K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

❤️ ❤️ ❤️ ❤️Nếu hay hãy cho 1like nhé!!! Thanks nhìu!!! ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ - Yêu không chỉ là một danh từ – nó là một động từ; nó không chỉ là cảm xúc – nó là quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ, hy sinh - Chỉ mất 3 giây để nói lời yêu, nhưng phải mất cả cuộc đời để chứng minh điều đó - Tình yêu của em – là định mệnh đời anh - Cuộc đời của anh vốn là một đường thẳng...
Đọc tiếp

❤️ ❤️ ❤️ ❤️Nếu hay hãy cho 1like nhé!!! Thanks nhìu!!! ❤️ ❤️ ❤️ ❤️

- Yêu không chỉ là một danh từ – nó là một động từ; nó không chỉ là cảm xúc – nó là quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ, hy sinh

- Chỉ mất 3 giây để nói lời yêu, nhưng phải mất cả cuộc đời để chứng minh điều đó

- Tình yêu của em – là định mệnh đời anh

- Cuộc đời của anh vốn là một đường thẳng chỉ vì gặp em mà rẽ ngang

- Đã từng muốn chinh phục cả thế giới, nhưng cuối cùng quay đầu lại mới nhận ra, từng mảnh, từng mảnh trong thế giới ấy đều là em

- Tình yêu là sự hy sinh , bởi chỉ có khi yêu, con người mới dám hy sinh vì nhau, hy sinh thời gian, công sức , mà có khi là cả một đời cho nhau.

- Nếu giữa chúng ta cách nhau một ngàn bước, chỉ cần em đi bước đầu tiên, anh sẽ đi chín trăm chín chín bước còn lại về phía em

1
19 tháng 12 2018

Like :3

11 tháng 1 2019

:)) chính bạn làm bản thân bạn buồn thôi. 

mỉm cười được hay không là do bạn 

p/s: mong đây không phải là tl linh tinh >:

14 tháng 10 2019

THẰNG NÀY KHÁ

24 tháng 12 2018

share bai di nao, moi nguoi

24 tháng 12 2018

share di , tich cuc nao!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

12 tháng 5 2019

ok!

⚡️⚡️_❤️ Trang_Xuka❤️ _⚡️⚡️ . Nếu em là Xuka⚡️⚡️ anh có nguyện làm Nobita❤️ để yêu em ko ??? ⚡️⚡️ Xuka vẫn chờ Nobita ⚡️⚡️ Yêu là phải vì nhau_❤️ anh nhá☘ . Yêu anh chính là mệnh _❤️ ☘lệnh của trái tim em . Trong giấc mơ đêm qua,_❤️ em đã t☘ìm anh khắp nơi để tìm _❤️ lại trái tim mình vì chính_❤️ anh đã đánh _❤️ cắp nó đi☘ . Bây giờ em không cần...
Đọc tiếp

⚡️⚡️_❤️ Trang_Xuka❤️ _⚡️⚡️ . Nếu em là Xuka⚡️⚡️ anh có nguyện làm Nobita❤️ để yêu em ko ??? ⚡️⚡️ Xuka vẫn chờ Nobita ⚡️⚡️ Yêu là phải vì nhau_❤️ anh nhá☘ . Yêu anh chính là mệnh _❤️ ☘lệnh của trái tim em . Trong giấc mơ đêm qua,_❤️ em đã t☘ìm anh khắp nơi để tìm _❤️ lại trái tim mình vì chính_❤️ anh đã đánh _❤️ cắp nó đi☘ . Bây giờ em không cần anh trả lại _❤️ nữa, chỉ cần ☘anh trả cho em_❤️ tình yêu của ☘ anh thôi. Cái nhìn đầu _❤️ tiên của anh đã _❤️ cướp đi ☘ linh hồn em, đến cái nhìn thứ hai ☘ thân xác em đã thuộc ☘ về anh. Giờ đây Nếu một_❤️ hạt ☘ cát nói được câu “Em yêu _❤️ anh\\\\\\\\\\\\\\\" thì em muốn tặng ☘ anh tất cả các bãi cát trên☘ thế giới này . Em và anh_❤️ đều biết chúng ☘ta _❤️ không phải là người đầu ☘ tiên của nhau, nhưng em hy vọng chúng _❤️ mình sẽ là người _❤️ cuối ☘cùng của nhau kể từ ngày_❤️ hôm nay. Hẳn là anh đã mỏi nhừ, vì anh _❤️ chạy trong ☘tâm trí em suốt cả ngày. Dù anh ko phải _❤️ Sơn Tùng MTP mà tại sao em cứ muốn\\\"Âm thầm bên anh☘\\\" í nhỉ????_❤️ Anh là bão à < Anh đang☘ cuốn phăng em _❤️ đấy !! Bố anh là lính☘ không quân à < Mà sao anh _❤️ như quả bom muốn lm trái☘ tim em nát zậy _❤️ _❤️ Yêu Ngọc tóa _❤️ _❤️ Người lm tim em muốn rụng luôn này_❤️ Anh yêu em ko ??/ Anh luôn trl \"có\" ghét thế chứ nị ⚡️⚡️ Anh người em yêu lâu dài ❤️ Và ng đầu tạo cho em bt cảm giác yêu là gì ⚡️⚡️ !!##&*^⚡️⚡️⚡️⚡️

3
25 tháng 11 2018

ĐÀO NHẬT TÂN

are you crazy?☺️ ☹️ ☝️ ✌️ ✍️ ☘️ ☀️ ☁️ ☂️ ☔️ ⚡️ ❄️ ☃️ ☄️ ☕️ ⚓️ ✈️ ☠️ ⌛️ ⌚️ ☎️ ⌨️ ✉️ ✒️ ✏️ ✂️ ⚗️ ⚖️ ⚔️ ⚒️ ❤️ ❣️ ♨️ ♠️ ♣️ ♦️ ♥️ ➡️ ☢️ ☣️ ⚠️ ↘️ ↙️ ↖️ ↕️ ↔️ ↩️ ⚛️ ✡️ ☸️ ☯️ ✝️ ☦️ ☪️ ☮️ ♈️ ♉️ ♊️ ♋️ ♌️ ♍️ ♎️ ♏️ ♐️ ♑️ ♒️ ♓️ ▶️ ◀️ ⏏️ ♻️ ✔️ ⚜️ 〽️ ✖️ ✴️ ✳️ ❇️ 〰️ ©️ ⁉️ ‼️

2 tháng 12 2018

Đào Nhật Tân,are you crazy?☺️

15 tháng 10 2021

TL:

gian nan ; trắc trở ; khó khăn

_HT_

từ trái nghĩa với từ thuận lợi là:

Gian nan, bất trắc, bất lợi, khó khăn.

~ Chúc bạn học tốt ~

13 tháng 2 2019

Thời gian thấm thoát trôi đi, đã ba năm rồi, tôi vẫn còn nhớ. Hồi học lớp Hai, tôi và Quỳnh rủ nhau ra vườn hoa trong trường chơi vào giờ giải lao.

Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, không khí ấm áp, chúng tôi tha hồ hít thở bầu không khí trong lành. Vườn trường có nhiều sắc hoa. Tôi thích nhất là cây hoa cúc vàng. Nó nhiều cánh, nhị ở giữa, cánh hoa mềm mại xếp đều vào nhau; hương hoa thơm thoang thoảng và trông thật dễ thương, sắc hoa màu vàng rực rỡ. Tôi nói:

- Quỳnh ơi, xem kìa, hoa cúc mới đẹp làm sao!

Quỳnh bĩu môi:

- Ờ đẹp thật! Nhưng làm sao đẹp bằng hoa hồng. Hoa hồng là bà chúa của các loài hoa.

Tôi và Quỳnh mải tranh cãi với nhau, ai cũng cho ý mình là đúng và có lí cả. Suốt thời gian đầu Quỳnh vẫn bảo vệ ý đúng của mình. Quỳnh giận tôi thật rồi! Từ góc vườn, bác bảo vệ lại gần chúng tôi:

- Này hai cháu, từ nãy đến giờ bác đã nghe hai cháu tranh cãi với nhau việc hoa nào đẹp hơn rồi. Bây giờ bác nói cho hai cháu nghe nhé: "Hoa nào cũng đẹp, mỗi hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc cho hoa đẹp hơn, tươi hơn và đâm chồi để nở ra nhiều hoa khác". Tôi và Quỳnh nghe bác nói mới hiểu ra. Lúc bấy giờ chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt vui vẻ như ban đầu. Vườn hoa trước mắt chúng tôi lúc bấy giờ như đẹp hơn.

Bây giờ chúng tôi đã lớn. Ba năm qua, kỉ niệm thời thơ ấu vẫn đọng mãi trong tôi: Một tình bạn đẹp, một kỉ niệm khó quên.

13 tháng 2 2019

Thấy tôi về nhà trễ hơn mọi bữa, mẹ tôi hỏi: "Hôm nay sao con về trễ vậy? Thường ngày độ 11 giờ hay hơn một chút là con về. Chắc ở lớp có sinh hoạt gì phải không con?" "Chút nữa, con kể mẹ nghe, mẹ nhé". Trả lời mẹ xong, tôi vào cất cặp rồi ra bể nước rửa chân tay mặt mũi sạch sẽ mới vào ngồi cạnh mẹ thỏ thẻ.

- Chuyện là thế này mẹ ạ! Tan học, con và Phương con nhà dì Tư đi về sau cùng. Chúng bạn đều đi xe về trước cả, chỉ mình con và Phương đi bộ. Trời nắng quá, hai đứa nép vào vệ đường mà đi. Đến ngã tư đầu làng, vừa mới bước sang bên kia đường, cả hai đứa đều nghe một tiếng rên nho nhỏ. Con bảo Phương dừng lại:

- Phương ơi! Hình như có tiếng ai rên?

- Mình cũng nghe như thế.

Chúng con nhìn quanh quất không thấy một bóng người. Bỗng, tiếng rên lại cất lên. Cả hai đứa như đã định hướng tiếng rên phát lên từ hướng nào rồi. Chúng con bước đến gần gốc me tây nằm sâu trong vệ đường một chút.

- Ôi! Một bà già.

Phương phát hiện ra trước rồi kéo tay con cùng chạy đến. Bà nằm gối đầu lên rễ me. Bộ quần áo màu nâu sẫm lấm lem bụi đường. Chiếc gậy tre trơn bóng nằm cạnh chân. Mái tóc bà đã bạc trắng. Khuôn mặt nhăn nheo xanh nhợt. Con sờ lên trán bà thấy lạnh toát.

- Làm sao bây giờ hả Phương?

Phương vội để cặp xuống theo, run run nói:

- Cậu có mang theo dầu không?

Lúc này, con mới sực nhớ ra vội với lấy chiếc cặp, nhanh nhẹn kéo dây khóa lấy ra một lọ dầu gió Kim mà mẹ vừa mới mua cho con hôm trước. Phương vừa thấm dầu lên trán, mũi, thái dương bà xoa mạnh. Chừng độ mười lăm phút, chúng con thấy người bà ấm lại hơi thở bắt đầu đều dần. Bà mở mắt nhìn chúng con rồi thều thào:

- Cho bà chút nước.

Nghe bà vừa nói xong, Phương quay lại con nói nhanh:

- Cậu ngồi đây với bà, mình chạy đi mua nước nhé!

- Phương chạy lùi lại gần một trăm mét, ngay quán cô Lựu, mua một túi nước chanh có ống hút rồi tất tả trở lại đưa cho con. Cầm túi nước, con từ từ cho bà uống. Được nửa túi, bà bảo cho bà nằm nghỉ một tí. Phương ngồi xuống bên cho bà tựa. Một lúc sau, bà uống tiếp hết túi nước rồi nhìn hai đứa chúng con:

- Bà ờ làng bên kia đi thăm đứa cháu gái ở xóm Đông. Qua đây, thây nắng quá, bà dừng lại nghỉ tạm ở gốc me này. Không ngờ, ngồi được một chút thì thấy xây xẩm cả mặt mày, chẳng có ai mà kêu cả.

- Bây giờ, bà đã thấy đỡ chưa hở bà?

- Bà đỡ rồi nhưng vẫn còn thấy mệt.

Ngồi với bà một lúc, chúng con bàn với nhau. Một đứa ra đường đón xe, đưa bà vào bệnh viện rồi nhắn với người nhà của bà lên. Con chạy ra đường đứng chờ. Từ xa, một chiếc honda vù tới. Con giơ tay ra hiệu cho xe dừng lại. Bác này có lẽ trạc tuổi với bố, dừng lại, nhìn con hỏi:

- Cháu đi về đâu?

- Thưa bác, cháu không đi nhưng có một bà cụ bị mệt. Chúng cháu đi học về, thấy bà ngất xỉu ở đây. Nhờ bác đưa hộ bà vào bệnh viện giúp ạ!

Bác xuống xe cùng con đi đến gốc me. Thấy bà cụ đang nằm tựa vào Phương, bác vội nói:

- Một cháu đứng chờ ở đây. Còn một cháu theo bác đưa bà vào bệnh viên.

Bác bế bà cụ trên tay rồi cùng Phương lên xe. Hai mươi phút sau, bác đưa Phương trở lại. Khi chia tay với chúng con, bác nói:

- Hai cháu thật là ngoan. Bác rất vui vì hành động của hai cháu. Bây giờ hai cháu yên tâm mà về. Bác đến xóm Đông, báo cho cô cháu gái của bà đến bệnh viện ngay.

Khi lên xe, bác còn quay lại mỉm cười với chúng con. Chuyện con về trễ là vì lí do thế đấy, mẹ ạ!

Bây giờ thì Phương - người bạn gái thân thiết của tôi đã theo gia đình về Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Câu chuyện trên là một kỉ niệm đáng nhớ trong tình bạn của chúng tôi.

8 tháng 11 2018

ừm

8 tháng 11 2018

cam on blackpink nha