K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Có một vị học giả, khi nghỉ lại bước đường từng trải của mình đã nói: khi tôi học năm thứ 5 tiểu học, tôi thi đỗ đầu. Thầy giáo tặng tôi một bản đồ thế giới. Tôi phấn khởi lắm và chạy về nhà giở tấm bản đồ ra xem. Không may, hôm đó đến phiên tôi phải đun nước tắm cho cả nhà, tôi vừa đun nước vừa xem bản đồ. Giở đến tờ bản đồ Ai – Cập tôi nghĩ Ai – Cập rất đẹp, có Kim tự tháp, có sông Nin, có mộ nữ hoàng, có vua Fa – ra – on và còn nhiều điều thần bí khác. Tôi nghĩ bụng lớn lên nếu có cơ hội phải đi thăm Ai – Cập một chuyến. Khi đang xem say sưa, bỗng một người từ trong nhà tắm bước ra, khổ người to béo, bụng quấn cái khăn bông, nói với tôi bằng một giọng gay gắt: mày đang làm gì? Tôi ngẩng đầu lên nhìn, người ấy là bố tôi. Tôi nói: Con đang xem bản đồ. Bố tôi rất bực tức: Lửa tắt hết rồi, còn xem bản đồ gì?. Tôi nói: con đang xem bản đồ Ai – Cập. Bố tôi chạy tới giang tay tát và đá tôi một cái văng đến gần lò lửa rồi nói: đi nhóm lửa mau, xem bản đồ Ai – Cập làm gì? Đánh xong ông nói với giọng rất nghiêm túc: Tao bảo đảm với mày, cả đời mày sẽ không bao giờ đến được nơi xa xôi hẻo lánh ấy! Mau đi nhóm lửa! Lúc đó tôi đứng ngây người nhìn cách hành xử của bố tôi, tôi nghĩ: sao bố tôi lại khẳng định với tôi sự việc lạ lùng ấy! Đúng thực như thế ư? Cả cuộc đời tôi sẽ không bao giờ được đi Ai – Cập ? 20 năm sau, lần đầu tiên được ra nước ngoài là tôi đến ngay Ai – Cập, bạn tôi hỏi: Câu đến Ai – Cập làm gì? Tôi nói: vì tôi không muốn sinh mệnh của mình bị người khác sắp đặt, và tôi đã đi du lịch Ai – Cập. Một hôm, tôi ngồi trên bậc thềm trước cửa Kim tự tháp, mua một bưu thiếp gửi cho bố tôi. Tôi viết: “ Ba thân mến! Con đang ngồi viết thư trước Kim tự tháp để gởi cho ba. Con nhớ khi con còn nhỏ, ba đánh con hai cái bạt tai, đá con một cái và ba nói bảo đảm rằng con không thể đến nơi xa xôi này được, bây giờ con ngồi đây viết thư cho ba”. Khi viết, tôi có cảm xúc sâu sắc, lúc ba tôi nhận được bư thiếp ông nói với mẹ tôi: Này, đó là lần đánh thứ mấy nhỉ? Làm sao lại có hiệu quả thế, đá một cái là bay ngay đến Ai – Cập. Câu hỏi: 1. Dựa vào triết học duy vật biện chứng, anh (chị) rút ra triết lý gì từ tình huống nầy? 2. Nêu rõ triết lý của người bố ông học giả và triết lý của chính ông học giả?

2
31 tháng 10 2021

Lớp của bạn giải ra được câu này chưa ạ. Nếu rồi, có thể cho mình xin đáp án với được không huhu

 

1 tháng 11 2021

Cho mình xin đáp án với ạ

 

Tôi là một thằng con trai bất tài, xấu, đen đúa, không giàu có, không giỏi ăn nói, nhạt nhẽo, không có tài năng gì cả, học hành dỡ tệ, thể thao càng tệ hơn, nghiện game, không thích nói chuyện, sợ đám đông. Tôi không có nhiều bạn, và tôi cũng chẳng dám thích ai cả. Đến năm lớp 10, tôi gặp cô ấy, cô ấy ngồi sau lưng tôi. Cô ấy hay bắt chuyện, nói đùa với tôi, và rất hay cười, cô ấy...
Đọc tiếp

Tôi là một thằng con trai bất tài, xấu, đen đúa, không giàu có, không giỏi ăn nói, nhạt nhẽo, không có tài năng gì cả, học hành dỡ tệ, thể thao càng tệ hơn, nghiện game, không thích nói chuyện, sợ đám đông. Tôi không có nhiều bạn, và tôi cũng chẳng dám thích ai cả. Đến năm lớp 10, tôi gặp cô ấy, cô ấy ngồi sau lưng tôi. Cô ấy hay bắt chuyện, nói đùa với tôi, và rất hay cười, cô ấy hay lấy bài kt cho tôi, hỏi điểm số tôi, còn động viên tôi khi tôi điểm kém đôi khi còn tỏ ra hơi lo lắng. Đó là một điều hết sức bình thường giữa những người bạn học với nhau, nhưng với một thằng con trai như tôi, đó là lần đầu tôi được một cô gái đối xử tốt như thế. Rồi không biết tôi thích cô ấy từ lúc nào, biết là không thể nên tôi chẳng dám nói ra, khoảng cách nó lớn quá, với lại cô ấy chỉ thích mấy bạn đẹp trai, đầu nấm nè, dễ thương nữa ( cô ấy rất thích trai Hàn ). Sau này tôi bị đổi chổ ngồi đi nơi khác, và cũng không còn ai đối xử như thế với một thằng như tôi cả, cô ấy cũng thích ai đó, không còn nói chuyện với tôi như trước. Vài chuyện xảy ra, tôi đã gián tiếp phủ nhận tình cảm của mình, không lâu sao thì cô ấy quen người khác ( tốt hơn tôi nhiều ). Ngày đó tôi buồn lắm, hụt hẫng, chẳng biết phải làm sao nữa, hàng ngày nhìn cô ấy và người khác vui vẻ tôi đau lắm, nhưng bản thân mình có là gì của họ đâu. Nhưng không lâu sau thì họ chia tay vì không hợp, tôi cũng chẳng có fb hay zalo của cô ấy nên chẳng biết cô ấy có thật sự buồn không, chỉ thấy cô ấy luôn bình thường, hình như cô ấy là người chủ động chia tay thì phải. Những năm 12, cô ấy vẫn nói chuyện và cười với tôi, nụ cười cô ấy đẹp lắm, tôi luôn không kìm được cảm xúc khi cô ấy cười. Tôi luôn chọn đứng phía sau lưng cô ấy, luôn ra về sau lưng cô ấy, luôn nhìn cô ấy từ phía sau, phải chỉ phía sau thôi, vì tôi biết tôi không thể, dù sao thì khoảng cách vẫn quá lớn, nó dễ dàng nhận ra được ngay từ vẻ bên ngoài. Chỉ cần cô ấy nói với tôi một câu, cười với tôi một lần, có lẽ nó là hạnh phúc và đủ lắm rồi, tôi không dám hy vọng điều gì khác đâu. Chỉ còn vài tháng nữa là hết năm học 12 rồi, có lẽ khoảng thời gian tươi đẹp ấy cũng sẽ kết thúc với tôi. Hy vọng sau này nếu có duyên khi gặp lại, tôi sẽ tốt hơn bây giờ ( tôi sẽ luôn cố gắng mà ) và cô ấy cũng thế, chúc cô ấy thành công với ước mơ của mình và tìm được người người thật sự yêu thương và tốt với cô ấy. TAO BIẾT MÀY SẼ KHÔNG THẤY NHỮNG DÒNG NÀY NHƯNG TAO CẢM ƠN MÀY NHIỀU LẮM, CẢM ƠN VÌ MÀY ĐÃ TỐT VỚI MỘT THẰNG NHƯ TAO, VÀ XIN LỖI, XIN LỖI VÌ ĐÃ THÍCH MÀY KHI TAO KHÔNG CÓ GÌ CẢ

 

4
10 tháng 4 2021

thật là buồn 

10 tháng 4 2021

Chia buồn nhưng thặc xúc đồng:") Gớt nước mắt

6 tháng 11 2017

Đáp án: A

2 tháng 4 2019
Đáp án: A

 

4 tháng 8 2018
Đáp án: A
10 tháng 12 2021

.....

là sao?

14 tháng 12 2021

Học tập đạo đức của Bác Hồ, chúng ta còn có thể học tập qua chính những tấm gương thầy cô, bè bạn xung quanh. Và hãy để việc học tập đó đi vào chính cuộc sống hàng ngày của thanh niên, sinh viên, chứ không phải là những hoạt động có tính chất phong trào. Bởi học tập, làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh là để giúp chúng ta sống tốt hơn, đẹp hơn.

25 tháng 9 2019

Đáp án: A

5 tháng 7 2019

Đáp án: A

16 tháng 5 2017
Đáp án: B