K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 4 2020

Bạn An-na thân mến!

Chắc bạn rất ngạc nhiên khi nhận được bức thư này vì bạn chưa biết mình một người Việt Nam, nhưng mình lại biết bạn qua xem chương trình truyền hình về nước Nga. Chính vì thế mà mình muốn viết thư làm quen với bạn.

Mình tự giới thiệu nhé: Mình tên là Nguyễn Trần Phương Nhi, học lớp 3A trường Tiểu học vạn Thắng 2 ở Vạn Ninh – Khánh Hòa, nước Việt Nam. Mình viết thư này để mong bạn cho mình biết về bạn: bạn năm học lớp mấy? Học giỏi môn nào? Thích chơi môn gì? Gia đình bạn ra sao?... Mình còn muốn biết thêm về đất nước, về cuộc sống của người dân Nga... Được như thế, mình và bạn trên thế giới sẽ được cùng chung sống hạnh phúc trong ngôi nhà chung: Trái đất này là của chúng mình ...

Chúc bạn luôn học giỏi và tràn đầy sức khỏe nhớ viết thư cho mình nhé!

Người bạn Việt Nam.

Nguyễn Trần Phương Nhi

Bạn chỉ tham khảo thôi đấy cấm sao chép y nguyên.

Nguồn: vndoc.com

29 tháng 4 2020

cứ học lớp 3 thôi á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

9 tháng 10 2020

                                                                ... ngày… tháng… năm…

Tiểu Bạch, thân mến,

Đầu thư, cho mình gửi lời chào cũng như lời hỏi thăm sức khỏe đến bạn và gia đình.

Mình được biết đến bạn và gia đình qua lời kể của dì. Dì thường kể rằng những lần đi công tác, dì thường đến thăm nhà một người bạn ở Trung Quốc. Họ có một đứa con gái cũng bằng tuổi mình và vô cùng xinh đẹp. Điều đó khiến mình cảm thấy rất tò mò nên đã viết là thứ này cho bạn - một người bạn nước ngoài chưa từng gặp mặt.

Trước đây, mình được biết đến đất nước Trung Quốc qua rất nhiều qua phim ảnh. Quê hương của bạn có rất nhiều phong cảnh thật đẹp cũng như những món ăn hấp dẫn. Mình rất mong muốn một ngày nào đó được đặt chân đến đây. Đến lúc đó, chúng mình hãy gặp gỡ nhau nhé!

Người bạn  mới

..............................

14 tháng 12 2016

Chào các chú!
Đầu thư cháu kính chúc các chú mạnh khỏe.Hôm nay,cháu viết thư cho các chú là vì sắp tới đã là ngày 22 tháng 12, ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam.
Các chú có khỏe không ạ?Công việc của các chú có vất vả không ạ?Các chú ở đấy có nhớ gia đình không ạ?
Cháu tên là ....,học lớp.... trường....,thành phố .....
Cháu biết các chú ở đó rất nhớ gia đình nhưng các chú vẫn luôn cầm chắc khẩu súng trên tay,bảo vệ hòa bình cho đất nước.Chắc chắn những người dân của đất nước này sẽ biết ơn các chú nhiều lắm.Vì các chú đã hi sinh rất nhiều cho mọi người,cho đất nước.Các chú chính là một tấm gương sáng cho chúng cháu noi theo đấy ạ!Nhờ các chú mà chúng cháu đã hiểu hơn về cuộc sống.Các chú khi đã hi sinh nhưng vẫn mỉm cười,vì nghĩ mình làm được nhiều điều có ích cho xã hội.Chúng cháu sẽ tiếp tục noi theo những tấm gương sáng như các chú .
Thư đã dài,cháu xin dừng bút tại đây.Cháu mong các chú luôn vững vàng để bảo vệ đất nước .
Cháu
(Tên bạn)
(Họ và tên bạn)

Hà Nội, ngày 18 tháng 9 năm 2019

   Bin thân mến!

   Mình là Nguyễn Đình Phong, học sinh lớp 7, một công dân nhỏ tuổi của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Mình rất thích xem chương trình giới thiệu về đất nước của các bạn thiếu nhi thuộc nhiều quốc gia trên thế giới. Tuần qua, sau khi theo chân bạn du ngoạn khắp nước Pháp, thưởng thức vẻ đẹp tuyệt vời của nhiều danh lam thắng cảnh nổi tiếng trên đất nước bạn ( tất nhiên là qua màn ảnh nhỏ), mình ao ước rằng một ngày nào đó, mình sẽ được chụp ảnh cùng bạn trước tháp Ép – phen hay Khải hoàn môn của Pa – ri hoa lệ - kinh đô Ánh sáng châu Âu. Tự nhiên, có một điều gì đó thôi thúc mình viết thư làm quen với bạn và thông qua đó giới thiệu về Tổ quốc Việt Nam yêu dấu của mình.

   Bin thân mến!

   Tổ quốc mình là bán đảo hình chữ S nằm bên bờ biển Đông bao la sóng vỗ. Phương Bắc một năm chia thành bốn mùa rõ rệt: xuân, hạ, thu, đông. Còn phương Nam chỉ có hai mùa: mùa khô và mùa mưa. Bầu trời nơi đây quanh năm chan hòa ánh nắng.

   Mùa xuân phương Bắc của đất nước mình là một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ. Màu hồng tươi của hao đào trải dài từ những triền núi cao Tây Bắc, Việt Bắc đến thủ đô Hà Nội và châu thổ sông Hồng. Bên sắc hồng của hoa đào là sắc trắng tinh khôi của hoa mận, hoa mơ, cùng hành trăm màu sắc của biết bao loài hoa khác, dệt nên tấm thảm rực rỡ, lung linh. Nếu lắng tai nghe, bạn sẽ thấy ngoài tiếng chim lảnh lót trong vòm lá mướt xanh còn có cả tiếng rù rì của đàn ong bay đi tìm mật cùng rung động nhè nhẹ mơ hồ của những cánh bướm vờn quanh bông hoa vừa hé nở.

   Xuân qua, hè tới. Tiếng ve ngân ran ran. Hoa phượng nở đỏ rực sân trường báo hiệu một năm học kết thúc. Kì nghỉ hè đầy ắp niềm vui đang chờ đón chúng mình. Trong đầm, hoa sen nở rộ, mùi hương ngào ngạt theo gió bay xa. Những đêm hè gió nồm nam mát rượi thổi lồng lộng trong lũy tre ven làng, tạo ra âm thanh kẽo kẹt đều đều như tiếng võng đưa. Dưới ánh trăng rời rợi sáng, cảnh vật trở nên thơ mộng lạ thường! Làng xóm, cánh đồng, dòng sông, con đường… đều tràn ngập ánh trăng.

   Lúc sen tàn và cúc nở hoa, gió heo may thổi dọc lòng những con phố nhỏ của Hà Nội, cuốn theo lá vàng rơi xào xạc cũng là lúc mùa thu trở lại. Hồn thu thấm trong trời đất, lòng trong người. Bầu trời xanh ngăn ngắt và cao vời vợi. Những chòm mây trắng lãng đãng phiêu du về cuối trời xa… Mùa thu ở đất nước mình đã đi vào thơ ca, nhạc họa với vẻ đẹp mê đắm lòng người.

   Thế rồi mùa đông len lén đến gần từ độ cuối thu, trong những cơn gió se se lạnh. Những buổi sáng sương mù giăng giăng, cảnh vật chìm trong màn sương mờ ảo và những ngày mặt trời trốn rét, ngủ quên trong tấm chăn mây dày xốp. Trên mặt đất, nhiều loài hoa vắng bóng. Lá rụng. Cây cối trơ cành khẳng khiu. Dường như sự sống thu cả vào trong, đợi chờ chim én báo mùa xuân đến.

   Bin thân mến!

   Đất nước Việt Nam yêu dấu của mình còn có nhiều danh lam thắng cảnh. Địa đầu Tổ quốc có Sa Pa được mệnh danh là thiên đường trên mặt đất, một ngày ó đủ bốn mùa. Cao Bằng với hang Pác Bó, suối Lê – nin, núi Các – Mác… nơi Bác Hồ - vị lãnh tụ kính yêu lãnh đạo nhân dân đứng lên làm cách mạng giải phóng dân tộc khỏi ách nô lệ của giai cấp phong kiến và thực dân xâm lược. Cây đa Tân Trào ở Tuyên Quang, nơi chứng kiến sự ra đời của Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân, gắn liền với tên tuổi lẫy lừng của vị tướng tài ba Võ Nguyên Giáp. Phú Thọ với 99 ngọn núi giống như 99 con voi quay đầu về đất tổ Hùng Vương với bạt ngàn Rừng cọ, đồi chè, đồng xanh ngào ngạt. Bắc Ninh – xứ sở của dân ca quan họ, của chùa Bút Tháp, tranh Đông Hồ. Quảng Ninh với vịnh Hạ Long được đánh giá là một trong những kì quan của thế giới. Thủ đô Hà Nội ngàn năm văn vật với Chùa Một Cột, đài Nghiên, tháp Bút trước cửa đền Ngọc Sơn nằm giữa Hồ Gươm. Nơi đây gắn liền với truyền thuyết Rùa Vàng đòi lại gươm báu mà Long Quân đã cho Lê Lợi mượn để đánh đuổi giặc Minh xâm lược. Hà Nội còn có lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh và quảng trường Ba Đình lịch sử.

   Dọc đường vào Nam, dải đất miền Trung non nước hữu tình đẹp như tranh họa đồ. Nghệ An, Hà Tĩnh có núi Hồng, sông Lam. Quảng Bình có động Phong Nha được đánh giá là đẹp nhất thế giới. Cố đô Huế với đền đài, cung điện, lăng tẩm, chùa chiền… cổ kính trang nghiêm, trầm mặc. Dòng Hương Giang lờ lững trôi xuôi, bồng bềnh những con thuyền nhè nhẹ mái chèo khua nước, hòa cùng tiếng hò mái nhì, mái đẩy văng vẳng lúc chiều buông hay trong đêm thanh vắng. Những thiếu nữ nón bài thơ trắng che nghiêng, tà áo dài tím phất phơ trước gió, giọng nói ngọt ngào, sâu lắng… Tất cả tạo nên nét đẹp Huế không nơi nào có được.

   Qua đèo Hải Vân – đệ nhất hùng quan là tới miền đất Quảng với Ngũ Hành Sơn, với phố cổ Hội An nổi tiếng, quanh năm dập dìu du khách bốn phương. Dọc theo quốc lộ 1, những rừng dừa Tam Quan, Bình Định bạt ngàn ven biển. Tiếng gió vi vu hòa cùng tiếng sóng tạo thành những bài ca bất tận. Vào đến Nha Trang, dừng chân một vài ngày ở thành phố biển êm đềm để được tắm mình trong làn nước trong xanh, ngả lưng trên bờ cát trắng tinh khôi thì quả là diễm phúc!

   Sài Gòn – tức thành phố Hồ Chí Minh một thời đã từng được mệnh danh là Hòn ngọc Viễn Đông. Đây là một trung tâm công nghiệp, thương mại lớn có nhịp sống sôi động nhất nước. Sài Gòn có bến cảng Nhà Rồng, nơi ghi dấu bước chân người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành ra đi tìm đường cứu nước. Có hãng tàu Ba Son gắn vơí tên tuổi người công nhân cộng sản lão thành Tôn Đức Thắng… Sài Gòn cũng là nơi kết thúc vẻ vang chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử, quét sạch bóng quân xâm lược Mĩ, lật nhào chính quyền bù nhìn bán nước hại dân thống nhất non sông Việt Nam về một mối. Giờ đây, thành phố mang tên Bác đang từng ngày, từng giờ thay da đổi thịt, phát triển mạnh mẽ và toàn diện.

   Từ Sài Gòn xuống miền Tây Nam Bộ, trước mắt du khách là một màu xanh mỡ màng của lúa, của những vườn trái cây sum suê. Châu thổ đồng bằng sông Cửu Long nổi tiếng là vựa lúa, vựa cá, vựa trái cây của cả nước. Không thể nào kể hết tên những đặc sản của vùng đất màu mỡ này: gạo Nàng thơm Cần Đước, dưa hấu Long trì, dừa Bến Tre, nhãn lồng Vĩnh Kim, sầu riêng, măng cụt, chôm chôm Caí Bè, xoài cát Hòa Lộc… Quả là Tạo hóa đã hào phóng ban cho con người quá nhiều của ngon vật lạ!

   Bin thân mến!

   Việt Nam còn là xứ sở của những lễ hội tưng bừng quanh năm. Trong những lễ hội này, người dân cầu mong trời đất, tổ tiên mang lại những điều may mắn và đây cũng là dịp để con cháu bày tỏ lòng biết ơn với những bậc tiền bối có công lao to lớn trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước. Mình có thể kể ra đây một vài lễ hội lớn như giỗ tổ Hùng Vương, lễ hội làng Gióng, lễ hội chùa Hương, lễ hội Đức Thánh Trần… ở miền Bắc, lễ hội Tây Sơn ở miền Trung, lễ hội chùa Bà Đen ở Tây Ninh, lễ đâm trâu, lễ đua voi ở Tây Nguyên, lễ Oóc Ombóc ở miền Tây Nam Bộ… Đủ các nghi thức, màu sắc, tín ngưỡng của các dân tộc anh em chung sống trên dải đất này.

   Giữa mùa thu có Tết Trung Thu dành cho trẻ nhỏ. Chúng mình được ăn bánh Trung Thu, thứ bánh chỉ xuất hiện một lần trong năm và được rước đèn, phá cỗ dưới ánh trăng sáng vằng vặc của đêm rằm tháng Tám, trong tiếng trống ếch, tiếng trống múa lân rộn ràng khắp các ngả đường.

   Nếu bạn đến Việt Nam vào dịp Tết Nguyên Đán, bạn sẽ được chứng kiến những tục lệ đẹp có tự bao đời của người Việt Nam như tục cúng ông bà, tổ tiên ngày Tết bàng bánh hưng, bánh giầy có từ thời Hùng Vương thứ sáu; tục con cháu mừng tuổi ông bà, cha mẹ và ông bà, cha mẹ mừng tuổi con cháu. Mọi người chúc nhau đạt được những điều tốt đẹp trong năm mới. Mình sẽ kể cho bạn nghe sự tích bánh chưng, bánh giầy và nhiều chuyện lí thú khác có liên quan đến cái Tết thiêng liêng này.

   Bin thân mến!

   Đất nước Việt Nam đẹp đến mức như một nhà thơ đã tự hào khẳng định:

Có nơi đâu đẹp tuyt vi, Như sông, như núi, như người Vit Nam?!

   Có lẽ bạn đã hình dung được một phần nào về Tổ quốc yêu dấu của tôi và hiểu được vì sao con người Việt Nam cần cù, anh dũng lại yêu quê hương, đất nuớc mình đến thế!

   Dân tộc Việt Nam rất cởi mở, thân thiện và hiếu khách. Chúng tôi sẵn sàng dang rộng vòng tay, kết bạn với các dân tộc khách trên thế giới, đoàn kết xây dựng cuộc sống hòa bình. Khi nào bạn cùng gia đình có dịp sang thăm Việt Nam, mình sẵn sàng làm người hướng dẫn nhiệt tình trong suốt cuộc hành trình chắc chắn là đầy lí thú.

   Thư đã dài, mình dừng bút ở đây, hẹn bạn thư sau! Chúc bạn cùng gia đình một năm mới với nhiều điều may mắn!

Thân ái chào bạn!

Nguyễn Đình Phong

 Hà Nội, ngày 18 tháng 9 năm 2019

18 tháng 9 2019

Bạn dựa theo bài mẫu trong SGK mà làm. Tìm thêm một số thông tin về văn hóa, danh lam thắng cảnh của VN mà viết cho nó hay.

28 tháng 9 2020

Thời gian thấm thoát trôi... Mới ngày nào chúng con còn bỡ ngỡ đứng nép ở cổng trường, giờ đây chúng con đã sắp phải xa trường, xa cô. Dẫu biết gặp mặt rồi sẽ có ngày chia li, nhưng lời chia tay sao mà khó nói quá cô ơi. Những lời dạy bảo của cô như đang ùa về khi con viết lá thư tri ân này.

Cô ơi !

Cô không phải người nông dân một nắng hai sương làm ra hạt thóc, nhưng cô dạy con biết quý bát cơm chan chứa mồ hôi. Cô không phải người công nhân kĩ sư kiến thiết mọi nơi, nhưng cô xây cho đời một tương lai phía trước.

Cha mẹ là người cho con cuộc sống, bạn bè là những chỗ dựa niềm tin, thử thách rồi những thất bại đã cho con trưởng thành hơn thì chính cô là người dạy con vượt qua khó khăn vấp ngã trên đường đời.

Chính cô là người nâng niu, uốn nắn cho con từng lời ăn tiếng nói, từng cử chỉ dáng đi. Con lớn dần trong vòng tay yêu thương của cô mà không hay rằng ba năm học đã sắp kết thúc. Con sắp phải xa cô thật rồi sao? Con chỉ muốn mãi là cô trò nhỏ được cắp sách vở đến trường, ngày ngày được nghe cô giảng bài.

Nhưng con phải đi để còn nhường chỗ cho thế hệ các em học sinh mới. Đây cũng là lúc con vận dụng những bài học về cuộc đời của cô ở ngôi trường khác, to lớn hơn trường mình.

Con nhớ lắm cô ơi, cái ngày được nhận thông báo trúng tuyển vào trường THPT Gang Thép và cái ngày đầu tiên đi học. Trường lớp trong mắt con còn rất lạ lẫm.

Với tính nhút nhát, con chẳng dám bắt chuyện với ai, chỉ trả lời khi được hỏi nhưng cô đã đến bên hỏi han con. Qua cử chỉ ấy, con thấy mình được quan tâm. Đó là kỉ niệm con không thể quên.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi...Những chú ve bắt đầu kêu râm ran báo hiệu một mùa hè tới. Giờ chia tay đã đến viết những dòng này con không mong được đọc trước toàn trường vì lời văn của con vẫn chưa hay nhưng con viết để tri ân ghi nhớ công ơn cô thầy những người cha mẹ thứ hai đã dạy dỗ chúng con rèn luyện thành người.

Con xin được gửi lời cảm ơn, tri ân chân thành nhất đến cô giáo chủ nhiệm - Cô Vũ Thị Thanh Mai. Cô luôn là người mẹ tâm lí nhất của chúng con. Ngoài những giờ học tập mệt mỏi trên lớp, cô còn hay tổ chức nhiều hoạt động vui giải trí cho chúng con. Cách giảng dạy của cô không bị khô khan vì có thêm những mẩu chuyện vui. Dù mệt nhưng cô vẫn nhiệt tình trong từng tiết dạy.

Khá nhiều lớp trong khối ghen tị với chúng con vì được cô giáo tâm lí chủ nhiệm và đó là một may mắn của chúng con. Nhờ có cô mà tập thể 12A3 chúng con được đoàn kết, biết quý trọng nhau hơn. Trong suốt thời gian qua, nhiều khi chúng con làm cô phải buồn lòng và thất vọng.

Giờ nghĩ lại, chúng con thấy mình còn hành động quá bồng bột, chưa ý thức được hết mọi việc mình làm. Chúng con biết thế là sai. Chúng con thật lòng xin lỗi cô.

Cảm ơn cô đã tận tâm hết mình vì chúng con và cho chúng con những năm tháng tuyệt vời. Cảm ơn cô đã cho chúng con những kỉ niệm vui buồn, những hồi ức đẹp nhất của thời học sinh.

Sau này ra trường rồi, không có cô thầy, bố mẹ bên cạnh, chúng con sẽ phải tự đối mặt với không ít chông gai phía trước. Nhưng chúng con sẽ cố gắng phấn đấu hết mình để vượt qua những thử thách ấy bằng những kiến thức thầy cô, cha mẹ đã truyền đạt cho mình.

Giờ đây trước mắt chúng con là hai kì thi quan trọng đang chờ đợi: Tốt nghiệp và Đại học. Chúng con sẽ cố gắng chuẩn bị thật tốt cho hai kì thi ấy để không phụ lòng mong mỏi của thầy cô, cha mẹ. Sắp phải xa trường rồi, con không biết nói gì hơn....Con chúc cô luôn mạnh khỏe và công tác tốt. Mãi nhớ về cô.

=> Đây chính là một bức thư được viết bởi lớp 12A3 trường Trung học Phổ thông Giang Thép gửi đến cô giáo viên chủ nhiệm của mình là cô Vũ Thị Thanh Mai. Chắc chắn khi bạn đọc bài viết này, bạn sẽ tràn ngập cảm xúc, muốn được ngồi bên cạnh thầy cô lúc này.
Này là mình chép mạng á:>>,Mong bn thông cảm,mình không có khả năng về văn học =.=

26 tháng 6 2020

 Ok bạn chờ bài làm của mình nhé.

28 tháng 6 2020

                                                                                                                                Nam Bình, ngày 28 tháng 6 năm 2020

            Bạn An-na thân mến!

            Chắc bạn rất ngạc nhiên khi nhận được bức thư này vì bạn chưa biết mình là một người Việt Nam, nhưng mình biết bạn qua một lần xem truyền hình về nước Nga.Chính vì thế mà mình muốn làm quen với bạn.

             Mình xin tự giới thiệu nhé: Mình tên là Nguyễn Đặng Quỳnh Anh, mình học lớp 3B, trường Tiểu học Tô Hiệu ở Đăk Song, Đăk Nông, nước Việt Nam. Mình viết thư này mong được làm quen với bạn và mong muốn được biết thêm về cuộc sống, văn hóa và con người Nga. Mình mong bạn có thể qua Việt Nam chơi một lần để có thể hiểu thêm về con người Việt Nam. Đã đến lúc mình phải dừng bút. Hẹn gặp lại bạn sau nhé!

                                                                                     Người bạn Việt Nam

                                                                                  Nguyễn Đặng Quỳnh Anh

27 tháng 10 2021

?

27 tháng 10 2021

Tại sao vậy ác ???

28 tháng 9 2018

Tham khảo nha !

Suốt...... năm còn là học sinh, suốt quãng thời gian mà cho dù có muốn hay không, đều phải mài mòn quần trên ghế nhà trường, suốt cả một chặng đường từ những đứa trẻ con ngỗ ngược dần trưởng thành lên, bất cứ ai đều có một thời kỳ như thế. Những bóng hình thầy cô lần lượt đi qua mỗi chặng đường đò, có nhiều kỷ niệm đẹp, nhưng cũng không ít những giọt nước mắt nuối tiếc, luyến thương.

Em đã từng muốn đứng trước mặt thầy để cúi đầu xin tha thứ. Nhưng cuối cùng vẫn không đủ dũng khí để bày tỏ. Em đã để lỡ mất một cơ hội, và cho đến bây giờ vẫn canh cánh trong lòng.

Thưa thầy, cho phép em được nói lời xin lỗi…

Dẫu cho em đã từng là một đứa học trò hư, chỉ biết bày trò nghịch dại, luôn không biết nghe lời, thành tích học tập bết bát, không hiểu chuyện để rồi làm thầy phiền lòng.

Em đã từng là một trong những phần tử phá đám, hùa vào những trò đùa ác ý với các bạn, thậm chí là cả thầy. Bởi vì khi đó quá nông nổi, bởi vì muốn mau chóng thể hiện bản thân mình, bởi vì muốn khác người, bởi vì muốn nổi bật, bởi vì rốt cuộc, em của lúc bấy giờ, chỉ là một đứa trẻ ương ngạnh, dẫu bề ngoài thì muốn thành người lớn, nhưng lại chần chừ không chịu lớn.

Thứ lỗi cho em, đã từng hơn một lần oán giận, hơn một lần trách móc, rồi rất nhiều lần phản kháng, chống đối. Tuổi trẻ bồng bột luôn chẳng chịu thừa nhận mình làm sai, và sự ngang bướng mỗi khi nhận được sự dạy bảo. Em đã hoàn toàn không hiểu, đằng sau bóng lưng của thầy là những tiếng thở dài, đằng sau những bước chân nặng nhọc là từng nếp nhăn hằn thêm trên trán. 

Thưa thầy, em thật lòng xin lỗi… 1

Cho đến tận bây giờ, em vẫn chỉ nhớ lại những chuyện trước đây, bóng dáng thầy lặng lẽ đứng trước cửa phòng giám thị “bảo lãnh” mỗi lần em đi học muộn, trốn tiết bị phát hiện, hay là giở trò đùa nghịch nào đấy. Thầy không mắng, thầy chỉ thở dài, và em phát hiện, thầy lại già hơn một chút, tóc lại bạc thêm vài phần. Mỗi lứa học sinh đi qua, chỉ để lại cho thầy những lần bạc tóc như thế. 

Em sai rồi, em không nên làm thầy thất vọng, càng không nên cố ý bỏ qua những nỗi lo lắng đè nặng lên vai thầy. Nhưng bây giờ nhận ra thì e rằng đã quá muộn, ngoảnh đi ngoảnh lại, tóc thầy đã bạc trắng mái đầu, và cơ hội để cho em chuộc lỗi chẳng bao giờ đến nữa.

Và rồi mới bắt đầu tự trách mình: Bây giờ mới biết thương thầy, có phải là muộn lắm rồi không? Những giọt nước mắt rơi muộn của em, đâu thể xóa đi những nhọc nhằn đã gây ra cho thầy?

Thời gian trôi, để mỗi đứa học sinh chúng em đều lớn lên, trưởng thành, và nhận ra rằng ngày xưa sao mà quá khờ khạo, sao quá dại dột, luôn vô tình làm tổn thương đến những người chúng em yêu quý nhất, trong đó, luôn luôn có những người thầy, những người cô.

Ai chẳng có những tháng ngày phải khắc ghi đậm sâu trong lòng, với em thì là những tháng ngày được lớn lên trong sự che chở và bao bọc của thầy, để rồi sau này hiểu được giá trị của những năm tháng đó, đối với em, đáng nâng niu và trân trọng đến nhường nào.

Ngày của thầy cô cũng đã đến, những năm tháng cất giữ trong lòng vụt hóa thành những hình ảnh xuất hiện trước mắt, sống động như vừa mới xảy ra. Đứa học trò hư là em chỉ biết cúi đầu và dồn trái tim hướng về phía thầy cô, để không chỉ tri ân bằng lời nói, mà là tri ân bằng cả tấm lòng.

28 tháng 9 2018

thank bn

                                                  Mễ Sở, ngày 29 tháng 1 năm 2020

Kính gửi bạn: Thiều Quang Hùng.

Mình tên là Nam, rất vui khi được bạn viết lá thư gửi mình để hỏi mình về tình hình thế giới chúng ta.

Bạn cũng biết, chúng ta đang sống trên một nơi được gọi là trái đất hay còn gọi khác là hành tinh xanh. Cái tên này sẽ không còn giữ được bao lâu nữa, vì trái đất của chúng ta đang dần bị hủy hoại bởi những con người như chúng ta đây. Những vụ cháy rừng, chặt phá rừng đang dần dần nghiệm trọng, những bờ biển xanh đang chứa nhiều rác dần, và hơn thế nữa, rất nhiều người không biết cách để trồng lại rừng và nhặt rác bảo vệ môi trường, họ coi môi trường như nhà của họ, thích làm gì thì làm. 

Ngày nay cũng đã có nhiều hoạt động, tổ chức nhằm kêu gọi bảo vệ môi trường, họ cũng đã có rất nhiều biện pháp để bảo vệ rừng vàng biển bạc của chúng ta. Tuy rằng như thế nhưng vẫn chưa đủ để có thể bảo vệ hoàn toàn được môi trường. Và nếu ở địa  phương bạn có những nơi nào bị ô nhiễm thì hãy kêu gọi mọi người ngăn chặn hành vi xả rác bừa bãi và làm sạch môi trường ngày từ bây giờ. Vì bảo mệ môi trườnh là trách nhiệm của mỗi người dân trên toàn thế giới. Vì lợi ích của chúng ta, hãy bảo vệ thế giới ngày từ bây giờ, ít nhất là địa phương.

# Học tốt #

29 tháng 1 2020
Cuộc thi upu lần thứ 49 à...