K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 8 2018

Vượt qua người thứ hai sẽ có vị trí của người thứ hai

=>Bạn đang ở vị trí thứ 2

27 tháng 8 2018

bn sẽ đứng thứ 2

30 tháng 12 2017

Đáp án thứ 2

30 tháng 12 2017

thứ 2

27 tháng 12 2017

1) con ngựa

2)không con nào đi lượm trái banh cả

3) cuối cùng

4) meo doremon

k mình nha

5 tháng 12 2018

1.từ sai

2.thứ hai

3.con người

4.quả bóng

5.tay phải

6.đỉnh núi Everest

7.quan tài

8.coca cola

9.cua đen

10.chữ A

11.Ở Mĩ

5 tháng 12 2018

câu 8 nhầm . Câu đúng là cafe(ca là canxi,fe là sắt)

15 tháng 5 2021

Nếu ngày Tết miền Nam thường đặc trưng với thời tiết ấm áp, những tia nắng vàng rực rỡ cùng với những nhành mai đua nhau khoe sắc thì ở miền Bắc, Tết là cơn mưa xuân, là không khí se se lạnh , với nhưng bánh Trưng, mâm ngũ quả và đặc biệt nhất đó chính là cây hoa đào.

Vào những ngày gần cuối cùng của năm mới, bố trở em ra chợ Tết chọn về một cây đào nho nhỏ để trang trí nhà cửa. Cây đào được bố em trồng trong một chiếc chậu màu đỏ tươi, ở giữa có chữ “phúc" rất hợp với không khí tết. Nhìn từ xa, trông như một chiếc dù màu xanh non được điểm thêm một chút phớt hồng. Thân cây khá to, sần sùi vươn thẳng tắp lên trên chia thành các nhánh nhỏ. Trái ngược hoàn toàn với vẻ xấu xí, giữ tợn của thân cây, trên mỗi cành là những chồi non lộc biếc xinh đẹp. Đó là những chiếc lá nhỏ, dẹt, màu xanh non mơn mởn được ấp ủ sau một mùa đông rét mướt. Xen kẽ chúng, thi thoảng sẽ bắt gặp những nụ đào chúm chím, e ấp, nhưng chỉ vài hôm nữa thôi, khi những cơn mưa xuân xuất hiện giúp cho những nàng đào xòe nở. Những cánh hoa mỏng, nhẹ như lông hồng. Tuy hoa đào không có hương thơm như các loài hoa khác nhưng, vẻ đẹp của những bông hoa đã góp phần tô điểm cho bức tranh ngày xuân thêm phần xuân sắc, tràn ngập sức sống mới, sự tươi trẻ của một năm mới.

Nhìn hoa đào ngày ngày nở từng bông hoa, em cảm thấy như rạo rực không khí Tết trong lòng. Mai sau này, dù có đi khắp muôn trời xa xôi, nhưng có lẽ em cũng sẽ không bao giờ quên được cái Tết miền Bắc với hoa đào nở khoe sắc này.

15 tháng 5 2021
Hoa dao là Cây
Đố bạn chuột nào đi bằng 2 chân?Một con hổ bị xích vào gốc cây, sợi xích dài 30m. Có 1 bụi cỏ cách gốc cây 31m, đố bạn làm sao con hổ ăn được bụi cỏ?Đố bạn khi Beckham thực hiện quả đá phạt đền, anh ta sẽ sút vào đâu?Một ly thuỷ tinh đựng đầy nước, làm thế nào để lấy nước dưới đáy ly mà không đổ nước ra ngoài ?Cái gì người mua biết, người bán biết, người xài...
Đọc tiếp

Đố bạn chuột nào đi bằng 2 chân?

Một con hổ bị xích vào gốc cây, sợi xích dài 30m. Có 1 bụi cỏ cách gốc cây 31m, đố bạn làm sao con hổ ăn được bụi cỏ?

Đố bạn khi Beckham thực hiện quả đá phạt đền, anh ta sẽ sút vào đâu?

Một ly thuỷ tinh đựng đầy nước, làm thế nào để lấy nước dưới đáy ly mà không đổ nước ra ngoài ?

Cái gì người mua biết, người bán biết, người xài không bao giờ biết?

Bạn đang ở trong một cuộc đua và bạn vừa vượt qua người thứ nhì . Vậy bây giờ bạn đang ở vị trí nào trong đoàn đua ấy?

Con mèo nào cực kỳ sợ chuột?

Người đàn ông duy nhất trên thế giới có…sữa là ai?

Cái gì có kích thước bằng con voi nhưng chẳng nặng gram nào cả?

 Tôi có cả một hàm răng nhưng không có cái miệng nào cả? Tôi là ai?

 A gọi B bằng bác, B gọi C là ông nội , C kêu D là cậu, D kêu E là dì, E kêu F là chú, F gọi Z là con. Hỏi A gọi Z bằng gì ???

Bức tranh nàng Mônalisa, người đẹp này không có gì?

Bố mẹ có sáu người con trai, mỗi người con trai có một em gái. Hỏi gia đình đó có bao nhiêu người?

5
7 tháng 8 2020

1. chuột mickey

2.hổ ko ăn cỏ

3Sút vào quả bóng (trái banh)

4.Dùng ống hút

5.cái quan tài

6.Ở vị trí thứ nhì trong đoàn đua

7.con mèo doremon

8.Ông Thọ, vì có một loại sữa tên là Sữa ông Thọ

9Cái bóng của con voi ấy mà.

10.cái cưa

11.bằng miệng

12.Chân mày.

13.9 người

7 tháng 8 2020

1. Chuột Mickey

2. Tự đi lại bụi cỏ rồi ăn thôi.

3. Anh ta sẽ sút vào gôn.

4. ...................................

5. Quan tài.

6. Vị trí thứ nhì

7. Mèo máy Đôraemon

8. Ông THỌ

9. Thước dây

10. Cái cưa

11. A gọi Z bằng ông hoặc bà ( tùy theo giới tính của Z )

12. Người đẹp Mona Lisa không có chân mày

13. Bố mẹ : 2 người.

      6 người anh trai và 1 em gái : 7 người

       Gia đình đó có 9 người.

                                                                       

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:   Đường đua của niềm tinThủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.Những người...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

   Đường đua của niềm tin

Thủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.

Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu nổi sự tò mò, Búc Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.

Giôn Xti-phen trả lời bằng giọng nói hụt hơi: “Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với sự cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua mà là để hoàn thành cuộc đua.”

      (Theo Bích Thủy)

Tại sao anh phải hoàn thành cuộc đua như vậy?

1
14 tháng 12 2019

Hướng dẫn giải:

 

- Vì anh muốn làm tròn trác nhiệm của một vận động viên với đất nước mình.

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:   Đường đua của niềm tinThủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.Những người...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

   Đường đua của niềm tin

Thủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.

Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu nổi sự tò mò, Búc Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.

Giôn Xti-phen trả lời bằng giọng nói hụt hơi: “Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với sự cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua mà là để hoàn thành cuộc đua.”

      (Theo Bích Thủy)

Câu chuyện muốn nói với chúng ta điều gì? 

A. Hãy nỗ lực hết sức và có trách nhiệm hoàn thành trọn vẹn công việc của mình.

B. Đừng bỏ cuộc thi đấu thể thao.

C. Đừng buồn khi không giành được chiến thắng trong cuộc thi.

1
15 tháng 2 2018

Hướng dẫn giải:

- Đáp án : A

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:   Đường đua của niềm tinThủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.Những người...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

   Đường đua của niềm tin

Thủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.

Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu nổi sự tò mò, Búc Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.

Giôn Xti-phen trả lời bằng giọng nói hụt hơi: “Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với sự cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua mà là để hoàn thành cuộc đua.”

      (Theo Bích Thủy)

Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri đã về đích trong tình huống đặc biệt như thế nào?

1
1 tháng 5 2019

Hướng dẫn giải:

- một bên chân bị thương và vết thương đang nhuốm máu.