K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 3 2018

  

 Đã bao giờ nhớ mẹ.                                 Nhớ đến đấng sinh thành.                       Nhớ công lao trời biển,                              Nhớ những lời yêu thương.  

   Nhớ lời ru bao đêm,                                 Ngọn đèn dầu vẫn sáng,                            Người phụ nữ tảo tần                                Đêm ngày lo bươn chải.      

Từng ngày, từng ngày trôi                       Ai ai rồi cũng lớn                                        Tóc mẹ giờ đã bạc                                   Bạc một màu mây trắng.                                Ai ơi, xin hãy nhớ!                                       Dù đi đâu, về đâu,                                      Dù làm gì cũng vậy,                              gia đình là trên hết                                       Trọn vẹn nghĩa yêu thương!                        

26 tháng 3 2018

Giun kim vừa trắng lại vừa tròn

Kí sinh ở ruột hút chất ngon

Sống chết mặc dầu viên thuốc xổ

Mà giun vẫn cứ chạy lon ton.

15 tháng 5 2018

Năm chữ chẳng hề chi 
Chỉ đừng lệch pha quá 
Và nói đúng một ti. 
Trên đời việc gì khó 
Bằng việc phải học hành 
Cặm cụi viết với nhìn 
Trán nhăn như trán khỉ 
Suốt ngày phải suy nghĩ 
Học trên lớp, ở nhà 
Sớm lúc mới tiếng gà 
Mãi nửa đêm mới ngủ 
Giữ suốt đời quy củ 
Học là phải thực hành 
Nắm gốc rễ ngọn ngành 
Hiểu sâu và biết rộng 
Học như làm tính cộng 
Tích cóp suốt cuộc đời 
Học, học mãi ai ơi 
Kiên trì đừng thỏa mãn 
Học hành cần có bạn 
Cùng thảo luận cùng chơi 
Mai sau cùng ra đời 
Chung tay xây đất nước 
Tình thầy trò sau trước 
Hãy gìn giữ đừng quên 
Giúp chúng ta làm nên 
Là công thầy cô giáo 
Có sách vở, quần áo 
Được cắp sách tới trường 
Công cha mẹ yêu thương 
Nuôi ta từ thuở nhỏ 
Vài điều ghi cho rõ 
Hỡi bạn mến yêu ơi 
Hiếu Nghĩa Tín ở đời 
Cần cù và lương thiện 
Tri thức làm phương tiện 
Để vững bước trên đời 
Để xứng đáng là người 
Con ngoan và trò giỏi. 
Sân nhà em sáng quá 
Nhờ ánh trăng sáng ngời 
Trăng tròn như cái đĩa 
Lơ lửng mà không rơi 
Những đêm nào trăng khuyết 
Trong giống con thuyền trôi 
Em đi trăng theo bước 
Như muốn cùng đi chơi 
bao tháng ngày vô tư 
vội khép vào quá khứ 
khi tôi bước vào yêu 
tình yêu của học trò... 


me la nhung canh hoa 
cho con bao hanh phúc 
me la nhung van tho 
ru con thang nam dai 
trên duong con buoc toi 
me la anh sao dêm 
nhung luc long buon thêm 
me luon la diem tua 


nhớ dáng mẹ trưa hè 
trên cánh đồng quê xưa 
ôi dáng mẹ ngày xưa 
trọn đời con nhớ mãi 
dáng hình mẹ thân yêu 
dẫu đi đâu cũng nhớ 
về dáng mẹ ngày xưa 
và chẳng bao giờ quên 
bóng dáng mẹ ngày nào

15 tháng 5 2018

Mùa đông tháng lạnh nhất

Lất phất còn mưa bay

Chỉ còn ba tháng nữa

Mùa xuân đã đến rồi
Ngoài trời mưa lất phất

Hoa đào ở khắp nơi

Xuân đến  khắp mọi nơi

Tháng tư về xuân đi

 đảm bảo ko chép

24 tháng 1 2019

chị mùa xuân đã về

từng cành hoa khoe sắc 

cây non thay áo mới 

lão mùa đông sợ hãi

nhường chỗ cho chi xuân

từng cành quất đu đưa 

ẵm lũ con xinh xắn 

người người đi tấp nập 

mùa xuân ở muôn nơi

Không chép mạng( tự nghĩ ) ( tất cả những từ " Bạn , nó " dưới đây là chỉ thằng hỏi , đó là thằng mini word , ' éo biết tên thật của nó là gì '.......... À!!! từ "em" là cho thêm để đủ 5 chữ ):


                                      Bạn  em là bác sĩ 
                                       Bạn em bị bệnh trĩ
                                        Mỗi lần nó suy nghĩ
                                         Rằng .... nó bị bệnh trĩ .

                                                             Nó từng là ca sĩ
                                                              Nhưng mà bị đuổi đi
                                                               Vì nó rất là ki
                                                                Và nhìn như con ... ĐĨ 

                                                                                Thơ 5 chữ (không đề) - NQT


 


 


 

                                      
                                      
 

15 tháng 3 2019

hôm nay tôi đi học

bỗng gặp 1 con điên

chả hiểu sao nó cười

mà tôi 0 biết nó

rồi tôi lại đi tiếp

bỗng gặp 1 con chó

nó quay đầu nhìn tôi

rồi lại đến chỗ tôi

chả hiểu sao quay lại

thì lại gặp con điên

rồi tôi bực mình liền

tát vào mặt con chó

con chó thấy bị tát

liền nhảy vào cắn tôi

rồi tôi phải nhập viện

thế là hết truyện đó !

20 tháng 3 2018

                                          Bốn mùa hoa nở rộ

                              Mùa xuân hoa đào nở

                               Còn có cả bông mai

                               Có cả tầm xuân nữa 

                            Nào quên em cẩm chướng

                           Hạ sang hoa phượng nở

                           Đâu thiếu màu bằng lăng

                             Điệp vàng và sen trắng

                             Tô điểm cho mùa hoa

                       

23 tháng 3 2018

thời gian như bao cát

làm cho người yêu Ngân 

phải nhớ Ngân rất nhiều

và vào một ngày nọ

thấy người yêu của Ngân

đi với một người khác

một mình Ngân cô đơn

giữa không gian tĩnh lặng

Vương Huyền Nhân( tên này mk tự nghĩ nha) là một nhà thơ có ít nhiều tên tuổi trong ngành văn học hiện đại. Tuy còn rất trẻ nhưng ông đã đóng góp rất nhiều tác phẩm tiêu biểu và nổi tiếng. Rất nhiều người đến xin lời khuyên từ ông. Một ngày, có một cô bé đến xin học ở ông. Cô bé mới chỉ 12 tuổi, đôi mắt cô thẳm buồn. Ông nhận lời và hứa sẽ dạy cô làm được 1 bài thơ hoàn chỉnh trong vòng 1 tháng tới. 

Vài ngày trôi qua, ông nhận thấy cô ko có tài năng cho lắm. Các biện pháp nghệ thuật hay phương pháp làm thơ cô đều ko thể nhớ nổi. Cô chỉ im lặng và cúi đầu mỗi khi Huyền Nhân nhắc nhở. Các học sinh khác đều là những người ưu tú và thường xuyên kiễu cợt, coi thường cô bé đáng thương. Tuy nhiên, Vương Huyền Nhân vẫn không từ bỏ, vẫn kiên nhẫn chỉ bảo em. 

Đến ngày tổ chức khoa thi tuyển chọn tập thơ quốc tế, ông vẫn chọn cô bé đi thi. Nhiều người cho rằng, việc này sẽ ảnh hưởng ko ít đến danh tiếng lâu nay của ông. Nhưng cô bé đã nài nỉ ông cho cô đi thi vì bà cô luôn muốn em trở thành một nhà thơ. Thế là ông đồng ý mặc dầu mọi người đều nói rằng ông đã chọn nhầm người.

Và kết quả thật không ngờ...

Bài thơ của cô đã đạt giải nhất quốc tế. Vượt qua hàng trăm đối thủ nặng kí, cả hàng trăm bài thơ dài. Bài cô chỉ vỏn vẹn 4 dòng:

                                                       " Bà ơi, bà như người mẹ,

                                         Thay cha gánh vác cả gia đình

                                                         Thay mẹ nuôi con khôn lớn

                                          Thế gian này, chỉ cần mỗi bà thôi...."

Nhưng đến ngày nhận giải, cô bé lại ko xuất hiện khiến Vương Huyền Nhân rất lo lắng và ngạc nhiên. Hóa ra, ba mẹ cô bé mất sớm, em ở với bà...nhưng bà lại qua đời vào sáng nay, lúc MC xướng tên em nhận giải. Thật thương xót cho em biết bao... Vậy là, Vương Huyền Nhân đã nhận em làm con nuôi. 

Sự kì vọng của ông vào em bé 12 tuổi ấy là quyết định thật đúng đắn, đập tan mối hoài nghi trong lòng mọi người. Với sự chính trực, lòng kiên nhẫn và lòng tự trọng của mk. Ông quả thật là một nhà thơ chân chính.

Mới đầu mk làm nên có j sai thông cảm nhaaa

1 tháng 10 2020

Nguyễn Quỳnh Hương,bạn làm văn hay quá

31 tháng 3 2016

Có lẽ lá đã rụng...

Từng ký ức đã rơi,

Nhưng nhớ quá người ơi

Bạn và tôi thời đó.

 

Mỗi chiếc lá bé nhỏ

In từng khoảnh khắc vui

Sao ta phải chôn vùi

Những tình yêu nhỏ bé?

 

Bạn và tôi thời đó...

Lá những người bạn thân

Cùng cố gắng chuyên cần

Tạo nên hoa điểm tốt.

31 tháng 3 2016

Hoa hồng khoe sắc đỏ

Cúc nở rộ thêm vàng

Thu giang đầu cửa ngõ

Mang theo không khí lạnh

Thu lại càng trong xanh.

Ngày hôm nay vui quá

Không khí thật tưng bừng

Ngày nhà giáo Việt Nam

Hai mươi tháng mười một

Ngôi trường em thân yêu

 Như vừa thay áo mới

Lá cờ bay phấp phới

Lừng lẫy trên trời cao

Các cô và các thầy

Áo dài trông thật đẹp

Thôi mik lười lắm

Đảm bải ko chép mạng 100%

12 tháng 11 2019

Em nghe thầy đọc bao ngày

    Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

    Mái chèo nghe vọng sông xa

    Êm êm như tiếng của bà năm xưa

    Nghe trăng thuở động tàu dừa

    Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

    Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

    Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

12 tháng 11 2019

Cầm bút lên định viết một bài thơ

    Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo

    Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo

    Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.  

    Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ

    Đâu là cha, là mẹ, là thầy…

    Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…

    Biết bao giờ con lớn được,  

    Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”

    Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…

    Những con chữ đều đều xếp thẳng

    Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.

    Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu

    Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh

    Cửa sổ xe ù ù gió mạnh

    Con đường trôi về phía chẳng là nhà…  

    Mơ màng nghe tiếng cũ ê a

    Thầy gần lại thành bóng hình rất thực

    Có những điều vô cùng giản dị

    Sao mãi giờ con mới nhận ra.