K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 3 2019

- uh !

nhớ kết bạn với mình đó

không giông cũng thả tim nhé ❤️ ❤️ ❤️ ♥️ ♥️ ♥️ ❣️ ❣️ ❣️

Em đã đọc nhiều chuyện trên page rồi , nên hôm nay em xin đóng góp 1 câu chuyện 100% có thật do chính em chứng kiến . Đây là lần đầu em viết chuyện nên có gì mọi người bỏ qua những sai sót cho emVào dịp hè này gia đình em có thuê xe du lịch ở Đảo Bình Ba – Cam Ranh . Hôm ý là ngày 13 hay 14 / 8 hay sao ý , đúng ngay hôm ý thì có 1 cái lễ hội dì trên đảo được tổ chức trong chùa hay miếu gì...
Đọc tiếp

Em đã đọc nhiều chuyện trên page rồi , nên hôm nay em xin đóng góp 1 câu chuyện 100% có thật do chính em chứng kiến . Đây là lần đầu em viết chuyện nên có gì mọi người bỏ qua những sai sót cho em
Vào dịp hè này gia đình em có thuê xe du lịch ở Đảo Bình Ba – Cam Ranh . Hôm ý là ngày 13 hay 14 / 8 hay sao ý , đúng ngay hôm ý thì có 1 cái lễ hội dì trên đảo được tổ chức trong chùa hay miếu gì ấy em không rỏ . Gia đình em gồm có mợ 2 , nhà em và út em có 2 đứa con , đứa lớn tên L và nhỏ tên T ( em xin phép dấu tên ) . Nửa buổi sáng đi tàu qua đảo không sao hết , mọi người vẫn vui vẽ mạnh khoẻ bên nhau nhưng đến khi thuê nhà trọ để đồ và đi ăn trưa thì út em có dắt bé T là L đi vào Miếu đó coi hát , được khoản 15p thì bé T bỏ đi ra ngoài xong 1 hồi vô lại thì út hỏi con đi đâu , bé T nói là con đi ra gặp anh ba vs chị H ( anh ba là mình , chị H là bồ mình . Bồ mình đang ở Tiền Giang về quê chơi ) nghe nói vậy xong út mình dắt bé T về phòng trọ hỏi cho ra chuyện. Lúc đó mình đang trong phòng trọ ngủ và hoàn toàn kh có đi ra chổ Miếu đó . Đang ngủ thì nghe út chửi quá đi nên mình dậy . Út hỏi mình là nãy giờ con có đi đâu không , rồi con H nó có đi chung kh , mình mới tl là con ngủ nãy h , H nó về quê ăn cưới rồi mà út . Lúc đó mình đang buồn ngủ nên cũng chã để ý bé T nó sao . Cố đi vào giấc ngủ thì nghe bé T khóc , vừa khóc vừa khẵng định là có gặp mình và bồ mình ( khóc kiểu tức , không tin em nó ) nói 1 hồi cũng im lặng đi ngủ cã . Chuyện không có dì đáng nói nếu như út mình ngủ dậy kh thấy bé T thì út mở cửa phòng ra đi ra ngoài tìm thì thấy bé T đứng trong cuối góc dãy phòng trọ ( cuối góc là nhà kho , chỉ toàn rác vs cây gỗ ) bé T đứng cuối mặt xuống thì út mới la lên m kh ngủ ra đây làm dì . Bé T mới tl là con ra đây thay đồ ?? Út nói m bị ai nhập v T , m dô phòng t biểu . Vô út tán nó cho nó tỉnh xong hỏi m bị dì v thì bé T kh nói dì hết . Tiếp tục là cã nhà đi ra biển chơi , mình và chị của bé T đi ra mất hòn đá gần biển chụp hình còn út thì tắm biển , chỉ còn mẹ mình canh bé T thôi . Mãi ngắm biển thì mẹ mình quay qua kh thấy bé T đâu hết mẹ mình mới hô hoáng lên tìm thì trong bụi nghe sột soạt , cã nhà mình dô thì thấy bé T đang đứng . Út hỏi m làm dì ở đây thì nó nói nó đi dô mở tủ uống nước ?? Sau đó về nhà trọ thì mọi người luân phiên thay nhau đi tắm , cã đoàn đi là tất cã hơn 5 người , 3 phụ nử , 2 đứa con gái … Mình là con trai nên mình nhường … Lát sau đang ngồi ngoài cửa nt vs ny thì bé T ra kêu anh ba mở đèn dùm em để em dô thay đồ ( lúc đó mình đang ngồi ở trước cửa có chân cầu thang , không có cái phòng nào cã ) . Tiếp theo là tối đó cã nhà đi ăn tối thì đang ăn tự nhiên bé T đang ăn cái đứng lên đi hướng ra cái miếu thì chị của T hét lên ngồi xuống cái bé T tỉnh ra ngồi xuống ăn cơm tiếp . Ăn xong em đau bụng nên chạy về làm công chuyện trước thì bé T cũng về với út cũng tranh làm công chuyện vs em ( út dắt bé T về ) mình nghe út nói là m làm dì cứ thấy chổ tối là lũi vô vậy T , vừa nói vừa tán cho tỉnh . Nó kh nói dì hết út kêu th dô đi dô nhà tắm ấy đi . Nó vừa vô xong thì ra nói hết mắc rồi . Thế là mẹ nó mới qua kể hết chuyện nó bị cho chủ cho thuê phòng nghe thì ngta kêu qua cái Miếu đó thấp nhang đi , có thể là nó qua đất lạ nên mới bị như vậy . Út mình cũng nghe theo nên làm liền sau đó , lúc về cũng tối rồi nên cã nhà ngủ , mình thì nằm ngay cửa ra vào để canh bé T nó mở cửa đi , còn út vs chị nó thì nằm dưới chân nó đề phòng nó đi . Lúc đó khoản 3g đang ngủ ngon thì nó đứng lên ra đụng dô cửa , mình nghe cọc cọc nên mở mắt ra thì thấy bé T đứng đó nên mình kêu nó cho nó tỉnh , sợ la lớn út nghe út dậy đánh nó nửa
Sáng hôm sau trả phòng về TP.Hcm tốc hành . Sau khi về bé T cũng hết hẵng …
Truyện mình tới đây xin hết , cám ơn các bạn đã đọc

0
Em đã đọc nhiều chuyện trên page rồi , nên hôm nay em xin đóng góp 1 câu chuyện 100% có thật do chính em chứng kiến . Đây là lần đầu em viết chuyện nên có gì mọi người bỏ qua những sai sót cho emVào dịp hè này gia đình em có thuê xe du lịch ở Đảo Bình Ba – Cam Ranh . Hôm ý là ngày 13 hay 14 / 8 hay sao ý , đúng ngay hôm ý thì có 1 cái lễ hội dì trên đảo được tổ chức trong chùa hay miếu gì...
Đọc tiếp

Em đã đọc nhiều chuyện trên page rồi , nên hôm nay em xin đóng góp 1 câu chuyện 100% có thật do chính em chứng kiến . Đây là lần đầu em viết chuyện nên có gì mọi người bỏ qua những sai sót cho em
Vào dịp hè này gia đình em có thuê xe du lịch ở Đảo Bình Ba – Cam Ranh . Hôm ý là ngày 13 hay 14 / 8 hay sao ý , đúng ngay hôm ý thì có 1 cái lễ hội dì trên đảo được tổ chức trong chùa hay miếu gì ấy em không rỏ . Gia đình em gồm có mợ 2 , nhà em và út em có 2 đứa con , đứa lớn tên L và nhỏ tên T ( em xin phép dấu tên ) . Nửa buổi sáng đi tàu qua đảo không sao hết , mọi người vẫn vui vẽ mạnh khoẻ bên nhau nhưng đến khi thuê nhà trọ để đồ và đi ăn trưa thì út em có dắt bé T là L đi vào Miếu đó coi hát , được khoản 15p thì bé T bỏ đi ra ngoài xong 1 hồi vô lại thì út hỏi con đi đâu , bé T nói là con đi ra gặp anh ba vs chị H ( anh ba là mình , chị H là bồ mình . Bồ mình đang ở Tiền Giang về quê chơi ) nghe nói vậy xong út mình dắt bé T về phòng trọ hỏi cho ra chuyện. Lúc đó mình đang trong phòng trọ ngủ và hoàn toàn kh có đi ra chổ Miếu đó . Đang ngủ thì nghe út chửi quá đi nên mình dậy . Út hỏi mình là nãy giờ con có đi đâu không , rồi con H nó có đi chung kh , mình mới tl là con ngủ nãy h , H nó về quê ăn cưới rồi mà út . Lúc đó mình đang buồn ngủ nên cũng chã để ý bé T nó sao . Cố đi vào giấc ngủ thì nghe bé T khóc , vừa khóc vừa khẵng định là có gặp mình và bồ mình ( khóc kiểu tức , không tin em nó ) nói 1 hồi cũng im lặng đi ngủ cã . Chuyện không có dì đáng nói nếu như út mình ngủ dậy kh thấy bé T thì út mở cửa phòng ra đi ra ngoài tìm thì thấy bé T đứng trong cuối góc dãy phòng trọ ( cuối góc là nhà kho , chỉ toàn rác vs cây gỗ ) bé T đứng cuối mặt xuống thì út mới la lên m kh ngủ ra đây làm dì . Bé T mới tl là con ra đây thay đồ ?? Út nói m bị ai nhập v T , m dô phòng t biểu . Vô út tán nó cho nó tỉnh xong hỏi m bị dì v thì bé T kh nói dì hết . Tiếp tục là cã nhà đi ra biển chơi , mình và chị của bé T đi ra mất hòn đá gần biển chụp hình còn út thì tắm biển , chỉ còn mẹ mình canh bé T thôi . Mãi ngắm biển thì mẹ mình quay qua kh thấy bé T đâu hết mẹ mình mới hô hoáng lên tìm thì trong bụi nghe sột soạt , cã nhà mình dô thì thấy bé T đang đứng . Út hỏi m làm dì ở đây thì nó nói nó đi dô mở tủ uống nước ?? Sau đó về nhà trọ thì mọi người luân phiên thay nhau đi tắm , cã đoàn đi là tất cã hơn 5 người , 3 phụ nử , 2 đứa con gái … Mình là con trai nên mình nhường … Lát sau đang ngồi ngoài cửa nt vs ny thì bé T ra kêu anh ba mở đèn dùm em để em dô thay đồ ( lúc đó mình đang ngồi ở trước cửa có chân cầu thang , không có cái phòng nào cã ) . Tiếp theo là tối đó cã nhà đi ăn tối thì đang ăn tự nhiên bé T đang ăn cái đứng lên đi hướng ra cái miếu thì chị của T hét lên ngồi xuống cái bé T tỉnh ra ngồi xuống ăn cơm tiếp . Ăn xong em đau bụng nên chạy về làm công chuyện trước thì bé T cũng về với út cũng tranh làm công chuyện vs em ( út dắt bé T về ) mình nghe út nói là m làm dì cứ thấy chổ tối là lũi vô vậy T , vừa nói vừa tán cho tỉnh . Nó kh nói dì hết út kêu th dô đi dô nhà tắm ấy đi . Nó vừa vô xong thì ra nói hết mắc rồi . Thế là mẹ nó mới qua kể hết chuyện nó bị cho chủ cho thuê phòng nghe thì ngta kêu qua cái Miếu đó thấp nhang đi , có thể là nó qua đất lạ nên mới bị như vậy . Út mình cũng nghe theo nên làm liền sau đó , lúc về cũng tối rồi nên cã nhà ngủ , mình thì nằm ngay cửa ra vào để canh bé T nó mở cửa đi , còn út vs chị nó thì nằm dưới chân nó đề phòng nó đi . Lúc đó khoản 3g đang ngủ ngon thì nó đứng lên ra đụng dô cửa , mình nghe cọc cọc nên mở mắt ra thì thấy bé T đứng đó nên mình kêu nó cho nó tỉnh , sợ la lớn út nghe út dậy đánh nó nửa
Sáng hôm sau trả phòng về TP.Hcm tốc hành . Sau khi về bé T cũng hết hẵng …
Truyện mình tới đây xin hết , cám ơn các bạn đã đọc

0
Ma nhát : Khoảng năm 2012 Gia đình mình nuôi heo và làm nghề chăm sóc mồ mã ở nghĩa địa ( nghĩa trang Lái Thiêu ĐT-743B ) , nuôi heo cũng ở nghĩa địa luôn vì có 1 phần đất trống cũng rộng . Từ cổng chính vào trung tâm thì khoảng 300-400m , buổi sáng có rất nhiều người tập trung lại cái chồi nhà mình ngồi uống cafe , nói chuyện , đánh cá ngựa , bài tứ sắc . Vì chưa phải là mùa Trùng Cũ , Thanh...
Đọc tiếp

Ma nhát : Khoảng năm 2012 Gia đình mình nuôi heo và làm nghề chăm sóc mồ mã ở nghĩa địa ( nghĩa trang Lái Thiêu ĐT-743B ) , nuôi heo cũng ở nghĩa địa luôn vì có 1 phần đất trống cũng rộng . Từ cổng chính vào trung tâm thì khoảng 300-400m , buổi sáng có rất nhiều người tập trung lại cái chồi nhà mình ngồi uống cafe , nói chuyện , đánh cá ngựa , bài tứ sắc . Vì chưa phải là mùa Trùng Cũ , Thanh Minh ( những mùa này là khách đến viếng , cúng ) nên mọi người còn rãnh rang , nếu gần tới thì mần cỏ , chà phần mộ nếu chủ nhà yêu cầu . Mọi ngày như mọi ngày . Thì có một hôm , mẹ mình mần cỏ lúc chập tối giờ đó mọi người cũng về hết rồi , chỉ còn mẹ mình thôi . Có người anh Hai nữa đi lấy nước lèo , rau củ quả ở chợ chở về cho heo ăn , đang mần cỏ trong mấy cái mộ thì nghe tiếng xột xoạt , tiếng đá cộp cộp . Nghĩ là ai đó chọi đá nên mần tiếp, lúc này có mấy con chó nhà mình nuôi nữa nó sũa inh ỏi ( Thường thì chó sũa mà k có ai , chó tru là nó thấy ma ) , vẫn nghe tiếp những âm thanh đó , mẹ mình mới thấy ớn lạnh rồi . Chắc là bị ma nhát nên cố gắng làm hết đám cỏ còn lại rồi vọt về chồi .
Tiếp theo là truyện của ba mình , tối ba mình là người ngủ lại ở nghĩa địa , tối đó đang thiu thiu ngủ , thì từ xa ngôi mộ xây bằng đất có 1 bóng bà già đi lại ( cái này mình thêu dệt thêm cho chân thật , chứ 3 mình đang ngủ sao biết bả lại đc ) nắm cái võng giật mạnh làm ổng giật mình và nói lớn ” Ai vậy ” , và ngó ra cửa sổ thấy bả đi từ từ về phía ngôi mộ hồi nãy rồi biến mất . Ba mình sợ quá nhảy lên võng quấn lại , miệng thì ” Nam Mô A Di Đà Phật ” . Sáng hôm sau , ba mình đi mua ít trái cây và heo quay cúng bà già nơi mà hôm qua bả biến mất , cũng không quên xin số đề ^^. Quá ngạc nhiên , tới chiều ba mình trúng được 3 triệu .
Có lẽ truyện mình không rùng rợn , không kinh dị nhưng cũng phần nào cho các bạn thấy được rằng , họ hiện về có thể là báo tin cho mình biết hoặc họ cần sự giúp đỡ thì sao ? Vì có những ngôi mộ ở nơi đây bị bỏ hoang nhiều năm ( Gia đình không ai lên viếng , cúng kiếng ) nên họ mới hiện về .
Cảm ơn các bạn đã đọc .

0
Bạn thấy người bị ma nhập chưa.mình thấy rồi vì điều đó khiến mình tin 50% trên đời này là có ma..!cho đến 1ngày. Mùng 3tết 2013…hôm đó với lũ bạn bè hát hò nhảy múa fê luôn vui lắm.rồi điều mà mình muốn nhất đã xẩy ra.! 23h mình về nhà với bộ dạng rất yêu đời vì hôm đó thật sự rất vui.leo lên giường mọi thứ vẫn bt như bao ngày,mình đang ntin với hơn chục ng...
Đọc tiếp

Bạn thấy người bị ma nhập chưa.mình thấy rồi vì điều đó khiến mình tin 50% trên đời này là có ma..!cho đến 1ngày. Mùng 3tết 2013…hôm đó với lũ bạn bè hát hò nhảy múa fê luôn vui lắm.rồi điều mà mình muốn nhất đã xẩy ra.! 23h mình về nhà với bộ dạng rất yêu đời vì hôm đó thật sự rất vui.leo lên giường mọi thứ vẫn bt như bao ngày,mình đang ntin với hơn chục ng 1lúc..23h26p ….mọi thứ bình thường bắt đầu trở lên bất bình thường… Đang mải ntin vừa gửi xong tin nhắn mình đặt nhẹ cái đt xuống bụng.!

Trên thành giường đầu mình nằm là 1 cái quạt…….(không bật nha vì lúc đó trời vẫn lạnh mà) ơ ơ ơ……….. Cái gì Thế.???? Mình. .. Thấy cái gì đó không rõ..dưới bóng đèn ngủ và dàn bóng nháy chớp liên hồi…….. Rồi nó lại gần rồi…..? Đứng trước quạt mình nhìn thấy 1con bé tầm. 4 5tuổi ,..tóc ngang vai …ơ ơ ……………ơ…(mình định hỏi em là ai mà vào nhà a lúc nửa đêm..) Ơ….ơ….ơ… Sao mình không nói được…? Mình lại nghĩ cửa,cổng tất cả mình đóng rồi sao lại có con bé ở đây..? Mình đang bị mộng đè à?.. Không mình đã ngủ đâu mà mộng đè.?tin nhắn tới liên tục đt vẫn rung trên bụng mình….cảm nhận rõ lắm mà.?

– Không…..bố mẹ vẫn nói chuyện với nhau mà,mình vẫn đang nghe cuộc nc của. Bố mẹ.”thằng nho hấn về chưa bà” mẹ tlời “hấn về lâu đại rồi chí nây rứa ông không nghe tiếng xe à”.. Ơ ….ơ….. ( mình bị mộng đè nhiều lần mình rất hiểu mộng đè là ntnào,khi bị mộng đè là lúc chung ta trong trag thái ngủ mơ sàn,có một cái bóng đứng trước bên mặt mình,chân tay k wuậy dc.nói không dc.cách trị là lúc ngủ bỏ 2chiếc dép 1 úp 1 ngửa.hoạc dùng dao bỏ lên đầu giường la khỏi,mấy năm rồi mình có bị nữa đau) Bắt đầu mình nghĩ nó là ma……..tay mình vẫn đang để trên bụng cố gắng cầm cái đt llên để xem mặt con bé…….ơ sao không quậy được.mình cố nhìn xuống dưới nhưng cổ mình cũng không thể ngước xuống được…?

Giờ thì da gà mình bắt đầu sởn lên……mình cảm nhận rất rõ..! Rồi…rồi như có ai đó đang sờ soạn vào mình mình cảm nhận càng ngày càng rõ hơn.ớ ớ ớ…. Bố đã nghe dc tiếng lu của mình.”thằng nho bị chi rứa bà” chắc là nó ngủ mớ.mẹ nói.. Lúc đó mình càng cố gắng càng tuyệt vọng……. Từ chân mình như có ai đó đang sờ soạn. Mà sao con bé. Vẫn đứng đấy thế ai đang sờ chân mình….da gà mình rợn mạnh hơn….. Nó đang sờ lên tới ngực mình.nó dừng 1lúc tới cổ mình nó dừng lai.?

Khó thở quá mặt mình thấy nóng gân cốt mình jãn ra……..ạx ạx ạx mình đang bị ai đó bóp cổ….?.. Mình đang cố cựa quậy nó nó nó……nó vẫn đứng đó thế ai đang bóp cổ mình? Mình kiệt sức rồi nó mạnh hơn mình tưởng,..ạx ạx ạx …ạx Bỗng 1bàn tay mình nhớ rất rõ xòe ra đập vào trán mình…mình bật dậy. Cứu…..cứu con bố mệ ơi…bố bật bóng lên thấy mặt mũi mình tái mét

Bố hỏi chuyện gì vậy con, mình vẫn lú chưa nói dc thở như vừa chạy mấy cây số về.nhiếp quá….tới giờ bố mới hiểu. . ” Con gặp ông bà à con ” không. Con gặp đã có phúc.mà sao lúc nãy. Nghe tiếng con kêu mẹ không ra mà còn bảo con ngủ mớ.? Mẹ trả lời”mắc mệ tưởng mi ngủ rồi ai mà biết nạ” lúc này mình mới dần bình tĩnh trở lại. Khiếp quá ước gặp ma 1lần cho biết..gặp kiểu này lại ước đừng bao giờ gặp nữa. Gặp nó không làm gì thì dc nó bóp cổ thế kia khiếp 1đời… Đêm đó mình thức trắng đánh tá lả trên đt,bố thắp hương khấn ông bà.. Bố bảo bàn tay kia chắc là do ông bà đập hồn con dậy,.. Tới tận bây giờ kể lại mình vẫn rợn da gà… 2 lần viết mới đăng dc bài này đấy.không hiểu tại sao viết rồi màn hình lại không thấy chữ nào..??? Hay là nó đang về!!!

0
phần 1:sau đây mình xin kể cho các bạn một câu chuyện vừa mới xảy ra cách đây không lâu…vì áp lực công việc quá nặng nên mình đã xin nghỉ việc ở sài gòn và trở về quê Đà Lạt để thư giãn…nói là Đà Lạt cho nó oai thôi chứ thật ra mình cách thành phố đến tận 30km lận, sau khoảng 1 tháng ăn không ngồi rồi ở nhà mình bắt đầu chán và mình quyết đinh lên thành phố Đà Lạt tìm...
Đọc tiếp

phần 1:
sau đây mình xin kể cho các bạn một câu chuyện vừa mới xảy ra cách đây không lâu…vì áp lực công việc quá nặng nên mình đã xin nghỉ việc ở sài gòn và trở về quê Đà Lạt để thư giãn…nói là Đà Lạt cho nó oai thôi chứ thật ra mình cách thành phố đến tận 30km lận, sau khoảng 1 tháng ăn không ngồi rồi ở nhà mình bắt đầu chán và mình quyết đinh lên thành phố Đà Lạt tìm việc làm cho gần nhà, việc đầu tiên mình đi kiếm phòng trọ…mình chạy dọc tất cả các con đường từ trần phú, quang trung,yersin….nhưng không có chổ nào ưng ý cả, phần thì chất lượng phòng quá kém phần thì khu đó quá phức tạp và ồn ào…mình chán nãn mới tạt vào một quán cà phê ven đường nhờ họ tí wifi lên zalo nhắn tin cho mấy đứa bạn đang sống ở đây hỏi thăm…sau một hồi than khóc đủ kiểu mình được một nhỏ bạn tư vấn là nên đến ngã 5 đại học để kiếm vì khu đó có rất nhiều phòng trọ, và mình đi ngay lập tức xem như đây là hi vọng cuối cùng trong ngày vì lúc đó cũng đã hơn 5 giờ chiều…khi mình chạy thẳng đường đinh tiên hoàng đến giữa ngã 5 thì mình mất phương hướng hẳn, chả biết đi đâu nữa thế là mình chơi trò hên xui chọn một trong 4 hướng để đi, thế là mình rẻ ngay qua hướng bùi thị xuân…mình chạy xe chầm chậm nhìn 2 bên đường thật kỹ để xem có chổ nào để biển cho thuê phòng trọ hay không…ôi thôi trời thì gần tối mà mãi chẳng thấy đâu mình thất vọng định quay về thì bất chợt lọt vào mắt mình mà một cái biển to tướng cho thuê phòng trọ…mình vui mừng khôn siết chạy ngay lại, trước nhà là một tấm biển thuê phòng liên hệ sđt của chủ nhà…mình bấm ngay số và một giộng nữ cất lên:
– chào chị, chị cho thuê phòng trọ phải không ạ, em ở một mình chị còn phòng không ạ
chị ấy nhỏ nhẹ nói:
– còn em ạ, nhưng tiếc quá chị lại không có ở nhà, em cứ vào bên trong xem phòng nào đang mỡ cửa thì em xem được thì ở nhé
mình dạ một tiếng rồi cất xe tiến thẳng vào bên trong, điều đầu tiên mình cảm nhận được là căn nhà này khá to gồm nhiều tầng và khá là ú ám, chắc là do trời sắp tối nên mình thấy vậy…tiến hẳn vào bên trong mình đi qua từng dãy phòng và thấy 2 căn phòng cuối cùng đang mỡ cửa, xem một lượt thì mình khá thất vọng vì nó cũng giống như những căn phòng mình đã xem, cũng trật trội và nhìn xuống cấp…mình liền gọi lại cho chị chủ phòng để cảm ơn và từ biệt , sau khi nghe mình nói lý do không thuê phòng thì bỗng chị ấy đổi giọng:
– ừm…em ở 1 mình à, chỉ còn một phòng mới giá 1 triệu rưỡi ở trên lầu 3, em cứ đi lên và nhìn thấy số phòng 20 thì vào xem thử, nhưng nhớ gõ cửa trước khi vô nhé
mình cũng hơi ngạc nhiên vì chả nhẻ có người đang ở trong đó hay sao mà phải gỏ cửa, mình ” dạ ” một tiếng rồi đi vội lên xem thử cho kịp giờ về nhà….tới lầu 3 thì mình mõi nhừ cả đầu gối vì cả ngày nay chạy như thẳng dở hơi ngoài đường mệt lắm rồi, trời ngày càng tối khiến mình nhìn những con số cứ mờ mờ ảo ảo chẳng thấy rỏ nữa, những căn phòng này giống nhau hoàn toàn nó bắt đầu từ 15 đến 19…mình tìm quài sao khống thấy số 20, chẳng lẻ chị chủ nhà ghẹo mình, mình đi dọc dãy phòng đên tận mấy lần mà vẫn không thấy…mình tính gọi lại cho chị chủ nhà thêm lần nữa thì may sao gặp một bé gái đang chơi lò cò trên những bậc thang gần đó, mình tiến lại hỏi:
– bé ơi cho chú hỏi phòng 20 ở đâu?
đứa bé ngước lên nhìn mình với đôi mắt tròn xoe không nói gì cả, nó chạy tới phía cuối dãy phòng rồi chỉ tay vào trong một góc khuất, mình tiến vội tới nhìn lên thì đúng là căn phòng số 20 tách biệt với tất cả những phòng còn lại, thiết ké cửa cũng dạng cửa kéo bằng sắt chứ không phải cửa bằng bản lề như những phòng khác…mình ngơ ngạc hồi lâu định quay lại cảm ơn cô bé kia thì nó chạy đi đâu lúc nào không hay, mình tiến sát lại căn phòng đó và nhớ lời chị chủ trọ mình gõ vào tấm cửa kéo cạch cạch…mình chờ đợi ai đó ra mở cửa vì mình đinh nình rằng có người bên trong nhưng đợi mãi sao chẳng thấy ai lên tiếng…lần này mình gõ mạnh tay hơn lúc một chút kèm theo tiếng gọi:
– có ai không ạ
hoàn toàn im lặng, mình bạo dạn đưa tay lên kéo cửa ra, tiếng động ken két cửa cái cưat khiến mình nổi da gà, sau khi kéo hết tấm cửa thì mình khá ngạc nhiên vì trước mắt mình là một cầu thang dẫn lên trên nữa, sao mà thiết kế lạ như thế ( mình nghĩ thầm trong bụng), mình bước lên hết cầu thang thì dẫn đến một căn phòng, cảm giác sao lạnh lẻo quá, mình tìm công tắc đèn bật hết lên rồi đi dạo một vòng…mình thấy thích ngay, căn phòng khá mới và rộng rãi, có cả toilet riêng, có bếp, có giường, tủ, bàn, ghế….đặc biệt là cái mình thích nhất là lan can nhìn ra phía thành phố…ôi đây đúng là cặn phòng mình ưng ý, mình gọi ngay cho chị chủ trọ thuê ngay căn phòng này mà không chút do dự, quên đi hết mệt mõi vừa rồi…sau khi đã thống nhất chị chủ trọ hẹn mình ngày mai dọn đến ở luôn mà không nói gì đến chuyện tiền cọc hay gì cả, mình cũng không nghỉ ngợi gì nhiều chạy thẳng về nhà để thu xếp ngày mai dọn đến ở….
ngày hôm sau như đã hẹn mình háo hức dọn đến phòng mới, căn phòng đó hầu như đã đầy đủ tiện nghi rồi mình chỉ đem theo chăn, gối và đồ dùng cá nhân mà thôi…hôm nay chị chủ nói vẫn đi đâu đó chưa về nên bảo mình cứ dọn lên ở thử có gì tính sau…thôi kệ cứ dọn lên đã, cả ngày hôm đó mình lâu dọn căn phòng cho thật sạch sẽ rồi bày biện những thứ đồ dùng của mình ra cho thật ngăn nấp để bắt đầu một cuộc sống mới…sau một ngày vật lộn với nó mình mệt thừ cả người nằm vật vờ trên chiếc giường định nghỉ một xíu cho đỡ mệt, thế mà mình ngủ lúc nào không hay giật mình tỉnh giấc thì cũng đã gần tối…vì mình chưa bật đèn nên cảm giác sao mà đáng sợ đến thế…không khí lạnh lẻo bao trùm cả căn phòng kèm theo gió từ ngoài lan can thổi vào làm chiếc màn cửa cứ bay phấp phới…giấc ngủ chiều khiến mình mệt mõi hơn, đầu mình đau như búa bổ mình phải lấy tay bóp 2 bên thái dương rồi đập đập mấy cái cho tỉnh hẳn mới dậy bật đèn được…mình cảm thấy đói bụng định ra ngoài kiếm thứ gì ăn thì hỡi ơi một cơn mưa bỗng đâu ùa tới, đúng là mưa tháng 5 có khác…mới đó thôi mà mưa trút xuống ấm ầm, mình vội đóng cánh cửa ngoài lan can lại và cô độc trong một căn phòng mới với cái bụng đói meo…chả biết làm gì mình lấy điện thoại ra chơi game, chơi một lúc cũng chán mình cứ lăn qua lăn lại trên chiếc giường rất rộng…giờ mưa rồi thôi thì nhịn đói một bữa vậy, mình cố nhắm mắt lại ngủ để quên cơn đói…nhưng giấc ngủ hôm nay thật không dể dàng xíu nào, có thể là mình lạ giường cũng có thể tại hôm nay mình đã ngủ quá nhiều…mình tắt đèn và theo thói quen mình mở truyện ngắn của nguyễn ngọc ngạn ra nghe…vì thường ngày mở truyện này là mình ngủ dể lắm…thế mà hôm đó mình nghe hết câu chuyện dài hơn 1 tiếng mà vẫn không ngủ được….mình cứ trằn trọc mãi, cảm giác thì cứ hồi hộp, lo lắng thế nào ấy…mình vẫn cứ nhắm nghiền mắt, bỗng dưng mình có cảm giác gì đó là lạ…cảm giác như có ai đó đang ở trong phòng vậy, cảm giác đó ngày càng mạnh hơn khi những chiếc lông trên tay mình dựng đứng cả lên như có một thứ gì đó đang khẻ lướt qua vậy, bất chợt mình mở mắt ra thì xung quanh chỉ toàn một màu tối không thấy gì cả, mình lại thấp thỏm nhắm mắt lại cố gắng chìm vào giấc ngủ càng nhanh càng tốt…ôi lần này thì mình điếng người khi tay mình nó tự hoạt động như có ai đó cang cầm lấy điều khiển vậy, mình vô thức đưa lên, lại đưa xuống…đưa lên mặt lại đưa lên đầu…mình không làm chủ được bản thân mình nữa…trong phút chốc bản năng như trỗi dậy mình vụt ngay dậy nhắm ngay cái công tắc đèn bật lên…mình thở hổn hển như thức dậy trong một cơn ác mộng vậy, nhưng mình có ngủ đâu mà gặp ác mộng kia chứ…mình ngồi hẳn dậy đắp chăn lên ngang ngực và ngồi thưc ra suy nghĩ đủ điều, nhấc chiếc điện thoại lên thì quá trời tin nhắn cũng như bố mẹ mình gọi, nhưng rỏ ràng nãy giờ mình có nghe thấy tiếng chuông đâu…đầu tiên mình gọi lại cho mẹ để nói dối là đi ăn bỏ quên điện thoại để bố mẹ khỏi lo, rồi mình lướt qua những tin nhắn thì ra đó là con bạn thân của mình…nó lo cho mình lắm, mình mới kể lại chuyện vừa rồi cho nó nghe…nó hỏi mình đã cúng gì chưa, mình bảo là chưa thì nó trách mình dọn phòng mà khồn cúng…rồi giục mình đi mua trái cây với nhang đèn về chúng ngay, mình định bụng là để mai hẳn làm nhưng suy đi tính lại thì tối nay còn dài lắm…có thể nó nói đúng nếu như không cúng thì tối nay chưa chắc ngủ ngon được…
còn tiếp

0