K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

VALENTINE = Vội vã, Ăn xong, Lên Giường, Êm ái, Nhắm mắt, Trùm chăn, Im lặng, Nằm ngủ, End (Hết).**Tuổi học trò không yêu là tốt, yêu vào rồi cái dốt lòi ra.Ngồi trong lớp chỉ nghĩ đến người ta, bài kiểm tra chỉ toàn ba với bốn.**Là thân con gái đừng nghe trai thề, ăn gian nói dối là nghề đàn ông.**Chung thủy mà vô tâm, còn hơn quan tâm mà phản bội ngầm.**Tình yêu của anh dành cho em cũng...
Đọc tiếp

VALENTINE = Vội vã, Ăn xong, Lên Giường, Êm ái, Nhắm mắt, Trùm chăn, Im lặng, Nằm ngủ, End (Hết).

**

Tuổi học trò không yêu là tốt, yêu vào rồi cái dốt lòi ra.

Ngồi trong lớp chỉ nghĩ đến người ta, bài kiểm tra chỉ toàn ba với bốn.

**

Là thân con gái đừng nghe trai thề, ăn gian nói dối là nghề đàn ông.

**

Chung thủy mà vô tâm, còn hơn quan tâm mà phản bội ngầm.

**

Tình yêu của anh dành cho em cũng như giá xăng vậy: càng ngày càng tăng và không bao giờ dừng lại.

**

Đừng bao giờ níu kéo những thứ không phải của mình, mà phải giật nhiệt tình chừng nào thuộc về mình thì thôi.

**

Hạnh phúc là khi: có một người hiểu mình, có một người yêu mình, có một người làm mình vui.

Quan trọng hơn là... đừng để 3 đứa gặp nhau.

**

Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng phải mất bao nhiêu tiền người ta mới hiểu được điều đó.

**

Nếu yêu thương cứ cho đi là được nhận lại, thì trên đời đã chẳng tồn tại 2 chữ... Đơn Phương.

**

Ngày xưa tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, và kêt thúc bằng nước mắt.

Ngày nay tình yêu bắt đầu bằng những tin nhắn SMS, và kết thúc bằng: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được".

**

Tình yêu bắt đầu bằng inbox và relationship, và kêt thúc bằng: "Không tìm thấy trang bạn yêu cầu".

**

Khi xưa chưa yêu chưa biết thế nào là hạnh phúc. Bây giờ yêu rồi mới biết... hạnh phúc là khi xưa.

**

Ta có cách nhanh nhất để kết bạn với một cô gái, hãy nói bạn yêu cô ấy và cô ấy sẽ trả lời lại là: "Em chỉ xem anh là bạn".

**

Xuân này vẫn giống xuân xưa, vẫn đi xe số vẫn thừa yên sau.

**

Trăm năm kiều vẫn là kiều.

Đẹp trai vẫn ế là điều hiển nhiên.

**

Xinh là một lợi thế, ế là một kỹ năng.

**

Sáng thì gặm ổ bánh mì, trưa cũng chỉ có gói mì với tương

Ái tình sao dám vấn vương, dính vô cả tháng ăn tương với mì.

**

Không có người yêu thật bình yên, chẳng cần mua sắm đỡ tốn tiền.

Ra đường khỏi lo phải ăn diện, nằm nhà ăn ngủ sướng như tiên.

**

Giàu vì bạn, sang vì vợ, thành con nợ vì người yêu.

**

Tình yêu như một trò chơi, chơi đi chơi lại vẫn game over.

                                    Nguồn: ꧁༺P.Nguyên 🔞

0
26 tháng 2 2019

Bởi vậy nên tôi ghét.....

thà mỉm cười ns rằng ... mọi thứ đều ổn cả ... còn ổn hơn giải thích cho ai đó ... chuyện j đã xãy ra !!!! - thà im lặng giữa lấy ... NIỀM ĐAU .. còn hơn ns vs nhau ... để ko lau đc nc mắt :((((Đời nhạt nhẽo ... Hay ...Tình người lạnh lẽo ... Nhận đc j ... !? Ngoài 3 chữ \\\"Mất lòng tin\\\" !! Người ta luôn cảm thương nước mắt của công chúa , mak quên rằng phù thủy cx bt đau . Lúc tôi cười...
Đọc tiếp

thà mỉm cười ns rằng ... mọi thứ đều ổn cả ... còn ổn hơn giải thích cho ai đó ... chuyện j đã xãy ra !!!! - thà im lặng giữa lấy ... NIỀM ĐAU .. còn hơn ns vs nhau ... để ko lau đc nc mắt :((((Đời nhạt nhẽo ... Hay ...Tình người lạnh lẽo ... Nhận đc j ... !? Ngoài 3 chữ \\\"Mất lòng tin\\\" !! Người ta luôn cảm thương nước mắt của công chúa , mak quên rằng phù thủy cx bt đau . Lúc tôi cười m.n đều thấy . Khi tôi sầu đc mấy ai hay ? Đôi khi nụ cười là đỉnh cao của GIỌT NƯỚC MẮT . - Người hay cười là người đau khổ ... - Mượn nụ cười để che khuất đau thương ... - Ta vẫn hát khi lòng ta tan nát ... -Ta vẫn cười khi nước mắt ta rơi ... Ngày cười ... Đêm khóc XIN LỖI chỉ có gối và bóng tối ms hiểu đc tôi . Con người thật lạ : * Khóc ... Khi buồn * Cười ... Khi vui * La hét ... Khi tức giận * Nhưng lại im lặng khi nỗi đau QUÁ LỚN . - Tôi thek đấy ! - Buồn đến tự nhiên ... và điên cuồng theo cảm xúc ! - Tôi ko hề hoàn hảo ..! .. Nhưng .. Những thứ tôi trao chưa bao giờ giả tạo !! - Yêu đc thì bỏ đc . - Nhớ đc thì quên đc . - Bắt đầu đc thì kết thúc đc . - Nhưng mak s - Ns đc mak chẳng làm đc . Em làm j còn NƯỚC MẮT . Mak họ cứ thắc mắc \\\" Vì s em hay CƯỜI \\\" Nước mắt CẠN , hạnh phúc VỠ TAN . Và giờ em đã khác

0
Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình...
Đọc tiếp

Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình cảm yêu mến xúc động dạt dào.
Tôi còn nhớ đó là chiều thứ ba. Hôm ấy, các bạn lớp tôi ai cũng đến dự đầy đủ. Ai nấy đều có vẻ mặt hớn hở vui tươi vàmặc đồng phục gọn gàng. Khi cả lớp đã đến hết, bạn lớp trưởng nhắc các bạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn. Cô giáo bước vào lớp, chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày, nét mặt cô hiền hậu. Cô mời chúng tôi ngồi xuống và yêu cầu cả lớp trật tự để buổi lễ tổng kết được bắt đầu. Lúc nãy cả lớp còn ồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay. Thoạt đầu, khi nghe cô khen ngợi thành tích chung của lớp ai cũng vui vẻ, hài lòng vì nghĩ rằng trong thành tích chung ấy có sự đóng góp của mình. Nhưng khi nghe cô chỉ ra những hạn chế còn tồn tại ai cũng cảm thấy xấu hổ vì chợt thấy bóng dáng mình trong đó. Một số bạn đã đứng lên nhận lỗi và hứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy cô giáo đã bớt lo lắng về chúng tôi, những học sinh trong mắt cô vẫn còn rất bé nhỏ ngây thơ, và cô nở một cụ cười rạng rỡ.
Tiếp đó, cô căn dặn chúng tôi một câu mà đến giờ tôi vẫn khắc ghi trong lòng: “Như vậy là năm học lớp Năm và cũng là năm năm dưới mái trường tiểu học đã trôi qua trong cuộc đời các em. Dù cô chỉ dạy các em một năm học cuối cấp nhưng cô nhận thấy các em đã rất cố gắng để đạt thành tích cao nhất trong suốt năm năm học. Tuy vẫn còn một sô bạn yếu kém chưa cố gắng nhưng cô tin các học sinh của cô sẽ có tự tin để bước vào một chặng đường vô cùng gian khổ, vất vả phía trước. Năm học tới, cô sẽ không còn dạy các em nữa nhưng cô hi vọng dù không có cô thì các em vẫn cố gắng trong học tập, lao động và nghe lời các thầy cô giáo mới. Cả lớp hãy hứa với cô đi!”. Nói đến đây thì cô dừng lại, những giọt nước mắt tràn ra trên hai má cô làm cho cả lớp không khỏi xúc động. Lớp chúng tôi là lớp đầu tiên mà cô làm chủ nhiệm. Với lớp, cô đã ân cần biết mấy, cô đã mang tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ để dạy dỗ và yêu thương chúng tôi. Bao nhiêu kỉ niệm về những ân nghĩa cô trò chợt ùa về. Vậy mà cô trò chúng tôi lại sắp phải xa nhau. Các bạn gái xúc động quá đã thút thít khóc. Tôi thì dù đã cố gượng cơn xúc động nhưng nước mắt cứ ứa ra ướt đẫm hai bên má. Cả lớp nghẹn ngào không ai nói được câu nào dù là để đáp lại lời cô. Cô giáo đã tin các học sinh yêu quý của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bước trên con đường này. Mai sau, khi lên cấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, cô sẵn sàng giúp đỡ các em và tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tin trên con đường học tập. Cô tin ở các em!”. Những lời nói của cô thúc giục và làm cho chúng tôi vững tin hơn bao giờ hết. Tôi cảm thấy những lời ấy thật thấm thìa biết bao! Chúng như chiếc khăn mềm mại thấm nhanh những giọt nước mắt trên mỗi khuôn mặt chúng tôi. Rồi cô giáo tổ chức buổi liên hoan ngọt cuối cùng. Cô nói đây là buổi tổng kết nên mọi người hãy vui vẻ nói rồi cô hát tặng chúng tôi, kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện cười. Thế là các bạn vui vẻ hẳn lên. Nắng vàng tươi trên sân ngày cuối cùng chúng tôi là học sinh tiểu học, không bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp đẽ đó, chúng tôi mời cô ra chụp ảnh kỉ niệm. Buổi tổng kết ai nấy đều lưu luyến và điều hứa sẽ thi tốt để cô vui lòng.
Ngày tổng kết năm học lớp Năm đã qua từ rất lâu nhưng nó chất chứa nhiều tình cảm xúc động trong tuổi học trò của em. Giờ đây đã lớn khôn, nghĩ về ngày ấy, tôi không khỏi tiếc nuối nhưng nhiều hơn vẫn là quyết tâm học tập để xứng đáng với những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.

Hu hu mình muốn tuổi học trò kéo dài mải mãi

0
.Anh! -...Sao vậy em...??? ~...Mình cá cược nhé... -...Cá gì...??? ~...Hai ngày không điện thoại...không nhắn tin...không gặp nhau...anh có làm được không...??? -...Được... ~...Quyết định vậy nhé . . . . Một ngày trôi qua... . . . Ngày thứ hai ... . . . Rồi đến ngày thứ ba...Anh cầm chiếc điện thoại chạy thẳng đến nhà cô (cười thầm như một đứa trẻ con thích trí...anh thắng em rồi nhé...) .... .......
Đọc tiếp

.Anh! -...Sao vậy em...??? ~...Mình cá cược nhé... -...Cá gì...??? ~...Hai ngày không điện thoại...không nhắn tin...không gặp nhau...anh có làm được không...??? -...Được... ~...Quyết định vậy nhé . . . . Một ngày trôi qua... . . . Ngày thứ hai ... . . . Rồi đến ngày thứ ba...Anh cầm chiếc điện thoại chạy thẳng đến nhà cô (cười thầm như một đứa trẻ con thích trí...anh thắng em rồi nhé...) .... .... .... Nhưng khi vừa đến cửa nhà cô...nụ cười ấy đã tắt ngấm... Anh chạy đến ôm cô vào lòng...nước mắt vỡ òa . . . . Đêm qua cô đã ra đi mãi mãi...vì căn bệnh máu trắng... . . . . Trong tay cô cầm một mẩu giấy..."Anh yêu anh làm tốt lắm...em biết là anh sẽ làm được mà...từ nay mỗi ngày anh hãy làm như thế nhé...không có em anh phải tựchăm sóc cho mình đấy... Đừng khóc...em biết là anh đang khóc...nhưng thời gian trôi...rồi anh sẽ làm được thôi... Nơi ấy em sẽ cầu chúc cho anh... Hạnh phúc nhé...người em yêu... ...

1
10 tháng 9 2019

huhuhu

quả là ko xúc động

#Ngontinh_review[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không...
Đọc tiếp

#Ngontinh_review

[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]

Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không gặp nhau nên kết cục sẽ khác , thật sự mấy ai chấp nhận được tình yêu thầy trò , ai có thể chấp nhận yêu một người khiếm thị , ai có thể chấp nhận hy sinh vì người mình yêu ??

Với một người luôn tự tin vào đôi mắt của mình , nhưng đến một ngày mắt người đó không thấy đường nữa thì cảm giác lúc đó của người ấy sẽ như thế nào ? Sợ hãi , lạnh lẽo , cô đơn ... Mình nghĩ đó là cảm xúc của thầy Chương trong câu chuyện này chính là như vậy , chỉ trong một ngày ba mẹ mất , đôi mắt thầy tự hào cũng mất và nó đã làm thầy khép trái tim của mình lại , thầy đã chọn cách tách biệt với mọi thứ , nhưng ngày đầu tiên lên lớp , thầy đã gặp một cô học sinh cứng đầu và cố chấp rất giống mình , cô ấy dìu thầy về phòng làm việc sau mỗi giờ tan lớp , giúp thầy chấm bài , giúp thầy lau dọn phòng , tưới hoa ... Và đưa thầy ra bến xe , tình yêu thầy trò được vun đắp theo năm tháng đi bên cạnh nhau , người đi người dìu , khi thầy nghe người khác chỉ trích người con gái thầy yêu , thầy đã làm gì ?? Thầy đã lấy sinh mạng của mình để đổi lấy danh dự và tương lai tốt đẹp cho người con gái mà thầy yêu , mấy ai có đủ can đảm đến vậy ??

Lúc đọc đến chương cuối mình không nghĩ thầy sẽ chọn kết thúc mình ở bến xe , và mình đã sai , có lẽ thầy muốn kiếp sau lại đợi người con gái thầy yêu ở đấy nên mới chọn nơi có nhiều kỉ niệm của hai người nhất để kết thúc nó ...

[ Đừng nói là Liễu Địch , cho dù là mình , mình cũng chấp nhận cả đời này đợi thầy ấy ]

✓ Đây là cảm nhận của mình , có thể hỗn loạn , có thể không hay , nhưng nó vẫn là cảm nhận và là suy nghĩ , cảm xúc mình viết ra thôi , nên xin mọi người thông cảm , mình thành thật cảm ơn !!


0