trong nhà em bỗng tối sầm lại, cái mùi xa lạ đến khó tả.

Ngồi trong nhà,

Nhâm nhi chén trà.

Em đưa mắt về phía sân.

Trời đổ cơn mưa chiều cuối hạ.

Trút xuống hàng cây lá lặng rơi…

Cơn mưa cuối mùa rồi…

Mưa,

Không có cơn giông cuốn bụi mù mịt.

Không có tiếng sấm vang rền.

Không có ánh chớp rạch ngang bầu trời.

Cơn mưa cuối mùa hiền lành, dịu dàng và bình thản. Mưa dai dẳng hơn và quyến luyến hơn vì mưa hoài không dứt. Những giọt mưa hắt hiu dai dẳng làm mờ ô cửa sổ. Mưa giăng kín trời bằng những hàng dài nước mỏng manh. Mưa mỗi lúc một to và gió thổi mạnh. Cái hơi ẩm của gió lùa vào mát lạnh.

Lộp độp… Lộp độp…

Rào… rào…

Những hạt nước xối xả trút xuống mái hiên ầm ầm như trống dội. Lá cây rụng lả tả, bay xào xạc. Em đưa tay ra ngoài đón lấy những giọt nước như muốn ôm trọn cơn mưa cuối mùa này. Mưa… khiến người ta nhạy cảm hơn thì phải? Lòng em cảm thấy nằng nặng, hoài niệm và nhớ nhung. Những hạt mưa bay cuối mùa làm em bâng khuâng, nhung nhớ nhẹ nhàng bao nhiêu thì cơn mưa lại như cào xé mảnh hồn lạc lõng, em yêu mưa từ thuở nào, hàng triệu hạt mưa cũng không thể gột rửa đi nhung nhớ trong trái tim vị kỷ đầy tâm sự, nhưng cơn mưa cuối hè như đỗi vô tình. Em trách mưa độc ác hay là con tim em yêu nhiều quá? Em vẫn đứng lạnh lẽ trước cửa, cánh tay đầy nước và lạnh lẽo.

Mùa hạ đang tạm biệt mọi người. Liệu những người đó có biết hay không? Những đứa trẻ ngoài kia có biết hay không? Chúng nó sắp đến trường, bắt đầu một nhịp sống quỹ đạo như những mùa thu trước đây.

Những thanh niên, thiếu nữ cuối cấp kia có biết hay không? Sau cơn mưa này, họ sẽ xa mái trường từng gắn bó bao kỉ niệm, đi tới những ngôi trường mới, người bạn mới,… Một mùa hạ sắp đi rồi. Ve sầu buồn bã ca lời chia ly, chúng khẽ nói thầm thì… tạm biệt mùa hè.

Mưa mãi… Mưa dai dẳng không dứt. Trời mưa hồn cũng mưa theo, giọt buồn rơi phố giọt sầu héo tim. Em cười nhẹ.

Mưa vẫn tí tách rơi, nhỏ dần, nhỏ dần rồi kết thúc, chỉ còn gió là vẫn cứ thồi như thì thầm với em…

Vậy là hết…

Hết thật rồi…

Mùa hạ đi rồi.

Đi thật rồi…

Cây cối đung đưa khẽ khàng, còn những giọt nước đọng lại trên những lá cây, gửi vào giọt nắng lá vàng chờ thu…

4
16 tháng 8 2018

đọc nội quy chuyên mục đi nhé

17 tháng 9 2018

hay. hay. hay.....lắm.lắm.lắm

BẠN ƠI, ĐỪNG ĐĂNG LINH TINH KẺO BỊ TRỪ ĐIỂM.

BẠN SÁNG TÁC ĐƯỢC ĐẤY. NHÀ THƠ NHÍ Ạ.

.^_^. 

Tình bạn là thứ tình cảm quý giá nhất, nếu ai có được một tình bạn đẹp thì họ đang sở hữu một khối tài sản lớn nhất trên đời. Tình bạn có thể được định nghĩa là sự quan tâm, giúp đỡ, đồng cảm, tin tưởng và sẻ chia những niềm vui nỗi buồn. Bạn là người luôn ở bên cạnh động viên, chăm sóc và nhắc nhở mình lúc mình sai lầm. Trong...
Đọc tiếp

Tình bạn là thứ tình cảm quý giá nhất, nếu ai có được một tình bạn đẹp thì họ đang sở hữu một khối tài sản lớn nhất trên đời. Tình bạn có thể được định nghĩa là sự quan tâm, giúp đỡ, đồng cảm, tin tưởng và sẻ chia những niềm vui nỗi buồn. Bạn là người luôn ở bên cạnh động viên, chăm sóc và nhắc nhở mình lúc mình sai lầm. Trong cuộc sống, một người có thể có rất nhiều bạn, nhưng để có được một người bạn chân thật đúng nghĩa thì không phải ai cũng có. Tình bạn đôi khi bị lợi dụng khiến mối quan hệ này bị biến đổi, tình bạn tan vỡ. Nhiều người đã từng có cảm giác bị phản bội, thất vọng về tình bạn với một ai đó sẽ có những cảm nhận chia sẻ riêng về tình bạn.

 

2
9 tháng 11 2018

tính bạn thật sự ? một điếu quá xa xỉ và khi có thì cực kỳ mỏng mAnh dễ vỡ, có thể tan nát vì sự hiểu lầm qua câu nói hỏi thăm sức khỏe bạn , quan tâm nhưng bị nghi là ích kỷ, xa lánh bạn>>>>>>>>>>>>>>.......................................................

16 tháng 12 2018

hiếm ai có một tình bạn đẹp thực sự =) t thì...đã từng 

"tình bạn" chắc chắn sẽ ko hoàn hảo nhưng mỗi người nên biết và thấu hiểu nhau 

nó là một phần ko hề nhỏ trong quãng đời của bn, mang cho bn bao kỉ niệm đáng để nhớ :)

bây h còn ở bên nhau thì nên trân trọng, mai này mỗi ng` bước đi trên con đường riêng ròi....chắc sẽ quên nhau >:

p/s: đây là lần đầu t tl câu ngoài lề, thực sự là 1 câu hỏi rất hay, ko có lời giải nhất định!

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
25 tháng 12 2023

- Vì đó là những câu tục ngữ đúc rút kinh nghiệm về đời sống, giá trị của nó mang tính vĩnh cửu.

11 tháng 10 2016

để so sánh và chỉ có những hình ảnh vĩ đại ấy (núi Thái Sơn, nước trong nguồn) mới diễn tả nổi. Thái Sơn là một ngọn núi cao và đẹp nổi tiếng ở Trung Quốc, tượng trưng cho những gì lớn lao, vĩ đại trong văn chương. Khi so sánh Công cha như núi Thái Sơn, nhân dân ta muôn nhấn mạnh công lao của người cha trong việc nuôi dạy con cái trưởng thành. Còn hình ảnh nước trong nguồn chảy ra khẳng định tình yêu thương vô hạn của người mẹ đối với đàn con.

Người xưa ví công cha với ngọn núi cao chất ngất, còn nghĩa mẹ lại so sánh với nước trong nguồn bất tận. Đọc kĩ bài ca dao, ta sẽ ngạc nhiên trước chi tiết rất tinh tế, sâu sắc này. Nhà thơ dân gian đã khai thác sự khác biệt về tâm lí và cách biểu hiện tình cảm của cha mẹ và sự cảm nhận của các con mà chọn hình ảnh so sánh cho hợp lí. Vì thế chữ công hướng về cha, chữ nghĩa hướng về mẹ. Hình ảnh núi và nước nguồn phù hợp với vai trò và vị trí của cha mẹ đối với con cái nhưng cả hai đều tượng trưng cho sự lớn lao, vô cùng, vô tận.

15 tháng 10 2016

bạn ko đọc kĩ câu hỏi à.chỉ kể ra lỗi sai và sửa lại thôi mà,sao dài thế

 

 

5 tháng 8 2021

nhận lớp 5 ko ạ

25 tháng 8 2021

cho em vào được ko anh, em năm nay lên lớp 4 rồi ko biết có được ko ạ