K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 4 2019

3. Con người

14 tháng 4 2019

là tao

24 tháng 7 2018

À, đồng dư hả, dễ hiểu mà. Ta có 2 số nguyên a, b và 1 số nguyên dương n, khi nào bảo là a, b đồng dư theo mô-đun (mod) n, tức là 2 số này đều chung 1 số dư là r nếu như chia cho n. Và hiệu a - b sẽ chia hết cho n. VD nhé: \(10\equiv4\)(mod 3) vì 10 : 3 dư 1 và 4 : 3 cũng dư 1, (10 - 4) chia hết cho 3. Tạm thời lớp 8 chỉ học cơ bản như thế này thôi.

3 tháng 12 2021

ko biết theo bn là loài nào

3 tháng 12 2021

có voi à

Chuyến bay 007 của Korean Air LinesBách khoa toàn thư mở Wikipedia  Bạn có tin nhắn mới từ một người dùng (các thay đổi gần đây). Bước tới điều hướngBước tới tìm kiếmChuyến bay 007 của Korean Air LinesHL7442, chiếc máy bay Boeing 747-230B của Korean Air Lines bị bắn hạ tại sân bay quốc tế Honolulu, Hawaiingày 15 tháng 9 năm 1981Sự kiệnNgày1 tháng 9 năm 1983Mô tả tai nạnTiêm kích Xô viết SU-15 bắn...
Đọc tiếp
Chuyến bay 007 của Korean Air LinesBách khoa toàn thư mở Wikipedia  Bạn có tin nhắn mới từ một người dùng (các thay đổi gần đây). Bước tới điều hướngBước tới tìm kiếmChuyến bay 007 của Korean Air Lines
1981-09-15 12-00-00 United States Hawaii Aliamanu 2.JPGHL7442, chiếc máy bay Boeing 747-230B của Korean Air Lines bị bắn hạ tại sân bay quốc tế Honolulu, Hawaiingày 15 tháng 9 năm 1981
Sự kiện
Ngày1 tháng 9 năm 1983
Mô tả tai nạnTiêm kích Xô viết SU-15 bắn rơi do lỗi điều hướng của phi công KAL
Địa điểmGần đảo Moneron, phía tây quần đảo Sakhalin, Liên Xô 
46°34′B 141°17′ĐTọa độ: 46°34′B 141°17′Đ
Máy bay
Dạng máy bayBoeing 747-230B
Hãng hàng khôngKorean Air Lines
Số chuyến bay IATAKE007
Số chuyến bay ICAOKAL007
Tín hiệu gọiKOREAN AIR 007
Số đăng kýHL7442
Xuất phátSân bay quốc tế John F. Kennedy
Thành phố New York, New York
Hoa Kỳ
Chặng dừng cuốiSân bay quốc tế Anchorage
Anchorage, Alaska
Hoa Kỳ
Điểm đếnSân bay quốc tế Gimpo, Seoul
Hàn Quốc
Hành khách246
Phi hành đoàn23
Tử vong269 (tất cả)
Sống sót0

Chuyến bay 007 của Korean Air Lines (KAL007/KE007) là một chuyến bay của Korean Airlines (Hàn Quốc) bị máy bay đánh chặn Su-15 bắn hạ gần đảo Moneron, phía tây đảo Sakhalin, thuộc biển Nhật Bản vào thứ 5, ngày 1 tháng 9 năm 1983. Phi công của chiếc máy bay tiêm kích đánh chặn là thiếu tá Gennadi Osipovich. Toàn bộ 269 hành khách và phi hành đoàn bị giết, gồm Lawrence McDonald, nghị sĩ Nghị viện Hoa Kỳ.

Chiếc phi cơ đang trên đường từ New York đến Seoul qua Anchorage, Alaska khi nó bay qua không phận Xô Viết vào thời điểm Hoa Kỳ tiến hành các điệp vụ do thám. Ban đầu, phía Xô viết phủ nhận liên quan đến sự cố, nhưng sau đó đã thừa nhận, và cho rằng chiếc phi cơ trên đang trong một nhiệm vụ gián điệp. Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô cho rằng đó là một sự khiêu khích có chủ đích bởi Hoa Kỳ, để thử nghiệm sự chuẩn bị về mặt quân sự của Liên Xô, hoặc thậm chí là khiêu khích gây chiến. Hoa Kỳ buộc tội Liên Xô gây cản trở công việc tìm kiếm và cứu trợ. Quân đội Xô viết giữ kín các bằng chứng tìm kiếm được bởi Tổ chức Hàng không Dân dụng Quốc tế, tiêu biểu là hộp đen (được công bố 8 năm sau đó).

Sự kiện này là một trong những thời điểm căng thẳng nhất của Chiến tranh Lạnh và dẫn đến sự leo thang quan điểm chống cộng sản, đặc biệt là ở Hoa Kỳ. Quan điểm trái chiều về sự cố không bao giờ được đem ra giải quyết lại. Một số nhóm tiếp tục điều tra các báo cáo chính thức và tiếp tục đưa ra các giả thuyết. Vụ tiết lộ sau đó của bản ghi hành trình KAL007 và hộp đen bởi Liên bang Nga đã làm sáng tỏ một số thông tin.

Kết cục của sự cố, Hoa Kỳ thay đổi thủ tục theo dõi phi cơ khởi hành từ Alaska, trong khi giao diện của lái tự động dùng trong các chuyến bay được thiết kế an toàn và hiệu quả hơn.

Thông tin chuyến bay[sửa | sửa mã nguồn]

Chiếc Boeing 747-230B bàn giao vào ngày 28 tháng 1 năm 1972 với số sêri CN 20559/186 và mã đăng ký là HL7442. Phi cơ này khởi hành từ cổng 15 của sân bay quốc tế John F. Kennedy, New York vào ngày 31 tháng 8 năm 1983 đi Seoul, 35 phút sau giờ khởi hành theo lịch là 23 giờ 50 giờ miền Đông (Bắc Mỹ) (3 giờ 50 giờ quốc tế. Chuyến bay mang 246 hành khách và 23 thành viên phi hành đoàn. sau khi nạp nhiên liệu tại sân bay quốc tế Ted Stevens Anchorage, máy bay do cơ trưởng Chun Byung-In lái, khởi hành tới Seoul vào 4 giờ Alaska ngày 31 tháng 8 năm 1983.

Phi hành đoàn có tỉ lệ cao bất thường với hành khách, khi có 6 thành viên thực tập trên máy bay. 12 hành khách ở khoang hạng nhất, trong khi bình thường hầu hết tất cả 24 ghế đều có chỗ; ở hạng thương gia gần như 80 ghế không có người ngồi. Có 22 trẻ em dưới 12 tuổi trên máy bay. Nghị sĩ Mỹ Larry McDonald từ Georgia, Hoa Kỳ, cũng là Chủ tịch thứ hai của nhóm chống Cộng bảo thủ John Birch Society có mặt trên chuyến bay. 130 hành khách khác cũng có kế hoạch tới các địa điểm khác như Tōkyō, Hồng Kông, Đài Bắc. Thượng nghĩ sĩ Jesse Helms của Bắc Carolina, thượng nghị sĩ Steven Symms của Idaho và đại biểu Carroll J. Hubband Jr của Kentucky trên chiếc KAL015 xuất phát 15 phút sau KAL007; họ dự định cùng McDonald tới Seoul để tham dự lễ kỉ niệm 30 năm Hiệp ước Phòng thủ chung Mỹ - Hàn. Cựu Tổng thống Nixon được cho là ngồi cạnh McDonald nhưng đã không đi, theo Thời báo New York và Cục Điện báo Xô viết.

6

đọc báo đi cac bạn eeiiiiiiiii!!!!

3 tháng 6 2021

wtffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffffff

Ngô Bá Khá (sinh ngày 27 tháng 11 năm 1993), thường được biết đến với biệt danh Khá "Bảnh", là một hiện tượng mạng, dân giang hồ, nhân vật giải trí, YouTuber người Việt Nam. Anh nổi tiếng với các hình ảnh ăn chơi và đặc biệt là điệu múa quạt đã trở thành "hot trend" của giới trẻ.Sinh ra và lớn lên tại thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh, Khá Bảnh nhanh chóng thu hút được sự chú ý từ...
Đọc tiếp

Ngô Bá Khá (sinh ngày 27 tháng 11 năm 1993), thường được biết đến với biệt danh Khá "Bảnh", là một hiện tượng mạng, dân giang hồ, nhân vật giải trí, YouTuber người Việt Nam. Anh nổi tiếng với các hình ảnh ăn chơi và đặc biệt là điệu múa quạt đã trở thành "hot trend" của giới trẻ.

Sinh ra và lớn lên tại thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh, Khá Bảnh nhanh chóng thu hút được sự chú ý từ cộng đồng bởi những phát ngôn gây sốc và các video clip nội dung về cuộc sống, sinh hoạt cá nhân được anh đăng tải trên mạng xã hội. Khá Bảnh từng sở hữu một kênh YouTube với trên 2 triệu lượt đăng ký.[1] Những video clip tuy được đông đảo các bạn trẻ đón nhận nhưng cũng đón nhận phản ứng dữ dội từ cộng đồng vì chứa nhiều hình ảnh các hành vi bạo lực và gây tranh cãi.[2]

Ngày 2 tháng 4 năm 2019, Khá Bảnh bị công an tỉnh Bắc Ninh bắt giữ vì hành vi đánh bạc và tổ chức đánh bạc. Qua xét nghiệm, Khá có phản ứng dương tính với chất ma túy.[3] Trước đó, Khá Bảnh cũng bị bắt nhiều lần vì tội cố ý gây thương tích hay gây rối trật tự công cộng.[4] Ngay sau đó, kênh YouTube của Khá cũng đã bị khóa vì "vi phạm Điều khoản dịch vụ".[5] Sau khi tuyên án, Khá Bảnh được đưa về thi hành án tại trại giam Hoàng Tiến ở thành phố Chí Linh, tỉnh Hải Dương.

Sự nổi tiếng của Khá Bảnh nói riêng và giới giang hồ mạng nói chung đã trở thành một đề tài tranh luận nóng bỏng tại Việt Nam. Dù được một bộ phận người dân, đặc biệt là các bạn trẻ, đón nhận và xem như thần tượng, Khá Bảnh phải đối mặt với không ít chỉ trích vì những nội dung mà anh chia sẻ hay đăng tải được cho là gây ảnh hưởng xấu đến xã hội.

Mục lục
  • 1Tiểu sử
  • 2Vụ việc liên quan
    • 2.1YouTube
    • 2.2Bị bắt và tuyên án năm 2019
    • 2.3Thi hành án
  • 3Đánh giá
  • 4Xem thêm
  • 5Chú thích
Tiểu sử

Ngô Bá Khá sinh ngày 27 tháng 11 năm 1993 tại xã Tam Sơn, thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh. Anh là con trai út và duy nhất trong một gia đình có 4 chị em, 3 chị gái đã lấy chồng.[6] Mẹ là bà Nguyễn Thị Khánh (sinh năm 1956), bố – không rõ tên – đã qua đời từ năm 2010.[7]

Khá từng theo học tại Trường Trung học Cơ sở Tam Sơn. Khi lên lớp 7, vì hoàn cảnh gia đình, Khá buộc phải thôi học. Tuy nhà trường đã tới nhà vận động nhưng không thể thuyết phục anh quay trở lại.[8] Được biết, trong khoảng thời gian còn là học sinh, Khá chưa từng "gây gổ đánh nhau", mà chỉ vi phạm quy chế như "đi học muộn, nói chuyện trong lớp…"[9] Sau khi bỏ học, Khá bắt đầu kiếm tiền với nghề làm mộc từ năm 14 tuổi. Sau đó, Khá trải qua nhiều công việc khác nhau.[10] Năm 17 tuổi, do phạm tội đánh người và cố ý gây thương tích, Khá Bảnh phải vào Trại giáo dưỡng số 2 tại Yên Mô, Ninh Bình.[6] Tại đây, Khá Bảnh tự hào vì đã trở thành thủ lĩnh của hơn 1000 học viên. Năm 2012, Khá Bảnh ra trại. Công việc của Khá chủ yếu liên quan đến vấn đề cho vay tiền. Theo lời tự thuật của Khá Bảnh, Khá chỉ đánh người khi người ta không trả nợ và không bao giờ lừa dối ai hay làm những việc như ăn trộm, ăn cắp.

Năm 2013, Khá Bảnh kết hôn với một người cùng xã, song đến năm 2017 thì hai người ly dị[11]. Liên tiếp trong hai năm 2014, 2016, Ngô Bá Khá bị công an thị xã Từ Sơn bắt giữ về hành vi cố ý gây thương tích và gây rối trật tự công cộng.[12] Năm 2017, Khá Bảnh vào tù vì đánh người gây thương tích do liên quan đến việc đòi nợ.

Trong tháng 3 năm 2019, Khá Bảnh đăng ảnh dừng xe, cùng một nhóm thanh niên dàn hàng ngang chụp ảnh trên đường cao tốc Hà Nội – Hải Phòng lên trang Facebook cá nhân của mình.[13][14] Ít ngày sau đó, Khá Bảnh đã được mời đến làm việc tại cơ quan công an và phải nộp khoản tiền phạt 5,5 triệu đồng đồng thời bị tước quyền sử dụng giấy phép lái xe trong thời hạn 2 tháng.[15][4] Cuối tháng 3 năm 2019, Khá Bảnh đăng tải một video đốt xe lên trang YouTube cá nhân. Sau vụ đốt xe này, Khá Bảnh bị công an tỉnh Bắc Ninh triệu tập lên làm việc.[2] Ngày 2 tháng 4 năm 2019, Khá Bảnh bị Công an tỉnh Bắc Ninh bắt giữ vì hành vi đánh bạc và tổ chức đánh bạc. Qua xét nghiệm, Khá có phản ứng dương tính với chất ma túy[3]. Trước đó, Khá Bảnh cũng đã bị bắt nhiều lần vì tội cố ý gây thương

10
9 tháng 2 2021

copy giỏi quá tôi chả hiểu gì cả

9 tháng 2 2021

bài này bn copy trên wikipedia thề lun

Chuyến bay 1549 của US AirwaysBước tới điều hướngBước tới tìm kiếmChuyến bay 1549 của US AirwaysMáy bay Airbus A320 nổi trên sông HudsonSự kiệnNgày15 tháng 1, 2009Mô tả tai nạnChim đâm vào hai động cơ/ Đáp khẩn cấp xuống nướcĐịa điểmSông Hudson, Thành phố New York, Hoa Kỳ - gần Phố 4840,769498°B 74,004636°TTọa độ: 40,769498°B 74,004636°T (ước đoán)[1]Dạng máy bayAirbus A320-214Hãng hàng khôngUS...
Đọc tiếp
Chuyến bay 1549 của US AirwaysBước tới điều hướngBước tới tìm kiếmChuyến bay 1549 của US Airways
US Airways Flight 1549 (N106US) after crashing into the Hudson River (crop 1).jpgMáy bay Airbus A320 nổi trên sông Hudson
Sự kiện
Ngày15 tháng 1, 2009
Mô tả tai nạnChim đâm vào hai động cơ/ Đáp khẩn cấp xuống nước
Địa điểmSông Hudson, Thành phố New York, Hoa Kỳ - gần Phố 48
40,769498°B 74,004636°TTọa độ: 40,769498°B 74,004636°T (ước đoán)[1]
Dạng máy bayAirbus A320-214
Hãng hàng khôngUS Airways
Số đăng kýN106US
Xuất phátSân bay LaGuardia, Thành phố New York
Chặng dừngSân bay Quốc tế Charlotte/Douglas
Điểm đếnSân bay Quốc tế Seattle-Tacoma
Hành khách150[2]
Phi hành đoàn5
Tử vong0
Sống sót155 (tất cả)

Chuyến bay 1549 của US Airways là chuyến bay thương mại gồm hai chặng đường với lịch trình thường lệ hàng ngày khởi hành từ Sân bay LaGuardia ở Thành phố New York đến Sân bay Quốc tế Charlotte/Douglas ở Charlotte, Bắc Carolina và sau đó đến Sân bay Quốc tế Seattle-Tacoma phục vụ Seattle và Tacoma, Washington. Chặng bay đầu của chuyến bay vào ngày 15 tháng 1 năm 2009 chấm dứt khoảng 6 phút sau khi cất cánh bằng việc buộc phải hạ cánh khẩn cấp xuống sông Hudson.[3][4][5][6] Trong lúc vượt lên cao 3.200 bộ trong khoảng thời gian 2 phút sau khi cất cánh, chiếc máy bay hai động cơ Airbus A320 được tin là bị một đàn chim đâm vào cả hai động cơ khiến cả hai cánh quạt nén ngưng trệ và vì thế làm mất một phần hay toàn bộ lực đẩy của cả hai động cơ. Toàn bộ hành khách và nhân viên phi hành sống sót sau tai nạn.

Sự kiện hạ cánh trên sông Hudson huyền thoại này đã trở thành nguồn cảm hứng cho bộ phim Cơ trưởng Sully phát hành năm 2016.[7][8]

Mục lục
  • 1Chuyến bay
    • 1.1Phi hành đoàn
    • 1.2Máy bay
  • 2Hạ cánh xuống sông Hudson
    • 2.1Cấp cứu
    • 2.2Thương tích
  • 3Xem thêm
  • 4Tham khảo
  • 5Liên kết ngoài
Chuyến bay

Vào ngày 15 tháng 1 năm 2009, chuyến bay 1549 cất cánh từ đường băng 04 của Sân bay LaGuardia ở Thành phố New York lúc 3:26 p.m. giờ miền đông Hoa Kỳ (20:26 UTC)[9] với 150 hành khách và phi hành đoàn 5 người.[2] Đường bay theo lịch trình thường ngày của chuyến bay 1549 là chuyến bay nội địa Hoa Kỳ, đầu tiên bay đến Sân bay Quốc tế Charlotte/Douglas, Bắc Carolina, và sau đó tiếp tục bay đến Sân bay Quốc tế Seattle-Tacoma ở tiểu bang Washington.

Nữ phát ngôn nhân của Cơ quan Quản lý Hàng không Liên bang (FAA) Laura Brown nói rằng theo thông tin ban đầu cho thấy thì các động cơ của máy bay đã bị chim đâm vào ngay sau khi cất cánh. Thông tin không chính thức được xem lại trên màn hình radar cho thấy rằng chuyến bay vượt lên cao tối đa là 3.200 bộ (980 mét) trước khi nó bắt đầu hạ xuống thấp.[3] Cơ trưởng đã gọi radio đến kiểm soát không lưu báo là máy bay của ông bị chim đâm vào động cơ và tuyên bố đáp khẩn cấp. Hành khách thuật lại là chiếc máy bay bị mất lực đẩy, động cơ bị cháy và ngửi thấy mùi xăng trước khi đáp xuống.[10]

Phi hành đoàn[sửa | sửa mã nguồn]

Cơ trưởng của chuyến bay là Chesley B. Sullenberger III, 57 tuổi từ Danville, California. Ông là một cựu đại úy phi công của Không lực Hoa Kỳ, phục vụ với vai trò phi công máy bay chiến đấu và từng lái F-4 Phantom II từ năm 1973 đến năm 1980.[11][12][13][14] Sau khi rời không quân, ông trở thành phi công hành không thương mại cho US Airways.[13] Cơ phó là Jeffrey Skiles, 49 tuổi từ Oregon, Wisconsin.[15][16][17] Các tiếp viên hàng không là Donna Dent, Doreen Welsh, và Sheila Dail.[18]

Chiếc máy bay được phỏng chừng hướng về phía bắc sau khi cất cánh, sau đó quay ngược chiều kim đồng hồ bay dọc theo dòng chảy hướng nam của sông Hudson Đường đi của chuyến bayMáy bay

Chiếc máy bay là loại Airbus A320-214 có động cơ CFM56 và số sản xuất 1044. Số đăng ký máy bay (tail number) là N106US.[19] Chuyến bay đầu tiên là ngày 15 tháng 6 năm 1999, được giao mới cho US Airways vào tháng 8 năm 1999. Nó đã thực hiện được 16.299 chuyến bay. Lần bảo dưỡng gần đây (kiểm tra và bảo dưỡng được thực hiện mỗi 550 giờ bay) là vào ngày 6 tháng 12 năm 2008.[20] Loại Airbus A320 có một nút điều khiển để đáp xuống nước với chức năng là đóng lại tất cả các valves và cửa đóng dưới bụng máy bay để hạn chế tốc độ nước tràn vào máy bay.[21]

Hạ cánh xuống sông Hudson
Một trong hai phi công nói với kiểm soát không lưu là họ có ý định đáp khẩn cấp xuống một sân bay được nhìn thấy bên dưới. Nhân viên điều khiển không lưu nhận ra sân bay đó là Sân bay Teterboro trong Quận Bergen, tiểu bang New Jersey. Ý định đáp xuống Sân bay Teterboro là liên lạc sau cùng từ máy bay[22] trước khi các phi công quyết định đáp khẩn cấp xuống mặt nước trên sông Hudson vì thiếu độ cao để bay đến bất cứ sân bay nào gần đó. Điều khiển không lưu tại Sân bay LaGuardia báo cáo là thấy máy bay vượt qua bên trên cầu George Washington thấp hơn 900 bộ.[7] Khi máy bay gần đụng mặt nước, cơ trưởng thông báo "Brace for impact"[7] (có nghĩa là giữ chặt vị trí để đáp khẩn cấp) và các tiếp viên hàng không đã chỉ thị cho hành khách cúi đầu về phía trước.[23]Cơ trưởng gọi radio đến kiểm soát không lưu rằng máy bay bị chim đâm vào động cơ và tuyên bố đáp khẩn cấp. Hành khách sau đó kể lại là máy bay mất lực đẩy, động cơ bị cháy và có mùi xăng trước khi hạ cánh.[10] Thông tin không chính thức được xem lại trên màn hình radar cho thấy rằng chiếc máy bay lên cao tối đa khoảng 3.200 bộ (980 mét) trước khi nó bắt đầu hạ xuống thấp.[3]

Khoảng 6 phút sau khi cất cánh, chiếc máy bay chạm mặt sông Hudson với tốc độ 125 dặm Anh một giờ, hướng về phía nam ở vị trí gần Phố 48 trong khu Manhattan và cảng Imperial của Weehawken, tiểu bang New Jersey, cách Times Square non 1 dặm Anh và những đường phố đông đúc của khu Midtown Manhattan, và trong khoảng cách 3000 bộ (910 mét) từ ba nhà ga bến phà.[24][25]

Qua việc đáp thành công trên mặt nước, theo nhật báo The Wall Street Journal, cơ trưởng chuyến bay "đã đạt được 1 kỳ công thử thách kỹ thuật nhất và hiếm có nhất trong hàng không dân dụng."[26]

Cấp cứu[sửa | sửa mã nguồn] Chiếc máy bay nằm trên sông Hudson, vây quanh là tàu thuyền của Tuần duyên Hoa Kỳ, Cảnh sát New York, Cứu hỏa New York và tàu phà

Các tàu phà và tàu kéo gần đó gần như đến tiếp cứu hành khách ngay lập tức. Một số hành khách đứng chờ trên cánh của chiếc máy bay đang nổi trên mặt nước,[27] trong lúc những hành khách khác leo lên các xuồng cấp cứu.[28] Trong vài phút,[29]Sở Cứu hỏa Thành phố New York (FDNY), Sở Cảnh sát Thành phố New York (NYPD) và Tuần duyên Hoa Kỳ (USCG) có mặt tại hiện trường để giúp cho công cuộc cứu cấp.[30] Tất cả hành khách và nhân viên phi hành được di tản an toàn khỏi máy bay.[7] Sở Cứu hỏa Thành phố New York đáp ứng với tàu cứu hỏa John D. McKean. Trên bộ, sở cứu hỏa thông báo tình trạng khẩn cấp mức độ 3 và huy động các đơn vị hỗ trợ tiếp vận và các đơn vị đối phó tình trạng khẩn cấp chính của họ và có đến 36 xe cứu thương sẵn sàng tại hiện trường.[31][32] Sở cảnh sát đáp ứng với các máy bay trực thăng, tàu thuyền và thợ lặn.

Ngoài ra, khoảng 30 xe cứu thương của các tổ chức khác cũng sẵn sàng bao gồm xe cứu thương của một số bệnh viện. Nhiều cơ quan khác cũng cung cấp hỗ trợ y tế dọc theo bờ sông phía Weehawken bang New Jersey.

Thương tích[sửa | sửa mã nguồn]

Chỉ có một người bị thương đáng kể: một tiếp viên cần phẫu thuật vì bị gãy chân.[33][34] Tổng cộng có 78 người được chăm sóc y tế, đa số bị thương nhẹ và mất nhiệt vì thời tiết quá lạnh trên sông.[35]

Trung tâm Y tế Công giáo Thánh Vincent tại Greenwich Village nhận bệnh nhân của vụ tai nạn này (cũng như Trung tâm Bệnh viện Thánh Luke's-Roosevelt) trong đó có từ 5 đến 10 người được chăm sóc vì bị lạnh cóng. Bệnh viện Roosevelt nhận thêm 10 bệnh nhân.[36] Tất cả có 15 hành khách được chăm sóc tại các bệnh viện trong khi những hành khách khác được chăm sóc tại các cơ sở y tế nhỏ.[7]

3
23 tháng 6 2021

Trả lời :

Ở wikipedia Tiếng Việt ?

Đúng k ?

~HT~

Trả lời 

Chuyến bay 1549 của US Airways

Bước tới điều hướngBước tới tìm kiếmChuyến bay 1549 của US Airways

US Airways Flight 1549 (N106US) after crashing into the Hudson River (crop 1).jpgMáy bay Airbus A320 nổi trên sông Hudson
Sự kiện
Ngày15 tháng 1, 2009
Mô tả tai nạnChim đâm vào hai động cơ/ Đáp khẩn cấp xuống nước
Địa điểmSông Hudson, Thành phố New York, Hoa Kỳ - gần Phố 4840,769498°B 74,004636°TTọa độ: 40,769498°B 74,004636°T (ước đoán)[1]
Dạng máy bayAirbus A320-214
Hãng hàng khôngUS Airways
Số đăng kýN106US
Xuất phátSân bay LaGuardia, Thành phố New York
Chặng dừngSân bay Quốc tế Charlotte/Douglas
Điểm đếnSân bay Quốc tế Seattle-Tacoma
Hành khách150[2]
Phi hành đoàn5
Tử vong0
Sống sót155 (tất cả)

Chuyến bay 1549 của US Airways là chuyến bay thương mại gồm hai chặng đường với lịch trình thường lệ hàng ngày khởi hành từ Sân bay LaGuardia ở Thành phố New York đến Sân bay Quốc tế Charlotte/Douglas ở Charlotte, Bắc Carolina và sau đó đến Sân bay Quốc tế Seattle-Tacoma phục vụ Seattle và Tacoma, Washington. Chặng bay đầu của chuyến bay vào ngày 15 tháng 1 năm 2009 chấm dứt khoảng 6 phút sau khi cất cánh bằng việc buộc phải hạ cánh khẩn cấp xuống sông Hudson.[3][4][5][6] Trong lúc vượt lên cao 3.200 bộ trong khoảng thời gian 2 phút sau khi cất cánh, chiếc máy bay hai động cơ Airbus A320 được tin là bị một đàn chim đâm vào cả hai động cơ khiến cả hai cánh quạt nén ngưng trệ và vì thế làm mất một phần hay toàn bộ lực đẩy của cả hai động cơ. Toàn bộ hành khách và nhân viên phi hành sống sót sau tai nạn.

Sự kiện hạ cánh trên sông Hudson huyền thoại này đã trở thành nguồn cảm hứng cho bộ phim Cơ trưởng Sully phát hành năm 2016.[7][8]

Mục lục

1Chuyến bay1.1Phi hành đoàn1.2Máy bay2Hạ cánh xuống sông Hudson2.1Cấp cứu2.2Thương tích3Xem thêm4Tham khảo5Liên kết ngoài

Chuyến bay

Vào ngày 15 tháng 1 năm 2009, chuyến bay 1549 cất cánh từ đường băng 04 của Sân bay LaGuardia ở Thành phố New York lúc 3:26 p.m. giờ miền đông Hoa Kỳ (20:26 UTC)[9] với 150 hành khách và phi hành đoàn 5 người.[2] Đường bay theo lịch trình thường ngày của chuyến bay 1549 là chuyến bay nội địa Hoa Kỳ, đầu tiên bay đến Sân bay Quốc tế Charlotte/Douglas, Bắc Carolina, và sau đó tiếp tục bay đến Sân bay Quốc tế Seattle-Tacoma ở tiểu bang Washington.

Nữ phát ngôn nhân của Cơ quan Quản lý Hàng không Liên bang (FAA) Laura Brown nói rằng theo thông tin ban đầu cho thấy thì các động cơ của máy bay đã bị chim đâm vào ngay sau khi cất cánh. Thông tin không chính thức được xem lại trên màn hình radar cho thấy rằng chuyến bay vượt lên cao tối đa là 3.200 bộ (980 mét) trước khi nó bắt đầu hạ xuống thấp.[3] Cơ trưởng đã gọi radio đến kiểm soát không lưu báo là máy bay của ông bị chim đâm vào động cơ và tuyên bố đáp khẩn cấp. Hành khách thuật lại là chiếc máy bay bị mất lực đẩy, động cơ bị cháy và ngửi thấy mùi xăng trước khi đáp xuống.[10]

Phi hành đoàn[sửa | sửa mã nguồn]

Cơ trưởng của chuyến bay là Chesley B. Sullenberger III, 57 tuổi từ Danville, California. Ông là một cựu đại úy phi công của Không lực Hoa Kỳ, phục vụ với vai trò phi công máy bay chiến đấu và từng lái F-4 Phantom II từ năm 1973 đến năm 1980.[11][12][13][14] Sau khi rời không quân, ông trở thành phi công hành không thương mại cho US Airways.[13] Cơ phó là Jeffrey Skiles, 49 tuổi từ Oregon, Wisconsin.[15][16][17] Các tiếp viên hàng không là Donna Dent, Doreen Welsh, và Sheila Dail.[18]

Chiếc máy bay được phỏng chừng hướng về phía bắc sau khi cất cánh, sau đó quay ngược chiều kim đồng hồ bay dọc theo dòng chảy hướng nam của sông Hudson Đường đi của chuyến bay

Máy bay

Chiếc máy bay là loại Airbus A320-214 có động cơ CFM56 và số sản xuất 1044. Số đăng ký máy bay (tail number) là N106US.[19] Chuyến bay đầu tiên là ngày 15 tháng 6 năm 1999, được giao mới cho US Airways vào tháng 8 năm 1999. Nó đã thực hiện được 16.299 chuyến bay. Lần bảo dưỡng gần đây (kiểm tra và bảo dưỡng được thực hiện mỗi 550 giờ bay) là vào ngày 6 tháng 12 năm 2008.[20] Loại Airbus A320 có một nút điều khiển để đáp xuống nước với chức năng là đóng lại tất cả các valves và cửa đóng dưới bụng máy bay để hạn chế tốc độ nước tràn vào máy bay.[21]

Hạ cánh xuống sông HudsonMột trong hai phi công nói với kiểm soát không lưu là họ có ý định đáp khẩn cấp xuống một sân bay được nhìn thấy bên dưới. Nhân viên điều khiển không lưu nhận ra sân bay đó là Sân bay Teterboro trong Quận Bergen, tiểu bang New Jersey. Ý định đáp xuống Sân bay Teterboro là liên lạc sau cùng từ máy bay[22] trước khi các phi công quyết định đáp khẩn cấp xuống mặt nước trên sông Hudson vì thiếu độ cao để bay đến bất cứ sân bay nào gần đó. Điều khiển không lưu tại Sân bay LaGuardia báo cáo là thấy máy bay vượt qua bên trên cầu George Washington thấp hơn 900 bộ.[7] Khi máy bay gần đụng mặt nước, cơ trưởng thông báo "Brace for impact"[7] (có nghĩa là giữ chặt vị trí để đáp khẩn cấp) và các tiếp viên hàng không đã chỉ thị cho hành khách cúi đầu về phía trước.[23]Cơ trưởng gọi radio đến kiểm soát không lưu rằng máy bay bị chim đâm vào động cơ và tuyên bố đáp khẩn cấp. Hành khách sau đó kể lại là máy bay mất lực đẩy, động cơ bị cháy và có mùi xăng trước khi hạ cánh.[10] Thông tin không chính thức được xem lại trên màn hình radar cho thấy rằng chiếc máy bay lên cao tối đa khoảng 3.200 bộ (980 mét) trước khi nó bắt đầu hạ xuống thấp.[3]

Khoảng 6 phút sau khi cất cánh, chiếc máy bay chạm mặt sông Hudson với tốc độ 125 dặm Anh một giờ, hướng về phía nam ở vị trí gần Phố 48 trong khu Manhattan và cảng Imperial của Weehawken, tiểu bang New Jersey, cách Times Square non 1 dặm Anh và những đường phố đông đúc của khu Midtown Manhattan, và trong khoảng cách 3000 bộ (910 mét) từ ba nhà ga bến phà.[24][25]

Qua việc đáp thành công trên mặt nước, theo nhật báo The Wall Street Journal, cơ trưởng chuyến bay "đã đạt được 1 kỳ công thử thách kỹ thuật nhất và hiếm có nhất trong hàng không dân dụng."[26]

Cấp cứu[sửa | sửa mã nguồn]

 Chiếc máy bay nằm trên sông Hudson, vây quanh là tàu thuyền của Tuần duyên Hoa Kỳ, Cảnh sát New York, Cứu hỏa New York và tàu phà

Các tàu phà và tàu kéo gần đó gần như đến tiếp cứu hành khách ngay lập tức. Một số hành khách đứng chờ trên cánh của chiếc máy bay đang nổi trên mặt nước,[27] trong lúc những hành khách khác leo lên các xuồng cấp cứu.[28] Trong vài phút,[29]Sở Cứu hỏa Thành phố New York (FDNY), Sở Cảnh sát Thành phố New York (NYPD) và Tuần duyên Hoa Kỳ (USCG) có mặt tại hiện trường để giúp cho công cuộc cứu cấp.[30] Tất cả hành khách và nhân viên phi hành được di tản an toàn khỏi máy bay.[7] Sở Cứu hỏa Thành phố New York đáp ứng với tàu cứu hỏa John D. McKean. Trên bộ, sở cứu hỏa thông báo tình trạng khẩn cấp mức độ 3 và huy động các đơn vị hỗ trợ tiếp vận và các đơn vị đối phó tình trạng khẩn cấp chính của họ và có đến 36 xe cứu thương sẵn sàng tại hiện trường.[31][32] Sở cảnh sát đáp ứng với các máy bay trực thăng, tàu thuyền và thợ lặn.

Ngoài ra, khoảng 30 xe cứu thương của các tổ chức khác cũng sẵn sàng bao gồm xe cứu thương của một số bệnh viện. Nhiều cơ quan khác cũng cung cấp hỗ trợ y tế dọc theo bờ sông phía Weehawken bang New Jersey.

Thương tích[sửa | sửa mã nguồn]

Chỉ có một người bị thương đáng kể: một tiếp viên cần phẫu thuật vì bị gãy chân.[33][34] Tổng cộng có 78 người được chăm sóc y tế, đa số bị thương nhẹ và mất nhiệt vì thời tiết quá lạnh trên sông.[35]

Trung tâm Y tế Công giáo Thánh Vincent tại Greenwich Village nhận bệnh nhân của vụ tai nạn này (cũng như Trung tâm Bệnh viện Thánh Luke's-Roosevelt) trong đó có từ 5 đến 10 người được chăm sóc vì bị lạnh cóng. Bệnh viện Roosevelt nhận thêm 10 bệnh nhân.[36] Tất cả có 15 hành khách được chăm sóc tại các bệnh viện trong khi những hành khách khác được chăm sóc tại các cơ sở y tế nhỏ.[7]

~ hok tốt~!

24 tháng 12 2016

ai ma dam xg chu

24 tháng 12 2016

nếu k có megalodon thì vẫn có các loài cá mập khác .

23 tháng 1 2018

TT là số pi đấy bạn ạ

2r ở đây là 2 lần bán kính là đướng kính 

C/2r = pi là chu vi chia cho 2 lần bán kính sẽ được số pi (3,14)

23 tháng 1 2018

ukm cái đó thì mk biết nhưng mk phân tích như sau : 

C/(2r ) = C : 2 : r ; theo như link của mk thì C : 2 được chiều rộng ( phần trên ) vậy tại sao chắc chắn C : 2 : r sẽ được số pi ? 

Chuyến bay 8303 của Pakistan International AirlinesBách khoa toàn thư mở Wikipedia  Bạn có tin nhắn mới từ một người dùng (các thay đổi gần đây). Bước tới điều hướngBước tới tìm kiếmChuyến bay 8303 của Hãng hàng không quốc tế PakistanAP-BLD, máy bay liên quan đến vụ tai nạn, ảnh chụp năm 2016Tai nạnNgày22 tháng 5 năm 2020Mô tả tai nạnRơi tiếp đất (vẫn đang điều tra)Địa điểmGần Sân bay...
Đọc tiếp
Chuyến bay 8303 của Pakistan International AirlinesBách khoa toàn thư mở Wikipedia  Bạn có tin nhắn mới từ một người dùng (các thay đổi gần đây). Bước tới điều hướngBước tới tìm kiếmChuyến bay 8303 của Hãng hàng không quốc tế Pakistan
AP-BLD PIA A320 at DAC (20-02-16).jpgAP-BLD, máy bay liên quan đến vụ tai nạn, ảnh chụp năm 2016
Tai nạn
Ngày22 tháng 5 năm 2020
Mô tả tai nạnRơi tiếp đất (vẫn đang điều tra)
Địa điểmGần Sân bay quốc tế Jinnah, Karachi, Pakistan 
24°54′42″B 67°11′16″ĐTọa độ: 24°54′42″B 67°11′16″Đ
Máy bay
Dạng máy bayAirbus A320-214[1]
Hãng hàng khôngPakistan International Airlines
Số chuyến bay IATAPK8303
Số chuyến bay ICAOPIA8303
Tín hiệu gọiPakistan 8303
Số đăng kýAP-BLD
Xuất phátSân bay quốc tế Allama Iqbal, Lahore, Pakistan
Điểm đếnSân bay quốc tế Jinnah, Karachi, Pakistan
Số người99
Hành khách91[2]
Phi hành đoàn8[3]
Tử vong97
Bị thương2[4]
Thương vong mặt đất
Bị thương mặt đất11 (đã xác nhận)

Chuyến bay 8303 của hãng hàng không quốc tế Pakistan là chuyến bay nội địa có lịch trình từ sân bay quốc tế Allama Iqbal ở Lahore đến sân bay quốc tế Jinnah ở Karachi. Vào ngày 22 tháng 5 năm 2020, chiếc Airbus A320 bay chuyến 8303 đã bị rơi ở Model Colony, một khu dân cư đông dân ở thành phố Karachi, trong khi đang chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay quốc tế Jinnah, đường băng cách đó chỉ vài km.[3] Có 91 hành khách trên máy bay[5][6][7] và 8 thành viên phi hành đoàn.[3] 97 người đã thiệt mạng do vụ tai nạn, tuy nhiên quan chức địa phương chưa cho biết con số thương vong dưới mặt đất.[8] Hai người sống sót đã được cứu thoát.[4]

Karachi crash site.pngVị trí gần đúng của địa điểm gặp nạn: Sân bay quốc tế Jinnah được đánh dấu bằng vòng tròn màu xanh lá cây, Model Colony đánh dấu bằng hình tam giác màu đỏ.Vị trí của thành phố Karachi ở Sindh, Pakistan.Vị trí của Karachi ở châu Á.Xem tất cả
Mục lụcMáy bay[sửa | sửa mã nguồn]

Máy bay này là một chiếc Airbus A320-214,[1] được chế tạo năm 2004 và thuộc sở hữu của GE Capital Aviation Services. Nó đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 17 tháng 8 năm 2004 và được China Eastern Airlines thuê dưới đăng ký B-6017 trong khoảng thời gian từ tháng 9 năm 2004 đến tháng 6 năm 2014. Sau đó, nó được Hãng hàng không quốc tế Pakistan (PIA) thuê vào ngày 31 tháng 10 năm 2014, với đăng ký AP-BLD.[9][10][11] Nó được vận hành bởi động cơ CFM56-5B4/P,[12] được cài đặt gần đây nhất vào tháng 2 và tháng 5 năm 2019.[13] Thiết bị hạ cánh đã được lắp đặt vào tháng 10 năm 2014 và được bảo dưỡng liên tục và sẽ được thay thế vào tháng 10 năm 2024.[13]Bộ phận kỹ thuật của PIA đã báo cáo rằng việc kiểm tra bảo dưỡng định kỳ cuối cùng trên máy bay được tiến hành vào ngày 21 tháng 3 năm 2020, trong khi kiểm tra toàn diện nhất là thực hiện lần cuối vào ngày 19 tháng 10 năm 2019, trong đó không có lỗi được tìm thấy trong động cơ, thiết bị hạ cánh hoặc hệ thống điện tử hàng không của nó.[12][13] Từ ngày 22 tháng 3 đến ngày 7 tháng 5 năm 2020, chiếc máy bay vẫn bị đình chỉ bay do bối cảnh đại dịch COVID-19 toàn cầu. Từ ngày 7 tháng 5 trở đi, máy bay đã thực hiện sáu chuyến bay.[13] Cơ quan Hàng không Dân dụng đã tuyên bố máy bay phù hợp cho hoạt động bay cho đến ngày 5 tháng 11. Chiếc máy bay đã thực hiện một chuyến bay từ Muscat đến Lahore vào ngày trước khi xảy ra tai nạn.[12] Theo Airbus, máy bay đã thực hiện 47.124 giờ bay.[12][13][14]

Tai nạn[sửa | sửa mã nguồn]

Chuyến bay được điều khiển bởi phi cơ trưởng Sajjad Gul,[15][16][17][18] cất cánh từ Lahore vào 1:00 chiều[19] đã gần chuẩn bị kết thúc hành trình bay 90 phút,[5] vào thời gian nó bị rơi vào khoảng 2:45 chiều giờ địa phương (09:45 UTC)[20][21] ở địa bàn Model Colony[9] khoảng 3 kilômét (1,9 dặm; 1,6 hải lý) từ sân bay.[22] Đôi cánh của máy bay được báo cáo là đang bốc cháy trong khoảnh khắc trước khi máy bay đâm vào nóc nhà.[4][15] Vụ tai nạn làm hư hại các tòa nhà trong khu vực,[3] một số trong đó bốc cháy.[23] Vụ tai nạn được camera CCTV ghi lại trên video.[24]

Phi công đã thực hiện một nỗ lực hạ cánh trên đường băng sân bay trước khi anh ta gặp phải một vấn đề kỹ thuật.[7][19] Anh đã mất điều khiển đài kiểm soát không lưu (ATC) dùng báo cáo các sự cố kỹ thuật về lỗi máy động cơ[20] hoặc các sự cố hạ cánh.[5] Ngay trước khi mất liên lạc, ATC nói với phi công rằng anh ta có thể sử dụng một trong hai đường băng của sân bay.[20][23] Theo Giám đốc điều hành của PIA, Arshad Malik, phi công nói với phòng điều khiển rằng có vấn đề về kỹ thuật và anh quyết định bay vòng quanh thay vì hạ cánh, mặc dù hai đường băng đã sẵn sàng hạ cánh.[4] Phi công báo cáo với bộ điều khiển, "chúng tôi đang quay trở lại, thưa ông, chúng tôi đã mất động cơ". Mười hai giây sau đó, ông đã đưa ra một mayday cảnh báo.[19][25][26] đó là thông tin liên lạc cuối cùng giữa phòng điều khiển và máy bay.[7][27]

Theo các quan chức của Cơ quan Hàng không Dân dụng Pakistan (CAA), các vấn đề đã phát sinh từ nỗ lực đầu tiên của máy bay khi hạ cánh, bắt đầu từ việc thiết bị hạ cánh không hoạt động.[13] Thiết bị vẫn nằm ở vị trí rút lại khi máy bay cố gắng hạ cánh lần đầu tiên. Dấu ma sát trên đường băng cho thấy đã có một số tiếp xúc mặt đất; tại mốc 1.400 mét (4.500 ft) của đường băng, động cơ bên trái của máy bay được cho là đã cào đường băng, trong khi ở mốc 1.700 mét (5.500 ft), động cơ bên phải cũng cào lên mặt đường băng. Khi hủy việc đáp để bay lên sau đó thực hiện thao tác đáp lần thứ hai, người ta tin rằng thiệt hại cho các động cơ là từ tiếp xúc đường băng này, dẫn đến hỏng động cơ giữa không trung. Chính điều này đã khiến máy bay không thể duy trì độ cao, khiến nó bị rơi khi đang quay trở lại lần hạ cánh thứ hai.[13] Các quan sát lưu ý rằng trong lần hạ cánh thứ hai, tuabin khí ram dự phòng của máy bay dường như đã được sử dụng, với mục đích là cung cấp điện cho các hệ thống điều khiển của máy bay khi cả hai động cơ đều hỏng.[13]

Các đường phố với nhiều ngõ hẹp trong khu vực rơi đã ngăn cản các dịch vụ cứu hộ.[5] Cơ quan truyền thông quân sự Pakistan ISPR báo cáo rằng các lực lượng đặc biệt của Quân đội Pakistan và Biệt đội Pakistan đã thiết lập một rào cản khu vực.[5][15] Đoạn video về hiện trường vụ tai nạn từ GEO TV cho thấy các đội cứu hộ khẩn cấp đang cố gắng tiếp cận hiện trường giữa đống đổ nát, những đám khói đen và ngọn lửa ở phía sau.[23]

Người dân cho biết, không có gì lạ khi máy bay bay ngang qua gần các tòa nhà trên mái nhà đến nỗi họ "cảm thấy [⁠. ⁠..] chúng tôi có thể chạm vào nó", do ở gần đường băng.[28] Faisal Edhi của Edhi Foundation cho biết ít nhất 25 ngôi nhà bị thiệt hại do vụ tai nạn.[15] Người phát ngôn của PIA Abdullah Hafiz Khan đã nói rằng 18 ngôi nhà đã bị phá hủy hoặc hư hỏng nặng.[29] Theo tuyên bố của nhân chứng do Reuters thu thập, chiếc máy bay đã bị rơi sau khi đâm vào một tòa tháp di động ở khu vực lân cận sân bay.[4]

Nạn nhân[sửa | sửa mã nguồn]Hành khách theo quốc tịch[30]
Quốc tịchHành kháchPhi hành đoànTất cả
Pakistan90898
Mỹ101
Tất cả91899

Hãng hàng không quốc tế Pakistan công bố chi tiết về bản kê khai chuyến bay cho thấy 91 hành khách (51 nam, 31 nữ và 9 trẻ em).[30] Số người chết được xác nhận là 97, không có ai trên mặt đất thiệt mạng.[29] Tất cả hành khách là công dân Pakistan ngoại trừ một người Mỹ.[31] Người mẫu và nữ diễn viên Zara Abid được báo cáo là một trong những hành khách của chuyến bay.[32][33] Năm sĩ quan của Quân đội Pakistan và một nhân viên Không quân Pakistan cũng nằm trong số các nạn nhân.[34][35]

Máy bay không được lấp đầy ghế ngồi do các yêu cầu về cách ly xã hội do Cơ quan Hàng không Dân dụng áp đặt do đại dịch COVID-19 đã buộc phải có ít nhất một chỗ trống giữa các hành khách.[36]

Meeran Yousaf, phát ngôn viên của Sở Y tế Sindh cho biết tám cư dân của Model Colony đã bị thương trong vụ tai nạn và thân thể hầu hết nạn nhân bị bỏng. Hầu hết những người bị thương là phụ nữ và trẻ em.[29] Faisal Edhi cho biết 25 - 30 người phải nhập viện, chủ yếu là do bị bỏng.[37]

Xét nghiệm DNA đang được sử dụng để xác định nạn nhân. Tính đến ngày 24 tháng 5, 19 đã được xác định.[4][38]

Hậu quả[sửa | sửa mã nguồn]

Bộ trưởng Bộ Y tế và Phúc lợi Dân số Sindh tuyên bố tình trạng khẩn cấp cho các bệnh viện của thành phố Karachi, trong khi Thủ tướng Imran Khan đã ra lệnh huy động tất cả các nguồn lực có sẵn đến địa điểm gặp nạn, và lệnh cho người đứng đầu Không quân Pakistan.[4] Khan cũng công bố một cuộc điều tra,[39] trong khi PIA được báo cáo đã đóng cửa trang web của họ.[40] Tổng thống Arif Alvi đã gửi lời chia buồn "tới gia đình của người đã mất".[23] Các nhân vật công chúng trên khắp Pakistan bày tỏ nỗi buồn và sốc về vụ việc.[41] Nhiều nhà lãnh đạo quốc tế và người nổi tiếng cũng gửi lời chia buồn đến.[42][43]

Pakistan đã cho phép các chuyến bay nội địa nối lại, sau khi bị đình chỉ bởi đại dịch COVID-19 sáu ngày trước đó vào ngày 16 tháng Năm.[5][note 1] Bởi vì sự kiện này xảy ra trong những ngày cuối tháng Ramadan, nhiều người dự kiến sẽ đi du lịch để ăn mừng lễ Eid al-Fitr cùng gia đình.[20] Đại dịch đã tiếu tốn quá nhiều các nguồn lực y tế của Pakistan. Do đó, cứ một trong hai người sống sót được chuyển đến một bệnh viện công ở trung tâm thành phố thay vì các bệnh viện gần địa điểm gặp nạn.[40]

Chính phủ công bố một khoản bồi thường 10 lakh (1 triệu Rupi, khoảng 6.250 USD) cho mỗi gia đình của những người thiệt mạng, 5 lakh (500.000 Rupi, khoảng 3.125 USD) cho hai người sống sót.[45][46]

Điều tra[sửa | sửa mã nguồn]

Airbus tuyên bố họ đang cung cấp hỗ trợ cho cuộc điều tra.[2][47][48] Sau vụ tai nạn, Bộ lưu chuyến bay đã được tìm thấy và bàn giao cho ban điều tra.[12]. Giới chức Pakistan cũng đã tìm được hộp đen của máy bay[49][50]. Một số cuộc điều tra cho rằng máy bay của Pakistan rơi do phi công mải bàn chuyện về đại dịch Covid-19.[51][52][53]

1