K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1. Cho đoạn văn sau: "Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con. Mẹ sẽ đưa co đến trường, cầm tay con dắt qua cánh cổng rồi buông tay mà nói: "Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mỏ ra "a, Đoạn văn trên được trích trong văn bản nào? của ai?b, Người mẹ muốn nhắn nhủ điều gì với...
Đọc tiếp

1. Cho đoạn văn sau: "Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con. Mẹ sẽ đưa co đến trường, cầm tay con dắt qua cánh cổng rồi buông tay mà nói: "Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mỏ ra "

a, Đoạn văn trên được trích trong văn bản nào? của ai?

b, Người mẹ muốn nhắn nhủ điều gì với con qua câu nói trên?

c, Theo em thế giới kì diệu mà nhà trường mở ra

d, Tìm các từ ghép có trong đoạn văn và cho biết các từ đó thuộc loại từ ghép nào?

2. Sau khi nhận được bức thư của bố, E-ri-cô rất hối hận và viết một bức thư ngắn (5 - 7 câu) để xin mẹ tha lỗi. Em hãy nhập vai vào nhân vậy để viết bức thư ấy. Gạch chân dưới 2 từ ghép chính phụ và hai từ ghép đẳng lập

3. Sau khi nhận được thư của bố, E-ri-cô rất hối hận. Thay lời E-ri-cô, em hãy viết một bức thư ngắn (5 - 7 câu) trả lời bố. Gạch chân dưới 2 từ ghép chính phụ và 2 từ ghép đẳng lập

4. Có ý kiến cho rằng : Người mẹ trong văn bản Cổng trường mở ra không ngủ được là vì lo lắng cho con khi lần đầu tiên đến trường. Em có đồng ý với ý kiến trên hay không? vì sao?

0

Câu 6: 

Gửi bố kính yêu của con!

Có lẽ con đã làm bố thất vọng nhiều lắm. Con thật lòng xin lỗi bố mẹ vì hành động nông nổi và thiếu suy nghĩ của mình. Chỉ vì sự thiếu lễ độ của con đối với mẹ mà mấy ngày hôm nay gia đình chúng ta không có những phút giây vui vẻ như trước nữa.

Khi nhận được thư bố, con xúc động vô cùng. Con xin được cảm ơn bố vì bố đã thẳng thắn chỉ ra lỗi lầm mà con mắc phải. Thời gian qua con đã hiểu ra được nhiều điều. Hành động vô lễ của con là hành động không nên có ở một đứa trẻ được bố mẹ yêu thương và giáo dục một cách tử tế. Mẹ là người đã chịu biết bao đau đớn để sinh ra con, mẹ có thể "sẵn sàng từ bỏ một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn", mẹ "có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con" vậy mà con lại làm mẹ buồn lòng. Con đã không biết rằng chính mẹ là người phải thức suốt đêm để trông chừng con và mẹ đã lo sợ, đau đớn biết nhường nào khi nghĩ tới việc có thể sẽ mất con. Con luôn nghĩ rằng nuôi nấng con khôn lớn là trách nhiệm của bố mẹ mà không mảy may nghĩ đến sự đền đáp của bản thân dành cho bậc sinh thành. Chính sự vô tâm ấy đã khiến bố mẹ phiền lòng.

Những dòng thư của bố giúp con có được bài học đắt giá. Ngày buồn thảm nhất là ngày mà con mất mẹ, mất đi một người luôn quan tâm, săn sóc và dạy dỗ con nên người. Con sẽ mất đi người phụ nữ có thể chịu đau đớn để mang lại cho con sự sống. Con sẽ mất đi người phụ nữ yêu thương con hơn bất cứ ai trong cuộc đời này. Thực sự, con không muốn điều đó xảy ra. Tình yêu thương của mẹ bao la là thế mà con lại không biết trân trọng những lời nhắc nhở của bố đã khiến con tỉnh ngộ: "Con hãy nhớ rằng, tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình thương yêu đó". Chỉ có cha mẹ là người hi sinh vô điều kiện cho con cái và cũng chỉ có cha mẹ là người không tính toán thiệt hơn, luôn bao dung cho mọi lỗi lầm của con. Con thật sự xấu hổ về cách cư xử của mình. Có lẽ mẹ đã rất đau lòng khi đứa con mẹ yêu thương hết mực trở nên hỗn láo.

Bố à! Ngày mai con sẽ nói lời xin lỗi mẹ. Con thấy rằng sự trốn tránh của mình trong thời gian vừa qua sẽ chỉ làm khoảng cách của con và mẹ ngày càng xa hơn. Con sẽ nhận lỗi với mẹ và cầu mong được mẹ tha thứ. Con hứa sẽ không làm bố mẹ phải phiền lòng thêm nữa. Con sẽ cố gắng để trở thành niềm tự hào của bố mẹ. Bố hãy tin tưởng con nhé!

Con của bố
En-ri-cô

---------------------HẾT------------------------

 

Câu 7: Em tự viết nhé!!!

:v 

hay thế nhờ

8 tháng 9 2019

Tham khảo:

Câu 1:

Mẹ ạ, trước tiên con phải con ơn mẹ vì đã nuôi nấng và dạy bảo con thành người. Nhờ có mẹ mà giờ con mới có được hình hài và được đi học như các bạn. Mẹ đã dành cho con tất cả tình yêu thương mà mẹ có, con ốm mẹ ân cần chăm sóc, đến tuổi đi học mẹ nhẹ nhàng giúp con soạn sách vở. Mẹ chưa bao giờ để con phải chịu thiệt thòi, mẹ dành cho con tất cả và dạy bảo con những điều trong xã hội. Con mang ơn mẹ nhiều lắm, mẹ hi sinh cho con nhiều vậy mà mẹ chưa đòi con phải trả công. Mẹ ơi, công lao của mẹ con xin ghi nhớ trong lòng. Con sẽ cố gắng học hành thật tốt và trở thành người con hiếu thảo. Con yêu mẹ!

8 tháng 9 2019

Mẹ kính yêu của con ! Khi viết những dòng này gửi tới mẹ , con cảm thấy vô cùng xấu hổ , con thấy con không xứng đáng gọi mẹ là mẹ và xưng con với mẹ . Giờ đây, nghĩ đến mẹ, con thấy hiện lên hình ảnh mẹ chín tháng trời mang nặng con trong bụng. Rón rén từng bước đi, cẩn thận từng ngụm nước, kiêng khem từng món ăn, lo cho con từ khi con chưa có hình hài. Ngày con chào đời, mẹ đã phải chịu bao đau đớn, bao giày vò. Sau ngày rời bụng mẹ, con lại chẳng ngoan ngoãn, khỏe mạnh như những đứa trẻ khác mà ốm đau, bệnh tật thường xuyên. Bà nội từng kể cho con nghe một lần con ốm nặng, bác sĩ đã lắc đầu quay đi nhưng mẹ thì âm thầm ôm chặt con vào lòng khóc không thành tiếng. Mẹ kiên trì mời những người bác sĩ khác tới thăm bệnh cho con, nhẫn nại chăm sóc con, căng thẳng hồi hộp với từng nhịp thở, từng cái hắt hơi, từng cái ngáp vặt của con...
Mẹ đã vứt bỏ nhiều tháng ngày thanh thản, hạnh phúc và tưởng như sẵn sàng vứt bỏ mạng sống của mình thức khuya, đi lại... để cứu lấy mạng sống cho con. Mẹ ơi! Nếu trời Phật không thương con cho con làm con của mẹ thì có lẽ ngày ấy Người đã bắt con phải trở về. Nhưng có lẽ quá cảm động trước tình cảm của mẹ mà Người đã cho qua cơn hiểm nghèo. Mẹ đã làm được “điều kì diệu” mà nhiều người hàng xóm của chúng ta còn nhắc đến.
Ấy vậy mà đứa con ngu ngốc, dại dột của mẹ lại có lúc quên bẵng đi những ân tình, thiêng liêng của mẹ. Con thấy xấu hổ và nhục nhã khi nghĩ đến ngày cô giáo đến chơi mà con lại thiếu lễ độ với mẹ. Nhìn gương mặt mẹ thất thần, lạnh lẽo con thấy mình là kẻ tội đồ đáng nguyền rủa nhất trên đời. Con đã chà đạp lên tình mẫu tử thiêng liêng và cao quý mà mẹ đã sẵn sàng hi sinh mạng sống để gây dựng.
Mẹ ơi! Con biết rằng lời con nói không thể rút lại, việc con làm không thể coi như chưa xảy ra, vết thương con gây ra trong tim mẹ không thể lấy nước mắt để xóa mờ... Nhưng con chỉ mong muốn một điều rằng mẹ không quá đau buồn về con thêm nữa vì rằng khi viết những dòng này, En-ri-cô của mẹ hiểu rằng nó chỉ còn một cách để chuộc tội với mẹ kính yêu. Con sẽ không bao giờ làm mẹ phải xấu hổ, thất vọng thêm một lần nào nữa.
Mẹ ạ, tội lỗi đã mắc phải khiến con hiểu rằng nếu con còn lặp lại nó thì con không còn xứng đáng là con của mẹ; không còn ghế ngồi, không còn giường nằm, không còn nơi đặt chân, không còn bát ăn cơm trong ngôi nhà của mẹ nữa. Con ngàn lần xin lỗi mẹ và mong mẹ rộng lượng tha lỗi cho con.
Đứa con đã biết lỗi của mẹ.
En-ri-cô

27 tháng 9 2021

câu 1: Người bố không nhắc nhở En-ri-cô trực tiếp mà lựa chọn cách viết thư, vì:

    ●    Nhắc nhở trực tiếp khó có thể bày tỏ được những tình cảm sâu sắc và tế nhị. Đồng thời khi viết thư, có thể khiến En-ri-cô có thể đọc và suy ngẫm những lời dạy bảo của cha

    ●    Nhắc nhở trực tiếp có thể khiến người mắc lỗi cảm thấy bị xúc phạm quá lớn vào lòng tự trọng. Từ đó có thể dẫn đến những suy nghĩ tiêu cực ở đứa trẻ, khiến cho những lời nhắc nhở không phát huy được mục đích giáo dục như mong muốn

⇒  Bởi vậy ông thật thông minh khi tâm sự với con qua lá thư: vừa kín đáo, tế nhị lại vừa có thể bộc lộ tình cảm sâu sắc, chân thành.

câu 2:Văn bản " Cổng trường mở ra " của Lý Lan gửi gắm cho chúng ta thấy đc tầm quan trọng của giáo dục , gia đình và nhà trường.

 

27 tháng 9 2021

Nhớ ghi tham khảo + in đậm nữa nhé!

14 tháng 9 2016

  Mẹ ơi, giờ con đã là học sinh lớp 1 rồi. Con cảm ơn mẹ trong suốt thời gian qua đã nuôi nấng con cho đến tận bây giờ. Con vui lắm mẹ ạ, con vui vì con đã là học sinh lớp 1 đã không còn bé bỏng nữa. Con được mẹ chuẩn bị sách vở cho đến trường, được khoác chiếc cặp sách mới trên vai. Tất cả là nhờ công lao của mẹ. Mẹ chăm sóc con từ khi còn mới sinh ra biết chập chững bước đi, từng bữa ăn giấc ngủ con đều được đôi bàn tay mềm mại của mẹ ấu yếm , nuôi nấng. Con cảm ơn mẹ đã luôn bên cạnh con, đã luôn nhắc nhở dạy con từng li từng tí. Cả đời này con sẽ không bao giờ quên ơn đức của mẹ dành cho con.

Chúc bạn học tốt!

14 tháng 9 2016

mik đang cần gấp,ngày mai thi rùi

HUHUHUHUHUHUkhocroi

28 tháng 8 2016

Sau khi học xong văn bản Cổng trường mở ra, em đã hiểu thấm thía hơn về tình mẹ. Hàng ngày, mẹ dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho em. Mẹ sống cùng tâm trạng với em, khi em vui mẹ cũng vui, khi em buồn mẹ cũng buồn và xót xa. Những lúc em ốm đau, mẹ lo lắng cho em. Mẹ chạy đi lấy khăn bông dấp nước mắt cho em. Mỗi khi nhớ lại những chuyện đó, em thấy thương mẹ vô cùng. Em hứa sẽ không phụ lòng dạy dỗ của mẹ và thầy cô, sẽ chăm ngoan và học giỏi. 

18 tháng 9 2018

https://h.vn/hoi-dap/question/101819.html

bn qua đây cs nha

mk cx cs bài giống câu

nek

.xixi

22 tháng 12 2016

đừng chép mạng nhé !!!

22 tháng 12 2016

​Câu 4 . Thành nào ? Thủy nào vậy Trần Thị Ánh Nguyệt ?

1 tháng 7 2016

bn xem cua minh nha 

 

1 tháng 7 2016

nhưng mà viết ra thì dài lắm