K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

         Phần 1 : Đọc – Hiểu văn bản ( 3,0 điểm)    Cho đoạn thơ :                                   Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,                                   Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;                                   Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm                                   Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.                                                                                     ( Ngữ văn...
Đọc tiếp

         Phần 1 : Đọc – Hiểu văn bản ( 3,0 điểm)

    Cho đoạn thơ :

                                   Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,

                                   Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
                                   Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
                                   Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

                                                                                     ( Ngữ văn 8 – tập 2)

     1.  Đoạn thơ  trên trích trong tác phẩm nào:quê hương   Tác giả là ai:tế hanh ( 0,5 điểm)

2.  Hoàn cảnh sáng tác của bài thơ có chứa đoạn trích trên: bài thơ viết năm 1939 khi tế hanh đang học tại huế trong  nỗi nhớ quê hương một làng chài ven biển tha thiết ( 0,5 điểm)

3.     Xác định Biện pháp tu từ được sử dụng  Tác dụng :nhân hóa ,ẩn dủ ,chuyển đổi cảm giác tác đụng :mang vẻ đẹp và sức sống nồng nhiệt của biển khơi   ( 1,0  điểm)

4.     Nội dung chính của đoạn thơ trên ? (1,0 điểm)

1
8 tháng 3 2022

3 câu kia chị thấy em làm rồi nên chị chỉ làm câu 4 nữa thôi em nhé!

4. 

NDC: Tác giả miêu tả ngoại hình khỏe khoắn, thấm đượm mùi hương của biển cả của những ngư dân và những chiếc thuyền trở về sau một đêm ra khơi mệt mỏi. Tác giả đã sử dựng biện pháp tu từ nhân hóa và ẩn dụ để làm cho con thuyền có linh hồn và giàu sức gợi. 

9 tháng 3 2022

cảm ơn

 

2 tháng 3 2020

Sau chuyến đi biển miệt mài, trở về đất liền, hình ảnh người dân chài hiện lên thật đẹp đẽ:

"Dân chài lưới làn da ngăm rám nấng

 Cả thân hình nồng thờ vị xa xăm".

Không hề có dấu hiệu của sự mệt mỏi, biển đêm không khiến con người sợ hãi và yếu đuối. "Làn da ngăn rám nắng" là làn da đặc trưng của người dân vùng chài, vốn đã trải qua nhiều dầu dãi nắng mưa, nay ánh lên sự mạnh mẽ, rắn rỏi. Bước xuống đất liền từ con thuyền chòng chành cập bến, các anh giống như những Thạch Sanh vùng biển: "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm". Không chỉ làn da mà còn từ ánh mắt, bàn tay, bước đi, từ "cả thân hình" đều nồng thở cái hương vị mặn mòi của biển cả. "Vị xa xăm" là hương vị từ phương xa, là gió đại dương, là muối đại dương, là nắng đại dương, là hơi thở của đại dương nữa, "xa xăm" vốn là cảm nhận của thị giác, chỉ sự xa xôi, mơ hồ; nay được kết hợp với từ chỉ xúc giác “vị” khiến cho câu thơ trở nên tinh tế vô cùng. Trong từ "nồng thở” còn như ẩn chứa một sức mạnh dồi dào, bền bỉ đã được tôi rèn từ lâu trong tâm hồn để từ làn da, đôi mắt, nụ cười... đều sáng bừng sự sống.

Cùng với các chàng trai vùng chài là những con thuyền "bạn người đi biển":

"Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ".

Sau thời gian lao động vất vả, con thuyền không giấu giếm vẻ mệt mỏi của mình: "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm". Biện pháp nhân hoá khiến người đọc hình dung rất rõ dáng vẻ nặng nề, thấm mệt của chiếc thuyền khi chậm chạp neo vào bến đỗ. Nó lặng im "Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ". Trong câu thơ này, Tế Hanh đã sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác một cách một cách tinh tế. "Nghe" là động từ chỉ hoạt động của thính giác, "thấm" lại là cảm nhận của xúc giác. Con thuyền nằm nghỉ đồng thời cảm nhận từng chuyển động tinh vi nhất đang diễn ra trong mình. Cách viết ấy vừa gợi sự mệt nhọc thấm thìa của con thuyền vừa thể hiện được sự tinh tế tuyệt vời của nhà thơ, tưởng như Tế Hanh đồng cảm sâu sắc với cảm giác, cảm xúc của con thuyền... Khổ thơ trên là một trong những khổ thơ hay nhất trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh. Đọc khí thơ, người đọc có thể cảm nhận trong đó bao nhiêu niềm yêu mến, tự hào về quê hương xứ sở của nhà thơ.

Sau chuyến đi biển miệt mài, trở về đất liền, hình ảnh người dân chài hiện lên thật đẹp đẽ:

"Dân chài lưới làn da ngăm rám nấng

 Cả thân hình nồng thờ vị xa xăm".

Không hề có dấu hiệu của sự mệt mỏi, biển đêm không khiến con người sợ hãi và yếu đuối. "Làn da ngăn rám nắng" là làn da đặc trưng của người dân vùng chài, vốn đã trải qua nhiều dầu dãi nắng mưa, nay ánh lên sự mạnh mẽ, rắn rỏi. Bước xuống đất liền từ con thuyền chòng chành cập bến, các anh giống như những Thạch Sanh vùng biển: "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm". Không chỉ làn da mà còn từ ánh mắt, bàn tay, bước đi, từ "cả thân hình" đều nồng thở cái hương vị mặn mòi của biển cả. "Vị xa xăm" là hương vị từ phương xa, là gió đại dương, là muối đại dương, là nắng đại dương, là hơi thở của đại dương nữa, "xa xăm" vốn là cảm nhận của thị giác, chỉ sự xa xôi, mơ hồ; nay được kết hợp với từ chỉ xúc giác “vị” khiến cho câu thơ trở nên tinh tế vô cùng. Trong từ "nồng thở” còn như ẩn chứa một sức mạnh dồi dào, bền bỉ đã được tôi rèn từ lâu trong tâm hồn để từ làn da, đôi mắt, nụ cười... đều sáng bừng sự sống.

Cùng với các chàng trai vùng chài là những con thuyền "bạn người đi biển":

"Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ".

Sau thời gian lao động vất vả, con thuyền không giấu giếm vẻ mệt mỏi của mình: "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm". Biện pháp nhân hoá khiến người đọc hình dung rất rõ dáng vẻ nặng nề, thấm mệt của chiếc thuyền khi chậm chạp neo vào bến đỗ. Nó lặng im "Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ". Trong câu thơ này, Tế Hanh đã sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển đổi cảm giác một cách một cách tinh tế. "Nghe" là động từ chỉ hoạt động của thính giác, "thấm" lại là cảm nhận của xúc giác. Con thuyền nằm nghỉ đồng thời cảm nhận từng chuyển động tinh vi nhất đang diễn ra trong mình. Cách viết ấy vừa gợi sự mệt nhọc thấm thìa của con thuyền vừa thể hiện được sự tinh tế tuyệt vời của nhà thơ, tưởng như Tế Hanh đồng cảm sâu sắc với cảm giác, cảm xúc của con thuyền... Khổ thơ trên là một trong những khổ thơ hay nhất trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh. Đọc khí thơ, người đọc có thể cảm nhận trong đó bao nhiêu niềm yêu mến, tự hào về quê hương xứ sở của nhà thơ

Trong bài thơ Quê hương của nhà thơ Tế Hanh, hai câu thơ “Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng/ Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” đã để lại ấn tượng sâu đậm trong ta. Vẻ đẹp của người dân chài lưới mang theo đặc trưng của vùng biển, của thiên nhiên. Làn da rám nắng ấy là ngoại hình được hun đúc sau muôn vàn khó khăn, là hành trình dài lênh đênh trên biển khơi vô tận. Thân hình mang...
Đọc tiếp

Trong bài thơ Quê hương của nhà thơ Tế Hanh, hai câu thơ “Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng/ Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” đã để lại ấn tượng sâu đậm trong ta. Vẻ đẹp của người dân chài lưới mang theo đặc trưng của vùng biển, của thiên nhiên. Làn da rám nắng ấy là ngoại hình được hun đúc sau muôn vàn khó khăn, là hành trình dài lênh đênh trên biển khơi vô tận. Thân hình mang vị xa xăm của họ là vị của biển khơi hay là vị của ước mơ, của khao khát? Tế Hanh đã lựa chọn từ ngữ thật đắt khi nói về cái đẹp của người ngư dân. Họ là biểu trưng cho ước mơ, cho hi vọng của người dân vùng biển. Khắc họa chân dung ngoại hình của những ngư dân. Nhà thơ không chỉ khẳng định sức mạnh khỏe khoắn của họ mà còn khẳng định họ chính là người mang theo ước mơ đi xa. Càng đọc, ta càng thêm yêu quý, kính phục người dân chài. Với vẻ đẹp ngoại hình ,với làn da ngăm đen rám nắng ,với những bắp thít cuồn cuộn , rắn rỏi,mạnh mẽ đã tạo nên 1 thần thái phong trần dẻo dai kiên cường khi làm chủ biển khơi của họ. Chính cái vị mặn mòi của muỗi biển, nồng đượm đã thấm sâu trong từng thớ thịt, từng hơi thở của người dân làng chái.Cụm từ ” vị xa xăm” còn gợi lên hơi thở của đại dương mênh mông,của  lòng biển sâu , của những chaan trời tít tắp, của phong ba dữ dội. Cho nên , người ngư dân hiện lên như những chiến binh, những anh hùng phi thường kì diệu. Hãy tìm trong đoạn văn trên 1 câu phủ định và 1 câu phép liên kết. Giúp e với ạ mai e thi rồi huhu

0
31 tháng 1 2018

Chọn b

7 tháng 2 2023

Gợi ý cho em các ý:

MB: Giới thiệu về tác giả Tế Hanh

Nêu lên vấn đề cần bàn luận (Cảm nhận về khổ thơ thứ 3+4)

TB:

''Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ''

+ Sau một đêm dài các tàu cá ra khơi và là một đêm thấm mệt của ngư dân thì họ trở về bến đỗ, cảnh thuyền về tạo nên một khung cảnh náo nhiệt, vui vẻ.

''Khắp dân làng tấp nập đón ghe về''

+ Những người ở lại vui mừng đón những người ra khơi trở về nhà với sự vui mừng sau một đêm đánh bắt được nhiều cá.

''Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe''

+ Câu nói thầm cảm ơn của ngư dân với trời đã cho thời tiết mưa thuận gió hòa, trời yên biển lặng để ngư dân yên tâm ra khơi, cho mẻ cá bội thu.

''Những con cá tươi ngon thân bạc trắng''

+ Rất nhiều loài cá được đánh bắt với vẻ ngoài tươi ngon, mang hương vị đặc trưng của biển cả.

Đánh giá của em về khổ thơ?

''Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng''

+ Tác giả đã làm nổi bật vẻ đẹp khỏe khoắn của những người dân chài. Họ vất vả sóng gió nên làn da cũng bị nắng gió làm cho thấm đẫm hương vị biển khơi.

''Cả thân hình nồng thở vị xa xăm''

+ Thân hình của người dân làng chài từ tay, chân, ánh mắt... đều mang hương vị của biển khơi thấm nhuần. ''Vị xa xăm'' cho thấy sự xa xôi của ánh mắt người dân khi hướng ra biển khơi. 

''Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm''

+ Bptt nhân hóa được sử dụng để nhấn mạnh vào việc chiếc thuyền cũng cảm thấy mệt mỏi sau một đêm dài làm việc vất vả.

''Nghe chất muối thấm dần trong từng thớ vỏ''

+ Tác giả đã khéo léo sử dụng bptt ẩn dụ chuyển đổi cảm giác cho thấy chiếc thuyền cũng đang cảm nhận rõ từng hành động đang chuyển động trong mình. Thể hiện sự cảm nhận tinh tế của Tế Hanh

Đánh giá của em về khổ thơ?

Cảm nhận của em về khổ thơ

_mingnguyet.hoc24_

Bạn tham khảo dàn ý sau nhé : 

Cảnh đoàn thuyền trở về sau một đêm vất vả (4 câu thơ trước)
– Cảnh trở về cũng vô cùng vui tươi, náo nhiệt.
+ Hàng loạt tính từ “ồn ào”, “tấp nập” gợi không khí đông vui, sôi động.
+ Dân làng kéo nhau ra đón đoàn thuyền trở về, vui mừng phấn khởi khi trông thấy thành quả – những con cá tươi ngon thân mình bạc trắng đầy ắp khoang thuyền
– Lời cảm tạ chân thành chứa chan cảm xúc, thể hiện lối sống hiền hòa, chất phác và tấm lòng mộc mạc của người dân nơi vùng biển.
=> Với tình yêu quê hương và sự gắn bó sâu nặng, Tế Hanh đã tái hiện khung cảnh hết sức chân thực.

b Hình ảnh con người lao động tuyệt đẹp (4 câu thơ sau)
– Người lao động hiện lên với vẻ đẹp tầm vóc
+ Dù trải qua một đêm dài lao động vất vả nhưng ở họ không hề xuất hiện dấu hiệu của sự mệt mỏi.
+ “Làn da ngăm rám nắng” là làn da đặc trưng của người dân làng chài, do nắng gió biển
+ “Vị xa xăm” là hương vị của nắng gió, hương vị trong hơi thở đại dương.
=> Người lao động hiện lên với vẻ đẹp linh hồn lẫn tầm vóc.

– Hình ảnh những con thuyền
+ Sau thời gian dài vất vả cùng người dân trên biển nó trở về dáng vẻ im lìm.
+ Hình ảnh nhân hoá giúp người đọc hình dung rõ nét dáng vẻ của nó
+ Nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác tinh tế, thuyền không phải vật vô tri, vô giác mà sinh động, có hồn, gắn bó sâu sắc với con người và nhịp sống nơi đây.c. Đánh giá chung
– Vị mặn của biển, hơi thở của cuộc sống làng chài có lẽ đã thấm sâu vào da thịt Tế Hanh.
– Sử dụng thành công những biện pháp nghệ thuật đặc sắc.
– Giọng thơ mang đầy cảm xúc, nhịp điệu linh hoạt. => Tái hiện khung cảnh trở về của đoàn thuyền đánh cá, ngợi ca vẻ đẹp của con người lao động. Đồng thời gửi gắm nỗi nhớ thương, tự hào và tình yêu quê hương da diết.
Đọc đoạn thơ sau:Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe về"Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe",Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng, Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;Chiếc thuyền im bến mới trở về nằm Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.Câu 1:Xác định phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn thơ Câu 2:Nêu nội dung chính của...
Đọc tiếp

Đọc đoạn thơ sau:

Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ

Khắp dân làng tấp nập đón ghe về

"Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe",

Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.

Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng, 

Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;

Chiếc thuyền im bến mới trở về nằm 

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

Câu 1:Xác định phương thức biểu đạt được sử dụng trong đoạn thơ 

Câu 2:Nêu nội dung chính của đoạn thơ 

Câu 3:Chỉ ra và phân tích tác dụng của các biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu thơ cuối đoạn 

Câu 4:Viết đoạn văn khoảng 12-15 câu, nêu cảm nhận của em về khổ thơ sau:

Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng, 

Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;

Chiếc thuyền im bến mới trở về nằm 

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

(mng ơi cứu em với, em cần  gấp ạ, e cảm ơn nhiều :<<)

1
21 tháng 3 2022

C1:PTBĐ : miêu tả kết hợp biểu cảm.

C2 : nội dung chính :cảnh thuyền đánh cá trở về

C3:

 Biện pháp tu từ nhân hóa: Tác giả cảm nhận còn thuyền giống như một người dân chài nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Con thuyền vô tri trở nên có hồn, như người dân chài, con thuyền ấy cũng thấm đẫm vị mặn mòi của biển khơi.

- Vẻ đẹp của người dân chài trong đoạn trích được miêu tả trong vẻ đẹp thường nhất gắn với lao động sản xuất:
- Vẻ đẹp ngoại hình: làn da ngăm trong thân hình những chàng trai trẻ trung, khỏe khoắn, mạnh khỏe, săn chắc được tôi luyện bởi sóng gió đại dương trong những chuyến khơi xa.
- Vẻ đẹp tâm hồn: sự cần cù, chăm chỉ, yêu lao động, tâm hồn phóng khoáng, ưa tự do

C4:

Trong bài thơ" Quê hương", nhà thơ Tế Hanh đã từng miêu tả hình ảnh chiếc thuyền trở về bến thật sinh động và hấp dẫn : Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ". Bằng việc sử dụng nghệ thuật nhân hóa kết hợp với nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, người đọc cảm nhận được hình ảnh của một con thuyền ra khơi trở về bến như một người dân chài đi đánh bắt lâu ngày trở về với quê hương. Không còn là một vật dụng vô tri nữa, chiếc thuyền giờ đây mang trong mình sự mệt mỏi như chính con người. Nó trở về bến vắng nằm lặng lẽ nghỉ ngơi . Sau một đêm dài vất vả ở đại dương bao la, cuối cùng chiếc thuyền cũng đã được nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Con thuyền nằm đó, im lặng nhưng vẫn dạt dào nguồn sống. Ta dường như thấy được nhà thơ đang hóa thân vào hình ảnh con thuyền để bày tỏ nỗi lòng, để trải lòng mình với bạn đọc về những vất vả của nghề ra khơi. Tế Hanh đã lắng nghe cảnh vật bằng cả tâm hồn của mình. Ở đó, nhà thơ nghe thấy âm thanh của gió rít nhẹ trong ngày mới, tiếng sóng vỗ triều lên, tiếng ồn ào của chợ cá và là những âm thanh lắng đọng trong từng thớ gỗ con thuyền. Có lẽ, chất mặn mòi kia cũng đã thấm sâu vào da thịt nhà thơ, vào tâm hồn nhà thơ để trở thành nỗi niềm ám ảnh gợi bâng khuâng kì diệu. Chính điều này đã tạo nên cho nhà thơ những cảm xúc rất thật, rất chân thành để từ đó viết lên những dòng thơ dạt dào.

 

1 tháng 3 2022

      Qua khổ thơ trên, ta nhìn thấy được vẻ mộc mạc, giản dị pha lẫn sự vui mừng khôn xiết của lẫn dân chài lưới và những người dân ở vùng quê nhà sau một chuyến đi đầy lo lắng.

                                      "Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng" 

      Ta có thể hiểu được sức bộc lộ, miêu tả tinh tế của tác giả rằng các người dân đi "thăm" các vùng biển xa lạ, thu hoạch nhiều "chiến lợi phẩm" và cũng không kém phần nguy hiểm. Vì sao ? À, đúng vậy, vì có thể họ sẽ gặp những cơn lốc, cơn bão dữ tợn mà thiên nhiên có thể đem đến bất kì lúc nào, và đó cũng chính là lí do tại sao các người dân ở nhà đều lo lắng cho họ.

                                      "Cả thân hình nồng thở vị xa xăm"

      Sự khốn khổ, mệt nhọc và quan tâm gia đình là các anh chị em ở quê nhà đã khiến cho những người dân chài ngoài biển khơi ấy quên đi lo âu, họ chịu khó, chịu đau, chịu thương vì không muốn nhìn cảnh gia đình và bạn bè đói, khát trong nỗi chờ đợi người thân về nhà. Ôi ! Nghe thôi mà thấy đáng thương đến tột cùng, có ai nghe xong mà không thấy cảm thông cho họ chứ ? Mồ hôi nhễ nhại tuôn ra đều đều nhưng họ mặc kệ ! Cái họ quan tâm là sự nhớ thương và tình thương bao la của họ mặc gian khó để có đủ thức ăn và trở về với quê nhà thân thương thuở nào. 

                                           "Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm

                                            Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ"

     Ngay cả con thuyền cũng mệt như dân chài thế đấy ! Chúng như những con người anh dũng thực thụ, sau một chuyến "công tác" xa nhà mệt mỏi, đương nhiên ai mà chẳng muốn về và nghỉ ngơi thôi nhể ? 

      Chốt lại ngòi bút, khổ thơ trên của Tế Hanh đã đem đến không nhiều thì ít sự thương xót và mang vẻ mộc mạc, vui tươi của cảnh về bến của dân chài lưới. Những đều trên mang cho mọi người nhớ lại cảnh quê hương thiết tha không xiết của mình.