K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Em rất yêu quý các loài động vật, đặc biệt là những con vật nhỏ đáng yêu. Chính vì thế, trong lần sinh nhật vừa qua, ba mẹ đã mua tặng em một con mèo trắng dễ thương, được em đặt tên là Bông.

Bông đã được gần một năm tuổi. Khi mới mua về chú còn nhỏ xíu, sau mấy tháng chăm sóc cẩn thận, chú đã lớn phổng phao, nặng khoảng ba kí. Bông khoác lên mình bộ lông trắng muốt, mềm mại, hơi xù lên. Nhìn từ xa chú nhìn như một cục bông nhỏ màu trắng vậy, rất đáng yêu. Chính bởi vậy chú mới có cái tên này. Cái đầu nhỏ xíu nổi bật là đôi mắt to tròn, đen láy, long lanh nước. Cái tai nhỏ xinh lúc nào cũng dựng đứng lên nghe ngóng. Bốn cái chân ngắn ngắn đáng yêu, bàn chân nhỏ nhắn với bốn ngón, bộ móng sắc nhọn được giấu kín dưới lớp lông dày, đệm thịt màu hồng hồng mềm mại giúp chú đi mà không phát ra tiếng động nào.

Bông là một chú mèo tinh nghịch. Nếu như không để ý, chú sẽ phá loạn cả căn nhà lên. Thi thoảng trong nhà sẽ có những vết cào nhỏ, là thành quả nghịch ngợm của chú sau một buổi chiều ở nhà một mình. Hay một lần chú đã đào hết những cây hoa hồng nhỏ mới được mẹ em trồng ở vườn nhà lên. Sau đó chú đã bị mẹ em mắng một trận, Bông như nghe hiểu lời mẹ nói, hai tai nhỏ cụp xuống, đôi mắt thi thoảng ngước lên nhìn như muốn xin lỗi. Hành động dễ thướng ấy làm cho cơn giận của mẹ cũng biến mất. Tuy rằng rất tinh nghịch nhưng các thành viên trong nhà không ai không yêu quý Bông bởi những cử chỉ đáng yêu của chú. Không chỉ vậy, Bông còn bắt chuột rất giỏi. Đôi mắt tinh anh, trực giác nhạy bén và chạy rất nhanh chính là vũ khí lợi hai để chú có thể diệt trừ những con chuột trong nhà. Chỉ cần một tiếng động khẽ hay một bóng đen xẹt qua, Bông đã đứng bật dậy. Đôi mắt nhìn khắp nơi, tai dựng lên để nghe ngóng động tĩnh. Khi đã xác định được mục tiêu, chú sẽ nhẹ nhàng tới gần và vèo một cái, chú chuột đã nằm gọn trên móng vuốt sắc nhọn của Bông. Nhờ khả năng bắt chuột cừ khôi ấy, Bông càng được mọi người yêu quý.

Bông là một chú mèo tinh nghịch nhưng lại rất đáng yêu, có thể bắt chuột rất giỏi. Em rất yêu quý chú. Chú đã trở thành một mảnh ghép của gia đình em.

Có rất nhiều giống chó khác nhau trên thế giới với bề ngoài rất đáng yêu và ngộ nghĩnh, ở nước ta phòng trào nuôi các giống chó ngoại cũng được nhiều người yêu thích mặc dù giá không hề rẻ đặc biệt là với những giống chó có kiểm định 

Tham khảo nha

9 tháng 8 2021

Nói đến những loài vật nuôi trong nhà thì có thể kể vô vàn những cái tên như chó, mèo, gà,… Trong số những con vật nuôi ấy em thích nhất vẫn là chú thỏ trắng. Chú thỏ này được mẹ em mua về trong một lần hai mẹ con cùng nhau đi chợ.

Chú thỏ có bộ lông tương đối dày và mềm mại. Toàn bộ thân của chú được phủ lên bởi một lớp lông trắng tinh như những bông tuyết. Thỏ rất sợ người nhưng chú thỏ này lại hay đứng yên cho em vuốt ve bộ lông của chú. Đặc biệt, chú có hai cái tai rất dài và hai cái răng cửa to thật là to. Ở trong lớp em, bạn nào mà có răng cửa to thì sẽ bị trêu là răng thỏ.

Bên cạnh đó, chú thỏ còn có đôi mắt tròn xoe màu hồng nhạt. Mẹ nói thỏ bị mù màu nên chú nhìn thấy tất cả mọi thứ đều là màu đỏ. Với 4 cái chân nhỏ xinh của mình chú có thể chạy rất nhanh và nhảy cũng rất nhanh. Tuy nhiên bố mẹ em nói thỏ rất hay phá chuồng. Nếu làm chuồng không cẩn thận thì chú sẽ phá và bỏ đi mất. Bố em đã đóng một cái chuồng gỗ nhỏ để nuôi chú.

Chú thỏ nhà em rất ngoan nên chẳng phá phách tẹo nào. Hàng ngày em thả vào đó những bó rau cho chú ăn. Thỉnh thoảng em còn cho chú ăn cà rốt nữa vì em biết đây là món khoái khẩu của chú. Hai cái răng của chú sẽ gặm cà rốt một cách đầy thích thú.

Tuy mới nuôi thỏ chưa lâu nhưng em thấy rất gắn bó với chú. Em sẽ chăm sóc thỏ thật tốt để chú lớn lên được khỏe mạnh.

Em rất yêu thích các loài động vật, đặc biệt là các loài chim bởi chúng có một bộ lông rực rỡ sắc màu cùng những đặc điểm riêng biệt của từng loài. Hè năm ngoái, em được bố mẹ cho về quê ngoại chơi. Ở nhà ông bà, em rất thích chú vẹt mà ông ngoại nuôi.

Chú vẹt ấy được nuôi ở trong lồng vì ông sợ con mèo hay con chó sẽ nghịch ngợm mà dùng móng vuốt phá phách với nó. Nhưng thi thoảng con vẹt vẫn được thả ra khỏi lồng sắt chật hẹp. Một điều đặc biệt là nó chẳng bay đi đâu như những con chim khác mà ngoan ngoãn đậu ở trên một cành cây trơ trụi khẳng khiu mà cứng cáp gần chỗ ông ngồi chơi cờ, chỗ ông uống trà và phơi nắng mỗi ngày. Dường như nó và ông em đã gắn bó với nhau từ rất lâu rồi nên nó luôn ở lại cùng ông em, chẳng muốn rời xa.

Chú vẹt ấy khoác lên mình một bộ lông sặc sỡ sắc màu: màu vàng ấm áp, màu đỏ rực rỡ và một chút màu xanh lam, tất cả phối thành một tấm áo đẹp đẽ vô cùng. Con vẹt không lớn lắm, chỉ cỡ bằng con chim bồ câu mà thôi. Cái đầu nho nhỏ nổi bật với màu lông vàng. Hai con mắt đen nho nhỏ lúc nào cũng như thể mọi thứ xung quanh với nó đều lạ lẫm lắm vậy. Cái mỏ cũng thật đặc biệt. Nó không to nhọn như những loài chim khác mà lại có phần khác lạ. Hai cái mỏ với kích thước khác nhau: cái mỏ trên lớn hơn gấp đôi cái mỏ dưới. Cái mỏ có màu đen nổi bật, phần trên có phần đầu hơi cong lại như cái móc của cướp biển trông vô cùng đỏm dáng.

Cái thân nho nhỏ cùng với đôi cánh xen lẫn hai màu đỏ vàng nổi bật, thi thoảng lại xuất hiện một vệt màu xanh. Cái đuôi cong cong điệu đà. Đôi chân ngắn với những móng vuốt để có thể quắp chắc lấy những cành cây giúp cho con vẹt đứng vững vàng. Mỗi ngày em đều cùng ông cho con vẹt ăn. Vì cái mỏ nó hơi con nên khi nó mổ thức ăn trong lòng bàn tay em, em chẳng thấy đau chút nào cả.

Em thích nhất là được đùa nghịch với chú vẹt ấy, mỗi ngày em đều cố gắng dạy chú nói một câu hoàn chỉnh nhưng lại chỉ nói được vài từ trong đó mà thôi. Vậy mà chẳng hiểu sao khi ông em dạy, nó lại có thể học nhanh đến thế. Mỗi lần có khách đến nhà là con vẹt ấy lại kêu vang lên rằng: “Có khách! Có khách!” để ông em biết mà ra xem.

Kì nghỉ hè rất nhanh đã kết thúc. Em chào tạm biệt ông bà cùng bố mẹ quay trở về thành phố nhưng em vẫn con nhớ rõ hình ảnh của chú vẹt ấy. Em rất yêu quý nó. Em mong mùa hè năm sau lại đến thật nhanh để em lại được về quê cùng chơi với nó.

:#

15 tháng 5 2021

tại sao phải tả zậy???...

20 tháng 12 2017

 Dàn ý tả chiếc cặp sách.

I. Mở bài :

 - Đó là chiếc cặp em được má mua cho vào dịp khai giảng năm học lớp 5.

II. Thân bài :

a) Tả bao quá t chiếc cặp sách :

- Chiếc cặp có quai đeo

- Làm bằng vải da

- Hình khối hộp chữ nhật

- Màu xanh tươi và xanh thẫm

b) Tả chi tiết từng bộ phận :

- Nắp cặp và mặt trước:

+ Màu xanh tươi có hình trang trí.

+ Đường viền cặp màu vàng.

+ Khóa sáng loáng.

- Mặt sau cặp:

+ Hình chữ nhật xanh thẫm hơn mặt trước.

+ Có vân chìm, đặt tay lên thấy ram ráp.

- Quai cặp:

+ Quai da den để xách.

+ Dây đeo màu xanh, để deo qua vai.

- Các bộ phận bên trong:

+ Cặp có 3 ngăn, một ngăn rộng, 2 ngăn hẹp.

+ Công dụng của từng ngăn,...

III. Kết bài :

- Tình cảm gắn bó với chiếc cặp

20 tháng 12 2017

Tham khảo nha bạn:

=>

I. Mở bài

- Đúng vào dịp sinh nhật, em được tặng một cây bút máy.

- Cây bút đó rất tốt, em mới dùng khi vào học lớp sáu.

II. Thân bài

a. Tả bao quát hình dáng bên ngoài

- Bút đặt trong một chiếc hộp nhựa trong.

- Hình dáng cây bút: dài và thon thon, trông rất xinh xắn.

b. Tả từng bộ phận

- Thân bút và nắp bút bằng nhựa, màu hồng... Cái cài bút màu vàng sáng loáng.

- Nắp bút đậy vừa khít vào thân bút.

- Mở nắp thấy rõ ngòi bút màu vàng; đầu ngòi tròn, chắc nịch.

- Cái lưỡi gà màu đen có những rãnh nhỏ, hơi vót nhọn phía đầu; nó nằm dưới ngòi bút.

- Ruột bút làm bằng một thứ nhựa tốt, nằm giữa hai mảnh sắt nhỏ như hình cái nhíp. Bên trong ruột là một ống dẫn nước, bé như que tăm.

III. Kết luận

Tác dụng của chiếc bút và cách em giữ nó.

Ví dụ: Chiếc bút giúp em viết đẹp hơn trước. Vì vậy em bảo quản nó rất cẩn thận...

7 tháng 4 2018

mk cũng gặp bài này

14 tháng 8 2021

Tham khảo ạ:

         Tả con chim bồ câu

Từ ngày về hưu, ông nội em mới có điểu kiện để thực hiện thú nuôi chim bồ câu mà ông ấp ủ từ lâu. Suốt một tuần liền, ông tự tay đóng chuồng. Hai chiếc chuồng chim bằng gỗ sơn xanh có bốn ngăn, cửa chuồng khoét thành hình tròn, sơn viền màu trắng trông rất hấp dẫn được đặt trên cọc gỗ giữa vườn, dưới gốc cây bưởi lớn. Ông em bảo chim bồ câu rất thích ở trong những chiếc chuồng đẹp đẽ, thoáng mát và cao ráo.

Hôm đi mua chim, ông em chọn được hai cặp bồ câu Nhật, lông trắng muốt, đuôi xoè rộng như đuôi công, trông rất dễ thương. Ngày ngày, ông tự tay chăm sóc, nuôi dưỡng chúng.

Thấm thoắt đã hơn một năm. Từ hai cặp chim ban đầu, bầy chim giờ đã hơn chục con, thành một gia đình đông đúc. Mỗi sáng ông em rải thóc, rải đậu trên mặt sân, đàn chim sà xuống, tranh nhau mổ. Có những con rất dạn dĩ, mổ đậu xanh từ trong tay ông. ông trìu mến vuốt ve chúng và nói với em rằng ông rất thích nghe tiếng chim gù buổi sáng, bởi âm thanh ấy làm cho tâm hồn thanh thản. Đàn chim ăn no, vỗ cánh nối đuôi nhau bay vút lên. ông em nhìn theo, nở một nụ cười mãn nguyện. Trên sân lúc này chỉ còn mấy chị bồ câu đang nuôi con nhỏ, vẫn cặm cụi nhặt nhạnh từng hạt thóc, hạt đậu còn vương vãi.

Trên ngăn chuồng bên trái có cặp chim non mới nở được hai tuần. Trông chúng mới ngộ nghĩnh làm sao! Chiếc mỏ màu hồng nhạt to quá cỡ lúc nào cũng há ra như chờ đợi. Tiếng kêu chim chíp yếu ớt. Đôi chân nhỏ xíu lẩy bẩy đỡ tấm thân trụi lủi, thưa thớt mấy đám lông măng. Đôi mắt chúng tròn xoe, ngơ ngác nhìn ngó xung quanh, lấy làm lạ lắm. ôi! Đói bụng quá rồi! Sao mẹ đi kiếm mồi mãi vẫn chưa về nhỉ? Sốt ruột, hai chú ra trước cửa chuồng ngóng đợi.

Ô! Mẹ về rồi kìa! Chim non khẽ kêu lên sung sướng. Chim mẹ chao nghiêng đôi cánh rộng, nhẹ nhàng đáp xuống bên con.

Chim con cuống quýt đòi ăn. Chim mẹ mớm mồi từng chút, từng chút vào cái mỏ háu đói. Mặc cho chim con thúc giục, chim mẹ chẳng vội vàng. Xong xuôi, nó âu yếm vuốt ve con. Chim bố nãy giờ đứng ở đầu chuồng cất tiếng gù gù, vẻ hài lòng lắm.

Chim bồ câu xinh đẹp và duyên dáng được coi là biểu tượng cho cuộc sống hoà bình trên trái đất. Em yêu quý chim bồ câu và càng yêu quý cuộc sống thanh bình của đất nước.

Đối với những gia đình thích nuôi động vật như nhà em thì hầu như sẽ nuôi rất nhiều những con vật nuôi trong nhà. Có thể là mèo, gà, chim chóc…..và có một chú chó là điều không thể thiếu.

Chú chó nhà em năm nay được 2 tuổi kể từ khi được xin về từ gia đình bác. Chú chó có tên là Xam Xam, một cái tên được tôi đặt ngay từ ngày đầu chú được đưa về. Bộ lông xù màu trắng tinh là điểm nhấn cho Xam Xam, khi gây được thiện cảm với mọi người. Mới ngày nào đưa về còn bé tũn tũn, còn e ngại ngập ngừng vì lạ lẫm thì nay chú đã lớn rất to và phổng phao. Xam nặng tầm khoảng 17kg. Hai cái tai rất nhạy bén, dù chỉ là một tiếng động rất nhỏ cũng làm Xam giật mình, dỏng tai và nghe ngóng đầy cảnh giác, những lúc ấy khiến Xam trông rất ngộ nghĩnh. Đôi mắt như biết cười, tròn trong luôn khiến mọi người trong gia đình yêu mến.

Với mọi người trong gia đình, Xam rất hiền lành ngoan ngoãn nhưng ngược lại đối với người ngoài lạ mặt thì chú luôn tỏ ra dữ tợn, đầy dọa dẫm. Hàm răng trắng, sắc bén với những chiếc răng nanh sắc nhọn khiến cho nhiều người cũng thấy khiếp sợ. Thêm vào đó là chiếc đuôi lúc nào cũng ngoe nguẩy, cong cong phía sau khiến Xam trông rất đáng yêu, đầy tinh nghịch biết bao.

Xam Xam là một chú chó rất thông minh và cũng đầy trung thành với chủ. Cứ mỗi lần đi học về đến trước cổng nhà thì xam là luôn là người đầu tiên em nhìn thấy, chú mừng rỡ, nhảy nhót và cuốn lấy chân em như không muốn rời xa em. Còn nhớ có những hôm chú nhìn thấy em mừng đến nỗi, tè hết cả ra chân và quần em khiến mọi người đều phá lên cười. Xam còn rất biết nghe lời chủ, chú luôn biết tế nhị và đi vệ sinh đúng lúc đúng chỗ, không cắn người bừa bãi, chỉ có thể gầm gừ để dọa nạt kẻ lạ mặt khi vào nhà mà thôi.

Hằng ngày cứ đến độ chiều, khi đi học về rảnh rỗi là em lại dắt Xam ra công viên gần nhà để đi dạo và tập thể dục. Mỗi lần dạo như thế em đều có Xam là người bạn đồng hành, cùng chơi trò đuổi bắt, ném đĩa – trò chơi mà Xam thích nhất. Đó luôn là những giây phút thư giãn thoải mái và vui vẻ nhất.

Giờ đây Xam Xam như là một thành viên không thể thiếu trong gia đình của em vậy và chú chó như một món quà, là một người bạn rất quan trọng đối với em


 

"Meo…Meo…" đấy là tiếng kêu nũng nĩu của cô mèo Mi Mi nhà em, mỗi khi em đi học về. Cô là món quà em thích nhất trong ngày sinh nhật do mẹ tặng.

Mi mi có thân mình mềm mại, bộ lông với 3 màu: trắng toát, lẫn vàng óng và lấm tấm. Đó cũng là chiếc áo ấm che chở Mi Mi khi trời rét.

Đầu Mi Mi tròn như quả cam. Hai tai vểnh lên luôn nghe ngóng động tĩnh. Đôi mắt cô tròn, to, trong suốt như thuỷ tinh. Chiếc mũi nho nhỏ, phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt. Lơ thơ hai bên là mép cong, ria trắng như cước.

Miệng Mi Mi bình thường trông rất nhỏ và dễ thương làm sao. Thế mà mỗi khi cô ngáp, những chiếc răng sắc nhọn chìa ra trông thật dễ sợ! Và đó là vũ khí lợi hại của cô để bắt mồi. Đặc biệt, dưới chân cô là những móng vuốt sắc nhọn. Cô có cái đuôi trắng mịn màng luôn ngoe nguẩy lên xuống làm tăng thêm nét uyển chuyển cho cô. Mỗi lần Mi Mi bước đi, cô giống như một "tiểu thư đài các', lúc đó những anh chàng mèo như bị cưa đổ, luôn vây quanh "nàng công chúa xinh đẹp này".

Nhớ lúc cô mới về, cứ nép vào thành ghế, nét mặt sợ sệt, mắt tròn xoe, nhìn mọi người với nét mặt xa lạ… Dần dần, Mi Mi quen tất cả mọi người trong nhà, nhưng em là người cô quấn quýt nhiều nhất. Mỗi bữa ăn, em là người dọn bữa cho cô. Trừ những lúc đói quá, còn bình thường cô chỉ đứng xa mà nhìn bát cơm, đợi em mời rồi mới rón rén bước tới. Cô ăn nhè nhẹ khoan thai, ăn dần từng miếng từ ngoài vào trong. Chao ôi! Thế mà mỗi khi cô bắt chuột thì trông Mi Mi thật dữ dằn. Con chuột nào mà gặp cô thì thật xấu số.

Mi Mi nhà em rất thích chơi bóng. Mỗi khi em thảy bóng cho Mi Mi, cô chạy lại và vờn rất khéo. Thoắt cái cô đã ở gầm bàn. Nhìn cô nhảy thật nhịp nhàng, uyển chuyển giống như một diện viên xiếc nhào lộn chuyên nghiệp. Mỗi chiều, Mi Mi nằm úp người xuống sưởi nắng bên cửa sổ đợi em đi học về. Nhìn từ xa, thấy em về, Mi Mi chạy ra cửa, đôi mắt xanh ánh lên, cái miệng xinh xinh chìa ra kêu "meo…meo…". Cái đầu của cô cứ dụi dụi vào chân em như đòi em vuốt ve bộ lông mềm mại của nó. Mi Mi đã trở thành người bạn thân thiết của em. Mỗi khi gặp chuyện buồn, em lại tâm sự với cô và được đáp lại bằng tiếng kêu:"meo…meo…". Tuy không nói nên lời, nhưng lời an ủi của cô cũng đủ làm cho em vui.

Cả nhà em, ai cũng yêu quý Mi Mi. Nó đúng là một món quà đầy ý nghĩa. Mi Mi đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình em.

11 tháng 5 2019

 E RẤT IU CON CHÓ MẤT DẠY NHÀ E.

 NÓ CÓ BỘ LÔNG VÀNG KHÈ KHÈ. E NGHĨ ÓC NÓ TO BẰNG QUẢ ÓC CHÓ. HAZZZZ, ĐẦU CÁI CON MẤT DẠY NÀY TO NẮM MÀ ÓC NÓ CÓ BẰNG QUẢ NHO THUI.

 E RẤT IU NÓ.

A HIHI, THẤY HAY THÌ K NHA! IU CÁC BN.

11 tháng 5 2018

đây ko cha mạng khi nớ  viết trong máy lưu để gửi cố hihi

Bộ xa-lông bằng gỗ lát hoa để ở phòng khách là kỉ vật của ông nội. Ngày ông về hưu, Bộ Tư lệnh Quân đoàn II đã tặng ông bộ xa-lông này. Ông nội về hưu được 16 năm thì qua đời trong nỗi buồn xót thương của con cháu. Tính đến nay, ông mất đã bốn năm. Bộ xa-lông đã bóng lên màu nâu thẫm,

màu thời gian 20 năm có lẻ.

 Nhà bố mẹ em ở là ngôi nhà cổ 5 gian lợp ngói do ông bà để lại. Cho đến nay, bộ xa-lông vẫn là thứ có giá trị nhất trong gia đình, ở gian giữa bày bàn thờ ông bà và kê bộ xa-lông. Mặt bàn lại được úp lên một tấm kính màu rất dày để tránh xước và dễ lau chùi. Bốn chiếc ghế đường bệ, kiểu dáng rất đẹp, nặng phải đến hai người mới xê dịch được. Chiếc ghế bên trái ngoài cùng là nơi ông ngồi đọc báo, uống trà và tiếp khách. Ông không biết hút thuốc lào, thuốc lá. Trên bàn chỉ bày biện một bộ ấm trà loại quần ẩm và sáu chiếc chén xếp ngay ngắn trên chiếc đĩa to men xanh.

Em vẫn nhớ như in hình ảnh ông ngồi pha trà, uống trà mỗi sáng khi con cháu đang mơ màng ngủ. Mái tóc bạc phơ, ông tựa lưng vào ghế, trông gương mặt phúc hậu của ông thật đẹp. Nơi ông ngồi ngày xưa thì bây giờ bố em vẫn thường ngồi. Nhiều lúc bố thường lặng lẽ ngắm lại chân dung ông bà và cả ba chiếc huy chương cao quý đặt trong khung tranh để bên cạnh

ông như tưởng nhớ công lao giữ nước hi sinh tất cả cho non sông đất nước

và mong con cháu học tật và noi theo .

 Bố mẹ đã bàn: sang năm anh Ngọc tốt nghiệp Trường Đại học Bách Khoa Hà Nội sẽ lát gạch hoa nền nhà và thuê thợ đánh véc-ni lại bộ xa-lông cho thật đẹp .Với ông thì bộ xa-lông là tình đồng đội, tình chiến đấu. Mỗi lần có cán bộ, chiến sĩ ở đơn vị cũ về thăm ông, bộ xa-lông là nơi hội tụ của bao tình đồng chí, tình đồng đội vô cùng thắm thiết. Còn với con cháu hiện nay và sau này, bộ xa-lông là kỉ vật thiêng liêng của người cha, người ông kính yêu để lại. Mỗi lần được bố sai đi rửa ấm chén, lúc đặt lên mặt bàn xa-lông em lại bồi hồi tưởng như thấy ông đang ngồi trầm ngâm uống trà mỗi sáng, mỗi chiều.

Năm tháng đã trôi qua, nhưng mái nhà êm ấm của gia đình em vẫn lưu giữ bao kỉ niệm sâu nặng ân tình của ông bà nội. Mảnh vườn nhỏ xinh xắn trồng rau, mấy chậu hoa, góc sân lát gạch, cái bể đựng nước mưa, ... và bộ xa- lông bằng gỗ lát hoa này như tiếng nói của gia tiên vọng về trong tâm hồn của con cháu sau này và mai sau  nhất là trong những ngày tết.

11 tháng 5 2018

Trong mỗi gia đình, không chỉ có ba mẹ, anh, chị mà những vật nuôi cũng trở thành một thành viên nhỏ, gắn bó thân thiết với chúng ta hàng ngày. Chúng không phải những con vật tầm thường không có suy nghĩ, chúng biết yêu thương và gần gũi con người. Và trong các con vật đó, con vật mà em yêu thích nhất là “Giềng” – chú chó nhỏ đáng yêu và rất biết nghe lời. Nó là một niềm vui lớn giúp em xua tan đi những mệt nhọc, lo toan sau một ngày học hành mệt mỏi. Nó đã ở bên gia đình em được 2 năm rồi

Giềng là chú chó được ba em tặng nhân dịp sinh nhật lần thứ 9 của em. Đến nay nó đã to bằng cái xe đạp của em. Nó khoác trên mình một màu trắng tinh khôi. Mỗi lần em vuốt vuốt lông là nó lại ngoan ngoãn nằm im, lim dim đôi mắt và ngủ lúc nào không hay. Khi nó ngủ, hai đôi tai của nó lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Cái đầu của nó tròn tròn, lúc nào cũng lắc trông rất ngộ. Giềng có đôi mắt tròn, màu nâu đậm. Chiếc mũi của nó nhỏ nhỏ, xinh xinh lúc nào cũng ươn ướt. Những chiếc râu mép nhỏ, trắng như cước. Hàm răng của nó trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng thè ra thở. Mỗi khi muốn ăn cái gì nó sẽ nhìn em một cách đáng thương tỏ ý muốn ăn cái đó. Mỗi lúc như vậy trông nó thật đáng yêu biết mấy. Giềng rất hiền lành, nhưng mỗi khi có kẻ lạ vào nhà, nó trở nên rất dữ tợn. Hai đôi chân thì lại hơi gầy có những chiếc móng đeo đi rất nhẹ nhàng. Giềng có cái đuôi dài và xù lên giống như cây chổi lúc nào cũng phe phẩy, rất ngộ.
Giềng nhà em rất nhanh nhẹn, đùa nghịch với con mèo mướp rất dễ thương, nhưng bao giờ nó cũng nhường phần thắng cho con mèo đó. Khi con mèo gầm gừ lên ở xó bếp, nó nằm im, không nhúc nhích và nhìn đi chỗ khác.
Mỗi lần đến giờ ăn cơm, em chỉ cần gọi Giềng, Giềng là nó nghoe nguẩy cái đuôi, lũn cũn chạy đến bên bát cơm em mang đến và ăn ngon lành. Nó ăn rất ngoan, rất khéo không để rơi bất cứ một hạt cơm nào ra ngoài đất. Vì thế mà em rất thích cho nó ăn, không phải quét dọn cơm thừa.
Mỗi khi đi học về, vừa bước qua cánh cổng thì thứ mà em thấy đầu tiên chính là Giềng. Nó quấn lấy chân em, đuôi ve vẩy mừng rỡ làm cho em quên hết những mệt nhọc. Khi màng đêm buông xuống, mọi người đều chìm trong giấc ngủ, thì nó lại thức giấc canh nhà. Nhiều lúc chỉ nghe được tiếng động nhỏ, nó lại sủa lên làm cho cả nhà thức giấc. Đáng ca ngợi nhất là đức tín trung thành của nó. Những lúc em một mình, nó chính là người bạn ở bên cạnh để xua tan đi cái cảm giác cô đơn đó.
Gia đình em rất quý Giềng. Nó gắn liền với bao kỉ niệm với gia đình của em. Bố em nói: nó không còn là một chú chó, mà nó như một thành viên thân thiết trong gia đình. Giềng là con vật mà em yêu thích nhất, vì vậy em mong sao nó hay ăn chóng lớn và luôn khỏe mạnh để cùng em lớn lên mỗi ngày.

1 tháng 5 2018

Trong cuộc sống ,vật nuôi gia đình đã trở nên rất phổ biến. Mỗi gia đình đều có một vật nuôi và nhà em có một chú chó đáng yêu và rát biết nghe lời. Chú tên Milu, chú đã ở bên gia đình em được 3 năm rồi.

Milu nhà em có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 3 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn bằng một bắp chân.Đôi mắt Milu đen đen và tròn, mỗi khi muốn ăn cái gì chú sẽ nhìn em một cách đáng thương tỏ ý muốn ăn cái đó. Mỗi lúc như vậy trông chú thật đáng yêu biết mấy. Milu thì rất hiền lành , nhưng mỗi khi có kẻ lạ vào nhà ,chú trở nên rất dữ tợn.Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng thè ra thở . Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên như hai lá mít. Dáng người chú oai về như một người lính canh gác trung thành vậy, cái đuôi Milu sẽ vẫy xoắn tít mỗi khi thấy em đi học về và chạy vòng quanh em như vui mừng khôn xiết. Milu nhà em rất thích nằm sưởi nắng vào mỗi buổi sáng, chú lim dim đôi mắt nằm ườn trên cái bệ trước nhà ,cái tai thỉnh thoảng vẫy lên nghe ngóng đôi chút lại cụp xuống lười nhác. Vì thế mà lông Milu lúc nào cũng sạch sẽ mềm mại và không có những con giận đáng ghét. Nhà em tuy không có mèo , những chẳng một con chuột nào to gan dám bò vào vì có “ vệ sĩ” Milu, chú bắt chuột rất cừ, mỗi lần vồ được con chuột trong bếp hoặc sau vườn , chú lại quẫy đuôi chạy quanh em như khoe chiến công hào hùng của mình. Gia đình em quý chú lắm ,mỗi khi đi xa là nhớ và lo lằng xem chú ở nhà ăn uống như thế nào, ở một mình có buồn không..Đối với gia đình em Milu trở thành người bạn chứ không phải là một con vật không biết suy nghĩ. Chú thông minh lắm, dạy chú cái gì chú làm được ngay và rất nghe lời em, biết đi vệ sinh đúng chỗ và không bao giờ trèo lên giường. Cứ đêm đến Milu lại âm thâm canh gác cho giấc ngủ của mọi người trong nhà. Quả chú là một vệ sĩ rất cừ, một thành viên nhỏ dễ thương của gia đình em. Cả nhà và em ai cũng rất yêu quý Milu, dần dần dường như không thể thiếu được bóng dáng của chú-một người bạn trung thành.

1 tháng 5 2018

Thời thơ bé, tôi đã từng nuôi nhiều con vật nuôi như: chuột, chó, thỏ; tuy nhiên, tôi vẫn thích nhất con mèo nhà tôi. Tên nó là Katy. Lông nó gồm 3 màu trắng, đen và vàng. Nó có tai nhỏ, mũi nhỏ và đôi mắt sang màu xanh luôn sang lên trong bóng tối. Sở thích của nó là chơi với những cuộn len nhiều màu và bắt chuột. Katy không thực sự thích đồ ăn cho mèo, nó thích xương cá , cơm và tép nhỏ. Mặc dù nó ăn rất ít, nó dường như luôn tràn đầy năng lượng cho một ngày dài. Katy và tôi có nhiều thời gian vui vẻ bên nhau. Nó là bạn thân của tôi bởi nó luôn biết tôi cảm thấy thế nào và chia sẻ với tôi niềm vui cũng như nỗi buồn. Mỗi khi tôi mang tâm trạng không tốt hay đang gặp khó khan, tôi ôm nó và cảm nhận hơi thở ấm áp xoa tan đi mọi buồn phiền. Mỗi buổi chiều, tôi đi dạo với nó tại một công viên địa phương để được hít thở không khí trong lành và giúp nó kết than với những chú mèo khác. Mèo là loài vật dễ nuôi vởi vì nó nhỏ và biết vâng lời. Mặc dù lười biếng nhưng nó luôn tạo cho ta cảm giác thoải mái và giữ nhà sạch sẽ bởi các loại côn trùng. Mèo không còn xa lạ với con người nhưng lông của chúng bị dung làm những chiếc áo lông và nhiều phụ kiện thời trang khác. Chính phủ nên ban hành những luật nghiêm khắc lên kẻ trộm mèo. Cuối cùng, mèo là loai đọng vật dễ thương nên nó cần được bảo vệ và gìn giữ khỏi bị bắt và giết trái pháp luật.

9 tháng 2 2022

Cây bàng đại lão ở sân trường được trồng lúc nào em không biết. Em chỉ biết rằng, từ khi em bước vào lớp một, em đã thấy nó đứng sừng sững ở một góc sân trường. Là cây lâu năm, nên thân bàng khá to, vừa tay một bạn nhỏ ôm chặt. Vỏ thân cây có chỗ lồi lõm, đen mốc, sần sùi, có chỗ rạng nứt, li ti như váng của cháo gạo để khô, tưởng chừng đưa ngón tay vào là cạy được vỏ cây ra. Nhưng không, vỏ cây bàng có chỗ nứt nẻ như thế nhưng dính chắc như keo dán. Năm tháng qua đi, thân bàng nâng đỡ mấy tầng lá, như một chiếc ô khổng lồ che mát sân trường. Trên thân cây, cành bàng phân nhánh, ra lá xanh mướt màu thạch bích. Thân cây là cầu nối tiếp cho lá, hoa nhận được chất bổ của đất từ rễ cây để nuôi cây thêm lớn. Rồi chim muông bay đến. Chúng đậu trên cành hót véo von.

9 tháng 2 2022

ko chép mạng bn ơi