K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Các thám tử tài giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây!!!

VỤ ÁN TRONG PHÒNG KÍN

Tom (75t) 1 nhà điêu khắc băng người Mỹ gốc Trung, được phát hiện đã chết vào 12h-13h trong thư phòng của ông ta, cửa khóa trong. Loại cửa gỗ 1 cánh trung quốc xưa ( cài ngang bằng 1 thanh gỗ). Được biết cả gia đình về Thượng Hải để nghỉ hè.
* Khám hiện trường phát hiện:
Xác nạn nhân trên sàn cách cửa ra vào không xa. Nạn nhân bị cứa đứt 1 vòng quanh cổ chết do mất máu nhiều trong thời gian ngắn, vết máu trên sàn cho thấy nạn nhân bị kéo đi 1 đoạn.
Dưới sàn có 1 con dao gọt hoa quả dính máu nạn nhân.
Trên bàn là 1 bức di chúc để toàn bộ tài sản lại cho con trai là Tony, nét chữ ký tên vội. 1 quyển sách gấp lại, có làm dấu ở trang đang đọc, chiếc ghế bị ngã ra phía sau và dưới sàn đầy máu.
Ngoài ra trên bàn còn có 1 cái đĩa dính vỏ và ít vụn trái cây, có 1 ít nước bên trong. Dưới sàn còn có 1 vũng nước.
Trên tường cạnh cửa: phía trên chốt cửa là 1 kệ sách, phía dưới là cái radio hát véo von...
Ở 1 đầu thanh gỗ để cài chốt cửa phát hiện sợi dây câu cá dính máu được buộc và cắt gọn bằng dao và đầu đó cũng bị ướt.
Dưới cửa có tấm thảm đã thấm đỏ máu.
* Các nghi phạm
1. Rin Gold (16t): người hầu, ở đợ.
- Tôi lau nhà vào giờ này như thường lệ, định dọn phòng ông chủ, gõ cửa không trả lời, thấy cửa khóa trong và tiếng radio rất lớn, lớn hơn mọi khi rất nhiều, nên chắc ông đang ngủ. Tôi chỉ lấy tấm thảm dưới khe cửa đem đi giặt. Thật kinh hoàng, tấm thảm ướt sũng máu.
2. Theomars (45t): đầu bếp.
- Tôi khá ghét ông ta, tôi là đầu bếp châu Âu mà ông ta đòi tôi nấu món ăn châu Á, còn sỉ nhục tôi thậm tệ.
Nhưng tôi không giết ông ta, trong thời gian đó tôi đã ở bếp để thử các món ăn mới. Có bà chủ và cậu chủ Tony làm chứng, trước đó bà chủ xuống lấy trái cây và tôi đã đưa bà cây dao, sau đó cậu chủ cũng xuống bếp lấy 1 ít băng để tập luyện như thường ngày và bảo sẽ quay lại thưởng thức món ăn của tôi, nhưng chuyện khủng khiếp này đã xảy ra
3. Nate River (50t): Vợ nạn nhân
- Tôi có gặp ông ấy trước đó, mang đến cho ông ta 1 đĩa trái cây ướp lạnh và bàn chuyện để lại di chúc cho Tony, mà ông ấy cứ đòi chia cho con riêng, dù sao cả 2 cũng đã già rồi.
4. Tony (25t): Con trai nạn nhân đang ở ngoài vườn.
- Tôi đã ở đây 1 tiếng rồi, tôi đang cố tập luyện để hoàn thành tác phẩm nhanh hơn trước khi nó tan ra giữa cái nắng hè này.
- Thường thì 1 tiếng tôi làm ra được 1 tác phẩm tuyệt mỹ. Tôi đã tập luyện 2 tuần nay mà không bỏ buổi nào và có tiến bộ hơn. Để lão già đáng chết đó bớt bớt cái mồm, Ông ta lúc nào cũng càm ràm tôi vô dụng, tác phẩm của tôi xấu, chậm chạp dù tay nghề điêu khắc băng được học từ ông ta. Mn hãy xem tác phẩm tôi đang làm đây này. Chỉ tay vào tác phẩm điêu khắc còn dang dở của mình, bên cạnh có 1 thùng giữ nhiệt và ít vụn băng trong đó.
5. Châu Tinh Trì(27t): con trai riêng của nạn nhân.
- Gia tài à? Tôi không cần, tôi đã có căn nhà này và sẽ sống ở đây, tiêu diêu câu cá ngâm thơ mỗi ngày. Dù tôi chẳng ưa cái gia đình và lão già phản bội đó, chỉ mong họ biến đi cho khuất mắt.
- Khoảng 12h- 13h tôi đang cùng Rin Gold dọn dẹp nhà kho để tìm cái sợi dây câu bị đứt. Nhưng không tìm được và Rin Gold bảo đi lau nhà còn tôi quay trở lại bờ hồ nối lại sợi dây câu bị đứt.
******************
Ai là hung thủ của vụ án trên?
Hung khí là gì?
Động cơ?
Cách gây án như thế nào?
****************
Mức độ: Dành cho các thám tử đã vào nghề!!!!

1
Các thám tử tài giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây!!!VỤ ÁN TRONG PHÒNG KÍNTom (75t) 1 nhà điêu khắc băng người Mỹ gốc Trung, được phát hiện đã chết vào 12h-13h trong thư phòng của ông ta, cửa khóa trong. Loại cửa gỗ 1 cánh trung quốc xưa ( cài ngang bằng 1 thanh gỗ). Được biết cả gia đình về Thượng Hải để nghỉ hè.* Khám hiện trường phát hiện:Xác nạn nhân trên sàn cách cửa ra vào không...
Đọc tiếp

Các thám tử tài giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây!!!

VỤ ÁN TRONG PHÒNG KÍN

Tom (75t) 1 nhà điêu khắc băng người Mỹ gốc Trung, được phát hiện đã chết vào 12h-13h trong thư phòng của ông ta, cửa khóa trong. Loại cửa gỗ 1 cánh trung quốc xưa ( cài ngang bằng 1 thanh gỗ). Được biết cả gia đình về Thượng Hải để nghỉ hè.
* Khám hiện trường phát hiện:
Xác nạn nhân trên sàn cách cửa ra vào không xa. Nạn nhân bị cứa đứt 1 vòng quanh cổ chết do mất máu nhiều trong thời gian ngắn, vết máu trên sàn cho thấy nạn nhân bị kéo đi 1 đoạn.
Dưới sàn có 1 con dao gọt hoa quả dính máu nạn nhân.
Trên bàn là 1 bức di chúc để toàn bộ tài sản lại cho con trai là Tony, nét chữ ký tên vội. 1 quyển sách gấp lại, có làm dấu ở trang đang đọc, chiếc ghế bị ngã ra phía sau và dưới sàn đầy máu.
Ngoài ra trên bàn còn có 1 cái đĩa dính vỏ và ít vụn trái cây, có 1 ít nước bên trong. Dưới sàn còn có 1 vũng nước.
Trên tường cạnh cửa: phía trên chốt cửa là 1 kệ sách, phía dưới là cái radio hát véo von...
Ở 1 đầu thanh gỗ để cài chốt cửa phát hiện sợi dây câu cá dính máu được buộc và cắt gọn bằng dao và đầu đó cũng bị ướt.
Dưới cửa có tấm thảm đã thấm đỏ máu.
* Các nghi phạm
1. Rin Gold (16t): người hầu, ở đợ.
- Tôi lau nhà vào giờ này như thường lệ, định dọn phòng ông chủ, gõ cửa không trả lời, thấy cửa khóa trong và tiếng radio rất lớn, lớn hơn mọi khi rất nhiều, nên chắc ông đang ngủ. Tôi chỉ lấy tấm thảm dưới khe cửa đem đi giặt. Thật kinh hoàng, tấm thảm ướt sũng máu.
2. Theomars (45t): đầu bếp.
- Tôi khá ghét ông ta, tôi là đầu bếp châu Âu mà ông ta đòi tôi nấu món ăn châu Á, còn sỉ nhục tôi thậm tệ.
Nhưng tôi không giết ông ta, trong thời gian đó tôi đã ở bếp để thử các món ăn mới. Có bà chủ và cậu chủ Tony làm chứng, trước đó bà chủ xuống lấy trái cây và tôi đã đưa bà cây dao, sau đó cậu chủ cũng xuống bếp lấy 1 ít băng để tập luyện như thường ngày và bảo sẽ quay lại thưởng thức món ăn của tôi, nhưng chuyện khủng khiếp này đã xảy ra
3. Nate River (50t): Vợ nạn nhân
- Tôi có gặp ông ấy trước đó, mang đến cho ông ta 1 đĩa trái cây ướp lạnh và bàn chuyện để lại di chúc cho Tony, mà ông ấy cứ đòi chia cho con riêng, dù sao cả 2 cũng đã già rồi.
4. Tony (25t): Con trai nạn nhân đang ở ngoài vườn.
- Tôi đã ở đây 1 tiếng rồi, tôi đang cố tập luyện để hoàn thành tác phẩm nhanh hơn trước khi nó tan ra giữa cái nắng hè này.
- Thường thì 1 tiếng tôi làm ra được 1 tác phẩm tuyệt mỹ. Tôi đã tập luyện 2 tuần nay mà không bỏ buổi nào và có tiến bộ hơn. Để lão già đáng chết đó bớt bớt cái mồm, Ông ta lúc nào cũng càm ràm tôi vô dụng, tác phẩm của tôi xấu, chậm chạp dù tay nghề điêu khắc băng được học từ ông ta. Mn hãy xem tác phẩm tôi đang làm đây này. Chỉ tay vào tác phẩm điêu khắc còn dang dở của mình, bên cạnh có 1 thùng giữ nhiệt và ít vụn băng trong đó.
5. Châu Tinh Trì(27t): con trai riêng của nạn nhân.
- Gia tài à? Tôi không cần, tôi đã có căn nhà này và sẽ sống ở đây, tiêu diêu câu cá ngâm thơ mỗi ngày. Dù tôi chẳng ưa cái gia đình và lão già phản bội đó, chỉ mong họ biến đi cho khuất mắt.
- Khoảng 12h- 13h tôi đang cùng Rin Gold dọn dẹp nhà kho để tìm cái sợi dây câu bị đứt. Nhưng không tìm được và Rin Gold bảo đi lau nhà còn tôi quay trở lại bờ hồ nối lại sợi dây câu bị đứt.
******************
Ai là hung thủ của vụ án trên?
Hung khí là gì?
Động cơ?
Cách gây án như thế nào?
****************
Mức độ: Dành cho các thám tử đã vào nghề!!!!

0
Các thám tử giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây Nạn nhân X là 1 cô gái bình thường. Vào 1 buổi sáng ngày thứ hai khoảng 5h10, thi thể của cô ấy đã được phát triển bởi 1 người đàn ông do tò mò đi theo vết máu từ con đường kéo dài vào rừng khoảng 100m. Theo khám nghiệm sơ bộ, cảnh sát điều tra ra rằng hung khí là 1 con dao bếp được lấy từ bữa tiệc cô tham gia vào đêm hôm qua và đã tìm...
Đọc tiếp

Các thám tử giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây

Nạn nhân X là 1 cô gái bình thường. Vào 1 buổi sáng ngày thứ hai khoảng 5h10, thi thể của cô ấy đã được phát triển bởi 1 người đàn ông do tò mò đi theo vết máu từ con đường kéo dài vào rừng khoảng 100m. Theo khám nghiệm sơ bộ, cảnh sát điều tra ra rằng hung khí là 1 con dao bếp được lấy từ bữa tiệc cô tham gia vào đêm hôm qua và đã tìm thấy con dao đó trong phòng bếp. Cụ thể là vào đêm chủ nhật, cô đã tham gia 1 bữa tiệc án mừng ở nhà 1 người bạn. Khoảng 11h, cô rời khỏi bữa tiệc và đi bộ về nhà(cách đây khoảng 400m) với 1 chút men rượu trong người. Có vài người đã đề nghị đưa cô về nhưng lại bị từ chối do nhà không quá xa. Qua sàng lọc, người ta tìm ra 2 nghi phạm chính. A là bạn trai của nạn nhân cùng tham dự buổi tiệc đêm hôm đó. Ảnh là 1 cầu thủ bóng đá tiềm năng nhưng do chấn thương 2 ngày trước ở chân nên anh không thể chơi bóng được nữa. Cảnh sát tìm ra đoạn tin nhắn chia tay trên đt của cô gái. Được biết anh rời khỏi bữa tiệc sau nạn nhân 5' và không có bất cứ bằng chứng ngoại phạm nào sau đó nhưng chấn thương ở chân của anh khá nghiêm trọng nên khó có thể gây án. Được biết rằng anh chưa bao giờ trở lại căn nhà nơi tổ chức từ lần đó. B là đồng nghiệp của nạn nhân nhưng do bị cô chèn ép nhiều lần nên đã phải nghỉ việc. Sau đó anh thất nghiệp trong khoảng thời gian dài và vợ anh cũng bỏ nhà ra đi. Nhưng anh lại có bằng chứng ngoại phạm. Nhân chứng Y kể lại rằng "khoảng 7h đêm hôm đó tôi có uống ít rượu nhưng chưa thấy say bổng nhiên ngủ quên 1 lúc mặc dù trước đó không thiếu ngủ và cũng không hay ngủ sớm. Lúc đang ngủ trong phòng thì B gọi dậy chơi game vào khoảng 10h30 lúc tiệc sắp kết thúc và 2 chúng tôi chỉ ở trong phòng khoảng 1h rồi ngủ tiếp). Ngoài ra, khoảng 12h, B có quay lại căn nhà tổ chức buổi tiệc. ****Hỏi ai là hung thủ đã giết nạn nhân

2

giải thì ib vs mik để nghe suy luận của các bạn

25 tháng 6 2019

~ lk thằng B đg k ??

Các thám tử giỏi đâu rồi, bơi hết vào đâyNạn nhân X là 1 cô gái bình thường. Vào 1 buổi sáng ngày thứ hai khoảng 5h10, thi thể của cô ấy đã được phát triển bởi 1 người đàn ông do tò mò đi theo vết máu từ con đường kéo dài vào rừng khoảng 100m. Theo khám nghiệm sơ bộ, cảnh sát điều tra ra rằng hung khí là 1 con dao bếp được lấy từ bữa tiệc cô tham gia vào đêm hôm qua và đã tìm...
Đọc tiếp

Các thám tử giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây

Nạn nhân X là 1 cô gái bình thường. Vào 1 buổi sáng ngày thứ hai khoảng 5h10, thi thể của cô ấy đã được phát triển bởi 1 người đàn ông do tò mò đi theo vết máu từ con đường kéo dài vào rừng khoảng 100m. Theo khám nghiệm sơ bộ, cảnh sát điều tra ra rằng hung khí là 1 con dao bếp được lấy từ bữa tiệc cô tham gia vào đêm hôm qua và đã tìm thấy con dao đó trong phòng bếp. Cụ thể là vào đêm chủ nhật, cô đã tham gia 1 bữa tiệc án mừng ở nhà 1 người bạn. Khoảng 11h, cô rời khỏi bữa tiệc và đi bộ về nhà(cách đây khoảng 400m) với 1 chút men rượu trong người. Có vài người đã đề nghị đưa cô về nhưng lại bị từ chối do nhà không quá xa. Qua sàng lọc, người ta tìm ra 2 nghi phạm chính. A là bạn trai của nạn nhân cùng tham dự buổi tiệc đêm hôm đó. Ảnh là 1 cầu thủ bóng đá tiềm năng nhưng do chấn thương 2 ngày trước ở chân nên anh không thể chơi bóng được nữa. Cảnh sát tìm ra đoạn tin nhắn chia tay trên đt của cô gái. Được biết anh rời khỏi bữa tiệc sau nạn nhân 5' và không có bất cứ bằng chứng ngoại phạm nào sau đó nhưng chấn thương ở chân của anh khá nghiêm trọng nên khó có thể gây án. Được biết rằng anh chưa bao giờ trở lại căn nhà nơi tổ chức từ lần đó. B là đồng nghiệp của nạn nhân nhưng do bị cô chèn ép nhiều lần nên đã phải nghỉ việc. Sau đó anh thất nghiệp trong khoảng thời gian dài và vợ anh cũng bỏ nhà ra đi. Nhưng anh lại có bằng chứng ngoại phạm. Nhân chứng Y kể lại rằng "khoảng 7h đêm hôm đó tôi có uống ít rượu nhưng chưa thấy say bổng nhiên ngủ quên 1 lúc mặc dù trước đó không thiếu ngủ và cũng không hay ngủ sớm. Lúc đang ngủ trong phòng thì B gọi dậy chơi game vào khoảng 10h30 lúc tiệc sắp kết thúc và 2 chúng tôi chỉ ở trong phòng khoảng 1h rồi ngủ tiếp). Ngoài ra, khoảng 12h, B có quay lại căn nhà tổ chức buổi tiệc. ****Hỏi ai là hung thủ đã giết nạn nhân

Ai giải đc ib tôi nghe suy luận của các bạn

1
19 tháng 8 2019

b là hung thủ chớ giề

Các thám tử đâu rồi !!! Sáng nay, cảnh sát vừa phát hiện ra thi thể một người thợ săn trong căn nhà gỗ nhỏ (chỉ có 1 phòng khách lớn và 1 phòng tắm) trên núi cao hoang vu. Nạn nhân tử vong do nọc độc, chắc là của rắn độc. Tình trạng thi thể thì khá bình thường trong tư thế nằm ngửa người trên sàn nhà. Ngoài ra thì thi thể khá bình thường và không có bất cứ bệnh lí gì. Trong nhà có...
Đọc tiếp

Các thám tử đâu rồi !!!

Sáng nay, cảnh sát vừa phát hiện ra thi thể một người thợ săn trong căn nhà gỗ nhỏ (chỉ có 1 phòng khách lớn và 1 phòng tắm) trên núi cao hoang vu. Nạn nhân tử vong do nọc độc, chắc là của rắn độc. Tình trạng thi thể thì khá bình thường trong tư thế nằm ngửa người trên sàn nhà. Ngoài ra thì thi thể khá bình thường và không có bất cứ bệnh lí gì. Trong nhà có đầy đủ mọi thứ cần thiết cho cuộc sống của một thợ săn già lập dị, đa số làm bằng gỗ. Mọi thứ đều khá sạch, ngăn nắp, vệ sinh kĩ càng. Tìm quanh nhà chỉ có mỗi một chiếc đèn lồng sử dụng dầu của người thợ săn có dính khá nhiều xác ruồi, đặc biệt là lắm muỗi đặt trên bàn. Theo điều tra thì có 2 nghi phạm đáng nghi: Anh Wahur: Tối qua thì tôi bị lạc đường trên núi, vừa miệt lại vừa đói meo. Tình cờ tôi đi ngang qua nhà đang bên trong sáng đèn, tôi tiến lại gần nên tôi đi ngang qua cửa sổ và nhìn vào trong thì không thấy ai cả. Thấy vậy nên tôi đi luôn. May mắn là xuống được núi. May thật đấy!! Cô Mikhi: Tôi là nhân viên kiểm lâm, tôi biết ông lão thợ săn ấy được cỡ 8 năm rồi. Tôi rất buồn khi biết tin này. Đêm ấy, tôi đi ngang qua căn nhà thì thấy sáng rực đèn như thường ngày, tưởng ông ấy chưa ngủ nên quyết định lại tâm sự chuyện đời với ông ấy và cũng để trú bọn muỗi nguy hiểm mà đêm nào cũng bay khắp nơi. Nhưng trong nhà chẳng có ai cả nên tôi chắc ông ấy đang tắm nên tôi xuống núi luôn. Vậy theo các bạn thì ai là thủ phạm? Vì sao?

1
26 tháng 10 2021

anhwahur

Vào 5h sáng!!!Tôi nghe vẫn đang say ke ngồi dậy tắt phát cái chuông báo thức, vì đang say ke tắt không được tiện tay tôi ném cái chuông báo thức của mình xuống vườn.Tôi nghe tiếng" ui da!" nho nhỏ trong vườn. Quái! Nhà mình có ai thế, hay là tôi lỡ tay ném cái đồng hồ văng xa ra đường trúng người chạy bộ buổi sáng. Chết bà rồi!Tôi lòm còm bò dậy dụi mắt nhìn qua cửa sổ xuống đường,...
Đọc tiếp

Vào 5h sáng!!!
Tôi nghe vẫn đang say ke ngồi dậy tắt phát cái chuông báo thức, vì đang say ke tắt không được tiện tay tôi ném cái chuông báo thức của mình xuống vườn.
Tôi nghe tiếng" ui da!" nho nhỏ trong vườn.
Quái! Nhà mình có ai thế, hay là tôi lỡ tay ném cái đồng hồ văng xa ra đường trúng người chạy bộ buổi sáng. Chết bà rồi!
Tôi lòm còm bò dậy dụi mắt nhìn qua cửa sổ xuống đường, gió lạnh thổi vào trong căn gác. Nhưng không thấy ai, ngoài đường thì vắng tanh, trong vườn thì tối thui chỉ có con cún Đại Hoàng cùng đàn ngỗng ở đó.
Tôi nghĩ mình nghe nhầm nên nằm xuống nướng thêm vài tiếng, chứ tập thể dục buổi sáng để giảm cân là 1 cực hình đối với 1 thằng nhóc như tôi.
Nằm được chốc lát, thiu thiu ngủ, tôi nghe tiếng Đại Hoàng sủa 3 tiếng. Người ta bảo chó sủa 3 tiếng nhà có ma, không lẽ lúc nãy là tiếng của con ma, khẻ rùng mình tôi kéo chăn chùm kín đầu.
1 lúc lâu sau bỗng nghe tiếng Đại Hoàng sủa liên tục, người ta bảo chó sủa liên tục là nhà có trộm, lạ thật Đại Hoàng hôm nay bị ngáo chó à, nếu vậy thì đàn ngỗng trong vườn cũng phải hú hét" Quạc quạc" như vịt chứ.
Tôi thây kệ, được lúc sau nghe tiếng Đại Hoàng đang sủa bỗng im lặng, chắc là ông già nhà tôi ra chuồng chó đập cho 1 phát rồi.
Tôi cố đánh 1 giấc nhưng không ngủ được, tôi xuống nhà, ra vườn dắt chó đi dạo, sẵn lụm luôn cái đồng hồ đang điểm 6h.
Tôi phát hiện ra 1 chuyện kinh hoàng!!!
Nổi máu thám tử tôi bắt tay vào điều tra.
- Cái đồng hồ có dính 1 vài sợi tóc ngắn và 1 ít máu trong vườn.
- Chỗ đàn ngỗng có 1 vài cọng hành lá
- Ở hàng rào có dính 1 ít da hổ
**********************
Chuyện kinh hoàng gì đã xảy ra?
Cách gây án như thế nào?
Ai là hung thủ?
Động cơ?

2

giải đi nha

ib mik nghe suy luận

ko thik đọc dài quá

7 CÁCH TỰ TỬ XÌ TEEN NHẤT!!! ( không cười nhận gạch đá!ahihi!) Cách 1: DÙNG THUỐC NGỦĐặc điểm:Phải nói đây chính là cách tự tử rất nhẹ nhàng và đàng hoàng và cũng khá hữu hiệu: khả năng thành công lên đến 90%. Cách này được mọi lứa tuổi ưa chuộng bất kể quốc tịch, giới tính, tôn giáo… nhưng thường được phái yếu yêu thích nhất do tránh cảm giác sợ đau và sợ chết. Đơn...
Đọc tiếp

7 CÁCH TỰ TỬ XÌ TEEN NHẤT!!! ( không cười nhận gạch đá!ahihi!)

Cách 1: DÙNG THUỐC NGỦ

Đặc điểm:
Phải nói đây chính là cách tự tử rất nhẹ nhàng và đàng hoàng và cũng khá hữu hiệu: khả năng thành công lên đến 90%. Cách này được mọi lứa tuổi ưa chuộng bất kể quốc tịch, giới tính, tôn giáo… nhưng thường được phái yếu yêu thích nhất do tránh cảm giác sợ đau và sợ chết. Đơn giản là do chết trong khi ngủ, ngủ rồi không dậy nữa… nên nó cũng êm đềm như một giấc ngủ ngon rồi đi thẳng sang thế giới bên kia. Ngoài thuốc ngủ ra, có rất nhiều thứ thuốc đặc chủng khác có tác dụng giống như thuốc ngủ khi sử dụng liều cao, không theo hướng dẫn.
Cách thực hiện:
Chạy ra hiệu thuốc, dốc hết ví ra mà mua hết thuốc ngủ. Thiếu thì đi quán khác mua cho được… tầm 150 vỉ là đẹp. Nếu bị hỏi han có thể trả lời: “Cháu mua về để tặng noel bạn bè, cháu mua về tặng Valentine người yêu…
Sau đó , chui vào phòng khoá trái cửa, cách này mà để bị phát hiện lần đầu là lần sau khó sử dụng tiếp được nữa. Tốt nhất là thuê phòng trong khách sạn mà tự tử cho nó lịch sự, lại vừa được lên báo.
Tiếp theo đun lấy 1 lít nước sôi, đừng lấy nước lã không lại ỉa chảy, bất tiện lúc khám nghiệm tử thi. Uống cho bằng hết 150 vỉ thuốc mang về. Buồn ngủ giữa chừng cũng phải uống hết trước khi ngủ. Nếu không bị phát hiện thì như thế là chết rồi đấy, nhanh gọn nhẹ, lại tiện lợi.📷
Cách 2: NHẢY CẦU

Đặc điểm:
Cách này dầu sao cũng được tiếng là chết… vì nước. Nước sẽ chui vào mồm, vào miệng, vào mũi, vào rốn… làm tắc đường hô hấp, đếch thở được. Thế là die! Cách này đặc biệt không dành cho những người sợ chết, bảo con người ta nhảy từ trên cầu cao 10m xuống nước thì ít thằng nào dám làm, cũng không dành cho những người biết bơi, vì khi đang ngắc ngoải, giã gạo, thì sự đấu tranh sinh tồn xuất hiện, làm người ta bơi vào bờ như một chiếc xuồng máy… có khi còn bơi được với vận tốc 200km/h.
Cách thực hiện:

Tìm lấy con sông, hay hồ nào đó sâu sâu, vì nông thì khó mà chết được, tốt nhất là ngập đầu nguời cao 3m. Tránh sử dụng sông hồ gần nhà, không thì người quen đi ngang qua, nhìn thấy vớt lên lại khổ. Nếu có thời gian nên đi vài vòng du lịch để tìm một địa điểm thích hợp, có cảnh thiên nhiên tươi đẹp hoặc lãng mạn gì cũng được.
Nhớ mặc thật nhiều quần áo để cho nó nặng dễ chìm, người ta khó cứu. Chứ cứ trần truồng mà nhảy xuống, nhất là con gái thì con trai nó máu nhảy xuống cứu lắm, không chết được đâu. Đã vậy vớt lên còn bị xoa bóp, hô hấp nhân tạo… khổ hơn chết!
Người nào béo thì không nói làm gì nhưng ai gầy, muốn chết nhanh thì buộc cổ vào hòn đá nào đó, quẳng xuống sông, có muốn trồi lên cũng chẳng được. Thế là chết rồi đấy, sướng nhé!
Lưu ý:
Cách này không được ưa chuộng lắm, vì sau khi vớt xác trông rất xấu xí và hãi hùng, người trương nước như con hà mã, mắt lồi ra ngoài… Những ai muốn xác của mình xinh xẻo, đẹp đẽ để cho vào quan tài cho nó hoành tráng thì không nên dùng.
Cách 3: TREO CỔ

Đặc điểm:
Đây cũng là cách chết vì… nghẹt thở, nhưng khác với cách nhảy cầu, nghẹt thở ở đây là do dụng cụ tác động. cách này là một trong những cách tự tử được UNESCO bầu chọn là dễ nhát ma và doạ nạt thiên hạ nhất. Còn gì đáng sợ hơn là thấy một cái xác treo lủng lẳng trên trần nhà. Cách tự tử này cũng không làm hại đến thân thể nhiều lắm, chỉ có một vết hằn sâu nơi cổ… và làm bộ mặt tím ngắt như cà pháo. Tránh trường hợp treo cổ đứt đầu như bên 1rak.
Cách thực hiện:
Địa điểm không bó hẹp như uống thuốc ngủ và nhảy cầu. Chỉ cần tìm một nơi vắng vẻ bất kì, không người qua lại. Điều cốt lõi là phải có một vật chắc chắn cách mặt đất cao hơn 2m để còn mắc dây, có thể là một cành cây, xà ngang khung thành, hay quạt trần… nhớ là phải đủ chắc! Không rơi xuống đất thì lại là chết kiểu khác chứ không phải treo cổ nữa đâu.
Dây dùng để treo cũng phải thật chắc, đừng nên tiết kiệm dùng hàng kém chất lượng. Nếu không thì có thể sử dụng thắt lưng da, khăn quàng đỏ, dây thừng buộc lợn… tuyệt đối không được dùng chỉ. Để cho thêm phần ghê rợn thì trước lúc tắt thở cố thè cái lưỡi ra và trợn mắt lên… cho nó kinh.
Thắt nút đúng vào… Không biết thắt nút thì nhờ ai thắt hộ cho… rồi mang vào mà treo cổ.
Cách 4 : TAI NẠN GIAO THÔNG

Đặc điểm:
Đương nhiên đây không phải là chết một cách may mắn hay vô tình… mà là tai nạn có chủ định… nên cũng quy vào là tự tử. Đây là cách chết có phần hơi rồ dại, nhưng ai mà phẫn uất quá không tự kiềm chế được bản thân thì hay dùng cách này. Được cái nó chết cũng nhanh.
Lưu ý nhỏ:
Nếu chẳng may không chết ngay được thì sẽ quả là một đại hoạ cho thân chủ! Gãy chân, gãy tay, gẫy cổ, gãy… nhưng không chết. Tiếp tục sống thì không còn gì đau khổ bằng. Chưa kể đến cuộc sống thực vật. May mắn cho những ai chết ngay trên đường đưa đi cấp cứu.
Cách này được tạp chí Time đưa lên bìa báo trong tuần lễ hưởng ứng tự tử man rợ. Rất rùng rợn, ai nhìn thấy là hết muốn xơi cơm! Bạn sẽ có thể nát bấy như cục thịt băm… hoặc có thể thiếu cái đầu, thiếu mất khúc giữa hoặc… bị người khác tới hốt óc cho lợn ăn.
Cách thực hiện:
Cần phải tỉnh táo minh mẫn khi thực hiện, vì vậy hãy đợi đến lúc thật bình tĩnh rồi hãy làm. Làm cốc cà phê, hoặc làm bát phở 24. Nhớ chỉ ăn vừa đủ, chớ ăn nhiều vì không khéo lúc chết thức ăn văng tứ tung, người ngoài lại cho là chết vì bội thực thì xấu hổ lắm.
Ăn xong chưa? Ra đường cái, hoặc quốc lộ… tìm lấy một cái xe to nhất và đang phóng nhanh nhất. Định hướng thật rõ lối đi và cách thức.
Tiếp theo là chỉ việc phi cái đầu vào giữa ô tô, phải làm nhanh gọn, không tài xế nó giật mình, làm hỏng kế hoạch.
Nếu thực hiện tốt thì sẽ không có cảm giác đau, chỉ đánh ‘Bép’ hoặc ‘Nhoét’ một phát là hồn lìa khỏi xác… Dân tình bắt đầu xúm xít… kế hoạch thành công mỹ mãn.
Có thể lăn xuống dưới bánh xe ô tô nếu như người không quá béo hoặc quá khỏe, chỉ sợ ô tô lật người ta chết mà mình vẫn không chết.
Lưu ý:
Cách này nếu ai còn nghĩ cho gia đình thì cũng nên làm, thân thể không toàn vẹn có khi sẽ được trả giá bằng khoản tiền thằng tài xế phải chi. Tất nhiên lúc đó phải làm như vô tình lao đầu vào ô tô… chẳng may. Và người nhà sẽ ung dung nhận tiền đền bù thiệt mạng. Cách này cũng rất nổi tiếng, được đồn thổi, mọi người chỉ trỏ, được lên báo… Thậm chí còn được chúng nó lấy ngày tháng năm sinh mà quánh đề!📷
Cách 5: ĐIỆN GIẬT
Đặc điểm:
Đây có lẽ là cách gian nan, trí óc và khó khăn nhất, rất ít người sử dụng. Và nếu có thì toàn người có học… hoặc muốn chết một cách lạ lẫm!
Cách này với cả bị sét đánh cũng gần giống nhau, đều liên quan đến nguồn điện. Nhưng trước nay chưa thấy ai tự tử bằng sét bao giờ. Nhân tiện cũng sẽ để cập đến cách này.
Cách này cũng ảnh hưởng nhiều đến xác. Thường thì tóc sẽ cháy trụi, người sẽ đen thui, và bốc mùi khét khét giống thịt cầy nướng, xấu xí vô biên cương, thậm chí răng cũng đen luôn. Chết kiểu này là nhanh nổi tiếng nhất, của hiếm bao giờ cũng là của quý.
Cách thực hiện:
Khá phức tạp… vì cũng không rõ và nắm chắc được là có chết hay không. Tùy thuộc vào nguồn điện dùng để tự tử. Nếu dí tay vào ổ điện chắc … không chết mà còn tiền mất tật còn mang.
Nên tìm lấy các ổ cao thế trên cột điện, có hình đầu lâu xương chéo. Trèo lên đó… tìm mọi cách để dí tay vào nguồn điện, bạn sẽ được toại nguyện. Yêu cầu là phải có kiến thức cơ bản về điện cơ, điện lạnh, điện gia dụng, điện công nghiệp… thì mới biết chỗ nào giật chỗ nào không giật!
Lúc giật, chớ có rút tay ra ngoài. Cứ chạm vào điện cho đến khi không biết gì nữa. Nếu rơi xuống đất, có thằng nào nó đến cứu thì chửi và đuổi nó đi, đừng để nó lại gần, sờ tay vào người lại bị giật đùng đùng… mắc công thêm tội giết người.
Công phu hơn là cách chết do sét đánh: Khi nào trời mưa, trèo lên nóc nhà cao nhất của thành phố, cầm thêm cái cột thu lôi, và giơ cao lên đầu quơ qua quơ lại gây sự chú ý, chờ tới chừng nào… có sét! Đó là cách hữu hiệu nhất. Chứ trời mưa mà đứng dưới cây cổ thụ thì đến tết Mông Cổ chẳng có sét. Đến khi có sét thì chắc bạn cũng đã mệt, về nhà mà nghỉ rồi.
Lưu ý:
Không áp dụng cho những người không bị điện giật (chuyện lạ Việt Nam một đống).

Cách 6: NHẢY LẦU
cách này hợp với em nè nhung >>nhà em 7 tầng cơ mà
Đặc điểm:
Chết vì cách này rất an toàn, tiện lợi, lại không tốn kém. Rất thích hợp cho phái mạnh khi phá sản, thua lotto ĐB, bóng đá, người yêu bỏ… Đặc biệt dân chơi chứng khoán rất ưa thích cách này.
Mặt khác, chết cách này cũng chẳng đẹp đẽ gì cho lắm. Nếu may mắn thì chỉ bị nhỏ vài giọt máu mà chết vì chấn thương sọ não, còn nếu không thì có thể lìa đời trong khi óc một nơi, sọ một nơi, chân tay gãy gập vào nhau… khó coi lắm.
Cách thực hiện:
Tìm một nơi nào cao thật là cao, càng cao càng tốt, ít nhất là phải trên 5 tầng trở lên (báo chí chả vừa đưa tin có thằng rơi từ tầng 12 xuống còn không chết đấy thôi!). Tránh chọn nhà mình làm nơi thực hành, dù nhà bạn cao trên 5 tầng đi chăng nữa nhưng cũng không ai dám chắc là bạn có rơi trúng đầu một ai đó đang từ trong nhà bạn bước ra hay không.
Trèo lên nóc của toà nhà, đứng ra lan can, nhìn bốn phía xem có xe cộ đi lại không, nếu không có thì hẵng nhảy, còn nếu có thì chờ bao giờ ít xe qua lại thì hẵng chết, mất công rơi xuống bị xe nó cán qua thì hỏng hết cả xác.
Có bạn hỏi mình là thế liệu chọn cách này thì khi rơi tự do xuống đất, nên cắm đầu xuống trước hay cắm mông xuống trước cho… đỡ đau. Tao đố mày nhảy từ tầng 5 xuống mà cắm mông xuống trước được đấy, vỡ xương chậu mà chết thì cũng chẳng nhẹ nhàng lắm đâu!
Lưu ý:
Khi nhảy phải thật dứt khoát, bình tĩnh, đừng vì tham sống sợ chết, đứng mấp mé ở bên cạnh cái lan can mà người ta nhìn thấy, gọi công an hay cho người ra căng bạt bên dưới thì bằng hoà. Khi thấy đủ điều kiện (hướng gió, ít xe cộ, không có người qua lại…) thì lập tức rơi tự do ngay!
Trong quá trình rơi tự do, nên nhắm mắt, bịt tai vào. Tránh tình trạng đang bay thì nghe thấy tiếng người bên dưới bàn luận: “Ôi mẹ ơi, Người Dơi! Ủa, ôi! Superman rì-tơn mày ạ!”… rồi tức quá mà chết ngay trên không. Chết thế này tức tưởi hồn không siêu thoát được đâu.
Cách 7: MẤT MÁU

Đặc điểm :
Cách chết này là tổng hợp của rất nhiều kiểu chết mà nguyên lý cơ bản của nó là “đau quá mà chết”, hoặc “mất máu nhiều quá mà thăng”.
Bản thân người muốn chết phải có đôi chút hiểu biết về sinh học, cơ thể con người hay cái gì đó tương tự, để khi thực hành có thể biết rõ chỗ nào là mạch máu, chỗ nào nhiều dây thần kinh, giúp cho quá trình tự tử được diễn ra nhanh, gọn và dễ dàng.
Cách thực hiện:
Tìm bất cứ vật nào nhọn, cứng hoặc có khả năng gây sát thương cao (ex: dao lam, kiếm, súng, búa, liềm, gặt, lưỡi hái, móc câu, xi lanh…).
Chích, rạch, bổ, chém, cứa, găm…. vào chỗ nào có nhiều mạch máu trên cơ thể (cổ tay, cổ chân, ven, đầu, họng…). Mấy nhát đầu có thể sẽ rất đau, máu chảy rất nhiều nhưng đừng ngất , ngất lúc này là không chết đâu, tí tỉnh lại phải mất cống rạch lại từ đầu, mệt lắm.
Cứ rạch hay bổ như thế cho đến khi xung quanh toàn một màu đen thì thôi. Lúc ấy là bạn đã chết an toàn rồi đấy.
Lưu ý:
Cách chết này không có lưu ý, bạn cứ chết thoải mái, nhớ đóng kín cửa vào rồi hẵng chết nhé, kêu gào hét toáng lên hàng xóm nó không ngủ được nó sang nó đập chết luôn đấy!



0
Nhật ký của 1 cậu bé đã trải qua Đầu tiên thì em xin đảm bảo tất cả những điều em kể dưới đây là sự thật 100% và em chính là người trải quaEm xin lan man 1 chút về khu nhà emKhu nhà em được xây từ năm 1996, khi nhà em chuyển về thì còn khá hẻo lánh, và chính xác thì bãi đất trước khi xây khu nhà này là 1 bãi tha ma rất rộngHồi nhỏ em ngủ thường hay giật mình, bị bóng đè, sức khỏe...
Đọc tiếp

Nhật ký của 1 cậu bé đã trải qua

Đầu tiên thì em xin đảm bảo tất cả những điều em kể dưới đây là sự thật 100% và em chính là người trải qua
Em xin lan man 1 chút về khu nhà em
Khu nhà em được xây từ năm 1996, khi nhà em chuyển về thì còn khá hẻo lánh, và chính xác thì bãi đất trước khi xây khu nhà này là 1 bãi tha ma rất rộng
Hồi nhỏ em ngủ thường hay giật mình, bị bóng đè, sức khỏe cũng ốm yếu lắm, sau này thì mời thầy về mới biết là sát dưới cột nhà em còn sót lại 1 cái tiểu nhỏ, đợt đó nhà em cũng phải làm lễ khá lớn rước cái tiểu đó lên chùa, xong rồi thì thầy u em thỉnh thầy dán bùa 4 góc nhà, từ đó em cũng bớt ốm đau, ngủ cũng ngon hơn
Sau này ông thầy kia mất đợt năm 2007 thì năm 2006 ông có gọi cho thầy u em, bảo là tôi sắp đến đại hạn, nhà 2 bác có âm khí nặng nhất từ trước tới nay tôi gặp, tôi có yểm 1 cái bia, 2 bác chôn ở trước cửa để kị tà, đất dữ nên không thể làm tốt hơn được . Thầy u em lên xin cái bia đó về, biếu thầy 1 khoản nhưng thấy không lấy, bảo là đại hạn sắp tới, tiền nong không mang đi được, mong thầy em chiếu cố con của ổng ( thầy em làm bên thuế cũng lâu năm rồi)
Sau khi chôn cái bia được mấy năm thì nhà em cũng yên yên, có 1 sự là đó là cứ tầm nửa đêm, khoảng 12 rưỡi tới 3h sáng, em thì hay thức muộn chơi dota, hoặc xem phim linh tinh, trước khi đi ngủ thì em hay vào wc , em thường nghe thấy có tiếng người đi ngoài cầu thang, đầu tiên em cứ nghĩ là hàng xóm đi làm về nhưng tới lần thứ 4 thứ 5 gì đó em thấy nghi nghi, vì làm gì có ai cứ đi lại như thế bao giờ , em mở cửa ngó ra thì tiếng bước chân ngưng hẳn và không có ai ngoài đó cả, mấy lần em để ý đều như vậy
Bẵng đi 1 thời gian, trong nhà cũng ít có sự lạ xảy ra, có đúng 1 lần là bác em nhập vào ông cậu em ngồi uống rượu với thầy u em, và 1 lần giỗ bác mà u em quên k thắp hương, có 1 con đom đóm bay vào đậu lên đúng bát hương và nhà thì sáng rực, sáng tới mức có thể đọc được sách luôn ấy các thím ạ . Rồi u em phải chạy xuống chợ (lúc đó ở khu em còn phiên chợ lúc 3h sáng của dân bán hoa quả) mua ít hoa quả về thắp hương con đom đóm mới bay đi
Rồi chuyện không hay cũng xảy đến, hôm nhà em làm lại cửa sắt, mặc dù đã nhắc rất kĩ nhưng không hiểu tay thợ làm thế nào mà nứt mất tấm bia trước cửa nhà em và thế là mọi việc đáng sợ bắt đầu xảy ra
Đầu tiên là phòng của thầy u em, phòng ngoài cùng, trước là cái ban công, sau thì thầy u em vẩy ra ( dân tình hay gọi là đeo ba lô đấy ạ). Trước kia khi cái bia còn lành lặn thì không có gì cả, nhưng những hôm mà thầy u em đi làm, em ở nhà 1 mình hay vào nằm ngủ trưa (vì phòng đó u em hay dọn dẹp sạch sẽ thơm tho, còn phòng em thì như bãi rác ợ) thì em rất hay gặp sự lạ
Như các thím biết đấy, con người có giác quan thứ 6, dù ít hay nhiều nhưng ai cũng có, các thím có biết cảm giác khi mà có người nhìn chằm chằm vào mình không, em ngủ trong phòng thầy u em lúc nào cũng có cảm giác đấy, nhưng ở mắt ra thì không có ai cả , nhưng đáng sợ nhất là em thường nghe thấy tiếng động lạ (ví dụ như tiếng đóng mở cửa cọt kẹt, tiếng đóng mở tủ lạnh và tiếng tủ giày nó kêu như tiếng cười ấy )
Có những hôm em nghe thấy tiếng động lạ em phi ra xem thì rõ ràng là tủ lạnh và cửa nhà tắm em đóng rồi, vậy mà tủ lạnh thì mở hờ , còn cửa nhà tắm thì vẫn còn đung đưa !
Thằng em em năm nay học lớp 12, có 1 lần nó cũng ngủ ở trong phòng thầy u em, giữa mùa hè nóng nực, mất điện, nó nằm sát cửa sổ cho mát thì bông dưng nó kể là cảm thấy rùng mình, cả người nổi gai ốc lạnh toát, như có ai thốc quạt vào người nó vậy, nó sợ quá không dám ngủ nữa, khóa cửa lang thang ra quán net.

Hôm nay em vừa thi xong, tình hình cũng tạm ổn, ngày kia thi môn nữa, về tới nhà em kể tiếp cho các thím về ngôi nhà đáng sợ mà em vẫn đang ở tại đó
Lần trước em định kể với các thím về chuyện cái bóng đen trên tường nhà em nhưng em chưa có thời gian, em xin kể luôn vào chuyện
Hôm đó là mùa đông, tầm 6 rưỡi tối, thằng em em đang học lớp 11, chiều hôm đó nó học gia sư từ 6h tới 8h. Ở phòng em thì rộng, kê 2 bàn học, 1 bàn máy tính, tất cả đều đặt sát vào bức tường đối diện cửa phòng
Trưa hôm đó thì thằng bạn em có lên nhà em ăn cơm, sau đó ngủ trưa, 2 thằng ngủ dậy thì thấythằng em em đang học thêm rồi. Em bật máy tính làm vài ván đế chế, thằng bạn em nó ngồi cạnh hóng, chơi đến trận thứ 2 thì em thấy có 1 bóng đen hình người trên bức tường trước mặt.Tưởng có ai vào phòng em quay lại thì không thấy ai cả, đồng thời bóng đen trên tường cũng vụt biến mất 1 cách rất nhanh, cứ như nó chưa từng ở đó
Nhưng điều khiến em sợ nhất, chính là không phải em hoa mắt hay thần hồn nát thần tính, mà ngay khi em chột dạ quay ra nhìn, thì bắt gặp cả 4 đứa (em , thằng bạn , thằng em em và gia sư của nó ) đều nhìn nhau 1 cách sững sờ, gia sư của thằng em em còn hỏi : có ai vừa vào phòng đúng không !
Và đáng sợ hơn là cả 4 thằng người đều rùng mình lạnh toát, mặc dù nhà em đang bật điều hòa, trong phòng rất ấm, thằng bạn em còn lạnh đến mức tóc gáy dựng hết cả lên
Rồi chuyện đó cũng còn xảy ra thêm vài lần nữa, nhưng chỉ mình em hoặc thằng em em bắt gặp, chứ không có lần nào đông người mà gặp tình huống như vậy nữa, có điều khi kể lại thì câu chuyện giống hệt nhau : vẫn bức tường đó, vẫn chỗ ngồi đó
Rồi bẵng đi khoảng 1 tháng, em và thằng em em không còn gặp lại cái bóng đó nữa,nhưng ngay sau đó thì em lại có 1 giấc mơ mà giờ mỗi lần nhớ lại em vẫn còn cảm thấy rợn người
Đêm hôm đó em đi ngủ như thường lệ, em mơ thấy mình đang lái ô tô ( em có sở thích là lái xe các thím ạ, ít có điều kiện được ôm vô lăng nên thi thoảng cũng nằm mơ), đang đi trên đường thì em đâm phải 1 bé gái học tầm tiểu học, tốc độ cao nên chết ngay tại chỗ, còn khuôn mặt thì bắn lên kính xe của em. Em giật mình tỉnh dậy thì chân đá phải cái ghế khá đau, hơn nữa giấc mơ quá kinh khủng nên em vẫn nhớ rất rõ
Tối hôm sau em đi chơi khá là khuya, về tới nhà thì nhà xe đã đóng cửa, em phải dắt lên.Xe mới đi về bao giờ cũng có mùi xăng, em phải khóa xăng lại rồi để ngoài 1 lúc cho nó bay mùi đi đã.Khi em cúi xuống khóa xăng thì ở ngay dưới chân chống xe máy có 1 cái ảnh 4×6, em nghĩ là của thằng em em làm rơi, nhặt lên nhìn thì không phải, chỉ là ảnh của 1 cô bé mặc đồng phục, độ tuổi trong ảnh có lẽ là học lớp 4 lớp 5, và em ngã ngồi ngay tại chỗ bởi cô bé trong ảnh chính là cô bé trong giấc mơ đêm qua mà em mơ thấy !!
Phải 10 phút sau em mới định thần lại được, em vứt tầm ảnh ngay trước cửa, dắt xe chạy vào nhà tắm rửa rồi đi nằm nhưng trằn trọc mãi tới 2 h sáng mới ngủ được, có lẽ cũng do đã thành giấc rồi, sáng hôm sau dắt xe đi học thì em để ý bức ảnh không còn ở đó nữa ….
Cũng đêm đó, do mất ngủ mà em đã nghe thấy rất nhiều tiếng động lạ tử nhà trên vọng xuống, và em lại khám phá ra thêm những điều còn kinh hoàng hơn nữa ở khu nhà em

7
31 tháng 5 2019

Hôm trước em kể cho các thím về giấc mơ đáng sợ của em ấy mà, đêm hôm đấy em mất ngủ, mọi khi đeo tai nghe chơi games rồi nằm ngủ luôn nên không biết, hôm đấy em trằn trọc thì thấy nhà trên lục cục đi lại ( tiêng bước chân người hẳn hoi nhé ), rồi có tiếng thì thầm nói chuyện, em chỉ nghe được đại loại là “nín ngay không được khóc” . Đúng là nhà trên đấy có trẻ con thật nhưng em thấy thằng bé đó ngoan, chả mấy khi khóc. Mãi rồi em cũng ngủ thiếp đi. Đến mấy hôm sau nhà em bị cắt điện, tầm 11 rưỡi đang chơi game thì nó cắt . Lọ mọ ra nằm xuống thì chưa quen giấc, nhà trên nó lại lục cục và cái điệp khúc bà mẹ dỗ con, nhưng mà em nằm hơn 1 tiếng, không ngủ nổi vì cái nhà trên nó cứ đi đi lại lại. Bực mình vì mất điện thì chớ, còn không ngủ được, em cầm cái đèn pin lọ mọ lên tầng trên gõ cửa nhà đấy định góp ý tý. Không có ai ra mở cửa cả, em mới gõ gõ thêm mấy lần rồi bảo anh chị ơi giữ trật tự cho hàng xóm còn ngủ . Vẫn không có ai trả lời, em lại xách đèn đi về, uống nc rồi đi wc phát nữa, yên tâm nằm ngủ thì nó lại lục cục. Điên cả người, em lại cầm đèn lên gõ cửa nhà đó rồi quát to : ông bà có để cho người khác ngủ không. Chẳng có ai trả lời. Em bực quá đang làu bàu quay xuống thì gặp ông anh hàng xóm đi chơi về muộn. Ông ấy hỏi: đi đâu đêm hôm mà lên đây thế em ( nhà ổng ở đối diện nhà kia ). Em bảo nhà anh T ồn quá em không ngủ được, ông ấy bảo em : nhà chú ấy về quê từ mấy hôm rồi làm gì có ai ở nhà , em sởn da gà, quay lại nhìn thì mới để ý là cửa khóa ngoài chứ không phải khóa từ phía trong. Em chào vội ông kia rồi về nằm, vẫn có tiếng lục cục đấy ( tới tối qua lúc em ôn bài xong đi ngủ nó vẫn còn nhé các thím). Nhưng cứ hôm nào nhà đó có người ở nhà, thì đêm đó lại không có tiếng động gì cả
Mãi rồi cũng quen, cũng không gây hại gì, có khi không nghe những tiếng đi lại ấy em mất ngủ cũng nên

Nhưng tiếng động lạ không chỉ có ở nhà trên, nó còn xuất hiện ở 2 nhà sát vách nhà em, cứ tầm 8h sáng, lúc đó thầy u em đi làm, thằng em em đi học, 1 mình em ở nhà ngủ là nó bắt đầu. Ban đầu là những tiếng động nho nhỏ rì rầm như có ai nói chuyện, nhưng em lắng nghe thì không thấy nữa, sau đấy bắt đầu tiếng động to lên, như tiếng nhà bên lấy búa gõ vào tường, em tức quá dậy quát to tiếng : làm cái gì mà sáng ra đã ồn ào thì nó chuyển hẳn thành tiếng khoan tường, nghe rin rít cứ rợn cả người
Cũng như nhà trên, em sang hỏi thì nhà bên cạnh không hề sửa chữa nhà cửa khoan đục gì cả
Sự việc đó cứ thế tiếp diễn gần 2 năm nay khiến em hay mất ngủ và giờ thì em rất dễ đau đầu, gần như ngày nào cũng đau, cho nên em không ngồi máy tính nhiều được, đó cũng là lí do vì sao em không viết dài được các thím hiểu và thông cảm nhé
Đó cũng mới chỉ là 1 chuyện khá phiền phức trong cuộc sống của em, còn 1 chuyện nữa em muốn kể cho các thím:
Đó là ở khu nhà em, không nhà nào nuôi được vật nuôi cả, trừ nhà em có nuôi được đúng 1 con mèo. Nguyên do là khu nhà em, hễ cứ ai nuôi chó hoặc mèo thì nó đều chết trong 1 đến 2 tuần . Đầu tiên là nhà bác H ở bên cạnh, con mèo nhà bác ấy nuôi được 10 ngày thì mất tích, sau thì mọi người thấy có mùi ở trong gầm cầu thang ( cầu thang khu em là cầu thang bộ , ở tầng trệt người ta tranh thủ khoảng trống đó lắp thêm cái cửa làm chỗ đặt máy bơm nước của cầu thang và chứa mấy thứ lặt vặt), mọi người mở cửa ra thì thấy xác con mèo nhà bác H trong đó, gọi bác ấy xuống dọn đi, đứa con gái của bác khóc dữ lắm
Mọi người cũng không để ý cho đến khi con phốc nhà bác Th. bị mất tích, ổng rất quý nó nên đi tìm loạn xạ cả lên, sau đó thì mọi người cũng tìm thấy xác của nó, và cũng ở trong cái gầm cầu thang kia
Mấy người lớn thì cũng không để ý, cũng gọi bác Th. dọn xác con chó đi, kẻo nó bốc mùi, nhưng em đã bắt đầu thấy lạ rồi, vì thực sự là cái gầm cầu thang đấy, chỉ có 1 lỗ rất nhỏ ở trên cửa, đủ cho con chuột chui qua thôi, làm sao con chó, con mèo chui vào đó được
Rồi thì cầu thang cũng loạn lên khi con sáo nhà bác M. biến mất, con sáo đó nói khá rõ ràng và bác ấy yêu quý nó lắm, cho nên khi con sáo biến mất, bác M kêu ầm lên như nhà mất của và chạy đi tìm, lần này thì em lấy chìa khóa của bố em mở cửa gầm cầu thang, con sáo nhà bác M chết đúng chỗ đó, còn cái lồng nhốt con sáo thì bị mở ra mặc dù bác M cam đoan là nó đã được đóng chặt. Kinh khủng hơn nữa là con sáo chết rất thảm, mắt nó mở rất to và lông thì xù hết lên nhìn rất sợ
Thế nhưng nhà em lại nuôi được 1 con mèo đấy các thím ạ, nhưng em nói cho các thím biết, nó là con mèo ma, nó bị ma nhập rồi, và giờ vẫn đang đòi ăn ở ngoài bếp

31 tháng 5 2019

Mấy hôm nay em thi liên tục, đau đầu và mệt, lại còn bị ma nó trêu, em cũng bó tay luôn
Em kể luôn về con mèo nhà em cái đã, bà chị họ em ở quê xuống mang theo con mèo vì nhà em chuột nó làm ổ trong cái trần thạch cao, đem con mèo xuống có tiếng mèo kêu nên đêm hôm đấy chuột nó cũng dọn ổ đi luôn
Mấy hôm sau bà chị em về quê, em cũng bảo đem luôn về vì khu em không nuôi được nhưng bà chị không nghe, cứ để ở nhà em, em cũng đinh ninh là vài hôm nữa thì nó chết nên cũng chưa biết làm thế nào, đành buộc nó ở bếp cho loanh quanh ở đấy thôi . Thế rồi em nuôi được 2 tuần, nó vẫn sống ăn lại còn khỏe nữa các thím ạ, em cũng hơi kinh nên ít dám tiếp xúc với nó
Thế rồi chuyện lạ bắt đầu xảy ra, đầu tiên là rõ ràng em đã buộc nó bằng cái dây buộc giày, buộc thắt 2 nút nhé, thế mà tối hôm đấy em đang nằm thì nghe tiếng cào cửa, chột dạ em bật đèn ra xem thì thấy nó đang ngồi cào cào vào cái cửa ra vào . Em nghĩ nó cắn đứt dây cơ, nhưng khi em tóm nó rồi định buộc vào thì hoảng hồn, vì cái dây được ai đó tháo ra chứ không phải bị cắn đứt, mà rõ ràng nhà em ngủ hết rồi, làm sao có ai dậy tháo cho nó được
Em hãi quá, buộc vội nó vào rồi đi ngủ, miên man suy nghĩ ngủ khi nào không biết. Mọi việc cũng không có gì lạ nữa tới đêm hôm sau, em tắt đèn rồi đi WC để đi ngủ, như em kể với các thím, là nhà em âm khí nặng, hay có ma nên đâm ra giác quan thứ 6 của em nó hơi linh mẫn 1 chút, em vừa mở cửa nhà WC thì có cảm giác rợn người, giống như có ai đang nhìn chằm chằm
Em quay ngay ra thì hỡi ôi con mèo, nó đang ngồi chồm hỗm và nhìn em chằm chằm, qua ánh đèn cầu thang hắt vào nhà em nhìn mặt nó cực kì đáng sợ. Không phải em thần hồn nát thần tính nhé các thím, mà mắt nó to 1 cách lạ thường , lấp ló trong ánh sáng nhập nhoạng em có cảm giác như mặt nó nhọn hoắt và dài ra 1 cách dị thường, em thực sự sợ, bật ngay điện bếp lên thì nó híp mắt vào giống như người vừa ngủ dậy bí chói mắt ấy, rồi lủi vào trong đống giẻ lau nằm ngủ
Thực sự sợ hãi, em k dám đi WC nữa mà vào nằm luôn, chốt chặt cửa phòng. Đêm hôm đó không có động tĩnh gì cả, em nằm nghe ngóng mãi rồi cũng ngủ quên mất, Sáng hôm sau cả nhà đi hết, khoảng 8 rưỡi em dậy, đi WC ra không quên tia con mèo thì thấy nó đang tiếp tục nhìn em, mắt nó mở rất to, vì em biết lúc bình thường mắt nó không to vậy đâu, em lấy hết cam đảm quát nó: “mày nhìn gì tao” thì nó ngoảnh mặt đi và nhìn đăm đăm lên trần nhà , thậm chí em ra gần chỗ nó đập đập nó cũng không có phản ứng gì cả, em mới cả gan ra che trước mặt nó thì nó nhìn thẳng vào mắt em 1 lúc rồi chui vào tổ ngủ tiếp.
Ngoài ra em còn bắt gặp nhiều lần nó nhìn chằm chằm lên trần nhà như vậy rất lâu, không cử động mà cứ ngồi đó nhìn thôi, em hãi lắm, kể qua với thằng em, định bàn với nó đem vứt con mèo đi, nhưng quên chưa dặn nó phải kín tiếng, vậy là nó nói to : em nghĩ phải vứt nó đi thật, vừa nói xong thì soạt 1 tiếng, em với thằng em chạy ra tì thấy con mèo vẫn nằm đấy, Không biết có phải nó nghe lén hay không mà sau đó thì nó tỏ ra rất bình thường, không nhìn em và trần nhà nữa, cũng không cào cấu hay kêu gì như mọi khi
Nhưng có 1 điều mà nó không thay đổi, đó là nó chỉ ăn thịt sống, không ăn thịt đã nấu dưới mọi hình thức, dù ngon đến mấy, nhưng nó chỉ ăn thịt lợn xay và cá chưa nấu, nếu không cho ăn thịt sống thì nó bỏ ăn và nữa đêm kêu la, cào cấu vào tủ sồn sột
Nhưng con mèo thì nhà em cũng giải quyết rồi, hôm qua bà chị họ em đã xuống bắt nó về, nói là cả đàn mèo nhà bà ý chết hết, giờ chuột nó dọn về nên mang về nuôi cho đỡ, em có nói qua tình hình như bà chị không tin, cũng đành chịu
Chuyện con mèo nó đến thế thôi, còn 1 chuyện em muốn kể cho các thím, là chuyện 2 anh em nhà em bị ma trêu vào buổi tối thì để lần sau nhé các thím, em phải đi ăn rồi học luôn mai em thi

TRUYỆN KINH DỊ! The RakeWhere the Bad Kids Go là một chương trình giáo dục trẻ em cách cư xử. Sau khi mỗi tập phim chuẩn bị kết thúc, camera zoom gần vào một cánh cửa sắt cũ kĩ, và dòng chữ This is where the bad kids go (Đây là nơi đám trẻ hư bị gửi đi) sẽ hiện lên bằng một loại font chữ màu đỏ ghê rợn.Một thợ nhiếp ảnh muốn tìm đến trường quay của chương trình này để làm một dự án....
Đọc tiếp

TRUYỆN KINH DỊ!

The Rake

Where the Bad Kids Go là một chương trình giáo dục trẻ em cách cư xử. Sau khi mỗi tập phim chuẩn bị kết thúc, camera zoom gần vào một cánh cửa sắt cũ kĩ, và dòng chữ This is where the bad kids go (Đây là nơi đám trẻ hư bị gửi đi) sẽ hiện lên bằng một loại font chữ màu đỏ ghê rợn.

Một thợ nhiếp ảnh muốn tìm đến trường quay của chương trình này để làm một dự án. Sau khi nghiên cứu kĩ càng, anh tìm được đến studio nơi chương trình này từng được quay, và cả cánh cửa sắt ngày xưa mọi đứa trẻ từng khiếp sợ. Người thợ nhiếp ảnh hào hứng bước vào trong, nhưng anh đã không hề chuẩn bị cho những gì mà anh sắp thấy. Đằng sau cánh cửa sắt là một căn phòng trống chứa đầy máu, phân người, và xương. Ở giữa căn phòng là một chiếc microphone treo lơ lửng. Có lẽ đây chính là nơi đám trẻ hư bị gửi đi thật..

1999

Câu chuyện 1999 kể về một blogger người Canada tên Elliott đang trong quá trình điều tra một chương trình ngân sách thấp có tên 1999 mà anh từng coi hồi còn bé. Chương trình chỉ lên sóng một vài tập, nhưng trí nhớ của Elliott về 1999 rất rõ ràng và sống động. Một tập của chương trình có tên Playing with Scissors (chơi đùa với kéo) giới thiệu đến khán giả những bàn tay thật trên một chiếc bàn. Chương trình ngay lập tức trở nên khó xem khi một bàn tay trên bàn liên tục đâm những bàn tay khác bằng một chiếc kéo nhọn dùng để phẫu thuật.

Một tập khác của chương trình 1999 có tên Mr. Bear (Ngài Gấu). Trong số phát sóng này, một diễn viên mặc một bộ đồ gấu bông và tự xưng mình là Mr. Bear. Sau đó, Mr. Bear đã đi làm những chuyện kinh dị và khó hiểu đến mức Elliott không thể ghi lại được. Sau Mr. Bear, cảnh sát quyết định dừng chương trình kinh dị này lại. Nhưng đến lúc đó thì đã quá muộn, trẻ em khắp nơi, bao gồm cả Elliott đã vĩnh viễn bị chấn thương tâm lý sau khi xem chương trình quái gở này.

Jeff The Killer

Jeff là một cậu bé vừa chuyển đến một thành phố mới cùng với gia đình của mình. Vào một ngày nọ, 3 thanh niên bắt nạt Jeff và anh trai của cậu, nhưng Jeff đã đánh bại chúng, để chúng nằm lại trên đường với vô số vết thương, bao gồm vết bầm tím, cổ tay gãy, và vết đâm. Jeff và anh trai về nhà anh toàn, nhưng nhờ cuộc gặp gỡ này mà Jeff nhận ra cậu thích làm cho người khác cảm thấy đau đớn. Vào một đêm, mẹ của Jeff nghe thấy tiếng khóc phát ra từ phòng tắm gia đình. Đến để kiểm tra, bà thấy Jeff đã rạch 2 bên má mình để tạo ra một nụ cười vĩnh viễn. Cậu cũng đã cắt toàn bộ mí mắt của mình để không thể ngủ được nữa. Khi chạm mặt với mẹ mình, Jeff đã nói:

Mẹ đã nói dối.

Sau đó, Jeff giết toàn bộ gia đình của mình và biến mất trong màn đêm. Không ai nghe tin tức gì về Jeff cho đến tận bây giờ.

1
30 tháng 5 2019

cậu kể thêm ik! hay lắm~

oàn xe êm ái lướt nhanh trên đường cao tốc, cũng gần đến sân bay quốc tế.Theo như CCTV ghi lại thì hiểm họa bây giờ cũng băt đầu, sân bay đã hoàn toàn bị bọn zombie chiếm lĩnh, trở thành đống hoang tàn đổ nát, bên trong là hàng trăm con zombie bị nhốt và đang di chuyển như những hồn ma vất vưởng.Cũng là do đại dịch bùng phát, có một hai chiếc máy bay mất lái đã đâm thẳng vào sân bay,...
Đọc tiếp

oàn xe êm ái lướt nhanh trên đường cao tốc, cũng gần đến sân bay quốc tế.

Theo như CCTV ghi lại thì hiểm họa bây giờ cũng băt đầu, sân bay đã hoàn toàn bị bọn zombie chiếm lĩnh, trở thành đống hoang tàn đổ nát, bên trong là hàng trăm con zombie bị nhốt và đang di chuyển như những hồn ma vất vưởng.

Cũng là do đại dịch bùng phát, có một hai chiếc máy bay mất lái đã đâm thẳng vào sân bay, khiến cho hệ thống của sân bay bị hư hại nặng nề, nhiệm vụ tiếp theo của Tề Vĩ cùng những hacker đặc biệt là khôi phục lại hệ thống của sân bay.

Nên vì vậy sau khi đến sân bay sẽ chia làm hai nhóm, một nhóm gồm ba mươi người, trong đó có hai chỉ huy cấp cao, sẽ tiến thẳng vào trong đường băng để đến vị trí đỗ của chiếc phi cơ của Trung Tâm, những người này làm nhiệm vụ kiểm tra hệ thống máy móc trong và ngoài phi cơ, các trang thiết bị an toàn và sẽ chờ chỉ thị nạp nhiên liệu vào máy bay cho lộ trình bay theo tính toán của Tề Vĩ.

Nhóm thứ hai sẽ do Lăng Chi Hiên dẫn đầu tiến thẳng vào phòng điều khiển để trực tiếp khởi động lại hệ thống sân bay để bắt đầu lên kế hoạch cho một chuyến bay quốc tế, tính toán nhiên liệu và tuyến đường bay dựa theo những số liệu còn lưu lại ở phòng điều khiển.

Cơ trưởng sẽ do Cố Vĩnh Hàn cầm lái, một trong những chỉ huy cấp cao của Trung Tâm, anh sẽ cùng cơ phó lên kế hoạch bay theo ý của Lăng Chi Hiên. Trong khi đó, Dương Lãnh Thiên, Từ Cát và Từ Cảnh sẽ kiểm tra các thông tin về khí hậu thời tiết ở bộ phận kiểm soát không lưu.... Vâng vâng và mây mây...

Nói tóm lại, bọn họ phải xuyên qua hàng trăm con zombie để tiến đến phòng điều khiển chính của sân bay, sau khi giải quyết hết các vấn đề sẽ di chuyển đến phi cơ để khởi hành.

***0w0***

Nhanh chóng đến được sân bay, ba chiếc xe tải cùng một chiếc Humvee tách ra chạy thẳng vào đường băng của sân bay, xung quanh khu vực này cũng chỉ có lát đát vài con zombie.

Quan trọng chính là bên trong sân bay, ở nơi bị hai chiếc phi cơ đâm vào đã vô tình tạo thành hai hàng rào chắn nhốt bọn zombie ở bên trong.

Cả bọn vừa bước xuống xe, đứng trước cửa của sân bay, đã thấy cảnh tượng hoang tàn trước mắt, có thể nhìn thấy một chiếc phi cơ lớn đâm vào bên trong sân bay, gần khu vực cửa ra vào, cũng có thể nghe được rõ ràng tiếng gầm gào của những con zombie bị chặn bên trong.

Điều quan trọng bây giờ là xác định phòng điều khiển nằm ở đâu bên trong sân bay rộng lớn này, và trước khi đi Lăng Chi Hiên đã cho Tề Vĩ thu thập dữ liệu mật về bảng thiết kế của sân bay.

Giờ đây bọn họ cần phải bắn hạ bọn zombie để mở đường cho Tề Vĩ và những hacker nhanh chóng đến phòng điều khiển đã xác định từ trước.

"Lãnh Thiên, đến lúc rồi" Lăng Chi Hiên ra chỉ thị cho Dương Lãnh Thiên, Dạ Nguyệt không hiểu anh đang có ý định làm gì?

Dương Lãnh Thiên gật đầu, cùng với Hắc Miêu và Từ Cảnh tiến vào cửa sân bay, rồi dường như bọn họ đang đặt gì đó phía dưới chiếc phi cơ đang chắn đường.

Khi cả ba trở lại, Lăng Chi Hiên ra hiệu cho mọi người chạy về núp phía sau những chiếc xe tải. Tiếp đó, là tiếng nổ lớn bên trong sân bay, cột lửa lớn liên tiếp bốc lên, phá tan tành phần thân dưới của chiếc phi cơ.

Đúng lúc này, Lăng Chi Hiên ra chỉ thị, lập tức hai mươi người đứng thành một hàng dài dàn đều ra phía trước gần khu vực cửa ra của sân bay, tiếp đó thêm ba hàng cũng tương tự như vậy được dàn ra đứng phía sau bọn họ.

"Hàng đầu tiên hết đạn lập tức lui về vị trí sau cùng, hàng thứ hai tiếp tục vào vị trí tấn công" Lăng Chi Hiên lớn tiếng nói.

Anh vừa dứt lời, thì từ trong đám khói mù mịt ngay chỗ vừa phát nổ, một đám zombie đang điên cuồng gào rú xông ra ngoài, xông thẳng về phía mọi người.

"Bắn" không cần nói nhiều nữa, Lăng Chi Hiên lập tức hạ lệnh.

Một loạt tiếng súng vang lên vang dội, nhắm chuẩn thẳng vào đầu bọn zombie đang lao ra đông như kiến, lần lượt những con đầu tiên đều bị hạ gục ngã xuống nền đất, để lộ ra những con đang chạy phía sau.

Theo chỉ thị của Lăng Chi Hiên, bọn họ liên tục nã súng vào đám zombie, hàng đầu tiên hết đạn lập tức nhanh chóng lui về cuối cùng để cho hàng thứ hai tiếp tục bắn vào đám zombie, trong khi đó những người hết đạn sẽ nhanh chóng nạp lại băng đạn cuối cùng.

Còn bên này, Uông Tuấn Kiệt và những chỉ huy cấp cao làm công tác canh phòng phía hay bên hông và phía sau, nhìn thấy những con zombie lát đát ở khu vực xung quanh nghe tiếng súng tiến về phía này thì nhanh chóng giải quyết dứt khoác để bảo toàn lực lượng sống sót tối đa nhất, hạn chế sự tập kích bất ngờ của bầy zombie khu vực lân cận.

Cho đến khi hàng phòng thủ thứ tư vừa hết đạn cũng là lúc giải quyết xong bầy zombie phía bên trong sân bay, đa số bọn chúng nghe tiếng súng đều nhất loạt đâm đầu chạy thẳng ra đây.

"Đối phó với bọn zombie không có suy nghĩ thật sự dễ dàng hơn với con người" Uông Tuấn Kiệt nhìn xác chết xếp chồng lên nhau trước cửa sân bay thì không khỏi nhỏ giọng nói, nhìn sơ qua chắc cũng hơn hai trăm cái xác đang xếp chồng lên nhau.


"Kiểm tra một lượt, giải quyết những con chưa chết" Lăng Chi Hiên lạnh nhạt nói, để an toàn tuyệt đối thì phải cảnh giác cao độ.

Sau khi chia ra kiểm tra các xác chết, những con zombie may mắn còn sống khi bị đám bạn ngã nhào đè lên người cũng bị bọn họ phát hiện và dùng dao găm phá hủy não bộ.

"Từ bây giờ, chúng ta sẽ tiến vào bên trong theo cách sắp xếp như thế này, thấy zombie còn lại cứ trực tiếp bắn hạ" Lăng Chi Hiên hạ lệnh rồi trực tiếp cùng Dạ Nguyệt, Uông Tuấn Kiệt và những lãnh đạo cấp cao tiến vào bên trong.

Vừa đi qua lỗ hổng của chiếc phi cơ, thì đập vào mắt mọi người là cảnh hoang tàn đổ nát, kiếng vỡ, ghế văng khắp nơi, giấy cùng tro bụi, những vết máu đã khô nằm trên khắp các vách tường và dưới nền gạch, mùi hôi thối của xác chết nồng nạc xông thẳng vào mũi bọn họ.

Nơi này đã từng là địa ngục của những người còn sống bị mắc kẹt bên trong, cuối cùng không biết bao nhiêu người đã may mắn có thể thoát khỏi cái địa ngục này.

Dựa theo sơ đồ thiết kế trên tay Tề Vĩ, đoàn người cảnh giác tiến về phòng điều khiển của sân bay, đa số zombie đều đã chạy ra ngoài và bị giết, chỉ còn vài con vì bị mắc kẹt nên không ra được, cũng đã bị đoàn người hạ gục trên đường.

Cuối cùng, khi cả đoàn đến được trước cửa phòng điều khiển, Lăng Chi Hiên ra hiệu cho mọi người im lặng, từ trong phòng vẳng ra tiếng bình bình thật mạnh ngay phía cửa cùng với tiếng gầm gừ chói tai, giống như có vài con zombie đang đấm vào cửa muốn thoát ra ngoài.

Lăng Chi Hiên nhẹ nhàng ra hiệu cho mọi người lùi về phía sau, anh xoay nắm cửa rồi đẩy mạnh vào trong, thì lập tức có một đám zombie mặc quần áo của nhân viên an ninh sân bay nhào ra, về phía anh đang đứng.


Không cần nói nhiều, anh kéo Dạ Nguyệt ra phía sau, cùng Dương Lãnh Thiên nhanh như chớp bắn vào đầu những con zombie đó, chỉ trong tích tắt đã có thể hạ gục hết bọn chúng.

Những việc còn lại chính là chờ cho Tề Vĩ cùng những hacker khởi động lại hệ thống sân bay và chuẩn bị khởi động phi cơ riêng của Trung Tâm.

Tề Vĩ nhận được thông tin từ nhóm người ở phi cơ, chiếc phi cơ đã có thể sẵn sàng hoạt động sau khi nạp nhiên liệu vào.

... ...... ...... ...... ...... .....

Mọi người đã yên vị trên ghế ngồi trong chiếc phi cơ riêng của Trung Tâm. Chuyến bay này Lăng Chi Hiên dẫn theo tám mươi người được huấn luyện đặc biệt cùng mười chỉ huy cấp cao, anh để hai mươi người còn lại trong phòng điều khiển của sân bay để làm công tác hậu cần.

Lý do anh dẫn theo nhiều người là vì bọn họ sẽ có một cuộc chiến nữa ở sân bay quốc tế của đảo Lombok, cũng vì anh không biết tình hình ở đó hiện tại như thế nào nên không thể nói trước được điều gì, trước mắt không thể liên lạc được với bên đó cũng chứng tỏ bọn họ cũng đã bị thất thủ.

Hiện tại, mỗi người bọn họ chỉ còn lại một băng đạn của súng trường, hai thanh súng ngắn ở hai bên hông, nên nếu hết đạn thì tiếp theo đó sẽ là dao găm, nhưng nguy cơ bị tấn công ngược lại cũng sẽ rất cao.

Dạ Nguyệt lúc này ngồi ghế cạnh cửa sổ bên cạnh Lăng Chi Hiên ở hàng ghế Vip, cô không khỏi cảm thấy vừa thư giãn vừa hồi hợp. Thư giãn là vì bọn họ đã an toàn yên vị trên máy bay, không còn lo sợ sẽ có zombie xuất hiện tấn công nữa, còn hồi hợp vì đây là lần đầu tiên cô đi máy bay ra nước ngoài, mặc dù không phải theo kiểu đi chơi thoải mái nhưng cũng không thể tránh khỏi một chút hồi hợp chờ mong.

Lăng Chi Hiên sau khi hạ một loạt chỉ thị theo báo cáo của từng chỉ huy thông qua thiết bị liên lạc, anh lúc này mới có thể an tâm ngồi trở lại vị trí của mình, xoay đầu lại nhìn cô gái nhỏ đang ngồi bên cạnh nhìn ra ngoài cửa sổ.

Dạ Nguyệt cảm giác có ánh mắt nào đó đang nhìn, cô mới ngẩn đầu nhỏ lên nhìn anh, mỉm cười: "Hoàn toàn không có một chút kẽ hở nào" phải nói là cô không cần phải đụng đến súng hay trợ giúp, bọn họ đều đã giải quyết thật nhanh gọn.

Anh biết cô gái nhỏ đang nói đến chuyện ở sân bay, vươn tay qua xoa xoa đầu của cô: "Nếu như không cẩn thận lên kế hoạch thì Trung Tâm đã không thể qua mặt của bốn đại gia tộc cùng Chính Phủ nhiều năm nay"

Đối với anh và những người trong Trung Tâm thì đối phó với đám người đó còn khó khăn hơn đối phó với đám zombie không có trí não, bởi người sống đáng sợ hơn người đã chết gấp nhiều lần.

Dạ Nguyệt cũng hiểu điều này, bây giờ đối với bọn họ chỉ mới là khởi đầu thôi, sau khi trở về được thời điểm hiện tại, bọn họ còn phải nghĩ cách ngăn chặn lại tổ chức bí mật vẫn chân chính còn đang hoạt động ở hai năm trước, không biết mọi chuyện rồi sẽ như thế nào đây a.

Lăng Chi Hiên chuyển qua vuốt ve gò má cô gái nhỏ rồi lướt xuống siết chặt lấy tay cô, dịu giọng nói: "Em ngủ chút đi, khi nào đến anh sẽ gọi em dậy"

"Nhưng... nhưng máy bay sắp cất cánh a" Dạ Nguyệt cũng nắm chặt lại tay anh, cô lần đầu tiên đi máy bay, cũng đã uống thuốc chống say máy bay, nhưng cô nghe nói lúc máy bay đi lên rất sốc a.

Đúng lúc này, tiếng thông báo của Cố Vĩnh Hàn vang lên khắp máy bay, thông báo cho mọi người phi cơ sẽ cất cánh ngay bây giờ.

Chiếc phi cơ theo đó cũng từ từ di chuyển, bắt đầu trượt trên đường bay, đến một đoạn thì bắt đầu rời khỏi mặt đường, bánh xe cũng được thu lại vào bên trong.


Dạ Nguyệt ngồi bên trong, cảm nhận được sự rung lắc, cô bất giác cứng người càng siết chặt tay Lăng Chi Hiên.

Lăng Chi Hiên thấy vậy liền vươn tay qua ôm lấy vai cô gái nhỏ kéo về phía mình, Dạ Nguyệt liền nhắm chặt mắt, nắm chặt tay còn lại của anh, vùi đầu trốn vào trong lồng ngực anh, bình thường cô ghét nhất là chơi trò chơi cảm giác mạnh a.

Đợi cho phi cơ bay ổn định trên bầu trời xanh, Lăng Chi Hiên mới vỗ vỗ vai cô thông báo đã không sao nữa rồi, lúc đó Dạ Nguyệt mới có thể ló đầu ra khỏi ngực anh, thở phào nhẹ nhõm.

"Em cũng nên tập đi máy bay cho quen dần thôi" Lăng Chi Hiên cong khóe môi trêu chọc cô gái nhỏ.

Dạ Nguyệt lập tức ngẩn đầu nhỏ lên nhìn xung quanh khoang VIP thì thấy tất cả những chỉ huy cấp cao của Trung Tâm đang nhìn cô cười cười, mà tên Uông Tuấn Kiệt ngồi ở ghế phía sau cô đã cười lớn chọc quê cô nhà quê mới lên tỉnh, không biết đi máy bay a.

Cũng nhờ vậy mà những người có mặt ở đây đều thả lỏng được đôi chút, tranh thủ nghỉ ngơi để chuẩn bị cho cuộc chiến kế tiếp.

Dạ Nguyệt lúc này đỏ bừng mặt ngồi xuống ghế, kéo cánh tay của người nào đó lên che mặt trốn, thật là mất mặt quá đi à.

"Em... em thật sự là lần đầu đi máy bay mà..." Dạ Nguyệt nhỏ giọng nói như muỗi kêu.

Lăng Chi Hiên cúi đầu hôn lên tóc cô, thì thầm vào tai cô: "Đợi giải quyết xong mọi chuyện, anh sẽ cùng em bay đến khắp mọi nơi trên thế giới"

"Hả?" Dạ Nguyệt mở lớn mắt nhìn anh kinh ngạc.

"Anh đã nghĩ đến kế hoạch hưởng tuần trăng mật của chúng ta từ lâu rồi" Lăng Chi Hiên lại thầm thì vào tai cô, rồi kéo cô qua ôm vào lòng. "Giờ thì em ngoan ngoãn ngủ đi, anh sẽ gọi em dậy khi đến nơi"

Dạ Nguyệt không biết nói gì hơn là ngoan ngoãn chợp mắt ngủ theo lời anh, nhưng trong lòng cô vẫn luôn vang lên câu nói đầy sự mê hoặc của anh.

"Anh sẽ cùng em bay đến khắp mọi nơi trên thế giới"

********** Ò Ó O Lằn ranh giới… oOo

Dạ Nguyệt đang ngủ ngon giấc thì đột nhiên cô nghe thấy xung quanh có rất nhiều tiếng bàn luận xôn xao, cô mơ hồ mở mắt ra thì nhìn thấy nền trời đen thẳm ở bên ngoài cửa sổ, mà mọi người thì lại đang tập trung ở phía cửa sổ, nhíu mày nhìn ra bên ngoài.

Cô hiện tại đã được Lăng Chi Hiên bế đặt sang ở ghế ngồi của mình, cũng được đắp chăn trên người, giờ phút này cô cũng thấy anh đang vươn người ra ở trước mặt, cũng một bộ nhíu mày nhìn về phía cửa sổ máy bay.

“Vụ nổ này thật sự rất lớn” Dương Lãnh Thiên và Uông Tuấn Kiệt ngồi ở hàng ghế sau hai người, âm trầm nói. “Có lẽ như cuộc chiến của bọn họ vẫn còn đang kéo dài”

Lúc này Dạ Nguyệt nhướng người về phía cửa sổ cùng với Lăng Chi Hiên, thì đập vào mắt cô là ngọn lửa lớn hừng hực ở phía dưới, cô không biết hiện tại bọn họ đã đến đâu rồi, nhưng cô có thể nghe thấy tiếng nổ rền vang ở bên dưới và vẫn còn đang vang dội, bên cạnh là một đám cháy rừng thật lớn, ngọn lửa sáng rực cả nền trời đêm thăm thẳm.

“Chúng ta bay tới đâu rồi anh?” Dạ Nguyệt hỏi nhỏ Lăng Chi Hiên.

Lăng Chi Hiên vẻ mặt suy nghĩ quay sang nhìn cô gái nhỏ, lơ đãng đáp: “Chúng ta đã bay qua sân bay quốc tế ở Lombok, nhưng nơi đó cũng đã bị nổ và vẫn đang bốc cháy rất lớn, hiện giờ chúng ta đang tìm chỗ đáp ở gần núi Rinjani”

“Đáng tiếc là ngôi làng Sembalun ở dưới cũng đang bị nổ và lửa đã lan đến khắp mọi nơi trong khu rừng xung quanh, kể cả ở khu vực trên miệng núi cây cối cũng đang phát hỏa” Dương Lãnh Thiên nói thêm vào, anh không biết đang có chuyện đáng sợ gì diễn ra ở bên dưới.

“Giờ chúng ta phải làm sao đây?” Uông Tuấn Kiệt thở dài hỏi, nếu không có chỗ đáp máy bay thì làm sao bọn họ xuống, anh nhìn đồng hồ đeo tay, lại nhìn ra ánh trăng tròn bên ngoài, nếu không nhầm thì sắp đến giờ rồi, vì đám cháy nổ bên dưới mà máy bay không có chỗ đáp, đã bay vòng vòng ở chỗ này mấy tiếng đồng hồ rồi.

“Chúng ta cũng không thể đáp xuống biển được nữa, không kịp thời gian để lên đến miệng núi” Hắc Miêu và Linh Miêu ảo não lắc đầu.

“Tề Vĩ, nhiên liệu máy bay đủ để mọi người trở về đất liền hay không?” Lăng Chi Hiên âm trầm hỏi.

“Có thể về đến Việt Nam” Tề Vĩ gật đầu.

“Được rồi, nếu vậy chúng ta sẽ chuyển sang kế hoạch khẩn cấp” Lăng Chi Hiên đứng dậy. “Mau chóng chuẩn bị dù cho tôi”

“Chủ Tịch, chẳng lẽ anh muốn nhảy thẳng xuống hồ sao?” Hắc Miêu kinh ngạc trợn mắt nhìn Lăng Chi Hiên.

“Sau khi ba người chúng tôi nhảy xuống, lập tức cho máy bay đến Việt Nam rồi tìm đường trở về Trung Tâm” Lăng Chi Hiên ra chỉ thị như thừa nhận lời của Hắc Miêu.

Mà tất cả mọi người ở đây sau khi nghe chỉ thị của anh đều không khỏi một bộ đứng ngồi không yên, ở đây lửa đang cháy lớn, mà hiện tại là ban đêm nên gió thổi rất mạnh, nếu không thể nắm bắt tốt hướng gió và sức gió thì e rằng cả ba người sẽ rơi xuống ngay ngọn lửa đang cháy to ở phía dưới mất.

“Còn đứng ngơ ra đó làm gì, Lãnh Thiên mau chuẩn bị dù” Lăng Chi Hiên lạnh lùng quát lớn khiến tất cả mọi người giật mình tỉnh táo lại.

Dương Lãnh Thiên không còn cách nào khác là nghe theo lời của Lăng Chi Hiên, đi ra khỏi khoang VIP để chuẩn bị mọi thứ.

“Chủ Tịch, Vĩnh Hàn nói có thể hạ máy bay xuống một chút nữa với miệng núi” Tề Vĩ đã nhanh chóng liên lạc với cơ trưởng để bàn kế hoạch hạ thấp máy bay xuống mức thấp nhất có thể cho phép và dừng tại ngay vị trí đó một khoảng thời gian ngắn.

Lúc này, Dạ Nguyệt đang đứng cạnh Lăng Chi Hiên, cô im lặng nắm lấy tay anh, ngẩn đầu nhìn anh chăm chú, cô cũng không biết cảm xúc lúc này là như thế nào, nói sợ thì cũng không đúng lắm, bởi cô luôn tin tưởng vào người trước mặt này, nếu anh chưa nắm chắc thì anh sẽ không bao giờ làm.

“Em sẽ nhảy chung dù với anh” Lăng Chi Hiên cũng siết chặt lại tay nhỏ của cô, dịu giọng lại như đang an ủi vỗ về cô đừng sợ, vì đã có anh rồi.

Dạ Nguyệt gật đầu, cô tin anh.

“Tuấn Kiệt, cậu nhảy một mình được không?” Lăng Chi Hiên ngẩn đầu hỏi Uông Tuấn Kiệt đang đứng ở hàng ghế phía dưới.

“Được, thiếu gia đây đã có kinh nghiệm nhảy dù rất nhiều lần rồi ông anh họ của tôi ơi” Uông Tuấn Kiệt không hề phản đối với quyết định của Lăng Chi Hiên, bởi vì anh biết chỉ còn cách duy nhất đó là nhanh nhất thôi, trên tay anh cũng đã cầm sẵn vali hợp kim, anh cũng đã sẵn sàng rồi. “Chỉ hy vọng rằng đó thật sự là đường trở về”

Lúc này Dương Lãnh Thiên cũng cầm hai thiết bị nhảy dù bước vào.

“Không còn thời gian nghĩ nhiều nữa đâu” Lăng Chi Hiên nhận lấy dù của Dương Lãnh Thiên đưa, anh bắt đầu trang bị cho anh và cô gái nhỏ.

Bên đây Uông Tuấn Kiệt cũng nhận lấy dù.

………………………………….

Đứng trước cánh cửa đang đóng kín, mười chỉ huy cấp cao của Trung Tâm đang quay quanh lấy ba người, không chỉ vậy còn có những người khác cũng đứng ở phía sau.

“Chủ Tịch…” Dương Lãnh Thiên như muốn nói gì đó rồi lại thôi, anh biết không ai có thể thay đổi ý định của Chủ Tịch ngoại trừ Phu Nhân, nhưng hiện Phu Nhân cũng đã lựa chọn tin tưởng vào Chủ Tịch nên bọn họ không còn biết nói gì hơn nữa.

“Chủ Tịch, đã đến phía trên hồ Rinjani” tiếng thông báo của Cố Vĩnh Hàn vang vọng trên máy bay.

Dương Lãnh Thiên lập tức mở cửa máy bay ra, vì máy bay hiện đang bay ở một vị trí nên không có lực hút quá lớn khiến mọi người bên trong bị hút ra ngoài.

“Chúng tôi đi đây” Uông Tuấn Kiệt xoay người vẫy tay chào tất cả rồi không ngần ngại phóng khỏi máy bay, lao xuống phía dưới.

Đứng từ đây, Dạ Nguyệt có thể nhìn thấy hình dạng mờ ảo hình bán nguyệt của hồ Rinjani, nó dường như đang phát sáng dưới ánh lửa đang cháy rực rỡ xung quanh, hình dạng của mặt trăng khuyết, thật sự rất rất rất đẹp.

“Đi thôi” Lăng Chi Hiên nhỏ giọng thì thầm vào tai Dạ Nguyệt, dùng tay giữ đầu cô ra phía sau rồi dứt khoác nhảy xuống mà không nói lời nào.

“Tạm biệt mọi người” Dạ Nguyệt được cố định ở phía trước ngực Lăng Chi Hiên, vừa chào tạm biệt mọi người xong là cô đã hét lên inh ỏi vì bị rơi tự do xuống phía dưới.

Cả bọn đứng ở trên nhìn theo mà vừa lo lắng vừa buồn cười, chỉ có thể âm thầm nhìn nhau cầu chúc cho ba người bình an vô sự trở về được quá khứ.

0