K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 11 2017

Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.

Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.

Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.

Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.



Học tốt !

^^

22 tháng 11 2017

Trường em có rất nhiều thầy cô giáo. Mỗi thầy cô dạy một bộ môn khác nhau. Em yêu quý tất cả các thầy cô nhưng quý nhất là cô Nga - dạy môn Ngữ văn.

Cô Nga năm nay bốn mươi bảy tuổi nhưng trông cô vẫn trẻ trung, xinh đẹp. Tóc cô chỉ dài tới vai nhưng được uốn xoăn, rất phù hợp với khuôn mặt trái xoan và nước da trắng trẻo của cô. Mũi cô cao, và đặc biệt, cô cười rất tươi.

Ai cũng khen cô có mắt thẩm mĩ. Những bộ đồ cô mặc rất trang nhã, lịch sự, phù hợp với thân hình thon thả của cô, trông không yểu điệu mà rất duyên dáng.

Cô Nga rất hiền nhưng đôi lúc, cô cũng rất nghiêm khắc với những bạn có thái độ không tốt trong học tập. Cô giảng bài rất sinh động, dễ hiểu nên hầu như các bạn trong lớp đều học giỏi môn của cô. Ngoài việc là một giáo viên dạy Văn, cô Nga còn là phó hiệu trưởng của trường. Cô chăm sóc cho học sinh từ bữa ăn trưa cho tới chỗ để xe... Ngày nào cũng vậy, cô là người về muộn nhất trường.

Em rất yêu quý cô Nga. Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 sắp đến rồi, em cùng các bạn sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để cô vui lòng.

^^

5 tháng 12 2017

I the story of Doremon very much. It is about the friendship between Doremon and a naughty boy called Nobita. Doremon comes from the 22nd century. Its main duty is to help Nobita to get out of trouble. Unfortunately, that happens to Nobita quite a lot. Every time, Doremon uses the amazing tools from its pocket to help Nobita. There is the time-door which can take people anywhere they want to go. Then there is the light beam that can make people or things smaller. I love reading about Doremon's tools and I am amazed by the imagination of its creators. Talking about Doremon's creators - do you know who they are? They are two Japanese artists - Mr Fujimoto and Mr Abiko.

5 tháng 12 2017

Once upon a time there was a little mother duck.

She was excited. Her five eggs were finally going to hatch.

She watched and counted as one by one the eggs hatched.

"One duckling, two ducklings, three, four, five ducklings", she said happily.

Suddenly she noed that there was one more egg.

It was bigger and whiter than the rest.

"This cannot be my egg", she thought.

Slowly the big egg began to crack and the strange looking duckling came up.

Mother duck was surprised. The younger duckling was great and bigger than the rest.

"How ugly the little one is", she thought.

As the day went by, the ducklings began to grow, but the younger duckling looked different from the rest.

Everybody looked at him and said, "There goes the ugly duckling".

His brothers, sisters teased him all the time.

The ugly duckling felt very bad.

Whenever people laughed at him, he used to run away and hide behind the reeds near the lake.

"Nobody loves me", he thought.

One day, the duckling decided to run away from home.

He swam and swam, and on his way he had many adventures.

27 tháng 1 2019

Thấy tôi về nhà trễ hơn mọi bữa, mẹ tôi hỏi: "Hôm nay sao con về trễ vậy? Thường ngày độ 11 giờ hay hơn một chút là con về. Chắc ở lớp có sinh hoạt gì phải không con?" "Chút nữa, con kể mẹ nghe, mẹ nhé". Trả lời mẹ xong, tôi vào cất cặp rồi ra bể nước rửa chân tay mặt mũi sạch sẽ mới vào ngồi cạnh mẹ thỏ thẻ.

- Chuyện là thế này mẹ ạ! Tan học, con và Phương con nhà dì Tư đi về sau cùng. Chúng bạn đều đi xe về trước cả, chỉ mình con và Phương đi bộ. Trời nắng quá, hai đứa nép vào vệ đường mà đi. Đến ngã tư đầu làng, vừa mới bước sang bên kia đường, cả hai đứa đều nghe một tiếng rên nho nhỏ. Con bảo Phương dừng lại:

- Phương ơi! Hình như có tiếng ai rên?

- Mình cũng nghe như thế.

Chúng con nhìn quanh quất không thấy một bóng người. Bỗng, tiếng rên lại cất lên. Cả hai đứa như đã định hướng tiếng rên phát lên từ hướng nào rồi. Chúng con bước đến gần gốc me tây nằm sâu trong vệ đường một chút.

- Ôi! Một bà già.

Phương phát hiện ra trước rồi kéo tay con cùng chạy đến. Bà nằm gối đầu lên rễ me. Bộ quần áo màu nâu sẫm lấm lem bụi đường. Chiếc gậy tre trơn bóng nằm cạnh chân. Mái tóc bà đã bạc trắng. Khuôn mặt nhăn nheo xanh nhợt. Con sờ lên trán bà thấy lạnh toát.

- Làm sao bây giờ hả Phương?

Phương vội để cặp xuống theo, run run nói:

- Cậu có mang theo dầu không?

Lúc này, con mới sực nhớ ra vội với lấy chiếc cặp, nhanh nhẹn kéo dây khóa lấy ra một lọ dầu gió Kim mà mẹ vừa mới mua cho con hôm trước. Phương vừa thấm dầu lên trán, mũi, thái dương bà xoa mạnh. Chừng độ mười lăm phút, chúng con thấy người bà ấm lại hơi thở bắt đầu đều dần. Bà mở mắt nhìn chúng con rồi thều thào:

- Cho bà chút nước.

Nghe bà vừa nói xong, Phương quay lại con nói nhanh:

- Cậu ngồi đây với bà, mình chạy đi mua nước nhé!

- Phương chạy lùi lại gần một trăm mét, ngay quán cô Lựu, mua một túi nước chanh có ống hút rồi tất tả trở lại đưa cho con. Cầm túi nước, con từ từ cho bà uống. Được nửa túi, bà bảo cho bà nằm nghỉ một tí. Phương ngồi xuống bên cho bà tựa. Một lúc sau, bà uống tiếp hết túi nước rồi nhìn hai đứa chúng con:

- Bà ờ làng bên kia đi thăm đứa cháu gái ở xóm Đông. Qua đây, thây nắng quá, bà dừng lại nghỉ tạm ở gốc me này. Không ngờ, ngồi được một chút thì thấy xây xẩm cả mặt mày, chẳng có ai mà kêu cả.

- Bây giờ, bà đã thấy đỡ chưa hở bà?

- Bà đỡ rồi nhưng vẫn còn thấy mệt.

Ngồi với bà một lúc, chúng con bàn với nhau. Một đứa ra đường đón xe, đưa bà vào bệnh viện rồi nhắn với người nhà của bà lên. Con chạy ra đường đứng chờ. Từ xa, một chiếc honda vù tới. Con giơ tay ra hiệu cho xe dừng lại. Bác này có lẽ trạc tuổi với bố, dừng lại, nhìn con hỏi:

- Cháu đi về đâu?

- Thưa bác, cháu không đi nhưng có một bà cụ bị mệt. Chúng cháu đi học về, thấy bà ngất xỉu ở đây. Nhờ bác đưa hộ bà vào bệnh viện giúp ạ!

Bác xuống xe cùng con đi đến gốc me. Thấy bà cụ đang nằm tựa vào Phương, bác vội nói:

- Một cháu đứng chờ ở đây. Còn một cháu theo bác đưa bà vào bệnh viên.

Bác bế bà cụ trên tay rồi cùng Phương lên xe. Hai mươi phút sau, bác đưa Phương trở lại. Khi chia tay với chúng con, bác nói:

- Hai cháu thật là ngoan. Bác rất vui vì hành động của hai cháu. Bây giờ hai cháu yên tâm mà về. Bác đến xóm Đông, báo cho cô cháu gái của bà đến bệnh viện ngay.

Khi lên xe, bác còn quay lại mỉm cười với chúng con. Chuyện con về trễ là vì lí do thế đấy, mẹ ạ!

Bây giờ thì Phương - người bạn gái thân thiết của tôi đã theo gia đình về Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Câu chuyện trên là một kỉ niệm đáng nhớ trong tình bạn của chúng tôi.

Kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn 2

Thời gian thấm thoát trôi đi, đã ba năm rồi, tôi vẫn còn nhớ. Hồi học lớp Hai, tôi và Quỳnh rủ nhau ra vườn hoa trong trường chơi vào giờ giải lao.

Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi tha hồ hít thở bầu không khí trong lành. Vườn trường có nhiều sắc hoa. Tôi thích nhất là cây hoa cúc vàng. Nó nhiều cánh, nhị ở giữa, cánh hoa mềm mại xếp đều vào nhau; hương hoa thơm thoang thoảng và trông thật dễ thương, sắc hoa màu vàng rực rỡ. Tôi nói:

- Quỳnh ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!

Quỳnh bĩu môi:

- Ờ đẹp thật! Nhưng làm sao đẹp bằng hoa hồng. Hoa hồng là bà chúa của các loài hoa.

Tôi và Quỳnh mải tranh cãi với nhau, ai cũng cho ý mình là đúng và có lí cả. Suốt thời gian đầu Quỳnh vẫn bảo vệ ý đúng của mình. Quỳnh giận tôi thật rồi! Từ góc vườn, bác bảo vệ lại gần chúng tôi:

- Này hai cháu, từ nãy đến giờ bác đã nghe hai cháu tranh cãi với nhau việc hoa nào đẹp hơn rồi. Bây giờ bác nói cho hai cháu nghe nhé: "Hoa nào cũng đẹp, mỗi hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc cho hoa đẹp hơn, tươi hơn và đâm chồi để nở ra nhiều hoa khác". Tôi và Quỳnh nghe bác nói mới hiểu ra. Lúc bấy giờ chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt vui vẻ như ban đầu. Vườn hoa trước mắt chúng tôi lúc bấy giờ như đẹp hơn.

Bây giờ chúng tôi đã lớn. Ba năm qua, kỉ niệm thời thơ ấu vẫn đọng mãi trong tôi: Một tình bạn đẹp, một kỉ niệm khó quên.

27 tháng 1 2019

1 . Thời gian thấm thoát trôi đi, đã ba năm rồi, tôi vẫn còn nhớ. Hồi học lớp Hai, tôi và Quỳnh rủ nhau ra vườn hoa trong trường chơi vào giờ giải lao.

Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi tha hồ hít thở bầu không khí trong lành. Vườn trường có nhiều sắc hoa. Tôi thích nhất là cây hoa cúc vàng. Nó nhiều cánh, nhị ở giữa, cánh hoa mềm mại xếp đều vào nhau; hương hoa thơm thoang thoảng và trông thật dễ thương, sắc hoa màu vàng rực rỡ. Tôi nói:

- Quỳnh ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!

Quỳnh bĩu môi:

- Ờ đẹp thật! Nhưng làm sao đẹp bằng hoa hồng. Hoa hồng là bà chúa của các loài hoa.

Tôi và Quỳnh mải tranh cãi với nhau, ai cũng cho ý mình là đúng và có lí cả. Suốt thời gian đầu Quỳnh vẫn bảo vệ ý đúng của mình. Quỳnh giận tôi thật rồi! Từ góc vườn, bác bảo vệ lại gần chúng tôi:

- Này hai cháu, từ nãy đến giờ bác đã nghe hai cháu tranh cãi với nhau việc hoa nào đẹp hơn rồi. Bây giờ bác nói cho hai cháu nghe nhé: "Hoa nào cũng đẹp, mỗi hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc cho hoa đẹp hơn, tươi hơn và đâm chồi để nở ra nhiều hoa khác". Tôi và Quỳnh nghe bác nói mới hiểu ra. Lúc bấy giờ chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt vui vẻ như ban đầu. Vườn hoa trước mắt chúng tôi lúc bấy giờ như đẹp hơn.

Bây giờ chúng tôi đã lớn. Ba năm qua, kỉ niệm thời thơ ấu vẫn đọng mãi trong tôi: Một tình bạn đẹp, một kỉ niệm khó quên.

Kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn 3

Trong tâm trí mỗi người đều có những kỉ niệm đẹp, em cũng vậy. Kỉ niệm khó quên của em là một lần đi biển Nha Trang cùng với My - người bạn thân của em đã lâu.

Lần đó thật vui, chúng em chất hết đồ đạc vào va li và đi máy bay đến Nha Trang. Biển thật đẹp! Những rặng dừa rì rào trong gió. Những con sóng đua nhau chạy vào bờ tung bọt trắng xóa. Biển có lúc hiền hòa, lặng sóng, nhưng có lúc lại giận dữ, ngạo mạn đánh dạt tất cả cái gì xung quanh nó ra xa. Đứng trên bờ nhìn ra biển sẽ thấy thấp thoáng những đoàn thuyền đánh cá ra khơi, mang về cho mọi người những mẻ lưới nặng trịch cá. Trên bờ, người đi tắm biển rất nhiều. Em và My cùng nhau xây lâu đài cát và " thu hoạch " được rất nhiều vỏ sò, ốc, san hô,.... Tắm biển đã thỏa thích, hai gia đình của em và My dẫn nhau ra một nhà hàng cao cấp. Ở đó, bọn em được ăn đặc sản của Nha Trang cùng rất nhiều món ngon khác. Buổi tối, cả hai đứa lại ra biển hóng mát và đi dạo. Lúc ngồi nghỉ, bọn em thi nhau tán ngẫu những câu chuyện không có thật trên đời. Tiếng cười đùa của bọn em hòa vào tiếng dế đêm nghe rất hay, buổi đêm trên biển thật yên tĩnh ......

Đến giờ đã ba năm kể từ ngày em đi chơi với My nhưng em sẽ không bao giờ quên được ngày ấy vì nó đã khắc sâu vào trong tâm trí của em. Ngày ấy, là một kỉ niệm khó quên, một kỉ niệm tình bạn đẹp.

2 . Trong những truyện đã học ở Tiểu học, tôi thích nhất là câu chuyện nói về ông Nguyễn Khoa Đăng, một ông quan có tài xét xử và nhiều kế sách trừ hại cho dân. Tôi kể cho các bạn nghe nhé!

   Một lần, có anh hàng dầu gánh hàng ra chợ bán. Lợi dụng anh bận đong dầu cho khách, có một người thò tay vào bị lấy trộm tiền. Khi biết mình bị mất tiền, anh mới sực nhớ ra. Lúc nãy, có một người mù quanh quẩn bên gánh hàng, đuổi mấy cũng không đi. Anh dám chắc là người ấy. Anh gửi gánh hàng cho người quen rồi chạy đi tìm. Người mù chối phăng lấy lí do là mình bị mù, biết tiền để đâu mà ăn trộm. Hai bên xô xát nhau một hồi thì bị lính bắt giải về quan.

   Trước vị quan Nguyễn Khoa Đăng, người mù khăng khăng chối cho rằng anh hàng dầu vu cáo. Quan hỏi:

   - Anh có mang tiền không?

   Người mù đáp:

   - Có, nhưng đấy là tiền của tôi.

   - Cứ đưa đây!

   Khi người mù móc tiền ra, quan sai người múc một chậu nước, bỏ số tiền vào chậu. Váng dầu nổi lên. Người mù đành nhận tội. Cứ ngỡ là vụ án đã xong, náo ngờ quan lại phán:

   - Tên ăn cắp này là kẻ giả mù. Vì nếu mù làm sao hắn biết chỗ để tiền mà lấy.

   Rồi ông sai lính lôi kẻ ăn cắp ra đánh. Bị đánh đau quá, hắn bèn mở cả hai mắt, van lạy quan tha tội.

   Đó là chuyện về tài xét xử của ông. Còn câu chuyện sau đây thì khiến tôi khâm phục đức độ, tài năng và mưu mẹo tiêu diệt bọn gian phi trừ hậu hoạ cho dân của ông Nguyễn Khoa Đăng. Trong thời kì làm quan, ông đã làm cho suốt một dọc truông nhà Hồ ở Quảng Trị không còn một bóng gian phi. Trước đó, ở cái truông này là rừng rậm, con đường Bắc Nam phải đi qua đây. Bọn gian phi đã dùng nơi này làm sào huyệt đón đường trấn lột.

   Để bắt bọn cướp, ông sai chế một hòm gỗ kín có lỗ thông hơi, vừa một người ngồi, có khoá bên trong để người ngồi trong có thể mở tung nắp hòm dễ dàng. Ông đưa các võ sĩ giỏi võ nghệ có vũ khí ngồi vào rồi sai quân sĩ ăn mặc giống thường dân khiêng những cái hòm ấy đi qua truông, lại phao tin lên rằng: có một vị quan to ở ngoài Bắc sắp sửa về quê sẽ đi qua truông; cùng những hòm của cải quý. Bọn cướp nghe tin mừng khấp khởi, chuyến này chắc thu lợi lớn. Chúng hí hửng khiêng những cái hòm về sào huyệt Nhưng vừa về đến nơi, thì những cái hòm bật tung ra. Những võ sĩ tay lăm lăm kiếm binh của triều đình kéo đến. Bọn cướp đành hạ vũ khí, chắp tay xin tha mạng. Ông quan dùng bọn cướp ấy đi khai khẩn đất hoang ở biên giới, lập thành những đồn điền rộng lớn. Sau đó, ông đưa dân đến lập xóm dọc hai bên truông, khiến một vùng rừng núi âm u vắng vẻ trở thành những xóm làng đông đúc và có cuộc sống bình yên.

   Tôi rất khâm phục ông Nguyễn Khoa Đăng và cố gắng học thật giỏi để sau này trở thành một người tài giỏi, liêm chính như ông.

3 . 

Gia đình tôi có hai anh em trai, tôi là út. Bố mẹ tôi đã theo về với tổ tiên hơn mười năm nay. Tôi ở với anh được một thời gian thì anh tôi lấy vợ. Không muốn cho tôi ở chung, họ bèn chia gia tài. Lợi dụng quyền thế của mình, hai vợ chồng chiếm hết tài sản quý giá, chỉ đế lại cho tôi một mảnh nhỏ và cây khế ngọt ở cuối vườn. Là phận em, tôi không đòi hỏi gì cả, và cũng chẳng phàn nàn, chỉ lo làm thuê cuốc mướn kiếm sống qua ngày.

   Đến mùa khế ra qua, bỗng nhiên có một con chim lạ đến ăn hết trái này đến trái khác. Tôi xót ruột lắm bèn than thở cùng chim:

   - Chim ơi! Cơ nghiệp nhà tôi chỉ có mỗi cây khế, chim ăn hết, tôi biết trông cậy vào đâu!

   Chim lạ liền nói:

   - Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.

   Thế rồi hôm sau chim lạ đưa tôi đi ra một hòn đảo ở tít ngoài khơi đầy vàng châu báu. Y theo lời dặn của chim, tôi chỉ lấy vừa đủ một túi ba gang rồi chim trở về nhà. Từ đó, cuộc sống của tôi trở nên khá giá, giàu có.

   Biết chuyện, vợ chồng anh tôi ngày nào cũng sang nhà tôi năn nỉ xin đổi bộ gia tài để lấy cây khế. Thương anh, tôi đồng ý đổi. Đến mùa khế, vợ chồng anh tôi thay nhau chờ chực ở gốc cây chờ chim lạ đến. Rồi chim lạ cũng đến ăn. Sự việc giống như trước đây chim lạ đã nói với tôi. Chim lạ đi rồi, hai vợ chồng anh tôi hí hửng về nhà may một cái túi nhưng không phải ba gang như chim lạ bảo mà rộng đến mười hai gang.

   Sáng hôm sau chim lạ đến chở anh tôi ra đảo. Vốn là người có tính tham anh tôi chất đầy vàng bạc châu báu ngọc ngà vào túi. Không những thế, anh tôi còn tìm kiếm chỗ nào trên người có thể nhét được, đều nhét vào rồi ì ạch lôi cái túi vàng khổng lồ và thân mình nặng trịch leo lên lưng chim. Nặng quá, chim phải vỗ cánh đến ba lần mới nhấc nổi mình lên được. Lúc bay qua biển, gặp một luồng gió mạnh, chim lảo đảo nghiêng cánh hất anh tôi cùng vàng rơi xuống biển sâu.

   Tôi rất buồn vì cái chết của anh tôi nhưng nghĩ cho cùng đó cũng chính là học cho những kẻ tham lam, ích kỉ như lời ông cha đã dạy "tham thì thâm”.

K mk nha !


 


 

Ở nước ta, ai cũng biết rất nhiều những anh hùng đã hy sinh để bảo vệ và giành lại độc lập cho đất nước. Nhưng trong số các anh hùng đó, người mà em và bao các bạn thiếu nhi như em rất thán phục và cần noi gương chính là nhân vật Lượm trong văn bản "Lượm" của nhà thơ Tố Hữu.

Lượm là một cậu bé thanh mảnh, nhỏ nhắn. Cậu có đôi chân thật nhanh nhẹn. Đặc biệt, Lượm luôn đội chiếc mũ ca lô trên đầu, lệch về một phía trông thật ngộ nghĩnh và đáng yêu. Chú liên lạc này luôn đeo một cái xắc xinh xinh trên vai trông rất ra dáng “cán bộ”. Đó cũng là một cậu bé rất yêu đời. Mồm cậu luôn huýt sáo như những con Chim Chích đang hót vang lưng trời. Tuy công việc của người chiến sĩ nhỏ rất nguy hiểm nhưng cậu rất yêu thích công việc mà mình đã lựa chọn. Lượm rất lạc quan trong khi làm nhiệm vụ. Cậu nhảy nhót trên đường, vừa đi, vừa nhảy, cười tít cả hai mắt. Ngày qua ngày, Lượm như một con chim đang hướng tới Mặt Trời rực rỡ.

Lượm không sợ nguy hiểm. Cậu đã vượt qua bom đạn để đưa những bức thư khẩn cực kỳ quan trọng cho các đơn vị khác. Rồi cho đến một ngày, Lượm đi liên lạc trên một con đường làng quê vắng vẻ. Những bông lúa chín vàng đã làm Lượm ngây ngất trong mùi thơm ngọt ngào. Cái mũ ca nô của chú bé nhấp nhô trên đồng. Lượm bị phát hiện, thế là những tiếng súng vang lên. Đạn bay vun vút như đan chéo vào nhau đuổi theo chú bé. Lượm chạy như bay nhưng vẫn không tránh được những viên đạn của địch. Chú bé ngã xuống, tay vẫn nắm chặt bông lúa thơm ngái.

Lượm thật xứng đáng là một tấm gương sáng cho các thế hệ thiếu nhi đồng trong hiện tại và trong tương lai noi theo.

#Học tốt#

14 tháng 5 2021

Đó là phiên bản ngoài đời, còn trong truyện nó lại xảy ra thế này: Lượm, hay Lượm - sứt, là một chú bé can đảm trong mọi công việc được giao. Chú nổi tiếng là lanh trí, thông minh. Khi bị bắt, chú vẫn ôn tồn an ủi Thúi - một đứa bé bán kẹo gừng cho mụ Cả Lễ rất nghiêm khắc, chẳng hiểu lí do cắc cớ làm sao lại bị gán là Tư - dát, người dẫn đường cho Lượm. Chú luôn săn sóc mọi người, như cái lần chú giúp Ngạnh - một bạn tù cùng bị nhốt ở lao Thừa Phủ, đang bị sốt. Chú khôn ngoan, nhanh trí đến nỗi tên quan cáo già nhất, Sô - lê cũng không khuất phục được chú bằng tiền bạc, sự sung sướng và danh vọng... Ba lần vượt ngục chính là sự tích tụ nhiều lần mà tâm chú hướng nhiều nhất về Vệ Quốc Đoàn, nơi mà chú từng làm việc để bảo vệ nước, bảo vệ dân. Chú cũng làm thân được với Lép - sẹo, một tay anh chị trôm cắp có tiếng, và cùng trốn thoát ở lần vượt ngục thứ ba.

Mặc dù cuối cùng, mình nghe nói Lượm đã bị bắn chết - theo lời của Sô - lê nói với Kim - một điệp viên đã được đào tạo, vốn cũng là Vệ Quốc Đoàn cùng Lượm và các bạn khác, cuối cùng lại bị dụ dỗ và trà trộn vào hàng ngũ Việt Minh, lấy cắp và dò tin tức trên bản đồ bên mình. Thế nhưng, hình bóng chú bé Lượm quả cảm vẫn sâu trong tim chúng ta.

21 tháng 2 2019

con đã nói rồi 

21 tháng 2 2019

dạ, em biết rồi nhưng em đang hỏi những người khác chị nhé :))

23 tháng 9 2018

Năm tháng trôi qua bên khung cửa nhỏ, giờ đay tôi đã trưởng thành còn mẹ tôi đã già đi khá nhiều vì bao lâu nay mẹ tần tảo vì tôi và vì gia đình nhỏ của mình. Hình ảnh người mẹ vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi với bao kỉ niệm đẹp đẽ.

Mẹ tôi cũng như bao người mẹ khác, thương con và sẵn sàng hi sinh, đánh đổi cả cuộc đời mình cho con. Nhưng đối với tôi, mẹ tôi đặc biệt hơn một chút, cũng có thể vì tình yêu thương, quý trọng của tôi dành cho mẹ mà tôi nhận thấy sự khác biệt đó. Mẹ tôi có cuộc sống vất vả, gian truân hơn bất kể người mẹ khác, bố tôi đi làm xa nên chuyện gia đình, công việc, con cái đều một tay mẹ tôi gánh vác, cáng đáng. Mẹ tôi chỉ là một người nông dân nghèo, ngày ngày đầu tắt mặt tối với công việc đồng áng. Nhất là vào những ngày mùa, mẹ tôi bận rộn, lúc nào cũng luôn chân luôn tay, khi đi gặt, lúc phơi thóc, phơi rơm rồi khi thóc đã khô mẹ tôi lại cần mẫn rê từng thúng thóc, sao cho nó sạch bong và không bám bụi đất nữa. Với tôi ,mẹ không chỉ là một người nông dân chăm chỉ cần lao, mẹ còn là một người phụ nữ tuyệt vời. Mẹ chăm lo rất nhiều cho gia đình mà luôn im lặng một mình gánh vác tất cả. Từ khi tôi còn bé, mẹ chăm sóc tôi từng chút một, không bao giờ để tôi phải đói hay ốm đau, cho tôi những thứ tôi đòi hỏi mà không trách mắng một lời. Tôi thấy lúc ấy mình thật ích kỷ khi không nghỉ đến mẹ vất vả như thế nào. Khi lớn dần, tôi luôn nhắc bản thân phấn đấu để không phụ công sinh thành của mẹ. Mẹ là người luôn bên cạnh tôi những lúc khó khăn, động viên tôi những lúc tôi buồn. Mẹ luôn quan tâm đến chị em chúng tôi, vì vậy dù chỉ là một biểu hiện mệt mỏi, một chút chán nản thì mẹ tôi sẽ đều nhận ra ngay. Như khi tôi buồn vì được điểm thấp môn toán, dù đã chạy ra mái hiên để khóc, tôi không muốn mẹ đi làm cực nhọc mà lại phải lo lắng gì cho tôi nữa. Nhưng khi đang chìm vào nỗi buồn của bản thân ấy thì một cánh tay dịu dàng đặt lên vai tôi, bàn tay khác thì ôm tôi vào lòng mà vỗ về.Mẹ hỏi tôi có việc gì xảy ra, lúc ấy tôi cảm thấy tủi thân vô cùng, tôi òa khóc trong lòng của mẹ và nói ra mọi chuyện. Mẹ không những không trách mắng tôi mà an ủi tôi rất nhiều, mẹ nói được điểm thấp thì lần sau cố gắng lên là được, vì khóc cũng không giải quyết được vấn đề gì. Và câu nói làm tôi cảm động nhất của mẹ, đó là: “Mẹ tin con gái của mẹ sẽ làm được”. Mẹ tôi tin tưởng tôi như thế, tại sao tôi chỉ luôn làm mẹ thấy vọng, tôi tự hứa với mình là phải luôn cố gắng, nỗ lực để không phụ niềm tin ấy của mẹ.

Giờ tôi đã lớn khôn, tình yêu dành cho mẹ đã nuôi dưỡng tôi, để tôi thành công như chính hôm nay. Mẹ lúc nào cũng nói với tôi rằng:” Đối với mẹ, niềm hành phúc nhất là khi nhìn thấy con thành công và hạnh phúc”. Câu nói ấy luôn vang trong tâm trí tôi mãi không nguôi.

14 tháng 9 2018

Bụi phấn

“Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi

Có hạt bụi nào, rơi trên bục giảng

Có hạt bụi nào, vương trên tóc thầy…”

Đây là ca khúc quen thuộc và thuộc hàng kinh điển nhất về người thầy mà bất cứ ai cũng thuộc nằm lòng. Bài hát được nhạc sĩ Vũ Hoàng phổ nhạc từ thơ của Lê Văn Lộc. Với ca từ mềm mại, dễ nhớ nên Bụi phấn được coi là ca khúc thiếu nhi nổi tiếng nhất.

Xúc động 10 ca khúc hay về thầy cô giáo - 1

✕      Đang phát Xúc động 10 ca khúc hay về thầy cô giáo "Đứng tim" vì Chi Pu diện váy ngủ xuyên thấu không nội y"Đứng tim" vì Chi Pu diện váy ngủ xuyên thấu không nội y 02:52"Đứng tim" vì Chi Pu diện váy ngủ xuyên thấu không nội yKhánh Thi vừa sexy lại khéo léo, bảo sao "học trò" kém 12 tuổi mê mệtKhánh Thi vừa sexy lại khéo léo, bảo sao "học trò" kém 12 tuổi mê mệt 05:36Khánh Thi vừa sexy lại khéo léo, bảo sao "học trò" kém 12 tuổi...Bạn gái Quang Hải U23 khóc nức nở vì bị Hương Tràm chê baiBạn gái Quang Hải U23 khóc nức nở vì bị Hương Tràm chê bai 01:34Bạn gái Quang Hải U23 khóc nức nở vì bị Hương Tràm chê bai"Ngọc nữ Bolero" gây tranh cãi khi bỏ Bolero để hát nhạc trẻ"Ngọc nữ Bolero" gây tranh cãi khi bỏ Bolero để hát nhạc trẻ 05:41"Ngọc nữ Bolero" gây tranh cãi khi bỏ Bolero để hát nhạc trẻBà xã nóng bỏng của danh thủ Tây Ban Nha vướng lùm xùm trốn thuếBà xã nóng bỏng của danh thủ Tây Ban Nha vướng lùm xùm trốn thuế 03:30Bà xã nóng bỏng của danh thủ Tây Ban Nha vướng lùm xùm trốn thuếBạn gái hot girl của Quang Hải U23VN "gây sốt" khi đi thi hátBạn gái hot girl của Quang Hải U23VN "gây sốt" khi đi thi hát 08:09Bạn gái hot girl của Quang Hải U23VN "gây sốt" khi đi thi hátChia tay mỹ nhân "siêu vòng 1", Will thân mật cùng Diễm MyChia tay mỹ nhân "siêu vòng 1", Will thân mật cùng Diễm My 00:56Chia tay mỹ nhân "siêu vòng 1", Will thân mật cùng Diễm MyTam ca 3A: Kẻ lấy chồng Tây, người làm đại biểu Quốc hộiTam ca 3A: Kẻ lấy chồng Tây, người làm đại biểu Quốc hội 05:19Tam ca 3A: Kẻ lấy chồng Tây, người làm đại biểu Quốc hộiTam ca 3A: Kẻ lấy chồng Tây, người làm đại biểu Quốc hộiTam ca 3A: Kẻ lấy chồng Tây, người làm đại biểu Quốc hội 05:19Tam ca 3A: Kẻ lấy chồng Tây, người làm đại biểu Quốc hộiLệ Quyên, Hà Hồ thấy nhau rồi ngó lơ trong sự kiện của Mr. ĐàmLệ Quyên, Hà Hồ thấy nhau rồi ngó lơ trong sự kiện của Mr. Đàm 00:29Lệ Quyên, Hà Hồ thấy nhau rồi ngó lơ trong sự kiện của Mr. Đàm"Giai nhân mới" của Tú Dưa xuất hiện trong bộ cánh gợi cảm hết nấc"Giai nhân mới" của Tú Dưa xuất hiện trong bộ cánh gợi cảm hết nấc 09:27"Giai nhân mới" của Tú Dưa xuất hiện trong bộ cánh gợi cảm hết...Dàn sao Việt sốc nặng khóc thương cho "xe tăng" ĐứcDàn sao Việt sốc nặng khóc thương cho "xe tăng" Đức 05:25Dàn sao Việt sốc nặng khóc thương cho "xe tăng" ĐứcHồng Nhung vượt cú sốc ly hôn để đưa con đi họcHồng Nhung vượt cú sốc ly hôn để đưa con đi học 00:13Hồng Nhung vượt cú sốc ly hôn để đưa con đi họcTranh cãi clip Minh Hằng hát "hết hơi", bị khán giả ngó lơTranh cãi clip Minh Hằng hát "hết hơi", bị khán giả ngó lơ 03:30Tranh cãi clip Minh Hằng hát "hết hơi", bị khán giả ngó lơHot girl 'của' Noo Phước Thịnh: Từ cát-xê 200 ngàn đến cô gái triệu viewHot girl 'của' Noo Phước Thịnh: Từ cát-xê 200 ngàn đến cô gái triệu view 00:36Hot girl 'của' Noo Phước Thịnh: Từ cát-xê 200 ngàn đến cô gái...Tình cũ Công Phượng: Không muốn trả lời về bóng đá vì nói một sẽ bị chửi mườiTình cũ Công Phượng: Không muốn trả lời về bóng đá vì nói một sẽ bị chửi mười 03:35Tình cũ Công Phượng: Không muốn trả lời về bóng đá vì nói một sẽ...Soobin Hoàng Sơn, Ngô Kiến Huy bị "săn lùng" vì quá giống cầu thủ SyriaSoobin Hoàng Sơn, Ngô Kiến Huy bị "săn lùng" vì quá giống cầu thủ Syria 00:29Soobin Hoàng Sơn, Ngô Kiến Huy bị "săn lùng" vì quá giống cầu...Chia tay mỹ nhân "siêu vòng 1", Will thân mật cùng Diễm MyChia tay mỹ nhân "siêu vòng 1", Will thân mật cùng Diễm My 00:56Chia tay mỹ nhân "siêu vòng 1", Will thân mật cùng Diễm MyMới 3 tuổi, quý tử nhà Khánh Thi đã khiêu vũ chuyên nghiệp như bố mẹMới 3 tuổi, quý tử nhà Khánh Thi đã khiêu vũ chuyên nghiệp như bố mẹ 11:17Mới 3 tuổi, quý tử nhà Khánh Thi đã khiêu vũ chuyên nghiệp như...Mai Tài Phến bất ngờ xông lên sân khấu làm Hương Tràm lúng túngMai Tài Phến bất ngờ xông lên sân khấu làm Hương Tràm lúng túng 00:23Mai Tài Phến bất ngờ xông lên sân khấu làm Hương Tràm lúng túng  

Lời ca ngắn nhưng cô đọng và da diết, mỗi khi cất lên luôn làm bất cứ ai đều cảm thấy xúc động, bùi ngùi khi nhớ về những người thầy, người cô đã từng dạy dỗ mình. Hình ảnh bụi phấn bay bay trên bục giảng, vương cả trên tóc thầy không chỉ là hình ảnh đẹp mà với bất cứ người học trò nào cũng không thể quên được.                             

Người thầy năm xưa

“Một vì sao lấp lánh , về trong đêm tối vắng

 Thầy đã thắp sáng cho tôi bao ước mơ

 Dìu đôi chân bỡ ngỡ, hòa trong tia nắng ấm, thầy chắp cánh để tôi bay vào   đời .

 Bước trong sân trường xưa, hàng ghế đá ngẩn ngơ nhìn theo…”

Xúc động 10 ca khúc hay về thầy cô giáo - 2

Là một sáng tác của nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung, Người thầy năm xưa với câu từ mềm mại, ngọt ngào luôn làm người nghe xúc động khi nhớ về mái trường xưa với người thầy yêu dấu năm nào của mình.

Bất cứ khi ai đã lớn khôn, khi nhớ về thầy cô của mình đều không thể không rơi lệ khi nghe giai điệu quen thuộc, nhẹ nhàng của Người thầy năm xưa. Ca khúc này đã được ca sĩ Khánh Ngọc thể hiện rất thành công và được nhiều bạn trẻ học thuộc lòng để hát tặng thầy cô mỗi khi có dịp gặp gỡ.

Bài học đầu tiên

“Thưa thầy em đã thuộc bài học sáng nay

 Trong bài giảng có bụi phấn trắng bay bay trên tóc thầy.

 Giọng thầy như tiếng hát.

 Lời thầy như bài thơ.

 Cho con những ước mơ.

 Tới chân trời rộng mở…”

Là ca khúc quen thuộc và nằm lòng với mọi thế hệ học sinh Việt Nam. Bài học đầu tiên giống như tên gọi của nó, là lần đầu tiên được tới trường, lần đầu tiên được nghe bài giảng của thầy, là lần đầu tiên thầy đưa trò tới những ước mơ về tương lai…

 Bỏ qua quảng cáoQuảng cáo 00:05    

Ca từ nhẹ nhàng, trong veo mà da diết, bùi ngùi của Bài học đầu tiên do nhạc sĩ Trương Xuân Mẫn sáng tác khi mới xuất hiện đã tạo nên cơn sốt trong giới học sinh, sinh viên. Ca khúc được phổ biến rộng rãi trong các lớp học nhạc thiếu nhi và được nhiều thế hệ truyền tay nhau. Đây cũng là bài hát nổi tiếng không kém Bụi phấn về những người thầy, người cô trên bục giảng.

Mái trường mến yêu

"... Ôi hàng cây xanh thắm dưới mái trường mến yêu

Có loài chim đang hót âm thầm tựa như nói

Vì hạnh phúc tuổi thơ, cho đời thêm sức sống

Thầy dìu dắt chúng em với tấm lòng thiết tha..."

Là ca khúc quen thuộc trong bất cứ trường học nào dành cho lứa tuổi học trò, Mái trường mến yêu của nhạc sĩ Lê Quốc Thắng được rất nhiều bạn trẻ thuộc lòng.

Câu từ rộn rã, vui tươi nhưng không kém phần da diết, ngọt ngào khi bùi ngùi nhớ lại người thầy với biết bao kỉ niệm khó quên. Những ngày tháng tuổi học trò hồn nhiên và ngây thơ, với những ước mơ, hoài bão về một tương lai tươi sáng luôn là hình ảnh không bao giờ phai mờ trong mỗi người. Mái trường mến yêu là một bức tranh ký ức đẹp về ngôi trường xưa, về người thầy cũ với những cô cậu học trò đáng yêu.

Người thầy

Xúc động 10 ca khúc hay về thầy cô giáo - 3

​“Người thầy, vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa

Từng ngày, giọt mồ hôi rơi đầy trang giấy.

Để em đến bến bờ ước mơ,

Rồi năm tháng sông dài gió mưa…”

Người thầy của Nguyễn Nhất Huy là hình ảnh người thầy yêu dấu mãi không phai trong lòng bất cứ người học sinh nào.

Thầy xuất hiện một cách lặng lẽ và đi bên cạnh học trò của mình một cách lặng lẽ. Thầy không quản ngại khó khăn để đưa kho tàng tri thức nhân loại tới với mỗi người học sinh của mình. Thầy giống như một người đưa đò lặng lẽ, cứ mùa này tiếp nối mùa kia làm công việc của mình. Thầy cũng không quên đi bên đời các học sinh cũ của mình, ân cần như một người cha thứ hai. Công lao dạy dỗ của Thầy là điều mà bất cứ học trò nào cũng không thể kể và trả hết được.

Nhớ ơn thầy cô

Xúc động 10 ca khúc hay về thầy cô giáo - 4

“Về lại trường xưa với bao kỷ niệm

Bóng dáng cô thầy vấn vương không rời.

Một thời tuổi thơ trôi theo cánh phượng

Lời thấy cô vọng mãi…”

Một ca khúc với ca từ vui tươi, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy sâu lắng của Nguyễn Ngọc Thiện dành tặng những người thầy cô yêu dấu.

Nhớ ơn thầy cô kể lại công lao dạy dỗ cùng tâm huyết của mỗi người thầy, người cô. Và cảm xúc bùi ngùi của mỗi người học trò khi tìm về mái trường xưa với hình ảnh mái tóc người thầy đã bạc trắng. Đây là ca khúc được nhóm Mắt Ngọc trình bày rất thành công và được nhiều bạn trẻ yêu thích.

Khi tóc thầy bạc trắng

“Khi tóc thầy bạc tóc em vẫn còn xanh

Khi tóc thầy bạc trắng chúng em đã lớn khôn rồi

Thời gian trôi nhanh mau

Cầu Kiều thầy đưa qua sông…”​

 Bỏ qua quảng cáoQuảng cáo 00:09    

Hình ảnh người thầy hiện lên một các giản dị, chân thực và mộc mạc trong từng ca từ của nhạc sĩ Trần Đức.

Công lao của người thầy giáo, cô giáo là không gì có thể sánh được. Biết bao nhiêu chuyến đò đi qua, tóc thầy đã bạc hơn theo năm tháng nhưng sự tâm huyết của thầy thì vẫn luôn còn mãi theo thời gian.

Bông hồng tặng cô

“Em trồng giàn bông truớc cửa nhà em

Em dành một cây cho cô giáo hiền

Giàn bông lên, đua chen sắc huơng.

Nhưng ngạt ngào thơm là cây bông hồng….”

Để tri ân những người thầy, người cô từ sinh viên tới tất cả các em học sinh đều muốn gửi những bông hoa tươi thắm nhất cùng tình cảm của mình dâng lên thầy cô.

Thông điệp nhẹ nhàng này được nhạc sĩ Trần Quang Huy đưa vào bài hát Bông hồng tặng cô. Ca từ nhẹ nhàng, vui tươi, hóm hỉnh nhưng chứa chan biết bao tình cảm cô trò được nhiều bạn trẻ yêu thích.

Ký ức sân trường

“Bồi hồi từng hàng phấn trắng bồi hồi bài học năm xưa

Nhìn lại hàng ghế đá bỗng nhớ những lúc ta ôn bài

Từng giờ kiểm tra cứ mong sao rồi sẽ qua

Để được vui chơi để được hát ca….”

Một sáng tác của nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung được ca sĩ Nam Cường thể hiện rất thành công. Ký ức sân trường là lời ca mà bất cứ người học trò nào cũng in đậm trong lòng. Tất cả những ký ức tuổi thơ, về thầy cô, bè bạn với những bài học năm xưa là khoảnh khắc không thể nào phai mờ.

Ơn Thầy, Thầy của chúng em

“Đêm khuya thầy chưa ngủ

Trên trang vở chúng em

Miệt mài ghi chăm chú

Bao khó nhọc dưới đèn…”

 Bỏ qua quảng cáoQuảng cáo 00:10    

Hình ảnh người thầy miệt mài bên giáo án dưới ánh đèn khuya mãi mãi là hình ảnh đẹp nhất, khó quên nhất trong lòng bất cứ ai. Tình cảm của thầy bao la như rừng hoa không gì có thể sánh bằng. Vì sự nghiệp trồng người, công sức và tâm huyết của thầy của cô luôn dành trọn cho tất cả những học sinh yêu quý.

Hãy luôn biết trân trọng những tháng ngày được sống bên bạn bè, thầy cô và trường lớp bởi đó là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của mỗi chúng ta mà không bao giờ có thể trở lại được.

14 tháng 9 2018

Người thầy 

Bụi phấn

Khi tóc thầy bạc

Người thầy năm xưa

     - - - - - - - -

# Học tốt #

6 tháng 4 2023

câu truyện j thế