K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 11 2018

Tự nhiên nhớ 5a cá biệt nhất trường Tiểu học Đồng Hướng quá đi

16 tháng 11 2018

cá biệt quá nhưng vẫn love 5a

sắp đến 20-11 chúng em chúc thầy coo vui vẻ những kỉ niệm về thầy cô bỗng ùa về trong ngày 20-11 chúng em xin nhớ mãi cái lớp 5a cá biệt của trường mà sao cô thầy vẫn coi chúng em là con mặc dù chúng em nghịch phá phách sao cô thầy vẫn yêu quý chúng em nhớ quá nhớ lắm cái lớp cá biệt lớp cá bệt thầy cô nào bước ra khỏi của cũng sợ mak sao thầy cô vẫn coi chúng em là con .bao lần nghe cô...
Đọc tiếp

sắp đến 20-11 chúng em chúc thầy coo vui vẻ những kỉ niệm về thầy cô bỗng ùa về trong ngày 20-11 chúng em xin nhớ mãi cái lớp 5a cá biệt của trường mà sao cô thầy vẫn coi chúng em là con mặc dù chúng em nghịch phá phách sao cô thầy vẫn yêu quý chúng em nhớ quá nhớ lắm cái lớp cá biệt lớp cá bệt thầy cô nào bước ra khỏi của cũng sợ mak sao thầy cô vẫn coi chúng em là con .

bao lần nghe cô chửi bao lần cô sắp khóc vì chúng em

chúng em xin lỗi xin lỗi thầy cô nhiều lắm

có lúc bọn em cũng buồn cần người ở bên cạnh thầy cô cũng dịu dàng dỗ

có những kỉ niệm vui buồn co khi bạn bè cãi nhau

có khi dánh nhau cô cho viết bản kiểm điểm mak sao vẫn là bạn thân

chúng ta vẫn là anh em lớp 5a là anh em thứ 2 của gia đình thầy cô là người mẹ thứ 2 của gia đình

3
17 tháng 11 2018

thế viết bao nhiêu bản kiểm điểm r?

😀

17 tháng 11 2018

con trai bị viết chứ gái chưa viết cái nào mỗi lớp có 2 cô người mẫu bị ra cho trang trọng nhất của trường cùng với 10 thằng ocn trai đi ra cầm quyển vở đugnứ 2 cô người mẫu giốt nhất trong con gái

sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao...
Đọc tiếp

sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao nhanh thoát khỏi nó. Đến khi thoát khỏi nó thật, mình lại chỉ hy vọng có thể được ở thêm, dù chỉ một hai ngày. 

Có những khoảnh khắc bạn sẽ luôn mãi nhớ

Có những vết thương không bao giờ quên

Con đường trước mắt dẫu có bụi mờ

Vẫn khắc sâu trong tim mình hai chữ anh em...

Nếu có ai hỏi tình bạn giá bao nhiêu thì ta nên nhấn mạnh rằng “Tình bạn là vô giá”.

một lần nữa nhớ mãi đại gia dình 5A yêu thương...

1
17 tháng 11 2018

thương thầy cô thương mái trường đã già bao năm kỉ niệm nhiều chứa chan trong mái trường kỉ niệm về thầy cô nhớ mãi

17 tháng 11 2018

yến ơi, tao ấn nhầm nhé.

Tự nhiên t thấy nhớ bm quá! Năm sau mỗi đứa một lp r, chắc ji đã còn đc hok cùng nhau. Có lẽ, những khoảnh khắc đùa cười vui vẻ, đáng nhớ của chúng ta chắc đã kết thúc r. Chúng ta vui buồn có nhau, cái ji cũng nói vs nhau, đứa nào có chuyện buồn thì có đứa khác chia sẻ an ủi, đứa nào có chuyện vui thì cùng chia vui cho đứa khác, bây giờ mỗi đứa một lp r thì lm sao chia sẻ vs nhau đc đây....
Đọc tiếp

Tự nhiên t thấy nhớ bm quá! Năm sau mỗi đứa một lp r, chắc ji đã còn đc hok cùng nhau. Có lẽ, những khoảnh khắc đùa cười vui vẻ, đáng nhớ của chúng ta chắc đã kết thúc r. Chúng ta vui buồn có nhau, cái ji cũng nói vs nhau, đứa nào có chuyện buồn thì có đứa khác chia sẻ an ủi, đứa nào có chuyện vui thì cùng chia vui cho đứa khác, bây giờ mỗi đứa một lp r thì lm sao chia sẻ vs nhau đc đây. Đặc biệt là 5 chúng mk ( M. Hà, Ly, C.Hà, Thái, Khánh ), chúng ta là một nhóm, chúng ta cùng hok, cùng nhau ik thi, cùng chơi, cùng nhau nghe những lời khen chê của cô, cùng nhau ăn đồ ăn vặt, cùng nhau chơi, cùng kể chuyện cười cho nhau nghe, giờ mỗi đứa lại hok một lp r, chắc chẳng thể cùng nhau lm những chuyện mà chúng mk thường lm nữa r. Cho dù ko hok cùng nhau thì bm vẫn pk cố gắng hok thật giỏi nhé, đc mấy giải cấp huyện, tỉnh lại còn có giải quốc gia mà ko đc h/s giỏi thì mất mặt lw. Chúng ta ko hok cùng lp vs nhau nhưng vẫn hok cùng trường , vẫn có thể gặp nhau thường xuyên mà, hãy luôn coi nhau là bn tốt nhé.   

8
12 tháng 6 2019

hay !!!

Nhg mk góp ý xíu: bạn là bn chứ ko pk bm

Mà bn thi xếp loại r à, trw mk vẫn chx thi

Tự nhiên t thấy nhớ bm quá! Năm sau mỗi đứa một lp r, chắc ji đã còn đc hok cùng nhau. Có lẽ, những khoảnh khắc đùa cười vui vẻ, đáng nhớ của chúng ta chắc đã kết thúc r. Chúng ta vui buồn có nhau, cái ji cũng nói vs nhau, đứa nào có chuyện buồn thì có đứa khác chia sẻ an ủi, đứa nào có chuyện vui thì cùng chia vui cho đứa khác, bây giờ mỗi đứa một lp r thì lm sao chia sẻ vs nhau đc đây....
Đọc tiếp

Tự nhiên t thấy nhớ bm quá! Năm sau mỗi đứa một lp r, chắc ji đã còn đc hok cùng nhau. Có lẽ, những khoảnh khắc đùa cười vui vẻ, đáng nhớ của chúng ta chắc đã kết thúc r. Chúng ta vui buồn có nhau, cái ji cũng nói vs nhau, đứa nào có chuyện buồn thì có đứa khác chia sẻ an ủi, đứa nào có chuyện vui thì cùng chia vui cho đứa khác, bây giờ mỗi đứa một lp r thì lm sao chia sẻ vs nhau đc đây. Đặc biệt là 4 chúng mk ( M. Hà, Ly, Thái, Khánh ), chúng ta là một nhóm, chúng ta cùng hok, cùng nhau ik thi, cùng chơi, cùng nhau nghe những lời khen chê của cô, cùng nhau ăn đồ ăn vặt, cùng nhau chơi, cùng kể chuyện cười cho nhau nghe, giờ mỗi đứa lại hok một lp r, chắc chẳng thể cùng nhau lm những chuyện mà chúng mk thường lm nữa r. Cho dù ko hok cùng nhau thì bm vẫn pk cố gắng hok thật giỏi nhé, đc mấy giải cấp huyện, tỉnh lại còn có giải quốc gia mà ko đc h/s giỏi thì mất mặt lw. Chúng ta ko hok cùng lp vs nhau nhưng vẫn hok cùng trường , vẫn có thể gặp nhau thường xuyên mà, hãy luôn coi nhau là bn tốt nhé.   

0
sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao...
Đọc tiếp

sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao nhanh thoát khỏi nó. Đến khi thoát khỏi nó thật, mình lại chỉ hy vọng có thể được ở thêm, dù chỉ một hai ngày. 

Có những khoảnh khắc bạn sẽ luôn mãi nhớ

Có những vết thương không bao giờ quên

Con đường trước mắt dẫu có bụi mờ

Vẫn khắc sâu trong tim mình hai chữ anh em...

Nếu có ai hỏi tình bạn giá bao nhiêu thì ta nên nhấn mạnh rằng “Tình bạn là vô giá”.

một lần nữa nhớ mãi đại gia dình 5/2 yêu thương...

15
15 tháng 11 2018

umk ❤️ ❤️ ❤️

.Anh! -...Sao vậy em...??? ~...Mình cá cược nhé... -...Cá gì...??? ~...Hai ngày không điện thoại...không nhắn tin...không gặp nhau...anh có làm được không...??? -...Được... ~...Quyết định vậy nhé . . . . Một ngày trôi qua... . . . Ngày thứ hai ... . . . Rồi đến ngày thứ ba...Anh cầm chiếc điện thoại chạy thẳng đến nhà cô (cười thầm như một đứa trẻ con thích trí...anh thắng em rồi nhé...) .... .......
Đọc tiếp

.Anh! -...Sao vậy em...??? ~...Mình cá cược nhé... -...Cá gì...??? ~...Hai ngày không điện thoại...không nhắn tin...không gặp nhau...anh có làm được không...??? -...Được... ~...Quyết định vậy nhé . . . . Một ngày trôi qua... . . . Ngày thứ hai ... . . . Rồi đến ngày thứ ba...Anh cầm chiếc điện thoại chạy thẳng đến nhà cô (cười thầm như một đứa trẻ con thích trí...anh thắng em rồi nhé...) .... .... .... Nhưng khi vừa đến cửa nhà cô...nụ cười ấy đã tắt ngấm... Anh chạy đến ôm cô vào lòng...nước mắt vỡ òa . . . . Đêm qua cô đã ra đi mãi mãi...vì căn bệnh máu trắng... . . . . Trong tay cô cầm một mẩu giấy..."Anh yêu anh làm tốt lắm...em biết là anh sẽ làm được mà...từ nay mỗi ngày anh hãy làm như thế nhé...không có em anh phải tựchăm sóc cho mình đấy... Đừng khóc...em biết là anh đang khóc...nhưng thời gian trôi...rồi anh sẽ làm được thôi... Nơi ấy em sẽ cầu chúc cho anh... Hạnh phúc nhé...người em yêu... ...

1
10 tháng 9 2019

huhuhu

quả là ko xúc động

31 tháng 3 2019

yes

31 tháng 3 2019

theek là đc rồi