K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 3 2022

D

20 tháng 3 2022

D

12 tháng 8 2021

A.Thì bạn nhé!

12 tháng 8 2021

Quan hệ từ nào dưới đây có thể điền vào vị trí (1) trong câu: “Chỉ khi cái cây cuối cùng chết đi và khi dòng sông cuối cùng bị đầu độc, con cá cuối cùng bị đánh bắt …(1)…chúng ta mới nhận ra mình không thể ăn được tiền” (Cách ngôn của người da đỏ Cree)

A. Thì

B. Nhưng

C. Của

D. Hoặc

12 tháng 8 2021

1. (TN)Sau 80 năm giời làm nô lệ làm cho nước nhà bị yếu hèn, ngày nay

(CN)chúng ta         /tổ tiên

(VN)cần phải xây dựng lại cơ đồ mà      /đã để lại cho chúng ta làm sao cho chúng ta theo kịp các nước khác trên hoàn cầu.

2. Đâu đó, từ sau khúc quanh vắng lặng của dòng sông,TN

tiếng lanh canh của thuyền chài gỡ những mẻ cá cuối cùng CN

truyền đi trên mặt nước, khiến VN

mặt sông CN

nghe như rộng hơn. VN

14 tháng 3 2017

CHUYỆN THƯỜNG, CẢ BA BẠN CÂU ĐƯỢC  0

VÌ 6 MẤT ĐẦU = 0

8 MẤT ĐẦU  =0 VÀ 9 MẤT ĐUÔI = 0

K CHO MÌNH NHÉ

14 tháng 3 2017

câu hỏi thế thì bố ai mà chả lời được hiểu chưa

Nhưng rồi một chuyện không may xảy ra. Một ngày cuối năm năm mươi tám - năm đó ta chưa võ trang - trong một trận càn lớn của quân Mĩ - ngụy, anh Sáu bị hi sinh. Anh bị viên đạn của máy bay Mĩ bắn vào ngực. Trong giờ phút cuối cùng, không còn đủ sức trăng trối lại điều gì, hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được, anh đưa tay vào túi, móc cây lược, đưa cho tôi rồi nhìn tôi...
Đọc tiếp

Nhưng rồi một chuyện không may xảy ra. Một ngày cuối năm năm mươi tám - năm đó ta chưa võ trang - trong một trận càn lớn của quân Mĩ - ngụy, anh Sáu bị hi sinh. Anh bị viên đạn của máy bay Mĩ bắn vào ngực. Trong giờ phút cuối cùng, không còn đủ sức trăng trối lại điều gì, hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được, anh đưa tay vào túi, móc cây lược, đưa cho tôi rồi nhìn tôi một hồi lâu... cho đến bây giờ, thỉnh thoảng tôi cứ nhớ lại đôi mẳt của anh...

a) Đoạn trích trên thuộc tác phẩm nào? Tác giả là ai?

b) Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên.

c) "Trong giờ phút cuối cùng, không còn đủ sức trăng trối lại điều gì, hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được, anh đưa tay vào túi, móc cây lược, đưa cho tôi rồi nhìn tôi một hồi lâu". Tưởng tượng là người chứng kiến cảnh đó, em hãy viết một vài câu để diễn tả "cái nhìn ấy".

1
12 tháng 7 2020

a) Đoạn trích trên thuộc tác phẩm "Chiếc lược ngà" của Nguyễn Quang Sáng.

b) PTBĐ : tự sự

c) Trong từng giây phút hấp hối cuối cùng, điều mà ông Sáu nghĩ đến vẫn là chiếc lược ngà mà ông chưa trao được cho con.Tuy rằng sự sống trong ông đang lụi tàn nhưng tình cha con lại đang bùng lên mãnh liệt hơn bao giờ hết.Đó là ánh nhìn của một người sắp ra đi nhưng chứa đựng trong nó là một tình cảm thiêng liêng cháy bỏng của ông.Đó là ánh mắt chứa đựng muôn vàn tình yêu thương chân thành , chứa đựng cả nỗi đau xót đến tột cùng khi không ông không còn có cơ hội để gặp lại đứa con gái .Đó còn là đôi mắt không bao giờ chết cũng như tình cha con bất diệt , mãi tồn tại trong cả ông Sáu và bé Thu. Chiến tranh có thể cướp đi sự sống nhưng không thể , không bao giờ hủy diệt được tình cảm phụ tử mãnh liệt, thiêng liêng, cao quý.

- Cụm danh từ:mọi người, chuyện của mình, mọi sự, hai mẹ con Lí Thông...

-Cụm động từ:cho đưa Thạch Sanh đến, kể hết đầu đuôi chuyện của mình, sai bắt giam hai mẹ con Lí Thông, lại giao cho Thạch Sanh xét xử, không giết, cho chúng về quê làm ăn, bị sét đánh chết, bị hóa kiếp thành bọ hung...

Hok tốt

Đề: Tả một loài cây em yêu thích ( Xin các cậu nhận xét bài này cho tớ nha )                                                                         Bài làm  Mới chớp mắt mà đã lớp 12 rồi sao, đối với chúng em, không chỉ thầy cô, bạn bè cùng gắn bó bao kỉ niệm đùa vui chung với nhau mà cũng còn cây phượng gắn bó chung tuổi học trò hồn nhiên, đáng yêu.Dù đã trải qua bao nhiêu năm với những tuổi học...
Đọc tiếp

Đề: Tả một loài cây em yêu thích ( Xin các cậu nhận xét bài này cho tớ nha )

                                                                         Bài làm

  Mới chớp mắt mà đã lớp 12 rồi sao, đối với chúng em, không chỉ thầy cô, bạn bè cùng gắn bó bao kỉ niệm đùa vui chung với nhau mà cũng còn cây phượng gắn bó chung tuổi học trò hồn nhiên, đáng yêu.

Dù đã trải qua bao nhiêu năm với những tuổi học trò khác mà phượng vẫn trẻ trung như ngày nào. Phượng có những tán lá xòe rộng để giúp các bạn hs có thể tán ngẫu, vui đùa với nhau, cùng cười cùng vui. Thêm đó, lại còn có một đặc điểm nổi bật nhất đó chính là màu hoa đỏ thắm, hoa chỉ nở vào ba tháng hè và đó cũng là lúc chúng ta phải chia tay bạn bè, thầy cô giáo.

 Bên những hai lối đi vào thì em có thể nhìn thấy hai dãy phượng đang chào đón em cứ như phượng đã chờ đợi em rất lâu. Khi em cùng các bạn ngồi đọc sách dưới bóng râm thì em cảm thấy như có một bầu không khí trong lành từ phượng cứ như là chỉ dành riêng cho em vậy. Đối với em phượng là một người bạn của em chứ không phải chỉ là một cây cảnh trong trường bởi vì phượng cũng đã gắn liền với tuổi học trò cùng những kí ức khó phai. Chao ôi! mỗi lần nhớ lại kí ức xưa thì em cảm thấy thật buồn cười. Nhớ những lúc trèo lên cây phượng ngắt hoa xuống, rồi cùng nhau làm con bươm bướm rồi ép vào tập, đứa nào khéo thì có thể làm đẹp hơn. Rồi vài lần cả lớp cùng ăn liên hoan dưới gốc cây phượng, đứa nào đứa nấy cũng đều thích thú.

 Nhưng kỉ niệm đó cũng phải có một ngày kết thúc, khi tiếng ve bắt đầu kêu lên, hoa phượng bắt đầu nở rộ thì kỉ niệm học trò cũng kết thúc, lớp 12 là lớp để lại nhiều ấn tượng nhất trong kỉ niệm học trò bởi vì đó là năm cuối cấp và cũng là nơi chia tay với thầy cô, bạn bè và trường lớp. Vào lúc bắt đầu buổi lễ tổng kết, đứa nào cũng vội tìm chỗ ngồi của mình, mấy đứa em thì ngồi cùng nhau kể về những lúc mà mới bước vào trường. Khi buổi lễ kết thúc, thì nước mắt ai cũng rưng rưng vì lyến tiếc, không nỡ rời xa nơi này, nhưng cuối cùng cùng cũng phải bỏ lại tất cả và đi về phía trước.

 Một khi đi ra thì em không thể nào quay lại nghoảnh nhìn phượng lần cuối được vì nó chỉ làm thêm nỗi buồn càng tăng thôi, nhưng vì tương lai mà em phải đánh đổi qua khứ để có thứ mà em mong muốn. Cứ đi cứ đi, đi mãi mà không nói lời chào tạm biệt với phượng được mà chỉ nói được trong âm thầm mà thôi: Tạm biệt phượng!

 

các cậu giúp tớ nhá tớ xin các cậu luôn đó

  

2
6 tháng 10 2016

Hay đó! Viết bài có cảm xúc! Tuy nhiên là bài văn hơi ngắn! Phần mở bài cần viết hấp dẫn hơn! 

Nếu sửa lại một chút thì bài văn sẽ hay hơn!

Chúc bạn học tốt!!! haha

4 tháng 12 2016

Cũng hay rồi cậu ! Có điều hơi ngắn , với lại ở câu : ''Bên những hai lối đi thì em có thể thấy 2 dãy phượng đang chào đón cứ như phượng đã chờ đợi em rất lâu . '' thì bạn nên sửa lại như thế này : ''Bên hai lối đi , em có thể thấy hai dãy phượng đang chào đón cứ như đã chờ đợi rất lâu . '' .

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:   Đường đua của niềm tinThủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.Những người...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

   Đường đua của niềm tin

Thủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.

Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu nổi sự tò mò, Búc Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.

Giôn Xti-phen trả lời bằng giọng nói hụt hơi: “Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với sự cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua mà là để hoàn thành cuộc đua.”

      (Theo Bích Thủy)

Câu chuyện muốn nói với chúng ta điều gì? 

A. Hãy nỗ lực hết sức và có trách nhiệm hoàn thành trọn vẹn công việc của mình.

B. Đừng bỏ cuộc thi đấu thể thao.

C. Đừng buồn khi không giành được chiến thắng trong cuộc thi.

1
15 tháng 2 2018

Hướng dẫn giải:

- Đáp án : A