K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 4 2019

Bắt đầu biết vuốt gel...Bắt đầu biết style 
Bắt đầu thích novou và bắt đầu thích đô hơn 
Bắt đầu nghĩ vu vơ...Bắt đầu biết mộg mơ 
Bắt đầu thích làm thơ rồi bắt đầu làm rapper 
Kể từ ngày hôm đó và con mắt cứ hay nhòm ngó 
về nhữg nơi có nhỏ 
Rồi từg bước chăm lo đến đám bạn thân của nhỏ,để mọi đều chưa rõ về nhỏ giờ sẽ được ság tỏ. 
Và khi màn đêm buông xuống, có 1 bóng đèn hiu hắt 
1 bóng người đang cậm cụi học bài.Vì tương lai ngày mai 
và vì 1 người con gái.Không 1 ai chê bai, vì mình trai tài gái sắc 
[Nam]Ê! Nhỏ lớp trưởg 
[Nữ]Có chuyện gì hôg nhóc 
[Nam]Tối thứ bảy tuần này bà có bận cái gì hông?! 
[Nữ]Cũg hôg biết nữa..có gì hôg nè? 
[Nam]Thì tui có 2 tấm vé..được người ta cho free...nếu bà rãh thì cùg đi...sao hã?? 
[Nữ]Tự nhiên tốt quá ha?Có ý đồ gì hok dzạ? 
[Nam]Hôg có gì hết mà...quyết định zậy nha..đúg 7h tối ở GALAXY...khôg gặp khôg về 
Chải chuốt vuốt gel...điệu gần 3 tiếng đồng hồ, cả chục bộ đồ mà chẳg cái nào vừa ý 
Mag giày allstar cộng thêm cái áo 
Lacoste và cái quần Levi's, trôg mình cũng bảh trai 
Đi ngag tiệm hoa, mua cho nàg 1 bó, xinh xinh nhỏ nhỏ thơm ngát hoa hồng. 
Vì hôm nay là ngày quan trọg bấy lâu nay mình chờ mog. 
Lời tỏ tình đầu lòg cầu mog sẽ thành côg.1 phút..2 phút còn gần cả 100 phút.Biết nói gì mơ mộg cho nhỏ sẽ rug độg.1 giọt...2 giọt...rồi cơn mưa ào tới, cuốn trôi niềm phấn khởi, những hy vọg dần vơi. 
Chờ 1 tiếg rồi 2 tiếg...nhìn dòg người ra vào, tay tr

14 tháng 4 2019

Ver 1: 
Năm học mới đã tới, chợt nghe lòng phơi phới, trường mới, bạn mới và tất cả đều mới.Những chiếc áo dài thướt tha, lướt qua.Ôi thật là xinh quá, dzui quá (khà khà). 

Lớp mà nam còn ít hơn là nữ.Mà mấy bà còn hung dữ, nhưng được cái lại rất xinh và cũng rất nhiệt tình, nên chúng mình mới khổ, bị đè đầu cưỡi cổ, bị sai vặt tùm lum. 

Nhất là nhỏ lớp trưởng cứ bắt mình làm gương.Cứ kiểm tra bài tập, cứ không làm thì méc cô.Nhiều lúc ăn zero, còn nhỏ thì cười hô hô.Chỉ biết trách cái số cho gặp nhỏ chưa bồ. 

Đến 1 ngày chịu không nổi, ăn gối xôi cũng không dzô, cầm quyển tập chọi lên tường, nhỏ lớp trưởng chỉ nín câm, rồi âm thầm quay bước đi, nghe thiên hạ đã đồn rắng: nước mắt nhỏ đã nghẹn ngào tuôn rơi 

Kể từ ngày hôm đó, nhỏ cũng không la ló và cũng không thèm ngó, để mình qua 1 xó, chẳng còn ai chăm lo, và mình tìm thấy tư do, nhưng lại thiếu cái gì, khiến cho mình lại khó chịu. 
[Nữ:] 
Nắng lấp lánh trên cao bầy chim hót. 
Khẽ tiếng nói em yêu anh rồi. 
Vì anh ngốc anh đâu biết được. 
Thì em cứ ngu ngơ thế thôi. 
Cứ lóc chóc trêu anh vậy thôi đó. 
Và em ước mong sẽ có ngày 
Được nghe tiếng anh yêu nói rằng:" I LOVE U" 
[Nam:] 
Thôi thì làm con trai đã có lỗi thì xin lỗi :"bạn đừng giận mình nữa nha, mình biết lỗi rồi mà, mình xin hứa về sau sẽ không hay nổi cáu, ngoan ngoãn mà lắng nghe những gì bạn sai bảo" 
Thông minh thường xuyên tự nhiên ngu đột xuất.Nói ra 1 câu hứa đến bây giờ còn thấy hố.Trở thành 1 thằng ngố, giống như là tì nô, còn nhỏ là phú hộ, thoã sức mà đô hộ. 
Mua bánh tráng, mua nước ngọt, xách đôi giày, xách cái cặp, cái gì mình cũng gặp.Ôi thật là mất mặt trước cái lũ con trai, chúng nó cứ đùa dai, nhỏ thì cứ ra oai, thật tội nghiệp đời trai của mình. 
Vậy mà bây giờ còn nảy sinh cái trò mới.Phát cho mình cái Sphone, xái cái SIM Couples, bắt mình làm xe ôm những lúc khi nhỏ chán, không thì làm ông tám, ngồi thâu đêm suốt sáng.Nhưng mà...1 thời gian tiếp xúc..1 thời gian bị hành hạ...Và mình đã nhận ra, đắng sau cái ác ma...nhỏ thật là tốt bụng và thật là đáng yêu..giống như 1 thiên thần..^^ 
[Nữ:] 
Nắng lấp lánh trên cao bầy chim hót. 
Khẽ tiếng nói em yêu anh rồi. 
Vì anh ngốc anh đâu biết được. 
Thì em cứ ngu ngơ thế thôi. 
Cứ lóc chóc trêu anh vậy thôi đó. 
Và em ước mong sẽ có ngày 
Được nghe tiếng anh yêu nói rằng:" I LOVE U" 
[Nam:] 
Bắt đầu biết vuốt gel...Bắt đầu biết style. 
Bắt đầu thích novou và bắt đầu thích đô hơn. 
Bắt đầu nghĩ vu vơ...Bắt đầu biết mộng mơ. 
Bắt đầu thích làm thơ rồi bắt đầu làm rapper. 
Kể từ ngày hôm đó và con mắt cứ hay nhòm ngó, về những nơi có nhỏ.Rồi từng bước chăm lo đến đám bạn thân của nhỏ...để mọi đều chưa rõ về nhỏ giờ sẽ được sáng tỏ. 

Và khi màn đêm buông xuống, có 1 bóng đèn hiu hắt, 1 bóng người đang cậm cụi học bài.Vì tương lai ngày mai, và vì 1 người con gái.Không 1 ai chê bai, vì mình trai tài gái sắc 
[Nam] Ê! Nhỏ lớp trưởng 
[Nữ] Có chuyện gì hông nhóc! 
[Nam] Tối thứ bảy tuần này bà có bận cái gì hông? 
[Nữ] Cũng hông biết nữa..có gì hok nè? 
[Nam] Thì tui có 2 tấm vé..được người ta cho free...nếu bà rãnh thì cùng đi...sao hã?? 
[Nữ] Tự nhiên tốt quá ha?Có ý đồ gì hok dzạ? 
[Nam] Hông có gì hết mà...quyết định dzậy nha..đúng 7h tối ở GALAXY...không gặp không về..^^ 
Chải chuốt vuốt gel...điệu gần 3 tiếng đồng hồ, cả chục bộ đồ mà chẳng cái nào vừa ý.Mang giày allstar cộng thêm cái áo Lacoste và cái quần Levi's, trông mình cũng bảnh trai. 
Đi ngang tiệm hoa, mua cho nàng 1 bó, xinh xinh nhỏ nhỏ thêm ngày hoa hồng.Vì hôm nay là ngày quan trọng bấy lâu nay mình chờ mong.Lời tỏ tình đầu lòng cầu mong sẽ thành công. 
1 phút..2 phút còn gần cả 100 phút.Biết nói gì mơ mộng cho nhỏ sẽ rung động.1 giọt...2 giọt...rồi cơn mưa ào tới, cuốn trôi niềm phấn khởi, những hy vọng dần vơi.Chờ 1 tiếng rồi 2 tiếng...nhìn dòng người ra vào, tay trong tay cười nói,chỉ riêng mình thấy nhói.Rồi nghe tiếng bàn tán, có 1 vụ tai nạn, là 1 cô gái trẻ, trên người đầy máu me. 
Chạy khắp nơi tìm kiếm, cầu mong xin đừng là nhỏ nha, cầu mong nhỏ đừng tới, mình chờ đợi cũng không sao.Nhưng mà đến hiện trường nhìn thấy người đang bị thương, đúng là nhỏ lớp trưởng, cái người mà tui đang thương..T_T 
Ôm chặt nhỏ vào lòng, thật xót xa thật ra rứt.Đừng có gì nha ấy, vì mình chưa kịp cho ấy biết:" Mình thích ấy biết mấy, mình muốn được bên ấy, quan tâm chăm sóc và bảo vệ cho ấy suốt đời". 
[Nữ] 
Ngốc ơi là ngốc, tui đâu có bị gì đâu mà ông ngồi đó than khóc.Mới trật chân nên đi không được.Tại trời mưa như trút nước nên tui không đến sớm được 
còn không biết mà đỡ tui dậy, làm gì mà ngồi đấy.Mà sao.... ngốc quá dzậy chờ hoài mà ko thấy, thích tắm mưa ở đây lắm sao.Rồi ngày mai ông bệnh...ai làm osin cho tui...còn ai để tui bắt nạt...còn ai cùng tui đi chơi.Thiệt là ngốc quá trời! 
[Nam] 
Trời ơi trời...dzậy là hổng có sao à. 
Trời ơi trời...dzậy là hổng có gì à. 
Trời ơi trời...dzậy là tui bị hố tập 2 nữa hã trời.
[Nữ] 
Đừng có quên những lời ban nãy ông đã nói.Có biết gì không? Những ngày qua tui chờ mong...mà ông để tui ngóng trông.đúng là...

[Nam] Đồ ngốk chứ gì!

_Hok tốt_

28 tháng 7 2018

Bai 5: Chua loi ve CN- VN trong cac cau sau

a, Di qua vuon nha bac Nam, thay co nhieu cay an qua.

Thiếu chủ ngữ

Sửa : Tôi thấy có nhiều cây ăn quả

b, Viec em Nga di thi hoc sinh gioi mon Toan

Thiếu chủ ngữ

Sửa : em Nga đi thi học sinh giỏ môn toán

c, Chiec xe dap cua Thuy bon bon chay tren duong va hat vang bai hat

Thiếu chủ ngữ

Sửa : Thuỳ hát vang bài hát

d, Ban Hoa, nguoi lop truong ma em yeu quy nhat.

Thiếu vị ngữ Sửa : Bạn Hoa là người lớp trưởng,....
28 tháng 7 2018

Bai 5: Chua loi ve CN- VN trong cac cau sau

a, Di qua vuon nha bac Nam, thay co nhieu cay an qua.
->Vế sau thiếu CN
->Sửa:Đi qua vườn nhà bác Nam,Nga thấy có nhiều cây ăn qur

b, Viec em Nga di thi hoc sinh gioi mon Toan
->thừa tè’’việc’’
->Sửa : Em Nga đi thi hsg môn Toán

c, Chiec xe dap cua Thuy bon bon chay tren duong va hat vang bai hat
->Thiếu CN
->Sửa:Chiếc xe đạp của Thủy bon chen chạy trên đường và Thủy hát vang bài hát

d, Ban Hoa, nguoi lop truong ma em yeu quy nhat.
->Sửa:Bạn Hoa-người lớp trưởng mà em yêu quý nhất

14 tháng 9 2016

_Mùa thu ngày khai trường

_Ngày ấy bạn và tôi

_Bay lên nhé ước mơ học trò

_Chào năm học mới

_Giac mơ thần tiên

_Bụi phấn

_Ngày đầu tiên đi học

_Tạm biệt nhé!

 

27 tháng 8 2017

Ôi hàng cây xanh thắm dưới máy trường mến yêu

Có loài chim đang hót vang hòa tựa như nói

Vì hạnh phúc tuổi thơ có đời thêm sức sống

Thầy dìu dắt chúng em với tấm lọng thiết tha

Khi bình binh hé sáng phố phường còn ngủ yên

Khi giọt sướng lóng lánh vẫn còn đọng trên lá

thầy bước đến trường em mang một tình yêu ước mơ

Cho từng trẻ thơ cho từng khúc nhạc riụ êm

Như thời gian êm đềm theo tháng năm

Như dòng sông gợi đều theo cơn gió

Mang tình yêu của thấy đến với chúng em

Để dựng xây quê hương tương lai sáng ngời

8 tháng 9 2017

dau phai che dau ban

9 tháng 10 2018

Ta đi, đi khắt í a quê hương, hát lên hát một câu ca thắm thiết : Nước mình đẹp quá có nơi nào bằng ? Ngàn hoa thắm tươi trrên đường rộn ràng kìa muôn cách chim tung hoành trời đất bao la nào anh nào em ta hãy hát vang lên nào !!!!

16 tháng 2 2017

bài 2: Mỗi khi lời bài hát thân thương ấy cất lên, tôi lại bồi hồi nhớ về ngày đầu tiên đến trường, biết bao lạ lẫm, bỡ ngỡ, xấu hổ nép sau lưng mẹ. Nhưng có một bàn tay ấm áp đưa ra đón tôi vào lớp làm tôi nhớ mãi đến hôm nay...
“Ngày đầu tiên đi học, em nước mắt nhạt nhoà, cô vỗ về an ủi, mẹ dỗ dành yêu thương... Ngày đầu tiên thế đó, cô giáo như mẹ hiền, cô như là cô tiên....". Mỗi khi lời bài hát thân thương ấy cất lên, tôi lại bồi hồi nhớ về ngày đầu tiên đến trường, biết bao lạ lẫm, bỡ ngỡ, xấu hổ nép sau lưng mẹ. Nhưng có một bàn tay ấm áp đưa ra đón tôi vào lớp làm tôi nhớ mãi đến hôm nay...
Tôi vốn là đứa trẻ nhút nhát và hay ngượng ngùng. Những ngày chuẩn bị vào lớp một, tôi đã sợ và xin mẹ không bắt tôi đến trường. Trong khi chúng bạn, ai cũng háo hức đón chào năm học mới, đánh dấu kết thúc thời kf “trẻ con” bước vảo trường tiểu học. Hôm khai trường, mẹ phải dỗ dành mãi tôi mới chịu đi. Buổi sang hôm ấy, bước trên con đường làng quen thuộc mà tôi thấy như xa lạ. Học trò xúng xính trong bộ quần áo mới, nô nức nắm tay nhau đến trường.
Bước chân vào cổng trường mà tôi thấy run run. Nhìn xung quanh đông đúc người đi lại. Học trò cũ lâu ngày không gặp nhau, nô đùa cười khúc khích. Những học trò vào lớp một như tôi đứng cạnh mẹ, mắt tròn xoe nhìn lạ lẫm. Sân trường mỗi lúc một đông hơn. Bỗng “tùng... tùng... tùng.. ” ba hồi trống vang lên giòn giã. Những tiếng trống trường tôi đã có dịp nghe sao hôm nay thấy to và vang dội lạ lùng, tim tôi đập rộn lên, tay nắm chặt tay mẹ , các bạn học sinh đã xếp hàng ngay ngắn. Mẹ đưa tôi ra trước cửa lớp. Tôi sợ quá nép sau lưng, nhắm chặt hai mắt, bám áo mẹ không chịu rời. Rồi cô giáo đọc đến tên tôi để vào lớp. Tôi như ù ù hai bên tai, nghe không rõ nữa. Chỉ biết một lúc lâu tôi vẫn đứng yên bên mẹ. Tôi thấy vui vui vì không phải vào lớp và có thể về nhà. Nhưng bất ngờ, một bàn tay đặt lên vai tôi nhẹ nhàng. Tôi giật mình quay lại thì gặp ngay một nụ cười rạng rỡ, thân thiện. Tôi đứng lặng hồi lâu trước vẻ đẹp của cô giáo. Cô mặc tà áo dài thướt tha, mái tóc đen mượt thả trên đôi vai bé nhỏ. Đôi mắt cô long lanh nhìn thẳng vào tôi khiến tôi thấy choáng ngợp. Nhìn cô, tôi như thấy mùa thu đang tỏa nắng. Bàn tay cô nhè nhẹ nắm lấy tay tôi đang bám chặt tà áo mẹ, âu yếm lau những giọt nước mắt trên má tôi rồi dắt tôi vào lớp. Lạ lùng thay, tôi ngoan ngoãn bước theo cô. Cô giống một ảo thuật gia đang thôi miên tôi, từng chút một. Chỉ đến khi cô đưa đến chỗ ngồi gần cửa sổ, tôi mới như chợt tỉnh lại nhìn vội ra sân xem mẹ đang ở đâu. Tìm mãi mà không thấy mẹ. Có lẽ mẹ đã về từ bao giờ.
Ngồi một mình bên cửa sổ, tôi vẫn lạnh lùng nhìn ra cửa như không để ý đến ai trong lớp. Tôi cố thu mình lại mong không ai trông thấy. Nhưng cô giáo đã kịp phát hiện ra tôi. Cô kéo tôi lại với không khí của lớp học. Cô giới thiệu về cô, cô Hương Lan. Cái tên mới đẹp đẽ làm sao, đẹp như người cô vậy. Rồi cô giới thiệu từng bạn, từng bạn một. Đến lượt tôi, cô đặt tay lên vai như để động viên, thể hiện niềm tin tưởng. Tôi thấy trong lòng vững tâm hơn. Cô đã truyền cho tôi một sức mạnh diệu kì.
Buổi học đầu tiên thật dễ chịu. Cô và chúng tôi làm quen với nhau nhiều hơn. Thỉnh thoảng lơ đễnh, tôi vẫn nhìn ra cửa sổ, mong buổi học kết thúc thật nhanh để được về nhà. Dường như đọc được suy nghĩ đó nên khi quay lại nhìn, tôi bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn tôi như muốn nói: hãy cố gắng lên em. Đôi mắt ấy, ánh nhìn ấy đã thu hút tôi, giúp tôi không nhìn ra ngoài nữa mà chăm chú vào bài giảng hơn.
Giờ ra chơi, tôi vẫn thu mình trong vỏ ốc. Tôi ngại làm quen với các bạn, chỉ ngồi một góc trông các bạn chơi. Tôi lại nhớ hồi còn ở nhà chơi chuyền với cái Kẹo, cái Thơm... chơi dây với bọn thằng Hiển vui biết bao. Còn giờ đây, tôi chỉ có một mình. Đang miên man suy nghĩ thì cô giáo đi xuống, vẫn ánh mắt nhìn thật ấm áp, cô như muốn nói với tôi: đừng u buồn. Hiểu điều cô muốn nói, tôi mỉm cười thật tươi tắn. Đây có lẽ là nụ cười đầu tiên từ lúc tôi bước đến trường...
Buổi học đầu tiên kết thúc. Học sinh lại vui vẻ ra về. Còn mình tôi trong lớp học, lủi thủi lặng lẽ. Và cũng như buổi sáng, cô giáo lại nắm lấy tay tôi dắt ra cổng trường với mẹ. Cô khen tôi ngoan, chăm học khiến mẹ rất tự hào. Cô chào hai mẹ con, hẹn gặp tôi vào buổi học ngày mai. Tôi ngồi lên xe ra về mà vẫn nhìn theo hình cô. Cô còn đứng đó nhìn tôi, vẫy tay tạm biệt. Đi xa rồi, tôi vẫn cảm nhận được nụ cười của cô, bàn tay ấm áp của cô ở nơi đây, vô cùng gần gũi...
Những ngày đầu đi học với tôi thật khó khăn. Nhưng cô giáo, người mẹ thứ hai dịu hiền ấy đã giúp tôi tháo bỏ vỏ bọc, tự tin bước ra ngoài đón nhận ánh sáng. Và cũng không biết từ bao giờ tôi không còn sợ đến lớp, không còn nhút nhát nữa. Muôn vàn lần tôi muốn nói “Con cám ơn cô”.

Bài 1:

lời ru có gió mùa thu
Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về .
Điệp cuối đầu ở các câu thơ 4,5 , điệp ngắt quãng ở câu thơ 6 có tác dụng gợi tả tuyệt vời : Trong buổi trưa hè oi ả ngột ngạt ấy tất cả đều chìm đi chỉ lời ru của mẹ cứ lúc bổng lúc trầm , hình ảnh mẹ lớn lao hơn cả cái không gian rộng lớn kia. Hình ảnh ẩn dụ : gió mùa thu , bàn tay mẹ được lồng sử dụng thật tài tình khéo léo đúng lúc .ta tưởng tượng mẹ không phải quạt cho con ngủ bằng tay mà là bằng lòng mẹ , không chỉ ru con bằng lời mà ru con bằng tấm lòng yêu con của mẹ .Sức mạnh của tình yêu con dồn trong lời hát ru , lên đôi tay mẹ quạt trỏ thành ngọn gió thu mát mẻ xua đi cái nóng hè oi ả cho giấc ngủ của con .
Đi suốt cuộc đời, đôi khi được lắng nghe những giai điệu mộc mạc qua câu hát ru của người mẹ ta bỗng thấy như sợi dây cuộc sống cũng phải chùng lại, bật lên một tiếng trầm trong bản hòa tấu phức hợp của cuộc sống. Nó cho ta phút nhớ tới mẹ, nhớ tới những ước mơ thành hình không chỉ bằng hơi thở cuộc sống mà bằng cả tâm hồn dịu dàng mẹ dành trọn cho con.
Bền bỉ cùng thời gian,hơn cả thời gian và không gian chính là lòng mẹ yêu con.Biết bao trưa nư thế mẹ ngồi đưa võng quạt ru con ngủ.Có ai đếm được chăng?Vậy mà mẹ chẳng hề mệt mỏi mỗi khi đêm về lại thức trông giấc ngủ cho con:
Những ngoi sao thức ngoài kia
chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngon gió của con suốt đời.
Phép nhân hoá ngôi sao-"thức" làm cho hình ảnh thơ trở nên đẹp lung linh,phép so sánh ko ngang bằng đã nâng hình ảnh bà mẹ tảo tần khuya sớm lam lũ lên thật cao quý đẹp đẽ hơn cả những vì tinh tuý,và cũng bất tử .Cách nói ẩn dụ "giấc tròn" ko phải chỉ là giấc ngủ của con ,cuộc đời con luôn có mẹ theo sát bên nâng bước con đi,che chở cho con,dành tất thảy yêu thương.Lòng mẹ thật bao la,tình mẹ thật rộng lớn...
Ko có những lời thơ nhẹ nhàng và sâu lắng như "Mẹ" chắc hẳn lời ru dần mai một cho đến một ngày người ta chỉ còn nghe thấy nó trong viện bảo tàng những lớp kỷ niệm của những người đi trước.Nếu nghe bản nhạc này vào 1 trưa hè oi bức,trên tay phe phẩy quạt nan và thiu thiu bên hiên nhà trên chiếc võng nhỏ,ta sẽ bé lại,chỉ 1 lúc thôi,để thấy cuộc sống này đậm chất sử thi về tình mẹ,về 1 cuộc sống ấm êm ta lớn lên bằng lời ru...
Hơn 1 lần nhình lại,ai cũng có 1 người mẹ,và mẹ tôi chỉ có 1 trên đời...
..."Mẹ đã nâng con dậy"...

30 tháng 3 2017

Người theo hương hoa mây mù giăng lối
Làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi
Đơn côi mình ta vấn vương hồi ức trong men say chiều mưa buồn !
Ngăn giọt lệ ngừng khiến khoé mi sầu bi
Đường xưa nơi cố nhân từ giã biệt li
Cánh hoa rụng rơi
Phận duyên mong manh rẽ lối trông mơ ngày tương phùng !!!!
Ohhhh ...
Tiếng khóc cuốn theo làn gió bay
Thuyền ai qua sông lỡ quên vớt ánh trăng tàn nơi này
Trống vắng bóng ai dần hao gầy
Ehhhhhh
Lòng ta xin nguyện khắc ghi trong tim tình nồng mê say
Mặc cho tóc mây vương lên đôi môi cay
Bâng khuâng mình ta lạc trôi giữa đời
Ta lạc trôi giữa trời !!!!
Đôi chân lang thang về nơi đâu
Bao yêu thương giờ nơi đâu
Câu thơ tình xưa vội phai mờ
Theo làn sương tan biến trong cõi mơ
Mưa bụi vương trên làn mi mắt
Ngày chia lìa hoa rơi buồn hiu hắt
Tiếng đàn ai thêm sầu tương tư lặng mình trong chiều hoàng hôn ... Tan vào lời ca ..???
Lối mòn đường vắng một mình ta
Nắng chiều vàng úa nhuộm ngày qua
Xin đừng quay lưng xoá
Đừng mang câu hẹn ước kia rời xa
Yên bình nơi nào đây
Chôn vùi theo làn mây
Ehhhh...

30 tháng 3 2017

ai rảnh đâu

16 tháng 8 2017

\(10^3+10^5.2^4\)

Ta có: \(10^3=1000\)

\(10^5=100000\)

\(2^4=16\)

Dựa vào qui tắc trong một phép tính không có dấu ngoặc, nếu phép tính đó có dấu nhân (chia ) thì phải thực hiện nhân (chia)  trước.

\(=1000+\left(100000.16\right)\)

\(=1000+1600000\)

\(=1601000\)

Đs