K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 4 2016

Khi gặp Nam nếu mẹ chạy tiếp tục đến trường để trở lại đúng địa điểm đó thì mất:

5h30’ – 5h20’ = 10 phút

Nếu chỉ đi dến trường thì mất: 10’ : 2 = 5 phút                                              

Vậy khi gặp mẹ thì Nam đã đi hết thời gian từ lúc tan trường:

15 phút – 5 phút = 10 phút

Đáp số:  10 phút

7 tháng 4 2016

Khi gặp Nam nếu mẹ chạy tiếp tục đến trường để trở lại đúng địa điểm đó thì mất:
5h30’ – 5h20’ = 10 phút
Nếu chỉ đi dến trường thì mất: 10’ : 2 = 5 phút                              

Vậy khi gặp mẹ thì Nam đã đi hết thời gian từ lúc tan trường:

15 phút – 5 phút = 10 phút

Đáp số:10 phút 

Đây là câu chuyện có thật 100% về cái chết của dì ruột mình do mẹ mình kể lại , mình không hề thêm thắt hay bịa đặt bất cứ chi tiết nào , nếu mọi người đọc mà thấy không hay thì đừng ném đá nhé !Dì mình mất cách đây 20 năm , nếu bây giờ còn sống chắc dì khoảng 38t . Mẹ mình kể là dì vốn nhanh nhẹn, tháo vát nên học hết cấp1 thì dì bỏ...
Đọc tiếp

Đây là câu chuyện có thật 100% về cái chết của dì ruột mình do mẹ mình kể lại , mình không hề thêm thắt hay bịa đặt bất cứ chi tiết nào , nếu mọi người đọc mà thấy không hay thì đừng ném đá nhé !
Dì mình mất cách đây 20 năm , nếu bây giờ còn sống chắc dì khoảng 38t . Mẹ mình kể là dì vốn nhanh nhẹn, tháo vát nên học hết cấp1 thì dì bỏ học đi bán măng phụ giúp gia đình ( vì nhà nghèo). nơi mà dì bán hàng là ở 1 làng khác xa nhà(làng mình ít người mua nên ms pải sang làng khác) nên dì thườg xuyên phải dậy sớm khoảng tầm 3 ruỡi 4h sáng để chuẩn bị hàng còn đi bán . Cái buổi tối trước hôm dì mất xảy ra một chuyện kì lạ , mẹ mình kể là lúc mà tất cả nhà đi ngủ hết rồi thì bỗng nhiên có tiếng gọi H ơi , H ơi ( H là tên dì mình) lúc đó vì chưa ngủ say nên mẹ mình và cả dì đều nghe thấy , mẹ mình cứ tưởng trộm nên định ra xem thế nào thì bị dì kéo tay lại bảo Ma đấy đừng ra .lúc đó mẹ mình và bà ngoại phải nghạc nhiên vì dì vẫn nằm trong giường thì làm sao mà biết là ma hay người , sau đó không thấy tiếng gì nữa nên mọi người lại ngủ tiếp . Đến sáng hôm sau dì chuẩn bị măng đi bán bình thường , sau khi dì đi bán được một lúc thì tự nhiên có mấy người hàng xóm sang nhà mẹ mình bảo là dì mình bị tai nạn ở quốc lộ 3 , nghe được tin thì ông ngoại mình liền ra đó ngay , lúc đó thấy mọi người bảo là dì bị một cái xe ô tô chở hàng va phải rồi chết (sau khi va vào dì o tô đó phóng đi luôn) nhưng kì lạ là cái ô tô đó va vào xe dì rất nhẹ , dì ngã ra rồi chết luôn , trên người chỉ xây xước nhẹ đầu không hề chảy máu cũng không có vết thương nào, công an đến hiện trường thấy cái chết của dì khá kì lạ nên họ còn đưa xác đi khám nghiệm tử thi và mổ đầu dì mình ra để tìm nguyên nhân cái chết nhưng không thu được kết quả gì . Sau khi an táng gì xong nhà ông ngoại mình đi gọi hồn thì dì kể là mọi khi đi bán hàng dì thường đi qua đường quốc lộ 3 và ở chỗ đó có 1 người đàn ông 50t bị tai nạn chết rủ dì đi theo ( chính nó đã gọi tên dì tối hôm trước khi dì mất), hôm ấy dì bị con ma đó đẩy vào cái xe ô tô sau đó lôi hồn đi theo nên dì mới chết . Và còn một chuyện nữa , sau khi dì mất được một thời gian ngắn thì mẹ chồng tương lai của dì ( nếu k mất thì năm sau dì sẽ lấy ck) bảo vs bà ngoại mình là lúc bà ý đang nằm ngủ thì thấy 1 người con gái tóc xõa , mặc áo trắng nhìn không rõ mặt mở màn của bà ý ra rồi biến mất , bà ý bảo là dì mình về tìm bà ý nhưng mẹ mình bảo là dì chẳng bao giờ về nhà mẹ mình tìm ai cả , cách đây một hai năm mẹ mình đi xem bói thì thầy bói bảo dì mình lúc nào cũng đi theo mẹ mình để bảo vệ và dì mình đang thích một chú xe ôm ở gần nhà mẹ mình nên cứ bám theo làm cho chú ấy không lấy được vợ.

3
5 tháng 4 2021

3,2 km nha

(đây là 1 comment mk thấy trên ytb nhen mn) có một câu chuyện từng buồn đến thế, một người anh mà tôi quen: Năm 2006. Tôi là một đứa nghịch ngợm nhất lớp. .Tôi bị chuyển lớp, tôi học cùng lớp em. . Lần đầu tiên nói chuyện, em nói em tên Hạ. Em cười và nhìn tôi rất lâu. Năm đó tôi và em đều cuối cấp 3. .Tôi biết mẹ em dạy Văn nhưng em lại học tự nhiên, em...
Đọc tiếp

(đây là 1 comment mk thấy trên ytb nhen mn)

có một câu chuyện từng buồn đến thế, một người anh mà tôi quen: Năm 2006. Tôi là một đứa nghịch ngợm nhất lớp. .Tôi bị chuyển lớp, tôi học cùng lớp em. . Lần đầu tiên nói chuyện, em nói em tên Hạ. Em cười và nhìn tôi rất lâu. Năm đó tôi và em đều cuối cấp 3. .Tôi biết mẹ em dạy Văn nhưng em lại học tự nhiên, em muốn làm bác sĩ. .Hôm đó em cãi nhau với mẹ, em muốn làm bác sĩ nhưng mẹ em không cho. Tôi đã trêu em. Em lại cười với tôi. .Mọi người đều ôn thi, em cũng vậy. Em không cười với tôi nữa, em lúc nào cũng học cùng cậu ấy. Tôi bất cần và em cãi nhau với tôi. .Ngày cuối cùng, tôi nói tôi thích em và em khóc. Em nói em cũng thích tôi. .Em đỗ đại học còn tôi bị gia đình bắt đi du học. Mẹ em phản đối vì tôi là một thằng hư đốn. .Hè năm đó, em nói em chờ tôi. .Cũng một buổi tối mùa hè năm sau, em nói em đi tình nguyện. Tôi nghe tiếng mưa, tôi thấy nhớ em. Em nói em nhớ tôi, tôi vui lắm. Tôi trêu em:" Tôi chẳng nhớ em tẹo nào". Em giận, em tắt máy. .Hai hôm rồi em chưa gọi điện cho tôi, tôi nghĩ em giận tôi. Nhưng tôi sẽ không gọi trước cho em vì tình yêu đôi lúc nên giận hờn. .1 tuần sau, em cũng không gọi cho tôi. Tôi rất nhớ em. Bạn tôi gọi điện nói em mất rồi, em bị lũ cuốn khi đang tình nguyện. .Tôi bỏ tất cả về nước, tôi không tìm thấy em nữa. Có lẽ ngày đó là lần cuối tôi gặp em. Em vẫn là cô gái cấp 3 ngày nào. Tôi lao đầu vào học y, tôi muốn viết tiếp giấc mơ của em, cô gái của tôi.Tôi trở thành bác sĩ rồi, còn em em đang ở đâu. Tôi 30 tuổi người ta giới thiệu cho tôi rất nhiều người tôi chỉ nói với họ rằng tôi có rồi cô ấy mới 17 tuổi thôi.

( Nguồn: copy)

4
26 tháng 9 2019

xúc động 😪

26 tháng 9 2019

.

nghe như SE á:((