K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 4 2018

              Kể về buổi cắm trại

Chủ nhật tuần vừa rồi lớp em tổ chức đi cắm trại ở ngoại thành. Đó là buổi đi chơi để lại trong em nhiều ấn tượng nhất.

Buổi cắm trại được lên kế hoạch cách đó hai tuần, cô chủ nhiệm và tất cả các bạn trong lớp cùng đi. Khi chiếc xe khách dừng ở cổng trường lúc 6h sáng thì tất cả các bạn đều đã có mặt đầy đủ, mang theo thức ăn và đầy đủ nước uống. Cô giáo cũng đến từ rất sớm để tập hợp đội hình để buổi cắm trại có thể diễn ra tốt đẹp nhất.Mọi người ai cũng vui vẻm hào hứng và háo hức vì được xả hơi sau một tuần học hành căng thẳng. Những tiếng hát hò vang lên suốt dọc đường đi. Khi đến nơi, mọi người tìm chỗ nghĩ ngơi và tìm địa hình thuận lợi để cắm trại.

Lớp em căm hai trại, chia thành hai đội. Khoảng đất trống đủ cho lớp em vui chơi, ăn uống và nhảy múa. Khoảng đất này nằm bên cạnh một con suối nhỏ nên rất mát mẻ và thoải mái. Cô giáo yêu cầu các bạn chuẩn bị phông bạt, dây buộc, các hình trang trí, cờ tổ quốc để có thể trang trí trại đẹp nhất.Các bạn rất hăng hái tham gia cắm trại và mỗi người làm một việc nên công việc diễn ra rất suôn sẻ. Những bàn tay khéo léo đã tạo nên hai chiếc trại vừa đơn giản, đủ độ rộng nhưng lại rất đẹp. Không anh tranh giành ai, không anh tỵ nạnh ai, mỗi người một việc cùng làm để có thể hoàn thành tốt công việc được giao.

Buổi cắm trai hôm ấy thời tiết rất mát mẻ nên mọi người không ai thấy mệt, mà còn rất vui nữa. Trại đủ rộng để mọi người vào đó vui chơi, ăn uống và hát hò. Cô giáo rất vui vì tinh thần đoàn kết của lớp rất cao.

Lớp em chuẩn bị rất nhiều thức ăn như bánh kẹo, bim bim, đồ uống, đồ ăn vặt để khi các bạn đói là có thể ăn uống.

Khi mọi người vui chơi thoải mái, thỏa thích thì cũng đến lúc đã ra về. Lớp chúng em ai cũng nuối tiếc vì buổi đi cắm trại rất thú vị.

.................

Chúc bn hok tốt

10 tháng 4 2018

Bạn đọc kĩ lại đề bài của tớ đi

18 tháng 4 2018

viết đoạn văn tả con vật 

19 tháng 4 2018

Thế là đã đến thứ hai rồi! Em đến trường sớm hơn mọi ngày một chút, vì hôm nay tổ chức lễ chào cờ.

Trời hôm nay thật là đẹp! Những đám mây trắng nhởn nhơ bay trên bầu trời xanh ngắt. Tại sân trường, chúng em đã có mặt đông đủ. Oa! Mọi người ăn mặc thật là đẹp. Màu trắng của chiếc áo đồng phục, màu đen của những mái tóc, màu áo dài của các cô giáo và màu đỏ tươi của chiếc khăn đỏ luôn mang trên vai các bạn Đội viên. Tất cả hòa vào nhau trông như một khu vườn đầy hoa. Những chiếc ghế xanh, đỏ, tím, vàng xếp thành hàng như một chiếc tàu đang chạy. Trên khán đài, cô tổng phụ trách, thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ.

Tả buổi lễ chào cờ đầu tuần ở trường em

Các bạn đội trống mặc bộ quần áo trắng toát đang đánh trống thử: Tùng! Tùng! Tùng!. Tiếng trống kéo dài vang lên như thôi thúc chúng em vào xếp hàng. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của cô tổng phụ trách từ loa vang lên: “Mời các thầy cô giáo và toàn thể các con học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ”. “Nghiêm! Chào cờ… Chào!”. Những bàn tay búp măng của các bạn Đội viên giơ lên. Hàng nghìn con mắt hướng về lá Quốc kì. Sao mà im lặng thế, những tiếng chim hót líu lo, tiếng cười đùa như đã biến mất. Từ loa vang lên: “Quốc ca”. “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu nước, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa….”. Bài hát như nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tổ quốc độc lập tự do. Quốc ca kết thúc, Đội ca vang lên: “Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ…”. Bài hát như muốn nhắc nhở chúng em phải cố gắng chăm chỉ học hành để xứng đáng làm cháu ngoan Bác Hồ kính yêu. Quốc ca và Đội ca kết thúc. Cô tổng phụ trách nói: “Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!”. Tiếng hô to đều của cả trường vang lên: “Sẵn sàng” như lay động cả một bầu không khí. Thầy Hiệu trưởng lên nhận xét thi đua và phổ biến công tác trong tuần cho khối bốn và năm. Thầy khen lớp em đạt nhiều thành tích trong đợt hai mươi tháng mười một. Buổi lễ kết thúc, chúng em lần lượt xếp hàng vào lớp.

Khi vào lớp, hình ảnh của lá cờ vẫn thấp thoáng đâu đây trong phòng học. Mái trường thân yêu với những lá cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng em

19 tháng 4 2018

các bạn viết đoạn văn cho mình nhé

đừng viết thành bài văn

10 tháng 4 2018

Chủ nhật vừa qua, ba đưa cả nhà đi chơi Thảo cầm Viên. Theo cách nói của ba thì là đi pic-nic.

Ăn sáng xong, ta-xi đưa cả nhà theo con đường Nguyễn Thị Minh Khai, rồi rẽ vào đường Nam Kì Khởi Nghĩa, đến trước dinh Thông Nhất thì rẽ theo đường Lê Duẩn. Thẳng theo đường Lê Duẩn, đến đầu đường đằng kia là Thảo Cầm Viên thành phố.

Như một hướng dẫn viên thực thụ, bố vừa đi vừa giới thiệu cho mẹ và em biết Thảo Cầm Viên nằm trên bờ sông Thị Nghè, xây dựng vào năm 1683, với diện tích khoảng 30 hec-ta. Bố chỉ cho xem những cây sao đen cao vút, thân thẳng tắp, ngọn ngất nghểu trên trời cao.

Dưới hồ, cây hoa súng lá lớn có gốc gác từ vùng Nam Mĩ. Đi men theo hồ, cây chuôi rẻ quạt trông thật đẹp. Nhìn đúng là một cái quạt đang xoè rộng ra. Bố cho biết loại cây này thường mọc ở sa mạc, thuộc loại cây hiếm. Em còn đang say ngắm cây hoa mai vàng nở hoa đẹp thì bé Hoa đã thích thú vừa kéo tay mẹ đến bên chuồng thú vừa kêu lên sung sướng: “Hổ! Mẹ ơi!" Một con hổ lông vàng với những vằn đen đang nằm ườn mình bên góc chuồng, giương cặp mắt lạnh lùng nhìn khách qua lại. Hổ ta ngoác mồm ra một cái, nhe những cái răng nhọn, to đùng, không biết là ngáp hay muôn trả lời bé Hoa làm bé sợ chết khiếp, ôm vội lấy người mẹ. Bố cười bảo bé Hoa: “Tại con gọi trống không nên ông hổ giận đây! Con phải gọi là ông hổ, biết chưa?" Ở những chuồng bên, những con sư tử có cái bờm xù ra, con gấu đen trũi chỉ còn cái mat trắng dã, con báo với tấm thân lốm đốm đen trên bộ lông hung nhạt đưa mắt hiền từ nhìn theo bé Hoa, có ý an ủi: "Bé đừng sợ. Bọn ta không làm hại bé đâu!"

Qua khỏi khu thú vật hoang dã là khu chim lạ. Em cứ nghếch mắt lên để đọc tên các con chim trong từng chuồng. Này đây là kền kền, hồng hoàng, này đây là trĩ, là công ... Những con giang chân dài, những con bồ nông, rồi cò, sếu không bị nhốt trong chuồng mà được thả tự do đi lại quanh hòn đảo nhỏ nằm giừa hồ nơi trung tâm Thảo cầm Viên. Bé Hoa kêu mỏi chân và kéo bố mẹ lại ghế đá bên hồ. Cả nhà vừa ăn kem vừa ngắm nhìn đàn chim trên đảo.

Bố lấy máy ảnh chụp cho cả nhà. Bé Hoa đòi bố chụp riêng cho bé. Bé đòi lấy cho được hình con giang đang lội trên hồ. Bố cười và bảo: “Yên chí. Bố  sẽ cho con đứng lên con giang nhé!"

Cả nhà ăn uống xong thì mặt trời đã nghiêng về đằng chân trời. Trước khi ra về, bố còn đưa cả nhà vào thăm viện Bảo tàng trưng bày nhiều hiện vật văn hoá đặc sắc của dân tộc.

Cả nhà không quên tạt vào đền vua Hùng thắp hương cầu xin may mắn cho cả gia đình trong năm Bính Tuất này.

Bé Hoa đòi bố chụp cho riêng bé đến 3 kiểu ở khu đền Hùng này. Bé nói lém lỉnh: “Con về thăm Tổ mà lị!"

Trên đường về nhà, bé Hoa không hiểu sao lại nói với bố mẹ đúng cái điều mà tôi đang định nói: “Chủ nhật sau, cả nhà ta lại đi pic-nic nữa, bố mẹ nhé!".



X

10 tháng 4 2018

trung kiên viết hay quá

8 tháng 4 2019

Nhân dịp sinh nhật chị em lần thứ mười bốn, mẹ đã cho chúng em đi chơi hồ Gươm. Một cảnh đẹp nổi tiếng.

Hôm nay bầu trời trong xanh in bóng xuống mặt hồ. Mấy chú chim thay nhau hót những bài ca đặc biệt. Chị gió thì thướt tha đi qua tạo cho ai cũng cảm thấy dễ chịu. Sau ba mươi phút bon bon trên đường bằng chiếc xe máy của bố, cả em, mẹ và chị em đều cảm nhận được hồ Gươm đã ngay trước mắt, Mẹ và chúng em dắt tay nhau đi dạo một vòng quanh hồ, đã lâu lắm rồi em mới tới đây. Là chủ nhật nên ở đây có rất nhiều khách du lịch tới tham quan và mỗi người lại có một cách nghĩ riêng về hồ Gươm. Còn trong con mắt trẻ thơ của em hồ Gươm như một chiếc gương khổng lồ của thành phố Hà Nội. Em đã từng được nghe câu chuyện bà kể về việc vua Lê Lợi trả gươm cho thần rùa Kim Quy. Mẹ con em chọn một chỗ rõ nhất để nhìn Tháp Rùa. Tháp Rùa cổ kính, uy nghi đứng trên gò đất xanh rì cỏ nổi giữa mặt hồ. Mẹ bảo rằng đã từng có người nhìn thấy cụ Rùa từng lên gò đất đó và cũng từ đấy mọi người coi Tháp Rùa là cung điện của thần Rùa Kim Quy. Mẹ còn bảo Tháp Rùa cũng chính là một nhân chứng lịch sử nước ta. Nó đã chứng kiến nước ta bị xâm lược, đã chứng kiến nước ta giải phóng và bây giờ đang trên đà phát triển. Nó cũng là nơi đầu tiên cắm chiếc cờ đỏ sao vàng của nước Việt Nam dân chủ cộng hoà. Nối hồ Gươm với đền Ngọc Sơn là chiếc cầu Thê Húc cong cong như con tôm và cũng là chiếc cầu duy nhất sơn màu đỏ chon chót, bóng bẩy. Cuối đuôi con tôm đặc biệt này được bao phủ bằng chiếc cổng lá cây làm từ các cây cổ thụ mát rượi. Ngay trước cửa đền là hàng chữ đẹp của Nguyễn Siêu, thần đồng nổi tiếng Việt Nam. Sát bên trái cửa đền là ngọn Tháp bút cao sừng sững mà theo nhiều người hàng ngày vẫn viết những việc làm tốt của mọi người lên trời cao. Đi sát vào đền ta còn có thể chiêm ngưỡng cụ Rùa to hơn cả bàn cô giáo lớp em. Đối với những người già thì hồ Gươm không những chỉ đẹp mà còn vì là nơi có không khí trong lành bởi cây đa nghìn tuổi, những cô gái liễu rủ hàng ngày gội mớ tóc dài. Hồ Gươm càng tưng bừng hơn khi bạn đến vào ngày giáp Tết như thế này bởi những bồn hoa hàng ngày đã được xếp thành chữ đầy sắc màu. Khách du lịch còn có thể ăn kem tại nhà Thuỷ Tạ mà theo cách nói vui của chúng em đó chính là cung điện của vua Thuỷ Tề.

Chiếc đồng hồ trên nóc nhà bưu điện điểm báo sáu giờ, mẹ con em vội vã về nhà. Ngay trên đường về em đã nghĩ rằng hồ Gươm là cảnh vật quý mà ta cần giữ gìn cho muôn đời sau.

17 tháng 5 2021

Thành phố lúc sớm mai thật quang đãng, mát mẻ. Trên đường, người và xe cộ còn thưa thớt. Ra khỏi thành phố, xe rẽ ra quốc lộ I và bắt đầu tăng tốc. Em ngồi ghế sát cửa sổ nên tha hồ ngắm phong cảnh hai bên đường. Chẳng mấy chốc, xe đã tới ngã ba đi Đà Lạt. Từ đây, quốc lộ 20 uốn mình chạy giữa một màu xanh bát ngát của những rừng cao su nối tiếp nhau.

Hok tốt

17 tháng 5 2021

việt nam ta có vô vàn cảnh đẹp .nhưng cảnh mà em thích nhất là hạ long bây với hàng nghìn con đảo với hình thù kì lạ .

hôm đó là một ngày đẹp trời em cùng bố mẹ đi chơi ở Cà Mau . Vùng đất cuối cùng của đất nước ta . khi đến nơi ta có thể nhìn thấy xung quanh chỉ là một màu sắc xanh .Tiếng rì rào bất tận của những khu rừng xanh bốn mùa. AI mà đến Cà Mau thì chắc chắn sẽ ko bao h quên cảnh chợ Năm Căn hiện lên thật dạt dào sức sống . Dòng sông Năm Căn mênh mông ,nước ầm ầm chảy về như thác. Đặc biệt ở đây ngta gọi nhưng kênh rạch ko phải là những tên mỹ lệ mà là sự vật gắn liền với chúng. vd như kênh bọ mắt vì ở đây có nhiều con bọ mắt ,gọi là kênh ba khía vì ở đây có nhiều con ba khía ,rạch mái dầm vì ở đấy  có nhiều con mái dầm...Con ng Cà Mau thì bộc chực ,nhân hậu , giản gị. Vùng đất này đã đi sâu vào thơ ca nhạc họa và nói tiếng anh dũng trong những cuộc kháng chiến chống xâm lăng bảo vệ Tổ Quốc. quả thât đây là một chuyến đi vô cùng ấn tượng trong em .E m tin rằng sẽ có một ngày sẽ đc đặt chân tới vùng đất này một lần nữa .

21 tháng 2 2018

   Nắng xuân reo vui, ửng hồng đất trời. Lúa con gái xanh mượt đồng quê. Gió nhẹ lướt qua, sóng lúa nhấp nhô như tấm thảm nhung căng tận đến chân trời. Cánh cò trắng phau in trên nền xanh của bầu trời và đồng lúa. Muôn ngàn cánh chim én đưa thoi, ngọn lúa như xoè bàn tay vẫy chào. Bầy chim hiền lành đến bắt sâu, mải miết bay trên sóng lúa. Trên đường đi đến trường, lúa con gái dâng hương phả vào tâm hồn em. Em khẽ hát lên. Em cảm thấy sung sướng khi nghe lúa reo, lúa hát.

21 tháng 2 2018

Giờ ra chơi, chúng em đến quây quần bên gốc tràm chuyện trò rôm rả. Thỉnh thoảng, vài chiếc bông tràm lẻ bạn rơi lác đác trên mái tóc tơ như làm duyên cho tụi trẻ chúng em. Có bạn nghịch ngợm hơn, ôm lấy gốc xoay vòng tròn, trông có vẻ thích thú lắm. Cũng dưới bóng râm của gốc tràm này bao nhiêu những trò chơi trẻ nhỏ diễn ra. Chỗ thì bắn bi, đá cầu… của lũ con trai, chỗ thì nhảy dây banh đũa… của cánh con gái. Gốc tràm như nơi tụ hội của các trò chơi của lũ trẻ. Chúng em rất thích cây tràm này vì tràm chẳng những cho chúng em bóng mát để vui chơi mà còn tăng thêm cảnh quan xanh mát cho môi trường cung cấp một thứ gỗ quý để làm bàn ghế, bảng đen… phục vụ, chúng em học tập và sinh hoạt. Những trưa hè êm ả được ngắm hoa tràm rơi thì thích thú biết bao nhiêu!.
 

25 tháng 2 2022

Nhà em có trồng một cây khế ở cạnh bờ ao. Tán cây rộng và dày tạo ra cả một vùng râm mát cho em và các bạn ngồi chơi vào những ngày hè. Cây mỗi vụ cho rất nhiều quả khế. Khế còn xanh thì đem bóp gỏi, nấu canh chua. Trái chín thì ăn vừa ngọt lại còn mát. Đặc biệt nhất là lá khế. Nhìn thì bình thường, nhưng nó có tác dụng giúp giảm các triệu chứng mề đay, mẩn ngứa hay dị ứng ngoài da. Phần cành cây, mỗi khi nó bị gãy do gió bão, hay được bố tỉa bớt cho gọn cây, thì sẽ đem phơi khô làm củi đốt. Toàn bộ cây khế đều đem lại lợi ích tuyệt vời cho gia đình em.

Bn k mik đi

25 tháng 2 2022

Nhà em có trồng một cây khế ở cạnh bờ ao. Tán cây rộng và dày tạo ra cả một vùng râm mát cho em và các bạn ngồi chơi vào những ngày hè. Cây mỗi vụ cho rất nhiều quả khế. Khế còn xanh thì đem bóp gỏi, nấu canh chua. Trái chín thì ăn vừa ngọt lại còn mát. Đặc biệt nhất là lá khế. Nhìn thì bình thường, nhưng nó có tác dụng giúp giảm các triệu chứng mề đay, mẩn ngứa hay dị ứng ngoài da. Phần cành cây, mỗi khi nó bị gãy do gió bão, hay được bố tỉa bớt cho gọn cây, thì sẽ đem phơi khô làm củi đốt. Toàn bộ cây khế đều đem lại lợi ích tuyệt vời cho gia đình em.

Bạn tham khảo nha

   Do hoàn cảnh gia đình nên tham gia du lịch đối với tôi chỉ là một ước vọng xa xôi. Thế mà cuối năm ngoái, ước vọng xa xôi của tôi đã trở thành hiện thực. Lớp tôi có thành tích học tập cao nhất khóa nên đã được nhà trường quyết định chọn đi thăm nhà tưởng niệm Nguyễn Trãi và danh thắng Côn Sơn. 
   Sáng hôm đó, bố mẹ vui mừng đưa tôi ra xe rất sớm. Đi được vài cây số, chẳng ai bảo ai mà cả xe chúng tôi hát vang những bài ca của Đội làm cho Đoàn tham quan có một không khí vô cùng hứng khởi. Ai ai cũng háo hức đón chờ chuyến tham quan thú vị và bổ ích. Hơn bảy giờ, chúng tôi đã đến Côn Sơn. 
   Nhìn từ xa, Côn Sơn là một vùng đồi núi bạt ngàn thông xanh. Tiếng lá thông đang ngân vang trong gió tạo nên những bản nhạc du dương đầy lôi cuốn. Vừa tới cổng khu vực tham quan, tôi đã thấy một tấm bảng lớn có đề dòng chữ  "Lấy chí nhân để thay cường bạo". Thấy chúng tôi có vẻ băn khoăn, thầy giáo dạy văn giảng giải. Đó là một câu trong tác phẩm "Bình Ngô đại cáo" của Nguyễn Trãi. Câu văn thể hiện chính nghĩa cũng như lòng nhân ái của nhân dân ta. 
   Xuống xe, chúng tôi có 30 phút để nghỉ ngơi và ăn sáng. Nơi chúng tôi được đến đầu tiên là đền thờ Nguyễn Trãi. Chị hướng dẫn viên du lịch với chất giọng nhẹ nhàng đầm ấm đã đưa chúng tôi tìm hiểu cả cuộc Nguyễn Trãi để rồi đứa nào đứa nấy trong chúng tôi thầm cảm phục. Không ngờ một danh nhân như Nguyễn Trãi lại có cuộc đời gian truân đến vậy. Có điều dù gian nan nhưng lúc nào Nguyễn Trãi cũng vươn lên để trung quân ái quốc. 
    Ra khỏi khu tưởng niệm, chúng tôi hào hứng đua nhau leo lên Đỉnh bàn cờ. Đường đi rất dài được xây dựng bằng đá, hai bên là những hàng thông xanh mát, đang dạo những khúc nhạc vi vu. Tôi đi chậm lại để được ngân nga cái cảm giác "dưới màu xanh mát ta ngâm thơ nhàn" của Nguyễn Trãi. Chúng tôi nghỉ trưa trên đỉnh núi, lần đầu tiên tôi được ăn một bữa cơm trên đỉnh mộ ngọn núi cao và mát rượi. Ở đó, tôi còn nhìn được về Bắc Giang quê tôi, nhìn thấy dòng Lục đầu với bao chiến công hiển hách vẫn ngày đêm đang cuộn chảy. 
   Khoảng hai giờ chiều, chúng tôi xuống núi, tưởng cuộc chơi đã hết, thật không ngờ, bây giờ mới là lúc thú vị nhất của buổi tham quan. Chúng tôi được thầy cho xuống bằng đường tắt. Đó là đường của những con suối cạn chảy giữa những vòm cây mát rượi bên trên. Chúng tôi được thử tất cả cảm giác của người thi sĩ ngày xưa, được ngồi, được nằm trên đá, trên những mảng rêu khô, được nghe tiếng nước chảy như tiếng đàn cầm, được áp mặt trên dòng nước suối mát lạnh đến rùng mình…Thật là một cảm giác tuyệt diệu. 
   Hôm ấy, chiều muộn chúng tôi mới về đến nhà, tất cả đều rất mệt nhưng vô cùng vui vẻ. Hôm sau đến lớp, chúng tôi tha hồ nhắc lại cho nhau nghe những niềm vui ngày hôm trước. Các bạn còn tặng lại những quả thông khô giống như những tháp Phật hình tròn màu nâu sậm mà ai đó có cơ may nhặt được trên đường xuống suối. 
   Với riêng tôi, chuyến đi ấy thật nhiều ý nghĩa. Nó không chỉ là một ngày giúp tôi hiểu thêm về một danh nhân đất nước, cũng không chỉ là buổi tham quan vui vẻ cùng thầy cô và tất cả bạn bè. Nó còn vì một điều khác nữa, chuyến đi giúp tôi tin những ước mơ chân thành của tuổi thơ sẽ thành hiện thực.

Học tốt!!!

Bài làm

Thứ bảy tuần trước, tôi đã đi căm trại đến Cần Giờ trong kỳ nghĩ hè trước đó với những người bạn của tôi. Cần Giờ chỉ cách trung tâm Sài Gòn khoảng 67 km, đó có biển rất đẹp. Chúng tôi  đã đến đó vào buổi sáng. Chúng tôi đã ngủ trong suốt chuyến đi trên chiếc xe buýt.

Khi chúng tối đã đến đó, phần lớn chúng tôi đi bơi. Trong chuyến đi biển, chúng tôi chơi một vài trò chơi thú vị. Một vài người trong chúng tối thậm chí đã ca hát và chơi guitar.

Một cách ngắn gọn , chúng tôi đã thưởng thức chuyến giã ngoại. Vào buổi chiều, chúng tôi đã quay về trên chiếc xe buýt, nghĩ về những thứ vui mà chúng tôi đã có nơi đó. Tôi rất thích chuyến đi này.

# Chúc bạn học tốt #