K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 1 2019

mạng

10 tháng 1 2019

có yêu hay ko thì cũng ko liên quan tới vc 3 4 điểm đâu mấy cái đó là còn phải tùy vào học lực nữa chứ

25 tháng 12 2018

😶 😶 😶 😶 😶

27 tháng 12 2018

☹️ ☹️ ☹️

19 tháng 4 2019

sai

19 tháng 4 2019

mik đây bài kiểm tra k toàn 3 vs 4 đâu,chỉ từ 7 trở lên thôi,có cái này là sai này

15 tháng 2 2016

Tuổi học trò không yêu là tốt

Yêu vào rồi cái dốt lòi ra

Ngồi trong lớp chỉ nghĩ đến người ta

Bài kiểm tra chỉ toàn 3 với 4

13 tháng 3 2017

Ngô Thi Thảo May

VALENTINE = Vội vã, Ăn xong, Lên Giường, Êm ái, Nhắm mắt, Trùm chăn, Im lặng, Nằm ngủ, End (Hết).**Tuổi học trò không yêu là tốt, yêu vào rồi cái dốt lòi ra.Ngồi trong lớp chỉ nghĩ đến người ta, bài kiểm tra chỉ toàn ba với bốn.**Là thân con gái đừng nghe trai thề, ăn gian nói dối là nghề đàn ông.**Chung thủy mà vô tâm, còn hơn quan tâm mà phản bội ngầm.**Tình yêu của anh dành cho em cũng...
Đọc tiếp

VALENTINE = Vội vã, Ăn xong, Lên Giường, Êm ái, Nhắm mắt, Trùm chăn, Im lặng, Nằm ngủ, End (Hết).

**

Tuổi học trò không yêu là tốt, yêu vào rồi cái dốt lòi ra.

Ngồi trong lớp chỉ nghĩ đến người ta, bài kiểm tra chỉ toàn ba với bốn.

**

Là thân con gái đừng nghe trai thề, ăn gian nói dối là nghề đàn ông.

**

Chung thủy mà vô tâm, còn hơn quan tâm mà phản bội ngầm.

**

Tình yêu của anh dành cho em cũng như giá xăng vậy: càng ngày càng tăng và không bao giờ dừng lại.

**

Đừng bao giờ níu kéo những thứ không phải của mình, mà phải giật nhiệt tình chừng nào thuộc về mình thì thôi.

**

Hạnh phúc là khi: có một người hiểu mình, có một người yêu mình, có một người làm mình vui.

Quan trọng hơn là... đừng để 3 đứa gặp nhau.

**

Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng phải mất bao nhiêu tiền người ta mới hiểu được điều đó.

**

Nếu yêu thương cứ cho đi là được nhận lại, thì trên đời đã chẳng tồn tại 2 chữ... Đơn Phương.

**

Ngày xưa tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, và kêt thúc bằng nước mắt.

Ngày nay tình yêu bắt đầu bằng những tin nhắn SMS, và kết thúc bằng: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được".

**

Tình yêu bắt đầu bằng inbox và relationship, và kêt thúc bằng: "Không tìm thấy trang bạn yêu cầu".

**

Khi xưa chưa yêu chưa biết thế nào là hạnh phúc. Bây giờ yêu rồi mới biết... hạnh phúc là khi xưa.

**

Ta có cách nhanh nhất để kết bạn với một cô gái, hãy nói bạn yêu cô ấy và cô ấy sẽ trả lời lại là: "Em chỉ xem anh là bạn".

**

Xuân này vẫn giống xuân xưa, vẫn đi xe số vẫn thừa yên sau.

**

Trăm năm kiều vẫn là kiều.

Đẹp trai vẫn ế là điều hiển nhiên.

**

Xinh là một lợi thế, ế là một kỹ năng.

**

Sáng thì gặm ổ bánh mì, trưa cũng chỉ có gói mì với tương

Ái tình sao dám vấn vương, dính vô cả tháng ăn tương với mì.

**

Không có người yêu thật bình yên, chẳng cần mua sắm đỡ tốn tiền.

Ra đường khỏi lo phải ăn diện, nằm nhà ăn ngủ sướng như tiên.

**

Giàu vì bạn, sang vì vợ, thành con nợ vì người yêu.

**

Tình yêu như một trò chơi, chơi đi chơi lại vẫn game over.

                                    Nguồn: ꧁༺P.Nguyên 🔞

0
Đã 4 năm trôi qua, rồi cũng phải chia tay mái trường TH Nghi Liên của chúng mk, tôi yêu mùa Hạ, yêu cái màu đỏ rực rỡ gần như cháy bỏng của phượng vĩ, yêu tiếng kêu da diết của chú ve sầu, yêu những cơn mưa rào hối hả, yêu những khuôn mặt khi thì lo lắng, khi thì say mê của lũ học trò bạn bè tôi, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó, giờ phải chia xa sao thấy xúc động bồi hồi.... ...
Đọc tiếp

Đã 4 năm trôi qua, rồi cũng phải chia tay mái trường TH Nghi Liên của chúng mk, tôi yêu mùa Hạ, yêu cái màu đỏ rực rỡ gần như cháy bỏng của phượng vĩ, yêu tiếng kêu da diết của chú ve sầu, yêu những cơn mưa rào hối hả, yêu những khuôn mặt khi thì lo lắng, khi thì say mê của lũ học trò bạn bè tôi, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó, giờ phải chia xa sao thấy xúc động bồi hồi....

 Những ngày đầy nắng, giữa sân trường tôi chợt nhận ra một điều gì đó đang đến, muốn và níu kéo giữ tuổi học trò nhưng mà không thể...

Ôi ngôi trường như thể một quê hương... Khi nghĩ đến chợt nhớ thời áo trắng Nhớ nón nghiêng che, tóc dài trong nắng Nhớ tuổi phượng hồng mực tím ngày xưa... 

Nhìn những chùm hoa phượng rực cháy mà tiếc nuối thời học sinh của mình, nhớ rằng mình đã đi qua những chặng đường đẹp nhất, để vững tin tiếp tục bước đi trên con đường mình đã chọn, mở cánh cửa vào tương lai. Có một câu nói đã đã khiến tôi suy nghĩ:“Dòng sông thời gian quả như đang chảy về biển cả, cuối cùng tất cả chúng ta đều phải có những bước đi riêng, không có bến cảng nào là dừng lại mãi mãi, chia tay hôm nay là để cho chúng ta đi tới những tương lai tốt đẹp hơn”. Ta sẽ tiếc lắm, không chỉ là gương mặt thầy cô, những người trao cho ta kiến thức, không chỉ là những người bạn, những người đã cùng sát cánh bên ta suốt từng ấy năm trời, ta còn tiếc cả thời thanh xuân của ta nữa, thanh xuân đã mang đi những gì và níu lại những gì, giờ còn ở lại là những cảm động nằm  trong mỗi trái tim người…Đứng trước ngưỡng cửa của cuộc sống, ta sẽ luôn thầm chúc những điều tốt đẹp nhất cho nhau.

0
Hey, My BFF! Đã 4 năm trôi qua, rồi cũng phải chia tay mái trường TH Nghi Liên của chúng mk, tôi yêu mùa Hạ, yêu cái màu đỏ rực rỡ gần như cháy bỏng của phượng vĩ, yêu tiếng kêu da diết của chú ve sầu, yêu những cơn mưa rào hối hả, yêu những khuôn mặt khi thì lo lắng, khi thì say mê của lũ học trò bạn bè tôi, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó, giờ phải chia xa sao thấy xúc động...
Đọc tiếp

Hey, My BFF!

Đã 4 năm trôi qua, rồi cũng phải chia tay mái trường TH Nghi Liên của chúng mk, tôi yêu mùa Hạ, yêu cái màu đỏ rực rỡ gần như cháy bỏng của phượng vĩ, yêu tiếng kêu da diết của chú ve sầu, yêu những cơn mưa rào hối hả, yêu những khuôn mặt khi thì lo lắng, khi thì say mê của lũ học trò bạn bè tôi, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó, giờ phải chia xa sao thấy xúc động bồi hồi....

 Những ngày đầy nắng, giữa sân trường tôi chợt nhận ra một điều gì đó đang đến, muốn và níu kéo giữ tuổi học trò nhưng mà không thể...

Ôi ngôi trường như thể một quê hương...
Khi nghĩ đến chợt nhớ thời áo trắng
Nhớ nón nghiêng che, tóc dài trong nắng
Nhớ tuổi phượng hồng mực tím ngày xưa... 

Nhìn những chùm hoa phượng rực cháy mà tiếc nuối thời học sinh của mình, nhớ rằng mình đã đi qua những chặng đường đẹp nhất, để vững tin tiếp tục bước đi trên con đường mình đã chọn, mở cánh cửa vào tương lai. Có một câu nói đã đã khiến tôi suy nghĩ:“Dòng sông thời gian quả như đang chảy về biển cả, cuối cùng tất cả chúng ta đều phải có những bước đi riêng, không có bến cảng nào là dừng lại mãi mãi, chia tay hôm nay là để cho chúng ta đi tới những tương lai tốt đẹp hơn”. Ta sẽ tiếc lắm, không chỉ là gương mặt thầy cô, những người trao cho ta kiến thức, không chỉ là những người bạn, những người đã cùng sát cánh bên ta suốt từng ấy năm trời, ta còn tiếc cả thời thanh xuân của ta nữa, thanh xuân đã mang đi những gì và níu lại những gì, giờ còn ở lại là những cảm động nằm  trong mỗi trái tim người…Đứng trước ngưỡng cửa của cuộc sống, ta sẽ luôn thầm chúc những điều tốt đẹp nhất cho nhau.

1
11 tháng 5 2019

:))))))

#Ngontinh_review[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không...
Đọc tiếp

#Ngontinh_review

[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]

Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không gặp nhau nên kết cục sẽ khác , thật sự mấy ai chấp nhận được tình yêu thầy trò , ai có thể chấp nhận yêu một người khiếm thị , ai có thể chấp nhận hy sinh vì người mình yêu ??

Với một người luôn tự tin vào đôi mắt của mình , nhưng đến một ngày mắt người đó không thấy đường nữa thì cảm giác lúc đó của người ấy sẽ như thế nào ? Sợ hãi , lạnh lẽo , cô đơn ... Mình nghĩ đó là cảm xúc của thầy Chương trong câu chuyện này chính là như vậy , chỉ trong một ngày ba mẹ mất , đôi mắt thầy tự hào cũng mất và nó đã làm thầy khép trái tim của mình lại , thầy đã chọn cách tách biệt với mọi thứ , nhưng ngày đầu tiên lên lớp , thầy đã gặp một cô học sinh cứng đầu và cố chấp rất giống mình , cô ấy dìu thầy về phòng làm việc sau mỗi giờ tan lớp , giúp thầy chấm bài , giúp thầy lau dọn phòng , tưới hoa ... Và đưa thầy ra bến xe , tình yêu thầy trò được vun đắp theo năm tháng đi bên cạnh nhau , người đi người dìu , khi thầy nghe người khác chỉ trích người con gái thầy yêu , thầy đã làm gì ?? Thầy đã lấy sinh mạng của mình để đổi lấy danh dự và tương lai tốt đẹp cho người con gái mà thầy yêu , mấy ai có đủ can đảm đến vậy ??

Lúc đọc đến chương cuối mình không nghĩ thầy sẽ chọn kết thúc mình ở bến xe , và mình đã sai , có lẽ thầy muốn kiếp sau lại đợi người con gái thầy yêu ở đấy nên mới chọn nơi có nhiều kỉ niệm của hai người nhất để kết thúc nó ...

[ Đừng nói là Liễu Địch , cho dù là mình , mình cũng chấp nhận cả đời này đợi thầy ấy ]

✓ Đây là cảm nhận của mình , có thể hỗn loạn , có thể không hay , nhưng nó vẫn là cảm nhận và là suy nghĩ , cảm xúc mình viết ra thôi , nên xin mọi người thông cảm , mình thành thật cảm ơn !!


0