K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Lời Bài Hát Anh Là AiAnh là ai nỗi nhớ khôn nguôi là anhMưa phùn rơi từ nơi quá khứ như đưa về đâuTôi đang ở đây cơn mưa làm rơi ướt vai vì ai.. vì sao?Giờ anh ở đâu?Anh là ai ngày mai nếu bước chân tôi cô đơn vềAnh là ai mà tôi cứ luôn luôn đợiTừ khi nào biết yêu rồiTừ lâu tôi muốn nói về anh.Anh là ai?Khiến nước mắt cứ rơi rơi nhẹAnh là ai?Đã giết chết hết bao hy vọngAnh là...
Đọc tiếp

Lời Bài Hát Anh Là Ai

Anh là ai nỗi nhớ khôn nguôi là anh
Mưa phùn rơi từ nơi quá khứ như đưa về đâu
Tôi đang ở đây cơn mưa làm rơi ướt vai vì ai.. vì sao?
Giờ anh ở đâu?
Anh là ai ngày mai nếu bước chân tôi cô đơn về
Anh là ai mà tôi cứ luôn luôn đợi
Từ khi nào biết yêu rồi
Từ lâu tôi muốn nói về anh.
Anh là ai?
Khiến nước mắt cứ rơi rơi nhẹ
Anh là ai?
Đã giết chết hết bao hy vọng
Anh là ai?
Chắc có lẽ vẫn như xưa, chắc có lẽ mỗi tôi yêu anh
Anh là ai?
Khiến phút chốc trái tim rung động
Anh là ai?
Mang yêu thuơng theo sau dường như
Lang thang trôi đi đâu tìm kiếm
Vì nhớ anh, thuơng anh, tìm anh nơi nỗi đau
Vì nhớ anh, thuơng anh, tìm anh trong giấc mơ.
Ver. 2
Anh là ai ngày mai nếu bước chân tôi cô đơn về
Anh là ai mà tôi cứ luôn luôn đợi
Từ khi nào biết yêu rồi
Từ lâu tôi muốn nói về anh.
Anh là ai?
Khiến nước mắt cứ rơi rơi nhẹ
Anh là ai?
Đã giết chết hết bao hy vọng
Anh là ai?
Chắc có lẽ vẫn như xưa, chắc có lẽ mỗi tôi yêu anh.
Anh là ai?
Khiến phút chốc trái tim rung động
Anh là ai?
Mang yêu thuơng theo sau dường như
Lang thang trôi đi đâu tìm kiếm
Vì nhớ anh, thuơng anh, tìm anh nơi nỗi đâu
Vì nhớ anh, thuơng anh, tìm anh trong giấc mơ.
Khiến nước mắt khẽ rơi rơi nhẹ (là ai khiến nước mắt em phải rơi)
Đã giết chết hết bao hy vọng (anh là ai..)
Chắc có lẽ vẫn như xưa chắc có lẽ mỗi tôi yêu anh (mỗi tôi vẫn yêu)
Khiến phút chốc trái tim rung động (con tim em yêu anh mất rồi)
Mang yêu thuơng theo sau dường như
Lang thang trôi đi đâu tìm kiếm
Vì nhớ anh, thuơng anh, tìm anh nơi nỗi đâu
Vì nhớ anh, thuơng anh, tìm anh trong giấc mơ.

BÀI NÀY CHẮC CÓ LẼ CÓ NGƯỜI BÍT VÀ SẼ CÓ NGƯỜI KO BÍT NHƯNG ỦNG HỘ NHÉ TRANG CÁ NHÂN LUÔN CHỜ CÁC BN KB

9
3 tháng 2 2019

Bài này của Phương Ly nghe êm tai lém

3 tháng 2 2019

rảnh hén

# ĐoảnTrời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm...
Đọc tiếp

# Đoản
Trời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm thấy buồn lắm chứ. Chắc có lẽ anh ấy bận rồi cũng nên.
Nằm cảm thấy chán chường, tôi bấm thử vào nick facebook của anh để chơi cho đỡ chán, cũng lâu rồi tôi không vào nick của anh. Ồ, nick anh cũng khá nhiều thông báo, tin nhắn đấy. Nhưng tôi không rảnh mà xem trộm tin nhắn của anh, tôi chỉ lướt lướt bản tin mà thôi. Lướt mãi cũng chán tôi định off thì bỗng có tin nhắn Bảo Anh gửi đến và dòng chữ hiện lên:
- ck, bao giờ anh đá con Dương vậy?- Bảo Anh
- Từ từ đã nào, còn phải có trò vui cho màn kết chứ eiu.- Nhật Minh
- Không chịu đâu, dù gì anh cũng thắng cuộc lũ bạn rồi mà.- Bảo Anh
- Anh phải tốn công lắm mới tán được con mọt sách lạnh lùng ấy giờ phải chơi tý đã chứ.- Nhật Minh
- Hư hư anh thích trêu đùa mà bỏ mặc em à - Bảo Anh
- Anh chỉ yêu mình em mà thôi, làm sao mà bỏ được.- Nhật Minh
............
Những tin nhắn ấy đã đập vào mắt tôi. Tôi lúc này cảm giác thật là hỗn lộn chỉ có thể miêu tả bằng từ '' đau ''. Tôi ước gì đây chỉ là ảo tưởng mà thôi. Tôi- Ánh Dương này đang làm con rối cho họ ư? Rồi bạn thân tôi- Bảo Anh; người mà tôi yêu, tin tưởng, luôn nói yêu tôi thật lòng- Nhật Minh cũng lừa rối tôi ư? Họ là những người mà tôi luôn tin tưởng, giúp tôi vui vẻ, hòa đồng với mọi người thì ra là đang giễu cợt tôi

Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi nhắn tin gửi cho Nhật Minh:
- Chúng mình chia tay đi.
cố gắng mãi tôi mới nhắn được dòng chữ chia tay với anh ấy. Tôi cảm thấy thật mệt mỏi. Tôi chặn hết tài khoản facebook, cắt đứt liên lạc với họ- những con người đã lừa dối tôi.

Cả đêm hôm đó, tôi khóc. Khóc vì thấy mình thật ngu ngốc. Ngu ngốc đến nỗi không biết người ta đang đem mình ra cá cược. Tôi thấy thật hận mình. Tôi tự nhủ chỉ hnay tôi yếu đuối mà thôi, từ mai tôi sẽ sống tốt hơn.
_____________dải phân cách__________________
Sáng sớm hôm sau, tôi vẫn đi đến trường. Nhưng với khuôn mặt lạnh băng, không cảm xúc. Đâu còn sự hồn nhiên của cô gái 18 tuổi, tuổi tràn đầy nhiệt huyết. Tôi cảm thấy mình không thể như vậy, tôi không muốn mình bị tổn thương.
Những lời bàn tán về tôi vì thay đổi, nhưng tôi mặc kệ. Cô bạn thân giả tạo của tôi còn rối rít hỏi thăm:
- Bạn sao vậy? Có chuyện gì buồn à, tâm sự với mình đi
Nếu như là Anhs Dương ngày trước thì có lẽ đấy là một câu nói làm tôi vô cùng cảm kích và sẽ kể hết mọi buồn phiền cho cô ta nghe. Nhưng tôi giờ đã khác, câu nói đó làm tôi muốn ói ra mà thôi. Nhếch mép cười khinh bỉ cô bạn, tôi mỉa mai:
- Tôi vẫn tốt. Tốt vì mình đã đc trở thành 1 con rối rất hữu ích cho người ta.
Và tôi bước đi, gặp ánh mắt khó hiểu của Nhật Minh tôi chỉ cười lạnh.
từ đó tôi bỏ mặc tất cả chỉ chú tâm học và học mà thôi. Tôi muốn mình học thật giỏi để còn sang Mỹ du học, tôi muốn trốn tránh tất cả, rời khỏi nơi mà tôi coi là ác mộng.
______________3 tháng sau______________________
Thời gian trôi thật nhanh, thoáng cái đã đến ngày bế giảng rồi. Bước trên con đường đến trường với lòng tràn đầy hân hoan. Tôi rất vui vì mình đã đc đứng đầu thủ khoa, và còn vui hơn nữa, ngày mai tôi sẽ rời xa nơi này, có thể một thời gian dài hoặc là mãi mãi.
Buổi lễ kết thúc với sự buồn tẻ như mọi năm không hơn, không kém.
Lặng lẽ ra bước ra phía sau trường, tôi muốn lưu giữ chút kỉ niệm nào đó. Nơi này vẫn thật yên tĩnh, rất hợp với kiểu mọt sách của tôi. Chính tại nơi đây, Nhật Minh đã tỏ tình tôi; và chính tại nơi đây, anh ấy đã đeo bám dai diết tôi để tôi đồng ý. Quanh đây đâu đó có tiếng cười của anh, những câu nói ân cần, những câu trêu đùa tôi để muốn tôi cười, anh đã cho tôi mượn bờ vai để dựa khi tôi buồn,.... Có lẽ là ở đâu quanh sau trường cũng có hình ảnh tôi và anh. Say sưa với suy nghĩ của mình, bỗng sau lương tôi bỗng có giọng nói trầm ấm:
- Anh cần lời giải thích vì sao em muốn chia tay với anh?
Quay đầu lại, tôi lạnh nhạt nói:
- Hừ, anh chỉ lừa dối tôi. Xem tôi là con cờ để cá cược với bạn bè chứ không hơn không kém. Yêu ư? thật nực cười.
Anh không nói gì, cũng phải thôi, đấy là sự thật. Tôi bước đi để lại cho anh câu:
-Anh đã thắng rồi. tôi sẽ buông tay, anh hãy đi đi không phải gượng ép yêu tôi đâu.
Tôi bước đi thật nhanh, sợ mình sẽ yếu đuối và bật khóc trước người khác mất. Dù sao cũng cám ơn họ. Họ đã mang cho tôi một thanh xuân ngọt cũng có, đắng cũng có. Nhờ vậy tôi đã trưởng thành rồi, bước theo con đường phía trước nơi sẽ chào đón tôi.

___________________________________________________________________

Gửi cậu

Thanh xuân-quãng thời gian mà ai cũng sẽ trải qua. Tớ cũng đã đi qua rồi, nó ngọt, đắng, cay,...đầy đủ tư vị. Tớ cứ ngỡ, treenmais trường,, cuộc sống của tớ sẽ bình lặng mà trôi đi nhẹ nhàng, nhưng thật may mắn đã có cậu bước vào con đường lạnh lẽo mà tớ đang đi, cùng tớ rảo bước. Trên con đường ấy luôn có chàng trai tươi cười với tớ, nói chuyện cùng tớ, kiên nhẫn làm bạn với tớ. Cậu tiếp cận tớ vì mục đích, tham vọng của cậu. Nhưng dù sao tớ cũng rất vui, cám ơn ccaauj vì đã ở bên tớ. Cám ơn đã đi cùng tớ trên một đoạn đường, cám ơn đã bước vào thanh xuân của tớ. Chẳng thể biết cùng tương phùng không, nhưng không sao, cậu vẫn là một kí ức tươi đẹp trong tớ....

__________

Bạn đọc, bạn thấy nó không hay, ừm bạn có thể góp ý, tôi rất sẵn lòng....Mong chiếu cố

#truyện cũ

0
Các thám tử tài giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây!!!VỤ ÁN TRONG PHÒNG KÍNTom (75t) 1 nhà điêu khắc băng người Mỹ gốc Trung, được phát hiện đã chết vào 12h-13h trong thư phòng của ông ta, cửa khóa trong. Loại cửa gỗ 1 cánh trung quốc xưa ( cài ngang bằng 1 thanh gỗ). Được biết cả gia đình về Thượng Hải để nghỉ hè.* Khám hiện trường phát hiện:Xác nạn nhân trên sàn cách cửa ra vào không...
Đọc tiếp

Các thám tử tài giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây!!!

VỤ ÁN TRONG PHÒNG KÍN

Tom (75t) 1 nhà điêu khắc băng người Mỹ gốc Trung, được phát hiện đã chết vào 12h-13h trong thư phòng của ông ta, cửa khóa trong. Loại cửa gỗ 1 cánh trung quốc xưa ( cài ngang bằng 1 thanh gỗ). Được biết cả gia đình về Thượng Hải để nghỉ hè.
* Khám hiện trường phát hiện:
Xác nạn nhân trên sàn cách cửa ra vào không xa. Nạn nhân bị cứa đứt 1 vòng quanh cổ chết do mất máu nhiều trong thời gian ngắn, vết máu trên sàn cho thấy nạn nhân bị kéo đi 1 đoạn.
Dưới sàn có 1 con dao gọt hoa quả dính máu nạn nhân.
Trên bàn là 1 bức di chúc để toàn bộ tài sản lại cho con trai là Tony, nét chữ ký tên vội. 1 quyển sách gấp lại, có làm dấu ở trang đang đọc, chiếc ghế bị ngã ra phía sau và dưới sàn đầy máu.
Ngoài ra trên bàn còn có 1 cái đĩa dính vỏ và ít vụn trái cây, có 1 ít nước bên trong. Dưới sàn còn có 1 vũng nước.
Trên tường cạnh cửa: phía trên chốt cửa là 1 kệ sách, phía dưới là cái radio hát véo von...
Ở 1 đầu thanh gỗ để cài chốt cửa phát hiện sợi dây câu cá dính máu được buộc và cắt gọn bằng dao và đầu đó cũng bị ướt.
Dưới cửa có tấm thảm đã thấm đỏ máu.
* Các nghi phạm
1. Rin Gold (16t): người hầu, ở đợ.
- Tôi lau nhà vào giờ này như thường lệ, định dọn phòng ông chủ, gõ cửa không trả lời, thấy cửa khóa trong và tiếng radio rất lớn, lớn hơn mọi khi rất nhiều, nên chắc ông đang ngủ. Tôi chỉ lấy tấm thảm dưới khe cửa đem đi giặt. Thật kinh hoàng, tấm thảm ướt sũng máu.
2. Theomars (45t): đầu bếp.
- Tôi khá ghét ông ta, tôi là đầu bếp châu Âu mà ông ta đòi tôi nấu món ăn châu Á, còn sỉ nhục tôi thậm tệ.
Nhưng tôi không giết ông ta, trong thời gian đó tôi đã ở bếp để thử các món ăn mới. Có bà chủ và cậu chủ Tony làm chứng, trước đó bà chủ xuống lấy trái cây và tôi đã đưa bà cây dao, sau đó cậu chủ cũng xuống bếp lấy 1 ít băng để tập luyện như thường ngày và bảo sẽ quay lại thưởng thức món ăn của tôi, nhưng chuyện khủng khiếp này đã xảy ra
3. Nate River (50t): Vợ nạn nhân
- Tôi có gặp ông ấy trước đó, mang đến cho ông ta 1 đĩa trái cây ướp lạnh và bàn chuyện để lại di chúc cho Tony, mà ông ấy cứ đòi chia cho con riêng, dù sao cả 2 cũng đã già rồi.
4. Tony (25t): Con trai nạn nhân đang ở ngoài vườn.
- Tôi đã ở đây 1 tiếng rồi, tôi đang cố tập luyện để hoàn thành tác phẩm nhanh hơn trước khi nó tan ra giữa cái nắng hè này.
- Thường thì 1 tiếng tôi làm ra được 1 tác phẩm tuyệt mỹ. Tôi đã tập luyện 2 tuần nay mà không bỏ buổi nào và có tiến bộ hơn. Để lão già đáng chết đó bớt bớt cái mồm, Ông ta lúc nào cũng càm ràm tôi vô dụng, tác phẩm của tôi xấu, chậm chạp dù tay nghề điêu khắc băng được học từ ông ta. Mn hãy xem tác phẩm tôi đang làm đây này. Chỉ tay vào tác phẩm điêu khắc còn dang dở của mình, bên cạnh có 1 thùng giữ nhiệt và ít vụn băng trong đó.
5. Châu Tinh Trì(27t): con trai riêng của nạn nhân.
- Gia tài à? Tôi không cần, tôi đã có căn nhà này và sẽ sống ở đây, tiêu diêu câu cá ngâm thơ mỗi ngày. Dù tôi chẳng ưa cái gia đình và lão già phản bội đó, chỉ mong họ biến đi cho khuất mắt.
- Khoảng 12h- 13h tôi đang cùng Rin Gold dọn dẹp nhà kho để tìm cái sợi dây câu bị đứt. Nhưng không tìm được và Rin Gold bảo đi lau nhà còn tôi quay trở lại bờ hồ nối lại sợi dây câu bị đứt.
******************
Ai là hung thủ của vụ án trên?
Hung khí là gì?
Động cơ?
Cách gây án như thế nào?
****************
Mức độ: Dành cho các thám tử đã vào nghề!!!!

1
Các thám tử tài giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây!!!VỤ ÁN TRONG PHÒNG KÍNTom (75t) 1 nhà điêu khắc băng người Mỹ gốc Trung, được phát hiện đã chết vào 12h-13h trong thư phòng của ông ta, cửa khóa trong. Loại cửa gỗ 1 cánh trung quốc xưa ( cài ngang bằng 1 thanh gỗ). Được biết cả gia đình về Thượng Hải để nghỉ hè.* Khám hiện trường phát hiện:Xác nạn nhân trên sàn cách cửa ra vào không...
Đọc tiếp

Các thám tử tài giỏi đâu rồi, bơi hết vào đây!!!

VỤ ÁN TRONG PHÒNG KÍN

Tom (75t) 1 nhà điêu khắc băng người Mỹ gốc Trung, được phát hiện đã chết vào 12h-13h trong thư phòng của ông ta, cửa khóa trong. Loại cửa gỗ 1 cánh trung quốc xưa ( cài ngang bằng 1 thanh gỗ). Được biết cả gia đình về Thượng Hải để nghỉ hè.
* Khám hiện trường phát hiện:
Xác nạn nhân trên sàn cách cửa ra vào không xa. Nạn nhân bị cứa đứt 1 vòng quanh cổ chết do mất máu nhiều trong thời gian ngắn, vết máu trên sàn cho thấy nạn nhân bị kéo đi 1 đoạn.
Dưới sàn có 1 con dao gọt hoa quả dính máu nạn nhân.
Trên bàn là 1 bức di chúc để toàn bộ tài sản lại cho con trai là Tony, nét chữ ký tên vội. 1 quyển sách gấp lại, có làm dấu ở trang đang đọc, chiếc ghế bị ngã ra phía sau và dưới sàn đầy máu.
Ngoài ra trên bàn còn có 1 cái đĩa dính vỏ và ít vụn trái cây, có 1 ít nước bên trong. Dưới sàn còn có 1 vũng nước.
Trên tường cạnh cửa: phía trên chốt cửa là 1 kệ sách, phía dưới là cái radio hát véo von...
Ở 1 đầu thanh gỗ để cài chốt cửa phát hiện sợi dây câu cá dính máu được buộc và cắt gọn bằng dao và đầu đó cũng bị ướt.
Dưới cửa có tấm thảm đã thấm đỏ máu.
* Các nghi phạm
1. Rin Gold (16t): người hầu, ở đợ.
- Tôi lau nhà vào giờ này như thường lệ, định dọn phòng ông chủ, gõ cửa không trả lời, thấy cửa khóa trong và tiếng radio rất lớn, lớn hơn mọi khi rất nhiều, nên chắc ông đang ngủ. Tôi chỉ lấy tấm thảm dưới khe cửa đem đi giặt. Thật kinh hoàng, tấm thảm ướt sũng máu.
2. Theomars (45t): đầu bếp.
- Tôi khá ghét ông ta, tôi là đầu bếp châu Âu mà ông ta đòi tôi nấu món ăn châu Á, còn sỉ nhục tôi thậm tệ.
Nhưng tôi không giết ông ta, trong thời gian đó tôi đã ở bếp để thử các món ăn mới. Có bà chủ và cậu chủ Tony làm chứng, trước đó bà chủ xuống lấy trái cây và tôi đã đưa bà cây dao, sau đó cậu chủ cũng xuống bếp lấy 1 ít băng để tập luyện như thường ngày và bảo sẽ quay lại thưởng thức món ăn của tôi, nhưng chuyện khủng khiếp này đã xảy ra
3. Nate River (50t): Vợ nạn nhân
- Tôi có gặp ông ấy trước đó, mang đến cho ông ta 1 đĩa trái cây ướp lạnh và bàn chuyện để lại di chúc cho Tony, mà ông ấy cứ đòi chia cho con riêng, dù sao cả 2 cũng đã già rồi.
4. Tony (25t): Con trai nạn nhân đang ở ngoài vườn.
- Tôi đã ở đây 1 tiếng rồi, tôi đang cố tập luyện để hoàn thành tác phẩm nhanh hơn trước khi nó tan ra giữa cái nắng hè này.
- Thường thì 1 tiếng tôi làm ra được 1 tác phẩm tuyệt mỹ. Tôi đã tập luyện 2 tuần nay mà không bỏ buổi nào và có tiến bộ hơn. Để lão già đáng chết đó bớt bớt cái mồm, Ông ta lúc nào cũng càm ràm tôi vô dụng, tác phẩm của tôi xấu, chậm chạp dù tay nghề điêu khắc băng được học từ ông ta. Mn hãy xem tác phẩm tôi đang làm đây này. Chỉ tay vào tác phẩm điêu khắc còn dang dở của mình, bên cạnh có 1 thùng giữ nhiệt và ít vụn băng trong đó.
5. Châu Tinh Trì(27t): con trai riêng của nạn nhân.
- Gia tài à? Tôi không cần, tôi đã có căn nhà này và sẽ sống ở đây, tiêu diêu câu cá ngâm thơ mỗi ngày. Dù tôi chẳng ưa cái gia đình và lão già phản bội đó, chỉ mong họ biến đi cho khuất mắt.
- Khoảng 12h- 13h tôi đang cùng Rin Gold dọn dẹp nhà kho để tìm cái sợi dây câu bị đứt. Nhưng không tìm được và Rin Gold bảo đi lau nhà còn tôi quay trở lại bờ hồ nối lại sợi dây câu bị đứt.
******************
Ai là hung thủ của vụ án trên?
Hung khí là gì?
Động cơ?
Cách gây án như thế nào?
****************
Mức độ: Dành cho các thám tử đã vào nghề!!!!

0
20 tháng 11 2018

ủa, bạn dựa vào nó và vượt qua là có lợi, rồi hối hận là có hại, vậy là sao?

20 tháng 11 2018

hi mọi người, hãy tận hưởng cuộc đời và làm mọi người và bản thân hạnh phúc, vì rồi sẽ có 1 ngày ta rời khỏi họ và ta cũng sẽ không thể cảm nhận đc gì!

Chương II. Vụ ÁnTôi cùng ông ấy đi tìm kiếm manh mối về vụ mất tích của con gái ông ấy, nhưng xem ra, đây là một vụ án rất nan giải. Tôi hỏi ông ấy:Ông có biết con gái của ông đi đâu không? ví dụ như nói mà cô ấy muốn đến, cô ấy có nói với ông hay không?Ông nói : Không con bé không nói gì với tôi hếtVậy cô ấy thường đến chỗ nào không? ví dụ như quan hay hay quán cafe gì đó?À...
Đọc tiếp

Chương II. Vụ Án

Tôi cùng ông ấy đi tìm kiếm manh mối về vụ mất tích của con gái ông ấy, nhưng xem ra, đây là một vụ án rất nan giải. Tôi hỏi ông ấy:

Ông có biết con gái của ông đi đâu không? ví dụ như nói mà cô ấy muốn đến, cô ấy có nói với ông hay không?

Ông nói : Không con bé không nói gì với tôi hết

Vậy cô ấy thường đến chỗ nào không? ví dụ như quan hay hay quán cafe gì đó?

À cái này thì có đấy, con bé rất hay đi uống cafe, nhưng những quán ăn thì con bé ít khi tới, vì thường ở nhà nấu cho tôi ăn, ngoài ra, con bé thường xuyên đi mua sắm và đi bắn cung, đó là sở thích của nó mà, tôi cấm làm sao được

Cô ấy ngày nào cũng đi uống cà cafe sao?

Đúng vậy, mỗi buổi sáng sớm con bé đều đi uống cafe, đó gần như là một thói quen của con bé rồi.

Vậy ông có biết, cô ấy thường đến quán nào không?

Cái này thì tôi không biết, tôi đâu có theo dõi con bé đâu

Ây, tiếc nhỉ, ở London có hơn 9 tiệm cafe, vậy cô ấy hay đến chỗ nào chứ

À mà ông có thể cho tôi biết cô ấy là người như thế không

Con bé khá ngoan ngoãn, ghét ồn ào và thích sự im lặng, hơn nữa con bé rất thích đồng hồ Bigben, vì nơi đó chưa đầy kỉ niệm của nó với mẹ, con bé thích cả trinh thám nữa, nó rất thích đọc các tiểu thuyết trinh thám và là fan của Sherlock Holmes và cậu

Vậy thì hãy đến đó thôi

Cậu nói như thế có lẽ là cậu đã tìm ra nơi con bé đang ở rồi hả?

Không, tôi chưa biết, nhưng tôi biết nơi mà con gái ông hay uống cafe

Đó là nơi nào vậy?

Hãy đi theo tôi

Hơn 30 phút sau, tôi đã ở phía Nam vùng Westminster, ở đó có một quán cafe tên là Shelling Ford

Ông ta hỏitại sao lại không đến quán cafe ở dưới tháp đồng hồ Big Ben , tôi nói:

Lý do tôi nghĩ nơi này chính là nơi con gái ông đang đến đó là vì, ở chỗ này có thể thấy được toàn cảnh của tháp đồng hồ Big Ben, hơn nữa, ở trong nơi này, có rất nhiều tấm hình về tháp đồng hồ Big Ben và nhiều những tấm hình của Sherlock Holmes, ông có nói con của ông rất thích trinh thám và là fan của Holmes mà.Và nếu ông tìm hiểu về Sherlock Holmes thì sẽ biết được, Sherlock Holmes từng có tên là Shelling Ford

Ông ta lại nói nhưng tại sao lại là ở đây, không phải là ở dưới tháp đồng hồ sẽ tốt hơn sao

Ông nghĩ xem, cô ấy ghét sự ồn ào, mà dưới tháp đồng hồ lại rất ồn ào nên cô ấy có vẻ là không thích, nên tôi nghĩ nơi này chính là nơi thích hợp

À ra vậy, chúng ta vào thôi

Tôi mở cửa ra và thấy ở trong đó ngoài người phục vụ ra thì không hề có khách, có lẽ sự yên tĩnh này đã làm cho cô ấy cảm thấy thích nó, và bên trong có rất nhiều tấm ảnh về tháp đồng hồ Big Ben và Sherlock Holmes, hơn nữa, ở đây còn có những cuốn sách về Sherlock Holmes và lịch sử về tháp đồng hồ Big Ben và London

Người phục vụ cũng rất thân thiện, có lẽ họ chỉ làm bán thời gian ở quán cafe này thôi, chú đây không phải là công việc chính của họ

Tôi hỏi 1 người phục vụ tên là Jack:

Chào anh, tôi là Leo, thám tử

Ồ, cậu chính là thám tử lừng danh đó sao, tôi là Jack, rất vui được gặp cậu

Vâng

Cậu đến đây có chuyện gì sao?

Đúng vậy, tôi hy vọng là anh sẽ giúp tôi

Tất nhiên rồi, tôi sẵn sàng giúp đỡ cậu, thám tử à

Cảm ơn anh

Rồi, hãy cho tôi biết, để xem tôi có giúp được gì không?

Oke, anh có biết cô gái tên là Tracy, không?

À, tôi biết, cô ấy ngày nào cũng đến quán này, có chuyện gì sao

Cô ấy đã bị mất tích, kia là cha của cô ấy

À, chào ông

Chào cậu

Cậu có biết chuyện gì không, ví dụ như cô ấy mấy ngày trước có đến đây không, đến đây với ai, có biểu hiện gì kỳ lạ hay không

Để tôi nhớ lại xem, hình như là có đó, từ khi quán này mở cửa thì hôm nào cô ấy cũng đến đây và thằng xuyên mượn 1 cuốn sách về Sherlock Holmes

Anh có biết là cuốn nào không?

Có chứ, hình như đó là cuốn “ Những hình nhân nhảy múa “

À tôi biết con bé rất thích cuốn đó - Marc nói.

Anh mau đưa cho tôi mượn cuốn đó được không

Được chứ, đợi tôi một xíu

Đây rồi

Khi mở cuốn sách ra, tôi thấy nó cũng khá bình thường, bỗng nhiên có một tờ giấy rớt ra khỏi một trang sách nào đó , tờ giấy viết:

" KHI MẶT TRỜI DẦN NHÌN VỀ HƯỚNG TÂY

KHI NGỌN GIÁO ĐÂM THẰNG XUỐNG MẶT ĐẤT

ÂM THANH CỦA CÁI CHẾT SẼ VANG LÊN

LÀ THỜI KHÁC TRÒ CHƠI NÀY KẾT THÚC"

Tôi nhìn qua bản mật mã thì đã cảm thấy có gì đó không ổn

Tôi nghĩ:” Có điều gì đó khác đặc biệt ở đây, nếu như nạn nhân bị bắt đi thì làm gì có thời gian mà để lại bản mã phức tạp như vậy, do đó bức bản mã này chính là của hung thủ

Vài phút sau tôi lên tiếng: chúng ta hãy đi thôi

Marc hỏi tôi: Cậu đã tìm ra chỗ mà con bé bị bắt giữ rồi à

Chính xác là như vậy! - tôi nói

Vậy mật thư đó có nghĩa là như thế nào

Trên đường đi tôi sẽ giải thích sau

Cậu nói đi, mật thư có nghĩa là như thế nào?

Tôi trả lời: - Khi mặt trời dần nhìn về hướng Tây thì lúc đó mặt trời lặn

- Khi ngọn giáo đâm thẳng xuống mặt đất, ám chỉ một công trình kiến trúc nào đó giống ngọn giáo cụ thể là tháp đồng hồ BigBen

- Âm thanh cái chết sẽ vang lên đó chính là thời gian mà tháp đồng hồ rung chuông

- Trò chơi sẽ kết thúc là vụ án xảy ra

Như vậy là con gái ông đang bị giam ở tháp đồng hồ Big Ben và sắp bị giết, chúng ta hãy nhanh lên nào

Bỗng nhiên, anh phục vụ nói : Tôi bỗng nhớ ra chuyện này, mấy ngày trước có 1 người đàn ông đến đây nói chuyện với cô ấy, và tôi thấy sắc thái mặt của cô ấy rất sợ hãi, có lẽ hắn chính là người đe dọa cô ây.

Và vài hôm trước, ngoài đó tôi nghe thấy tiếng hét của cô ấy, tôi ra ngoài ngay xem xảy ra chuyện gì thì khi ra ngoài tôi chỉ thấy 1 chiếc xe ô tô chuẩn bị chạy, và không có người ở ngoài

Tôi nói : Có thể hắn chính là người bắt cóc cô, và chính hắn đã đe dọa mạng sống của cô

Bỗng nhiên, có tiếng điện thoại kêu lên, và đó chính là số điện thoại của cô ấy gọi về cho cha của mình, cô ấy nói giọng hết sức sợ sệt:

Cha ở cứu con, cha hãy tìm Leo, bảo cậu ấy đến cứu con, con không muốn chết

Ông ấy nói : Con đang ở đâu

Cô ấy trả lời : Con không biết nữa

Bỗng nhiên, tiếng chuông của đồng hồ vang lên, đó chính là chuông của tháp đồng hồ Big Ben, tiếng chuông đó chúng tôi nghe thấy bên đầu bên kia của điện thoại và nghe thấy tiếng rất to

Thôi chết! Đồng hồ đã cất tiếng chuông, cô ấy sẽ…

Không! Không thể nào !!!!!

0
Bài nào đây ( đây là bản dịch ) Khi nó đi xuốngThật khó thởTôi đã từ bỏ tất cảTrong dòng chảy rơi xuống sànCuộc sống đã thoát khỏi tôiTôi không thể tìm thấy chính mìnhCho đến khi tất cả đã mấtKhông còn nữaTôi đang nắm giữ tất cả những mảnh vỡ của trái tim tôiCho đến lúcTôi sẽ ... tôi sẽ kéo nó lại và sửa chữa bản thân mìnhTôi biết nó là của tôiTôi tìm thấy vàng trong...
Đọc tiếp

Bài nào đây ( đây là bản dịch )

Khi nó đi xuống

Thật khó thở

Tôi đã từ bỏ tất cả

Trong dòng chảy rơi xuống sàn

Cuộc sống đã thoát khỏi tôi

Tôi không thể tìm thấy chính mình

Cho đến khi tất cả đã mất

Không còn nữa

Tôi đang nắm giữ tất cả những mảnh vỡ của trái tim tôi

Cho đến lúc

Tôi sẽ ... tôi sẽ kéo nó lại và sửa chữa bản thân mình

Tôi biết nó là của tôi

Tôi tìm thấy vàng trong đống đổ nát

Đeo nó vào vòng cổ

Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi

Tôi mặc nó như một tin nhắn

Vì vậy, tôi không quên điều đó

Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi

Tôi biết rằng đó là của tôi cho dù tôi làm gì

Tôi biết rằng đó là của tôi dù tôi thắng hay thua

Và mặc dù trái tim tôi cần phải dành thời gian

Tôi biết rằng đó là của tôi, tôi biết rằng đó là của tôi

Đối diện với tàu

Nhưng vẫn còn khó khăn để xem

Lúc đầu tôi đã chiến đấu với tất cả

Tôi rất có ý nghĩa

Tôi vẫn không chắc chắn

Làm thế nào nó được

Nhưng đào hàng ngày bây giờ bằng da của tôi

Cho đến khi tôi học

Tôi đang nắm giữ tất cả những mảnh vỡ của trái tim tôi

Cho đến lúc

Tôi sẽ ... tôi sẽ kéo nó lại và sửa chữa bản thân mình

Tôi biết nó là của tôi

Tôi tìm thấy vàng trong đống đổ nát

Đeo nó vào vòng cổ

Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi

Tôi mặc nó như một tin nhắn

Vì vậy, tôi không quên điều đó

Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi

Tôi biết rằng đó là của tôi cho dù tôi làm gì

Tôi biết rằng đó là của tôi dù tôi thắng hay thua

Và mặc dù trái tim tôi cần phải dành thời gian

Tôi biết rằng đó là của tôi, tôi biết rằng đó là của tôi

Tôi tìm thấy vàng trong đống đổ nát

Đeo nó vào vòng cổ

Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi

Tôi mặc nó như một tin nhắn

Vì vậy, tôi không quên điều đó

Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi

Tôi biết rằng đó là của tôi cho dù tôi làm gì

Tôi biết rằng đó là của tôi dù tôi thắng hay thua

Và mặc dù trái tim tôi cần phải dành thời gian

Tôi biết rằng đó là của tôi, tôi biết rằng đó là của tôi

3
9 tháng 2 2020

Chắc k ai biết r :(

11 tháng 2 2020

bài nào

Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình...
Đọc tiếp

Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình cảm yêu mến xúc động dạt dào.
Tôi còn nhớ đó là chiều thứ ba. Hôm ấy, các bạn lớp tôi ai cũng đến dự đầy đủ. Ai nấy đều có vẻ mặt hớn hở vui tươi vàmặc đồng phục gọn gàng. Khi cả lớp đã đến hết, bạn lớp trưởng nhắc các bạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn. Cô giáo bước vào lớp, chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày, nét mặt cô hiền hậu. Cô mời chúng tôi ngồi xuống và yêu cầu cả lớp trật tự để buổi lễ tổng kết được bắt đầu. Lúc nãy cả lớp còn ồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay. Thoạt đầu, khi nghe cô khen ngợi thành tích chung của lớp ai cũng vui vẻ, hài lòng vì nghĩ rằng trong thành tích chung ấy có sự đóng góp của mình. Nhưng khi nghe cô chỉ ra những hạn chế còn tồn tại ai cũng cảm thấy xấu hổ vì chợt thấy bóng dáng mình trong đó. Một số bạn đã đứng lên nhận lỗi và hứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy cô giáo đã bớt lo lắng về chúng tôi, những học sinh trong mắt cô vẫn còn rất bé nhỏ ngây thơ, và cô nở một cụ cười rạng rỡ.
Tiếp đó, cô căn dặn chúng tôi một câu mà đến giờ tôi vẫn khắc ghi trong lòng: “Như vậy là năm học lớp Năm và cũng là năm năm dưới mái trường tiểu học đã trôi qua trong cuộc đời các em. Dù cô chỉ dạy các em một năm học cuối cấp nhưng cô nhận thấy các em đã rất cố gắng để đạt thành tích cao nhất trong suốt năm năm học. Tuy vẫn còn một sô bạn yếu kém chưa cố gắng nhưng cô tin các học sinh của cô sẽ có tự tin để bước vào một chặng đường vô cùng gian khổ, vất vả phía trước. Năm học tới, cô sẽ không còn dạy các em nữa nhưng cô hi vọng dù không có cô thì các em vẫn cố gắng trong học tập, lao động và nghe lời các thầy cô giáo mới. Cả lớp hãy hứa với cô đi!”. Nói đến đây thì cô dừng lại, những giọt nước mắt tràn ra trên hai má cô làm cho cả lớp không khỏi xúc động. Lớp chúng tôi là lớp đầu tiên mà cô làm chủ nhiệm. Với lớp, cô đã ân cần biết mấy, cô đã mang tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ để dạy dỗ và yêu thương chúng tôi. Bao nhiêu kỉ niệm về những ân nghĩa cô trò chợt ùa về. Vậy mà cô trò chúng tôi lại sắp phải xa nhau. Các bạn gái xúc động quá đã thút thít khóc. Tôi thì dù đã cố gượng cơn xúc động nhưng nước mắt cứ ứa ra ướt đẫm hai bên má. Cả lớp nghẹn ngào không ai nói được câu nào dù là để đáp lại lời cô. Cô giáo đã tin các học sinh yêu quý của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bước trên con đường này. Mai sau, khi lên cấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, cô sẵn sàng giúp đỡ các em và tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tin trên con đường học tập. Cô tin ở các em!”. Những lời nói của cô thúc giục và làm cho chúng tôi vững tin hơn bao giờ hết. Tôi cảm thấy những lời ấy thật thấm thìa biết bao! Chúng như chiếc khăn mềm mại thấm nhanh những giọt nước mắt trên mỗi khuôn mặt chúng tôi. Rồi cô giáo tổ chức buổi liên hoan ngọt cuối cùng. Cô nói đây là buổi tổng kết nên mọi người hãy vui vẻ nói rồi cô hát tặng chúng tôi, kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện cười. Thế là các bạn vui vẻ hẳn lên. Nắng vàng tươi trên sân ngày cuối cùng chúng tôi là học sinh tiểu học, không bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp đẽ đó, chúng tôi mời cô ra chụp ảnh kỉ niệm. Buổi tổng kết ai nấy đều lưu luyến và điều hứa sẽ thi tốt để cô vui lòng.
Ngày tổng kết năm học lớp Năm đã qua từ rất lâu nhưng nó chất chứa nhiều tình cảm xúc động trong tuổi học trò của em. Giờ đây đã lớn khôn, nghĩ về ngày ấy, tôi không khỏi tiếc nuối nhưng nhiều hơn vẫn là quyết tâm học tập để xứng đáng với những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.

Hu hu mình muốn tuổi học trò kéo dài mải mãi

0