K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 9 2017

Ba Tri, ngày 20 tháng , 10 năm 2005

Chị yêu thương của em!

Chị không tưởng tượng được em nhớ chị đến thế nào đâu! Tuần nào cũng vậy, cứ đến ngày thứ bảy là tâm trạng em lại bồn chồn ngồi đứng không yên. Ra cổng ngóng cổ cò đợi chị, không thấy lại đi vào đọc truyện. Chỉ mong có tiếng gọi: “Mi ơi! Chị về rồi nè! Mở cổng cho chị đi!”. Những lúc như thế, dù đang đọc truyện đến chỗ hồi hợp nhất, gay cấn nhất, em cũng ngừng lại, mà chạy ào ra cổng mở cừa cho chị. Đã hơn một tháng nay rồi, chị cứ ở lì trên đó, không về với em, em buồn muốn chết đi được! Có phải chị học căng thẳng quá không?

Hôm qua, em nghe mẹ nói với bà là dạo này, chị chuẩn bị thi học kì thì phải? Nếu vậy là em trách lầm chị rồi đó. Đừng buồn em, chị nhé! Chị ơi, chị phải ăn nhiều vào để có sức khỏe mới học hành được nghe chị. Mấy tuần vừa rồi, mẹ cho tiền đi học, em tiết kiệm được mười làm ngàn cất ở trong cặp sách. Khi nào chị về, em sẽ bao chị ăn bún bò Huế, món ăn mà chị em mình rất thích đấy. Thi xong, chị về với em chị nhé!

Em của chị

(Kí tên)

Lê Hà Diễm Mi



10 tháng 9 2017

Chú Tư kính mến!

Mới bữa nào nghỉ Tết, cháu được ba má cho về quê thăm ông bà nội cùng cô chú và Các em, vậy mà tính ra đã gần một tháng trôi qua. Vào học kỳ II, chuyện học hành ổn định nên cháu tranh thủ viết ít dòng, kính thăm sức khỏe ông bà nội cùng cô chú và hai em.

Chú Tư ơi, dạo này sức khỏe của ông bà ra sao? Bệnh nhức đầu của bà nội đã đỡ chưa? Chú có thường xuyên nhắc bà uống thuốc không ạ? Ông nội sáng sáng vẫn tập thể dục dưỡng sinh chứ chú?

Chú và cô chắc dạo này cũng đang bận rộn với công việc của trường, của lớp? Em Giang và em Thanh vẫn chăm ngoan, học giỏi?

Về phần gia đình cháu mọi chuyện vẫn bình thường. Ba má cháu khỏe. Ngoài giờ dạy ở trường, ba cháu còn dịch sách, viết báo. Má cháu ngày đi làm, tối tranh thủ may thêm quần áo gia công để tăng thu nhập.

Chị em cháu cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng ba má. Cháu cũng báo tin để cô cháu mừng là từ đầu học kỳ II tới nay, cháu đã được mấy điểm 10 môn Toán và nhiều điểm khá ở các môn khác. Nghe lời khuyên của chú cháu bớt ham chơi và đã biết tự giác giúp đỡ gia đình những việc nhỏ. Ba má cháu vui lòng lắm.

Chú Tư ơi! Cháu mong cho mau tới hè để được cùng gia đình về quê sum họp với ông bà, cô chú và các em. Cuối thư, cháu kính chúc ông bà, cô chú mạnh khỏe, các em chăm ngoan! Nhận được thư này, chu viết thư cho cháu nhé!

Kính thư Cháu của chú

10 tháng 9 2017

Mĩ Thọ, ngày 20 tháng 10 năm 2005

Bà Nội kính yêu của cháu!.

Hơn một năm nay, cháu chưa được gặp bà. Cháu nhớ bà nhiều lắm, bà ạ!

Tuần trước, gia đình cháu có nhận được thư cô Vân. Trong thư cô nói, bà bị ốm một tuần, không ăn uống gì được. Bố cháu lo lắm. Bố định cắt phép để về quê, thì hôm sau nhận được điện cô Vân báo tin: “Bà đã đỡ, tuy chưa bình phục hẳn. Anh đừng lo”. Thế là bố cháu ở lại. Bố cháu nói: “Chắc bà bảo cô Vân điện cho bố, bảo bố khoan về. Một lần về, một lần khó. Bà đã vào đây rồi nên bà biết. Hơn hai ngàn cây số, đi lại vất vả nên bà thông cảm cho bố đấy. Nhưng hè này, nhất định bố sẽ đưa con về thăm nội”. Thế là hè này, cháu lại được gặp bà, được bà hái cho những trái mãng cầu ngọt lịm, những trái bưởi Thanh Trà căng tròn như trái bóng nhựa giông hè hai năm trước, phải không bà?

Bà ơi! Cháu nói gì lung tung quá mà quên hỏi thăm sức khỏe bà. Bà đã thực khỏe lại chưa hả bà? Bà ăn cơm có ngon miệng không? Bà đừng bỏ bữa, bà nhé. Bá ăn nhiều thịt, cá vào để hè này, bà còn dẫn cháu đi thăm vườn nữa chứ! Cháu bây giờ ăn khỏe lắm bà ạ! Tuần vừa rồi, mẹ cho cháu cân thử, tăng hơn tháng trước một kí. Còn việc học của cháu thì vẫn tốt. Cháu luôn được biểu dương là chăm học, năng phát biểu. Cháu hứa với bà, cháu sẽ cố gắng học tốt hơn nữa. Cháu chúc bà mạnh khỏe. Cháu nhớ bà và cô Vân/nhiều lắm.

Cháu của bà



10 tháng 9 2017

Ba Tri, ngày 20 tháng , 10 năm 2005

Chị yêu thương của em!

Chị không tưởng tượng được em nhớ chị đến thế nào đâu! Tuần nào cũng vậy, cứ đến ngày thứ bảy là tâm trạng em lại bồn chồn ngồi đứng không yên. Ra cổng ngóng cổ cò đợi chị, không thấy lại đi vào đọc truyện. Chỉ mong có tiếng gọi: “Mi ơi! Chị về rồi nè! Mở cổng cho chị đi!”. Những lúc như thế, dù đang đọc truyện đến chỗ hồi hợp nhất, gay cấn nhất, em cũng ngừng lại, mà chạy ào ra cổng mở cừa cho chị. Đã hơn một tháng nay rồi, chị cứ ở lì trên đó, không về với em, em buồn muốn chết đi được! Có phải chị học căng thẳng quá không?

Hôm qua, em nghe mẹ nói với bà là dạo này, chị chuẩn bị thi học kì thì phải? Nếu vậy là em trách lầm chị rồi đó. Đừng buồn em, chị nhé! Chị ơi, chị phải ăn nhiều vào để có sức khỏe mới học hành được nghe chị. Mấy tuần vừa rồi, mẹ cho tiền đi học, em tiết kiệm được mười làm ngàn cất ở trong cặp sách. Khi nào chị về, em sẽ bao chị ăn bún bò Huế, món ăn mà chị em mình rất thích đấy. Thi xong, chị về với em chị nhé!

Em của chị

(Kí tên)

Lê Hà Diễm Mi

25 tháng 11 2021

Tham khảo!

 

 

bà à là cháu đây cháu yêu của bà đây 

dạo này bà co khỏe không ạ mấy bác hàng xóm có khỏe không . bà ơi cháu nhớ bà lắm mới nay chau còn nghe tiếng gà trên đường hành quân nó làm cháu nhớ tới những kỉ niệm về bà về lang quê và cả tiếng gà ở quê mình nữa. cháu nhớ những lần cháu xem gà đẻ mà mắng cháu còn khờ dại lo lắng. những ngày mùa đông bà lo lắng cho đàn gà cũng vì muốn cưới năm cháu có uần áo mới . cháu còn nhớ luc bà soi trúng cho gà ấp cả những lần bà mua quần áo cho cháu cái quần chéo go ống nó dài rộng như quét đât hay cái áo  cánh trúc bâu đi qua hay có tiếng xột xoạt và còn bao kỉ niệm cùng hàng xóm . hôm nay, cháu chiến đấu vì lòng yêu tổ quốc vì xóm làng nơi cháu lớn lên và cũng vì bà cháu không muốn mất bà . cháu sẽ chiến đáu vì nền độc lập nước nhà. cháu mong sớm đến ngày cháu lại được về với bà. bà ở nhà hãy tự chăm sóc mình nhé . cháu chào bà

8 tháng 11 2019

1. Phần đầu thư:
- Nơi viết ngày tháng năm
- Lời xưng hô
2. Phần chính thư:
- Đoạn 1: Nêu mục đích, lý do viết thư
- Đoạn 2: Thăm hỏi tình hình của người nhận thư
- Đoạn 3: Kể cho bạn nghe về tình hình học tập của mình
- Đoạn 4: Nêu ý kiến trao đổi với người nhận thư
3. Phần cuối thư:
- Lời chúc, lời cảm ơn, hứa hẹn
- Chữ ký và tên hoặc họ tên

Bà nội yêu quý của Đức

Đức là ........ - cháu trai bé nhỏ của bà đây ạ. Cũng đã hơn 3 tháng cháu chưa được về quê thăm bà rồi. Không phải vì cháu không nhớ bà hay giận bà đâu bà ạ. Thật ra, cháu nhớ bà nhiều lắm. Cháu nhớ từng cái thơm má, từng cái vuốt tóc, từng lời thủ thỉ âu yếm của bà. Thế nhưng, dù vậy, cháu và bố mẹ vẫn không thể về quê thăm bà trong thời gian này được. Bởi đại dịch Covid-19 đang hoành hành khắp nơi, mang theo những nguy hiểm khôn lường.

Dịch Covid-19 bắt đầu xuất hiện ở nước ta từ dịp Tết Nguyên Đán, với khả năng lây lan chóng mặt. Nó khiến sức khỏe con người suy giảm nhanh chóng và dễ dẫn đến tử vong. Nước ta đã có hơn 1000 người nhiễm phải loại virut này rồi. Tuy nhiên thật may, là nhà nước đã nhanh chóng có những biện pháp ngăn ngừa, cách ly để kiểm soát tình hình dịch bệnh. Nhờ vậy, mà cuộc sống của chúng ta vẫn ổn định và an toàn. Và đó cũng chính là lý do suốt 3 tháng nay cháu và gia đình không về quê thăm bà. Dù rất nhớ và muốn chạy ngay đến bên bà, nhưng cháu vẫn cố tuân thủ theo những yêu cầu, lời khuyên của bộ y tế, rằng phải hạn chế tối đa việc di chuyển, tập trung nơi đông người trong thời gian này. Thế nên, bà đừng giận cháu bà nhé!

Ở quê, bà cũng hãy cố gắng thực hiện theo những khuyến cáo của bộ y tế để giữ gìn sức khỏe của bản thân mình. Như hạn chế ra ngoài, tụ tập nơi đông người, luôn mang khẩu trang, thường xuyên sát khuẩn tay… Để chờ khi đại dịch qua đi, cháu và cả nhà sẽ về quê thăm bà ngay. Bà sẽ lại vuốt tóc cháu, thủ thỉ những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa. Bà nhé?

Chấu Đức yêu quý của bà

14 tháng 11 2021

Tham khảo:

Tình bạn là một thứ tình cảm tốt đẹp, không thể thiếu trong cuộc sống, bạn bè giúp đỡ ta, động viên khích lệ ta vượt qua khó khăn trong cuộc sống, chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn cùng ta. Ai cũng có rất nhiều bạn, nhưng chỉ có một hoặc một vài người bạn thân. Em cũng vậy, đến đây em muốn nói tới Thanh – cô bạn thân nhất của em.

Thanh và em đã học cùng nhau từ hồi lớp Ba và đến bây giờ khi đã học lớp Bẩy hai đứa vẫn học chung một lớp với nhau. Đã gọi là bạn thân thì mức độ thân thiết sẽ hơn rất nhiều những người bạn khác, ban đầu chúng em cũng là những người bạn bình thường như bao người bạn khác, em vốn là một cô bé ít nói, ít nói chuyện với các bạn trong lớp, trong khi đó Thanh là lớp trưởng của lớp, học rất giỏi và tham gia rất nhiệt tình các hoạt động của Đội của trường.

Thế rồi một hôm em bị ốm nặng, phải nghỉ học mất một tuần, Thanh đã thường xuyên đến nhà thăm em và chép bài giúp em đồng thời giảng bài cho em để em nắm được những bài học trên lớp. Và chúng em bắt đầu thân nhau từ hồi đó, qua việc này em cảm nhận được rằng Thanh rất quan tâm đến người khác, không phải vì trách nhiệm của một lớp trưởng mà vốn dĩ Thanh đã là một người như vậy. Một lần, cô giáo phát động phong trào “Đôi bạn cùng tiến”, Thanh xung phong sẽ ghép thành đôi với em, vì lực học của em cũng khá kém, thế rồi chúng em được cô giáo chuyển chỗ cho ngồi cạnh nhau, tình bạn của hai đứa càng ngày càng trở nên thân thiết.

Em thường xuyên đến nhà Thanh để làm bài tập, đến nhà bạn ấy mới biết không chỉ học giỏi mà Thanh còn rất hiếu thảo với bố mẹ, tuy còn nhỏ tuổi nhưng ngoài giờ học trên lớp Thanh còn giúp đỡ bố mẹ làm một số việc nhà. Chỉ trong một thời gian, lực học của em đã khá hơn rất nhiều và em cũng hòa đồng hơn, tham gia hoạt động của trường nhiều hơn. Từ đấy đến bây giờ, khi đã học lớp Bẩy chúng em vẫn là một đôi bạn thân thiết, chúng em hay đến nhà nhau chơi, bố mẹ em rất quý Thanh và ngược lại bố mẹ em cũng vậy. Bố mẹ hai đứa rất vui vì con mình có một tình bạn đẹp như thế, cùng giúp đỡ nhau trong học tập. Như thế là tình bạn của hai đứa em đã được bốn năm, tuy không phải là một thời gian dài nhưng cũng đủ để chúng em hiểu về tính cách của nhau.

Thỉnh thoảng tuy có những cãi vã giận hờn nhưng chỉ một thời gian ngắn là hết và chúng em lại thân thiết như ban đầu. Em rất thích vẽ nên ước mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang, còn Thanh, bạn ấy ước mơ trở thành một cô giáo dạy Văn. Và chúng em đang cố gắng hết sức mình để thực hiện ước mơ của riêng mình. Không biết mỗi khi lên lớp mới chúng em có được học cùng nhau nữa không, nhưng cho dù không được học cùng nhau nữa thì tình bạn của hai đứa vẫn vậy. Như câu thơ: “Đã là bạn suốt đời là bạn/ Đừng như sông lúc cạn lúc bồi”. Mỗi khi một trong hai đứa có truyện không vui, thì lại tìm đến đứa kia để kể lể, tìm nguồn động viên, khích lệ.

Thanh là một người bạn tốt và tình bạn của em rất thân thiết. Cuộc sống còn rất nhiều điều đổi thay nhưng mong rằng tình bạn của chúng em sẽ mãi thân thiết như vậy.

14 tháng 11 2021

Từ khi bước chân vào môi trường học đường, tôi đã được làm quen và tiếp xúc với rất nhiều bạn bè. Mỗi người bạn có một vẻ khác nhau và đối với mỗi người tôi lại dành cho họ những tình cảm quý mến khác nhau. Nhưng trong rất nhiều những người bạn mà tôi quý mến ấy, người bạn mà tôi yêu quý nhất , người luôn đồng hành với tôi trong mọi niềm vui, nỗi buồn , không thể có từ nào thích hợp hơn hai tiếng “bạn thân’ để nói về bạn, đó là Minh Anh.

Minh Anh học cùng với tôi ngay từ những ngày đầu cắp sách đến trường. Tôi và bạn chơi với nhau cũng từ những ngày đó, nhưng để trở thành bạn thân thì tôi không nhớ rõ từ khi nào nữa. Tôi chỉ biết rằng hằng ngày chúng tôi đèo nhau đi học trên một chiếc xe đạp và có tâm sự trong lòng thì người đầu tiên tôi tìm đến là Minh Anh. Minh Anh trong mắt tôi là một cô bạn hết sức dễ thương và đáng mến. Bạn có đôi mắt to, khuôn mặt thanh tú với điểm nhấn là cái mũi dọc dừa xinh xinh. Nhưng có lẽ trong muôn vàn những thứ đáng chú ý ấy thì gây ấn tượng với tôi hơn cả là vầng trán cao biểu lộ sự thông minh, lanh lợi của bạn. Minh Anh học rất giỏi, bạn lại là cây văn nghệ xuất sắc của lớp. Mỗi lần lớp có chương trình văn nghệ thì bạn là người tư tin xung phong đầu tiên. Tôi và các bạn trong lớp đều rất thích nghe Minh Anh hát. Mỗi khi tới lượt bạn biểu diễn thì trong lớp dường như không có lấy một âm thanh nào khác ngoài tiếng hát trong trẻo như chim sơn ca của bạn. Tiếng hát ấy như xua tan hết mọi mệt nhọc sau mỗi giờ Văn, giờ Toán căng thẳng. Tôi quý Minh Anh lắm, may mắn nhất của tôi có lẽ là được làm bạn thân của bạn. Tôi còn tự hào vì có người bạn thân luôn nhiệt tình giúp đỡ người khác như Minh Anh. Trong lớp, dù chỉ chơi thân với tôi nhưng không có nghĩa là bạn không hòa đồng với mọi người. Nhắc đến Minh Anh, không ai có thể quênđược hình ảnh cô lớp phó học tập gương mẫu. Nhìn khuôn mặt bạn lấm tấm mồ hôi mà vẫn say sưa giảng lại mấy bài tập khó cho các bạn trong lớp, tôi càng thêm khâm phục và yêu quý bạn hơn. Nhiều lúc chúng tôi cứ ngỡ Minh Anh chính là cô giáo nhỏ của mình.

Dáng người nhanh nhẹn với nụ cười luôn thường trực trên môi cũng không che lấp được hoàn cảnh khó khăn của bạn. Nhà Minh Anh không khá giả lắm. Lại là chị lớn trong gia đình nên hàng ngày bạn phải phụ giúp ba mẹ trông nom quán ăn nhỏ. Thời gian dành cho việc học không có nhiều mà bạn vẫn học rất giỏi, tôi hiểu bạn đã khéo léo biết bao trong việc sắp xếp một thời gian biểu phù hợp. Thương biết bao nhiêu cái dáng hình nhỏ bé mà vẫn nhanh nhẹn bưng đồ ăn cho khách của bạn. Những lúc chúng tôi tới quán, dù mệt nhọc, Minh Anh vẫn rất hồ hởi. Có lần bạn cười bảo: “phụ quán cũng có thú vui của nó, bây giờ nếu bảo mình nghỉ làm chắc mình không chịu được đâu”. Tôi càng yêu hơn cái nghị lực phi thường của bạn. Dù bận rộn là vậy mà Minh Anh vẫn dành thời gian giúp đỡ tôi trong học tập. Có một lần tôi bị bệnh nằm ở nhà cả tuần, vậy là cả tuần Minh Anh chép bài rồi lại qua giảng bài cho tôi. Bạn muốn chắc chắn rằng sau một tuần nằm giường bệnh, khi đi học trở lại, tôi vẫn theo kịp tiến độ của lớp. Tôi biết ơn Minh Anh nhiều lắm. Lúc nào tôi cũng tự nhủ phải thật cố gắng để đáp lại xứng đáng những gì mà bạn đem lại cho tôi. Tôi hi vọng sẽ mãi mãi được chơi cùng, học cùng với Minh Anh. Có bạn là bạn thân, tôi biết tôi ngày càng sống tốt và hoàn thiện mình hơn.

Cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cho tôi người bạn tuyệt vời như vậy. Chìm trong hạnh phúc của tình bạn, tôi không quên phải luôn cố gắng để gìn giữ và làm cho tình bạn ấy ngày càng bền vững và thắm thiết hơn.