K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 11 2017

Ở nhà nội em có trồng rất nhiều loại cây, nhưng em thích nhất là cây tre, nó mọc lên từng bụi, cho ra rất nhiều cây tre.

 

Thân tre thẳng đứng từ gốc tới ngọn. Gốc bám chặt với lòng đất nên rất cố định. Thân tre thẳng đứng, vỏ láng và được phân vào nhiều mắt trông rất đẹp. Càng lên cao thân nó càng thu nhỏ lại và đâm thẳng lên trời, cây tre cao khoảng mười mét, lá tre dài và nhọn, màu xanh đậm đều đặn được tỏa mát phía sau nhà, cây tre rất có lợi trong đời sống sinh hoạt và trong chiến đấu. Quê em cây tre dùng để phục vụ đời sống con người, tre dùng để làm cột nhà, làm đũa ăn, làm rổ để đựng cá và các dụng cụ khác, tre dùng để làm chông gai, tầm vông vạt nhọn để chống quân xâm lược. Cây tre là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam.

Cây tre tượng trưng cho lòng dũng cảm, ngay thẳng, đùm bọc và thương yêu nhau. Dù có đi đâu xa em vẫn luôn nhớ về quê hương với những rặng tre xanh rì rào.

Nguyệt Cầm thân mến!

Mình viết thư thăm bạn đây. Bạn có khỏe không? Học tập ra sao, chắc giỏi lắm phải không? Mình nghe mẹ mình kể về bạn nhiều lắm. Chưa gặp bạn mà mình đã cảm mến bạn rồi đây. Hè này, mẹ mình nói cho mình hay là dì Hồng sẽ đưa Nguyệt Cầm về nhà mình chơi. Vậy là chúng mình sắp gặp nhau rồi đấy. Mình mong đến hè quá chừng!

Nguyệt Cầm ơi! Quê mình là vùng đồng bằng thẳng cánh cò bay, có thể nói là rất trù phú. Đứng ở đường làng mà nhìn ra cánh đồng vào ngày mùa thì thích lắm. Màu vàng trải dài lút cả tầm mắt. Trên các thửa ruộng, những chiếc máy tuốt lúa chạy ầm ầm, tung những cọng rơm lên trời và những chiếc xe bò hối hả lăn bánh chuyển thóc về sân phơi, trông thật nhộn nhịp. Thôn quê bận bịu nhất vẫn là những ngày thu hoạch. Tuy vất vả nhưng nét mặt ai cũng toát lên vẻ phấn khởi, tươi vui như đi dự hội vậy. Bạn xuống chơi cho biết thế nào là thôn quê và niềm vui của những ngày mùa ở quê mình nhé! Mình dừng bút đây. Chờ tin bạn nhiều.

                              bạn bè

                                 ký tên



 

28 tháng 10 2017

............., ngày .... tháng .... năm 2008!

Thư thương nhớ!

Thư ơi, giờ ở dưới đó chắc Thư buồn nhiều vì mình về thành phốrồi! Thư nhỉ? Mình còn nhớ rất rõ những chiều mùa hạ, chúng mình khoác tay nhau cùng đi quanh dòng sông. Rồi những đêm trăng sáng, chúng mình leo lên cây chơi, lại có khi ngủ quên luôn tới sáng. Thư còn dạy mình chăn trâu nữa. Ôi, nếu mà kể lại thì không tờ giấy nào kể hết được những kỷ niệm tuổi thơ của tụi mình. Phải không Thư?

Lần trước, Thư đã kểcho mình nghe ước mơ làm y sĩ của Thư. Ước mơ ấy thật đẹp, nếu quyết tâm thì cậu sẽ làm được chứ không hề viễn vông đâu, Thư ạ! Mình luôn ủng hộ cậu dù thế nào. Hôm nay, như lời hứa, mình sẽ kể cho Thư nghe ước mơ của mình. Đầu thư, mình chúc Thư luôn khỏe mạnh!

Thư thân mến! Từ cái ngày ấy,cái ngày bắt đầu ước mơ này. Hôm ấy, mình lỡ thốt ra lời nói làm cô Dung buồn mà cô không hề trách mắng lại ân cần, độ lượng giải bày sự khúc mắc cho mình rõ. Từ đó, mình thấy sao tình thầy trò thiêng liêng, cao đẹp thế! Và trở thành giáo viên là ước nguyện của mình. Mình nghĩ, muốn làm cô giáo phải bắt đầu tập từ bây giờ thôi.

Thế là cứ mỗi chiều, mình tập hợp các đứa trẻ trong xóm lại để dạy chúng. Bọn trẻ lao nhao, thích thú. Chúng tranh nhau viên phấn, cái bảng. Vui lắm Thư ạ! Mình cũng viết chữ lên bảng rồi tập cho tụi nó đọc, dạy tụi nó viết. Thếmà chẳng đứa nào đọc thành lời, viết thành chữ cả. Tuy vậy mình rất yêu quý chúng nó. Mấy lần đang giờ tập viết, bé Hoài đòi chơi búp bê. Mình bảo đang giờ học, không được chơi. Nó khóc òa lên. Chẳng biết làm thế nào, tớ đành vào nhà bê mấy con búp bê cũ mèm ra. Mấy con búp bê chẳng có gì đẹp, đã thếlại có con bị cụt tay, cụt chân mà bọn trẻ cứ mân mê, ôm ấp mãi. Bọn trẻ cứ tấm tắc khen đẹp... Lúc nhìn thấy thế, Thư ơi! Mình thấy tội nghiệp bọn nhỏ quá! Tiếp theo sau đó, mình cho bọn trẻ học vẽ. Chúng nó vẽ lung tung và nguệch ngoạc hết sức nhưng mình cũng chấm điểm và cho lời phê. Đứa bảy, đứa tám, đứa nào cũng vui mừng khoe điểm của mình.

Có buổi mình đang dạy thì tự nhiên mẹ về. Mình vội vàng dọn dẹp mọi thứ núp sau cửa và giải tán bọn trẻ. Nhưng rồi, mẹ cũng phát hiện Mẹ xoa đầu tớ, mắng yêu: “ Gớm! Con gái mẹ mới lớp năm mà đòi làm có giáo cơ đấy!”. Mẹ làm mình thẹn, đỏ cả mặt. Ngày đó, mình cứ nghĩ sẽ không làm cô giáo nữa nhưng ít hôm sau đó. bọn trẻ năn nỉ mình đừng bỏ dạy, vì: “Cô ơi! Em thương cô lắm!” có đứa khóc bật khóc nức nở. Bỗng nhiên, mình thấy mũi mình cay cay, mình đã khóc và hứa với bọn trẻ sẽ tiếp tục dạy chúng. Thếlà chúng hò reo tán thướng. Thư đọc tới đây chắc thấy buồn cười lắm nhưng tớ kể không phải là truyện cười đâu. Mình không nỡ bỏ những đứa trẻ đáng yêu ấy tí nào.

Thư yêu quý! Từ khi “dạy học” mình mới hiểu rõ sự cực khổ của cô giáo và cảm thấy thương cô nhiều hơn. Thư ạ! Mình tự dặn lòng phải học hỏi nhiều điều để làm một cô giáo giỏi khi đứng trước lũ “học trò nhỏ” của mình!. Tối đến, khi chuẩn bị bài cho ngày hôm sau xong rồi, mình lấy giấy chiếc góp thành những quyển tập nho nhỏ và viết chữ mẫu vào vở, nắn nót từng nét chữ, lúc thanh lúc đậm, để ngày hôm sau phát cho các em tập đồ, tập viết. Mình ngồi trong đêm một mình mà cả lòng mình, tâm hồn mình gửi về các em. Thì ra, những đêm cô giáo thức khuya chấm bài là cực khổ, mệt mỏi là vì thương học sinh quá mà thôi. Thư ạ, làm một cô giáo là mệt như vậy đấy nhưng có cái vui của nó. Đang mệt mỏi nhưng nghĩ đến nhưng gương mặt bé nhỏ, tươi sáng lên đến vui mừng khi mình trao cho bọn nó vào ngày mai là mình thấy cái mệt mỏi nó biến đi đâu mất. Ước mơ của mình như thế đấy. Mình sẽ cốgắng hơn nữa để ước mơ ấy sớm được thực hiện. Vào lớp, mình chăm chú lắng nghe cô giảng bài, chỗ nào chưa hiểu mình mạnh dạn phát biểu. Những bài làm sai, mình xem kỹ chỗ sai và tự rút kinh nghiệm để lần sau không sai nữa. Những bài tập cô giao về nhà, mình làm hết tại lớp. Để làm cô giáo là phải thế đấy... Thư ạ!

Thư thân mến! Những điều mình kể trên, Thư hình dung ra được chứ? Ngày xưa mình ước mơ nhiều lắm nhưng bây giờ chỉ có một ước ao là làm cô giáo thôi! Thư ơi, mình luôn mong những đứa trẻ ấy sau này sẽ trở thành những người có ích cho xã hội. Liệu ước mơ đó có thực hiện được không hả Thư? Có lẽ Thư sẽ động viên mình. Chắc để thực hiện ước mơ này, mình cần phải học thật giỏi để ngày mai lớn lên xây dựng đất nước càng tươi đẹp hơn. Đúng không Thư? Tụi mình là học sinh Việt Nam thế kỷ hai mươi mốt thì phải học thật tốt để xây dựng đẩt nước chứ ? Haichúng ta sẽ cùng cốgắng vươn lên, Thư nhỉ?

Một lần nữa, mình xin chúc gia đình Thư gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. Riêng Thư, Thư hãy học giỏi lên để ngày sau gặp nhau cả hai đều đạt kết quả tốt đẹp. Nhớ sớm hồi âm, Thư nhé!

28 tháng 10 2017

Tiền Giang, ngày…. tháng….. năm

Hải Như thân!

Mùa xuân đã thay áo, rồi mùa hạ qua đi… và cứ thế thời gian cứ lẳng lặng trôi đi. Một năm rồi phải không Như? Vậy mà chúng mình vẫn xa nhau biền biệt, chưa một lần gặp lại. Mình ao ước có một ngày nào đó Như sẽ có mặt ở Thành phố ven sông Tiền này, lúc ấy sẽ vui biết chừng nào! Còn bây giờ chúng mình đành gặp nhau trên cánh thư ngắn ngủi này vậy.

Như ơi! Cậu có khỏe không? Thành phố Vũng Tàu của cậu có gì vui kể cho mình nghe với nhé! Thư này mình muốn trao đổi với cậu một chuyện vô cùng quan trọng. Nghe xong, cậu mong hãy góp ý cho mình. Tuần vừa rồi, trường mình tổ chức một chuyến xe đưa những học sinh đạt thành tích học tập xuất sắc đến thăm một trại thương binh cách thành phố Mỹ Tho chừng hai mươi cây số. Sau chuyến đi ấy trở về, trong mình xuất hiện ước mơ trở thành bác sĩ và sẽ xin về ngay trại thương binh này công tác. Như biết không? Mình đã phải rơi nước mắt trước, tình cảnh của các bệnh nhân – các chú ấy cũng bằng tuổi bố mình ấy – bị nhiễm chất độc màu da cam. Sức khỏe các chú ấy mỗi ngày mỗi yếu đi. Nhìn cảnh ấy, mình không cầm được nước mắt. Các chú ấy đã hy sinh quá nhiều rồi, hy sinh cho tương lai đất nước, cho chính chúng ta hôm nay đấy, phải không Như? Bởi vậy mà sau chuyến đi ấy, mình quyết tâm sẽ đi vào ngành y, góp một phần công sức và tình cảm nhỏ bé của mình xoa dịu nỗi đau cho các chú ấy. Ước mơ của mình thế đấy. Như hãy góp ý cho mình nhé!

Mình tạm dừng bút đây. Chúc Như và gia đình vui khỏe. Nhớ hồi âm cho mình nhé.

Bạn gái thân Bích Trâm 

k cho mk nha

12 tháng 11 2021

kể ước mơ thì phải ghi cả dàn ý

10 tháng 12 2019

Đánh giá, cho điểm

- Đảm bảo được các yêu cầu sau, được 8 điểm:

+ Học sinh viết được một bài văn thể loại theo yêu cầu của đề (có mở bài, than bài, kết bài) một cách mạch lạc, có nội dung phù hợp theo yêu cầu của đề bài.

+ Viết câu đúng ngữ pháp, dùng từ đúng, không mắc lỗi chính tả.

+ Chữ viết rõ ràng, trình bày bài viết sạch đẹp.

- Tùy theo mức độ sai sót về ý, về diễn đạt và chữ viết có thể cho các mức điểm phù hợp với thực tế bài viết.

* Bài đạt điểm 8 khi học sinh có sử dụng ít nhất từ 1 đến 2 biện pháp nghệ thuật trong tả người.

Lưu ý : Học sinh viết bài tùy theo mức độ mà GV cho điểm đúng theo bài làm của học sinh.

Bài mẫu:

Nha Trang, ngày ... tháng ... năm ...

Tuấn thân nhớ!

     Đã gần nửa năm kể từ ngày mình chuyển trường vào đây. Mình nhớ cậu và trường cũ lắm nên hôm nay mình viết thư thăm cậu, nhân tiện kể cho cậu nghe về tình hình lớp và trường mình hiện nay.

     Cậu vẫn khỏe chứ? Vào năm học rồi và đã sắp kiểm tra giữa học kì I rồi, chắc là cậu bận học lắm phải không? Hai bác vẫn khỏe chứ? Mình đoán là năm ngoái cậu học tốt vậy, thế nào năm nay cậu cũng được bố thưởng cho chiếc xe đạp để đi học, phải không?

     Dạo này mình mập và cao hơn. Nhà mình ở gần trường nên mình đi bộ, đỡ cho bố phải đưa đón. Trường mình gần biển nên rất mát. Lớp mình có 36 bạn, đa số là học sinh khá. Lớp trưởng của mình là con gái bạn ấy khảo bài rất gắt nên mình rất ngán, nhưng bạn ấy rất tốt.

     Sắp kiểm tra rồi, mình phải ôn bài thật kĩ và thỉnh thoảng mình phải nhờ bố giảng. Mình luôn nhớ quê, bạn bè và thầy cô mà mình cùng cậu học suốt ba năm qua.

     Thôi, mình dừng bút đây. Chúc cậu và gia đình luôn khỏe mạnh, gặp nhiều may mắn. Cậu nhớ viết thư cho mình nhé.

Bạn thân của Tuấn

Khải

Nguyễn Minh Khải

5 tháng 11 2021

........., ngày ..... tháng .... năm ......

Hồng thân mến!

Thật là vui khi sáng nay, mình nhận được thư của Hồng. Qua lời bạn kể, biết mọi người đều mạnh khỏe là mình mừng lắm. Còn Hồng muốn mình kể chuyện hả? Biết kể gì đây ngoài việc học tập của mình. À, hay là mình sẽ nói về những ước mơ của mình nhé!

Hồng ơi! Sau những năm tháng học tập và được tham quan đây đó, cuối cùng mình cũng có được một ước mơ thật đẹp và hi vọng mình sẽ thực hiện được.

Số là hè vừa rồi, mình được gia đình cho đi du lịch theo cơ quan của mẹ. Vừa vên vị trên xe, mình đã làm quen với người hướng dẫn viên du lịch, đó là cô gái trẻ trông thật xinh xắn với chiếc áo dài màu mận chín. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa mọi người hướng về thành phố sương mù đầy mộng mơ. Tuy chỉ vài ngày ngắn ngủi ở Đà Lạt nhưng mình lại biết rất rõ về thành phố này. Vì sao, bạn có biết không? Đó là nhờ cô hướng dẫn viên du lịch. Cứ đến mỗi thắng cảnh đẹp như: đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Tuyền Lâm hoặc thác Cam Li, thác Đa-tăng-la... rồi hồ Than Thở hay Thung Lũng Tình Yêu, mọi thắng cảnh, cô kể rất rành mạch và cuốn hút về lịch sử hoặc sự tích của chúng cho cả đoàn nghe. Nhìn cô say sưa kể, lúc đó, tự dưng trong lòng mình nảy ra niềm mơ ước thật hay là được trở thành một hướng dẫn viên du lịch như cô ấy, được đi khắp nơi, được biết thật nhiều về quê hương, đất nước.

Hồng này, sau chuyến du lịch đó, mình đã tìm đọc những quyển sách nói về lịch sử, địa lí nước ta. Bạn biết không, những gì đã học chẳng thấm vào đâu với những gì mắt thấy tai nghe. Càng đọc, mình càng hãnh diện về đất nước, về dân tộc, về những thắng cảnh, về con người Việt Nam ta... Mình hứa sẽ cố gắng, không bao giờ lùi bước trước khó khăn.

Thôi thư cũng khá dài, ước mơ của mình đã kể cho bạn nghe. Hi vọng, bạn cũng có những ước mơ đẹp và hãy viết thư cho mình nghe với nha. Một lần nữa. Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Riêng Hồng hãy học thật giỏi đế cùng mình chắp cánh cho những ước mơ bay xa và bay cao hơn.

19 tháng 11 2017

                                                                                                 Ân Đức, ngày 19 tháng 11 năm 201

Lan thân mến!

Lâu rồi mình và bạn không gặp nhau. Mình viết thư này để hỏi thăm sức khoẻ và kể cho Lan nghe về một ước mơ của mình.

Lan ơi! Dạo này gia đình bạn và bạn có khoẻ không? Tình hình học tập của bạn ra sao? Gia đình mình vẫn khoẻ. Kết quả học tập của mình vẫn tốt. Ước mơ của mình là trở thành bác sỹ. Mình muốn là bác sỹ vì năm ngoái, mình bị ngã gãy tay. Mẹ mình liền đưa mình đến bệnh viện. Bác sỹ chăm sóc mình là cô Nga. Cô chăm sóc mình tận tình và chu đáo lắm. Hôm đó mẹ mình mới hỏi: "Sau này lớn lên con sẽ làm nghề gì?". Mình nghĩ tới cảnh cô Nga làm việc, chăm sóc bệnh nhân nên trả lời ngay: Con muốn làm bác sỹ giống cô Nga, mẹ ạ!". Mẹ mình mỉm cười, mình biết mẹ đã hiểu về ước mơ của mình. Mình nghĩ sau này muốn trở thành bác sỹ giỏi thì phải cố gắng trong mọi lĩnh vực.

Thôi! Thư cũng đã dài! Mình dừng bút ở đây nhé. Sau này Lan có ước mơ nào thì kể cho mình nghe nhé! Chúc Lan khoẻ, học hành tiến bộ. Chào bạn.

                                                                                                             Bạn cũ của Lan

                                                                                                                  Ngân

                                                                                                         Huỳnh Thị Thùy Ngân

19 tháng 11 2017

                                                                                                         Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 26 tháng 12 năm 2014

Hồng thân mến!

Thật là vui khi sáng nay, mình nhận được thư của Hồng. Qua lời bạn kể, biết mọi người đều mạnh khỏe là mình mừng lắm. Còn Hồng muốn mình kể chuyện hả? Biết kể gì đây ngoài việc học tập của mình. À, hay là mình sẽ nói về những ước mơ của mình nhé! Hồng ơi! Sau những năm tháng học tập và được tham quan đây đó, cuối cùng mình cũng có được một ước mơ thật đẹp và hi vọng mình sẽ thực hiện được. Số là hè vừa rồi, mình được gia đình cho đi du lịch theo cơ quan của mẹ. Vừa vên vị trên xe, mình đã làm quen với người hướng dẫn viên du lịch, đó là cô gái trẻ trông thật xinh xắn với chiếc áo dài màu mận chín. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa mọi người hướng về thành phố sương mù đầy mộng mơ. Tuy chỉ vài ngày ngắn ngủi ở Đà Lạt nhưng mình lại biết rất rõ về thành phố này. Vì sao, bạn có biết không? Đó là nhờ cô hướng dẫn viên du lịch. Cứ đến mỗi thắng cảnh đẹp như: đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Tuyền Lâm hoặc thác Cam Li, thác Đa-tăng-la... rồi hồ Than Thở hay Thung Lũng Tình Yêu, mọi thắng cảnh, cô kể rất rành mạch và cuốn hút về lịch sử hoặc sự tích của chúng cho cả đoàn nghe. Nhìn cô say sưa kể, lúc đó, tự dưng trong lòng mình nảy ra niềm mơ ước thật hay là được trở thành một hướng dẫn viên du lịch như cô ấy, được đi khắp nơi, được biết thật nhiều về quê hương, đất nước. Hồng này, sau chuyến du lịch đó, mình đã tìm đọc những quyển sách nói về lịch sử, địa lí nước ta. Bạn biết không, những gì đã học chẳng thâm vào đâu với những gì mắt thấy tai nghe. Càng đọc, mình càng hãnh diện về đất nước, về dân tộc, về những thắng cảnh, về con người Việt Nam ta... Mình hứa sẽ cố gắng, không bao giờ lùi bước trước khó khăn. Thôi thư cũng khá dài, ước mơ của mình đã kể cho bạn nghe. Hi vọng, bạn cũng có những ước mơ đẹp và hãy viết thư cho mình nghe với nha. Một lần nữa. Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Riêng Hồng hãy học thật giỏi đế cùng mình chắp cánh cho những ước mơ bay xa và bay cao hơn.

                                                                                                                                     Mong chờ thư bạn          

                                                                                                                                 Bạn của Hồng                    

                                                                                                                                         Kí tên .


 

10 tháng 11 2017

Hải Dương , ngày 11 tháng 10 năm 2017 .

Dung yêu quý !

Sau những năm tháng học tập và được tham quan đây đó, cuối cùng mình cũng có được một ước mơ thật đẹp và hi vọng mình sẽ thực hiện được. Số là hè vừa rồi, mình được gia đình cho đi du lịch theo cơ quan của mẹ. Vừa ở trên xe, mình đã làm quen với người hướng dẫn viên du lịch, đó là cô gái trẻ trông thật xinh xắn với chiếc áo dài màu mận chín. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa mọi người hướng về thành phố sương mù đầy mộng mơ. Tuy chỉ vài ngày ngắn ngủi ở Đà Lạt nhưng mình lại biết rất rõ về thành phố này. Vì sao, bạn có biết không? Đó là nhờ cô hướng dẫn viên du lịch. Cứ đến mỗi thắng cảnh đẹp như: hồ Than Thở hay Thung Lũng Tình Yêu, mọi thắng cảnh, cô kể rất rõ ràng và cuốn hút về lịch sử hoặc sự tích của chúng cho cả đoàn nghe. Nhìn cô say sưa kể, lúc đó, tự dưng trong lòng mình nảy ra niềm mơ ước thật hay là được trở thành một hướng dẫn viên du lịch như cô ấy, được đi khắp nơi, được biết thật nhiều về quê hương, đất nước. Hồng này, sau chuyến du lịch đó, mình đã tìm đọc những quyển sách nói về lịch sử, địa lí nước ta. Bạn biết không, những gì đã học chẳng  vào đâu với những gì mắt thấy tai nghe. Càng đọc, mình càng hãnh diện về đất nước, về dân tộc, về những thắng cảnh, về con người Việt Nam ta... Mình hứa sẽ cố gắng, không bao giờ lùi bước trước khó khăn. Thôi thư cũng khá dài, ước mơ của mình đã kể cho bạn nghe. Hi vọng, bạn cũng có những ước mơ đẹp và hãy viết thư cho mình nghe với nha. Một lần nữa. Chúc gia đình bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc. Riêng Dung hãy học thật giỏi để cùng mình chắp cánh cho những ước mơ bay xa và bay cao hơn.
Người bạn thân của Dung
         Phương

Vũ THị Hà Phương

^^

10 tháng 11 2017

Hà Nội, ngày 14 tháng 11 năm 2008

Minh thân mến!

Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau. Cậu vẫn khỏe và học tốt chứ? Còn tớ vẫn khỏe và duy trì lực học giỏi. Tớ vẫn nhớ như in ngày nào chúng mình ngồi bên nhau nói về ước mơ của mình và đều có chung một ước mơ về sau làm bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh. Thế cậu vẫn theo đuổi ước mơ đó chứ, còn tớ thì vẫn học tập tốt để về sau có thể biến ước mơ trở thành hiện thực. Nhưng theo tớ làm bác sĩ rất khó nên chúng ta phải thi đua nhau học thật tốt thì mới làm bác sĩ được. Tớ chúc cậu khỏe và luôn theo đuổi ước mơ làm nghề cao quý đó. Tớ mong hè sau chúng mình sẽ gặp nhau.

Bạn thân của cậu

Minh Đức

7 tháng 11 2017

Hà Nội, ngày 14 tháng 11 năm 2008

Minh thân mến!

Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau. Cậu vẫn khỏe và học tốt chứ? Còn tớ vẫn khỏe và duy trì lực học giỏi. Tớ vẫn nhớ như in ngày nào chúng mình ngồi bên nhau nói về ước mơ của mình và đều có chung một ước mơ về sau làm bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh. Thế cậu vẫn theo đuổi ước mơ đó chứ, còn tớ thì vẫn học tập tốt để về sau có thể biến ước mơ trở thành hiện thực. Nhưng theo tớ làm bác sĩ rất khó nên chúng ta phải thi đua nhau học thật tốt thì mới làm bác sĩ được. Tớ chúc cậu khỏe và luôn theo đuổi ước mơ làm nghề cao quý đó. Tớ mong hè sau chúng mình sẽ gặp nhau.

Bạn thân của cậu

Minh Đức

6 tháng 11 2017
Lan thân mến! Lâu rồi mình và bạn không gặp nhau. Mình viết thư này để hỏi thăm sức khoẻ và kể cho Lan nghe về một ước mơ của mình. Lan ơi! Dạo này gia đình bạn và bạn có khoẻ không? Tình hình học tập của bạn ra sao? Gia đình mình vẫn khoẻ. Kết quả học tập của mình vẫn tốt. Ước mơ của mình là trở thành bác sỹ. Mình muốn là bác sỹ vì năm ngoái, mình bị ngã gãy tay. Mẹ mình liền đưa mình đến bệnh viện. Bác sỹ chăm sóc mình là cô Nga. Cô chăm sóc mình tận tình và chu đáo lắm. Hôm đó mẹ mình mới hỏi: "Sau này lớn lên con sẽ làm nghề gì?". Mình nghĩ tới cảnh cô Nga làm việc, chăm sóc bệnh nhân nên trả lời ngay: Con muốn làm bác sỹ giống cô Nga, mẹ ạ!". Mẹ mình mỉm cười, mình biết mẹ đã hiểu về ước mơ của mình. Mình nghĩ sau này muốn trở thành bác sỹ giỏi thì phải cố gắng trong mọi lĩnh vực. Thôi! Thư cũng đã dài! Mình dừng bút ở đây nhé. Sau này Lan có ước mơ nào thì kể cho mình nghe nhé! Chúc Lan khoẻ, học hành tiến bộ. Chào bạn. Bạn cũ của Lan hồng anh ngiêm thị hồng anh
25 tháng 7 2021

Tham khảo nha !!

Chào Thanh

Bạn thế nào? Tôi rất hạnh phúc khi nhận được lá thư từ bạn. Tôi thật sự hạnh phúc rằng bạn đã dành được kỳ nghỉ hè tuyệt vời ở SaPa. Và bây giờ, tôi muốn kể cho bạn về kỳ nghỉ hè của tôi. Mùa hè trước tôi đã thăm bãi biển cửa lò với bố mẹ tôi. Chúng tôi đi đến đó bằng xe ca. chúng tôi ở khách sạn Bình minh 1 tuần.

Ở cửa lò, chúng tôi thăm rất nhiều nơi tuyệt vời như: đảo hòn Ngu; chùa Nguyen Sư Hội. Nhưng thú vị nhất đối với tôi là thăm đảo Hòn Ngư, Nó rất tuyệt vời và lãng mạn. Thức ăn ở Cửa Lò là đặc biệt ngon. Tôi đặc biệt cảm thấy hào hứng với món ăn từ biển như : Cua rang me, chao ngao, mắm ruốc

Con người ở Cửa Lò rất thân thiện và ấm áp, vì vậy bố mẹ tôi và tôi cảm thấy rất vui vẻ và thoải mái như ở nhà. Tốt, tôi đã kể cho bạn về kỳ nghỉ hè của tôi, Thanh, Bạn muốn thăm nơi gì vào kỳ nghỉ hè tiếp theo ? Tại sao?

Tôi hy vọng nhận được trả lời từ bạn

Chúc bạn

25 tháng 7 2021

mùa COVID thế này !!!!!!  đi du lịch cái gì