K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Chào mọi người, hôm nay mình sẽ kể cho m.n nghe 1 câu chuyện do chính bản thân mình gặp phải, từ nhỏ tới lớn thì mình luôn tin ma là có thật, lí do là mình cũng yếu bóng vía đi mấy chỗ linh cũng hay bị đè lắm gặp thêm chuyện này là mình không còn thêm 1 lí giải khoa học nào nữa rồi, mình kể luôn nhé.Chuyện này xảy ra vào nửa năm trước, tức là khoảng qua tết vài ngày, mình có lên mạng...
Đọc tiếp

Chào mọi người, hôm nay mình sẽ kể cho m.n nghe 1 câu chuyện do chính bản thân mình gặp phải, từ nhỏ tới lớn thì mình luôn tin ma là có thật, lí do là mình cũng yếu bóng vía đi mấy chỗ linh cũng hay bị đè lắm gặp thêm chuyện này là mình không còn thêm 1 lí giải khoa học nào nữa rồi, mình kể luôn nhé.
Chuyện này xảy ra vào nửa năm trước, tức là khoảng qua tết vài ngày, mình có lên mạng mua lại 1 bộ tóc giả ngắn của 1 bạn trong list của mình, bạn ấy nói trên fb là do mua nhầm nên cần nhượng lại và chưa xài lần nào cả nên mình mới mua với lại thấy bạn ấy cũng là hf và là người quen của bạn mình nên mua luôn mà không biết là đã tự chuốc họa vào thân rồi, lúc mình nhận đc bộ tóc mình ưng lắm vì bộ tóc khá đẹp màu tóc khỏi chê luôn cộng thêm chất liệu của sợi tóc nữa mềm mà suôn lắm không như những sợi ni lông mà mình nghĩ trước đó, thế nên ngày vào học đầu tiên mình có đội thử để dụ mấy đứa bạn, thế mà tụi nó tin sái cổ còn khen đẹp nữa =)), cho đến gần trưa hôm ấy mình đang ngồi học tự dưng nhức đầu dã mang, trên đầu mình nặng trịch như đội thứ gì ấy còn chóng mặt nữa đứng dậy k nỗi luôn, đứa bạn ngồi cạnh thấy thế nên mới dìu mình xuống phòng y tế cùng vài đứa nữa, nằm 1 chút thì thầy có đưa thuốc cho mình, lúc tụi nó đứng cạnh gần giường thì mình đỡ nhức đầu chỉ khi tất cả đều ra khỏi phòng cho mình nghỉ thì tự dưng mình thấy ngà ngà, chóng mặt, mắt k nhìn rõ đc chân tay thì bất động k thể nhúc nhích, theo kinh nghiệm thì mình biết đây là trạng thái bị “đè” nhưng mình vẫn chưa chắc vì đây là trường học vả lại ban ngày ban mặt chẳng lẽ bị đè, đang trong lúc cố gắng nâng tay chân lên thì trong tiền thức của mình, mình thấy 1 cái bóng ngồi trên dưới chân giường nhưng k nhìn rõ nam nữ, cố gắng cử động như k đc thì may là con B mở bước vào mình mới bình thường trở lại, buổi học đó mình về sớm 1 tiết để nghỉ, về đến nhà cố gắng tháo bộ tóc ra vứt lên bàn trang điểm và đi tắm, tắm xong định vào phòng ngủ thì bỗng dưng mình hết nhức đầu và khỏe lại, thấy cũng ngộ nhưng mình k nghĩ nhìu tưởng đây đơn giản là do mệt mỏi thôi, tối đó mình ngủ nửa đêm giật mình dậy theo thói quen mình nhìn đồng hồ đã 3h20p sáng, lúc quay sang rất nhanh mình thấy 1 bóng đen ngồi ở bàn trang điểm nhìn mình, mình dụi mắt nhìn kĩ lại thì k thấy nữa, tưởng hoa mắt nên mình ngủ tiếp, bẵng đi 1 tuần sau, mình đi sinh nhật nhỏ L và mình có đội bộ tóc đó, đi chơi về đã gần 7h30, mệt quá nên mình nằm nghỉ 1 chút sẽ đi tắm không ngờ ngủ quên lun, mình đã mơ thấy 1 giấc mơ khủng kiếp, mình mơ thấy mình đang đứng trong bệnh viện và đứng trước 1 cái xác đã trùm khăn trắng, sợ quá nên mình chạy khỏi chỗ đó nhưng lạ thay chạy mãi mà cũng tìm thấy lối ra của bệnh viện, chạy đến cầu thang mình thấy 1 cô gái đứng quay lưng, mặt đồ bệnh nhân, tóc sau lưng rất dài, mình định tiến lại hỏi lối ra, khi tới gần khoảng chừnng còn 3 bước nữa thôi thì cô ta quay mặt lại, 1 khuôn mặt trắng bệch xanh xao, mắt thâm quần trợn trắn, tóc thì như bị rụng lỡm chỡm từng mảnh rất kinh dị, cô ta nói với mình:”.. trả lại cho tao… trả lại cho tao..” mình giật mình dậy, mồ hôi ướt cả áo, mình đập cửa phòng mẹ nhờ mẹ canh cho mình đi tắm và ngủ cùng mình vì lúc đó mình rất sợ, sự việc ngày càng phức tạp khi mình liên tục bị đè và nằm mơ thấy ác mộng gặp cô gái đó, hôm nào mình cất bộ tóc vào tủ thì k sao, còn để quên ở ngoài là có chuyện, mình k hĩu tại sao nhưng chắc tại hổ cửa tủ mình có treo 1 cái chuỗi do bạn trai mình xin ở chùa cho mình, do bị như vậy nên mình hay bị mất ngủ và sút cân, mẹ đưa mình đi khám nhưng bs chỉ nói là mình bị suy nhược cơ thể, thiếu dinh dưỡng và cho thuốc nhưng uống cũng k hết thì mình nhớ có 1 đêm lúc mình đang sốt mình mơ thấy cô gái đó dẫn mình đi chơi 1 nơi rất lạ, không gian mờ ảo lắm, và khuôn mặt cô ta rất bình thường k kinh dị nữa, lúc tới 1 cái cây to cô gái chỉ tay vào 1 cái khối đất nhô lên và hỏi mình thấy gì không, mình nói :” cái gì thế:, cô ta nói :” nhà của đứa lấy tóc tao đấy, nó sắp rồi” rồi cười lớn hahaha, mình giật mình dậy thì trời đã gần sáng, nghĩ lại câu nói của cô ta mà hãi hùng mình đem tất cả câu chuyện kể cho mẹ nghe, mẹ mình dắt mình tới nhà của 1 bà thầy, bà ấy hỏi mình có làm gì bậy bạ chỗ người ta không mình nói không, bả hỏi vậy có nhặt hay mua cái gì lạ không, mình mới nói có bộ tóc, bả đưa cho mình một lá bùa rồi bảo mình đem bộ tóc đưa bả, trong khi bộ tóc còn ở nhà nhớ đeo lá bùa này, lúc đó mình mới biết là do bộ tóc, hèn gì con N mượn bộ tóc mình đi đám cưới nó nói lúc chạy xe về như có người ngồi sau lưng vậy rất nặng ở yên sau, nó còn nói lúc nó trông xe qua đường còn thấy 1 cô gái y như mình miêu tả sau đó nó về bệnh 3 ngày lun, mình cứ nghĩ là do trùng hợp, hây thường xây dựng hình tượng như thế thôi chứ k nghĩ nhìu.
Chuyện này đã qua nửa năm rồi nhưng mình sau mad quên nổi, nghĩ lại nếu như k đưa bà thầy bộ tóc giả thì chắc bây giờ mình và cô gái đó là ” cốt” của nhau lun rồi.

1
Chào tất cả các bạn mình theo dõi kênh này đã lâu nay mới có dịp kể cho các bạn nghe về chuyện ở xóm mình do lần đầu mình viết nên có sai sót gì mấy bạn bỏ qua cho mình nha đừng ném đá tội mìnhMình tên Vinh năm nay mình 21 tuổi Xóm mình ở là một rừng cao su lớn dân số thì cũng tầm 30 nhà thôi. Xóm mình được gọi là Xóm Hố vì trong lô cao su có rất nhiều Hố từ nhỏ đến lớn. Xóm...
Đọc tiếp

Chào tất cả các bạn mình theo dõi kênh này đã lâu nay mới có dịp kể cho các bạn nghe về chuyện ở xóm mình do lần đầu mình viết nên có sai sót gì mấy bạn bỏ qua cho mình nha đừng ném đá tội mình

Mình tên Vinh năm nay mình 21 tuổi Xóm mình ở là một rừng cao su lớn dân số thì cũng tầm 30 nhà thôi. Xóm mình được gọi là Xóm Hố vì trong lô cao su có rất nhiều Hố từ nhỏ đến lớn. Xóm mình thì phía sau còn có thêm cái nghĩa địa nữa nghe đâu là từ thời pháp tới giờ.

📷

Lúc mình tầm 5 hay 6 tuổi gì đó thì xóm mình có 1 căn nhà Mà chủ nhà không ở nên cho mướn trước nhà đó thì có một cái cây gì đó mình không nhớ

nhà mình thì đối diện nhà đó mình thì ngủ ngay cửa sổ mà cửa sổ thì nhìn thấy hết toàn nhà đó luôn. Tối đó thì xóm bị cúp điện thì ba mẹ mình bắt đi ngủ sớm thì giữa đêm bổng nhiên mắc tè nên phải dậy đi tè mà mình thuộc dạng cứng vía nên không sợ gì đi tè xong thì lên lại giường không hiểu sao thì mắt mình lại liếc lên cái cây trước nhà kia thì hỡi ôi mình thấy nguyên một cục lửa đỏ lè cứ cháy sáng rực trên cây. Sợ quá trùm mền không dám ngủ tới sáng luôn. Sáng thì rủ thêm đồng bọn ra cái cây đó thì ko thấy dấu vết gì là bị cháy mình về kể cho ba mẹ thì ba mẹ không tin.

Bắn đi 1 thời gian thì gia đình dì mình mướn căn nhà đó ở thời gian đầu thì không sao nhưng đến một hôm dượng mình thì hay đi làm sớm chỉ còn dì và ba đứa con nhỏ ở nhà đang ngủ thì dì nghe trong tolet có tiếng mở nước nên cũng vào xem thử thì không thấy gì. Nằm ngủ lại thì tầm đc nữa tiếng thì dì bị bóng đè theo dì kể thì dì đang nằm ngủ thì thấy có người con gái mang áo trắng tới bóp cổ dì mà còn nói là nó có thêm 4 cái răng nanh nữa không biết mà hay quỷ. Thôi thì sợ quá nên dì dọn nơi khác ở căn nhà lại bị bỏ hoang. Chủ nhà thì hình như biết chuyện gì đó nên không dám ở.

Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình xóm mình còn nhiều chuyện ma quỷ lắm hôm nào rảnh mình lại kể cho các bạn nghe tiếp nha. Do văn mình dở các bạn thông càm hihi
Thân chào

0
Chào các Bạn.M tên là Tuấn, quê mình ở Lương Tài, Bắc Ninh. Sau đây m xin kể về 1 câu chuyện có thật 100% mà chính mình là người đã trải qua. Mình xin miêu tả qua về ngôi nhà của mình, Ngôi nhà của mình được bố mẹ mình vất vả xây dựng vào năm 2002 , lúc đó m đang học lớp 2, và nó được xây dựng trên ven của 1 bãi bóng ở làng. Bãi bóng đó còn được gọi là bãi Mả Chùa vì trc thời...
Đọc tiếp

Chào các Bạn.

M tên là Tuấn, quê mình ở Lương Tài, Bắc Ninh. Sau đây m xin kể về 1 câu chuyện có thật 100% mà chính mình là người đã trải qua. Mình xin miêu tả qua về ngôi nhà của mình, Ngôi nhà của mình được bố mẹ mình vất vả xây dựng vào năm 2002 , lúc đó m đang học lớp 2, và nó được xây dựng trên ven của 1 bãi bóng ở làng. Bãi bóng đó còn được gọi là bãi Mả Chùa vì trc thời chiến tranh nó dùng để chôn ngươi chết.. mình nhớ lúc đào móng nhà bố mẹ mình kể là đào được 4 hay 5 cái tiểu ý. Xung quanh nhà thì 3 hướng là ao vs mương, thì do nuóc đánh sạt đất nên chỗ nào cũng lộ ra nửa cái tiểu các B ạ.

📷

Mình giờ đã trưởng thành và đang lm quản lý tại 1 siêu thị tại Hà Nội, nay ko ngủ đk nên mình nhớ ngày trc hay vào trang truyện ma có thật để đọc nên hôm nay m vào m đọc, do trc kia máy cùi nên ko kể lại truyện cho mn đuọc nên hôm nay m xin kể cho các bạn nghe.

Hồi đó mình nhớ vào năm 2009 hay là 2010 ý, lúc đó m đang ôn thi lên lớp 10 nên m học rất nhiều, m thường dậy học vào tầm 2h 3h sáng ý. Khi đó là mùa hè nên cả nhà mình lên tầng 2 ngủ cho mát, vì ở quê nên mn biết buổi tối mà mở cửa ngủ thì thích ntnao r đấy. Hôm đó 2h sáng m xuống nhà để học, vừa bước xuống đến lan can giữa tầng 2 vs tầng 1 thì m nghe thấy tiếng gõ cửa “ h mình kể lại mà tay mình nổi hết cả da gà r đây này”. Lúc đó m cũng rất sợ r nhưng do tò mò nên mình bước từng bước xuống, càng xuống thì tiếng gõ càng to, khi bước gần đến cửa cách khoảng còn 2 bậc thang thì m thấy 1 cánh tay đen sì đang gõ cửa, m khi đó sợ đến mức ko đi đk nữa. M định chạy lên tầng để gọi bố nhưng sợ quay lại thì nó ở đằng sau nên mình đánh liều bước xuống đối diện nó xem là nó là ma hay là trộm trêu mình..khi mình đứng đối diện cái cửa “ nhà mình cửa kính nhé các bạn” thì ko thấy ai hết, cánh tay đen sì kia cũng biến mất, nhưng tiếng gõ cửa thì vẫn còn..lúc đó m sợ quá chạy 1 mạch lên tầng 2 gọi bố mình. Bố mình vs mình xuống mở cửa thì ko thấy gì hết. Bố mình bảo mình mơ ngủ nên thấy linh tinh nhưng m ko hề mơ ngủ hay hoa mắt. Mà trong khi đó con chó nhà mình nó vẫn nằm ngay ngoài cửa đó luôn, mà nó cũng ko sủa câu nào. Đièu kỳ lạ là con chó nhà m từ hôm đó trở đi nó như bị ốm mất 1 tuần, ko ăn uống gì suốt ngày chỉ nằm.

Từ đó trở đi m ko gặp cảnh tượng nào như v nữa. Nhưng cũng từ hôm đó trở đi mình hôm nào cũng bị bóng đè, ngày 30 hôm thì cả 30 hôm bị bóng đè. M bị nhiều đến nỗi là để dao ở đầu giường mà vẫn bị. Có 1 lần mình đang ngủ thì có cảm giác bị bóng đè nhưng lần này mình lại cử động được, mình ngồi dậy vẫn thấy bố mình nằm ngủ bên cạnh nhưng khi mình nhìn lại chỗ mình nằm thì vẫn thấy mình đang nằm ở đó.. thật sự lúc đó mình rất rất là sợ mình cứ nghĩ lần này chắc mình chết thật r . Trong đầu mình khi đó chỉ biết nằm lại xem nhỡ đầu hồn lại nhập vào xác , khi m nằm lại chỗ cũ thì trong ng mình cảm giác rất khó tả như kiểu cảm giác bị bóng đè ý. Lần này mình tỉnh dậy thì mới biết m còn sống. Chuyện này cũng hơi sợ nên m ko dám kể cho b mẹ mình biết sợ bme mình lại lo lắng.. có 1 hôm bố mẹ mình dậy đi cấy từ 2h sáng vì trưa rất nắng nên bố mẹ mình đi sáng sớm để còn về sớm.

M dậy mở cửa cho bố mẹ mình đi cấy xong mình lại lên giường nằm ngủ, m nhớ m đang ngủ thì có tiếng ng gọi văng vẳng trên trần nhà, m sợ quá chùm chăn ngủ đến sáng, khi bố mẹ mình về gọi cửa thì thấy mình ngã xuống đất từ bao h r. Còn nữa có lần mẹ mình ngủ trưa thì lúc đó 2 ae mình vẫn đang xem tivi, mẹ mình bảo vẫn đang nghe tivi mà bị bóng đè gọi ko gọi đk mà dậy ko dậy đk, lúc đó mẹ mình nhìn ra cửa sổ thì thấy 1 thằng tây mặc bộ quần áo nguỵ đang đứng chỗ cửa sổ. Đấy là mình còn chưa kể vụ toàn bộ hàng xóm nhà mình vs nhà mình cả dãy toàn bị mất trộm quần áo con của phụ nữ. Hôm sau mấy nhà sợ mất nên phơi ở trong nhà nhưng sáng hôm sau vẫn mất. Mấy bà đi sang nhà nhau kể về vụ đấy thỉ nhà nào cũng bị kêu mất như vậy.

Hôm đó cả xóm nhà mình đi xem bói thì thầy bảo ở xóm Mả Chùa nhà mình có 1 con ma nó hay đi trêu người. Sau nhà mình là có 1 ngồi nhà nhỏ, cây vải thiều mọc um tùm quanh ngôi nhà đó, đó là ngôi nhà của bác nuôi vịt ngủ để trông vịt. Mấy hôm sau thì con gái bác chăn vịt kê lại cái giường thì thấy dưới gầm giường có 1 tổ chuột to, lôi ra thì toàn là cóc xê vs quần con..thật sự mình kể lại mà rủn hết cả người. Mình nhớ có lần bác nuôi vịt sang cho nhà mình chùm vải thiều kể răng có lần bác ý đang ngủ thì có 1 ô già gọi dậy bảo s lại ở trên đất của ô ý, thì Bác này cũng bảo là đây là đất của địa phương tôi đã mua và có giấy tờ đàng hoàng.. nói xong bác tỉnh dậy biết là bị ma gọi nên dậy thắp hương r hôm sau khấn bái thì ko gặp vấn đề như v nữa.

Mình cũng xin dừng bút ở đây, mọi chuyện m vừa kể đều là sự thật 100%. Lần sau rảnh thì m xin kể về 1 vài câu chuyện về ngôi đền thiêng của làng mình. M cảm ơn.

0
Chào mọi người. Mình tàu ngầm lâu rồi, đọc truyện mọi người chia sẻ nhiều nên nay mình cũng muốn được lên sóng một lần cho biết hehe. Đa số đây là những chuyện mình được nghe kể lại bởi những người lớn tuổi đã từng trải nên thiết nghĩ có lẽ là thật. Mình sẽ kể trước một số truyện ngắn mọi người đọc đừng ném đá tội em nhỏ nhé ^^Nhỏ bạn chơi thân với mình có ông...
Đọc tiếp

Chào mọi người. Mình tàu ngầm lâu rồi, đọc truyện mọi người chia sẻ nhiều nên nay mình cũng muốn được lên sóng một lần cho biết hehe. Đa số đây là những chuyện mình được nghe kể lại bởi những người lớn tuổi đã từng trải nên thiết nghĩ có lẽ là thật. Mình sẽ kể trước một số truyện ngắn mọi người đọc đừng ném đá tội em nhỏ nhé ^^
Nhỏ bạn chơi thân với mình có ông chú sống ở quê. Có lẽ mọi người cũng biết, vùng quê thỉnh thoảng thường hay họp tổ dân phố định kì lắm. Chú bạn mình lại là cán bộ xã gì dưới ấy. Một hôm do quá nhiều việc nên họp về trễ không rõ là mấy giờ, nhưng theo lời chú nói chắc cũng tầm hơn kém 12h AM vì lúc đó mặt trời đứng bóng và gắt lắm. Con đường nối từ điểm họp về nhà chú 2 bên là hàng cây dừa và con rạch nhỏ. Đang đạp vội về nhà thì từ xa, trên bờ rạch, chú thấy bóng 1 bé trai tầm 5 6 tuổi đang ngồi quay lưng về phía mặt đường cầm nhánh cây vẽ vẽ dưới mặt đất. Chú mới đạp tới rồi chống chân đứng sau lưng nó với qua hỏi: mày con cái nhà ai trưa nắng không về ngủ mà ngồi đây phá? Dứt lời, đứa nhỏ quăng nhánh cây qua một bên, hậm hực quay đầu lại liếc chú ấy một cái rồi vùng vằng đi 1 mạch xuống con rạch tới khi mất hút luôn. Lúc này thì ôi thôi chú ấy chỉ có nước vác xe đạp lên vai mà chạy cho lẹ. Sau chuyện đó, tới tận bây giờ, mỗi khi đi đâu là chú thà đánh vòng xa 1 chút chứ không đi ngang khúc rạch đó nữa. Có hỏi chú mặt cậu bé vuông tròn thế nào cũng không nhớ chỉ duy nhớ cặp mắt liếc xéo đầy ám ảnh hôm đó thôi. Có lẽ khi sống cậu bé đã từng chơi và sẩy chân đuối nước ở đây.
Câu chuyện thứ 2 xảy ra ở nhà nội mình. Khu này thì khi xưa là rừng, ma nhiều nên chuyện kể chắc đóng được thành sách. Mình cũng xin kể 1 chuyện ngắn. Tả sơ thì khi trước, lúc bà nội mình đến đây ở thì chỉ là cánh rừng thôi. Bà giỏi lắm, 1 tay phát đất dựng nhà rồi ở đó đến nay đã nhiều năm lắm rồi. Sau giải phóng, người ta thấy nội ở vậy lại đất nhiều nên kéo nhau đến ở rồi lấn đất nên nội phải xây hàng rào chắn khuôn viên phần đất còn xót lại và con cháu ở gần nhau trong đây luôn. Bên ngoài hàng rào có 1 cái hố khá to và sâu chắc cũng tầm hơn 4 5m và ngang tầm 8m cách bởi con đường ghồ ghề rộng tầm 1m. Nói là hố vậy chứ thật ra nó là con rạch chạy dài uốn éo ngang qua khúc nhà nội mình thôi. Bây giờ thì bên dưới cũng toàn là rác nhưng khi xưa nghe nội và mấy bác kể đó là hố chôn tập thể của nhiều người lắm. Hễ cứ ai chết là người ta lại quăng xác xuống đó. Nhà cô út mình thì ngay sát hàng rào và có nương theo đó trồng 1 vườn rau lan tươi lắm. Chuyện cũng không có gì đặc biệt khi 1 hôm mờ sáng ngủ dậy cô út mình ra tới vườn thì thấy 1 bà nằm soải lai cày nát cả đám rau luôn. Cô mình hoảng quá mới la lên mấy bác tới đỡ dậy thì may là còn sống, bà đó lắp bắp nói mà mồm miệng cứng ngắc thở không nổi. Bà kể lúc rạng sáng gánh chè ra chợ bán ngang qua đường này thì nghe tiếng huýt sáo lanh lảnh, bà cứ đi tới thì thấy dáng 1 người đàn ông mặt quân phục đang nằm giữa đường huýt sáo. Mà kinh khủng ở chổ cái đầu thì bên bờ hố bên đây mà cả người thì kéo dài bắt qua tới bên kia. Bà sợ quá đứng không nổi, quẳng gánh chè mà bò lết trên đường, may thay thấy cánh cửa hàng rào nhà nội mình mở nên bò vào tới giữa vừơn rau của út mình kêu cứu thì ngất xỉu. Nghe tới đây mấy bác mình cũng lắc đầu ngao ngán. Khu này ai cũng từng bị chọc cho thành chai lì hết rồi, chỉ có người nào mới thì không biết thôi. Bà khóc lóc chân quíu cả lại chả dám ra về. Mọi người chỉ biết an ủi rồi chở bà về nhà giúp.
Đó là 2 câu chuyện ngắn nhất trong số những chuyện mình được biết. Lần đầu viết nên giới thiệu hơi dài cho mọi người hiểu được quan cảnh mong sẽ có người chịu khó đọc hết. Mong mọi người nhận xét tích cực mình sẽ cố gắng phát huy ^^ xie xie

0
Câu chuyện này là câu chuyện của mình. Lâu có, gần có, nhưng chắc chắn rằng mọi thứ vẫn còn ám ảnh trong đầu mình tới tận ngày hôm nay.Mình vốn là một đứa yếu bóng vía, nhưng cũng sẽ chẳng có gì lạ bởi câu chuyện đầu tiên mà mình muốn kể…Mình rất hay liên quan đến số 3. Sinh ra ngày 4 nhưng trong giấy khai sinh vẫn là ngày 3. Trên đầu mình cũng có tới 3 cái xoáy thay vì 1 hoặc 2....
Đọc tiếp

Câu chuyện này là câu chuyện của mình. Lâu có, gần có, nhưng chắc chắn rằng mọi thứ vẫn còn ám ảnh trong đầu mình tới tận ngày hôm nay.

Mình vốn là một đứa yếu bóng vía, nhưng cũng sẽ chẳng có gì lạ bởi câu chuyện đầu tiên mà mình muốn kể…

Mình rất hay liên quan đến số 3. Sinh ra ngày 4 nhưng trong giấy khai sinh vẫn là ngày 3. Trên đầu mình cũng có tới 3 cái xoáy thay vì 1 hoặc 2. Trong vòng 1 tháng từ ngày mình sinh ra thì 3 người trong gia đình của mình cũng lần lượt ra đi.

Và sinh nhật lần thứ 3 của mình. Người ta bảo con nít thì dễ gặp ma, nhưng người đó cũng phải có liên hệ gì đó mới có thể thấy được ma. Ừ thì mình tạm biết vậy đi. Năm đó mình vẫn nhớ như in, sinh nhật mình đang chơi trên cái giường của bà nội, nhớ cái cây đàn trẻ con mình được tặng, đánh vài nốt loạn xạ nghe thích lắm. Bên phải cây đàn là tấm hình của một ông vua (chẳng biết vua hay thằng hề nhưng mà nhớ có cái vương miện có 3 đỉnh nhọn) với nụ cười rất bình thường. Nhưng nhìn khoảng 5 giây thì bỗng khuôn mặt ấy … “cười” với mình với cái nụ cười rất đáng sợ. Theo quán tính của trẻ nít thì quăng cái đàn ngay và nhìn qua chỗ khác, xui cái mình nhìn đúng lên cái … cột xà ngang bắt qua phía trên nhà, cái chỗ nối giữa cột nhà với tường đen lại vì cũ cùng 2 cọng dây kẽm cong cong như 2 cái râu. Và đột nhiên ngay chỗ đó hiện ra… 1 cái mặt, đúng hơn là mặt trâu vì nó có cái mũi dài, đôi mắt lúc sáng rực màu trắng lúc thì đỏ quạch, nhưng cái mình nhớ nhất có lẽ là nụ cười của khuôn mặt đó, hàm răng đều trắng nhưng chỉ có 1 hàm. Mình sợ quá khóc thét lên và chui vào mền…

Chuyện đó tưởng đã dừng lại, nếu không có vấn đề … buổi sáng nhìn lên thì không sao hết, nhưng cứ hễ tối sụp xuống thì gương mặt đó lại hiện ra. Mình cứ bảo là có khuôn mặt ở trên đó mà cả nhà không tin, ai cũng dỗ dỗ qua loa cho mình cho đến khi mình bắt đầu thói quen ngủ ở giường bà trước, cho đến khi say thì ba mẹ ẵm vào phòng ngủ bên trong. Mình sợ ở phòng ngủ bên trong nhiều hơn vì nó tối, ko có sáng trừ ánh sáng mờ ảo của cái đèn ngủ màu đỏ, và ở đó đáng sợ lắm vì chỉ cần mình ngửa đầu lên 120 độ là đập ngay vào cái mặt đó…

Cho đến một ngày mình hoàn toàn ko còn sợ cái mặt đó nữa đến lớn. Lúc này, trước phương tiện truyền thong khoa học thì mình tin rằng ngày xưa chỉ là do tưởng tượng thôi. Nhưng rồi ôn lại câu chuyện đó, mình lại muốn lạnh xương sống 1 lần nữa khi biết rằng mình hết là nhờ một ngày gia đình đã lén kêu pháp sư về giải và từ đó mình mới hết chứ ko phải do “tự nhiên”. Sợ hơn nữa khi chỗ mình nhìn lên đó chính là chiếc xe đạp cũ của cô mình, người đã mất sau 3 ngày mình sinh ra trong một vụ tai nạn… thế nên, nếu bạn hỏi mình có tin ma không? Mình sẽ luôn trả lời với các bạn rằng: “có”

—————————–

Một câu chuyện khác liên quan đến cô mình.(cái này do được kể lại) Ngày đó cô mình bị tai nạn mà ko chảy máu (chảy máu trong) chỉ bị đập ngay má. Tới lúc gia đình mình phát hiện trong bệnh viện thì đã quá muộn… câu chuyện này tiếp tục với người đã “tông cô”. Vì người này quá nghèo nên không thể đền bù chỉ hỗ trợ gia đình mình trong việc ma chay. Nhưng khoảng 1 tháng sau thì người này quay trở lại gia đình mình với một đống quýt và đồ cúng. Số là lúc ẵm cô đi bệnh viện thì cô bị rớt chiếc dép, nên từ hôm đó ông ta liên tục năm mơ thấy cô út mình với mỗi một câu là :”trả…dép…lại…cho…em…anh…ơi” liên tục đến mức ông ta không thể chịu nỗi nên phải đến nhà cúng kiến cho cô. Và từ đó thì người đàn ông này cũng không xuất hiện nữa

—————————–

Còn đây là câu chuyện của dì mình: Có một ngày dì lên chùa gì ấy (quên tên rồi) nhưng cái chùa này rất là vắng nằm trên núi, xung quanh là rừng cây. Tối đó dì mình ngủ lại với cậu. Do mệt quá nên dì mình ngủ 1 mạch cho đến giữa khuya. Dì mình đi vệ sinh và quay lại nằm thì thấy cái gì đó tròn tròn bay bay giữa gian nhà, dì mình tưởng con dơi nhưng mà ko thấy cái này nó đập cánh mà có hình thù tròn tròn. Dì nằm xuống ngủ thì thấy một người nằm kế bên mình, cái lạ là người (chính xác hơn là cái bóng vì trời rất tối) không thấy cái đầu đâu cả… Dì tưởng cậu mình nên ngủ

Sáng hôm sau tỉnh dậy sớm thì thấy không có ai nằm ở đó hết… còn cậu mình thì vẫn chưa dậy vì ngủ một mạch từ tối qua tới giờ nhưng… ở phòng khác

0
Mình là con gái lại vía nhẹ nên ra đường mẹ hay dặn không nhòm ngó chỗ tối tăm , thấy tai nạn hay chết oan ức không được lại gần tò mò . Cái tánh mình thì nhìu chuyện nên cứ thích tò mò đến khi bị rồi mới đâm hoảng . Mình k phải nhà văn nên câu cú lũng cũng chủ yếu chia sẽ cho mọi người đọc tại hay đọc chuyện ma mị quỷ ám này kia chùa nhìu quá !! Thôi không lan mang mình xin chia...
Đọc tiếp

Mình là con gái lại vía nhẹ nên ra đường mẹ hay dặn không nhòm ngó chỗ tối tăm , thấy tai nạn hay chết oan ức không được lại gần tò mò . Cái tánh mình thì nhìu chuyện nên cứ thích tò mò đến khi bị rồi mới đâm hoảng . Mình k phải nhà văn nên câu cú lũng cũng chủ yếu chia sẽ cho mọi người đọc tại hay đọc chuyện ma mị quỷ ám này kia chùa nhìu quá !! Thôi không lan mang mình xin chia sẽ :

Câu chuyện thứ nhất : Bạn âm !

Mình tên Na và cái người theo mình tên P ( mình ngại đọc tên người đã khuất tại sợ . Bạn nam ấy linh lắm ) . Mình và P học chung 2 năm cấp 2 mà ngặt cái tên cũng sắp sát nhau , ngồi học 2 năm 8,9 cũng ngồi kế nhau . Lúc đó hai đứa k ai ưa ai như chó vs mèo hay cãi nhau .

Học hết cấp 2 chả ai nhớ ai có nhìu lần lớp mình họp lớp nhưg mình k đi . Mãi đến khi 1 ngày nọ năm 2015 con bạn thân tên T hượt xe đạp qua nhà mình báo vs mình : ” ê mày th P nó bị tai nạn nó chết r cả lớp vs cả cô giáo ai cũng đi viếng nó có mõi mình mày là vắng mặt ! ” úi giào thật sự nghe nó mất thì mình cũng k có gì quan tâm mấy chĩ khi nghe con quỹ bạn thân nó phán câu cuối :” mày hay ngồi kế nó mà h cả lớp ai cũng đi mày lại k đi coi chừng nó về gặp mày cho coi ! ”

Thật ra con quỷ bạn nó hù mình thôi nhưng ai ngờ do bản tính sợ ma mà hay si nghĩ tưởng tượng linh tinh nên mới gặp P . Chả là vụ tai nạn nó xảy ra ở bãi dứa đoạn Ngọc trai đen ( mình ở Vũng tàu nha !) tự xử vào lề đường và chết ngay tại chỗ ! ( cái kiẻu chết oan vs lại chết bụi bờ đường xá như vậy mà mình k biết cứ hay nghĩ đến hay nhắc tên là sẽ gặp lièn đó là những ai vía nhẹ như mình ) . Cách khoảng 1 tuần sau mình đi dạo biển cái đi ngang qua đoạn đó mà chả biết chính xác chỗ nào thôi thì lại nhớ lại lời con bạn nó nói ôi thoii tôi lại linh tinh thầm nói trog bụng mới ghê 📷 ” ê P hôm đám ma mày tao k biết nên k đi viếng . Mày đừeng có về hù tao nha . Tao sợ ma lắm ”

Đấy chả hiểu ai sui khiến sao lại đi ngag đoạn đó r lầm bầm nói như kiểu khấn đường khấn xá như vậy và rồi chuyện cũng đến .

Qua 2 ngày sau mình ngủ cứ liên tục mớ thấy quay về cái thời còn áo sơ mi đóng thùng đi học mà lại gặp ngay P nó ngồi kế bên . Trog giấc mơ mình thấy P vs mình rất là thân thiết .P hay mua đồ ăn nc vs lại hay nựng mình như kiẻu hai đứa yêu nhau ấy ! Thề vs các bạn là khoảng time ấy hai đứa dòm mặt nhau còn k dòm mà ghết nhau lắm !

Giấc mơ về P cứ kéo dài từ ngày này qua ngày nọ cũng đc 1 tháng nhưng trog mơ lúc nào P cũng mặc đồng phục r hai đứa quen nhau yêu nhau . Trog mơ mình rất là ngại khi P lại gần hay tỏ tình tại tâm trí mình còn nhớ là hai đứa ghét nhau cực ! Đến tháng thứ 2 vẫn giấc mơ thời đi học r ngủ chung r ăn chung như tình nhân vậy ! Còn có khi mơ thấy P dẫn về nhà P ra mắt ba P cơ ! ( thú thật vs các bạn đoạn mơ về ra mắt này mình mới thật sự sợ tại thực tế sau 1 tháng P mất ba P mất theo .. Có nghĩa trog mơ mình gặp 2 người k còn trên đời nữa !)

Mình cứ kể cho con bạn làm chung nghe thì mẹ nó bảo do có thể lúc đi học nó thích con nhưg con lại ghét nó nên bây h nó mới về nó mún tỏ tình ! Má ơi nghe cái câu thích con r về đi theo con thì sởn da gà da vịt . 2 tháng đó mình chả có dám ngủ vì ngủ là mơ thấy P liền nhưg k dám kể mẹ nghe sợ mẹ lại chửi vụ sao đi ngoài đg là khấn đường khấn xá người khuất mặt có khi mẹ vả cho vài cái nên giấu lun ! Mẹ con bạn làm chug kiu mình sắm quần áo giấy trái cây nhang đèn r tầm 12g ra đoạn nó chết cúng đốt cho nó kiu nó đừng đi theo nữa . Lúc đó mình hoảng nên nhìn mình xanh xao tại k ngủ đc nhìu . Nhưg thề lun ai dám ra đoạn đó 12g lỡ nó ốp vào mình thì ai biết đg mà gỡ nó ra còn k nó sợ mình k cho nó đi theo nó xui nó khiến tai nạn để mình đi theo nó có mà ăn cức lun !

Mình đi hỏi hết lũ bạn trog lớp kể cả cái th chơi thân vs P lúc đó nó còn nói là nó mong th P về để nó gặp mà còn k gặp đc ( th mặt l’ này nc cứ như ý là nói mình đc gặp P 2 tháng trời sướng như vậy mà còn sợ đi than vãn … Lúc đó nc qua msg chứ nói thẳng mặt có khi ăn vài quả tát tứ bề của mình r )

Cả lớp có ai mơ thấy dù chĩ 1 lần đâu . Rồi cái số e con rệp mẹ r mơ lận 2 tháng trời . Nhưg vẫn chưa hẳn ghê lắm đến khi trường cấp 2 thông báo lên lấy bằng cấp 2 . Mình lựa ngày đẹp trời lên lấy bằng . Gặp ngay con mẹ giám thị trời ơi hồi đi học hay bắt bớ mình đủ kiểu mới ghê ! Vào chào r dò tên kí 1 phát lấy bằng mà chả hiẻu sao tên P nằm trên tên mình. Mình nhớ dò kĩ r mới đặt bút kí . Bà nội giám thị nhìn chữ kí hỏi ủa sao e nói e tên Phụng mà h kí vô bạn tên P r làm sao ngừi ta kí lấy bằng đc hả???

Má nghe dứt câu : mặt mình vốn đã xanh xao bây h nó trắng bệch . Tim mình đập mạnh như kiểu đứng kế cái loa trog vũ trường á . Nhìn lại cái chữ kí ngay cái tên P đó thiệt mún đi về lun khỏi lấy bằng á. Đã mình sợ r mẹ giám thị cứ đọc đi đọc lại cái tên P mình điên máu quay qua nói lớn : ” cô ơi bạn này chết rồi cũng k lên lấy bằng đc đâu cô đừng nói nữa !” Thật sự lúc đó nói xog mình bụm miệng k kịp lun á . Ghê hơn nữa vừa ra khỏi trường thì trời lại mưa .. Rõ ràng trời nắng chan chan mình còn trùm như ninja mà ! Mưa 1 cơn rào qua r dứt . Nhìn mưa mà khóc theo lun .. Mẹ nó sợ quá á … Chắc P nó nhờ mình lấy hộ bằng cấp 2 á ! Nghĩ đến đó chạy về kiếm liền bà thầy bói . Kể hết cho bả nghe bả đồng ý giúp cúng kính . Mua đồ nam , vàng bạc tiền mã , trái cây nhang đủ kiểu . Nêu tên tuổi nhà ở đâu của P . Bà thầy bói còn nói nhấn 1 câu : ghê không tên tuổi người đã khuất mày nhớ làm gì nhớ kĩ vậy ! Nghe mà mún rụng trứng lun .

Cúng r đọc sơ đọc câu văn gì đó dài ngoằn . Lúc đốt giấy áo này kia lửa táp nhanh lắm đốt đúng lẹ . Bà bói nói : nó nhận r á nó mừng lắm hay sao nó lấy lẹ quá . Chời mình ngồi dòm bả mà tay k nhúc nhích để thả giấy vô thau nhôm đag đốt tiếp nổi lun á . Về sau thật có khi mình thử nghiệm cả đêm si nghĩ về nó thử coi sao nhưg k mơ thấy nó . Mừng chết mẹ lun . Thoát đc rồi .

Mình chia sẽ câu chuyện này chĩ mún nhắc mấy bạn có giống mình thì rút kinh nghiệm chứ k dạy đời ai hết nha :

– con gái mà yếu vía giống mình gặp tai nạn hay người chết tại chỗ mần ơn đừng lại gần nó thấy yếu vía nó theo hoặc nó nhập tại chỗ lun ..

– Đi đêm ngang qua mấy chỗ có ngừi chết thì đừng nhìn kĩ hay lầm bầm giốg mình người ta gọi là khấn đường khấn xá lỡ khi cả chục người theo chứ k như mình có 1 người

– Đi đêm đừg gọi tên nhau ngay chỗ hay xảy ra tai nạn . Mình thíc nhất xoả tóc dài bay lất phất nhưg sau khi nge bạn mình bị vì cái dụ xoà tóc thì bây h đi khuya mình cột tóc giấu lun vào áo khoác

– Đừg cứ hay gọi tên ngừi đã khuất cho dù bạn bè thân cách mấy . Cách biệt âm dương ai biết đc họ có còn như thuở còn sống đâu .

– E còn mấy câu chuyện nữa nhưg rãnh e sẽ up tiếp … Mình chĩ chia sẽ vui ai tin vào câu nói : có thờ có thiêng có kiêng có lành thì đọc còn ai k tin thì é chứ đừg anh hùnh bàn phím cmt bá đạo chĩ tổ tội cho mấy bạn thôi người ta đọc người ta qở mau lên nóc tủ ngắm gà khoả thân nhâm nhi nải chuối lắm . Thân !!

0
Mình biết page cũng lâu rồi,cũng đọc được nhiều chuyện của mọi người nay mình xin xhia sẽ câu chuyện của mình đến các bạn ,mục đích chỉ là góp vui và cũng để các bạn thận trọng hơn trong việc tiềm kiếm nơi ở của mình.Mình là một người cực nhát gan (kể từ sau vụ nhà trọ) chứ trước đây mình cũng gan lắm hi.tối nào cũng nghe kể chuyên ma và xem phim ma dù đang ở nhà trọ ma...
Đọc tiếp

Mình biết page cũng lâu rồi,cũng đọc được nhiều chuyện của mọi người nay mình xin xhia sẽ câu chuyện của mình đến các bạn ,mục đích chỉ là góp vui và cũng để các bạn thận trọng hơn trong việc tiềm kiếm nơi ở của mình.

Mình là một người cực nhát gan (kể từ sau vụ nhà trọ) chứ trước đây mình cũng gan lắm hi.tối nào cũng nghe kể chuyên ma và xem phim ma dù đang ở nhà trọ ma ám.Nay rảnh rỗi mình xin gửi đến các bạn câu chuyện thật của mình đây là chuyện thật mình đã trải qua mình xin kể lại đúng như vậy không thêm bớt chi tiết hay hư cấu gì cả, các bạn nào ở cần thơ thì mình cho địa chỉ lại kiểm chứng luôn.

📷

Cách đây hơn năm rồi,lúc đấy mình ở trọ học cần thơ thời gian đầu mình ở với bạn bên trần văn hoài hẻm tên gì lâu rồi thì mình cũng không nhớ nữa, cái hèm đó đi đến cuối đường thì hẻm cụt quẹo phải có cái nhà mồ của gia đình chủ nhà trọ, đi thẳng vào thì có dãy nhà trọ dãy nhà trọ này không có cổng xây 2 mặt quay lưng vào nhau nhìn có vẻ vắng vẻ lắm dãy sau thì là dãy mình ở,nhưng vì không tìm được nhà trọ nào khác nên mình đành ở tạm chứ thấy cái đường ra phải đi qua cái nhà mồ là mình cũng ớn ớn rồi nên đi đêm thì mình chỉ đi với bạn thôi chứ không dám đi một mình nhưng cái nhà trọ này thì cũng còn kém xa cái sau này mình chuyển đi (cái này mình sẽ kể sau).cái nhà trọ này mất trộm thì nhiều chứ ma quỷ cũng ít thôi (vì không có cổng mà) không lang mang nữa mình xin đi vào vấn đề chính chuyện là hôm đó nhỏ ở với mình về quê mình ngủ mình đang ngủ thì nghe bước chân đi qua đi lại ngoài cửa vì mình trải chiếu ngủ trước đất phòng để đèn ngủ nên nhìn qua khe thì không thấy bóng người,nhưng bước chân thì càng lúc càng rõ và to (lúc này em hơi lạnh rồi), nằm niệm nam mô a di đà phật! một lát thì thiếp đi luôn.
Sáng dậy rồi cũng quên mất luôn,sau này em và nhỏ bạn không hợp nữa nên chuyển ra ở mình, nó thì qua ở với nhỏ kia, đêm đó vì chưa chuyển đồ đi hết nên ngủ lại đợi mai thì chuyển đi luôn lại một đêm sợ hãi của em, tối đó ngủ sớm nhìn phòng thấy trống trống cũng hơi lạnh rồi .mình đang ngủ thì có cảm giác sợ hải tim đập mạnh cái này mình ngủ cũng hay bị lắm(người ta nói thường bị bóng đè gì đó nhưng đó giờ mình không bị vậy khi nào ngủ mà có biến là ngủ sâu,đang ngủ nhưng thấy được xung quanh như thức vậy trong lòng sợ hải ,tim đập mạnh và cố gắng thức dậy bằng mọi cách) đêm đó đang ngủ thì mình cũng bị vậy cố gắng mở mắt ra thì phải mất 2 – 3 phút gì đó trong khi cố gắng mở mắt thì mình nghe tiếng cười rồi nói gì đó nhưng không rõ lắm tại đang mơ mang hay sau áh.Nhưng thôi em xin tạm biệt nhà trọ này và di cư đến cái nhà trọ khác cơn ác mộng của em cũng bắt đầu kể từ đây và nó ám ảnh mình đến tận bây giờ.
Mình xin kể qua cái nhà trọ này nó tọa lạc ở hẻm 188 đường 3/2 quận ninh kiều các bạn chạy vào hẻm đi khoảng 20m nhìn bên phài có cái cầu đi qua cái cầu ,bên trái có cái nhà nghỉ nhìn xéo một tí là thấy cái nhà trọ ,nhà bà chù o trước có lối đi thẳng vào bên trong nhà trọ này cũng xây 2 mặt đối lưng vào nhau dãy trước quay ra ngoài ,dãy trong thì quay mặt vào nhà bà chù, nhà bà chủ này thì có 2 gian,gian trên thì bà chủ ở,gian dưới thì gia đình con gái bà ngủ,phòng cùa mình thì tách biệt với 2 dãy đó tức là có một lối đi từ cổng vào trong phòng mình o cuối dãy đi đó từ cửa có thề nhìn thẳng ra cổng luôn.
Mình ờ đó khoảng 7-8 tháng gì đó ,àh có một chi tiết nữa mà mình đã bỏ qua có thể nó đã góp phần vào cơn ác mộng của mình sau này là cái cửa sổ mờ ra sau vườn là một chòm mả híc , lúc đầu mình cũng không nghĩ gì cả nhưng sau này mình đã đóng luôn cái cửa sổ đó lại và không bao giờ mở ra thêm một lần nào nữa.
Phòng cũng rộng rãi, lúc mình vào xem phòng thì trong phòng có để 2 cái giường khung sắt lót gỗ phía trên, chỗ rửa chén cũng khá rộng rãi, còn ái nhà tắm thì cũng nhỏ nhìn từ ngoài vào cũng âm u lắm vì quay cửa vào trong mà nên đi vệ sinh lúa nào cũng phải bắt đèn cả ,bà chủ nhà có gắn cái đèn tròn ở cửa màu vàng ấy nhưng mình vì sống một mình nên đi tắm chẳng bao giờ đóng cửa cả không hiểu sau cứ nhìn vào cái nhà tắm là mình đã thấy rờn rợn cả người rồi.mình sống ở đó thời gian đầu thì không thấy gì bất ổn cả,khoảng 3-4 tháng tiếp theo thì bắt đầu có biến.chuyện là vầy tối đó mình cũng như thường ngày online chát chít đã đời thì 10h hơn bắt đầu đi ngủ mình thì khó ngủ lắm nằm thì nằm vậy chứ cũng 11h hơn mới ngủ, đang ngủ thì nghe tiếng rõ cửa mình nghĩ là trộm chắc nó đang thăm dò mình ngủ chưa để biết đường mà làm ăn thôi..Mình ở một mình nên cũng hơi sợ nên dậy ra chốt cửa chặt lại rồi trở vào ngủ,cũng không nghĩ gì nữa.sau đó thì mình cũng quên luôn,Chuyện đó lại tiếp tục tái diễn vào cách đó mấy hôm nhưng lần này mình nằm im để nghe tiếng chân của nó xem có phải vậy không ,nhưng các bác ạ! Mình nghe rõ cửa 3 lần sau đó thì không nghe tiếng chân rời đi ,mình thấy hơi sợ rồi cố gắng trấn an rồi ngủ luôn,sáng dậy mình hỏi cái thằng ở cạnh bên thì nó bảo tối qua nó không nghe gì cả huhu dù đêm nào nó cũng thức rất khuya .Mình đem chuyện này nói lại với bạn trai mình thì anh bảo chuyển trọ đi ,mình thì cái tật làm biếng lại phải lang thang tiềm kiếm rồi chuyển đồ nữa nên mình bảo thôi cũng còn mấy tháng nữa thì ra trường rồi gắng ở chắc cũng không sao đâu,(nếu thời gian có thể quay lại mình sẽ đi ngay và luôn).
Thế là bạn mình bảo tối ngủ thì cài dao ở cửa,vậy là mình làm theo mấy tháng tiếp theo lại binh an mà sống sót nhưng chuyện chỉ thật sự bắt đầu khi mình về nhà thực tập và một tháng sau lên học chuẩn bị cho đợt tốt nghiệp thì mọi chuyện thật tệ. mình lên được 3 ngày thì ngày nào cũng học sáng-chiều –tối nên cũng rất mệt về là ngủ luôn nhưng hôm ấy không hiểu sau mình không ngủ được nằm mãi khoảng 11-12h gì đó quay qua quay lại chợt thấy 2 cái bóng in lên trên tường ngay giường mình nằm luôn mình tưởng minh hoa mắt nên gắng nhìn kĩ lại thì mẹ ơi! Đúng thật rồi một cái bóng hình người đàn ông, một cái bóng hình người đàn bà. Người đàn bà tóc ngắn không dài nha cắt kiều thập niên 80 vây trên vai đuôi thì vảnh ra ngoài, người đàn ông thì không thấy tóc.lúc này mình hoảng thật sự rồi nói trong bụng thôi chết mịa ! gặp rồi!
Với tay định lấy điện thoại điện cứu binh nhưng xui thay cho em nó là điện thoại tối nay giục dưới chân vì bạn em nói điện thoại tối ngủ không được để gần đầu nằm sóng hại não,lúc bạn em noi thì cũng trước đó lâu rồi nhưng mình không làm tự nhiên hôm đó rãnh rỗi sinh nong nỗi, quăng 2 cái điện thoại dưới chân luôn mà cái bóng đó nó đứng ngay công tắc điện ,có cho vàng em cũng chả dám ngồi dậy mà bắt lỡ nó hiện ra hay nắm tay nắm chân là em đứng tim chết tại chổ luôn.cuối cùng thì chỉ còn cách với tay lấy cái mền chùm đầu lại ôi mịa ơi! Lúc trùm cái chăn lại thì nguyên một bóng đen cái bàn tay để lên chăn em,rồi em mở mắt qua nhòm thì một cái bóng đen từ từ bay lên phủ lên cái chăn cũng tức là người em luôn( xin thề có chúa trời chứng dám con mà chém gió cho chó nó cắn chết con) như không tin vào mắt mình nữa em nhìn theo cái bóng đang lướt qua thì…..một cặp mắt đang ở ngoài nhìn chằm chằm vào em ,không hiểu sao em có thể nhìn qua cái chăn mà thấy được chứ! Nhưng em đã thấy và ngay lập tức em đã nhắm mắt luôn thề không mở ra nữa,nhiêu đó đã quá đủ.rồi thì em không dám ngủ luôn cứ nằm như vậy một hồi thì nghe tiếng bước chân đi qua đi lại trên đầu mình, rồi tiếng giấy rơi lộp bộp crying….nằm mãi đến 5-6h sáng gì đó thì em cũng thiếp luôn lúc ấy cũng chắc mình an toàn rồi 6h30 em thay đồ đi học nhìn em lúc ấy cũng khủng hoảng lắm rồi, cũng may vô trường thì hôm ấy không học, em phi xe đến chổ bạn em làm luôn và sau đó là màn tường thuật và 2 đứa đi kiếm nhà trọ ,chuyển ngay và luôn.Lúc về chuyển đồ thì gặp bà chủ nhà em cũng nói với bả mọi chuyện,rồi bả cười và phán một câu còn xanh hơn rau nữa “ vợ c.a mà cũng sợ ma àh” D.M ! lúc ấy em muốn giết người lắm rồi.Rồi bà nói “thôi ở đi mua đồ về cúng thường mùng 2 là bả cúng ah mà hôm nay chưa đến ngày,để mai bả cúng.em sợ bả luôn.2 đứa vô chuyển luôn cái nhà trọ tiếp theo em dừng chân là ở đường 30/4 đối diện đại học cần thơ khu 1 thì phải.nhà trọ này thì có 2 tầng em ở tầng trệt.lại một lần nữa sai lầm, số em nó đen thì phải.em ở tầng trệt phòng cuối cùng, ở cầu thang em thấy bà chủ có dán hình quan âm và phật gì đó vì em ít đi chùa chiền nên cũng không rõ lắm. nhưng có lẽ cái sai lớn nhất của em là lúc dọn đi đã không cúng kiến xin người ta đừng ám mình nên dọn chỗ mới cũng không khá là bao.Vì ám ảnh và sợ hãi nên tối thì em không dám ngủ phải thức mòn mỏi rồi thiếp đi thì thôi,mấy lần như vậy thì lúc tỉnh lại giữa đêm em nhìn quanh không thấy đồ đạc trong phòng đầu cả khỏng 2,3p gì thì thấy lại (không biết có hoa mắt không) ,nhưng hôm đó 11h hơn em nhắm mắt rồi mở ra lúc ấy chưa ngủ nha thì vẫn vậy đồ trong phòng cũng không thấy đâu cả.rồi mọi thứ lại trở lại .nhưng có lẽ đi làm em thật sự sợ hãi là hôm đó đang ngủ trưa thì em ngủ rất sâu như đã nói ở trên trước giờ em không bị bóng đè, ma đè gì cả chỉ là những lúc ngủ sâu thỉnh thoảng lại rất sợ như có cái gì đó nhưng không biết là cái gì ,đang ngủ thì em cũng thấy mình nằm ngủ như vậy nữa sau đó thì có một “người “ mặt bộ đồ trắng tóc rất dài che kín hết mặt đi lại nằm xuống cạnh em ,em cố gắng xoay qua thì không thề được ,lúc này em sợ rồi cố gắng cố gắng mở mắt thì phải hơn 5p mới mở ra được.sợ quá, em lấy điện thoại điện cho bạn em qua bạn em lại ngồi canh cho em ngủ híc.
Rồi có mấy lần em đang soi gương chải đầu thì thấy xẹt ngang có người đứng sau mình nhưng rất nhanh nhìn kĩ đã không thấy gì.ở được 1 tháng hơn thì bà chị qua ở cùng em những ngày an bình giờ mới bắt đầu,tối em đã an tâm mà ngủ.
Vài tuần sau em có đi gội đầu cái tiệm cũng gần nhà trọ củ,nhưng nó nằm phía ngoài này chưa qua cầu, chị chủ hỏi em sao dạo này xanh xao vậy thì em kể chị nghe chuyển đó và nói em dọn đi rồi .Lúc này chị mới nói, lúc trước chị nghe em nói ở đó chị không dám nói vì nói ra sợ em sợ,giờ em đi rồi chị mới dám nói.Chổ em đang ở trước là một cái vườn những năm 199x gì đó,lúc đó có mấy người vào đó tự vẫn cụ thể là thắt cổ chết híc.rồi chổ vườn đó là nơi chôn mồ mả gì gì đó của một gia đình ,sau này thì chủ trước bán lại cho bà chủ hiện tại ,bà ấy mới xây nhà và khu nhà trọ,hôm trước có con nhỏ đó ở giờ nó cũng chuyển đi rồi ,nó có ra nói với chị là tối ngủ thì thấy một người đứng ở đầu giường luôn,chân hỏng đất .Sáng sợ quá dọn đi luôn.Nói đến đây thì em chợt nhớ lại một chuyện là hôm em lên ,qua hôm sau sáng dậy thì thấy 3 phòng cạnh nhau nó chuyển đi một lượt luôn..rồi thấy bà chủ đốt 1 thau lửa để trước cửa mọi phòng ,lúc này em hơi nghi nghi rồi,nhưng nghĩ mình ở hơn tháng nữa chắc không sao nên thôi.
Sẵng đây em cũng kể mọi người nghe chuyện hồi nhỏ em gặp ma luôn,em nhớ hồi em tầm 9-10 tuổi gì đó,thời đó thì nghèo đó ,nhà nào có tivi là cũng khá lắm rồi,em thì mê phim lắm cách nhà em có khoảng đất trống đi hơn 200m thì có nhà bà chị đi chơi cùng có tivi tối em thường qua xem ké lắm hôm đó xem xong thì 9h hơn em về ,lúc đi ngang qua cái cơ quan xéo nhà em ,tự nhiên em nhìn lên bồn nước cơ quan thì thấy một người con gái mặc nguyên bộ đồ trắng,tóc dài lắm che kín mặt,ngồi trên bồn mà chải tóc ,lúc nhỏ cũng không sợ nhiều tại chưa biết nhiều ,em thấy vậy nên chạy về nhà chui vào nằm giữa ba mẹ rồi ngủ luôn.
Ở quê em ngày xưa mỗi khi đến tháng 7 mọi người hay lấy vỏ trái đào tiên đem phơi khô ,rồi khắc hình này hình kia cho trẻ con đeo lắm nói là chống tà ma gì đó,năm nào em cũng đeo cả.Năm đó cũng tháng 7 nhà em nghèo lắm không có điện ,không tivi nên 7h là ba mẹ em ngủ rồi em thì đi chơi hơn 8h cũng về ngủ ,đang nằm chưa ngủ thì em nghe có người gọi cửa sau đó là “ cô ơi! Tôi đói quá cho tôi xin bát cơm” huhu giọng nghe thê lương lắm ,em nằm im không dám nhúc nhích luôn cứ gọi như vậy 3 lần thì em không nghe nữa.Sáng dậy em nói với ba mẹ thì mẹ nói không nghe gì cả bảo em ảo tưởng sức mạnh.Nhưng em thề là em nghe rất rõ luôn.
Rồi có một lần em ngủ thì thấy một người đàn bà ăn mặc rất nghèo ,áo nâu đã sờn màu trông rất khắc khổ tay ẳm 1 đứa nhỏ đen nhẻm cứ đứng nhìn em, em đi ngang qua bà ấy nhưng khi nhìn bà ấy thì gương mặt là một màu đen như không có vậy không thể thấy được mặt muỗi đâu cả.Em mới nói với mẹ mẹ em đi coi thầy thì thầy bảo về cúng kiến sau này thì em ngủ cũng không thấy gì nữa.
Em viết văn không được hay nhớ được gì thì em kể vậy ,xin mọi người đừng ném đá em tội nghiệp.Nếu mọi người ủng hộ hôm nào em sẽ kể tiếp chuyện nơi em ở và chuyện của ba và ông em …em bị đau lưng không ngồi lâu được híc mọi người thông cảm em.

co anh co nhung no ko hien len ☹️ ☝️ ✌️ ✍️ ☘️ ☀️ ☂️ ☔️ ⚡️ ❄️ ☃️ ☄️ ⚓️ ✈️ ☠️ ⌛️ ⌚️ ☎️ ⌨️ ✉️ ✒️ ✏️ ✂️ ⚔️ ⚖️ ⚗️ ⚒️ ⚙️ ❤️ ❣️ ♨️ ♠️ ♣️ ♦️ ♥️ ➡️ ↗️ ☣️ ☢️ ⚠️ ↘️ ↙️ ↖️ ↕️ ↔️ ↩️ ↪️ ⤴️ ⤵️ ⚛️ ✡️ ☸️ ☯️ ✝️ ☦️ ☪️ ☮️ ♈️ ♉️ ♊️ ♋️ ♌️ ♍️ ♎️ ♏️ ♐️ ♑️ ♒️ ♓️ ▶️ ◀️ ⏏️ ⚜️ ♻️ ✔️ ☑️ 〽️ ✖️ ✳️ ✴️ ❇️ ®️ ™️ #️⃣ *️⃣ 0️⃣ 1️⃣ 2️⃣ 3️⃣ 4️⃣ 5️⃣ 6️⃣ 7️⃣ 8️⃣ 9️⃣ Ⓜ️ Ⓜ️ ㊙️ ㊗️ ▪️ ▫️ ◼️ ◽️ ◾️ ⚪️ ⚫️

1
21 tháng 1 2022

Sao thấy level của mình z

 

Bạn có tin ma có thật không? Mình thì chắc chắn linh hồn con người sau khi chết vẫn luôn xuất hiện xung quanh chúng ta. Mình đã gặp họ 3 lần và mình sẽ kể cho các bạn dưới đây.Lần thứ nhất, mình nhớ hồi đó mình tầm 4 hay 5 tuổi gì đó . Tối hôm đó mình ngủ với bà thì tự dưng tỉnh giấc giữa đêm và không thấy bà đâu, rồi mình lại nhìn thẳng ra cửa thi thấy có người đứng đó....
Đọc tiếp

Bạn có tin ma có thật không? Mình thì chắc chắn linh hồn con người sau khi chết vẫn luôn xuất hiện xung quanh chúng ta. Mình đã gặp họ 3 lần và mình sẽ kể cho các bạn dưới đây.

Lần thứ nhất, mình nhớ hồi đó mình tầm 4 hay 5 tuổi gì đó . Tối hôm đó mình ngủ với bà thì tự dưng tỉnh giấc giữa đêm và không thấy bà đâu, rồi mình lại nhìn thẳng ra cửa thi thấy có người đứng đó. Nhà mình có hai tầng, mình hôm đó nằm tầng một mà cửa chính tầng một có những ô cửa kính nhỏ nhìn rõ ra ngoài. Mình thấy người đó là một người đàn ông mặc áo vest trắng, da trắng bệch ( trắng hơn ma cà rồng ) nhưng lại có cái miệng rộng đến tai và đôi mặt đen sâu hoắm, dĩ nhiên người đó đang cười trên sự sợ hãi của mình thì mồm mới rộng vậy:). Lúc đó phản xạ nhanh thì lấy chăn trùm lại, lúc sau thì nghe tiếng chân bà nên cố gắng chạy lên tầng thật nhanh. Mình không nhớ sau đó thế nào chỉ nhớ cái bộ mặt người đó thôi vì nó ấn tương vậy mà.

📷

Lần thứ hai đó là hôm mình về quê nội sau một tuần bố mình mất.

Đêm đó ngủ tại nhà nội mà mình gần như thức trắng. Vì chưa đến 49 ngày mà bàn thờ vẫn còn cái đài cầu siêu , mà đáng sợ nhất là đầu giường ngủ hướng vào ban thờ , hướng ngang thôi nhưng cái giường này bố mình nằm lúc trước mà cả đêm còn nghe tiếng đài mới ghê chứ. Hôm đó mình nằm cùng bà và em gái mà hai người ngủ say còn mình thì khó ngủ, và tầm 5h30 sáng thì điều mình sợ đã xuất hiện. Lúc đó đang ngồi dậy thì đối diện giường là bố mình, nhưng mình thấy người bố như khói xanh và tay cầm bia mộ , mặt xơ xác, tái nhợt. Mình đã bị đơ lúc đó , may lúc sau có bà mình vào gọi thì mình mới bình thường, quay ra thì không thấy bố nữa.

Lần ba thì do mình có thói quen thức muộn nên bị gặp. Thường thì muộn lắm là 2h ngủ nhưng hôm đó có người nhắn tin cùng nên thức đến gần 3h sáng và được gặp ma. Đang nhắn tin thấy hơi mỏi mắt nên ụp máy xuống tí thì bất chợt nhìn ra phía tường đối diện giường và thấy cái bóng lù lù ở đó. Không biết có phải ảo giác hay không hay là các cụ về thăm. Ai biết được???
Thì đó là những mẩu chuyện của mình muốn chia sẻ cho các bạn. Nếu có gì sai sót mong mọi người giúp mình sửa. Mình cũng có vài câu chuyện được nghe kể muốn được chia sẻ với mọi người.
Cảm ơn vì đã đọc!:):):)
CD

0
Chào các bạn! Mình đọc đã nhiều truyện do các thành viên viết nay mình xin kể lại hầu các bạn đọc dựa trên các truyện thật do người nhà mình kể lại. Nhà mình từng làm xây dựng và vận chuyển cơ giới ở miền tây nên công nhân và người thân mình từng có dịp gặp nhiều chuyện kì lạ. Mình nghe cho vui vì nữa tin nữa ngờ cho đến khi tận mắt mình găp bóng trắng đứng trước cửa phòng...
Đọc tiếp

Chào các bạn! Mình đọc đã nhiều truyện do các thành viên viết nay mình xin kể lại hầu các bạn đọc dựa trên các truyện thật do người nhà mình kể lại. Nhà mình từng làm xây dựng và vận chuyển cơ giới ở miền tây nên công nhân và người thân mình từng có dịp gặp nhiều chuyện kì lạ. Mình nghe cho vui vì nữa tin nữa ngờ cho đến khi tận mắt mình găp bóng trắng đứng trước cửa phòng mình lúc mình ở kí túc thì mình mới hoàn toàn tin vào thế giới tâm linh.
1Truyện ma ở miền tây:

P1. Lúc Ba mình còn trẻ thường hay đi chơi đêm với các bạn cùng xóm, thời đó là những năm cuối 80s, trong xóm căp mé sông có một ông đi câu bị chết trôi vì say rượu, không biết vì sau mà hồn ma ông ấy không theo vợ con về nhà mà ở luôn ngay bờ sông ấy thành quỷ hiện hồn về trêu ghẹo những ai đi ngang qua khi trời sẩm tối. Ba mình kể lại rằng ông ấy thường xuyên dọa ma bằng cách hiện thành một cục đen sì giữa đường nơi ông ấy mất, vì chổ đó hai bên cây cối um tùm không có nhà ở gần nên ban ngày đã vắng vẻ ban đêm còn khiếp sợ hơn kể từ sau khi ông ấy thành quỷ. Thanh niên trong xóm nếu có đi chơi về tối đều không dám đi một mình mà phải đi theo nhóm, nếu không thì phải có người đi theo đưa về rồi đến giữa đoạn đường ấy thì mạnh ai nấy xoay lưng chạy theo hướng về nhà mình. Chuyện ông cắm câu say rượu chết thành quỷ chưa hết sợ thì lại có thêm một phụ nữ chết trôi bên kia sông thành ma dọa người. Lúc ấy phương tiện đi lại chủ yếu là ghe xuồng chứ chưa có xe máy như bây giờ. Ai đi chợ sớm hay về tối hễ đi ngang qua là chị ta xin quá giang. Thành ra ai cũng sợ bơi xuồng cặp hai bên mé vì một bên có quỷ hiện hình còn một bên là ma xin quá giang nên người ta cứ nhắm giữa sông mà bơi chứ chả ai gan dạ mà bơi gần bờ.
Sau này đến năm 1997 thì chuyện cũng lắng xuống, không còn ai nhắc đến nữa. Nghe nói là sau trận mưa giông, sấm sét đánh cháy đọt cây dừa chổ quỷ hay hiện hình, kể từ đó không ai còn thấy ổng hiện về nữa.

P2.Các chú công nhân nhà mình thường xuyên đi làm công trình ở xa như Cần Thơ, An Giang, Sóc Trăng, Trà Vinh..nên gặp ma như cơm bữa.
Hôm đó xà lan nhà mình vận chuyển xe ở gần bến ninh kiều CT ( xà lan là chiếc phà nhỏ để chở xe cuốc xe cẩu). Tối hôm đó có 2 chú ngủ giữ xà lan nhưng có một chú mê nhậu nên đi theo chủ xe cẩu nhập hội, nên chỉ còn một chú ngủ trên cabin xà lan. Gần nữa đêm thì chú đó thức dậy đi về sinh, nhìn lên bờ thấy có một cô gái ngồi một mình quay lưng về phía chiếc xà lan, đoán là đang chờ người yêu hay ai đó nên chú ấy cũng không thắc mắc mà quay lại ngủ tiếp. Nhưng nằm lăn lộn một hồi cũng không ngủ được, nhìn lên bờ vẫn thấy cô gái ngồi đó, tuy chỉ nhìn từ phía sau lưng nhưng vì cái dáng thanh mãnh trông cũng xinh nên chú ấy định lên bờ làm quen nói chuyện xả giao với cô ấy. Nhưng chưa kịp ngồi dậy thì chú ấy bỗng sững người, cô nàng đứng dậy bỏ đi nhưng đi như bay vì không hề có chân. Toàn thân chú ấy lạnh toát mồ hôi, khoảng cách chưa đầy chục thước nên chú ấy nhìn thấy rất rõ. Sợ quá nên chú ấy định nhổ neo nổ máy chạy đi nhưng kẹt là chú kia với ông chủ xe cẩu còn chưa về mà ở lại một mình thì chú ấy không dám nên chỉ biết chui xuống hầm ngồi co ro đợi mấy người kia về.
P3. Lần nọ mấy chú mình thi công công trình đào ao tôm dưới TV. Tối đó mọi người giăng võng ngủ giữ xe như mọi khi thì có một chú tự dưng chửi thề ” Đ.M phá quài* nha ( phá hoài). Mấy chú kia nghe thấy liền hỏi chuyện gì vậy, ai làm gì mày hả, chú kia liền kể ” tao đang ngủ thì tư dưng bị đè, một thằng nào đen thui bóp miệng tao, tao thấy nhưng không cử động được, vùng quậy nảy giờ mới dậy được nên tao mới chửi…
Chuyện tưởng có vậy nhưng đêm nào từng người trong các chú ấy cũng bị đè nên các chú ấy mua gà về cúng váy thì không còn gặp nữa.
P4. Ma dẫn đường. Bà nội mình gốc ở Trà Vinh. Bà Cố sinh bà nội mình ra không được bao lâu thì mất vì bệnh sau khi bị ma dẫn đường. Bà nội mình kể, lúc mới sinh bà được 3 tháng thì có người mời ăn cưới, TV khi đó rừng nhiều lắm, muốn tới nơi bà cố và người làm phải đi qua một cánh rừng. Bà cố ngồi trên lưng ngựa còn người làm thì đi bộ theo. Hai người một ngựa đi hoài mà không thấy tới, nhìn trước thì vẫn thấy đèn đỏ sáng trưng như đám cưới nhưng hai người đi hoài vẫn không đến nơi. Nghi chuyện chẳng lành nên bà cố bảo người làm quay về, bà cố kiệt sức nên người làm vừa đỡ bà vừa điều khiển ngựa, ngựa khôn nên tự tìm được hướng về nhà. Về đến nhà được 3 hôm thì bà cố mất vì bệnh.
2. Ma ở Singapore
Truyện này mình nghe bạn kể lại khi du học ở Singapore. Bạn mình khi đó học tiếng Anh ở trường D. Khu Kovan, bạn nào đã qua Singapore chắc sẽ biết về trường đó vì Singapore rất bé, nhỏ hơn TP HCM nhiều về diện tích. Trường D. Là tập đoàn lớn chuyên về đào tạo quản lý nhà hàng ks và tiếng Anh…
Bạn mình thuê phòng trọ ngay phía sau sân bóng của trường để tiện đi lại. Căn nhà ấy chỉ có người Việt ở, 4 phòng ngủ trong đó có 1 phòng master bedroom có phòng tắm bên trong. 1 phòng nữ và 2 phòng nam. Phòng nào cũng có 6 người nên phí thuê rất rẻ so với mặt bằng chung vì Singapore nhà rất đắt.
Mọi chuyện bắt đầu khi có một anh ngủ trưa bị nhát, hôm đó các anh khác đều đi học, một mình ở trong phòng yên tĩnh nên anh ấy định làm một giấc, đang thiêu thiêu ngủ thì anh ấy mơ màng nghe tiếng con nít cười khúc khích, mình nặng triễu như ai đè, mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy có đứa con nít đang bay ngoài sân và nhìn anh rồi cười. Tỉnh dậy anh ấy kể cho cả nhà nghe nhưng có người tin người ngờ vực nói anh ấy say nắng nên thấy bậy bạ. Đang nói chuyện bàn tán thì phía bên phòng nữ vang lên tiếng la hét :” ma…
Mọi người chạy lên lầu xem chuyện gì thì có một chị hớt hở từ phòng tắm chạy ra la om sòm, trên người quấn mỗi chiếc khăn tắm@@ luôn miệng kêu có ma nói bên trong phòng tắm có vân tay máu trên tường, kêu vào đó xem, chị ấy vốn hiền lành lại có uy tính nên trong nhà ai cũng nể và tin tưởng chị ấy nên không cần kiểm tra nhưng ai ai đều tin vào chị ấy. Lúc đó ai cũng sửng sờ nên không ai còn ngại trên người chị ấy đang mặc gì nữa. Chị ấy kể chị ấy tắm xong thì theo thói quen tắt đèn rồi đóng cửa ra ngoài, vừa ra khỏi phòng tắm thì chị ấy nghe tiếng cái vòi sen rớt xuống đất, chị ấy vào nhặt lên rồi đi ra ngoài nhưng lạ thay, cái vòi lại rớt xuống một lần nữa ( vòi inox nên không gãy). Nhưng khi bước vào thì hỡi ơi, trên tường bên trong phòng tắm đầy dấu tay máu, chị ấy hoảng quá nên hét ầm lên kêu cứu, trong nhà lúc này ai cũng tin nhưng có một anh người bắc tên là C thì không tin ( anh này tính tình láu cá lại thích thể hiện nên ai cũng trêu là C.đô Sin) Cường chửi Đ. con mẹ tao đ..eo có tin ma. Ngon dọa tao nè. Thì tối đó lúc đang ngủ thì mọi người bỗng nghe tiếng anh C hét lên ” ui mẹ ui tha cho con”. Vì là ai cũng sợ ma nên không ai dám ngủ trong phòng mà tập trung lại xuống phòng khách ngủ nên vừa khi nghe tiếng la của anh C là mọi người xúm lại hỏi anh C thấy gì. C bảo đang ngủ thì tay mò trúng vật gì giống như tim heo, bốc lên ngửi thì tanh mùi máu nên anh ta mếu máo hét lên nhưng khi đèn bật lên thì không thấy gì.
Sau đó có một chị đem chuyện kể cho chị osin người Philippin hàng xóm thì chị ấy cũng gật đầu kể là chị ấy cũng có thấy bóng cô gái đi vào phòng ngủ của chị ấy nhưng là vì nhà đạo thiên chúa nên gia chủ không cho cúng bái đốt nhang. Căn nhà trọ sau này giải tán trả về chủ cũ không có anh chị Việt nam nào ở đó nữa.

Mình phải đi ngủ rồi, có tg mình kể tiếp chuyện ma ở Trung Quốc mà nhỏ bạn người Hàn Quốc từng gặp và kể lại nhé.

0
Mình viết trên điện thoại nên đôi khi lỗi chính tả có sai xót mong mọi người hiểu giúp mình nha .Hồi mình đi thi đại học năm 2010 , điểm thi của mình là ở 1 trường tiểu học , nằm trên đường Bắc Hải , bạn nào ở Said Gòn chắc đều nghe qua con đường này. Mình không nhớ rõ địa chỉ nhà đó , không biết giờ còn cho thuê khôngMình đi cùng với mẹ lên sg thi , không người thân nên nhờ...
Đọc tiếp

Mình viết trên điện thoại nên đôi khi lỗi chính tả có sai xót mong mọi người hiểu giúp mình nha .
Hồi mình đi thi đại học năm 2010 , điểm thi của mình là ở 1 trường tiểu học , nằm trên đường Bắc Hải , bạn nào ở Said Gòn chắc đều nghe qua con đường này. Mình không nhớ rõ địa chỉ nhà đó , không biết giờ còn cho thuê không
Mình đi cùng với mẹ lên sg thi , không người thân nên nhờ mấy anh chị trong đội thanh niên tình nguyện dẫn đi kiếm phòng trọ giá rẻ ở , 1 phần gần điểm thi , lỡ dậy muộn còn chạy mà kịp , 1 phần thuê giá rẻ ở 2 ngày , thi xong môn tiếng anh cuốn đồ về luôn.
Ngay đầu đi xe mệt quá , trưa nắng , đi bộ các thứ xách đồ linh tinh nên vào nhận phòng là mệt rã rời , phòng mình thuê là ở cùng với 2 chị gái nữa nhé ,2 chị này dễ thương nói chuyện vui vẻ lắm , kể sơ qua phòng trọ cho các bạn dễ hình dung : nhà 2 lầu cũ rồi các bạn , không có cửa sổ , âm u tối thui , nhìn lạnh lẽo lắm , 1 lầu chia ra 2 phòng ván ép , sd chung 1 toilet thui

📷

Phòng mình là phòng đầu , kế bên có 1 gd anh chị kia thuê , chị đó có bầu nên tối nào đi toilet vài bận nhà thì cũ , nằm ngủ dưới sàn thì nghe tiếng chân đi lẹp xẹp , Chưa quen cứ trằn trọc mãi., còn mẹ mình ngủ từ lúc nào .
Tối mẹ mình hỏi thăm 2 chị ở cùng , kể linh tinh xong thì có 1 chị bảo , mấy ông anh ở lầu trên nói nhà này ngày xưa có người con gái treo cổ tự tử , chị ấy vừa kể vừa cười , còn bảo mấy ông ấy hù dọa tui con để tụi con đi chơi về sớm .
Nghe xong mẹ mình và mình cũng tưởng nói giỡn nên thôi không nghĩ ngợi gì ngủ sớm mai đi thi 2 môn , toán và văn
Tối hôm đó mình lạ chỗ gặp chị kế bên phòng đi toilet miết , mà đi toilet phải đi ngang qa phòng , gặp 2 bà chị ở chung ngủ mà chả thèm đóng cửa vì phòng không cửa sổ nên hơi ngộp , mấy bả kêu để vậy ngủ cho thoáng
Đang thui thui ngủ nghe mẹ mình la lên , mà cứ la ú ớ , lúc đó mình hoảng luôn , nghe y như mẹ đang bị bốp cổ vậy , lật đật quay sang kêu mẹ mình , mẹ ơi sao vậy mẹ . Sao mẹ la dữ vậy
Mẹ mình nhìn sang bảo , thôi ngủ đi mai đi thi nữa , mình sợ ma chúa , lúc nhỏ mỗi lần đi vệ sinh kêu mẹ dẫn đi là mẹ cứ bảo , ma cỏ đâu ra mà sợ .
Mẹ mình cứng vía lắm , hồi trẻ đi làm rẫy , cái rẫy đó ai vào cũng bị ma ghẹo , nào là chọi đá , nào là lôi té giường , giấu đồ .,,, còn mẹ mình vào làm chưa bao giờ bị gì luôm , mẹ mình chưa từng sợ hay gặp ma
Qua hôm sau đi thi về nghỉ trưa tiếp môn văn thì tự nhiên thấy mẹ cầm bịch trái cây , mà mẹ banh bọc ra để giữa phòng , lẩm bẩm gì , mình lo ăn bánh mì xong còn chuẩn bị đi thi nữa nên không quan tâm , ăn xong đi chộp tay lấy trái cây ăn thì mẹ bảo thôi này k ăn được bỏ đi , tối mẹ mua cái khác cho ăn , mình nghĩ sao nay mẹ lạ dữ vậy ta
Nhưng lần này thì khác , mình k dám nghi ngờ mà thấy mẹ khác hẳn , lần này đi tắm thì rủ mình theo., mình đói rủ mẹ xuống đường kiếm hủ tiếu gõ ăn thì mẹ kêu rán nhịn đi con , sáng mẹ dậy mua cho ăn
Tối hôm đó ngủ ngon ơi là ngon say không biết gì luôn , sáng 5h mẹ mình xếp đồ chào 2 chị ở cùng phòng , thi xong 2 mẹ con ra bến xe về quê không về phòng nữa
Vừa về tới nhà , mẹ mình nói ông nội mình , ba ơi con đưa nó đi thi mà gặp ma ba ơi
Tối đang ngủ con thấy ( mẹ mình nằm sát vách) 2 bàn tay thò qua , đè người con , mà con không thấy mặt nó , biết là con gái vì từ khuỷu tay tới cổ tay mặc áo bông bông
Mà con niệm kinh phật nó không buông , tới khi con la lên được nó buông ra.
Mẹ mình sợ mình biết có ma k dám ở nên rán nhịn không dám kể , nên mẹ mình có khấn là cho 2 mẹ con tôi ở đây 2 hôm , cho con tôi thi , mai tui cúng trái cây cho
Trưa đó mẹ mình mua , không dám thắp nhan sợ mình nghi ngờ , nên nói lẩm bẩm trong miệng .
Mẹ mình nói chắc ngta không ý xấu nhát đâu , tại ngta đói , biết mình có lòng thành nên xin vậy thôi , mẹ mình thì cúng kiếng ở nhà kỹ lắm , lúc nào bông hoa , trái vây tơm tất.
Kể từ ngày bị nhát ma mẹ mình sợ tới giờ luôn haha đi đâu tối tối tí mẹ mình bảo mẹ mình lười. Chứ thật ra còn sợ tới giờ
Truyện mình kể có thật 100% nhé các bạn , không tin thì tùy.

0