K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

32 chuyện ức chế thường ngày

1. Đau bụng, vào wc mang đầy đủ sách báo vào “giải trí”
Đi xong phát hiện hết giấy vệ sinh

2. Load một cái mail 3Gb
99% thì bị lỗi

3. Hào hứng gửi một tin nhắn dài
Đối phương reply: Uh

4. Mở tủ lạnh tìm thức ăn. Không có gì

 

5 phút sau mở ra … vẫn không có gì

5. Vừa chui vào chăn ấm
Buồn tè

6. Đắp chăn thì nóng
Không đắp thì lạnh

7. Tủ lạnh đầy thức ăn
Chả có gì ăn được

8. Học ngày học đêm chuẩn bị thi
Con bạn không học
Điểm nó cao hơn

9. Ngồi xem 1 bộ phim cực kì trong sáng
Bố mẹ vào… Cảnh nóng!

10. Tớ có chuyện muốn nói với cậu
À mà thôi không kể đâu

11. Chúng mình rất hợp nhau, em rất tốt
Nhưng rất tiếc anh chỉ coi em là em gái.

12. Đến chỗ đông người
Giả vờ nhắn tin (gọi điện) ra vẻ mình không đơn độc

13. Kể chuyện cười
Không ai cười
Con khác kể lại y chang
Ai cũng cười

14. Thấy một anh chàng đẹp trai cứ nhìn mình chăm chú
Hóa ra nó nhìn người đằng sau mình

15. Đang lim dim ngủ
Bạn có một tin nhắn (quảng cáo) mới

16. Cả lớp không học (làm) bài
Mỗi mình bị gọi lên kiểm tra

17. Có anh chàng tự dưng chào mình
Ngồi vắt óc nhớ lại xem đấy là ai

18. Quyết tâm chỉ bật máy lên để check mail
Ngồi luôn hết cả buổi

19. Không vào FB trong một thời gian dài
Lúc vào chỉ có 1,2 notification

20. Lúc học chỉ muốn ngủ
Nằm xuống giường mắt lại mở thao láo

21. Không học bài
GV kiểm tra liên tục
Học bài chăm chỉ
Chẳng bao giờ thấy kiểm tra

22. Trang điểm diện đồ ngon lành
Chẳng có ma nào thèm ngắm
Được hôm ăn mặc lôi thôi luộm thuộm
Trai đẹp ở đâu ra mà lắm thế

23. Để dành đồ ăn ngon trong tủ
Bị ăn mất

24. Hôm mạng chậm có tỉ thứ phải download
Được ngày mạng vù vù thì chẳng có gì hay ho để load về

25. Đợi một cuộc điện thoại
Đúng lúc đi ị thì chuông reo

26. Cuối cùng cũng có cơ hội nói chuyện với người mình thích
Ngồi im chẳng biết nói gì

27. Mẹ giục ầm lên chuẩn bị
Lúc mình xong rồi đợi thêm nửa tiếng mới đi được

28. Kể bí mật cho một người
Hôm sau ai cũng biết

29. Mất 1 tiếng ngồi rình để giết một con muỗi

30. Me ơi cho con…
KHÔNG!!!

31. Chờ thời cơ để post (viết) một thứ rất hay
Phát hiện ra có đứa đã viết trước mình

32. Chăm chỉ đi tập chỉ để được gặp anh đẹp trai
Mãi chẳng gặp
Một thằng “cá sấu”
Gặp suốt

4
9 tháng 3 2016
Cx có nhìu cái mik cx bị như thế...
9 tháng 3 2016

bạn cẩn thận ko thì bị trừ điểm đó

Đọc kĩ đi nhé !Trong cung điện của Sunny Kingdom, tại một căn phòng lớn màu xanh biển nhạt, một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đang đứng tựa vào lan can, đôi mắt lục lam vô hồn hướng ra phía ngoài cung điện nơi các thần dân đang chờ đợi ngày vui của cả vương quốc. Trông cô như một vì sao sáng nổi bật giữa một bầu trời đêm rộng lớn…Lulu: Công chúa Rein, đã sắp đến...
Đọc tiếp

Đọc kĩ đi nhé !

Trong cung điện của Sunny Kingdom, tại một căn phòng lớn màu xanh biển nhạt, một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đang đứng tựa vào lan can, đôi mắt lục lam vô hồn hướng ra phía ngoài cung điện nơi các thần dân đang chờ đợi ngày vui của cả vương quốc. Trông cô như một vì sao sáng nổi bật giữa một bầu trời đêm rộng lớn…

Lulu: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ làm lễ…mời người sửa soạn…

Rein *sực tỉnh rồi nở nụ cười hiền*: À sắp đến rồi sao ? Em sẽ chuẩn bị liền, chị giúp em nhé.

Lulu *lo lắng*: Vâng thưa công chúa. Nhưng sao tôi thấy người có vẻ không thích buổi lễ này lắm…

Rein *đỏ mặt vội lên tiếng phủ nhận*: Ơ…Không, làm gì có ạ, em rất vui là đằng khác đó chớ vì hôm nay em sẽ kết hôn với người mà em…yêu mà.

Lulu: Nhưng sao tôi thấy người không vui.

Rein: Hìhì chỉ là em hơi buồn vì sắp xa phụ hoàng và mẫu hậu thôi, cả Fine và bà Camelot nữa. À nhắc mới nhớ, bà Camelot đâu rồi ạ ?

Lulu: Bà Camelot đang chuẩn bị cho công chúa Fine ạ, nhưng do bận bịu quá nên nhờ tôi sang giúp công chúa trước.

Rein: Em hiểu rồi. Thôi, chị giúp em chuẩn bị đi ạ.

Lulu gật đầu rồi đi về phía cái tủ đồ to tướng, lấy trong đó ra một bộ lễ phục màu xanh được may vá cực kì tỉ mỉ, từng đường kim, mũi chỉ đều đích thân Pumo làm. Không chỉ Rein mà cả Fine cũng có một bộ, chỉ khác là váy của Fine có màu hồng. Lulu nhanh chóng giúp Rein mặc lễ phục rồi bới tóc cho Rein một cách khéo léo, cài trên đầu cô một cái vương miện kim cương. Giờ thì Rein còn đẹp hơn khi nãy, lộng lẫy hệt như một vị nữ hoàng thực thụ.



Rein: Em muốn được ở một mình.

Lulu: Nhưng công chúa Rein…

Rein: Không sao đâu ạ, tại em thấy hơi hồi hộp nên muốn yên tĩnh một chút thôi.

Lulu: Vậy tôi xin phép ra ngoài chuẩn bị, chốc tôi sẽ quay lại.

Rein: Dạ, chị đừng lo.

Lulu nghe theo lời Rein rời khỏi phòng nhưng trong lòng vẫn không khỏi lo lắng cho cô công chúa bé nhỏ của mình. Dù sao cũng đã theo hầu Rein từ rất lâu nên tính cô biết Rein đang cố gắng gượng cười để mọi người không lo lắng, cô cũng biết Rein đang buồn lòng về chuyện gì nhưng ý trời đã định, không ai có thể trốn khỏi được.

Cốc! Cốc! Cốc!
Lulu đi chưa được bao lâu thì có tiếng gõ cửa của ai đó vang lên.

Rein: Chị vào đi, cửa không khóa mà.

Cạch!

Rein: Chị quên gì sao ?

Rein tưởng là Lulu quên thứ gì đó nên quay lại hỏi thì bắt gặp ánh mắt thân thuộc của người mà cô không muốn gặp. Không phải là không muốn gặp mà là sợ, sợ phải đối diện với chuyện đó. Phải, là Shade. Cậu đang ở ngay tại đây và đang đứng trước mặt cô.



Shade *sững người trước vẻ đẹp của Rein*: Em…hôm nay đẹp lắm. Bộ lễ phục rất hợp với em.

Rein *lúng túng, cúi mặt xuống *: Cảm ơn anh…anh cũng rất đẹp…

Shade *bất ngờ ôm lấy Rein*: Ừm. Anh rất nhớ em…Rein…

Rein *đẩy ra*: Anh buông em ra, nếu người khác thấy sẽ không tốt đâu.

Shade: Em sẽ nhường anh cho Fine sao ? Em không hối hận khi lấy Bright chứ ?

Rein: Có hay không thì đã sao ? Chuyện của chúng ta đã chấm dứt rồi. Anh mau về phòng chuẩn bị hôn lễ đi.

Shade: Rein, anh yêu em và anh không muốn lấy ai khác ngoài em. Em không nhớ những kỉ niệm trước kia sao ?

Rein: Nhớ ư ? Fine là em gái em, chỉ cần Fine hạnh phúc thì em sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của mình.

Shade: Em làm vậy thì người đau cũng là em, cả Bright nữa, cậu ấy cũng rất yêu Fine mà.

Rein *nước mắt bắt đầu rơi*: Em và Bright chấp nhận đánh đổi hạnh phúc của mình để Fine hạnh phúc và hạnh phúc của em ấy là anh.

Shade: Anh không muốn lừa dối tình cảm của Fine. Cô ấy thật sự rất tốt nhưng…

Lulu *ở ngoài nói vọng vào*: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ rồi, người mau ra đi ạ.

Rein *quay mặt đi*: Sắp đến giờ rồi, anh mau về đi.



Shade *nắm lấy tay Rein*: Anh không đi. Anh muốn bên cạnh em.

Rein: Có những chuyện ta không nên ích kỉ như vậy được. Nếu có duyên chắc chắn chúng ta sẽ bên nhau nhưng không phải ở kiếp này.

Shade: Rein…

Lulu *gõ cửa*: Công chúa Rein…

Rein: Hẹn gặp anh 5000 năm nữa, nơi ta tìm thấy nhau…Shade!



Rein ôm lấy Shade, những giọt nước mắt trong veo nhẹ nhàng rơi trên gương mặt của cô. Rein cố gắng nở nụ cười thật tươi, thật chua chát, đưa ngón tay út nhỏ nhắn ra. Shade cũng vậy, đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng cậu được ở cạnh Rein, được ôm lấy Rein, tay cậu móc vào tay Rein minh chứng cho lời ước hẹn ngàn năm ra đời...

…Buổi lễ chính thức bắt đầu, Rein và Fine lần lượt bước ra với phụ hoàng của mình - vua Truth, theo sau là hai tiểu thiên thần xinh xắn cầm một giỏ hoa hồng một xanh một đỏ rải theo sau. Xúng xính trong bộ lễ phục hồng tuyệt đẹp, nụ cười rạng rỡ hiện trên gương mặt Fine, có lẽ hôm nay cô là người hạnh phúc nhất khi cuối cùng cô cũng đã được ở bên cạnh người cô yêu - Shade. Trên lễ đường, hai chàng hoàng tử điển trai đã đứng chờ sẵn ở đó. Khi đã đến nơi, vua Truth giao hai cô công chúa của mình cho hai chàng hoàng tử rồi trở về ghế ngồi với vợ mình - nữ hoàng Elsa.





Cha xứ đọc bản tuyên thệ cho hai cặp đôi hoàn hảo nhất của vương quốc diệu kì này, họ trao nhẫn cho nhau và chính thức là của nhau bởi sự ràng buộc vô hình…mãi mãi …



“Tạm biệt em…người con gái của nắng…Anh sẽ chúc em hạnh phúc…"

“Anh sẽ mãi yêu em…cho dù ở kiếp sau…hẹn gặp em vào ngày định mệnh đó…Thiên thần của anh…"

~END CHAP 1~

8
8 tháng 4 2016

cậu viết gì vậy nhưng trông rất hay

Chuyện gì vậy bạn

- Sự thật phủ phàng...bàng hoàng chấp nhận!- Khốn nạn công khai còn hơn giả nai mà phát tởm.- Mình là số 2 ... đéo ai số 1- Phong Độ cùi bắp - Đẳng Cắp Chơi Dơ- CHÚNG TA KHÔNG THỂ CHỐNG LẠI NHỮNG THẰNG NGU VÌ CHÚNG QUÁ ĐÔNG- Tôi yêu Việt Nam "đồng- cười người hôm trước, hôm sau...cười típ!- Vì Tình đeo Ba Lô phía trước, vì Nước đeo Ba Lô phía sau- chưa thấy wan tài chưa đổ lệchưa...
Đọc tiếp

- Sự thật phủ phàng...bàng hoàng chấp nhận!

- Khốn nạn công khai còn hơn giả nai mà phát tởm.

- Mình là số 2 ... đéo ai số 1

- Phong Độ cùi bắp - Đẳng Cắp Chơi Dơ

- CHÚNG TA KHÔNG THỂ CHỐNG LẠI NHỮNG THẰNG NGU VÌ CHÚNG QUÁ ĐÔNG

- Tôi yêu Việt Nam "đồng

- cười người hôm trước, hôm sau...cười típ!

- Vì Tình đeo Ba Lô phía trước, vì Nước đeo Ba Lô phía sau

- chưa thấy wan tài chưa đổ lệ
chưa thấy zú xệ chưa hết hồn

- Đối với em anh chỉ là cô bé

- Đừng đọc những gì tôi viết

- Wát đýk u say?I say đýk u hôy=]]=]]

- Có những phút làm nên lịch sử, có những người sinh ra do một phút... sai lầm !

- Điếu thuốc tàn, bên ly cà phê cạn, đời khốn nạn, biết kết bạn cùng ai...

Trai tài cắn thuốc lắc
Gái sắc hút cần sa
Ông già hút thuốc phiện
Thằng nghiện hút heroin
Tuổi teen nó chơi hết

- Trước khi gặp em, anh thấy cuộc đời mình thật tẻ nhạt.
Khi gặp em rồi, anh mới biết đó chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất đời anh.

- Tài năng có hạn nhưng khốn nạn vô cùng

- "Tút! tút! tút! Số máy quý khách vừa gọi...cả đời không liên lạc được"

- Cao nhân tắt thở vô phương trị

Nhà em có nuôi 1 con cá
Lau Kiếng và 1 con cá La Hán, em nhốt chung 1 hồ, chúng nó "phịch"
nhau và đẻ ra 1 con cá rất lạ. Em ko biết gọi nó là gì, bố em bảo cứ gọi
nó là cá Lau Háng....

Hôn nhân là cái toa lét
Người ở ngoài thì chỉ muốn vào. 
Và người ở trong chỉ muốn ra...

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về chửi đổng giữa đám đông
Mẹ bố tiên sư nguyên giòng họ
Ngựa chứng ! sao mày dám bỏ ông.

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Bao năm thề nguyện cũng bằng không
Anh về mài sắc con dao nhọn
Tìm kẻ yêu em kiếm cỗ lòng

- Thuê bao quí khách vừa gọi... hiện đang ... nằm đè lên một thuê bao khác. Xin quí khách vui lòng gọi lại lúc khác

Giết người là có tội !!! miêu tả cảnh giết người không có tội!!! 
Tình dục vốn không có tội!! nhưng miêu tả tình dục là có tội !!!

- Thầy tao nói chuyện học hành là chuyện cả đời nha mậy. Bởi dzậy, bữa nay không học thì bữa khác học. Chuyện cả đời mà

- Vào phòng thi, gặp đề khó cách mấy tui cũng không sợ, chỉ sợ ... tên kế bên hổng làm được thôi

Kiến thức là cái gì còn lại sau khi đã quên hết mọi thứ. 
==> Giải nghĩa: sau khi quên hết, cái gì còn lại mới là kiến thức của mình.

Đèn nhà ai nấy sáng
Dzợ thằng nào, thằng đấy ... ngán

- Tìm chốn ăn chơi, tiền không phải vấn đề, rẻ mấy em cũng chịu được

- Love is like a Dog, when you chase it runs, when you run it chases but when you stop, it shouts: GO GO GO

- 1 ngày có 24 giờ, cho nên trong một két bia sẽ có 24 chai ...

- Tình yêu như bông hồng thủy tinh, rực rỡ lung linh nhưng mong manh dễ vỡ. Vì dễ vỡ nên đa số người ta thường trang bị thật nhiều...đễ lỡ vỡ còn có cái mà thay

- Tao có thể cưỡng lại tất cả mọi thứ ... trừ sự cám dỗ

- Mày nghe người ta nói gì không? Rượu bất khả ép, ép bất khả từ,...từ tao wánh mày phù mỏ!!!

- Rượu bất khả ép, ép bất khả từ, thì...từ từ để tao uống!

"Nín, nín đi con
Ngủ, ngủ đi con
Mẹ ... đi ngủ trước nghe con"

Tâm tư tàn tạ tình tan tác
Man mác mênh mông mãi mộng mơ
Đớn đau đưa đẩy đời đơn độc...
Thao thức thẹn thùng thấy thảm thương
Vội vàng vô vọng vì vương vấn
...Lả lơi lành lạnh lòng lẻ loi
Canh cánh cồn cào càng côi cút
Mệt mỏi mong manh mãi một mình

Phụ nữ dường như có phép thuật: 
" Họ có thể bị ướt khi không dính nước, có thể chảy máu khi không bị thương và làm những vật không xương trở nên cương cứng "

"Chỉ có bia mới hiểu, bụng mênh mông nhường nào
Chỉ có bụng mới biết, bia đi đâu về đâu"

- "Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ...tự làm đẹp cho mình"

- "Thật ra có rất ít phụ nữ đẹp. Không phải vì phụ nữ không biết làm đẹp mà vì họ làm hoài mà...vẫn không đẹp"

4
25 tháng 3 2016

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các bài toán hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

26 tháng 3 2016

bạn chịu khó viết thế

14 tháng 7 2016

Goood,very good

14 tháng 7 2016

lấy từ diễn đàn khác...

 Chuộc lương tâmCách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước...
Đọc tiếp

 

Chuộc lương tâm

Cách đây hơn hai chục năm, hồi tôi học cấp III, đồng hồ đeo tay còn là thứ xa xỉ và khan hiếm. Một hôm, thằng bạn cùng bàn sắm được một chiếc đồng hồ mới toanh, nó đeo đồng hồ rồi xắn tay áo lên trông thật oách làm sao, khiến cả lớp phục lăn.

Chỉ vài hôm sau đã thấy mấy thằng khác cùng lớp đua nhau sắm đồng hồ đeo tay. Ngay cả trong giấc mơ tôi cũng ao ước được như chúng nó: sắm một chiếc đồng hồ để mọi người trông thấy mà thèm.

Hôm chủ nhật, tôi về nhà chơi. Lấy hết lòng can đảm, tôi nói với mẹ: "Mẹ ơi, con muốn mua một cái đồng hồ đeo tay, mẹ ạ!"

Mẹ tôi trả lời: "Con này, nhà mình đến cháo cũng sắp sửa chẳng có mà ăn nữa, lấy đâu ra tiền để sắm đồng hồ cho con?"

Nghe mẹ nói thế, tôi rất thất vọng, vội quáng quàng húp hai bát cháo rồi chuẩn bị về trường. Bỗng dưng bố tôi hỏi: "Con cần đồng hồ làm gì thế hả?"

Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra một câu chuyện: "Hồi này lớp con đang học ngày học đêm để chuẩn bị thi đại học, vì là lớp cuối nên bây giờ chúng con lên lớp không theo thời khoá biểu của trường nữa, cho nên ai cũng phải có đồng hồ để biết giờ lên lớp."

Nói xong, tôi nôn nóng chờ bố trả lời đồng ý, thế nhưng bố tôi chỉ ngồi xổm ngoài cửa chẳng nói câu nào.

Trở về ký túc xá nhà trường, tôi chẳng còn dám nằm mơ đến chuyện sắm đồng hồ nữa. Thế nhưng chỉ mấy hôm sau, bất chợt mẹ tôi đến trường, rút từ túi áo ra một túi vải hoa con tý rồi mở túi lấy ra một chiếc đồng hồ mác Thượng Hải mới toanh sáng loáng.

Tôi đón lấy nó, đeo ngay vào cổ tay, trong lòng trào lên một cảm giác lâng lâng như bay lên trời. Rồi tôi xắn tay áo lên với ý định để mọi người trông thấy chiếc đồng hồ của mình.

Thấy thế, mẹ tôi liền kéo tay áo tôi xuống rồi bảo: "Con này, đồng hồ là thứ quý giá, phải lấy tay áo che đi để giữ cho nó khỏi bị sây xước chứ! Con nhớ là tuyệt đối không được làm hỏng, lại càng không được đánh mất nó đấy! Thôi, mẹ về đây."

Tôi tiễn mẹ ra cổng trường rồi hỏi: "Sao nhà mình bỗng dưng lại có tiền thế hở mẹ?" Mẹ tôi trả lời: "Bố mày bán máu lấy tiền đấy!"

Bố đi bán máu để kiếm tiền mua đồng hồ cho tôi? Trời ơi! Đầu óc tôi quay cuồng, ngực đau nhói. Tiễn mẹ về xong, tôi tháo chiếc đồng hồ ra, bọc kỹ mấy lớp vải như cũ cất vào cái túi con tý mẹ đưa.

Ngay hôm ấy, tôi hỏi thăm các bạn xem có ai cần mua đồng hồ mới không. Các bạn hỏi tôi tại sao có đồng hồ mà lại không đeo, tôi bảo tôi không thích. Họ chẳng tin, cho rằng chắc hẳn đồng hồ của tôi có trục trặc gì đấy, vì thế chẳng ai muốn mua nó.

Cuối cùng tôi đành phải nhờ thầy chủ nhiệm lớp giúp tôi tìm người mua đồng hồ và thành thật kể lại đầu đuôi câu chuyện cho thầy nghe, vừa kể vừa nước mắt lưng tròng.

Thầy chủ nhiệm nghe xong bèn vỗ vai tôi và nói: "Đừng buồn, em ạ. May quá, thầy đang cần mua một chiếc đồng hồ đây, em để lại nó cho thầy nhé!" Thầy trả tôi nguyên giá, còn tôi thì dùng số tiền đó nộp hai tháng tiền ăn ở nhà ăn tập thể.

Có điều khó hiểu là sau đó chưa bao giờ tôi thấy thầy chủ nhiệm đeo đồng hồ cả. Mỗi lần tôi hỏi tại sao thì thầy chỉ cười không nói gì.

Về sau tôi thi đỗ đại học rồi ra trường và làm việc ở một tỉnh lị xa quê. Câu chuyện chiếc đồng hồ kia cứ mãi mãi đeo bám ám ảnh tôi.

Trong một dịp về quê thăm gia đình, tôi tìm đến nhà thầy chủ nhiệm cũ và hỏi chuyện về chiếc đồng hồ ấy. Thầy tôi bây giờ đã già, tóc bạc hết cả. Thầy bảo: "Chiếc đồng hồ vẫn còn đây."

Nói rồi thầy mở tủ lấy ra chiếc túi vải hoa nhỏ xíu năm nào mẹ tôi đưa cho tôi. Thầy mở túi, giở từng lớp vải bọc, cuối cùng chiếc đồng hồ hiện ra, còn mới nguyên !

Tôi kinh ngạc hỏi: "Thưa thầy, tại sao thầy không đeo nó thế ạ?" Thầy chủ nhiệm từ tốn trả lời: "Thầy đợi em đến chuộc lại nó đấy!"

Tôi hỏi tiếp: "Thưa thầy, vì sao thầy biết em sẽ trở lại xin chuộc chiếc đồng hồ ạ?" Thầy bảo: "Bởi vì nó không đơn giản chỉ là chiếc đồng hồ, mà điều quan trọng hơn, nó là lương tâm của một con người."

đã bao giờ các bạn đòi hỏi bố mẹ như thế chưa ?

4
9 tháng 7 2015

Lê Quang Phúc: Dô duyên vừa phải thôi chứ, người ta đăng thì kệ người ta đi.

9 tháng 7 2015

người ta muốn gửi hay làm j thì kệ người ta chứ

7 tháng 9 2015

hihi tội nghiệp chàng trai

13 tháng 10 2017

het tien thi di mua the ma nap va gui lai. 

dung co het tien nua day ha...a...a...a...a

1. Có một nữ sinh đại học nọ rất ngang ngược, hôm nay cô ta vừa vào lớp thì thấy có một nam sinh đang ngồi ở chỗ mà cô ta hay ngồi. Cô ta đi tới trước mặt nam sinh kia: “Cậu ra chỗ khác đi, đây là chỗ tôi.”Nam sinh: “Cậu bảo đây là chỗ cậu thì nó là của cậu á?”Nữ sinh: “Tôi ngồi chỗ này ba năm rồi, chính là của tôi.”Nam sinh trả lời: “Tôi yêu thầm cậu ba năm rồi, cậu...
Đọc tiếp

1. Có một nữ sinh đại học nọ rất ngang ngược, hôm nay cô ta vừa vào lớp thì thấy có một nam sinh đang ngồi ở chỗ mà cô ta hay ngồi. Cô ta đi tới trước mặt nam sinh kia: “Cậu ra chỗ khác đi, đây là chỗ tôi.”

Nam sinh: “Cậu bảo đây là chỗ cậu thì nó là của cậu á?”

Nữ sinh: “Tôi ngồi chỗ này ba năm rồi, chính là của tôi.”

Nam sinh trả lời: “Tôi yêu thầm cậu ba năm rồi, cậu phải là của tôi!!!”

2. Nam: “Này bạn, ngồi chung bàn với nhau cả học kỳ, mình biết bạn hay có tật… vô tình lấy nhầm đồ dùng của người khác lắm.”

Nữ: Sao cơ? Bạn nói gì mình không hiểu?

Nam: “Bạn đừng giận, mình chỉ muốn hỏi bạn hôm qua lúc tan học, bạn có vô tình lấy cả trái tim mình về nhà bạn không? Vì mình không thấy nó trong lồng ngực mình nữa.

3. “Anh có yêu em không?”

“Không yêu… ”

“Anh… Anh lừa em một câu thì chết à?”

“Lừa rồi, không chết mà…”

4. Nam: “Tớ có thích một người.'

Nữ: “Chắc chắn bạn ấy xinh lắm.”

Nam: “Cậu tự kỷ vừa thôi.”

5. Liệu cha của em có phải là một tay trộm hay không? Vì ông ấy đã lấy cắp những vì sao trên trời và đưa chúng vào mắt em.

6. Còn nhớ hồi cưa em ấy, tôi: “Chân em mỏi lắm đúng không?”

Em ấy: “Gì?”

Tôi: “Vì ngày nào em chạy đi chạy lại trong đầu anh mà ”

7. “Em đóng chim gõ kiến đi!”

“Đóng thế nào?”

“Thì coi mặt anh là cái cây đó”

8. “Đừng động đậy!”

“Sao thế?”

“Trong mắt cậu có người?”

“Ai cơ?”

“Một người thích cậu…

9. “Này, cho tớ hỏi, chữ thứ 2 trong Husband là I, chữ thứ 2 trong Wife là U đúng không?”

“Cậu là heo à, Husband là U, Wife là I mới đúng!”

10. “Yêu hay không yêu, trả lời anh bằng một chữ thôi!”

“Không yêu!”

“Môn Văn của em là thấy Toán dạy hay là thầy Thể dục dạy hả? Một chữ! Trả lời lại!”

11. Chàng trai: “Xin hỏi cô có bản đồ không?”

Cô gái: Tất nhiên là không rồi, tôi là nữ sinh…

Chàng trai: Có thật không vậy?, Vậy sao tôi cứ bị lạc hoài trong đôi mắt cô?

12. “Em có thích nước không?”

“Thích ạ!”

“Vậy thì hay quá. Em đã yêu 71% của anh rồi!”

13. "Em à, anh đã bị cảm nặng và nó đã chuyển sang giai đoạn cuối rồi. Bây giờ chỉ có duy nhất ánh mắt, là nụ cười, là sự quan tâm và một tình yêu cháy bỏng của em mới có thể cứu thoát anh khỏi lưỡi hái tử thần thôi."

Những câu tỏ tình lãng mạn và ngọt ngào

1. Yêu em chính là nhiệm vụ trái tim giao cho anh.

2. Nếu như có một người luôn chờ, yêu, hy vọng em sẽ cùng chung bước với người đó trên một con đường... và người đó đang nói với em điều này, em sẽ nghĩ gì?

3. Em không phải là người yêu đầu tiên của anh nhưng em sẽ là người cuối cùng anh yêu trong cuộc đời này.

4. Liệu cha của em có phải là một tay trộm không? Vì ông ấy đã đánh cắp những vì sao trên trời và đặt chúng vào đôi mắt của em.

5. Anh thà chỉ một lần ngửi được mùi tóc thơm của em, một lần được xiết chặt bàn tay của em, một lần nếm hương vị ngọt từ nụ hôn của em còn hơn là sống bất tử mà không được những điều ấy.

6. Ôi anh quên mất tên em rồi, hay anh gọi em là người yêu nhé. Nếu em quên tên anh rồi thì em cứ gọi anh là người yêu cũng được.

7. Em có mệt không khi cứ chạy trong tâm trí của anh cả ngày lẫn đêm thế?

8. Nếu em ghét anh, muốn đánh anh thì đừng đánh vào tim anh nhé, vì em đang ở trong đó mất rồi.

9. Anh chưa bao giờ tưởng tượng nổi một ngày sẽ không nhìn thấy em, thế nên xin em đừng khiến anh trải qua những ngày không tưởng thế nhé. Hãy hứa ở bên anh, nắm chặt tay anh đi suốt đoạn đường này.

10. Anh có thể thấy cả bầu trời sao trong đôi mắt em. Chính đôi mắt ấy đã lấy đi trái tim anh và đã sưởi ấm trái tim lạnh giá cô đơn của anh. Cám ơn em thật nhiều.

11. Khi ngã từ thiên đường xuống trần gian, em có đau không?

12. Nếu có bản án dành cho anh vì đã yêu em thì anh xin đứng trước tòa và nhận bản án chung thân được bên em suốt đời.

13. Chỉ khi yêu em anh mới biết đợi chờ cũng là một hạnh phúc.

Những lời tỏ tình bằng thơ

1.

Nếu mỗi nụ hôn là một giọt nước

Anh sẽ gửi em cả một cơn mưa

Nếu biển lớn chứa những chiếc ôm

Anh sẽ gom hết yêu thương từ những đại dương

Nếu yêu đương phải là một ai

Gửi đến em mình anh, và chỉ cần có thế

Và nếu Thượng đế bắt phải chọn giữa cuộc sống và tình yêu

Anh sẽ nói yêu em đến hơi thở cuối cùng…

2.

Khi em bên anh, trời dịu mát

Khi em ra đi, trời mù sương

Khi em xa anh, trời trở cơn giông bão

Anh yêu em trong mọi thời tiết.

3.

Bao ngày ước vọng trào dâng

Tình yêu ấp ủ một tầng trong tim

Bấy lâu mỏi gối anh tìm

Những ngày anh lỡ lặng im không lời

Từng đêm nhung nhớ đầy vơi

Mơ về em đó khoảng trời bình yên

Sầu vương lòng trót ưu phiền

Thầm thương trộm nhớ cô tiên là nàng

Muốn chung một mối tình lang

Xin em đồng ý thiếp chàng sánh đôi

Mình yêu nhau nhé em ơi

Nguyện thề suốt kiếp trọn đời yêu em

Theo Gia đình Việt Nam

1
8 tháng 3 2022

Chả hiểu gì luôn

Lớn lên Vova đi làm bác sĩ, một hôm găp một bệnh nhân rất khó tính và không ai dám làm việc mà anh ta yêu cầu.Vova gặp và gọi anh ta đến bệnh viện,anh chàng bước vào bệnh viện, đòi giải phẫu cái…ấy của anh ta cho dài đụng đất và trả trước một khoản tiền lớn. Sau khi đuợc chụp thuốc mê, anh ta không còn biết gì.Hôm sau tỉnh lại, nhìn thấy đôi chân của mình đã bị cắt cụt tới...
Đọc tiếp

Lớn lên Vova đi làm bác sĩ, một hôm găp một bệnh nhân rất khó tính và không ai dám làm việc mà anh ta yêu cầu.
Vova gặp và gọi anh ta đến bệnh viện,anh chàng bước vào bệnh viện, đòi giải phẫu cái…ấy của anh ta cho dài đụng đất và trả trước một khoản tiền lớn. Sau khi đuợc chụp thuốc mê, anh ta không còn biết gì.
Hôm sau tỉnh lại, nhìn thấy đôi chân của mình đã bị cắt cụt tới tận bẹn, anh ta cự nự bác sĩ.
Bác sĩ Vova từ tốn trả lời : “Anh muốn cái …ấy dài đụng đất mà, anh xem xem nó có đụng đất chưa ? “
Thầy giáo nói với Vova:
- Vova, Em hãy mời ông của em đến gặp tôi!
- Dạ, ý thầy muốn mời “ông bố” của em? Vova trả lời:
- Không, mời ông nội của em. Tôi muốn chỉ cho ông ấy xem bố em đã phạm những lỗi gì trong vở bài tập về nhà của em.

6
19 tháng 3 2016

Cho hỏi: đây có phải toán ko?

19 tháng 3 2016

cái này là toán hay truyện?

Chuyện ma đêm khuya đây !!!Muahahahahahahahahah!!!!Bóng người cuối lớp họcChuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo ....
Đọc tiếp

Chuyện ma đêm khuya đây !!!
Muahahahahahahahahah!!!!

Bóng người cuối lớp học

Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo . Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bàn đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .

Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đồng hồ cũng chỉ tới 9 giờ

Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường ,như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu, khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường ./.

 

Thôi ko viết nữa đâu , phải đi thay bỉm cái đã :D

6

Sợ quá phải thay bỉm đúng ko, haha, cũng ko đáng sợ mấy đâu

Bởi vì cái bà ma sơ là cái bà dell j t cx ko bt

:>