K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 8 2019

Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa, soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời. Khi nghĩ về mẹ, biết bao nhiều cảm xúc ngập tràn trong tôi, từ thuở thơ bé đến khi lớn khôn.

Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng . Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.Nhà tôi rất nghèo và cũng ko có tiền nhưng mẹ tôi vẫn cố kiếm đủ tiền để nuôi 2 anh em chúng tôi.Tôi rất tự hào khi có một người mẹ như vậy.

Một hôm nhà tôi đang cần tiền để đóng học phí cho tôi. Bỗng bác hàng xóm nhà bên cạnh bị bọn xã hội đen vô cớ đến đòi tiền .Mẹ tôi vì không muốn nhìn thấy người khác bị oan uổng nên đã lấy tiền học của tôi đưa cho lũ người ấy.Cuối cùng họ cũng chịu về.Còn tôi vừa vui nhưng trong lòng lại buồn vì ko đc đi học nữa. Mẹ tôi nói:

-''Thôi con ạ tiền học thì tháng sau mẹ sẽ đóng cho con nhé.Mẹ xin lỗi con vì đã.... mẹ tôi khóc ko nói nên lời

Nhưng tôi vẫn biết trong tim mẹ rất muốn cho tôi đi học nhưng ko đc.

Sáng hôm sua, bác hàng xóm sang cảm  ơn vì đã giúp bác hôm qua. Hôm qua bác ko kịp rút tiền mà bảo đi rút thì bọn chúng ko cho.

Nên hôm nay bác đền cho tôi tiền học phí và 1 chút tiền để  cảm ơn. tôi vui mừng , ôm chầm lấy mẹ ko nói nên lời

17 tháng 8 2019

Tham khảo:

Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa, soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời. Khi nghĩ về mẹ, biết bao nhiều cảm xúc ngập tràn trong tôi, từ thuở thơ bé đến khi lớn khôn.

Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng . Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.

Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ, mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên gường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là kế toán nên lúc nào cũng làm việc với máy tính, đôi tay mẹ điêu luyện nhấn từng phím. Bỗng nhiên mẹ đứng dậy, tôi tưởng mẹ đã xong việc nhưng không phải, mẹ đứng dậy là để đắp lại chăn cho em rồi mẹ lại ngồi vào bàn làm việc. Một lúc sau bỗng thấy mẹ cười, đang thắc mắc thì một ngọn gió lướt qua như muốn trả lời em: “Mẹ cười vì mẹ đang vui đấy” Câu trả lời này lại càng làm em thắc mắc:” Mẹ vui vì việc gì nhỉ” Lần này thì cây bàng rung rung muốn nói “Mẹ vui vì được chăm sóc em đấy, cô bé”.

Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào:

“Dù con lớn vẫn là con của mẹ

Đi suốt đời , lòng mẹ vẫn theo con”

17 tháng 8 2019

Năm tháng trôi qua bên khung cửa nhỏ, giờ đay tôi đã trưởng thành còn mẹ tôi đã già đi khá nhiều vì bao lâu nay mẹ tần tảo vì tôi và vì gia đình nhỏ của mình. Hình ảnh người mẹ vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi với bao kỉ niệm đẹp đẽ.

Mẹ tôi cũng như bao người mẹ khác, thương con và sẵn sàng hi sinh, đánh đổi cả cuộc đời mình cho con. Nhưng đối với tôi, mẹ tôi đặc biệt hơn một chút, cũng có thể vì tình yêu thương, quý trọng của tôi dành cho mẹ mà tôi nhận thấy sự khác biệt đó. Mẹ tôi có cuộc sống vất vả, gian truân hơn bất kể người mẹ khác, bố tôi đi làm xa nên chuyện gia đình, công việc, con cái đều một tay mẹ tôi gánh vác, cáng đáng. Mẹ tôi chỉ là một người nông dân nghèo, ngày ngày đầu tắt mặt tối với công việc đồng áng. Nhất là vào những ngày mùa, mẹ tôi bận rộn, lúc nào cũng luôn chân luôn tay, khi đi gặt, lúc phơi thóc, phơi rơm rồi khi thóc đã khô mẹ tôi lại cần mẫn rê từng thúng thóc, sao cho nó sạch bong và không bám bụi đất nữa. Với tôi ,mẹ không chỉ là một người nông dân chăm chỉ cần lao, mẹ còn là một người phụ nữ tuyệt vời. Mẹ chăm lo rất nhiều cho gia đình mà luôn im lặng một mình gánh vác tất cả. Từ khi tôi còn bé, mẹ chăm sóc tôi từng chút một, không bao giờ để tôi phải đói hay ốm đau, cho tôi những thứ tôi đòi hỏi mà không trách mắng một lời. Tôi thấy lúc ấy mình thật ích kỷ khi không nghỉ đến mẹ vất vả như thế nào. Khi lớn dần, tôi luôn nhắc bản thân phấn đấu để không phụ công sinh thành của mẹ. Mẹ là người luôn bên cạnh tôi những lúc khó khăn, động viên tôi những lúc tôi buồn. Mẹ luôn quan tâm đến chị em chúng tôi, vì vậy dù chỉ là một biểu hiện mệt mỏi, một chút chán nản thì mẹ tôi sẽ đều nhận ra ngay. Như khi tôi buồn vì được điểm thấp môn toán, dù đã chạy ra mái hiên để khóc, tôi không muốn mẹ đi làm cực nhọc mà lại phải lo lắng gì cho tôi nữa. Nhưng khi đang chìm vào nỗi buồn của bản thân ấy thì một cánh tay dịu dàng đặt lên vai tôi, bàn tay khác thì ôm tôi vào lòng mà vỗ về.Mẹ hỏi tôi có việc gì xảy ra, lúc ấy tôi cảm thấy tủi thân vô cùng, tôi òa khóc trong lòng của mẹ và nói ra mọi chuyện. Mẹ không những không trách mắng tôi mà an ủi tôi rất nhiều, mẹ nói được điểm thấp thì lần sau cố gắng lên là được, vì khóc cũng không giải quyết được vấn đề gì. Và câu nói làm tôi cảm động nhất của mẹ, đó là: “Mẹ tin con gái của mẹ sẽ làm được”. Mẹ tôi tin tưởng tôi như thế, tại sao tôi chỉ luôn làm mẹ thấy vọng, tôi tự hứa với mình là phải luôn cố gắng, nỗ lực để không phụ niềm tin ấy của mẹ.

Giờ tôi đã lớn khôn, tình yêu dành cho mẹ đã nuôi dưỡng tôi, để tôi thành công như chính hôm nay. Mẹ lúc nào cũng nói với tôi rằng:” Đối với mẹ, niềm hành phúc nhất là khi nhìn thấy con thành công và hạnh phúc”. Câu nói ấy luôn vang trong tâm trí tôi mãi không nguôi.

Đọc bản hướng dẫn sau và tìm các từ ngữ chỉ các việc làm, các cơ quan, tổ chức và những người có thể giúp em tự bảo vệ khi cha mạ em không có ở bên.a) Để bảo vệ an toàn cho mình, em cần nhớ số điện thoại của cha mẹ và địa chỉ, số điện thoại của ông bà, chú bác, người thân để báo tin.b) Nếu thấy kẻ khác đe dọa, hành hung hoặc thấy cháy nhà, tai nạn em cần phải:- Khẩn...
Đọc tiếp

Đọc bản hướng dẫn sau và tìm các từ ngữ chỉ các việc làm, các cơ quan, tổ chức và những người có thể giúp em tự bảo vệ khi cha mạ em không có ở bên.

a) Để bảo vệ an toàn cho mình, em cần nhớ số điện thoại của cha mẹ và địa chỉ, số điện thoại của ông bà, chú bác, người thân để báo tin.

b) Nếu thấy kẻ khác đe dọa, hành hung hoặc thấy cháy nhà, tai nạn em cần phải:

- Khẩn cấp gọi số điện thoại 113 hoặc 114, 115 để báo tin.

- Kêu lớn để những người xung quanh biết.

- Nhanh chóng chạy đến nhà hàng xóm, bạn bè, nhà hàng, cửa hiệu, trường học, đồn công an.

c) Khi đi chơi, đi học, em cần:

- Đi theo nhóm, tránh chỗ tối, tránh nơi vắng vẻ, để ý nhìn xung quanh.

- Không mang đồ đạc trang sức hoặc vật đắt tiền.

d) Khi ở nhà một mình, em phải khóa cửa, không cho người lạ biết em chỉ có một mình và không để người lạ vào nhà.

Theo GIA KÍNH

1
1 tháng 5 2019

a) Nhớ số điện thoại của cha mẹ, địa chỉ, số điện thoại của người thân để báo tin.

b) - Khẩn cấp gọi 113, 114, 115.

- Kêu lớn báo cho mọi người xung quanh.

- Nhanh chóng chạy đến nhà hàng xóm, bạn bè,… đồn công an.

c) - Đi theo nhóm, chánh chỗ tối, nơi vắng vẻ.

- Không mang đồ trang sức.

d) - Ở nhà một mình phải khóa cửa, không cho người lạ vào nhà.

a) E bảo họ để hôm khác vào sửa hoặc nếu có điện thoại gọi cho bố mẹ để xác nhận thông tin.

b) Quan sát bác đang làm gì nếu có hành động ăn trộm hoặc những việc khác gọi ngay cho 113

c) Gọi ngay cho cảnh sát hoặc bảo với những người xung quanh.

chỉ tham khảo thôi nha mk ko chắc đúng 100% đâu! :/ khocroi

Chào mọi người post nhiều chuyện rồi mà k thấy đọc nay mình lại post tip mong đc đọc.sau đây mình xin kể cho mn nghe mẩu truyện ngắn có thật do mẹ mình kể xoay quanh những hiện tượng lạ lùng khó lý giải2h trưa bị ma trêuMẹ mình kể ngày xưa khi còn trẻ ấy hồi đó mẹ mình cùng với mợ mình đi phun thuốc sâu ở cánh đồng ấy khi ấy tầm 2h trưa rồi mà là mùa hè vì trời nắng nóng nên...
Đọc tiếp

Chào mọi người post nhiều chuyện rồi mà k thấy đọc nay mình lại post tip mong đc đọc.sau đây mình xin kể cho mn nghe mẩu truyện ngắn có thật do mẹ mình kể xoay quanh những hiện tượng lạ lùng khó lý giải

2h trưa bị ma trêu

Mẹ mình kể ngày xưa khi còn trẻ ấy hồi đó mẹ mình cùng với mợ mình đi phun thuốc sâu ở cánh đồng ấy khi ấy tầm 2h trưa rồi mà là mùa hè vì trời nắng nóng nên cả cánh đồng rộng mênh mông chỉ lưa thưa vài người nhưng cách xa nhau .vì đi phun thuê nên mẹ và mợ mình cứ phun đc một bình là lại ngồi lên đường nghỉ mà đường ở cánh đồng là đường đất khó đi lắm cạnh đường là con sông khá to nhìn qua con sông là cánh đồng làng bên các bạn cứ tưởng tượng là con sông mằm giữa 2 cánh đồng của 2 làng mk và làng bên.

📷

đang ngồi nghỉ quay lưng về phía sông thì mẹ mình nghe tỏm tỏm như có ai nhảy từ trên nhảy xuống sông nghe rất to và ngay sau lưng mẹ lun nhưng mợ mình k nghe gì.mẹ quay quay ra nhìn thì k thấy j.hỏi mợ mợ bảo k nghe j.bên cánh đồng làng bên còn có bụi tre rất to đối diện chỗ mẹ và mợ mk ngồi mẹ mình là ng jay bị trêu nên cũng bít r bảo mợ mình làm cho nhanh r chị e cùng về cuối cùng làm mãi cũng xong khi đó tầm 3h30 đồng cũng đông ng hơn nhưng ở xa nhau lúc đang lội lên bờ thì mẹ mình đạp trúng thứ gì đó tròn mà mẹ mình cảm giác như đầu lâu .

khi đạp trúg mẹ nghe nó kêu ục ục nó còn trườn nữa mẹ cảm giác thế xong mẹ như bị cái đó ngoặm cả bàn chân đứng im luôn nhấc chân lên k đc nó nặng lắm mẹ kêu mợ lúc đó mợ mình đi trước lên gần bờ r thì wuay lại kéo mẹ mình lúc đó ms nhấc chân lên đc 2 chị e lao như tên về đến đoạn có vài ngôi lều ng ta dựng để cất vó tôm cá ấy xuống bờ sông rửa chân thì mẹ mình thấy mợ mình cứ ụp mặp xuống sông như có ai ở đằng sau dúi xuống ý mẹ mình hỏi thì mợ ngẩng lên dfc và bảo cứ có ai tún tóc ở sau dúi đầu xuống bảo uống nước đi cho đỡ khát mợ biết bị ma lm mà k nói đc j mặc dù mẹ mk owe ngay cạnh.

sợ quá 2 chị e định về thì thấy trong lều cạnh đấy có tiếng nói chuyện vì tò mò mẹ vs mợ nhòm vào thì tr ơi mẹ bảo lúc vừa nhòm vào thì có 1 cái mặt nó to hơn mặt người ý nó đã ở trong đó nhìn đối diện ra chõi mẹ vs mợ như là mặt chạm mặt ý mà mẹ kể nó k có mũi mồm chỉ có 2 cái mắt đen xì sâu hoắm .hoảng hồn mẹ mình vs mợ chạy thì cứ nghe như có tiếng ng chạy theo k dám quay lại lun về nhà thì mấy bà đang tám truyện ở đầu xóm thấy chạy nhanh z thù hỏi mẹ kể thì mấy bà bảo bị trêu nhiều r nên từ sau có đi đồng thì đi lúc 4h chiều lúc ý đông người .

0
Ở xóm quê cô Cúc có 1 câu chuyện lạ về 2 cô gái ma báo oán . Chuyện như sau :Có hôm rảnh , cô Cúc về thăm Bà Tư và ở lại chơi vài ngày . Nhà Bà Tư ở cuối xóm . Bà vừa hiền , vừa tốt bụng nên xóm làng ai cũng nể Bà .Nhưng cô Cúc vừa về cách mấy ngày thì lại có chuyện . Hai cô gái ở phố mới chuyển về đây mướn phòng trọ ở nhà bác Lý thì đột nhiên 2 hôm sau người ta tìm thấy xác...
Đọc tiếp

Ở xóm quê cô Cúc có 1 câu chuyện lạ về 2 cô gái ma báo oán . Chuyện như sau :

Có hôm rảnh , cô Cúc về thăm Bà Tư và ở lại chơi vài ngày . Nhà Bà Tư ở cuối xóm . Bà vừa hiền , vừa tốt bụng nên xóm làng ai cũng nể Bà .
Nhưng cô Cúc vừa về cách mấy ngày thì lại có chuyện . Hai cô gái ở phố mới chuyển về đây mướn phòng trọ ở nhà bác Lý thì đột nhiên 2 hôm sau người ta tìm thấy xác 2 cô trôi trên sông sau nhà bác Lý . Được biết cô gái nhỏ tên Liễu , năm nay cô 16 tuổi , học hành rất giỏi , nhưng vì nhà quá nghèo cô phải bỏ học năm 14 tuổi , năm cô 15 tuổi cha mẹ cô mất , bỏ lại cô và người chị ruột của cô . Còn cô gái lớn thì đương nhiên là chị của Liễu , cô tên Thuỷ , cô vừa tròn 21 tuổi , sau khi cha mẹ mất cô bán căn nhà cũ để nuôi em mình , rồi dọn về đây sống vì nghe nói tiền thuê ở đây rất rẻ , sau đó tìm công việc gì đó để làm kiếm sống . Nhưng sự việc đáng tiếc đã xảy ra , không ai biết lí do vì sao 2 cô chết .
Tối hôm đó , cô Cúc nằm mơ thấy 2 cô gái hiện về . Tóc xoã dài , mượt mà một màu đen. Mặc đồ trắng ,toàn thân đầy máu . Liễu cúi xuống vang lên tiếng khóc than , Thuỷ lẩm bẩm các câu trong miệng :” Giúp chúng tôi , chúng tôi bị hại !! Giúp chúng tôi , chúng tôi bị hại !! ….” Lúc này cô Cúc giật mình tỉnh giấc , cô kể cho Bà Tư nghe giấc mơ kì lạ . Nghe xong , Bà Tư bảo :” con hãy thử nghe nó xem , có thể nó muốn nói với con điều gì đó ” Cô Cúc lại ngủ , lại gặp 2 cô gái .Lần này cô Cúc nói :” có phải các cô muốn nói với tôi chuyện gì không ?” Thuỷ đưa cho cô Cúc 1 cái đĩa và dặn :” cô hãy cho mọi người xem cái này ” Cô Cúc lại tỉnh giấc , trên tay cô còn cầm cái đĩa đó . Trời vừa sáng , cô đã mở đĩa lên . Trời ơi !! Chính bác Lý đã bỏ độc vào canh đem biếu 2 cô rồi tới cảnh trúng độc , bác Lý lại đem xác 2 cô vứt xuống sông !!! Thật độc ác !!!
Về công an điều tra , bác đã khai chính bác đã giết 2 cô vì cha mẹ họ không trả đủ tiền nợ mà mất sớm . Bác đã đòi nợ với họ mà họ không có tiền , bác tức đến mức giết người . Còn về phần 2 cô gái , từ ngày đó cô không còn hiện về nữa . Hôm sau cô Cúc về phố , khi nhìn trong ngôi nhà trọ, cô thấy 2 bóng thiếu nữ đang cười vẫy tay tạm biệt cô rồi cúi đầu như cảm ơn cô đã giúp họ .

0

Một lần khác khi mình đang bị ốm 42 độ chuẩn bị co giật nặng. Mẹ đã khóc và gọi cấp cứu và thực hành sơ cứu.Sau 15 phút, xe cấp cứu đến mẹ lên cùng mk để chăm sóc. Cuối cùng mk đã đến bệnh viện và đã đc cứu khỏi co giật .....

Chào các Bạn.M tên là Tuấn, quê mình ở Lương Tài, Bắc Ninh. Sau đây m xin kể về 1 câu chuyện có thật 100% mà chính mình là người đã trải qua. Mình xin miêu tả qua về ngôi nhà của mình, Ngôi nhà của mình được bố mẹ mình vất vả xây dựng vào năm 2002 , lúc đó m đang học lớp 2, và nó được xây dựng trên ven của 1 bãi bóng ở làng. Bãi bóng đó còn được gọi là bãi Mả Chùa vì trc thời...
Đọc tiếp

Chào các Bạn.

M tên là Tuấn, quê mình ở Lương Tài, Bắc Ninh. Sau đây m xin kể về 1 câu chuyện có thật 100% mà chính mình là người đã trải qua. Mình xin miêu tả qua về ngôi nhà của mình, Ngôi nhà của mình được bố mẹ mình vất vả xây dựng vào năm 2002 , lúc đó m đang học lớp 2, và nó được xây dựng trên ven của 1 bãi bóng ở làng. Bãi bóng đó còn được gọi là bãi Mả Chùa vì trc thời chiến tranh nó dùng để chôn ngươi chết.. mình nhớ lúc đào móng nhà bố mẹ mình kể là đào được 4 hay 5 cái tiểu ý. Xung quanh nhà thì 3 hướng là ao vs mương, thì do nuóc đánh sạt đất nên chỗ nào cũng lộ ra nửa cái tiểu các B ạ.

📷

Mình giờ đã trưởng thành và đang lm quản lý tại 1 siêu thị tại Hà Nội, nay ko ngủ đk nên mình nhớ ngày trc hay vào trang truyện ma có thật để đọc nên hôm nay m vào m đọc, do trc kia máy cùi nên ko kể lại truyện cho mn đuọc nên hôm nay m xin kể cho các bạn nghe.

Hồi đó mình nhớ vào năm 2009 hay là 2010 ý, lúc đó m đang ôn thi lên lớp 10 nên m học rất nhiều, m thường dậy học vào tầm 2h 3h sáng ý. Khi đó là mùa hè nên cả nhà mình lên tầng 2 ngủ cho mát, vì ở quê nên mn biết buổi tối mà mở cửa ngủ thì thích ntnao r đấy. Hôm đó 2h sáng m xuống nhà để học, vừa bước xuống đến lan can giữa tầng 2 vs tầng 1 thì m nghe thấy tiếng gõ cửa “ h mình kể lại mà tay mình nổi hết cả da gà r đây này”. Lúc đó m cũng rất sợ r nhưng do tò mò nên mình bước từng bước xuống, càng xuống thì tiếng gõ càng to, khi bước gần đến cửa cách khoảng còn 2 bậc thang thì m thấy 1 cánh tay đen sì đang gõ cửa, m khi đó sợ đến mức ko đi đk nữa. M định chạy lên tầng để gọi bố nhưng sợ quay lại thì nó ở đằng sau nên mình đánh liều bước xuống đối diện nó xem là nó là ma hay là trộm trêu mình..khi mình đứng đối diện cái cửa “ nhà mình cửa kính nhé các bạn” thì ko thấy ai hết, cánh tay đen sì kia cũng biến mất, nhưng tiếng gõ cửa thì vẫn còn..lúc đó m sợ quá chạy 1 mạch lên tầng 2 gọi bố mình. Bố mình vs mình xuống mở cửa thì ko thấy gì hết. Bố mình bảo mình mơ ngủ nên thấy linh tinh nhưng m ko hề mơ ngủ hay hoa mắt. Mà trong khi đó con chó nhà mình nó vẫn nằm ngay ngoài cửa đó luôn, mà nó cũng ko sủa câu nào. Đièu kỳ lạ là con chó nhà m từ hôm đó trở đi nó như bị ốm mất 1 tuần, ko ăn uống gì suốt ngày chỉ nằm.

Từ đó trở đi m ko gặp cảnh tượng nào như v nữa. Nhưng cũng từ hôm đó trở đi mình hôm nào cũng bị bóng đè, ngày 30 hôm thì cả 30 hôm bị bóng đè. M bị nhiều đến nỗi là để dao ở đầu giường mà vẫn bị. Có 1 lần mình đang ngủ thì có cảm giác bị bóng đè nhưng lần này mình lại cử động được, mình ngồi dậy vẫn thấy bố mình nằm ngủ bên cạnh nhưng khi mình nhìn lại chỗ mình nằm thì vẫn thấy mình đang nằm ở đó.. thật sự lúc đó mình rất rất là sợ mình cứ nghĩ lần này chắc mình chết thật r . Trong đầu mình khi đó chỉ biết nằm lại xem nhỡ đầu hồn lại nhập vào xác , khi m nằm lại chỗ cũ thì trong ng mình cảm giác rất khó tả như kiểu cảm giác bị bóng đè ý. Lần này mình tỉnh dậy thì mới biết m còn sống. Chuyện này cũng hơi sợ nên m ko dám kể cho b mẹ mình biết sợ bme mình lại lo lắng.. có 1 hôm bố mẹ mình dậy đi cấy từ 2h sáng vì trưa rất nắng nên bố mẹ mình đi sáng sớm để còn về sớm.

M dậy mở cửa cho bố mẹ mình đi cấy xong mình lại lên giường nằm ngủ, m nhớ m đang ngủ thì có tiếng ng gọi văng vẳng trên trần nhà, m sợ quá chùm chăn ngủ đến sáng, khi bố mẹ mình về gọi cửa thì thấy mình ngã xuống đất từ bao h r. Còn nữa có lần mẹ mình ngủ trưa thì lúc đó 2 ae mình vẫn đang xem tivi, mẹ mình bảo vẫn đang nghe tivi mà bị bóng đè gọi ko gọi đk mà dậy ko dậy đk, lúc đó mẹ mình nhìn ra cửa sổ thì thấy 1 thằng tây mặc bộ quần áo nguỵ đang đứng chỗ cửa sổ. Đấy là mình còn chưa kể vụ toàn bộ hàng xóm nhà mình vs nhà mình cả dãy toàn bị mất trộm quần áo con của phụ nữ. Hôm sau mấy nhà sợ mất nên phơi ở trong nhà nhưng sáng hôm sau vẫn mất. Mấy bà đi sang nhà nhau kể về vụ đấy thỉ nhà nào cũng bị kêu mất như vậy.

Hôm đó cả xóm nhà mình đi xem bói thì thầy bảo ở xóm Mả Chùa nhà mình có 1 con ma nó hay đi trêu người. Sau nhà mình là có 1 ngồi nhà nhỏ, cây vải thiều mọc um tùm quanh ngôi nhà đó, đó là ngôi nhà của bác nuôi vịt ngủ để trông vịt. Mấy hôm sau thì con gái bác chăn vịt kê lại cái giường thì thấy dưới gầm giường có 1 tổ chuột to, lôi ra thì toàn là cóc xê vs quần con..thật sự mình kể lại mà rủn hết cả người. Mình nhớ có lần bác nuôi vịt sang cho nhà mình chùm vải thiều kể răng có lần bác ý đang ngủ thì có 1 ô già gọi dậy bảo s lại ở trên đất của ô ý, thì Bác này cũng bảo là đây là đất của địa phương tôi đã mua và có giấy tờ đàng hoàng.. nói xong bác tỉnh dậy biết là bị ma gọi nên dậy thắp hương r hôm sau khấn bái thì ko gặp vấn đề như v nữa.

Mình cũng xin dừng bút ở đây, mọi chuyện m vừa kể đều là sự thật 100%. Lần sau rảnh thì m xin kể về 1 vài câu chuyện về ngôi đền thiêng của làng mình. M cảm ơn.

0
*** Mảnh đất trống – Tác Giả Sứ Giả Khe NứtĐọc chùa lâu rồi . Nay mạo mụi viết chia sẽ để ae cùng đọc . Có thật và gần nhà mình1: Mua đấtMảnh đất đó cách nhà mình 2 căn nhà . Rất lớn . Trước kia bỏ không , sau này có người mua lại . Vì đất quá rộg nên chủ mới chỉ xây nhà để ở 1 phần . Phần còn lại xây chuồng chăn nuôi ở khúc sau * Cái này mình sẽ kể phần 2 * . Còn khúc...
Đọc tiếp

*** Mảnh đất trống – Tác Giả Sứ Giả Khe Nứt

Đọc chùa lâu rồi . Nay mạo mụi viết chia sẽ để ae cùng đọc . Có thật và gần nhà mình

1: Mua đất

Mảnh đất đó cách nhà mình 2 căn nhà . Rất lớn . Trước kia bỏ không , sau này có người mua lại . Vì đất quá rộg nên chủ mới chỉ xây nhà để ở 1 phần . Phần còn lại xây chuồng chăn nuôi ở khúc sau * Cái này mình sẽ kể phần 2 * . Còn khúc trước bỏ trống và cũg là nơi hồi nhỏ mình và lũ bạn gần nhà kéo qua chơi . Chuyện sẽ chẳng có gì khi chính chú chủ nhà kể cho các lão trog xóm nghe là Đêm đến thì tiếg nồi niêu xoag chão thay phiên nhau kêu rồi tiếg chén dĩa lóc cóc . Ság thì chén dĩa vỡ dưới sàn . Lúc đầu thì chú ấy cứ nghĩ là do chuột phá . Nhưg đêm nào cũg lặp đi lặp lại . Và đỉnh điểm của câu chuyện là có hôm chú ấy ngủ trên giường sáng ra thấy nằm trog nhà tắm.

📷

2: Ma heo

Phía sân để trống chú ấy dùng 1 phần phía sau để xây chuồng chăn nuôi . Và chú ấy nuôi heo . Cho đến khi heo đẻ . Đêm nào chú ấy cũg nghe tiếg heo la . Tưởg heo có vấn đề gì . Chú đi rình thử . Chú núp vào 1 góc thì hỡi ơi . 1 bà lão ngồi giửa bầy con nít . Chú đag thắc mắc heo nhà mình đâu sao không thấy? Mấy người kia ở đâu ra? Thì chú nghe bà lão ấy nói rằng * Mẹ già quá rồi . Các con kiu ông chủ bán mẹ đi * . Sáng hôm sau chú nghĩ đó chỉ là giấc mơ nhưg khi chú bước đến gần chuồng heo thì heo con kiu ầm ĩ . Chú kể với vợ và rồi gọi người xuốg cân .

Còn nhiều lắm rãnh em sẻ viết tiếp cho ae đọc . Nhữg chuyện này là chính chú ấy kể cho xóm em nghe . Em xin hết !!

*** Chuyện ma xung quanh em – Tác Giả Nhật Phương

Sau một thời gian đọc chuyện các bác em ngứa tay nên viết một số chuyện mà em và người thân từng trải qua

3.bóng người trong nhà hoang

Lúc đó tầm t6 tháng mà bọn em thi lớp 9.

Đi học từ 7h tối đến 10h tối. hôm đó về thì vẫn bình thường thôi. Đi qua cái bụi tre tự nhiên có tiếng chim lợn kêu nghe rợn người . Cùng lúc đó e và hai thằng bạn nhìn vào ngôi nhà hoang bên đường thì thật là vl. Chúng em thấy có một cái bóng trắng tinh đi đi đi lại trong ngôi nhà ấy. Toàn thân em run lên mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau chảy . Chạy với tốc độ bàn thờ để về nhà . Khi về vẫn thấy run- lần đầu tiên gặp ma.

4. Truyện của mẹ

Mẹ em vào nam những năm 90 để làm ăn. Và đi theo học thầy được 4 năm nhưng khi gặp bố em mẹ bỏ học thầy để cưới bố em. nghe mẹ nói nếu ko lấy chồng mẹ sẽ lên đồng được. Vì học thầy nên mẹ em có thể thấy ma. Ai ở lập thạch chắc biết phố miễu nhỉ. Ở gần cầu đi vào chợ có xảy ra vụ tai nạn 3 thanh niên chết. Hôm đó mẹ em ngủ mơ thấy anh thanh niên ấy xin 2 cái bánh mì và 1 hộp xôi và bảo nếu cho thì 7h bán hết hàng ( mẹ em bán hàng ăn sáng) . Sáng hôm sau mẹ cũng làm theo và đúng 7h sáng hết hàng@@

Còn một số chuyện nữa nếu các bác thích thì cmt em sẽ viết tiếp

0
Xin chào mọi người, đã lâu rồi mình biết tới truyenmacothat khoảng 2-3 năm và đọc truyện ở đây. Hôm nay mạo muội gửi tới các bạn một vài truyện ma cũng không có gì kinh dị lắm, mong các bạn nhận xét bên dưới để mình rút kinh nghiệm.Mình sinh ra và lớn lên ở mảnh đất nhỏ ở huyện Hoa Lư tỉnh Ninh Bình.( Chắc các bạn cũng biết rồi nhỉ , ai có nhu cầu tham quan cảnh đẹp thì về đây...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người, đã lâu rồi mình biết tới truyenmacothat khoảng 2-3 năm và đọc truyện ở đây. Hôm nay mạo muội gửi tới các bạn một vài truyện ma cũng không có gì kinh dị lắm, mong các bạn nhận xét bên dưới để mình rút kinh nghiệm.
Mình sinh ra và lớn lên ở mảnh đất nhỏ ở huyện Hoa Lư tỉnh Ninh Bình.( Chắc các bạn cũng biết rồi nhỉ , ai có nhu cầu tham quan cảnh đẹp thì về đây nhé ) từ nhỏ đến giờ mình chỉ được nghe các cụ kể lại truyện ma , mình chỉ nhớ được một vài truyện…Mình vào truyện luôn nhé
*I : Đàn lợn.
Cách đây cũng lâu rồi vào buổi đêm trời mưa khoảng năm 1998-1999 gì đấy , Bác L ( Chị dâu của mẹ mình) đang ngồi may áo thì nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân chạy lại phía nhà mình . Bác liền hé cửa sổ ra xem ( hé chỉ đủ nhìn ) thì thấy 1 con lợn mẹ và khoảng 8 con lợn con đang chạy, Bác tưởng là lợn nhà ai sổng chuồng nên bác lùa theo đến ngã 3 đường để đến xóm khác thì chả thấy đâu nữa( mà bác bảo nhìn mấy con lợn cứ sáng sáng như kiểu bôi sơn dạ lên ấy . ) Bác cũng biết là gặp thứ gì rồi nên tiểu ra rồi vuốt lên mặt, hớt hải chạy về và từ đó không ai ra ngoài cửa sau 9h tối nữa…….
*II : Cây tre xóm trong .
Ở xã mình thì nổi tiếng truyện ma đều bắt nguồn từ đây.Tầm khoảng năm 03-04 gì đó, Bác T đi nhậu về khoảng 11 – 12h khuya đi tới gần cổng bác thấy một người phụ nữ mặc đồ trắng tóc để qua mặt ngồi ngay dưới gốc cây tre . Bác nhìn nhầm là mấy đứa trẻ trong xóm nên ra hỏi thăm, Bác vừa hỏi là con nhà ai thì người phụ nữ ấy ngước mặt lên nhìn thì Bác T miêu tả là nhớ sơ qua là mặt trắng bệch không có mắt lưỡi lè ra xuống tận mép cằm.Rồi cười , Bác T sợ quá ngất đi khi tỉnh lại thì đang thấy trong nhà ông Q rồi . Bác nghe mọi người kể lại là vợ bác đi tìm thì thấy Bác T nằm ở giữa đường, rìu bác vào nhà cạo gió cho tỉnh ngủ rồi hỏi làm sao mà ngủ ở giữa đường thế kia . Khi bác T tỉnh dậy , vợ bác hỏi thì giọng Bác T cứ the thé như giọng phụ nữ ” trả nhà cho tao, trả nhà cho tao ” Rồi nhìn mắt không thấy lòng đen đâu. Vợ bác T sợ quá liền sang gọi thầy Q ,thầy Q sang xem thì biết bác T bị ma nhập liền gọi mấy người nữa sang kéo bác T về nhà . 4 người đàn ông lực lưỡng như thế không lôi nổi một người đang say rượu , bất lực rồi thầy Q quay về nhà khoảng 2 phút sau bác đem theo cái lọ nhỏ nhỏ rồi nói ‘ quân bay đâu lôi con kia về nhà’ rồi bác T như kiểu có người xách vai bay như không vậy . Về nhà thầy Q thì thầy hỏi ‘ mày là ai ‘ thì nó bảo rằng ‘ xưa chết đói , gia đình đem vất bên vệ đường ,đói không có gì ăn ‘ Thầy Q đi vào trong nhà đem một bịch nở ra bảo nó ăn . Bịch nở to vậy mà khoảng 5 giây đã teo khô hết . Rồi thầy Q làm phép siêu độ và bảo gia đình cúng rằm mỗi tháng cho nó , nó mới chịu yên………..
*III: Con sông.
Hồi Việt Nam mình được giải phóng, cuộc sống cũng được cải thiện nhiều . Bác đằng ngoại của bố mình thường ngày đi thuyền sang chợ để mua hàng về bán ở chợ mình , mỗi tuần mở vào sáng 3 ngày lẻ . Khoảng 2 h là bắt đầu đi vì sợ đến nơi là chả còn gì mà mua cả, mọi ngày đi thì không sao nhưng tuần 2 tuần nay đi thuyền cứ có một thuyền khác đi đằng trước . Người đó đội mũ, mặc quần áo lính ngày xưa . Bác mình tưởng rằng người quê cũng đi liền bắt chuyện nhưng người ấy không trả lời cứ đi thẳng rồi đến đoạn rẽ con sông là không thấy đâu . Mấy lần như thế rồi bác về nhà hỏi thì biết đoạn sông đấy lúc chiến tranh lính hi sinh nhiều lắm . Bác rất sợ và không đi một vài hôm. Nhưng vì cuộc sống Bác phải cứng rắn lên mới được, mỗi lần đi Bác thường treo 1 dây tỏi trước và sau mũi thuyền , từ lúc ấy mới không thấy gì nữa
*IIII: Cái cống ở đường lớn.
Cái cống mình sắp kể đây thực ra là ở con kênh giữa các thửa ruộng, sau này người ta làm đường lên trên luôn nên mình gọi là ở đường lớn . Mọi chuyện bắt đầu là … Chú A đêm hôm đi kích cá kiếm sống qua ngày, đến đoạn cái cống đó thì chú thấy một con bê nhỏ nhỏ màu trắng , chú tưởng nhà ai chăn rồi bỏ quên gì đó liền vồ đem về làm thịt. Bỗng nhiên nó nhảy như ếch xuống nước rồi mất hút . Chú A sợ quá vất cả đồ nghề ở lại ba chân bốn cẳng chạy về, chú bị sốt li bì 4 hôm liền và không đi kích nữa. Chuyện đó trong làng ai cũng biết, ai cũng sợ phải đi qua chỗ đó vào ban đêm một mình . Cũng có lái xe đêm đi qua đoạn đường đó cũng thấy con bê liền xuống bắt cũng gặp trường hợp tương tự như chú A. Nơi này ai cũng sợ, xóm gần đây không ai dám ra ngoài khi mặt trời lặn . Đi vệ sinh cũng thấy tiếng nhảy xuống nước ùm ùm đoạn đó, người ta bảo chắc là ma đói, lính chết trận nằm xuống ở đó( cũng có người chết đuối ở đây rồi mình sẽ kể sau) . Hình như họ cũng lập một cái miếu nhỏ và mọi chuyện cũng xảy ra ít đi. Mình cũng hay lượn qua lúc biết đến thì đi qua cứ có cảm giác ai nhìn ở đằng sau.

0