K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 11 2021

2 cái kia có khác gì nhau không bạn ?
Với lại viết đoạn văn về gì ?

7 tháng 11 2021

cái này mới đúng :
 

Thông hiểu xoay quanh những văn bản trên: Lão Hạc, Cô bé bán diêm, Chiếc lá cuối cùng. 

Đoạn văn: Đoạn văn tự sự từ 18 đến 20 câu ( Có kết hợp miêu tả và biểu cảm) (3 điểm) 

29 tháng 11 2018

Chọn đáp án: C

21 tháng 10 2021

bạn ơi bạn chỉ mình chỗ nào tự sự chỗ nào miêu tả chỗ nào biểu cảm bạn ơi

26 tháng 11 2021

 giúp với ạ 

 

26 tháng 11 2021

Tham khảo:

Hôm nay sau khi tan học em đã rất vui vì làm được một việc tốt. Trong lúc đợi bố mẹ đến đón, em đã thấy một bà cụ khoảng 70, 80 tuổi đang bối rối đứng bên đường nhìn dòng xe đi lại. Em đã đến gần hỏi thăm và biết được bà muốn sang đường để về nhà nhưng xe cộ đi lại nhiều, đường lại không có đèn đỏ nên chưa sang được. Lúc ấy em đã nói với bà “Để con giúp bà qua đường”,  sau đó em đã dắt cụ băng qua đoạn đường đông, vừa đi em vừa vẫy tay xin đường. Thấy em giúp bà sang đường, các cô chú đều vui vẻ dừng lại nhường đường để hai bà cháu qua. Khi qua đến nơi bà đã cảm ơn em, em thấy rất vui vì mình vừa làm được một việc ý nghĩa.

5 tháng 1 2022

Mỗi một ngày trôi đi với biết bao sự kiện, bao nhiêu thăng trầm khiến cho con người ta ngày càng trưởng thành hơn, tôi cũng như vậy. Tôi nhận thấy bản thân mình ở hiện tại có rất nhiều điểm khác so với quá khứ ngây ngô đến ngờ nghệch trước kia. Tôi đã khôn lớn thật rồi. Những thay đổi trong tôi đa số đều theo hướng tích cực, để tôi để cho các bạn nghe về quá trình trưởng thành của tôi.

Thời gian trôi đi thật nhanh, mới ngày nào tôi còn là một cậu bé đang chập chững biết đi, đang nói những tiếng bi ba bi bô gọi mẹ thì ngày hôm nay, tôi đã trở thành một cậu học sinh lớp 8. So với những năm tháng tiểu học, tôi thấy mình thay đổi khá nhiều, đặc biệt là ở ngoại hình. Hồi còn học mẫu giáo, tôi bị coi là thấp nhất lớp. Ấy vậy mà giờ đây, khi cơ thể phát triển, chiều cao của tôi tăng vọt, nó tăng nhanh đến mức mà những người họ hàng nhà tôi mỗi khi đến chơi đều phải trầm trồ nhận xét rằng: "Thằng cu Long này lớn lên cao nhỉ?". Đúng thật là như vậy, chiều cao hiện tại của tôi là một mét tám mươi mốt. Mẹ tôi thường đùa rằng: "Con đi thi người mẫu được rồi đấy!". Nhưng chiều cao chỉ là một trong những thay đổi đầu tiên khi tôi nhận ra mình đang trưởng thành, cái làm tôi ngạc nhiên nhất là giọng nói của mình. Các bạn có thể tưởng tượng được không, bỗng một ngày, vào buổi sáng, tôi thức dậy với một giọng nói "ồm ồm" như một ông cụ non. Tôi khá sốc, giọng nói trong trẻo ngày xưa của tôi đã biến mất, thì ra, tôi đã bắt đầu vỡ giọng rồi, để trở thành một người con trai trưởng thành hơn.

Ngoài những thay đổi đáng kể về ngoại hình, tôi còn nhận thấy trong từng suy nghĩ của bản thân là những rung động đối với những người bạn khác giới. Tôi có để ý đến một bạn nữ trong lớp. Từng cử chỉ, điệu cười của bạn nữ như khiến lòng tôi nở hoa, xao xuyến lạ thường. Không những thế, tôi còn cố gắng học thật tốt để có thể chỉ và giúp đỡ bạn đối với những bài tập khó. Tôi cố gắng tạo ấn tượng tốt nhất có thể để ghi điểm đối với cô bạn gái học cùng lớp. Hóa ra, tôi đã trưởng thành hơn thật rồi! Tôi biết cả những cách để cưa đổ cô bạn mà tôi thích, tôi có những rung động đầu tiên của một thằng con trai mới lớn.

 

Trưởng thành hơn, tôi biết lo cho gia đình nhiều hơn. Mỗi buổi chiều đi học về, tôi không còn la cà trong những quán game ở gần trường nữa mà thay vào đó là về nhà và phụ giúp cha mẹ. Tôi cũng biết cách cư xử hơn. Một lần, khi tôi và mẹ cãi nhau, tôi đã cố gắng kìm chế và không to tiếng đối với mẹ, vì tôi biết rằng mình không phải là đứa trẻ con khóc òa lên khi không được mua cho đồ chơi của ngày xưa nữa. Tôi còn tự sửa chữa được một vài đồ vật trong nhà mà không phải để bố mẹ phải đem ra ngoài tiệm, thấy ai khen mình, bản thân tôi cũng không dám nhận, vì thực ra tôi cũng chưa làm được gì mấy.

Khi tôi nhận ra mình đã lớn khôn, tôi cảm nhận được những thứ mới mẻ đang len lỏi từng ngày vào tâm hồn và tính cách của mình. Cảm giác hơi đột ngột nhưng cũng thật thú vị. Trưởng thành hơn để trở thành một người sống có ích hơn, biết suy nghĩ cho người khác hơn là một điều mà tôi hằng mong mỏi. Hồi bé, tôi mong sao mình lớn thật nhanh, nhưng khi lớn thật nhanh rồi, tôi vẫn thấy ngỡ ngàng và ngạc nhiên lắm!

Chặng đường đời phía trước vẫn còn dài. Sau này, khi rời xa mái trường và đi làm việc trong một môi trường mới, tôi còn cần phải trưởng thành hơn bây giờ nhiều. Nhưng tôi không hề lo lắng, tôi vẫn cứ tận hưởng những gì mình đạt được ở độ tuổi học sinh này, bởi bất kì một sự trưởng thành nào cũng cần có thời gian. Thời gian sẽ tôi luyện cho tôi trở thành một con người kiên cường hơn và dũng cảm hơn. Tôi tin là thế.

7 tháng 11 2021

Nhà em có con gà trống
Mèo con và cún con
Gà trống gáy Ò ó o
Mèo con luôn rình bắt chuột…
Lời bài hát thiếu nhi vui tươi, sinh động này liệu có làm bạn nhớ tới những con vật nuôi mà bạn đã từng chăm sóc không? Chúng thất sự là những người bạn vui vẻ đấy. Đối với tôi, tôi vẫn luôn nhớ mãi một kỉ niệm sâu sắc với con Miu mà nhà tôi đang nuôi bây giờ.

Cho đến bây giờ, tôi kông sao quên được cái ngày mà bố tôi đem nó về nhà. Nó – một con mèo có bộ lông trắng tinh có những đốm vàng trông thật ngộ nghĩnh. Đôi mắt nó màu xanh trong veo trông dễ thương đến lạ. Nhà tôi đặt tên cho nó là Miu. Con Miu chỉ sinh được mấy ngày thì mất mẹ nên nó suy dinh dưỡng vào loại nặng. Hồi mới bắt về, nó bé xíu và còm cõi lắm. Nhưng tất cả mọi người đều thấy nó có vẻ đáng yêu làm sao, nhưng với riêng tôi thì không!

Vì sao vậy, tôi cũng không biết nữa. Tiếng kêu của nó vào ban đêm nghe sao mà giống tiếng em bé khóc thế không biết. Những đêm đầu tiên, tôi không tài nào chợp mắt được. Mỗi lần nghe nó kêu là tôi lại rùng mình, sợ lắm. Đêm nào nó cũng kêu làm tôi ghét nó đến kinh khủng. Nhưng cả nhà ai cũng thích nó… Chị tôi ẵm nó suốt ngày. Ngày nào đi chợ, mẽ cũng mua cá về cho nó. Tôi còn nhớ tôi đã nói với mẹ là mua đôi vớ mới cho tôi, vậy mà cá cho nó thì có còn vớ cho tôi mẹ lại quên. Lúc đó, tôi thật là buồn. Tôi cảm thấy mình thật cô đơn từ khi có con mèo này. Tình thương của mọi người dành cho tôi dường như cũng bị san sẻ đi một nửa cho nó. Ôi, tôi thật ganh tị với nó. Mấy người hàng xóm qua chơi vẫn khen ngợi nó luôn. Chỉ trong vòng vài tuần, con Miu đã tròn hẳn lên. lông nó vàng vàng, càng mịn hơn… “Hình như nó đã chiếm được cảm tình của mọi người thì phải.” Tôi thấm nghĩ như vậy mà lòng cảm thấy buồn buồn

 

Tối nào ngồi vào bàn học, tôi cũng thấy nó cuộn mình nằm ngay dưới ghế tôi. Cái đầu của nó cạ cạ vào chân tôi như làm quen. Tôi mặc kệ nó. Cái mõm ướt ướt của nó chạm vào da tôi. Cái cảm giác thật khó chịu. Tôi lấy chân đạp nó ra xa. Nhưng chỉ một lát sau, mọi chuyện lại đâu vào đấy, nó lại lầm lũi, lặng lẽ nằm ngay bên chân tôi. Tối nào cũng vậy, chỉ khi nào tôi lên giường ngủ và tắt đèn thì nó mới chịu về chỗ của mình. Tôi cũng không thèm đuổi nó nữa. Không biết tự bao giờ tôi đã quen với sự có mặt của con Miu. Không có nó, tôi lại kêu “meo, meo… Miu đâu, Miu đâu…”khắp nhà để tìm. Dần dần, nó đã chiếm được cảm tình của tôi. Được vui đùa cùng nó là một cách thư giãn của tôi sau khi học xong. Càng lớn, con Miu càng nhanh nhẹn. Nó bắt chuột thiện nghệ đến mức thỉnh thoảng các bác hàng xóm phải sang mượn nó vền để trị mấy con chuột phá phách. Miu thật là một thành viên tích cực không chỉ của nhà tôi mà còn của cả xóm.

Có một lần, do đểnh đoảng trong lúc dọn dẹp, tôi đã sơ ý làm bể chiếc bình hoa mà mẹ thích nhất. LÒng tôi đang nơm nớp lo sợ mẹ la. trong lúc thu dọn những mảnh vụn thuỷ tinh, tôi bỗng nghĩ:

- Sao mình không đổ tội cho con Miu nhỉ?

Thế là ý nghĩ đó đã được thực hiện ngay khi mẹ tôi về, tôi đổ tội hết cho con Miu. Tội nghiệp con Miu, nó bị ăn ba cây roi thay tôi. Nó kêu lên “méo méo” thật đau đớn. Tôi nghĩ tối hôm đó nó sẽ không vào phòng tôi nữa. Nhưng nó không những không giận tôi mà vẫn đùa nghịch cùng tôi. Lúc đó, tôi cảm giác mình thật ích kỉ và tự nhiên tôi thương nó vô cùng. Nó ngây thơ và vô tội, đầy lòng vị tha, còn tôi sao mà ích kỉ thế. Miu ơi, tha lỗi cho chị nhé.

Tuy rằng, Miu không phải là con mèo hoàn hảo nhưng cả nhà tôi vẫn rất thương nó. Bây giờ, Miu đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình. Tôi và nó đã trở thành bạn thân. Tôi đã học được nhiều điều bổ ích từ nó.

16 tháng 10 2018

Các bước lm 1 bài văn tự sự là :

- Tìm hiểu đề , tìm ý 

- Lập dàn ý 

- Viết thành bài văn 

- đọc và sửa lỗi sai 

Trong văn tự sự thường có ngôi kể thứ nhât và thứ 3 .( Khái nghiệm hok ở lp 6 mk ko nhắc lại nhé !) 

Câu 2 : tác dụng : Miêu tả : giúp ng đọc hình dung ra được sự vật , nhân vật trong văn bản tự sự đồng thời làm câu văn trở nên sinh động hơn trong mắt ng đọc 

Biểu cảm : bộc lộ tình cảm , cảm xúc sau cái lần đó hoặc sau cái sự việc mà ng kể muốn nói . Giúp bài văn có tính truyền cảm .

=> Tuy nhiên bên cạnh đó chúng ta ko nên lạm dụng wa nếu ko thì nó sẽ trở thành bài văn miêu ta hoặc biểu cảm 

các bước làm một bài văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm.

B1 : Xác định nhân vật và sự việc trong bài 

B2 : lựa chọn ngôi kể 

B3 : lựa chọn thứ tự kể 

B4 : xác định yếu tố miêu tả và biểu cảm cần thiết trong bài văn 

B5 : Viết thành bài 

P/S : mk nghĩ z ~~ 

16 tháng 10 2018

    bước 2:Lập dàn ý

    bước 3:Viết bài

    bước 4:Đọc và sửa chữa