K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 2 2021

.khuyên...bạn tra mạng cho nhanh , đợi trả kowfi thì lâu lắm..

27 tháng 2 2021

Em được sinh ra trong cái nôi của những loài cây ăn trái ngọt lành. Từ nhỏ, em đã được nuôi dưỡng bằng hương thơm ngọt ngào của các loài cây, trong đó, ấn tượng với em hơn cả là cây bưởi. Nhà nội em có trồng một cây bưởi rất lớn, chẳng biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng khi em sinh ra thì cây bưởi đã lớn lắm. Từ xa nhìn lại, cây bưởi sừng sững như một chàng vệ sĩ đang phô diễn những bắp tay, bắp chân cuồn cuộn. Thân cây xù xì, loang lổ những vết mốc meo vì thời gian trôi qua đã lâu. Hồi bé, em hay trèo lên cái thân cây xù xì ấy để hái những bông bưởi thơm đến nao lòng. Mỗi mùa hoa bưởi nở, sắc hoa trắng muốt vương đầy trên mặt sân, tỏa ra một thứ hương thơm nồng nàn, ngan ngát. Bà em hay lấy những bông bưởi ấy xuống để gội đầu, hương đồng cỏ nội cứ theo tóc bà mà vương mãi trong kí ức em. Lá bưởi dày, to bằng cả một gang tay, gần ngọn lá thắt lại thành hình trái tim be bé. Nhưng thích nhất vẫn là quả bưởi. Những trái bưởi to, tròn như trái bóng, da bưởi xanh mướt, đến khi chín lại ngả sang màu vàng óng. Mỗi mùa trung thu đến, bà em thường hái quả vào để em bày cỗ đón trăng. Múi bưởi ngọt lịm ăn rất ngon miệng. Em rất thích cây bưởi nhà em.

22 tháng 4 2020

Tả cây gì hả bn

22 tháng 4 2020

Bạn nhắn mình để mình tả cho

10 tháng 9 2020

các bạn ơi hãy giụp mình với mình đang cần gấp

14 tháng 9 2020

chờ xíu giải liền

29 tháng 8 2020

MB:

Thủa còn là học sinh,ai cũng đã từng một lần cầm trên tay chiếc bút máy mà trong lòng vui sướng.Chiếc bút máy gắn liền với bao thế hệ tuổi thơ đi qua dưới mái trường.Có những người còn ao ước được cầm chiếc bút máy trên tay.Tôi cũng không ngoại lệ.Tuổi thơ tôi đã gắn liền với chiếc bút máy đỏ mà bố tôi có dịp mua tặng

Đồ dùng học tập cũng giống như những người bạn thân thiết cùng các bạn học sinh tới trường, chứng kiến sự nỗ lực và những thành tích trong học tập. Bút máy chính là một trong những đồ dùng quan trọng giúp bạn lĩnh hội tri thức, viết ra những dòng văn hay,những phép toán tính.

Cây bút có chiều dài khoảng mười lăm xăng-ti-mét, gần bằng gang tay tôi. Thân bút tròn, thuôn về phía sau và được làm bằng sắt,cầm hơi nặng tay.Chỉ là bây giờ hơi khó để đi tìm những chiếc bút sắt ấy,vì bây giờ toàn làm bằng nhựa......ẤY vậy mà bao nhiêu đứa mê mẩn,bao nhiêu đứa thòm thèm được cầm để viết. Nắp bút có mạ bạc óng ánh, có cái để gài cho bút khỏi rơi,có thêm cả chiếc dây đủ màu sắc trên nắp.Cứ rung rinh mỗi khi viết. Mở nắp bút ra, ngòi bút sáng loáng được làm bằng thép mạ in-nốc.

Ở đầu ngòi bút có một chấm nhỏ gọi là hạt gạo, để giúp cho khi tôi viết khỏi bị gai làm rách giấy,từng nhịp viết nhẹ nhàng đưa nét bút tuổi thơ. Bên trong thân bút là một ống cao su rỗng có ống mực nối với ngòi giúp cho mực xuống đều. Toàn bộ ruột bút được bao bọc bởi ống kim loại mỏng...

Bút máy thời tôi đi học,quý lắm mới mang ra dùng.Những cô học trò nhỏ ngày ngày luyện nét bút.Được cô cho đi thi viết chữ đẹp,là hớn hở mang chiếc bút ấy đi thi.Niềm vui nhỏ bé ấy theo tôi đến cuối những năm tiểu học.

Chiếc bút nhỏ xinh ấy,đôi khi là những kỉ niệm,những nỗi niềm tuổi thơ.Còn nhớ những cậu học trò nghịch ngợm lem luốc tay và áo vì mực.Bây giờ người ta đã ít dùng bút máy đi,những chiếc bút bi được thay thế.Niềm vui,nỗi nhớ mỗi khi nhớ về chiếc bút nhỏ ấy đã làm tôi xao xuyến cả những năm ngồi trên ghế nhà trường..

29 tháng 8 2020

Cứ hàng năm, vào dịp sinh nhật của em, gia đình em đều có tặng một món quà để động viên em học tập. Lần sinh nhật thứ chín của em, chị Hoa tặng em một cây bút rất xinh xắn. Nó mang nhãn hiệu Hồng Hà.

Cây bút có chiều dài cỡ mười lăm phân, gần bằng gang tay em. Thân bút tròn, thuôn về phía sau và được làm bằng nhựa màu hồng nhạt. Nắp bút có mạ bạc óng ánh, có cái để gài cho bút khỏi rơi. Mở nắp bút ra, ngòi bút sáng loáng được làm bằng thép mạ i-nốc. Ở đầu ngòi có một chấm nhỏ gọi là hạt gạo, để giúp cho khi em viết khỏi bị gai làm rách giấy. Bên trong thân bút là một ống cao su rỗng có ống mực nối với ngòi giúp cho mực xuống đều. Toàn bộ ruột bút được bao bọc bởi ống kim loại mỏng.

Hàng ngày tới lớp, em chỉ cần bơm đầy mực vào bút, em sẽ không phải mang theo bình mực đi nữa. Cây bút rất thuận lợi cho việc ghi bài giảng, làm bài tập và bài kiểm tra của em.

Em yêu cây bút vì nó là quà tặng của người thân, kèm theo mong muốn của gia đình là mong em mỗi ngày chăm ngoan và học giỏi. Em hứa sẽ giữ gìn bút cẩn thận, không để nó bị rơi xuống đất. Mỗi khi học xong, em đều cất bút vào hộp. Giữ gìn bút được bền lâu là mong muốn của chị Hoa và của gia đình em.

bạn lên google rồi gõ như thế thì sẽ ra

           chúc bạn học tốt

                hết

Lớp tớ là 1 lớp quậy nhất trg 

6 tháng 10 2020

trả lời nhanh mk link cho

14 tháng 10 2020

Mẹ ơi con bị ghi tên vào sổ báo bài. Ay da. Ui da. Á. Cứu. Help. Help me.

21 tháng 3 2020

tả cây chuối được ko bạn

Bạn tham khảo nha

Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao hôm nay vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia mãi.

Cô vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nói:

- Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút Nét hoa viết vào vở Toán.

Linh sực nhớ ra và reo lên:

- A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?

Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình: "Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ?"Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cả lớp ngồi vào chỗ hát xong và Linh cắm cúi viết bài ngay để khỏi trễ giờ. Linh thấy thế nài nỉ tôi cho mượn bút. Cuối cùng tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ:

- Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này.

Chiếc bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ

Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói:

- Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé!

Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp bạn.

Khi về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói:

- Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé!

Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.

9 tháng 4 2020

Tuần trước, trường em phát động phong trào thi đua học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã làm được một việc tốt: nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất.

Trưa thứ năm, trên đường đi học về, qua quãng đường vắng, em nhìn thấy một túi xách nhỏ màu đen nằm ngay giữa đường. Em nhặt lên rồi vừa đi chậm chậm, vừa đưa mắt ngó chừng xem ai là chủ nhân của nó.

Một lúc sau, vẫn không thấy người tìm kiếm. Em đoán người đánh rơi đã đi xa hoặc không biết rằng mình đã đánh rơi. Nếu biết, chắc giờ này người ấy đang loay hoay tìm kiếm. Ai nhỉ? Một bác cán bộ hay một chú công nhân, một anh bộ đội? Trong chiếc túi này đựng những gì? Tài liệu, giấy tờ hay tiền bạc?

Bao câu hỏi hiện lên trong óc. Em đưa mắt nhìn quanh lần nữa. Không ai chú ý tới em. Em nghĩ là trả hay không trả? Nếu mình không trả, có ai biết đâu mà trách? Có tiền, mình sẽ mua truyện tranh này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi mà mình ao ước từ lâu. Tưởng tượng đến lúc ấy, em thích lắm, bước chân như nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn. Tiếng thầy Hiệu trưởng trong buổi lễ phát động thi đua như văng vẳng đâu đây: Các em hãy ghi nhớ Năm điều Bác Hồ dạy, cố gắng học tập tốt, tu dưỡng tốt để trở thành con ngoan, trò giỏi…

Không! Không nên tham của người khác! Phải trả lại thôi!

Chủ nhân chiếc túi xách này sẽ mừng biết bao nếu tìm lại được nó. Nhưng biết ai là người đánh rơi mà trả? Tốt nhất là đem nộp cho các chú công an.

Giữa trưa, trụ sở công an phường vắng vẻ, chi có một chú trực ban. Thấy em ngập ngừng ở cửa, chú vồn vã hỏi:

– Có chuyện chi đó cháu?

– Dạ thưa chú, cháu nhặt được cái túi xách này. Cháu đem nộp, nhờ chú trả lại cho người mất ạ!

Đỡ chiếc túi từ tay em, chú tươi cười xoa đầu em rồi bảo:

– Cháu ngoan lắm, không tham của rơi! Chú cháu minh xem trong này có những gì để còn ghi vào biên bản.

Rồi chú lấy ra một xấp giấy tờ chủ quyền nhà, chủ quyền xe và hơn hai trăm ngàn tiền mặt.

Chú ghi rõ từng thứ vào biên bản rồi yêu Cầu em viết tên và địa chỉ xuống phía dưới.

Ba mẹ em rất mừng vì em biết làm điều tốt. Lời khen chân thành của mọi người đối với em là phần thưởng quý giá nhất. Nhớ lại chuyện ấy, giờ đây em vẫn thấy vui.

4 tháng 1 2022

Đồ chơi của bạn là j