K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 8 2018

k mk nha bn

3 tháng 8 2018

k mik nha

THANKs

28 tháng 11 2018

Tôi tên là Nguyễn Hiền, con của một gia đình nông dân nghèo khó. Giống các bạn cùng trang lứa, tôi rất thích thả diều. Lúc còn bé tí, tôi đã biết làm lấy diều để chơi.

Năm tôi lên sáu tuổi, cha cho tôi theo học một thầy đồ trong làng. Thầy đồ kinh ngạc khi thấy tôi học đến đâu hiểu đến đó và có trí nhớ lạ thường. Có hôm, tôi thuộc làu hai mươi trang sách mà vẫn còn thì giờ chơi diều.

Sau vì nhà túng thiếu quá, tôi đành phải bỏ học. Ban ngày đi chăn trâu, dù mưa gió thế nào, tôi cũng đứng ngoài lớp nghe giảng nhờ. Tối đến, đợi bạn học thuộc bài tôi mới mượn vở về nhà học. Không có tiền mua đèn sách như các bạn nên sách của tôi là lưng trâu, nền cát, bút là ngón tay hay mảnh gạch vỡ và đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Bận làm, bận học như thế mà cánh diều của tôi vẫn bay cao, tiếng sáo vẫn vi vút tầng mây. Mỗi lần có kì thi ở trường, tôi viết bài vào lá chuối khô rồi nhờ bạn xin thầy chấm hộ. Thầy khen bài của tôi chữ tốt văn hay, vượt xa các học trò khác.

Thế rồi vua mở khoa thi. Tôi cũng ghi danh tham dự và đã đỗ Trạng Nguyên lúc mới mười ba tuổi. Mọi người gọi tôi là Trạng nguyên trẻ nhất của nước Nam.

28 tháng 11 2018

Trong những truyện đã đọc ở tiểu học, tôi thích nhân vật Nguyễn Hiền trong câu chuyện Ồng Trạng thả diều, tôi kể các bạn nghe nhé!

"Ngày xưa, có một gia đình nghèo sinh ra một chú bé tên là Nguyễn Hiền.

Từ bé, chú đã biết tự dán lấy diều để chơi. Chú thích chơi diều đến nỗi người làng bảo chú là sinh ra với cánh diều.

Năm lên sáu tuổi, chú được bố mẹ cho theo học một ông thầy ở trong làng. Chú có một trí nhớ khác thường. Nghe giảng bài đến dâu chú nhớ và thuộc ngay đến đấy. Một hôm, thầy kinh ngạc thấy chú học thuộc mỗi ngày những hai mươi trang sách mà chú vẫn có thì giờ thả diều.

Được ít lâu, gia đình quá túng thiếu, chú đành phải thôi học, ở nhà giúp đỡ bố mẹ.

Từ đó, ngày nào chú cũng dậy sớm, làm hết công việc trong nhà rồi tranh thủ đi cắt cỏ, cho trâu ăn no, để kịp giờ đến lớp học ở trường làng nghe nhờ. Bất cứ trời mưa nắng thế nào, thầy giáo cũng thấy một chú bé chặn trâu đứng ngoài cửa lớp chăm chú nghe giảng.

Ban ngày thì thế, tôi đến dọn dẹp xong việc nhà, chú tìm đến nhà bạn, đợi bạn học thuộc bài rồi mượn sách để học. Những đêm không trăng, người, ta thấy chú cầm đèn soi từng dòng chữ. Đèn của chú, chú tự làm lấy bằng chiếc vỏ trứng gà và mấy con đom đóm.

Ngoài cuốn vở học bằng mảnh lá chuôi phơi khô, chú còn rất nhiều vở tập viết khác, lúc là lưng trâu, lúc là nền tro, nền cát san bằng. Bút của chú cũng chỉ là ngón tay, chiếc que hay mảnh gạch vỡ.

Mỗi khi có kì thi ở trường, chú cũng làm bài và nhờ bạn nộp xin thầy chấm. Bài của chú viết trên lá chuối khô, xem xong thầy sửng sốt thấy chữ chú đã đẹp, văn chú lại hay, vượt xa tất cả những học trò của thầy.

Bận làm, bận học như thế, nhưng trên bầu trời quê hương chú, luôn có cánh diều của chú thả. Chú tìm nhựa cây, nhựa sung phết cánh diều rất khéo, luộc tre nối dây rất chắc, cho nên diều của chú vừa to, vừa bay cao. Đặc biệt chú khoét sáo rất khéo nên tiếng sáo diều của chú vừa trong trẻo vừa véo von trầm bổng.

Tiếng tăm chú bé học giỏi được đồn đại ngày một xa. Tuy thế, mọi người vẫn rất ngạc nhiên khi được tin trong một khoa thi, chú đỗ Trạng Nguyên.

Năm đó ông trạng Nguyễn Hiền - chú bé nổi tiếng ham học mà mê thả diều mới mười ba tuổi."

Câu chuyện Ông trạng thả diều nhằm ca ngợi một danh nhân ở nước ta đó là ông Nguyễn Hiền, người học giỏi, biết cách vui chơi, mới mười ba tuổi đã đỗ Trạng Nguyên (đời Trần Nhân Tông).

Tham khảo

26 tháng 12 2018

ko đăng câu hỏi linh tinh nhek bn

26 tháng 12 2018

1 gió                                6 tim

                                       7 đà điểu

2.cá mực                         8. con vịt       con gà          con trâu                  con rắn

3.cú mèo

5.tai bò

4.con bò

câu chuyện này khuyên chúng ta phải đam mê theo đuổi ước mơ của mình 

theo đuoii uoc mo cua minh

15 tháng 1 2018

có mk nè bn

24 tháng 2 2018

KO ĐĂNG CÂU HỎI LINH TINH

~m.n tk cho mk nhé~

nha

14 tháng 8 2021

Trong cuộc sống, vật nuôi gia đình đã trở nên rất phổ biến. Mỗi gia đình đều có một vật nuôi và nhà em có một chú chó đáng yêu và rất biết nghe lời. Chú tên Milo, chú đã ở bên gia đình em được 3 năm rồi.

Milo nhà em có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 3 tuổi Milo nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn bằng một bắp chân. Đôi mắt Milo đen đen và tròn, mỗi khi muốn ăn cái gì chú sẽ nhìn em một cách đáng thương tỏ ý muốn ăn cái đó. Mỗi lúc như vậy trông chú thật đáng yêu biết mấy. Milo thì rất hiền lành, nhưng mỗi khi có kẻ lạ vào nhà, chú trở nên rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẹm, cái lưỡi hồng hồng thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên như hai lá mít. Dáng người chú oai về như một người lính canh gác trung thành vậy, cái đuôi Milo sẽ vẫy xoắn tít mỗi khi thấy em đi học về và chạy vòng quanh em như vui mừng khôn xiết. Milo nhà em rất thích nằm sưởi nắng vào mỗi buổi sáng, chú lim dim đôi mắt nằm ườn trên cái bệ trước nhà, cái tai thỉnh thoảng vẫy lên nghe ngóng đôi chút lại cụp xuống lười nhác. Vì thế mà lông Milo lúc nào cũng sạch sẽ mềm mại và không có những con giận đáng ghét. Nhà em tuy không có mèo, nhưng chẳng một con chuột nào to gan dám bò vào vì có “vệ sĩ” Milo, chú bắt chuột rất cừ, mỗi lần vồ được con chuột trong bếp hoặc sau vườn, chú lại quẫy đuôi chạy quanh em như khoe chiến công hào hùng của mình. Gia đình em quý chú lắm, mỗi khi đi xa là nhớ và lo lắng xem chú ở nhà ăn uống như thế nào, ở một mình có buồn không. Đối với gia đình em Milo trở thành người bạn chứ không phải là một con vật không biết suy nghĩ. Chú thông minh lắm, dạy chú cái gì chú làm được ngay và rất nghe lời em, biết đi vệ sinh đúng chỗ và không bao giờ trèo lên giường. Cứ đêm đến Milu lại âm thầm canh gác cho giấc ngủ của mọi người trong nhà. Quả chú là một vệ sĩ rất cừ, một thành viên nhỏ dễ thương của gia đình em.

Cả nhà và em ai cũng rất yêu quý Milo, dần dần dường như không thể thiếu được bóng dáng của chú một người bạn trung thành.

HT!~!

14 tháng 8 2021

Bạn tham khảo nhé :

Chó là loài động vật mà có lẽ là gần gũi với con người nhất. Dường như đi đâu chúng ta cũng có thể bắt gặp chúng. Nhà em cũng có nuôi một con chó vì vậy mà đối với em chúng đặc biệt lắm. Chúng là một người bạn mà nếu đi xa thì em sẽ rất nhớ.

Chú chó nhà em có một bộ lông màu trắng. Những sợi lông của chú xù lên nên nhìn chú trông có vẻ béo múp. Vì là giống chó Nhật nên chú không to lớn như những con chó Béc giê. Thế nhưng chú vẫn khỏe mạnh và tiếng sủa thì vô cùng đanh thép. Hễ có người lạ đến là chú sẽ sủa gâu gâu rồi gầm gừ như đe dọa. Mỗi lần như vậy, chú lại để lộ ra hai hàm răng sắc với hai chiếc răng nhanh nhọn hoắt. Kẻ gian nào mà bị hai hàm răng ấy ngoạm vào thì chắc là sẽ đau lắm. Em còn nhớ một lần đang buổi trưa hè, tiếng sủa của chú làm phá vỡ không gian yên tĩnh. Khi bố em đi kiểm tra thì đã thấy chú đang giằng co với một tên trộm. Thì ra, tên trộm này đang rình mò ở phía sau nhà em định bắt trộm chú gà. Đó chính là chiến công hiển hách đầu tiên của chú.

Với kẻ gian là vậy nhưng với những người bình thường thì chúng chẳng bao giờ cắn đâu. Chú chỉ sủa như để báo hiệu với chủ nhà là có người đang đến. Sau đó, chú sẽ lại nằm ngoan ngoãn ở một góc nhà.

Chú có đôi mắt to tròn và rất sáng. Hai cái tai dài chỉ vểnh lên khi muốn lắng nghe một điều gì đó. Cũng giống như những giống chó khác, tai của chú rất thính. Chú có thể nghe thấy được cả những âm thanh nhỏ nhất. 4 cái chân của chú tuy không dài nhưng cũng đủ để cho chú chạy nhanh thoăn thoắt. Khi có một chú mèo chạy qua sân, chú sẽ vội đuổi theo như muốn vồ lấy con mèo. Nhưng em đã nhiều lần chứng kiến chú đùa nghịch với mèo rất vui vẻ. Chú có thể há cái miệng của mình ra và ngoạm lấy con mèo nhưng lại không hề làm cho mèo bị đau. Những hôm buổi trưa lạnh, em còn thấy chó và mèo nằm cạnh nhau ngủ rất tình cảm nữa. Hoàn toàn không có chuyện ghét nhau như chó với mèo đâu.

Thỉnh thoảng, em thường hay bế chú vào lòng và vuốt ve chú. Khi được em vuốt ve, chú chó giống Nhật này tỏ ra rất thích thú. Chú nhắm nghiền đôi mắt vào để hưởng thụ. Có khi em ngồi xem ti vi, chú cũng đi lại quẩn quanh rồi nằm ngủ bên dưới chân em. Chỉ cần em đi học hay đi đâu đó về, chú sẽ chạy lại và phe phẩy cái đuôi mừng rỡ.

Món khoái khẩu của con chó nhà em chính là phổi. Tuy nhiên không phải lúc nào cũng có phổi cho chú ăn. Vì vậy mà em thường nói với chú là phải ngoan bởi nếu chú ngoan chú sẽ được ăn phổi. Bữa nào có phổi thì chú ăn cơm ngon lành lắm. Chú có thể chén hết hơn một bát ô tô cơm. Mỗi ngày em cho chú ăn hai bữa trưa và tối. Cơm dành cho chú phải đánh tơi, nếu để vón cục thì chú sẽ không ăn. Thỉnh thoảng lắm chú mới được ăn một bữa thức ăn dành riêng cho loài chó.

Mỗi khi được nghỉ, em rất thích đưa chú đi dạo loanh quanh trong khu. Được đi ra ngoài là chú thích lắm. Chú sẽ lao nhanh về phía trước. Nghe tiếng em gọi chú sẽ lại vội vã chạy về. Những lúc ấy, trông chú mới ngộ nghĩnh và đáng yêu làm sao.

Thời gian qua em đã quen với việc có chú ở bên cạnh. Em không dám nghĩ đến việc một ngày nào đó sẽ phải rời xa chú. Chính vì vậy mà em luôn chăm sóc cho chú tốt nhất có thể.

2.Tác phẩm nào dưới đây ko phải của Nguyễn Trãi?

A. Bộ Lan Sơn thực lục,   B. Bộ đại việt sử kí toàn thư,    C. Dư địa chí,       D.Quốc âm thi tộc

1 tháng 5 2019

1. Đúng hay sai

a). Nên sử dụng điện để đun nấu vì các bếp điện thường tiêu thụ ít điện.Đ

b).Khi dùng nguồn điện để xấy khô các vật,nước trong các vật bay hơi nhanh hơn làm cho vật đó nhanh khô. Đ

2.Tác phẩm nào dưới đây ko phải của Nguyễn Trãi?

A, Bộ Lan Sơn thực lục,   B. Bộ đại việt sử kí toàn thư,    C. Dư địa chí,       D.Quốc âm thi tộc

~Study well~